1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thùng rác xinh đẹp của T.H

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi nhat_chi_mai, 17/03/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Rainbow7Cs

    Rainbow7Cs Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2005
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    như trên...
    ]

    HAPPY BIRTHDAY TO YOU
    HAPPY BIRTHDAY TO YOU
    HAPPY BIRTHDAY TO YOU

    HAPPY BIRTHDAY TO YOU
    HAPPY BIRTHDAY TO YOU
    HAPPY BIRTHDAY TO YOU
    HAPPY BIRTHDAY TO YOU
  2. nhat_chi_mai

    nhat_chi_mai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    814
    Đã được thích:
    0
    Cuộc buôn dưa lê ngày hôm qua đã ghi kỷ lục với thành tích 1h 01'' liên tục không nghỉ giải lao, . Tệ một nỗi là mấy con gà rách việc lại vô duyên vô cớ tham gia phá bĩnh. Nghe cái giọng hoảng hốt: " gà ở đâu thế? Đang ở đâu đấy?" mà không nhịn được cười ( đúng là cậu ấm, có lẽ chưa bao giờ thấy con gà có lông) - " Ở HN "... Chúng nó vẫn không thôi... " Đang ở trang trại gà nào đấy". - Ở nhà chứ ở trang trại gà nào. Gà cảnh đấy, gà cảnh gà kiếc chạy khắp nơi, nó còn bay lên nằm vào cả giỏ xe... Một phút im lặng... rồi lại tiếp tục câu chuyện ... "đã hết chán chưa?" - Đến khi hết chán thì đồng hồ thời gian hiện ra 1h 01'', tự dưng chẳng thấy ai nói gì cả thì nghỉ giải lao, hoá ra là mất sóng ... Cũng lâu lắm rồi không nói chuyện, có nhiều chuyện để nói, có nhiều chuyện để quan tâm. (Con người tội nghiệp mà đôi khi hư đốn, à quên, lệch lạc kia, nhưng phải nói là vẫn tốt như xưa nay). Cụ non, chắc còn thắc mắc lắm lắm về cái vụ gà qué này đây, tội nghiệp!
    Thôi, đói bụng rồi...
  3. nhat_chi_mai

    nhat_chi_mai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    814
    Đã được thích:
    0
    Phim chiến tranh giải phóng Miền Nam tối qua thật xúc động. Bảo với em trai rằng: phim giải phóng miền Nam, tức là kết thúc trong cờ hoa giải phóng, chứ mà phim những năm trước 75 thì có lẽ không xem được, sợ thật. Ác liệt, rùng rợn, khủng khiếp. Những con người anh dũng ấy ( trong đó có bố mình, ) đáng khâm phục, đáng tự hào và tôn quý quá. Những nỗi đau cũng lớn quá. Có người mẹ chiến sỹ hoàn thành nhiệm vụ sung sướng chạy ra cổng dinh độc lập tìm đứa con trai yêu đang trong đoàn quân giải phóng, sau gần 20 năm xa cách với ước mong đoàn tụ, thì chỉ trước đó mấy phút, tức là mấy phút trước giờ giải phóng, đứa con trai yêu thương đó đã trúng đạn ngã xuống, trước khi kịp nhìn thấy người mẹ mà thậm chí anh còn không nhớ rõ mặt vì mẹ đi kháng chiến từ khi anh mới chỉ được 3 tuổi. Chiến tranh!
    Vì thế, không được hư nhé, các đồng chí, khi chúng ta đang được sống trong hoà bình, tự do, độc lập, không có bom đạn, không có tra tấn, không có kẻ thù xâm lược. Và cuộc sống này là của chúng ta, trong mỗi sự phấn đấu và rèn luyện.
    Mình phấn khởi vô cùng với những lời bình luận rất hiểu biết của cu út. Hỏi rằng em đọc ở đâu đấy? - Em đọc báo ( khi thì là em đọc trong cuốn Biết tất tật mọi chuyện trong thiên hạ, hay trong quyển a, b, c... mà mình thậm chí còn không nhớ hết tên, bao nhiêu là sách mình mua cho em, quả thật không phí chút nào. Và thầm vui sướng về cái việc hoàn thành tốt đẹp sứ mệnh cao cả ấy. Cu út yêu thương của chị đã được rất nhiều tình yêu thương và quan tâm của chị. Những ngày tháng ấy, chị đã chẳng quản đường xa thường xuyên về để động viên em và vẫn luôn bên em với những quyển sách chị mua về, từ khi em bé tí, cho đến khi những quyển sách chỉ còn được em đọc khoảng 1 nửa thì bỏ, khi đó em đã lớn và chỉ xem phim chứ không chăm đọc sách như ngày trước nữa. Giờ em của chị đã lớn rồi, không chỉ cao lớn hơn chị nhỏ bé mà còn chững chạc ra nhiều, khiến chị, bà cụ non trở nên giống con mèo nhỏ ngốc nghếch hơn là một bà chị chững chạc, hic... thôi, em lớn khôn rồi là chị đã hết một mối lo lắng. Dù đôi khi chị hơi buồn về cái sự không cần thiết của mình, hic...
    Những ngày lễ, xem phim, đọc sách, có thể là lang thang cùng cô bé bạn... mình vẫn thường thích lang thang như thế...
    Không nơi nào đẹp bằng nơi có người yêu. Người yêu tôi, người tôi yêu!
  4. nhat_chi_mai

