1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tiềm lực quân sự Hoa Kỳ - Phần 4

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi Su35Fk, 14/11/2009.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. thanhvy6

    thanhvy6 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    09/03/2011
    Bài viết:
    1.117
    Đã được thích:
    313
    [r2)]
  2. Wing_Of_Liberty

    Wing_Of_Liberty Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    18/01/2012
    Bài viết:
    192
    Đã được thích:
    0
    Ờ cũng đúng nhẫy, Mig 31 làm quái gì diệt được vệ tinh, chỉ có F15 thoai
  3. xinloiemyeu

    xinloiemyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/01/2011
    Bài viết:
    1.249
    Đã được thích:
    1
    con F4 là sao hả bác.lần lượt từng loại hay tất cả 1 chuyến :-/
  4. terminaterx300

    terminaterx300 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/04/2006
    Bài viết:
    2.245
    Đã được thích:
    1
    F4 thì câu bình luận là chính xác là ko vác dc 1 lần hết chừng đó, cỡ tầm 1 hàng ngang thì dc vài hàng

    tìm hiểu armament của F-4 trên wiki thì rõ
  5. AndrewTran

    AndrewTran Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2006
    Bài viết:
    3.135
    Đã được thích:
    80
    Em Oanh .
    TQ hiện không thể làm điều 2 và 3 tôi nêu. Cái họ cần hiện nay là làm điều 1. Tuy nhiên sự biến đổi phát sinh từ sự mất cân bằng. Chưa làm 1 nhưng họ đã cố làm 2 và 3. Điều đó sẽ đưa tới rối loạn đa cực và đưa tới sự bùng nổ giới hạn và làm 1 xảy ra ( không phải vô cớ Mao muốn dọn văn hóa TQ sạch tận gốc rễ. CS là hệ tư tưởng Tây Phương ). Cái duy nhất tốt đẹp người cầm quyền TQ có thể làm cho chính họ là làm cái 1 .Tự họ làm trong trật tự có kế hoặch . Như vậy cuối cùng khi 1 thành thực họ vẫn còn trong tay phần quan trọng của miếng bánh. Bằng ngược lại họ sẽ bị LS quẳng vào thùng rác. Nhưng Á Đông sẽ là siêu cực số 2 là quy luật. Chỉ là bao giờ mà thôi? Và bởi đây là quy luật nên 1 ở TQ cũng là quy luật và cũng chỉ là bao giờ mà thôi.
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    JOINT OPERATIONAL ACCESS CONCEPT (JOAC) là tập hợp mẹ và Air-Sea Battle concept là tập hợp con nằm trong JOAC. Nội dung JOAC nhiều nhưng tựa trung vài điểm như :
    1- Hành kiểu như bộ đội MB thực hiện tại MN hồi VNW. Nghĩa là tập trung đánh điểm lâm thời để đạt một mục tiêu hơn là đẩy lùi phòng tuyến chiếm và giữ đất. Nhưng được thực hiện với công cụ hiện đại.
    2- Biệt kích hóa
    3- Nhiều trường thương thọc về rất nhanh nhiều phương
    4- Hợp đồng tác chiến cao nhất
    5- Tăng tối đa sự sống sót
    6- Tính nhanh , biến , bí mật và bất ngờ làm chủ đạo
    7- Không tách rời chính trị và kinh tế.
    8- Đồng minh là chìa khóa chiến lược quốc tế.
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    Nghe bác giảng xong tôi giác ngộ đến mức muốn mời Lê Văn Luyện đi giảng đạo đức kinh.
  6. AndrewTran

    AndrewTran Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2006
    Bài viết:
    3.135
    Đã được thích:
    80
    Asia has richest economies and poorest people
    The president of the Asian Development Bank sounded the alarm and warned governments that economic growth is not a solution; health and education funds are called for

