1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thông tin về Hoàng Sa và Trường Sa

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi anhducxm12, 22/08/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Mr_Hoang

    Mr_Hoang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    23/12/2004
    Bài viết:
    8.879
    Đã được thích:
    10.411
    Theo suy nghĩ của mình, việc tiến hành khai thác KT ở vùng TS khi chưa giải quyết dứt điểm các vấn đề tranh chấp lãnh thổ là không khả thi. Sẽ không có tập đoàn KT nào nhảy vào hợp tác. Lợi ích mà TQ có thể cho các tập đoàn KT chắc chắn béo bở hơn lợi ích mà ta có thể đề nghị với các tập đoàn đó. Chưa kể do yếu tố rủi ro cao chúng ta sẽ phải nhân nhượng rất lớn đối với các tập đoàn KT quốc tế đề mời gọi họ hợp tác, như vậy thì lợi ích KT của nước nhà sẽ bị tổn hại mà vẫn không giải quyết được vấn đề cốt lõi là chủ quyền lãnh thồ ở TS.
    Quốc tế hoá vấn đề không đơn giản như bạn nghĩ là hô hoán TQ bành trướng thì mọi người sẽ tụ tập lại cùng bạn chống TQ. Chắc bạn đã biết câu chuyện "Hợp tung, liên hoành" của bọn Tàu chứ. Tần hùng mạnh, dã tâm thống nhất thiên hạ rõ như ban ngày; 6 nước khác đều biết, tô tần nhân vậy hiến kế hợp tung nhưng cuối cùng đâu có thành công được, 6 nước rời nhau như 1 nắm cát, kẻ ở xa như Tề thì kết minh cùng Tần hy vọng chia đôi thiên hạ, kẻ giàu mạnh như Sở thì chỉ lo thân mình. Chỉ tội Triệu, Ngụy trở thành miếng thịt ngon cho Tần sài xể. Vì sao vậy ? Vì mỗi nước đều có mối bận tâm riêng, mối lợi hại riêng không ai rảnh hy sinh quyền lợi đề giúp đỡ kẻ khác. Tình hình VN hiện nay cũng vậy, VN nằm gần TQ, bị uy hiếp nặng nề, rất muốn lôi kéo bạn bè trong khu vực cùng chống lại ảnh hưởng TQ. Nhưng các nước khác cho rằng áp lực TQ tuy có nhưng không đáng để họ từ bỏ những mối lợi kinh tế do TQ đem lại để cùng sát cánh với VN chống lại TQ (thương mãi 2 chiều giữa ASEAN và TQ năm nay đạt 100 tỷ USD). Kêu gọi quốc tế hoá đòi hỏi VN phải chứng minh được VN có thể đem lại mối lợi lớn hơn TQ, điều này đòi hỏi thời gian để xây dựng thực lực quốc gia.
    Theo ý kiến của mình, trước mắt chúng ta (chính quyền thì đúng hơn ), cần tăng cường sức mạnh quốc phòng, cần thể hiện rõ cho TQ thấy là cái giá của bất cứ hành động vũ lực nào để đoạt lấy TS chắc chắn lớn hơn nguồn lợi KT do quần đảo này mang lại. Đó là hành động răn đe. Song song cần phải lôi kéo Nhật và Mỹ vào cuộc; ít nhất của phải đạt được thoả thuận về việc tự do đi lại trong khu vực HS-TS, Mỹ và Nhật chắc chắn sẽ rất quan tâm vấn đề này, hay nhất mượn tay 2 nước này áp lực TQ về vấn đề phi quân sự hoá vùng HS-TS nhằm làm nguội tranh chấp. Như vậy chúng ta chắc chắn sẽ bảo vệ được những gì hiện có. Sau đó thì mềm mỏng, thuyết phục TQ công nhận chủ quyền của VN ở quần đảo TS đổi lại các lợi ích KT mà mình đã từng đề cập: cùng đánh bắt cá, cùng khai thác dầu khí ..v..v.. Cơn khát năng lượng của TQ + biến động của giá dầu TG sẽ là đồng minh quan trọng của VN khi cần phải thuyết phục TQ là anh bỏ dao xuống chúng ta củng có cháo để ăn. Mấy anh linh tinh như Indo, Mã lai, Phi, Brunei muốn thì cũng nên dây vào mà chấm mút, miễn ủng hộ chủ quyền của VN là được.
    Đó là vài ý kiến cá nhân của mình về việc giải quyết tranh chấp ở Trường Sa.
  2. dhlv