    nhat_chi_mai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    814
    Đã được thích:
    0
    Chiều vừa kêu ca với mấy đứa bạn em trai rằng: bố mẹ người ta thì lo lắng, lo con gái ế chồng. Thế mà bố mẹ mình thì chẳng thấy lo lắng gì cả, cứ như là con cái cứ là nhỏ bé mãi vậy, hic... thế là tối nghe điện thoại của bố mà cười chết được. Bố bảo rằng bà Hải mẹ thằng N thích con về làm dâu lắm đấy nhé (N là bạn học đây mà, là hàng xóm thân mến nhưng chẳng mấy khi chơi với nhau vì chẳng hợp phong cách. Cái việc bà Hải thích con thì ngày Tết rồi con cũng đã biết rồi còn gì, bà này khéo lắm, cũng là người biết sống. Buồn cười, người ta con gái còn chưa lo, con trai bà học hành đàng hoàng, công việc tử tế, mẹ làm tài chính mà, thế mà lại đi lo sốt vó như là con trai ế vợ đến nơi rồi... rồi thì là ông Huệ Thuỷ, bố thằng H ấy cũng cứ nói chuyện thích nhận con làm con dâu đấy - bố thích thằng này hơn, hiền lành, chất phác, học quân sự ở Nga về vẫn thật thà hiền lành và tác phong đàng hoàng, rồi lại còn: con giữ số điện thoại của nó liên lạc thường xuyên nhé, . Đến đây thì chắc con cười quá khiến bố cũng bật cười theo. Đúng là bố!... Rồi thì là: có ai thì báo cho bố mẹ biết đấy nhé. Bố nói thế thôi, bố mẹ có trách nhiệm nuôi các con ăn học, còn chuyện tình cảm riêng tư là do các con tự quyết định, bố mẹ không ép. Ép dầu ép mỡ, ai nỡ ép duyên... Thì ra là bố cũng có nghĩ đến cái sự chồng con của con rồi đấy, . Con giống bố, giống từ cái mặt cho đến tính tình, hay quan tâm, sống tình cảm đến nhiều khi là nhạy cảm và đa cảm quá. Cũng may cái vế sau thì đã bơn bớt đi rồi, chỉ là rơi vào trạng thái mộng du, bao đồng và ngốc nghếch, cái này theo mình thì đỡ tệ hơn, . Người ta nói: con gái giống cha giàu ba cửa họ, chẳng biết có đúng không, ngày bé thì mọi người cứ gọi là C con, lớn lên gặp người họ hàng lâu năm mới gặp lại cũng thốt lên rằng giống bố thế. Có người tệ hơn lại bảo rằng giống mẹ có phải xinh hơn không, hic... chẳng biết rồi được gì, chỉ tội, không xinh hơn với cả không được mẹ quý bằng các em, hic...
    Bố càng ngày càng cởi mở hơn và không giữ con như giữ hàng cấm như ngày xưa nữa. Bố nói với con về việc tôn trọng người con yêu, không được hai lòng, không được làm tổn thương người đàn ông của con. Có lẽ bố là người nặng tình và sợ sự tổn thương nên đã lấy mẹ, hiền lành, đức độ, đến độ anh trai của bố gọi mẹ là người đời, trong khi bố thì sắc sảo quá. Có lẽ vì cô người yêu đầu, cô hoa khôi của bố đã không thể đợi được ngày bố ở chiến trường về, làm đúng như bố dặn, đợi 3 năm bố chưa về thì có ai cứ yêu và lấy chồng đi, y như rằng đúng 3 năm thì lấy chồng... Dù sao đi nữa thì bây giờ bố mẹ hạnh phúc và bình an rồi. Chỉ còn mong các con ổn định công việc, gia đình nữa là viên mãn tuổi già. Ngày xưa nếu bố không chọn con đường về hưu sớm mà tiếp tục sự nghiệp kinh doanh vào Miền Nam thì có khi các con của bố bây giờ thừa tiền nhưng thiếu nhân cách vì thiếu sự giáo dục rồi cũng nên. Đôi khi con tự biện cho cái sự không đầy đủ về vật chất của mình như vậy. Và con vẫn biết cái công của bố vô cùng, dù đôi khi con buồn bực vì bố uống rượu.
    Ngày mai cu út ra rồi. Cuộc điện thoại của bố giúp con đỡ áy náy về cái sự không về nhà mấy ngày lễ. Thực ra thì cũng là vì cuối tuần vẫn phải học. Tháng 6 lại đi thực tế nữa. Cái việc đi tham quan thực tế này thú vị đây, nhưng cũng nghĩ ngợi quá. Tự dưng lại tốn kém. Nhưng được cái vui đấy, giá mà có người thương đi cùng thì có phải hay không! Mình sẽ được trở lại Huế. Huế thanh bình và đáng yêu của mấy năm Đại học. Mình đã bao lần ao ước được trở lại thăm Huế yêu thương. Có lẽ cũng đã có nhiều thay đổi, tuy nhiên sông Hương thì chắc vẫn hiền hoà và thơ mộng như xưa. Những con người hiền lành, chất phác, giọng Huế nhẹ nhàng và thiên nhiên thanh bình, trầm lắng. Ở đó có những người rất tốt với mình, thầy cô H, T, bà Lớn... rồi ngôi trường mình đã học 4 năm, KTX, những con đường... Mình nhớ Huế thật nhiều!
    (Chết, ngốc nghếch lại lan man rồi, )
  5. nhat_chi_mai

