1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thử dịch những mẩu chuyện nhỏ các bạn ơi!!! Mục lục trang 1

Chủ đề trong 'Anh (English Club)' bởi linly, 14/03/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. esu

    esu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2004
    Bài viết:
    1.244
    Đã được thích:
    0
    Đại Bàng Và Con Chim Sẻ
    The Eagle and the Sparrow
    Ở khu rừng nọ có một con đại bàng huênh hoang hợm hĩnh . Gặp bất cứ con chim nào , đại bàng cũng khoe khoang rằng nó là chúa tể của các loài chim , rằng nó khỏe nhất , kêu to nhất , bay cao nhất .
    Once upon a time there was an arrogant eagle living in a forest. Everytime he meets a bird, he always boasts to be the king of all birds, to be the strongest of all, the one with the loudest voice and highest flight.
    Một hôm , đại bàng tập hợp tất cả các loài chim lại và lên giọng thách thức :
    One day, the Eagle gathers all the birds and announces with a challenging voice:
    - Hỡi các loài chim , trong các người có kẻ nào dám đọ sức kêu to , ăn nhiều , bay cao cùng ta không nào ?
    - Hey you birds, among you is there anybody who can compete with me in shouting aloud, eating a lot and flying high ?
    Cả bầy chim sợ hãi nhìn nhau chẳng dám ho he một tiếng . Thấy thế đại bàng càng được thế :
    The birds are afraid and look at one another in dead silence. Therefore the Eagle gets even more confident:
    - Ta bất chấp tất cả các ngươi đấy .
    - I defies you all.
    Lúc ấy, một chú sẻ con bèn lên tiếng :
    Then says a tiny sparrows:
    - Bác đại bàng ơi , thi ăn nhiều , kêu to với bác thì chúng em chẳng dám rồi , nhưng thi bay cao với bác thì em cũng thử một lần xem sao .
    - Oh sir Eagle, in eating a lot, shouting aloud of course we dare not compete with you, however as for flying high I believe I could have a try.
    Cả đại bàng lẫn các loài chim khác đều sửng sốt ngoảnh lại nhìn chim sẻ nhưng nó không hề nao núng .
    Both the Eagle and the birds astonishedly look at the sparrow but this one stayed determined.
    Cuộc thi bắt đầu . Ðại bàng vỗ cánh bay lên . Khi đã bay cao hơn cả những ngọn cây cao nhất , đại bàng liền gọi :
    So started the competition. The Eagle flaps his wings and take off. As soon as he gets higher than the highest trees, the Eagle shouts:
    -Ê , sẻ con chết rấp ở đâu rồi ?
    - Hey, where on Earth has that tiny sparrow died off ?
    Lúc ấy sẻ bay lên đầu đại bàng , đáp :
    At that moment the sparrow got on the Eagle''s head, replies:
    -Em đây , bác cứ yên tâm , em không bỏ cuộc đâu . Ðại bàng cố sức bay cao lên nữa . Khi cao hơn cả những đỉnh núi mù sương , đại bàng lại cất tiếng gọi :
    - Here am I, don''t worry, I won''t give up the game. The Eagle tries to get even higher. As soon as he has reached higher than foggy mountain peaks, the Eagle shouted out once more:
    -Thế nào , sẻ con , vẫn theo ta được đấy chứ ?
    - How about this, sparrow ? Still capable of following me ?
    Chim sẻ lại bay lên trả lời :
    The sparrow replies again:
    - Vâng , em vẫn cố theo bác đây . Chừng bác mệt rồi sao mà bay chậm thế ?
    - Oh yes, I am following you. So you''re already tired and fly slowly ?
    - Ðời nào !
    - Of course not.
    Phần còn lại sẽ dịch sau nhé.
  2. esu