    dhlv Guest

    Tàu ngầm của China vào lãnh hải VN là chuyện bình thường !
    Các đây vài năm tôi nghe một bác già tuyên huấn của TW nói chuyện là có lần Mỹ báo cho VN biết là có tàu của China vào địa phận của VN.
    Nói chung qua 1 tháng tranh luận, tranh cãi giữa các thành viên trên TTVNOL nói riêng và các diễn đàn khác thì cũng nát nước, nát cát rồi.
    Ít nhiều dư luận bình dân (những người ko có điều kiện vào internet) đã biết, các lãnh đạo có thẩm quyền cũng bắt buộc phải biết (ngăn chặn biểu tình) và vài hôm nay cũng cho phép các báo chí chính thống đăng tin rồi.
    Cũng mong là quân đội VN giữ đc đảo nào trên quần đảo Trường Sa thì hay đảo đó. Chứ ko thể mạnh miệng để nói chuyện phải quấy với chính quyền China bằng quân sự đc. Cũng chỉ có thể chơi bài "la làng quyền" mà thôi, nhưng nó đã quyết chiếm thì cũng phải chơi lại tới cùng cho dù biết trước vào kết quả (kết quả nào thì phải đợi diễn ra)
    Qua đây cũng chỉ mong là các cán bộ, lãnh đạo tương lai của đất nước VN mến yêu nhìn thấy dã tâm ngàn năm muôn thuở của chính quyền China bất luận chính thể nào cũng đều muốn xâm lược, giành đất, đồng hoá VN khi có thể bất cứ lúc nào
  3. kien0989

    kien0989 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    04/02/2006
    Bài viết:
    4.157
    Đã được thích:
    1.672
    Cũng mừng cho sự hăng hái của bác đã mở mắt được cho chính phủ VN và bao nhiêu là con dân VN, may quá ạ!
    Chỗ bôi vàng thì bác hò hét gì em chả hiểu nữa.
    Bác biết VN hiện còn chiếm giữ bao nhiêu vị trí trên Trường Sa không? Giữ đảo nào hay đảo nấy là sao, nó lấn thì bỏ hay như thế nào ạ?
    Bác xui mua HKMH làm gì ạ? để tầu ngầm với máy bay TQ nó tập bắn bia à? Đi đánh nhau ở đâu mà phải có HKMH???
    Nói chung em thấy bác cứ la lối to còi như bên thảo luận là ổn rồi, ở LSVH và KTQS-GDQP thì có lẽ bác dùng bài ấy không hợp lắm đâu!
  4. dhlv

    dhlv Guest

    Tôi nghĩ là ông nên đọc từ đầu các bài viết của Tôi bên đó đi (từ những topíc trước) sẽ hiểu mục đích !
    Tôi nghĩ là ông bạn chưa chắc đã biết vài thông tin của chính người trong cuộc nói đâu. Nhưng Tôi ko muốn post
    Còn thích thì PM, gặp nhau Tôi nói cho mà nghe ! Tất nhiên là Tôi cũng phải biết ông bạn là ai đã. Lìu tìu thì té khẩn trương !
    Thông thái thì để làm việc có ích ở ngoài đời chứ ko phải trên mạng mấy ông mãnh ạ !
    Thỉnh thoảng qua đây đá chơi tí !
  5. kien0989

    kien0989 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    04/02/2006
    Bài viết:
    4.157
    Đã được thích:
    1.672
    Sợ bác quá, em không dám gặp đâu ạ! Chờ đến khi nào "thành phố" đổi tên như bác khẳng định rồi em gặp bác chưa muộn.
    Kính bác!
    Gửi lại bác câu này:
    "Thông thái thì để làm việc có ích ở ngoài đời chứ ko phải trên mạng mấy ông mãnh ạ !"
  6. dglam

