1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tiềm lực quân sự Nga (phần 2)

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi conpas, 08/03/2009.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. CodeMonkey

    CodeMonkey Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2008
    Bài viết:
    177
    Đã được thích:
    1
    Chuyên gia gì!! Công ty tư nó mua về mới nhập để bán lại .Ai có tiền thì cứ mua nó bán
    Được CodeMonkey sửa chữa / chuyển vào 07:13 ngày 27/07/2009
  2. gulfoil

    gulfoil Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2003
    Bài viết:
    3.090
    Đã được thích:
    4
    Có bài so sámh máy bay mới F-22/F-35 của Mỹ và hệ thống phòng không của Nga
    Is American Air Power on the Verge of Collapse?
    15:54 GMT, February 2, 2009 The Australian think-tank, Air Power Australia (APA), has released another in their series of techno-strategy papers, this time analysing the advancements in Russian-built Integrated Air Defense Systems (IADS) (http://www.ausairpower.net/APA-2009-02.html), and what it means in global strategic terms for the Americans. The APA report is direct and unequivocal ?" Russian radar and missiles have improved to the point where the US fleet of F-15s, F-16s and F/A-18s, as well as the planned Joint Strike Fighter (JSF), are not capable of surviving against these systems and unless the Americans build another four hundred-plus F-22s, they will lose the strategic advantage they have held since the end of the Cold War.
    The result will be nations such as China, Iran and Venezuela thumbing their noses at the Americans, knowing that no President will commit to using force in the knowledge that hundreds of jets and pilots would be lost.
    The paper comes a month after APA savaged the JSF (http://www.ausairpower.net/APA-2009-01.html). APA?Ts Dr. Carlo Kopp, who completed his PhD in radar engineering, simulated the radar signature of the F-35 and showed exactly how vulnerable it will be to the Russian radar systems and missiles that have emerged since the specification for the JSF was drafted over a decade ago. Lockheed-Martin has not publicly disputed Kopp?Ts findings yet.
    The APA IADS study confirms, in tedious detail, what many of us have suspected or known for some time and what U.S. Air Force generals said repeatedly before being forcefully muzzled by the Bush Administration. That is the simple fact that the globalised economy has given Russian radar and missile designers the technology to close the gap with the US and EU designers in most areas which matter. The Russians have used this technology to digitize many Cold War missile and radar designs, and vastly improve post-Cold War designs. The new S-400 has no equivalent in the West, having outstripped and outgrown the Patriot.
    The Russians obviously spent a lot of time thinking about how the Americans busted the Iraqi IADS in 1991 and the Serbian IADS in 1999. Like chess players, they looked at what the Americans used, where they were going, and figured out how to checkmate the mighty US Air Force.
    Russian industry is now building and marketing short-range missile systems specifically built to shoot down American HARM anti-radar missiles and cruise missiles. They are also putting electronic countermeasures and decoys on their radars to prevent missiles and smart bombs from hitting them. Further, the Russians are currently testing a 400 km range missile, the 40N6, so they can shoot down or drive off American jamming aircraft like the Prowler, Growler and Compass Call. These same missiles can be used to keep the Rivet Joint and AWACS electronic reconnaissance systems out of useful range.
    In strategic terms, the Americans are now in real trouble. China is fielding around 500 Russian Flankers and the latest Russian IADS. Iran is fielding the SA-20, and already has the SA-5, upgraded Chinese SA-2s and, some people claim, the HQ-9s ?" cloned SA-20s. Further, the US aerial tanker fleet is 40-years-old, and the fighter fleet was mostly built twenty-five years ago ?" many of the F-15s are now older than the pilots flying them. Iraq and Afghanistan have bankrupted the U.S. defence budget and now Wall Street has bankrupted the U.S. economy.
    The only modern and credible fighter the Americans have is the F-22, and it is the only way they can recapitalise their collapsing fighter fleet in the next decade, with an aircraft which can actually survive the first day of an air war. The F-35 is not an F-22 and can never become an F-22. The F-35 is, first and foremost, an export fighter program.
    We should not mislead ourselves about the seriousness of this matter. Leading American analyst Dr. Richard Hallion, in a recent interview commented: ?oToday, if NATO wanted to establish an air exclusion zone over Georgia, it could not do so with any aircraft other than the 5th Generation F-22 Raptor...?.
    Who is most to blame for American air power now teetering on the edge of collapse?
    Clearly it has been the Bush Administration, who considered the EU fighter industry a more important enemy to kill than exported Russian Sukhoi fighters and Almaz SAM systems. Rather than sticking with the conservative US Air Force plan for 700+ F-22s, they chopped the number down to 180 aircraft. Why? To force every American service and every American ally to buy into the F-35 monopoly.
    Where does this leave us Europeans? We have, since the start of the Cold War, depended on the Americans to provide the fighter top cover, the SAM suppression and the standoff radar jamming none of us were prepared to fund. We, much like the Americans, overindulged in the peace dividend and downsized several times over.
    The mighty collective NATO air forces are now a pale shadow of what they were in 1989.
    If the Obama Administration decides to follow the Bush Administration policy to terminate F-22 production, the strategic consequences will be just as grave for America?Ts NATO allies as they will be for America.
    ----
    The opinions expressed in this article are the author''s and do not necessarily represent those of defence.professionals GmbH.