    nhat_chi_mai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    814
    Đã được thích:
    0
    http://nghenhac.info/dance_pm.asp?iFile=54286&iType=25
    Nhiều lúc lại cần một cái ầm ĩ thế này. Xưa nay thỉnh thoảng vẫn vậy, nhỉ!
    Rồi tự dưng thấy buồn cười nhớ anh chàng "hoạ sỹ" ( tên mình đặt cho tên kỹ sư giao thông rất giỏi mà vẽ tranh rất đẹp cùng nhà), kể với đứa hàng xóm cũ rằng "có một đứa con gái" ( "đứa con gái" thực ra hơn anh chàng đến những 3,4 tuổi đây mà). Tên hoạ sỹ, của đáng tội trông cũng chững chạc, dù trắng như con gái, thư sinh, dạo này không còn uống sữa tươi nữa ( mình đã bị em trai chỉnh cho cái việc ai thế nào thì kệ người ta khi đưa chuyện này ra lấy làm buồn cười, ) chẳng biết có phải "bờ vách có tai" không mà dạo này "hoạ sỹ" không còn uống sữa tươi nữa, không còn ngủ sớm ( sớm hơn cả mình, " đứa con gái") mà lại còn tập thể dục, tập tạ ầm ĩ... hơn nữa là cái việc rất đáng ghi nhận, đi tìm ván gỗ ở đâu về ghép vào phần trên cái cửa nhà tắm vốn đã lâu lắm rồi trống hoác và mỗi lần mình lại phải vắt áo lên cho kín. Còn mua dây điện, bóng điện mắc vào... Rất đàn ông nhé, đáng yêu phết, thế mà bỏ người yêu rồi, chỉ vì " mẹ không đồng ý vì bằng tuổi"...
    Càng ngày, cái kiểu không gọi người ta là chị như lúc mới đến của cậu bé làm mình càng thấy rõ cái sự bề ngoài chẳng chững chạc gì của mình. Có lẽ giống con mèo nhỏ hơn, hic... hiền hiền, ngốc ngốc... dù rằng đã có lần quát đứa em bướng bỉnh ầm ĩ lên. Thế mà... Dù sao thì cũng có cái để mà thấy hay hay, .
    Chuẩn bị đi tham quan rồi đấy. Nếu không có gì thay đổi, mình rất vui với chuyến đi này ( trừ sự không dễ chịu vì tốn tiền), mình sẽ thăm bà Lớn, thăm thầy H, cô T, những người mà mình vẫn luôn nhớ đến với những tình cảm đẹp nhất, yêu mến nhất. Mình sẽ lại được đi trên những con đường Huế thanh bình, đáng yêu, sẽ thăm lại trường xưa, nhớ những ngày ở Huế thật đẹp!
  6. nhat_chi_mai