    dglam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2006
    Bài viết:
    68
    Đã được thích:
    0
    Các bác ở box này có hiểu biết hơn bà con box khác về lịch sử , quân sự... thì cũng nên ôn tồn giải thích thiệt hơn (như bác Mr_Hoang), sao lại
    chê người khác to còi hay bé còi ,với lại châm chọc lườm nguýt như đàn bà thế ?
    Em nghĩ khôn khéo là làm sao tập hợp được sức mạnh toàn dân các bác ạ , dù người ta có thể không hiểu biết bằng mình.
  7. GADAVANG8x

    GADAVANG8x Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/01/2004
    Bài viết:
    188
    Đã được thích:
    0
    Ghê đít nhỉ
  8. Tran_Thang

    Tran_Thang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/01/2005
    Bài viết:
    4.581
    Đã được thích:
    193
    Khéo léo là ở điểm này đấy ! Khối NATO chẳng hạn, giữa Mỹ và EU vẫn diễn ra những cuộc chiến kinh tế đấy thôi. Chỉ ngại mấy ông Đông Á (mà lại là Đông Nam Á nữa chứ ) cứ vướng vít mãi cái tư duy "yêu nhau yêu cả lối đi, ghét nhau ghét cả tông ti họ hàng". Chiêu bài chia rẻ thì hẳn TQ họ đã tính rồi. Mà nghĩ thằng Tàu cũng chẳng quân tử. Phía bắc giáp Nga chẳng dám hó hé, phía Tây gặp Nhật thì còn cù cưa, phía Tây với Ấn Độ thì vừa đấm vừa xoa. Chỉ còn phía Nam ? Trong tương lai trước áp lực của TQ thì ASEAN sẽ càng sát cánh thôi. Mà ASEAn đoàn kết để làm gì ? Chẳng phải để chống TQ mà họ có thể có 1 lực lượng để CỨU HỘ, PHÓNG CHỐNG KHỦNG BỐ...Răn đe thế cũng đủ để Mỹ, Úc, Nhật, Ấn ...cười thầm.
  9. caohobom

    caohobom Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2007
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    Nói như thế chẫng khác nào nóì bác PVD kí "bound check "
  10. neptune_vietnam