    esu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2004
    Bài viết:
    1.244
    Đã được thích:
    0
    Ðại bàng nói hổn hển rồi bay ngược lên cao cao mãi , lần này đại bàng đã ở trên cả những đám mây trắng xóa . Nó tin là sẻ con chẳng thể nào bay lên tầng cao này được . Ðôi cánh đã mỏi rã rời . Cổ và đầu nặng trĩu , đại bàng nói chẳng ra hơi .
    The Eagle says, panting, then still he flies higher and higher, this time it is above white clouds. He believes that the sparrow could never get that high. His wings are exhausted now. His neck and head become so heavy, the Eagle''s voice interruptory.
    - Sẻ con đã chịu thua ta rồi chứ ?
    - You have lost, right Sparrow ?
    - Chưa đâu , em vẫn ở trên đầu bác đây này . - Giọng sẻ con vẫn lanh lảnh .
    - Not yet sir, I''m always above your head. The sparrow''s voice is still clear.
    Ðại bàng quyết không chịu thua chim sẻ , nó lấy hết sức tàn rướn lên cao nhưng không được nữa . Ðại bàng tắt thở . Từ trên cao nó rơi thẳng xuống vực như một hòn đá vậy . Khi ấy , sẻ con chỉ việc xòe cánh ra từ từ hạ xuống giữa các loài chim đang nóng lòng chờ tin cuộc đọ sức . Chúng không hiểu sẻ con có mưu mẹo gì mà thắng được đại bàng vốn bay cao nhường ấy . Chỉ có mỗi một con sẻ con khác là trông thấy lúc cuộc thi bắt đầu , sẻ con đã đậu ngay trên lưng đại bàng . Thì ra đại bàng đã mất công chở chim sẻ trên lưng mà không biết . Mỗi lần đại bàng cất tiếng hỏi , sẻ con lại từ lưng đại bàng bay lên đáp lời , thành thử nó chẳng mất tí sức nào .
    The Eagle does not want to lose, it made a great effort to get higher but can no longer do that. The Eagle''s breath stops. From the sky it fell down into the abyss just like a rock. Meanwhile, the little Sparrow just flies down slowly among the other birds, eager to get the competition''s result. They do not understand how Sparrow managed to win the Eagle who could fly so high. Only one other sparrow could see right at the beginning of the competition that little Sparrow, in fact, clinged to the Eagle''s back. So the Eagle carried little Sparrow without even knowing that. Each time the Eagle asked, the Sparrow just flew up from his back and answered, therefore the Sparrow was not at all tired.
    Bằng trí thông minh và lòng dũng cảm , sẻ con đã thắng đại bàng kiêu ngạo và to lớn hơn nó gấp nghìn lần .
    By intelligence and courage has the tiny Sparrow won the arrogant Eagle who was thousand times bigger than it.
  3. esu

    esu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2004
    Bài viết:
    1.244
    Đã được thích:
    0
    Ðại bàng nói hổn hển rồi bay ngược lên cao cao mãi , lần này đại bàng đã ở trên cả những đám mây trắng xóa . Nó tin là sẻ con chẳng thể nào bay lên tầng cao này được . Ðôi cánh đã mỏi rã rời . Cổ và đầu nặng trĩu , đại bàng nói chẳng ra hơi .
    The Eagle says, panting, then still he flies higher and higher, this time it is above white clouds. He believes that the sparrow could never get that high. His wings are exhausted now. His neck and head become so heavy, the Eagle''s voice interruptory.
    - Sẻ con đã chịu thua ta rồi chứ ?
    - You have lost, right Sparrow ?
    - Chưa đâu , em vẫn ở trên đầu bác đây này . - Giọng sẻ con vẫn lanh lảnh .
    - Not yet sir, I''m always above your head. The sparrow''s voice is still clear.
    Ðại bàng quyết không chịu thua chim sẻ , nó lấy hết sức tàn rướn lên cao nhưng không được nữa . Ðại bàng tắt thở . Từ trên cao nó rơi thẳng xuống vực như một hòn đá vậy . Khi ấy , sẻ con chỉ việc xòe cánh ra từ từ hạ xuống giữa các loài chim đang nóng lòng chờ tin cuộc đọ sức . Chúng không hiểu sẻ con có mưu mẹo gì mà thắng được đại bàng vốn bay cao nhường ấy . Chỉ có mỗi một con sẻ con khác là trông thấy lúc cuộc thi bắt đầu , sẻ con đã đậu ngay trên lưng đại bàng . Thì ra đại bàng đã mất công chở chim sẻ trên lưng mà không biết . Mỗi lần đại bàng cất tiếng hỏi , sẻ con lại từ lưng đại bàng bay lên đáp lời , thành thử nó chẳng mất tí sức nào .
    The Eagle does not want to lose, it made a great effort to get higher but can no longer do that. The Eagle''s breath stops. From the sky it fell down into the abyss just like a rock. Meanwhile, the little Sparrow just flies down slowly among the other birds, eager to get the competition''s result. They do not understand how Sparrow managed to win the Eagle who could fly so high. Only one other sparrow could see right at the beginning of the competition that little Sparrow, in fact, clinged to the Eagle''s back. So the Eagle carried little Sparrow without even knowing that. Each time the Eagle asked, the Sparrow just flew up from his back and answered, therefore the Sparrow was not at all tired.
    Bằng trí thông minh và lòng dũng cảm , sẻ con đã thắng đại bàng kiêu ngạo và to lớn hơn nó gấp nghìn lần .
    By intelligence and courage has the tiny Sparrow won the arrogant Eagle who was thousand times bigger than it.
  4. chimse