  3. thangtutai

    thangtutai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/01/2009
    Bài viết:
    1.086
    Đã được thích:
    43
    Thế theo bác thằng nào dư tiền mua nó , mua nó chắc để sưu tầm cho vui chứ chả giám bay đâu , sợ rơi lắm.
    Thằng mua nó chắc phải có 1 tỉ đo la trong "túi" là bèo nhất, khủng hoảng kinh tế chả có bồ tèo nào mà bỏ ra 35 tr $ để rước cái đó về làm cảnh đâu . Mỹ đang tạo cái vỏ bọc để mua nó đấy , kêu 1 thằng công ty tư nhân mua về rồi nghiên cứu , mổ xẻ nó ra vài tháng sau đưa vào viện bảo tàng làm cảnh ( chả biết bên trong còn ruột) . Đem bản báo cáo trình lên DOD , xong chuyện .

    Chính phủ Mỹ đời nào lại nói rằng mình mua nó nghiêm cứu .
  4. gabeo2010

    gabeo2010 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/04/2009
    Bài viết:
    2.616
    Đã được thích:
    8
    Hê hê, đến bom nguyên tử Mỹ đánh rơi xuống biển còn thuê tàu lặn của tư nhân để tìm, các máy bay tên lửa Mỹ đang dùng chắc cũng của nhà nước cả, ôi lô gíc quá.
    Còn suốt ngày lôi các tình huống không chiến ở Nam Tư, Iraq và Syri ra, thôi để khai hoá nốt cho mấy ông "plát ma giảm lực nâng" tý:
    -Nam tư và Syri tình huống Mig bị hạ đều ở trạng thái bị AWACS gây nhiễu, khống chế kênh thông tin đài mặt đất - phi công--->rõ nhất là trường hợp Nam Tư, ông phi đội trưởng hỏi có bay qua biên giới không? đài mặt đất lại nhất trí-đúng là đưa nhau vào chỗ F16 rình sẵn, và rõ là có bàn taycủa ELINT chọc vào.
    Iraq thì rõ là sân bay và hệ AA đã bị từ pháo mặt đất đến pháo ở hạm dọn trước rồi mới vào đánh, thế mà mig 29 Iraq vẫn hạ 2 F16, một tin mà đến quyển "modern fighter aircraft" ra năm 1995 mới ghi nhận, nhưng ko phan tích rõ tình huống
    Để dễ hiểu hơn, cứ lấy khẩu AK thôi thì nếu xét theo cứ thắng cuộc chiến là vũ khí hơn đứt thì ở VNW thì AK bóp mũi M16.
    Thế đến GW1 thì M16 tự nhiên lại bóp mũi AK, nhưng sau đó thì quân Iraq hiện vẫn dùng AK như thường, lô gíc ở đâu???
    Hay M1 được quảng cáo bóp mũi T72, nhưng đến lúc trang bị cho quân Iraq thì vẫn mua T72 thôi, sao không cho đệ ít M1 nhỉ?
    Sao ông Israel không quì xuống xin mua M1 mấy lị Patriot nhỉ????
  5. nokopro