    [​IMG][​IMG]
    [​IMG]
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    Mỹ chi mổi năm gần 2nghìn tỷ cho y tế , an sinh xã hội , trợ cấp người nghèo.......Trung để 3 nghìn tỷ trong kho làm gì? để dành cho quan vệ quyền à?
  7. oanh89

    oanh89 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/03/2011
    Bài viết:
    4.414
    Đã được thích:
    5.408
    Vì sao nói TQ giầu nhưng dân không giàu đâu , nó chỉ giầu phần phía đông thôi , phần phía tây nghèo hơn cả cao bằng của Vn , chính phủ thì cướp đất của dân , 1 tỉnh nó cả chục ngàn người nó đòi li khai cả ngày đó thôi.
    [FONT=Times New Roman,Courier New]
    Mọi người sẽ rất ngạc nhiên là tại sao một nước như Trung Quốc giàu có như thế, GDP chỉ sau Mỹ, lại là chủ nợ 15000 tỷ USD của Mỹ mà dân lại nghèo (Ngân hàng thế giới xếp thứ 100). Đặc biệt là một đất nước sắp bá chủ thế giới mà dân chúng bạo động liên tục gia tăng. Năm 2006: 60 ngàn vụ. Năm 2007: 84 ngàn vụ; năm 2008: 128 ngàn vụ và 180 ngàn vụ là con số cho năm 2010. Và đa số người giàu họ chỉ coi Tổ quốc của mình chỉ là nơi kiếm tiền; có tiền là chuyển ra nước ngoài; tìm mọi cách để trở thành công dân của nước khác là tại sao?
    Thế giới chính xác khi gọi Trung Quốc là một “nước nghèo giàu có”, nghĩa là người dân thì nghèo nhưng tổng khối lượng kinh tế cả nước thì giàu. Một điều phi lý vô cùng là sau bao nhiêu năm tích lũy, của cải của quốc dân tăng lên rất nhiều nhưng sự phân phối tài sản lại mất công bằng nghiêm trọng. Ông Kỷ Ngọc Thành – Hiệu trưởng trường Đại học Nhân dân Bắc Kinh nói: “Theo số liệu chính thức nhà nước công bố thì chỉ 10% số người giàu đã chiếm 45% tổng tài sản quốc dân”. Đến nay con số đó đã khác, có một tỷ lệ ít trong xã hội (thành phần thượng lưu) 0,2% dân số – khoảng 2,5 triệu người lại nắm gần 70% tài sản của Trung Quốc (Theo báo cáo của doanh nghiệp tư vấn Boston Consulting Group). Không những thế, điều đặc biệt nguy hiểm là sự chênh lệch về giàu nghèo quá lớn: 23 lần là con số do chính phủ đưa ra, trong khi con số điều tra độc lập là 25 và của thế giới đưa ra là 65 lần.
    Chênh lệch giàu nghèo là chênh lệch về mức thu nhập, là chênh lệch về việc sử dụng các tiện ích trong xã hội như giáo dục, sức khỏe, việc làm, đi lại, nhà ở … Tỷ lệ chênh lệch càng lớn thì sự oán hờn càng tăng là điều tất yếu. Chênh lệch giàu nghèo chính là sản phẩm của sự bất công của nền kinh tế và sự bất công của chế độ chính trị. Là nguồn gốc của sự bất ổn.
    Thực tế cho thấy lực lượng can thiệp từ bên ngoài dù có hùng hậu, mạnh mẽ bao nhiêu cũng không thể làm gì và chẳng là cái gì nếu như không có “lực lượng” bên trong do nền kinh tế và chế độ chính trị của nhà nước đó “sinh ra và nuôi dưỡng”.
    Đến đây chúng ta không còn ngạc nhiên khi chỉ một đụng độ nhỏ giữa cảnh sát với một người dân thôi là lập tức có hàng vạn người nổi dậy. Điều đáng nói là chính quyền chỉ có một cách giải quyết là đàn áp. Nhưng càng đàn áp bạo loạn càng nổ ra và số lượng tham gia tăng đột biến. Có cảm giác như lòng oán hờn, căm phẫn của nhân dân với chính quyền đã tích tụ quá lâu, quá gay gắt, ngột ngạt. Ngay như Thủ tướng Trung Quốc cũng đã phải thừa nhận sự “oán hờn ghê gớm” của dân chúng trước một loạt vấn đề như chênh lệch giàu nghèo, tham nhũng, giá nhà đất, lạm phát…
