1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

THTT chung kết bóng đá nam SEA Games 2009: Việt Nam - Malaysia, 17h ngày 17/12. Lại lỡ hẹn rồi

Chủ đề trong 'Bóng đá Việt Nam' bởi mankichi0106, 09/12/2009.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. GDTLA04

    GDTLA04 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/12/2009
    Bài viết:
    1.259
    Đã được thích:
    22
    Nói đúng hơn Thái Lan HCV Olempích với những môn boxing (anh em với Muay). Sở trường của ta là những môn võ nhưng đều xuất xứ từ Đông Á
    Nếu Olempích có môn Vovinam thì VN mình hơn Thái là cái chắc.
  2. tutruong0191

    tutruong0191 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/08/2007
    Bài viết:
    179
    Đã được thích:
    0
    Đúng ..đúng...chết cười
    Em nhớ bọn Thái sau khi bị dẫn 0-1 lại đưa bóng về tìm cách đá lưới nhà để 1-1 nhưng bọn Indo ngăn chặn quyết liệt nên ko thành công vì vừa lúc hết giờ
  3. rock_you_like

    rock_you_like Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/02/2004
    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng nghĩ là như vậy, những môn thi Olympic là những môn đã phổ biến từ lâu và được thế giới công nhận, hiện nay thì vẫn tiếp tục bổ sung. VN mình vẫn cố gắng đầu tư cho những môn OLP.
    Nhưng nói chung vẫn phải đầu tư những môn khác nữa để tham gia vào những sân chơi khu vực ở cấp các quốc gia vì 1 nền thể thao VN nói chung.
  4. vinh2k5

    vinh2k5 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2005
    Bài viết:
    765
    Đã được thích:
    3
    Công bằng mà nói thì thể thao VN chưa bằng Thái, nhưng VN tiến bộ nhanh, cách đây mấy năm thì Mã & Indo và thậm chí cả Phi + Xinh cũng lào cào với VN lắm
    Thằng Xinh không chấp làm gì, nó chỉ biết nhập khẩu VDV nhưng cuối cùng cũng chỉ được bơi lội, bắn súng và bóng bàn
    VN không thể 1 bước tới trời được, nên phải lợi dụng thế mạnh riêng của mình.
    Bây giờ có đà rồi, các môn quan trọng (O-lem-pic) như Điền kinh, bắn súng, võ, vật,... đều nhất nhì DNA cả
    VN còn yếu (chưa được nhất nhì ĐNA) các môn quan trọng là Bơi lội, Thể dục, Box và các môn bóng tập thể (Đá, chuyền , Ném, nước, bàn, cầu lông, quần vợt,... )
    ==========================================
    Xi-ghêm 25 vừa rồi VN cũng có "giúp" Lào thêm tý thành tích ở các môn Ủ su, bắn súng, vật, ca-ra-te-đô,... bằng cách tránh tham gia vào chỗ hạng mục mà Lào có khả năng HCV, đó là chưa kể giúp Lào trong luyện tập cả năm trước Xi-ghêm.
    Được vinh2k5 sửa chữa / chuyển vào 19:58 ngày 19/12/2009
  5. PantheraPardus

    PantheraPardus Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/10/2006
    Bài viết:
    57
    Đã được thích:
    0
    Ôi trời xin bác, sau trận bác sĩ vào khám bảo nó bị rạn xương bả vai mà bác ngồi xem qua tivi phán là "ko đau đến mức vậy đâu"
    Dửng dưng??? Thế bác ko xem thua trận xong nó ngồi khóc ngất lên ngất xuống đến nỗi ông Tô phải nắm cổ mắng cho 1 trận đấy à? Còn nếu bác nói đến lúc lên máy bay thì chắc em nó thành ngơ ngẩn rồi, thường thường sau một cơn kích động mạnh ng ta sẽ kiệt sức và rơi vào trạng thái "trơ cảm xúc" một thời gian. Khóc trên sân + tối về ôm chăn khóc 1 đêm là đủ rồi, nếu giờ trở về vẫn khóc mới là đáng nghi ngờ "diễn kịch".
  6. demoxuansang

    demoxuansang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/10/2007
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Bác nào có link video đó cho em xin với...Sao em tìm hok có
  7. vinh2k5

    vinh2k5 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2005
    Bài viết:
    765
    Đã được thích:
    3
    Thông thường đội nào đá cuội thì trận tiếp theo sẽ thua liểng xiểng:
    ++ Bán kết Indo-Thái sau đó cả In Đô và Thái thua (VN-thái 3-0) VN và Xinh vào chung kết
    ++ Vừa rồi Xinh và Lào cũng đá cuội, sau đó Xinh và Lào thua liểng xiểng, Mã và VN vào chung kết.
  8. khongaihet01