    nokopro Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    11/02/2009
    Bài viết:
    250
    Đã được thích:
    30
    Phụ họa thêm với bác một chút
    Tình huống ở Nam Tư là 4 máy bay F-16 được một máy bay cảnh báo sớm và chỉ huy trên không AEW&C hỗ trợ quây đánh 1 Mig-29 của Nam Tư. Để hiểu rõ hơn về tình huống này chúng ta cần phân tích thêm về bốii cảnh của nó:
    Mig-29 của Nam Tư
    1 - Mig-29 của Nam Tư là những máy bay được sản xuất đợt đầu tiên của Soviet. Sau đó chúng được cất vào kho trước khi được đem ra tân trang để gán nợ cho Nam Tư.
    2 - Đến cuộc chiến năm 1999, khỏang 15 năm sau khi nhận từ Liên Xô, tất cả số Mig-29 đều trong tình trạng quặt quẹ vì thiếu phụ tùng thay thế và tình trạng bảo dưỡng yếu kém.
    3 - Phi công Mig-29 của Nam Tư chỉ có trung bình 20 giờ bay một năm.
    4 F-16 của Nato
    Trong trường hợp này viên phi công Hà Lan, người đã bắn hạ chiếc Mig-29, kể lại rằng máy bay của anh ta và 3 chiếc F-16 khác đang nhận tiếp dầu trên không thì được một máy bay AEW&C báo là có Mig-29 của Nam Tư. 4 chiếc F-16 này vội quay lại để đánh chặn.
    Cần phải nói thêm là chiếc F-16 đã bắn hạ Mig-29 của Nam Tư là của Hà Lan. Nó là lọai F-16 MLU (Mid life upgrade) có nghĩa nó đã được trải qua một đợt nâng cấp giữa vòng đời. Một trong những hạng mục quan trong của gói MLU là trang bị cho máy bay F-16 hệ thống Symmetrics'''''''' Improved Data Modem (IDM). Đây là hệ thống cho phép F-16 MLU có thể sử dụng các thông tin từ sở chỉ huy mặt đất, từ các máy bay bạn hay từ máy bay AEW&C để dẫn bắn tên lửa.
    Trong trường hợp này, bản thân cả 4 chiếc F-16 cũng chẳng thấy chiếc Mig-29 của Nam Tư. Chúng chỉ làm nhiệm vụ đơn giản là bắn tên lửa AIM-120 bằng các dữ liệu về mục tiêu (Mig-29 của Nam Tư) được cung cấp bởi AEW&C. Đó là chưa kể, các máy bay Nato luôn được hộ tống bởi các máy bay gây nhiễu điện tử EA-6B Prowler.
    Vì thế chúng ta có thể nói rằng trên thế gới hiện nay, chỉ có KQ Nga là có thể đương đầu sòng phẳng với KQ Mỹ bằng chiến thuật bẻ gãy "kính viễn vọng" và bóc "lớp ngụy trang" bằng cách sử dụng máy bay trang bị radar siêu mạnh như Mig-31, dùng các tên lửa tầm xa như R-37 hay R-172 bắn hạ các máy bay EAW&C và các máy bay gây nhiễu điện tử hộ tống trước khi Su-27 và Mig-29 tiếp đón số còn lại.
    Ngòai Nga ra thì hiện nay có vẻ như không ai làm được điều tương tự vì thế chỉ có @ hạng nặng mới đem so KQ Mỹ với Iraq hay Nam Tư.
    Ngòai Mỹ ra thì một nước khác cũng sử dụng chiến thuật này cực tốt, thậm chí còn hơn cả Mỹ, đó chính là Israel. Dù cho tại vùng Vinh hiện nay Arab Saudi cũng có F-15 và Euro Typhoon, UAE cũng có F-16 block 70 trang bị IRST và radar AESA thậm chí còn hiện đại hơn cả F-16I của Israel nhưng Israel chẳng ngán. Với trình độ phi công + kỹ thuật gây nhiễu điện tử siêu hạng + máy bay cảnh báo sớm & chỉ huy trên không G550 CAEW, đám F-15 và Euro Typhoon của Arab Saudi và F-16 block 70 của UAE chỉ là đồ bỏ.
    Được nokopro sửa chữa / chuyển vào 00:15 ngày 28/07/2009
  6. thangtutai