    neptune_vietnam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2005
    Bài viết:
    182
    Đã được thích:
    0
    Các bác xem 1 tờ báo hải ngoại ở Cali bênh vực cho bác Phạm về vụ này
    Một cách nhìn khác về văn thư của Phạm Văn Đồng
    ĐÔNG DUY
    Hội nghị Fontaine Bleau khai mạc ngày 6-7-1946 đè nặng tâm tư phái đoàn Việt Nam, với những tin buồn vừa nhận được từ quê nhà, việc ông cao ủy tu xuất D?TArgenlieu công bố thành lập Nam Kỳ quốc tự trị, trong đó có việc thành lập một liên bang Đông Dương với năm nước Nam Việt, Trung Việt, Bắc Việt, Cao Miên, Ai Lao, ngay cả dự trù cao nguyên Mọi cũng tách riêng thành một khu tư trị.
    Điện cho Trưởng phái đoàn Pháp tại hội nghị là Max Andre?T, D?TArgenlieu đe dọa: ?oĐừng để họ lên giọng, tôi khẳng định một lần nữa là những quyền lực mà chúng ta đã tái lập được ở Đông Dương đủ vững mạnh để có thể tuỳ nghi sử dụng và mang lại thắng lợi cho chính sách tự do và sáng suốt của chính phủ Cộng Hòa Pháp ở Đông Duơng?.
    Không khí lạnh lẽo bao trùm Hội nghị ngay từ phút đầu, sau diễn văn chào mừng của phái đoàn Pháp, khi trưởng phái đoàn Việt Nam, Phạm Văn Đồng, lên đáp từ. Bằng những lời lẽ hùng hồn, và những ngôn từ dữ dội, lên án âm mưu chia cắt đất nước của ông, để thành lập một Nam Kỳ tự trị với chính phủ Nguyễn Văn Thinh, Phạm Văn Đồng nói: ?oChúng tôi quyết tâm phản đối đến tận cùng, bằng tất cả sức mạnh của một dân tộc 20 triệu người, đứng lên bằng một hành động tự vệ cuối cùng, chống lại sự chia cắt đất nước chúng tôi, chống lại sự thành lập một quốc gia tự trị Nam Kỳ?ø.
    Đã trên nửa thế kỷ qua, trên đất nước của kẻ thù, không võ khí trong tay, không bạn bè, con người đã nói được những lời lẽ như trên, và sau đó dành trọn một đời mình đi làm cách mạng, có lẽ nào, nỡ lòng nào, ở cuối đời lại muốn đi vào lịch sử với việc cắt thân thể của tổ quốc ra dâng đất cho ngoại bang.
    Tôi không tin một điều như vậy, mặc dù hiện nay, ở hải ngoại, người ta tiếp tục chụp lên đầu ông Phạm Văn Đồng nhãn hiệu Việt gian đã ký giấy dâng cho Trung Cộng những đảo trong vùng biển Nam Hải, đặc biệt là Hoàng Sa và Trường Sa, từ năm 1958.
    Đây là một lời cáo buộc nghiêm trọng, không những chỉ liên quan tới vai trò lịch sử của cá nhân ông Phạm Văn Đồng, mà nó còn mang lại những hậu quả chính trị tai hại cho nỗ lực của nước Việt Nam nói chung, trong việc bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ của tổ quốc.
    Trước khi đi sâu hơn vào nọâi dung những nỗ lực đấu tranh từ âm thầm qua ngả ngoại giao hoặc xương máu bằng quân sự những yếu tố pháp lý hoặc những đòi hỏi và hành động áp chế của Trung Hoa Lục Địa, hoặc những tài liệu đã được nói đến thật nhiều về bằng chứng chủ quyền của Việt Nam, chúng ta có thể khởi đầu với việc tìm hiểu căn nguyên của những lời cáo buộc này. Vấn đề thật ra không đơn giản như việc vu vơ tố cáo cựu Thủ tướng Việt Nam Phạm Văn Đồng là bán nước dâng đất cho ngoại bang, trái lại nó liên quan đến nhiều yếu tố thuộc phạm vi chiến lược quốc tế mà thái độ chống Cộng xuẩn động của một số người ở hải ngoại, mang hại nhiều hơn lợi.
    Luận điểm cáo buộc ông Phạm Văn Đồng như nêu trên dựa vào một văn thư ngoại giao, mang chữ ký của ông Phạm Văn Đồng, trong cương vị Thủ tướng nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, để trả lời một bản ?otuyên bố? của Trung Hoa về việc nới rộng hải phận 12 hải lý.