    Vậy tăng trưởng, tăng trưởng để GDP đứng hàng đầu thế giới làm chi? Người dân có được lợi lộc gì hơn so với hậu quả mà họ phải gánh chịu? Với lại tiền của về tay ai, họ làm gì và họ đi đâu? Trả lời những câu hỏi này không phải là quá khó, và khi đó những người hiểu biết và yêu nước chân chính Trung Quốc không thể không đặt vấn đề về cái giá của sự trỗi dậy trong 3 thập kỷ qua để lại là: Phải chăng cái “chế độ XHCN mang màu sắc Trung Quốc” thực chất là chế độ thực dân kiểu mới ngay tại đất nước của mình hay không?
    Khi phê phán Trung Quốc có biểu hiện “ chủ nghĩa thực dân mới” ở châu Phi bà Ngoại trưởng Mỹ nói, đại ý: “ Chúng ta đã thấy trong thời thuộc địa, rất dễ đến, lấy đi các nguồn tài nguyên thiên nhiên, trả tiền cho nhà lãnh đạo và ra đi. Và khi bạn ra đi, bạn không để lại nhiều thứ phía sau cho người dân nơi ấy”. Ngẫm nghĩ lại thì biểu hiện đặc điểm “chủ nghĩa thực dân mới” của Trung Quốc đâu chỉ có ở châu Phi mà còn ngay ở chính quốc của mình. Bởi lẽ, tăng trưởng kinh tế thì phải gắn liền với sự phát triển xã hội dân chủ văn minh… và phải hướng đến con người, vì con người. Nhưng ở Trung Quốc thì không như thế. Thế giới chỉ cảm nhận được qua sự tăng trưởng của Trung Quốc bằng máy bay, tàu chiến và hành động “quả quyết, cơ bắp”; những tuyên bố hoanh hoang hiếu chiến, bắt nạt, chèn ép các nước nhỏ láng giềng mà thôi.
    Nếu như bất ổn chính trị là một quả bom đe dọa sự tồn vong của xã hội Trung Quốc hiện hành thì quả bom này có 3 ngòi nổ nguy hiểm mà Trung Quốc bằng mọi giá ngăn chặn. Đó là lạm phát; thất nghiệp và khu tự trị.
    Một nền kinh tế phát triển lành mạnh là phải đem lại hiệu quả ngày càng cao cho người dân, thân thiện với môi trường. Trung Quốc với mục tiêu tăng trưởng cao đã bất chấp tất cả. Vùng tự trị như Tân Cương, Nội Mông, Tây Tạng chính phủ hành xử và đối xử như Thực dân khai thác thuộc địa gây nên thảm họa về môi trường, bóp chết môi trường sống của người dân…( Nên nhớ đây là những khu tự trị của đất nước Trung Hoa vĩ đại chứ đâu phải châu Phi) Họ không uất ức, vùng lên bạo loạn đối đầu với chính quyền mới là chuyện lạ. Vụ ngày 15/5 xảy ra ở khu tự trị Nôi Mông vừa qua khiến một sinh viên ĐHSP Nội Mông cắt tay lấy máu viết huyết thư rằng: “Các người coi khinh người Mông Cổ chúng tôi như thế này, chúng tôi quyết liều mạng với các người” Không hồ nghi gì nữa đó là một ngòi nổ nguy hiểm.
    Ngòi nổ thứ hai là thất nghiệp, mất việc làm. Kinh tế Trung Quốc tồn tại 3 loại doanh nghiệp tạo thành một hình chóp: DN nhà nước trên cùng, được ưu đãi đặc biệt về chính sách. Phía dưới là DN tư nhân lớn cũng được ưu đãi nhờ quan hệ chính trị và tiền bạc với giới “tai to mặt lớn”. Dưới cùng là hàng triệu DN vừa và nhỏ sống nhờ vào hệ thống sản xuất và làm gia công cho các đại gia ở trên với mức lời rất thấp nhưng lại có vị trí xã hội rất quan trọng vì tạo ra công ăn việc làm và thu