    thangtutai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/01/2009
    Bài viết:
    1.086
    Đã được thích:
    43
    Nghe hay đấy
    http://www.youtube.com/watch?v=62X6RYUVwv8&feature=related

    Thằng Ả Rập thì có liên quan gì đâu mà bác lôi nó vào làm gì , Mà nó cũng đâu có hận thù gì với nhà I xà ren đâu
  7. littlevananh

    littlevananh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/05/2004
    Bài viết:
    38
    Đã được thích:
    0
    Tô bích "Tiềm lực quân sự đại Nga" bị chết lịm đến cả tháng nay, làm em phải tìm toét mắt, giống như tìm máy bay tàng hình của đại Nga vậy. Để đề phòng tình trạng "tiềm lực đại Nga" bị chết lịm ở xó xỉnh nào không ai biết, em xin phép các quan MÓT cho em pót một bài , nói chung cũng đáng đọc. Tuy nó không liên quan đến quân sự nhưng liên quan đến sức mạnh đại Nga. Em cắn rơm cắn cỏ lạy các Mót đừng xóa bài của em ạ, tội nghệp em lắm. Hu hu
    Andrej Illarionov
    Freedom Is a Wonderful Thing
    Ngày 16 tháng 11 năm ngoái, khi Milton Friedman từ trần, gần như tất cả các phương tiện thông tin đại chúng trên toàn thế giới đều có bài tưởng nhớ nhà kinh tế học nổi tiếng và những suy tưởng về vai trò của ông trong suốt thế kỉ vừa qua. ?oNgười được giải Nobel về kinh tế thì nhiều, nhưng người trở thành nhân vật lỗi lạc như Milton Friedman thì ít?, ông Alan Greenspan, cựu Giám đốc Cục dự trữ Liên bang của Mĩ, có lần đã nói như thế.
    Thế giới đã mất một nhà kinh tế học vĩ đại, một nhà kinh tế học người Mĩ, đa số các bài cáo phó đều viết như thế. Tại sao người ta lại nhấn mạnh từ ?oMĩ? ở đây?
    Dĩ nhiên là một nhà khoa học chân chính thì không thể thuộc về một quốc gia cụ thể nào, ông là tài sản của toàn thể loài người. Không có biên giới quốc gia trong thế giới khoa học. Nhưng dù sao, đất nước sinh ra nhà khoa học vĩ đại cũng thu được những thành quả có một không hai. Đấy không chỉ là ?oniềm tự hào dân tộc? mà còn là lợi ích mà nhà khoa học vĩ đại mang về cho quốc gia, cho các đồng nghiệp, cho các học trò của ông và cho quá trình trao đổi quan điểm và cho xã hội nói chung.
    Về lí thuyết, Friedman có thể trở thành một nhà kinh tế học của nước Nga, nếu cha mẹ ông, vốn sinh sống ở thị trấn Beregovo, thuộc Ukraine, không di cư sang Mĩ vào cuối thế kỉ XIX, nếu ở lại thì cuối cùng họ đã trở thành công dân Liên Xô. Lịch sử dĩ nhiên không biết chữ ?onếu?. Nhưng có lẽ sẽ không kém phần thú vị khi đặt câu hỏi: Nếu ở lại nước Nga, Friedman có thể đạt được những kết quả to lớn như thế hay không?
    Câu trả lời thẳng thắn có thể làm ta thất vọng. Tại Liên Xô và nước Nga trong suốt thế kỉ vừa qua, một vài bộ óc vĩ đại, có sức sáng tạo nhất đã không có một cơ hội nào để sống, phát triển và thành công. Tuy không có những qui luật chắc chắn, quyết định rằng ai sẽ là vĩ nhân, nhưng dù sao vẫn có một số tác nhân khách quan, cần thiết để một người có thể phát triển các khả năng của mình: gia đình tử tế, giáo dục có chất lượng, công việc hấp dẫn, môi trường trí tuệ gồm có bạn bè và đồng nghiệp, cơ hội đi ra nước ngoài và trao đổi với các đồng nghiệp ngoại quốc, tự do phát biểu ý kiến, tự do trao đổi tư tưởng, xã hội công khai công nhận tài năng và những thành tích của nhà khoa học.
