1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

THÙNG RÁC (ngôi nhà mới số 2) - đợi chờ trong thương nhớ

Chủ đề trong 'Mỹ Thuật' bởi linkvespa, 17/11/2007.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tienart

    tienart Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/08/2005
    Bài viết:
    816
    Đã được thích:
    0
    Mai thế nèo bác cũng Tím người hehe
  2. dunk83

    dunk83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/04/2005
    Bài viết:
    692
    Đã được thích:
    0
    Hị hị...Lo là lo sáng sớm không hoàn thành nhiệm vụ ý chứ!
  3. linkvespa

    linkvespa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/10/2006
    Bài viết:
    3.714
    Đã được thích:
    0
    ai bảo ... hoàn thành rồi
  4. tienart

    tienart Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/08/2005
    Bài viết:
    816
    Đã được thích:
    0
    @link: Đêm nay lịu có ngủ... để sáng mai tranh thủ...vì vợ bẻo chưa ..đ.ủ...
    Cơ chèo các béc nhé ..nhà cháu ngủ sớm
  5. parusa

    parusa Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/04/2007
    Bài viết:
    2.271
    Đã được thích:
    0
    Hề. Lâu lắm rồi. Thùng rác! Pot thử 1 cái xem có ... được ko? Nhỡ chó nó lạ hơi xồ ra sủa thì toi, dạo này còn hay mặc váy.
  6. parusa

    parusa Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/04/2007
    Bài viết:
    2.271
    Đã được thích:
    0
    Tối nay, ko đi chơi được, hết tiền, buồn. Tiền hết là tình tan mà.
    Mệt mỏi với cái Nhật ký, ko hiểu từ lúc nào cứ quàng vào cổ cái trách nhiệm với " người đọc", đâm có phải viết cho mình nữa đâu, muốn ối á 1 tí cũng ngài ngại. Cứ phải cố gắng tỉa tót đánh bóng câu chữ cho nó nuột nà, mệt vô cùng. Đêm buồn ngủ lắm rồi cũng phải cố, cố. Cố mà viết 1 cái gì đó.
    Hơ. Chả ai bắt cả, tự nhiên vì 1 câu " em chỉ có đọc thôi" mà gồng hết cả tứ chi lên, gân guốc nổi ầm ầm, bặm môi gõ. Gõ. Gõ gì nhỉ? Phải nghĩ nhiều, chọn lọc nhiều, chắt lọc nhiều.
    Híc. Mình bỏ tuốt cả trường học, bỏ tuốt cả tương lai, những mối quan hệ ngoài XH, chỉ vì sợ 2 chữ " Trách nhiệm", chui vô mạng, cũng là vì nó giời ơi đất hỡi, vô thưởng vô phạt, lại khoác phải thứ na ná thế nữa à? Chuồn, chuồn nhanh!
    He. Nói thế ai có nick là Az đừng phật ý. Ko có " người đọc" thì buồn thối ấy chứ. Có điều, đấy, thân làm tội đời, chả ai bắt, mà cứ tự chui đầu vào rọ. Giống như đang ngồi ăn ngon lành, chấm mút chùn chụt, môi mép bóng nhờn, tự nhiên thoáng thấy có ku nào soi mình, tự nhiên chân tay luống cuống, thừa hẳn ra những 10 ngón, ko biết giấu vào đâu. Cái đùi gà dễ cầm thế, cứ tóm vào cái khúc xương lồi ra ở đoạn cuối là được, mà ko biết xoay sở thế nào, loay hoay, lúng túng, rơi, vãi, ko dám nhặt, ... đủ trò rờm.
    Chỉ vì 1 cái nhìn thôi, có đáng giận ko? Ko phải giận người. Có mắt thì nhìn, cấm à, giận mình, sao mà yếu bóng vía cỡ vậy.
    Cho nên tối nay, nhân cơ hội buồn, đánh bài chuồn. Cũng dễ lắm, 1 cái nick mới, 1 cái avatar mới, 1 chữ ký mới, 1 topic mới, ở 1 xó xỉnh mới. 5p, 5p đủ hoàn tất thủ tục, nhìn cái ổ mới của mình, tự nhiên nhớ ra : ơ, sao mình phải tự đi xây, có người đã xây hẳn cho mình 1 cái nhà rồi đấy thôi.
    THÙNG RÁC (ngôi nhà mới số 2) - đợi chờ trong thương nhớ!
    Khi bác Link chêm cái câu " đợi chờ trong thương nhớ" này vào, ko biết là có phải đang nghe nhạc vàng ko, lúc ấy cũng xúc động, nhưng hơi hơi. Hôm nay, 1 lần nữa ngọ nguậy, bứt rứt, lang bạt khắp các diễn đàn để tìm 1 chỗ cư ngụ, đột nhiên nhớ đến dòng chữ ấy, và muốn quay về.
    Híc. Mình cũng đang định hát nhạc vàng. À, bolero, đọc " Hồi ức điếm buồn" có nhắc đến dòng nhạc bolero, mình tưởng gì, hóa ra là nhạc vàng. Tuấn Vũ Lan Hương thì hát nhạc vàng, còn Phương Thanh thì hát nhạc bolero.
    3 năm gắn bó với mạng, từ 04 đến 07, lịch sử chưa bao giờ có ai đó lập "cho mình" 1 topic. Nói vậy chứ thực ra là của chung thôi, là thùng rác, ai vứt gì vào cũng được. Nhưng có lần M vứt quả Playboy khá trơ lên, cũng có người lên tiếng. Ờ, nó, kỳ thực, chưa bao giờ bốc mùi hôi thối của 1 cái thùng rác, mà ngược lại.
    Đi thì rất dễ, về mới khó, bao giờ chả vậy, nhưng cứ đọc hẳn hỏi lên cái tên topic này, thì vất vưởng ở đâu, lại muốn quay về.
    Ừm, chừng ấy lý do, đủ để ... chữa ngượng chưa nhỉ? Hi. Cứ như là sắp công chiếu quả bom tấn mới của Hollywood :" Sự trở về của Parusa".
    Nhưng mà, chắc là mình đã ... nhớn hơn 1 chút, và vì thế, lặng lẽ đi 1 chút. Chuyện. Nửa tháng rồi chứ ít?
  7. loa_ken_den_si