nhập cho dân chúng địa phương. Tại cái “hình chóp” này tỷ lệ phá sản của các DN nhỏ và vừa tăng đột ngột từ 0,3% năm ngoái lên 16% năm nay, tức là nền móng của cái “hình chóp” ấy bị xói mòn và đương nhiên hàng chục triệu công dân bị đẩy ra đường, con số thất nghiệp tăng. Trong khi kinh tế Trung Quốc chủ yếu là xuất khẩu. Thị trường xuất khẩu quan trọng nhất và lớn nhất là Mỹ. Nếu Mỹ ngừng nhập khẩu vì ‘hết tiền” thì lập tức hàng trăm triệu công nhân mất việc. Vì vậy, dân Mỹ thì giàu hơn 10 lần dân Trung Quốc nhưng Trung Quốc vẫn phải cho Mỹ vay tiền để dân Mỹ tiêu xài, còn bắt dân Trung Quốc thì thắt lưng buộc bụng chi tiêu thấp nhất thế giới 34% so với Mỹ 70%. Cái giá phải trả quá đắt nhưng thất nghiệp với số lượng lớn trong tình hình hiện nay của Trung Quốc thì thảm họa còn khủng khiếp hơn.
    Đối với ngòi nổ lạm phát. Lạm phát thì nước nào cũng có nhưng với Trung Quốc thì có một dân số quá lớn có nghĩa là cũng có quá lớn người bần cùng theo tỷ lệ. Cho nên khi đã rơi vào lạm phát là đất nước có sự bất ổn, luôn gieo vào lòng giới lãnh đạo Bắc Kinh nỗi khủng khiếp. Hơn 30 năm nay Trung Quốc chủ yếu là giảm phát, nghĩa là hàng hóa chỉ giảm giá chứ không tăng giá. Chỉ có 3 lần lạm phát là các năm 1985; 1989 và 93-1996. lần nào cũng có sự cố, đặc biệt vụ Thiên An Môn vào 6/1989.
    Lạm phát lần này xảy ra trong tình hình mức thu nhập của các hộ gia đình giảm, có hàng nghìn cuộc bạo động xảy ra. Nếu như hàng ngàn cuộc bạo động xảy ra là do nhiều nguyên nhân khác nhau cho nên các cuộc bạo động mang tính riêng lẻ ở từng địa phương thì lạm phát là nguyên nhân chung ảnh hưởng trực tiếp đến bát cơm manh áo của tầng lớp nghèo trong xã hội, nên không cần kêu gọi, tuyên truyền, không cần Interrnet cũng huy động được nạn nhân của sự lạm phát. Nạn nhân của nó thì số lượng quá lớn không thể đàn áp. Lạm phát là chất dẫn hết sức nhanh nhạy cho các mâu thuẫn bùng nổ.
    Không còn nghi ngờ gì nữa, Trung quốc đang bất ổn. Khi tiêu chuẩn đánh giá cán bộ bằng mức độ bất ổn của địa phương; khi chi phí cho chính quyền nhiều hơn cả quốc phòng; khi có hàng trăm ngàn cuộc bạo động liên tiếp xảy ra; khi người giàu chuyển tiền của ra ngoài chuẩn bị sẵn sàng “biến”… thì một đất nước như thế sao gọi là ổn định, hạnh phúc…? Một đất nước như thế làm sao bá chủ được thế giới?.
    Trung Quốc rất có kinh nghiệm để đàn áp các cuộc bạo loạn , khởi nghĩa trong nước mình. Một trong các kinh nghiệm đó là dùng chiến tranh xâm lược các nước láng giềng để hạ nhiệt bên trong. Tuy nhiên thời nay, ngoài những kẻ ngu đần ra thì dân Trung Quốc chẳng ai tin có một nước nào đó “khiêu khích Trung Quốc”, “xâm lược trung Quốc cả”.
    [/FONT]
    [FONT=Times New Roman,Courier New]Dừng lại để cải cách chính trị toàn diện hay choạnh choạng tiến lên? Câu trả lời vốn thuộc về giới lãnh đạo Bắc Kinh nhưng e là quá muộn, không còn cơ hội nữa. Nhân dân Trung Quốc sẽ trả lời câu hỏi đó[/FONT][FONT=Times New Roman,Courier New]. [/FONT][FONT=Times New Roman,Courier New]Những dấu hiệu của một sự đổi thay lớn đang đến gần.[/FONT]​
  8. Wing_Of_Liberty