    nhat_chi_mai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    814
    Đã được thích:
    0

    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Ai bảo người dây thì không đẹp chứ nhỉ. Mùa hè tươi đẹp đã đến rồi. Mùa hè là mùa của mình,
  7. nhat_chi_mai

    nhat_chi_mai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    814
    Đã được thích:
    0
    Có lẽ sẽ không đi thực tế. Hy vọng lý do đưa ra được chấp nhận. Mình sẽ chuẩn bị cẩn thận cho cái lý do. Dù sao từ trước đến nay cô giáo chủ nhiệm vẫn rất nhiệt tình và thoải mái với mình ở những việc cần trình bày như chuyển điểm, miễn thi hay miễn học những môn đã có điểm. Tuy nhiên việc này thì có vẻ không đơn giản. Nếu nói thực rằng một sự tốn kém nhiều như thế trong khi thu nhập của mình thì chẳng nhiều mà chỉ đào mỏ bố mẹ thôi là không dễ chịu với em dù rằng em rất thích chuyến đi này... thì chẳng ai nghe cho cả; mà phải lâm ly hơn một chút. Chúc tôi may mắn! Dù rằng sẽ rất tiếc chuyến đi với bao thú vị và những dự định tốt đẹp. Nhưng lúc này không phải là lúc mình có thể hoàn toàn thanh thản mà vui thú. Mình vẫn ước ao một ngày cùng người yêu thương sánh vai trên những con đường Huế thanh bình, nơi mà rất đẹp, nên thơ, và đã từng rất đáng yêu nhưng cũng phải thú nhận một điều rằng hình như cũng như những nơi mình từng đi qua và cảm nhận, sâu xa vẫn là một nỗi mênh mang, bơ vơ... cho đến khi trong những khung cảnh ấy, không còn chút chênh vênh nào nữa, là mình cùng người yêu. Cũng giống như đôi lúc khát khao cùng người yêu dắt tay nhau lang thang, chạy và cùng hét thật to, hít vào thật đầy cái không khí bình minh hay chiều hoàng hôn trên một cao nguyên đầy cây và gió, nếu là một ít mây bảng lảng nữa thì càng tuyệt. Có lẽ mình đúng là người lãng mạn. Chết thật! Và nữa, thế là mình vẫn cứ ... như thế, chưa bao giờ và có lẽ cũng không bao giờ có thể giương mắt đường hoàng mà xem những cảnh chém giết máu chảy, mà vẫn chỉ thỉnh thoảng liếc qua xem đã hết cảnh đấy chưa rồi mới dám tiếp tục theo dõi dù phim đang rất hay... nghe như là mong manh dễ vỡ ấy nhỉ, . Thực tình thì vừa là như thế, nhưng lại cũng là nhấtchimai đấy!
    Tuy nhiên lại cái vấn đề hè tới đã vào làm chưa (mà hè xong còn đi học nữa thì e rằng khó có cái khả năng hè này vào làm). Nếu hè này ... như hè trước, thì có nghĩa là vẫn còn một năm mộng du, một năm phải quên đi cái cao nguyên cây và gió, quên đi những lãng mạn mơ màng và xúc động sâu sắc, những chiêm nghiệm, suy tư không cần thiết. Mong là mọi thứ ổn. T.H không được hư!
  8. nhat_chi_mai