    Sự khác nhau giữa các công trình nghiên cứu về kinh tế giữa Mĩ và Liên Xô là rất rõ ràng, chẳng cần phải nói quá lên làm gì. Ngay cả vào cuối những năm 70 và đầu những năm 80 của thế kỉ trước, một tiến sĩ kinh tế học viết, thí dụ, về vấn đề sự hình thành giá cả, có thể mất việc như chơi. Vì thế mối quan tâm của Friedman về bản chất và ý nghĩa của tiền tệ có thể dẫn đến ít nhất là ?ocấm hành nghề? mà cũng có thể là những hậu quả xấu hơn rất nhiều. Việc Friedman tuyên truyền không mệt mỏi cho tính ưu việt của nền kinh tế thị trường, dân chủ tự do, tự do cá nhân và thái độ phản đối nghĩa vụ quân sự toàn dân, nếu ở Liên Xô thì chắc chắn sẽ bị coi là hoạt động chống phá nhà nước, thậm chí cón bị coi là phản bội tổ quốc nữa.
    Người ta không thể tưởng tượng nổi có bao nhiêu tài năng đã bị bóp chết ngay từ trong trứng nước chỉ vì sự thiếu vắng tự do, bao gồm cả tự do suy nghĩ và tự do phát biểu ý kiến, ở Liên Xô nói chung và nước Nga nói riêng.
    Giữa các nhà kinh tế học Nga/Liên Xô và các đồng nghiệp Mĩ của họ cũng có nhiều khác biệt nghiêm trọng. Vấn đề không chỉ là sự khác nhau ở mức thù lao hay quyền tiếp xúc với tài liệu cũng như quan hệ với những nhà kinh tế học khác vốn là những thành tố quan trọng nhất của khái niệm tự do tư tưởng. Tuổi thọ trung bình của các nhà kinh tế học Mĩ cũng dài hơn tuổi thọ của các đồng nghiệp nghiệp Nga/Liên Xô của họ.
    Người ta cũng không lấy làm ngạc nhiên khi biết rằng trong số 61 người được nhận giải Nobel về kinh tế, kể từ năm 1969, thì đã có 57 người Mĩ và chỉ có 1 người từ Liên Xô cũ. Trong số 18 người sau khi nhận giải Nobel về kinh tế di cư sang nước khác thì có 15 người đến định cư tại Mĩ (một số người đã rời bỏ các nước như Anh, Đức, Pháp và Ý). Hai người nhận giải Nobel là Semen Kuznets và Vasilij Leontiev vốn là người gốc Nga di cư sang Mĩ và có lẽ vì thế mà thoát chết. Đây có thể là thí dụ điển hình chứng tỏ rằng các nhà khoa học hàng đầu trên thế giới đã ?obỏ phiếu bằng cả đầu và chân? khi họ di cư đến những nơi có tự do tư tưởng, tức là có những điều kiện cần thiết cho tài năng của họ đơm hoa kết trái.
    Tự do còn có một khía cạnh nữa: đấy là đóng góp của các nhà khoa học vào sự phát triển của đất nước mà họ lựa chọn làm quê hương thứ hai của mình. Tất nhiên đấy không chỉ là đóng góp của những người được nhận giải Nobel, không chỉ của các nhà kinh tế học hay của những người hoạt động trong những ngành khoa học khác mà là đóng góp của tất cả những người định cư. Dù có làm gì, dù có là ai thì đa số người định cư cũng đã có phần đóng góp vào sự phát triển của quê hương thứ hai của họ, làm cho nó ngày một tự do hơn, giàu có hơn và thành công hơn.
    Cuối thế kỉ XIX, khi cha mẹ Friedman di cư từ một khu vực hẻo lánh của Ukraine sang Brooklin thì dân số nước Nga (những người sống trên lãnh thổ Liên bang Nga hiện nay) có 66 triệu người, ít hơn 3% so với dân số Mĩ lúc đó (69 triệu). Năm 1912, tức là năm sinh của Friedman cách biệt về dân số tăng lên thành 8%. Năm 2006, khi Friedman qua đời, cách biệt về dân số là 52%, ở Nga có 142 triệu, còn ở Mĩ là 298 triệu người. Cách biệt về các chỉ tiêu kinh tế còn khủng khiếp hơn. Năm 1894 tổng sản phẩm quốc nội của Nga chiếm 39 % tổng sản phẩm quốc nội Mĩ, năm 1912 chiến 26%, còn năm 2006 chỉ chiếm 13% tổng sản phẩm quốc nội Mĩ.