    Wing_Of_Liberty Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    18/01/2012
    Bài viết:
    192
    Đã được thích:
    0
    Hàng loạt ông lớn tẩy chay dự luật "giết chết Internet"
    (Dân trí) - Hàng loạt các website lớn, trong đó có Wikipedia, Wordpress và thậm chí cả Google… đã đồng loạt "tắt đèn" hoặc ngưng hoạt động để phản đối dự luật về bản quyền trên Internet đang được chính phủ Mỹ xem xét thông qua.
    Dự luật về vi phạm bản quyền Internet SOPA và PIPA đang gây nên những phản ứng gay gắt trong số người dùng Internet và thậm chí cả những trang web lớn. Hàng loạt các trang web như Wikipedia, Wordpress, Red***, Mozilla, TwitPic, Google… sẽ đồng loạt ngừng hoạt động hoặc “tắt đèn”, đưa trang web về giao diện màu đen vào ngày 19/1 (theo giờ Việt Nam) để phản ứng dự luật được cho là vô lý và sẽ “giết chết Internet” này.


    [​IMG]
    Trang bách khoa toàn thư Wikipedia đã ngưng hoạt động và chuyển sang màu đen để phản đối SOPA/PIPA

    SOPA và PIPA: Những điều cơ bản cần biết


    Các công ty truyền thông và giải trí luôn tìm những phương thức mới để chống lại nạn ăn cắp bản quyền, những bài hát hay bộ phim mà họ đang nắm giữ bản quyền. Nhiều công ty đã tiến hành khởi kiện các người dùng cá nhân hay các dịch vụ cung cấp Internet vì đã chia sẻ bất hợp pháp các bộ phim hay bản nhạc. Tuy nhiên, những hành động này vẫn không thể ngăn chặn sự vi phạm bản quyền ngày càng nở rộ trên Internet.


    Từ đó, SOPA (Stop Online Piracy Act), dự luật đang được bàn thảo tại Hạ Viện Mỹ và PIPA (Protect IP Act) dụ luật đang bàn thảo tại Thượng viện Mỹ, được ra đời để ngăn chặn tình trạng vi phạm bản quyền một cách triệt để.


    Về cơ bản, cả 2 dự luật đều mang đến các phương thức để chống lại sự vi phạm bản quyền một cách cực đoan. Cụ thể, nếu 2 dự luật này được thông qua, Bộ tư pháp Mỹ có quyền các nhà cung cấp dịch vụ Internet ngăn chặn không cho phép người dùng truy cập vào các website có chứa nội dung vi phạm bản quyền, thậm chí có thể yêu cầu các công ty cung cấp máy chủ tại Mỹ xóa bỏ chúng nếu các trang web đó chứa trên máy chủ tại Mỹ. Ngoài ra, dự luật còn yêu cầu các dịch vụ tìm kiếm trực tuyến như Google, Yahoo hay Bing… phải loại bỏ các trang web vi phạm này ra khỏi công cụ tìm kiếm của mình.


    Thậm chí, nếu 1 website có dẫn đường liên kết đến một trang web khác có chứa nội dung vi phạm bản quyền, trang web đó cũng sẽ bị quy kết "đồng lõa" và bị trừng phạt.


    Ngoài ra, dự luật còn yêu cầu các nhà cung cấp dịch vụ quảng cáo, các phương thức thanh toán trực tuyến không được phép có bất kỳ mối liên hệ và cung cấp dịch vụ nào với trang web vi phạm bản quyền.


    Những ai ủng hộ và phản đối SOPA?


    Từ khi dự luật SOPA và PIPA được đưa ra, những người ủng hộ dự luật này nhất chính là các công ty truyền thông, bao gồm các hãng thu âm, mạng lưới truyền hình, các hãng phim và các nhà xuất bản sách. Một số công ty quan tâm trong cuộc chiến chống bán hàng giả, chẳng hạn như công ty mỹ phẩm Revlon cũng có tên trong danh sách ủng hộ.