    loa_ken_den_si Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/12/2002
    Bài viết:
    7.720
    Đã được thích:
    1
    Khoảng tối trước mặt như đậm đặc lại . Pa lầm lũi bước ... miệng nhẩm lẩm ... 1 triệu 2 ngàn không linh tám ... 1 triệu hai ngàn không trăm linh bẩy .... bao giờ đếm đủ về mo đây , Pa đang miên man với ý nghĩ trở về Su ri en tô ... thì tiếng chuông đồng hồ báo thức đổ vang làm nàng chợt tỉnh . Mắt bồ câu trâu con đậu con xòe cánh nhấp nháy nhấp nháy ... quờ tay quệt cục dử mắt to cỡ hạt đậu đen xanh lòng mà ngày nào nàg vẫn được Mẹ nấu cho ăn mỗi khi mùa hạ nóngbức cỗi cằn của miền duyên hải hừng hực ... nàg kéo bờ mi nặng trĩu dòm vào cái cục à lố đời ơ kìa ... buột mồm nàng thoát nhời : Mẹ kiếp , vãi lúa ! mới 6h ... không cần biết tính năng của nó giờ chỉ còn có 3N - Nghe Nói Nhắn, không còn N thứ 4 là Ném ...nàng nhắm con đồng hồ có hình con gấu Pu mà đáp cật nực ... thế là đi đời cả nũ chúng mầy ! Từ nay ta Vô Sản ... Vô Sản muôn năm !!! , co chân ấp ngực , với tay kéo tấm chăn hiệu Vikko vừa tụt xuống cuối giường chớm lộ ra cặp đùi thon thả trắng toát điệu đà ... nàg lầu bầu 1 câu thơ ko rõ có phải của Noa tiên sinh hay không : Cô đơn sợ nhất vào đêm , một mìnhkhó ngủ lại thêm nỗi sầu .... trở mình đau cả lạch giường , co chân ấp ngực mình thương lấy mình ... không gian lại chìm vô dịnh nơi góc nhỏ của Pa mặc cho bên kia phía tường con kiến nơi bà chủ đang cố khép mạnh cơ đùi , nín thở hai nhịp để cố giữ lấy nhịp cuối của họ ... đừng ...đừng ... đừng ... Xa xa phía cuối trời tiếng còi tầu S5 hú một hồi còi dài dằng dẵng ...vào ga ... Hôm nay tầu vào muộn 20 phút .
  8. parusa