    Tất nhiên là các nước tự do cũng có nhiều vấn đề. Tại đó, cũng như tại bất kì nơi nào khác vẫn thường xảy ra khủng hoảng hay tai hoạ. Những người lãnh đạo được toàn dân của họ bầu lên cũng mắc sai lầm, thậm chí phạm tội. Nhưng khác với các nước độc tài, tại các nước tự do người ta không lờ các vấn đề đi, người ta cũng không làm theo kiểu ?ođẹp tốt phô ra, xấu xa đậy lại?. Nói chung, các nhà chính trị đối lập, các phương tiện thông tin đại chúng và xã hội công dân luôn theo dõi các vấn đề, thí dụ như lạm quyền và tham nhũng và có những biện pháp cụ thể nhằm khắc phục ngay. Những nhà lãnh đạo tầm thường và thiếu kiến thức thường bị mất chức ngay trong lần bầu cử tiếp theo. Còn khi xảy ra những trường hợp thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng hay phạm tội hình sự thì nơi trú ngụ của họ sẽ là sau song sắt nhà giam. Còn trong các nước độc tài, các quan chức ít khi phải chịu trách vì những hành động của mình.
    Tự do, dù là tự do kinh tế, tự do chính trị hay tự do tư tưởng, lúc nào cũng là những từ ngọt ngào cả. Công dân có điều kiện làm việc trong môi trường tự do, nơi luật pháp đóng vai trò điều tiết và bảo đảm cho sự ổn định, đảm bảo cho sự công bằng và cạnh tranh lành mạnh, có thể tạo ra những tài sản vô cùng to lớn cả về tinh thần lẫn vật chất. Đôi khi ta không thể tưởng tượng nổi xã hội tự do đã tạo ra những thành quả to lớn đến mức nào. Các nước độc tài thì lại khác, họ không thể tạo ra được những thành quả như thế dù họ có bao nhiêu tài nguyên, dù họ có bao nhiêu tên lửa mang đầu đạn hạt nhân hay bao nhiêu tiền trong ngân hàng trung ương thì cũng vậy mà thôi. Trong các nước độc tài, chính phủ độc quyền kiểm soát thông tin và quyền lực, nhưng đàn áp, sợ hãi và khủng bố không thể tạo ra được giàu sang. Những nước còn tình trạng nô lệ, dù là nô lệ về mặt kinh tế, chính trị hay tư tưởng sẽ mãi mãi nằm trong tình trạng lạc hậu, đấy chính là bản án của lịch sử.
    Có lần tôi đã hỏi Friedman và bà Rose - vợ ông và cũng là một nhà kinh tế học nổi tiếng - rằng nếu sống ở Liên Xô thì họ có thể có quan điểm như thế về tự do cá nhân và kinh tế thị trường được không. Câu trả lời là ?okhông!?. Mỗi lần nghĩ đến câu nói của họ thì logic lạnh lùng lại bảo tôi rằng Rose và Milton Friedman hoàn toàn có lí. Sống ở Liên Xô mà chọn nghề như họ thì chẳng những tài năng mà cuộc sống của họ chắc chắn đã bị giày xéo xuống tận bùn đen.
    Khi cha mẹ Firedman di cư sang Mĩ - bà Sara Landau, mẹ ông - đã xin vào làm nhân viên bán hàng cho một hiệu tạp hoá nhỏ. Chẳng ai hỏi bà từ đâu tới hay vốn là công dân của nước nào. Còn ở Nga, chính quyền vừa mới đưa ta tỉ lệ ?ongười không phải gốc Nga? làm việc trong ngành bán lẻ. Vấn đề nghiêm trọng nhất của nước Nga hiện nay không phải là thiếu vốn đầu tư hay nguyên vật liệu. Vấn đề quan trọng nhất của nó là thiếu vắng không gian cho con người hoạt động. Không chỉ trong các trường đại học, nơi đào tạo những người sẽ tranh giải Nobel tương lai mà cả không gian hoạt động cho cha mẹ những tài năng trẻ đó nữa.
    Andrej Illarionov nguyên là cố vấn kinh tế của Tổng thống V. Putin, hiện là Viện trưởng Viện phân tích kinh tế và cộng tác viên khoa học của Viện Cato ở Washington (Cato Institute)
    Nguồn: The Moscow Times, November 19, 2007
    http://www.themoscowtimes.com/storie...11/19/006.html
  8. JICKLE