    Có hai điểm chính cần được nói đến ngay, đó là công hàm ngoại giao này chỉ là một ?otrao đổi quan điểm? giữa hai nước ?okhông có giá trị như một hiệp ước?, hoặc chỉ là một thỏa thuận ?ogiới hạn trong thời gian?. (Nói khác đi phút này đồng ý phút sau đổi ý, tùy nhu cầu và mối tương quan giữa hai nước).
    Nếu đọc kỹ bản văn trên, người ta còn thấy sự khôn khéo trong cách hành văn ngoại giao, trong đó phía Việt Nam chỉ nói: ?oChúng tôi ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4-9-56 của chính phủ Cộng Hòa nhân dân Trung Hoa, quyết định về hải phận của Trung Quốc.?
    Có lẽ cần lưu ý đặc biệt những từ ngữ quan trọng nhất trong câu này đó là: ghi nhận, tán thành và... bản tuyên bố.
    Câu văn này có nghĩa là phía Việt Nam ghi nhận ý muốn của Trung quốc muốn nới rộng hải phận qua một tuyên bố đơn phương của mình, và tán đồng ý muốn này.
    Và đoạn văn kế đó có thể hiểu ngầm là trong tình trạng giao hảo ?olúc đó? giữa hai nước, phía Việt Nam sẽ tôn trọng ý muốn 12 hải lý hải phận của Trung quốc.
    Vấn đề ?otự ý công bố? về hải phận quốc tế và chủ quyền tài nguyên hàng hải không phải là chuyện mới lạ gì trên thế giới, vì biên cương của các quốc gia vốn không phải là một bờ biển thẳng băng, hay là những hải đảo cô lập ngoài biển khơi, vì thế từ lâu rồi vẫn thường có những tranh chấp quanh vấn đề này, vì hầu như mọi quốc gia đều có những khu vực bờ biển chồng lên nhau, nếu dựa vào ấn định độ xa từ bờ của vùng hải phận quốc gia.
    Từ thế kỷ 16, khi các quốc gia Âu châu phát triển những thuyền buồn viễn duyên trang bị súng đại bác, việc xâm lăng được đẩy mạnh nhiều hơn bằng đường biển, nên hải phận quốc gia khởi đầu được ấn định chỉ có 3 hải lý, (dựa vào tầm bắn xa nhất của súng đại bác và tốc độ di chuyển của các tầu đổ bộ). Hải phận này được tăng cường rộng hơn, thành 5 hải lý và 12 hải lý dựa vào khả năng tân tiến của võ khí và hạm đội thù nghịch. Không những thế, về hải phận đánh cá và kinh tế người ta còn chấp nhận vùng hải phận quốc gia mở rộng tới 200 hải lý.
    Hiện nay, 12 hải lý hải phận quốc gia hầu như đã được nhiều quốc gia thừa nhận, (trong đó có cả hai anh khổng lồ Hoa Kỳ và Nga), và ấn định này có khuynh hướng càng ngày càng được nới rộng hơn, vì có liên quan tới việc khai thác tài nguyên dưới đáy biển của những quốc gia chung nhau những đại dương.
    Bên ngoài 12 hải lý hải phận quốc gia là khu vực thêm ?o12 hải lý giao thoa?, nới rộng ra thêm là 200 hải lý gọi là vùng ?oexclusive economic zone?.
    Chữ ?oexclusive? này thật khó diễn tả vì nó không hẳn được hiểu là ?ođặc quyền kinh tế?, nhưng nó cũng hàm ý là một thứ quyền lợi mà người ngoài không được xía vào. Nói khác đi, phải hiểu đặc quyền (exclusive) khai thác kinh tế này, thuộc về nhiều quốc gia có lãnh thổ đất liền tiếp xúc với biển cả.
    Vì những ấn định này nên mới có chuyện ?okhôi hài mà có thật?, đó là vài năm trước đây, trong một vùng biển giữa Thái Bình Dương mênh mông, bên ngoài lãnh thổ Nhật Bản, có một ngọn núi lửa ngầm đột nhiên hoạt động phun nham thạch lên tạo thành một đảo nhỏ. Hòn đảo này, cũng không khác gì tình trạng của phần lớn những tiểu đảo san hô nửa chìm nửa nổi ở Hoàng Sa hay Trường Sa, chỉ trồi lên trên mặt biển khi thủy triều xuống thấp, nhưng chính phủ Nhật Bản vì nghĩ đến ?o200 hải lý đặc quyền kinh tế? đã tìm cách xác nhận chủ quyền trên đảo này. Hàng trăm tầu vận tải được vận dụng chở đá và cát tới khu vực để bồi đắp hải đảo tý hon này cao lên trên mặt biển (khi thủy triều lên cao).