    nhat_chi_mai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    814
    Đã được thích:
    0

    http://nghenhac.info/nhackhongloi_pm.asp?iFile=39085&iType=27​
    Breisleach - Francis Goya
    Ngày xưa mình thỉnh thoảng vẫn thích nghe. Lục lại trong cái tâm sự lẩn thẩn lâu năm rồi. Đúng là rất hay đấy. Lọ mọ lại ra cái Bài thơ về Đôi dép, không thi pháp tài ba, không ngôn từ trau chuốt, không hình ảnh lung linh, biến hoá... nhưng mình rất thích (tiếc là ngày xưa không có được tên tác giả):

    Bài thơ về đôi dép


    Bài thơ đầu anh viết tặng em
    Là bài thơ anh kể về đôi dép
    Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
    Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
    ****
    Hai chiếc dép bên nhau tự bao giờ?
    Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
    Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
    Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau
    *****
    Cùng bước cùng mòn không kẻ thấp người cao
    Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
    Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
    Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia
    *****
    Nếu một ngày một chiếc dép mất đi
    Mọi thay thế sẽ trở nên khập khiễng
    Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết
    Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
    *****
    Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
    Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
    Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
    Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
    *****
    Đôi dép vô tri khăng khít song hành
    Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
    Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
    Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
    *****
    Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
    Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
    Như tôi yêu em ở những điều ngược lại
    Gắn bó đời nhau bởi một lối đi chung
    *****
    Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
    Chỉ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
    Chỉ còn một là không còn gì hết
    Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia.

    Đơn giản mà chân thành! Mình giờ chỉ thích những khái niệm đơn giản và dễ hiểu. Nói như thế không có nghĩa là phủ nhận cái sở thích về những thứ đầy sáng tạo, hình ảnh độc đáo, giàu tưởng tượng và ngôn từ gọt giũa như những câu thơ cũng đầy triết lý của ông anh kết nghĩa ngày xưa, cái ông học sinh giỏi các môn tự nhiên ấy, giờ là kỹ sư xd ấy mà. Cả ông ấy nữa, cũng đã không còn được thấy một T.H giống với T.H thật sự, mà ông ấy đã hằng yêu mến, tội nghiệp!
    Cũng vẫn cứ lẩn thẩn đôi chút, nhỉ,
    .
  9. mabun

    mabun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2005
    Bài viết:
    1.036
    Đã được thích:
    1

    Có mỗi tờ ngân phiếu còm mà cũng phải vất vả thế. Đúng là số nghèo khổ thật.
  10. nhat_chi_mai