    chimse Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/06/2004
    Bài viết:
    256
    Đã được thích:
    0
    Cậu ơi, sao câu đầu thì quá khứ, các câu sau thì hiện tại thế?
    Neway, good translation.
  5. chimse

    chimse Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/06/2004
    Bài viết:
    256
    Đã được thích:
    0
    Cậu ơi, sao câu đầu thì quá khứ, các câu sau thì hiện tại thế?
    Neway, good translation.
  6. esu

    esu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2004
    Bài viết:
    1.244
    Đã được thích:
    0
    Cách dùng này được gọi là historic present bạn ạ. Câu đầu ở quá khứ vì các câu nguyện "ngày xửa ngày xưa" đương nhiên là kể chuyện quá khứ rồi. Nhưng phần còn lại của câu chuyện dùng thì hiện tại cho sống động.
  7. esu

    esu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2004
    Bài viết:
    1.244
    Đã được thích:
    0
    Cách dùng này được gọi là historic present bạn ạ. Câu đầu ở quá khứ vì các câu nguyện "ngày xửa ngày xưa" đương nhiên là kể chuyện quá khứ rồi. Nhưng phần còn lại của câu chuyện dùng thì hiện tại cho sống động.
  8. chimse

    chimse Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/06/2004
    Bài viết:
    256
    Đã được thích:
    0
    Hay quá nhỉ? Cám ơn bạn nhé. Bạn Esu có vẻ dịch chuyên nghiệp nhỉ?
  9. chimse

    chimse Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/06/2004
    Bài viết:
    256
    Đã được thích:
    0
    Hay quá nhỉ? Cám ơn bạn nhé. Bạn Esu có vẻ dịch chuyên nghiệp nhỉ?
  10. tieu_co_nuong_new

    tieu_co_nuong_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    2.750
    Đã được thích:
    0
    Cái topic hay thế này mà kô thấy mọi người post bài gì nữa cả. Hum nay tcn post cái này cho mọi người dịch nè:
    Waiting at the Door
    By Barbara J. Crocker
    My grandmother became a widow in 1970. Shortly after that, we went to the animal shelter to pick out a puppy to keep her company. Grandma decided on a little terrier that had a reddish-brown spot above each eye. Because of these spots, the dog was promptly named Penny.
    Grandma and Penny quickly became very attached to each other, but that attachment grew much stronger about three years later when Grandma had a stroke. Grandma could no longer work, so when she came home from the hospital, she and Penny were constant companions.
    After her stroke, it became a real problem for Grandma to let Penny in and out because the door was at the bottom of a flight of stairs. So a mechanism using a rope and pulley was installed from the back door to a handle at the top of the stairs. Grandma just had to pull the handle to open and close the door. If the store was out of Penny''s favorite dog food, Grandma would make one of us cook Penny browned beef with diced potatoes in it. I can remember teasing my grandmother that she loved that dog better than she loved her family.
    As the years passed, Grandma and Penny became inseparable. Grandma''s old house could be filled to the brim with people, but if Grandma went to take her nap, Penny walked along beside her and stayed by her side until she awoke. As Penny aged, she could no longer jump up on the bed to lay next to Grandma, so she laid on the rug beside the bed. If Grandma went into the bathroom, Penny would hobble along beside her, wait outside the door and accompany her back to the bed or chair. Grandma never went anywhere without her faithful companion by her side.
    The time came when both my grandmother and Penny''s health were failing fast. Penny couldn''t get around very well, and Grandma had been hospitalized several times. My uncle and I lived with Grandma, so Penny was never left alone, even when Grandma was in the hospital. During these times, Penny sat at the window looking out for the car bringing Grandma home and would excitedly wait at the door when Grandma came through it. Each homecoming was a grand reunion between the two.
    On Christmas Day in 1985, Grandma was again taken to the hospital. Penny, as usual, sat watching out the window for the car bringing Grandma home. Two mornings later when the dog woke up, she couldn''t seem to work out the stiffness in her hips as she usually did. The same morning, she began having seizures. At age fifteen, we knew it was time. My mother and aunt took her to the veterinarian and stayed with her until the end.
    Now the big dilemma was whether to tell Grandma while she was still in the hospital or wait. The decision was made to tell her while she was in the hospital because when we pulled up at the house, the first thing Grandma would look for was her beloved Penny watching out the window and then happily greeting her at the door. Grandma shed some tears but said she knew that it had to be done so Penny wouldn''t suffer.
    That night while still in the hospital, Grandma had a massive heart attack. The doctors frantically worked on her but could not revive her. After fifteen years of loving companionship, Grandma and Penny passed away within a few hours of each other. God had it all worked out ?" Penny was waiting at door when Grandma came Home.

Chia sẻ trang này