    Sau đó, để ăn chắc chuyện xác nhân chủ quyền lãnh thổ một hải đảo chưa ai tranh giành giữa biển, người Nhật cho xây dựng ngay một hải đăng trên vùng đất bồi.
    Vụ hải đảo ngầm này cho thấy một sự giao thoa quan trọng cần phải suy ngẫm về ?ochủ quyền lãnh thổ? và sự đòi hỏi quyền khai thác tài nguyên biển cả. Hai yếu tố này tuy hai mà một.
    Càng mở rộng ý niệm về hải phận, vùng quyền lợi giao thoa (overlap) giữa hai quốc gia, hay nhiều quốc gia càng trở nên phức tạp, mà nếu một quốc gia nào đó ỷ có sức mạnh quân sự lấn lướt, rất dễ tạo nên chiến tranh từ cục bộ tới chiến tranh toàn vùng.
    Hiện nay, trải qua không biết bao hội nghị quốc tế về luật biển, nhưng vẫn chưa đâu vào đâu vì ý niệm về an ninh lãnh thổ, hoặc quyền lợi của những quốc gia ven biển vẫn thay đổi không ngừng, theo sự tiến triển của khoa học, kỹ thuật.
    Trên 100 năm trước, các chúa Nguyễn lập ra Đội Hoàng Sa chỉ để khai thác những báu vật, kho tàng của các tầu bè trôi dạt, người ta chưa biết đến việc khai thác chất máu đen dầu hỏa từ đáy biển.
    Ngành đánh cá cũng chỉ lẩn quẩn cận duyên vì không có phương tiện ướp lạnh. Hiện nay, trong lòng biển đến đáy biển đã trở thành những kho tài nguyên vô tận và miễn phí cho các quốc gia ven biển. Những tranh chấp cũng khơi lên từ đó.
    Trong nhiều trường hợp, để tránh đổ vỡ nguy hiểm đưa tới chiến tranh, các quốc gia có vùng hải phận giao thoa, phải tìm cách tương nhượng để đạt ?olợi nhuận hợp lý? cho phía mình mà không cần chiến tranh.
    Một vài thí dụ điển hình như vùng biên giới cực bắc Hoa Kỳ, tiểu bang Alaska và biên giới Nga, vùng eo biển Bering, vùng vịnh Bengale giữa Ấn Độ và Sri Lanka. Nhiều lắm, khắp nơi trên thế giới đều gặp những khó khăn về hải phận, và những đường biên giới vô hình được ?otạm chấp nhận? này, luôn luôn là những quả bom nổ chậm khi phát hiện những nguồn tài nguyên dầu khí dưới lòng biển. Vì thế, đối với một số quốc gia, khám phá được nguồn tài nguyên dưới đáy biển, đôi khi lại trở thành một lời nguyền rủa của thần chết và dấu hiệu của thống khổ chiến tranh.
    Hiện nay, nỗ lực giành dựt lãnh hải của Trung Hoa và qua ngả ngoại giao, được yểm trợ bằng những đe doạ quân sự để đạt tham vọng của mình, đã làm toàn thể các quốc gia trong vùng Đông Nam Á và Á Châu Thái Bình Dương cau mày khó chịu.
    Mục đích của Bắc Kinh ngoài việc tranh giành nguồn lợi thiên nhiên, còn được sử dụng như một chất kích thích tố, một chiêu bài để đẩy mạnh việc thống nhất nước Tầu, không chỉ về ngôn ngữ mà cả về phương diện chủng tộc và lành thổ nữa. Nước Tầu cho đến nay gượng ép gọi là một quốc gia, nhưng ở nội dung là cả một đại lục tiềm ẩn nhiều xung khắc nội tại. Người ta không cần có bằng tiến sỹ sử học vẫn có thể nhận ra điều này trong lá cờ đỏ của Trung Cộng với năm ngôi sao tượng trưng cho 5 sắc dân Hán, Mãn, Mông, Hồi, Tạng.
    Bắc Kinh hiểu rõ yếu huyệt của mình nên một mặt đe doạ, hống hách, nhưng mặt khác vẫn phải tìm cách ve vuốt các quốc gia Đông Nam Á. Từ năm 2002 đến nay, đã liên tục ký kết một loạt các thỏa ước cộng tác và hứa hẹn hòa bình, nhưng cho đến nay, vấn đề chủ quyền lãnh thổ và hải phận trong khu vực biển Nam Hải vẫn chưa thể giải quyết ổn thỏa, nhất là những tranh chấp quyền lợi ?ovĩ đại? về nguyên liệu trong vùng vịnh Bắc Việt và khu Nam Thái Bình Dương, trong đó có hai đảo Hoàng Sa và Trường Sa.