    parusa Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/04/2007
    Bài viết:
    2.271
    Đã được thích:
    0
    Ờ. Sắp sang năm mới, 08 rồi, có ... tuổi rồi, nhiệt huyết cũng tụt.
    Nhiều khi bừng lên những ước vọng điên rồ, xoáy vào 2 hướng chính. 1 là giang hồ, lang bạt đó đây, nhìn, ngắm, nghĩ, viết, vẽ .... kiểu 1 nghệ sĩ lang thang, bầu rượu túi thơ, làm bạn với mây trời sóng biển. In dấu chân khắp chiều dài đất nước, nhìn những gì chưa từng nhìn, nghe những gì chưa từng nghe, đặng cho ra sản phẩm. 2 là ... từ thiện. Ờ, chả biết gọi thế nào, nghĩa là làm cái gì có ích cho đời, lên miền cao làm cô giáo dạy chữ, làm cán bộ .... kế hoạch hóa gia đình, đến những miền đất mới tham gia nông trường sản xuất, khai khẩn đất hoang, đọc truyện " Mùa lạc" nhiều quá, hay tút xuống vùng miền Tây sông nước lau lách xa xôi, cũng dạy học cho bọn trẻ con bụng ỏng rốn lồi, bơi giỏi hơn chạy, tóc ko cần thuốc nhuộm cũng vàng cháy. Phi vụ này thì phải đổ lỗi cho " Cánh đồng bất tận" của Nguyễn Ngọc Tư .....
    Thế đấy, viển vông, hão huyền! Tự nhen lên, tự dập tắt, tự buồn.
    Nhìn thẳng vào thực tế, mình thế nào? Chỉ quen ăn trắng mặc trơn. Ngày qua ngày dệt nên bởi những trang sách mỏng dính, những dòng mực in bay bổng, những nhạc nhẹ êm đềm, những phím đàn mướt nhánh, rồi thì gió đêm gió ngày, trăng sao lung linh ... Nó ko xấu, nhưng nó thấp kém hơn nhiều, so với những ước vọng đẹp đẽ kia. Mình đâu có chịu được khổ mà đòi xông pha này nọ, tự lập được còn chưa làm nổi, 1 công việc bình thường như bao người bình thường còn ko có, đòi trò trống gì?
    Cứ tự khoác vào mình những trách nhiệm hết sức mơ hồ.
    1 sự thật là, mình bọc mình trong những êm ái mượt mà, thì mình yên ổn, vì mình, ko phủ nhận được, dễ chịu với ghế đệm mềm và bàn bọc nhung đỏ. Ko à? Thử so 0ten với 39, 1 cái mình từng rất thích với nhạc Trịnh, với bình dân thân ái, với những gì thuộc về chất, còn 39, máy lạnh rèm buông, đèn nến rập rờn dương cầm thánh thót, nó sặc mùi trưởng giả, sang cả, mình chọn cái nào?
    Ko phải 0ten.
    Thôi. Bỏ hết. Nhỉ? Những muốn, ước, vọng. 1 cuộc sống bình dị, giản đơn, êm ả trôi, ngày này giống hệt ngày kia, chẳng nghĩ ngợi gì, chẳng băn khoăn gì, chẳng chờ đợi ai, cũng chẳng ai đợi mình. Hơ, mình chẳng từng mong biết mấy điều đó?
    Muốn dán vào đây 1 bài hát trong phim Beowulf, cả bộ phim đó, 50K tiền vé, 20K tiền nước uống, bim bim, sẽ đúng là ném qua cửa sổ, kể cả là đoạn nude của Jolie, nếu giữa phim, trong cảnh tăm tối man rợ của đêm trường trung cổ, trong lâu đài âm u nặng nề tù túng, những con người chìm đắm trong mê muội, tàn bạo đang thản nhiên phô bày phần thú vật của bản thân,.... ko vang lên 1 giọng hát tuyệt vời, những lời hát tuyệt vời. Chính là " Gently as she goes"
    ?lips, ripe as the berries in June
    Red the rose, red the rose
    Skin, pale as the light of the moon
    Gently as she goes
    Eyes, blue as the sea and the sky
    Water flows, water flows
    Heart, burning like fire in the night
    Gently as she goes?

    Có lẽ, cũng ko cần nhiều lắm để cảm thấy hạnh phúc. Dịu dàng, chính là sự dịu dàng.
  9. parusa

    parusa Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/04/2007
    Bài viết:
    2.271
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn cụ Loa đã có lòng rặn ra từng này chữ.
    Năm mới sắp đến rồi, cháu thêm 1 tuổi, nhớn ra nhiều, đâm ko chấp người già mấy cái vụ vặt vãnh này.
    Chúc cụ Loa năm mới thắng lợi mới, nhất là cơ đùi càng ngày càng bớt nhũn nhẽo hơn, cũng là tin vui cho chị em. Chuyện đời, người bên trên sao biết được nổi khổ của kẻ ở dưới.
    Kính!
  10. loa_ken_den_si

    loa_ken_den_si Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/12/2002
    Bài viết:
    7.720
    Đã được thích:
    1
    4 phút ngẫu tác in tơ nét ư ...
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này