    khongaihet01 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2007
    Bài viết:
    3.029
    Đã được thích:
    1
    Đây là mình đưa ra ví dụ về sự căng cứng cho tiên sinh Hoà Thân có được chút hình dung thôi mà. Chứ tất nhiên là đội Mã trong trận này ko phải bỗng nhiên họ cao từ 20cm lên 10 mét được.
    Thực tế là họ vẫn chỉ cao có 20cm.
    Nếu (tất nhiên là nếu), nếu bây giờ cho đá lại, trong một trận cầu mà tính chất ít quan trọng hơn, thì có lẽ các cầu thủ của chúng ta sẽ lại "khiêu vũ trước bầy Mã" Độ cao mà khiến cho chúng ta chóng mặt dẫn đến căng cứng đó chính là TÍNH CHẤT QUÁ QUAN TRỌNG của trận đấu.
    Nào là "50 năm lịch sử", "chỉ cách lịch sử một bước chân" rồi thì "hàng triệu con tim mong đợi" và đến "hàng trăm nghìn Đô la tiền thưởng" v.v... Tất cả gần như là ko còn cách nào khác, chúng ta phải chiến thắng. CHIẾN THẮNG! VIỆT NAM VÔ ĐỊCH!
    Từng đấy thứ, từng đấy áp lực dồn nến cho một trận cầu . Thật kinh khủng,
    Tôi đã trộm nghĩ, nếu mình mà là cầu thủ có lẽ vào đêm hôm trước giờ bóng lăn, có lẽ tôi sẽ bị mất ngủ không chừng. Có lẽ trong cái đầu bé nhỏ của mình toàn bộ các hình ảnh hỗn loạn về các thất bại trước đây của BĐVN sẽ hiện về. TOàn bộ những thất vọng suốt bao nhiêu năm sẽ lại ám ảnh tôi cho đến tận buổi trưa ngày hôm đó mất . Bây giờ tôi ko còn cách nào khác là phải chiến thắng
    Thế là tôi đột nhiên rất SỢ THẤT BẠI trong khi đó lại PHẢI THẮNG. Dường như tôi đang chạy trong một cơn mơ, rằng thân thể này ko phải của mình, rằng tôi đang chạy theo quả bóng với một sức mạnh vô hình đang áp đặt, nó ko phải của tôi, tôi đã mất đi sự tự chủ vốn có. Có lẽ đó là căng cứng.
    Và bạn biết ko, ko chỉ có 11 cầu thủ đá trên sân mới bị căng cứng đâu. TOàn bộ chúng ta đều căng cứng. Để tôi nhắc lại cho bạn điều này : TOÀN BỘ CHÚNG TA ĐỀU CĂNG CỨNG. Trước mỗi trận đấu quan trọng của tuyển VN tôi đều nhận thấy điều đó.
    Từ năm 1995 tôi đã thấy điều này và cho đến bây giờ thì nó vẫn còn, cho dù trong time vưa qua (dưới thời đại Calisto) thì nó mới đỡ đi được một chút. Nhưng có dịp thì nó vẫn hiện nguyên hình.
    Tôi đã từng ra SVĐ để xem đội nhà thi đấu nhiều lần rồi. Với mỗi trận đấu quan trọng tôi để ý rằng dường như toàn bộ cổ động viên đều căng cứng, họ gào thét đấy, cổ vũ đấy nhưng trong sâu thẳm mọi người vẫn có nỗi sợ nào đấy. Thậm chí ngồi trước TV mọi người cũng còn run rẩy , cứ sau khoảng 20 phút chưa ghi được bàn là toàn bộ cứ đờ đẫn ra, từ cầu thủ cho đến CĐV cho đến những người ngồi trước TV v.v.. CHúng ta còn chưa thua cơ mà
    Và cảm giác thất bại lần này của chúng ta không khác một chút nào với thất bại của tuyển VN trong chung kết tiger 96. Cũng cùng cách đó, cùng thắng tưng bừng đối thủ mạnh ở bán kết để rồi vào chung kết với một tinh thần bac nhược bế tắc sợ thất bại.
    Trong sâu thẳm chúng ta sợ thất bại. Toàn bộ chúng ta đều sợ thất bại, và đó là một trường cộng hưởng lớn.
    Tôi nghĩ rằng ở lần tiếp theo nếu chúng ta còn thất bại thì cũng đừng có lấy làm bất ngờ. Chừng nào chúng ta ko vứt mọi thứ vớ vẩn như 50 năm Lịch sử gì đấy, chừng nào chúng ta còn thôi suốt ngày nhắc đến khoản tiền thưởng kếch xù, chừng nào chúng ta đừng đặt gánh nặng của "hàng triệu trái tim hâm mộ" lên đôi chân các cầu thủ thì chừng đó chúng ta còn chưa chiến thắng.
    Hãy quên chiến thắng đi
  9. GDTLA04

    GDTLA04 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/12/2009
    Bài viết:
    1.259
    Đã được thích:
    22

  10. GDTLA04

    GDTLA04 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/12/2009
    Bài viết:
    1.259
    Đã được thích:
    22

Chia sẻ trang này