    JICKLE Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    06/08/2007
    Bài viết:
    400
    Đã được thích:
    18
    Một bài viết mang nặng "Gông xiêng tư tưởng" như Andrew mô tả. Chán cho một người ca ngợi tự do trên trời mà chẳng nhìn xuống dưới chân.
  9. F2communist

    F2communist Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    23/06/2009
    Bài viết:
    1.006
    Đã được thích:
    42
    Đến ông cố vấn của đồng chí Putin nhà ta mà còn nói thế thì gông xiềng cái con khỉ gì nhể? Dám chắc là nếu nước Nga còn dư xưa thì bố bẩu ông nầy cũng không dám phát biểu dư thế. Vậy là rõ Nga ngố giờ có tự do hơn xưa nhế.
    Đọc bài của đồng chí Vananh mới nhớ lại rằng đồng chí Bing Ghết nhà ta có câu phát bẩu là: tớ may mắn sinh ra ở Mẽo nơi mọi sự sáng tạo đều có thể thành hiện thực, nên tớ mới giầu và tạo ra đc cái Cửa Sổ cho các bạn xài.
    Ghết nhà ta đã một lần bị cảnh sát thộp cổ, có chụp ảnh chân dung tội phạm nhế. Với cái lí lịch dư thế mà ở Xô ngố thì có lẽ giờ đồng chí Ghết đang đi hót phân í chứ.
    Mà Ghết là ai nhể? Hình dư là người mà các đồng chí SV NC rất khoái chạm vầu người dù chỉ một lần trong đời. Hà hà!
  10. m3onh0kh1

    m3onh0kh1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2009
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    không có kinh nghiệm về hải quân e nghĩ tên lửa đã phóng được rồi,nhưng nổ trên không là do kỹ thuật hoặc chất lượng,chứ không liên quân đến kinh nghiệm.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này