    [​IMG]
    Nếu được thông qua, dự luật này được cho là sẽ giết chết Internet

    Tuy nhiên, chính bản thân các tập đoàn công nghệ và các “gã khổng lồ” Internet lại là những người phản đối dự luật này gay gắt nhất. Ngay khi thông tin về dự luật SOPA và PIPA được đưa ra, một bức ngỏ đã lập tức được gửi đến nhà Trắng, trong đó có tiếng nói và chữ ký của đại diện các công ty lớn như Google, Mozilla, Twitter, Wikipedia, eBay, Craglist… lên tiếng phản đối dự luật này.


    Ngoài ra, một nhóm các công ty lại chọn cách im lặng và không đưa ra ý kiến gì về dự luật này, trong đó chủ yếu là các công ty phát hành game. Bản thân Liên minh các doanh nghiệp Phần mềm, một trong những liên minh có sự vi phạm bản quyền lớn nhất ban đầu cũng ủng hộ dự luật SOPA và PIPA, tuy nhiên sau đó đã rút lại sự ủng hộ của mình vì cho rằng pháp luật đã đi quá xa.


    Đối với Apple và Microsoft, cả 2 đều là thành viên của Liên minh các doanh nghiệp phần mềm, trước đây đã không công khai đưa ra ý kiến hỗ trợ hay chống lại 2 dự luật này, tuy nhiên sau này đã lên tiếng phản đối cả 2 dự luật vì cho rằng nó bất hợp lý và có thể “giết chết Internet”.


    Vì sao SOPA và PIPA lại “giết chết” Internet?


    Về cơ bản, có vẻ như 2 dự luật này chỉ có tác động đến người dùng và các dịch vụ tại Mỹ, nhưng sự thực thì nó có thể ảnh hưởng đến người dùng Internet toàn thế giới, khi mà rất nhiều các trang web và dịch vụ lớn hiện đang đặt máy chủ tại Mỹ.


    Nếu SOPA/PIPA được thông qua, những trang web và dịch vụ này sẽ chịu sự quản lý gắt gao và chi phối của người 2 đạo luật này. Không ít các dịch vụ và trang web lớn sẽ bị đóng cửa và ngừng hoạt động khi không còn được xuất hiện trên các công cụ tìm kiếm của Google hay Bing…


    Không phải ngẫu nhiên mà các công ty lớn về công nghệ lại là những người tiên phong và phản ứng gay gắt nhất dự luật này. Việc loại bỏ các nội dung được cho là vi phạm trên các trang web cũng là điều không dễ dàng gì có thể thực hiện được, nhất là rất khó để xác định nội dung nào là vi phạm và thuộc quyền sở hữu của ai, nhất là với các môi trường mở như mạng xã hội, hay từ điển bách khoa Wikipedia.


    Dự kiến dự luật sẽ được thông qua vào ngày 19/1 này, tuy nhiên trước sự phản đối gay gắt từ phía người dùng và các tập đoàn công nghệ, hiện SOPA và PIPA vẫn tạm thời chưa được thông qua. Các nhà lập pháp Mỹ đang làm việc để thay đổi và thông qua 2 dự án luật này, đồng thời đưa những giải pháp để thu hẹp tầm ảnh hưởng của chúng nếu được thông qua.

    Mỹ đang kiểm soát thế giới đấy, lạng quang thì cả thầy Nga trắng và trò Nga vàng khỏi lên mạng bốc phét được nữa đâu =)) =)) =))
  9. oanh89

    oanh89 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/03/2011
    Bài viết:
    4.414
    Đã được thích:
    5.408
    Hệ thống hỗ trợ chiến đấu FELIN quá tuyệt vời :-bd:-bd:-bd:-bd
  10. MDvn

    MDvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/11/2010
    Bài viết:
    862
    Đã được thích:
    0
    @oanh89 : Nếu VN không đi con đường đúng đắn thì trước sau cũng thế thôi.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này