    nhat_chi_mai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    814
    Đã được thích:
    0
    6 ngày, 6 tháng, 6 năm​
    ( Những câu nói cùng năm tháng)
    Sau khi cưới, câu nói của chàng với nàng đã thay đổi thế nào?
    6 tuần: Chào em tình yêu của anh!
    6 tháng: Thế nào, ngày hôm nay tốt đẹp chứ?
    6 năm: Có thư từ gì không hả?
    6 tuần: Kìa, thôi khỏi phiền, để anh tới đó cho, em yêu.
    6 tháng: Em muốn anh tới đó chứ gì?
    6 năm: Em mau mau tới đó đi chứ.
    6 tuần: Em yêu, mẹ em gọi điện đấy.
    6 tháng: Điện của em.
    6 năm: Có điện tho-OO-ại này!
    6 tuần: Anh sẽ đưa em đi du lịch Nepal, em yêu.
    6 tháng: Em muốn đi Nepal thật à?
    6 năm: Ở nhà không tốt hay sao?
    6 tuần: Em yêu, anh nghĩ một chiếc nhẫn sẽ làm em vui thích.
    6 tháng : Một cái lọ bao giờ cũng có ích.
    6 năm: Này, thích gì thì em tự đi mà mua.
    6 tuần: Em yêu, em muốn đi xem phim không?
    6 tháng: Giá mà chúng ta đi xem phim Evita.
    6 năm: Anh xem phim Evita rồi, em đi mà xem đi.
    6 tuần: Em yêu, không có gì nghiêm trọng cả, không dây bẩn gì đâu.
    6 tháng: Cẩn thận đấy, kẻo bẩn hết bây giờ.
    6 năm: Đồ hậu đậu vụng về!
    6 tuần: Em yêu, em lại còn nấu nướng ngon nữa mới tuyệt chứ.
    6 tháng: Bữa tối nay có món gì thế em?
    6 năm: Trời, lại thịt kho à?
    6 tuần: Em yêu, em muốn uống gì?
    6 tháng: Anh sẽ uống một ly Martin.
    6 năm: Em lại quên bỏ đá vào ly rồi.
    6 tuần: Chúng ta về thăm bố mẹ em nhé, em yêu.
    6 tháng: Tuần này thì không được, anh bận.
    6 năm: Ông bà già em hồi này vẫn khoẻ chứ?
    6 tuần: Ồ! Em yêu, em đặt sẵn chiếc đĩa ưa thích của anh vào máy rồi đấy à?
    6 tháng: Coi chừng em làm xước chiếc đĩa của anh đấy.
    6 năm: Em đừng có bao giờ động vào máy của anh nữa.
    6 tuần: Anh đã xén cỏ ngoài vườn rồi, em yêu. Đẹp đấy chứ em nhỉ?
    6 tháng: Hết xăng cho máy xén cỏ mất rồi.
    6 năm: Thứ bảy này đến lượt em xén cỏ đấy.
    6 tuần: Em nói đúng em yêu, nên thêm một chút muối nữa!
    6 tháng: Hơi bị nhạt, chẳng phải thế sao?
    6 năm: Em nấu nướng tồi y hệt mẹ em vậy!
    6 tuần: Anh đã đặt chỗ cho hai chúng mình rồi đó, em yêu, ở một nhà hàng tuyệt lắm.
    6 tháng: Anh cam đoan với em rằng tối nay anh không thấy đói.
    6 năm: Em ăn trước đi, tối nay chưa chắc anh đã về.
    6 tuần: Anh đã thuê film cho em rồi đó, em yêu.
    6 tháng: Em tin chắc em muốn xem film ấy chứ?
    6 năm: Hôm nay có truyền hình trực tiếp trận đấu bóng đá, em phải để anh sử dụng TV.
    6 tuần: À không, em yêu, tối nay chỉ có hai chúng mình với nhau thôi nhé.
    6 tháng: Em không lấy làm phiền nếu bạn anh ở lại ăn tối chứ?
    6 năm: Có 10 người. Em chuẩn bị bữa tối được chứ. Toàn là bạn bè thân của anh cả.
    6 tuần: Tuổi thơ của em thật không vui.
    6 tháng: Bố mẹ em hơi quá quắt đấy.
    6 năm: Bố mẹ em thế chả trách em thế.
    6 tuần: Chà, thứ nước hoa em dùng tuyệt quá, làm anh phát điên.
    6 tháng: Em không thấy nước hoa em dùng có mùi hơi hắc sao?
    6 năm: Em dùng nước hoa gì mùi kinh thế?
    6 tuần: Em mặc chiếc váy này hợp quá.
    6 tháng: Lại thêm một chiếc váy mới nữa?
    6 năm: Cái váy này giá bao nhiêu tiền đấy?
    Cái Bài thơ về đôi dép là khởi đầu cho cái 6 tuần. Còn sau đó thì hình như cái tôi của mỗi bên ngày ngày lớn lên và đè bẹp mất khái niệm đôi dép vốn đã mong manh và ... giản dị, hic... cũng khá vấn đề đấy!
    Thôi, dù sao thì cũng đã hết giờ lan man. Lại bận bịu nào!

Chia sẻ trang này