    Các nhà địa chất học cho rằng, nguyên khu vực vịnh Bắc Việt, có thể là một trong những mỏ dầu lớn nhất thế giới mà dung lựơng lên tới nhiều tỷ thùng dầu. Không những thế, khu vực này lại là nơi có sự giao thoa hải phận của hai đối thủ chính Trung Hoa và Việt Nam.
    Trong quá khứ và cho đến hiện nay, nhà cầm quyền Việt Nam ngay từ trước 1975, đã phải và đã từng liên tục tranh thủ khó khăn với ông bạn láng giềng khổng lồ. Đó là điều phải được ghi nhận qua nhiều hội nghị quốc tế kể cả va chạm quân sự.
    Trở lại bản văn ủng hộ ?o12 hải lý? của Trung Cộng, như đã nói hoàn toàn vô giá trị vì không phải là một hiệp ước. Hơn nữa, quy định 12 hải lý hải phận quốc gia không phải là một chuyện mới lạ, và chính Trung Hoa chỉ là người đi theo đuôi nhiều quyết định quốc tế về vấn đề này.
    Hơn nữa, một trong những nguyên tắc căn bản quy định về hải phận quốc gia gọi là ?okhoảng cách tương đồng?, (equal distance) hiện được coi là một mẫu mực quốc tế, có nghĩa là người ta phải hoạch định một con đường ranh, trong đó mọi điểm trên con đường này phải cách đồng đều lãnh thổ đất liền của cả hai nước.
    Nói khác đi, nếu một quốc gia đòi 12 hải lý hải phận, quốc gia liên hệ thứ nhì cũng đòi được quyền lợi tương tự.
    Tuy nhiên, còn có những yếu tố khác liên hệ đến lãnh thổ biển cả, thí dụ như vấn đề chủ quyền lãnh thổ đã được thiết lập theo lịch sử, hải lộ thông hành v.v... vì thế cần phải phân biệt việc ấn định hải phận và chủ quyền lãnh thổ. Hai yếu tố này phải được cân nhắc đồng loạt.
    Thu gọn trong văn bản ủng hộ 12 hải lý hải phận của Phạm Văn Đồng, người ta thấy không vì bất cứ lý do nào ảnh hưởng đến vụ tranh giành Truờng Sa và Hoàng Sa. Do đó, tranh chấp trong khu vực này hoàn toàn chỉ giới hạn trong vấn đề chủ quyền lãnh thổ, dựa vào những xác nhận lịch sử mà mỗi bên sẽ đưa ra.
    Nội vụ có thể được giải quyết ổn thỏa qua những vận động chính trị quốc tế, nhưng cũng có thể đổ máu và còn đổ máu nhiều. Những người thực sự có lòng yêïu nước, sẽ còn nhiều cơ hội để thực sự hi sinh xương máu .
    Những lời cáo buộc vu vơ của một bọn ngườixuẩn động như hiện nay, cứ cố gắng buộc tội vô lối là nhà nước Việt Nam đã dâng đất cho Trung Cộng, chính là một hành động nối giáo cho giặc vì nó chính là sự xác nhận chính danh của Trung Cộng trong các đòi hỏi lãnh hải Trường Sa và Hoàng Sa.
    Cuộc đấu tranh để tồn tại lý lịch Việt Nam bên cạnh anh khổng lồ Trung Hoa, xin được lập lại lời tuyên bố của Phạm Văn Đồng tại Hội nghị Fonetain Bleau trên nửa thế kỷ qua, nhưng xin đổi một vài chữ cho hợp với trường hợp của Hoàng Sa:
    ?oChúng tôi quyết tâm phản đối đến tận cùng, bằng tất cả sức mạnh của một dân tộc 90 triệu người, (kể cả hai triệu người Việt khắp bốn bể năm châu) đứng lên bằng một hành động tự vệ cuối cùng, chống lại sự chia cắt đất nước chúng tôi, chống lại sự cướp giựt hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của đế quốc Trung Hoa.?[/url]
    được mltr_sg sửa chữa / chuyển vào 16:54 ngày 12/01/2008
    Được neptune_vietnam sửa chữa / chuyển vào 22:46 ngày 12/01/2008

Chia sẻ trang này