1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tiềm lực quân sự Trung Quốc - Phần 4

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi thtcaymamtep, 16/10/2008.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Dong_Phuong_Hong

    Dong_Phuong_Hong Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/08/2012
    Bài viết:
    289
    Đã được thích:
    0
    Tôi cũng chẳng hiểu cốt ráo giữa vtc là đ.c muốn hỏi gì nữa, J-10 theo KQNDTQ thì ko phải là máy bay hạng nhẹ, cái thông số đó chưa tường có bao nhiêu nhiên liệu, nhưng khi vác 3 thùng dầu thì đuơng nhiên sẽ phải bớt đi vũ khí, rõ ràng rồi. Còn phi vụ bắn F22 thì chỉ mang 2 quả PL12 thôi, và hơn nữa TQ nắm dữ công nghệ chế tạo tên lửa ko thua kém gì Nga, vì ngày trước chính TQ đã khai sinh ra ngành TL đối không hiện đại cho LX nhờ chiến công J5 bắn rơi 1 F86 trong đó may mắn có 1 trái AIM-9 còn nguyên vẹn :). Do vậy TL hiện đại của TQ đã bắn là chính xác, KQTQ rất tin tưởng nên việc mang theo ít vũ khí mà chỉ dành cho hành trình dài là chuyện đuơng nhiên rồi :) thiết nghĩ chúng ta nên chấp nhận những gì của KQTQ công bố, hơn là soi mói bới móc nó làm gì, vì dù sao F10 bán cho Pakistan được đánh giá cao hơn hẳn so với F16 và Su 30 của Ấn
  2. suhomang

    suhomang Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/05/2012
    Bài viết:
    15.659
    Đã được thích:
    1.839
    Quân khu nam kinh diễn tập tên lửa:-w


    [YOUTUBE]nbit1sS2IVI&feature=player_embedded[/YOUTUBE]
  3. HSD2010

    HSD2010 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2012
    Bài viết:
    1.734
    Đã được thích:
    4
    Thế hệ thanh niên Trung Quốc bị tẩy não

    Những cuộc biểu tình chống Nhật Bản chẳng đòi lại được đảo cho chúng ta, mà chỉ làm rõ một điều: Người dân là con rối của Đảng Cộng sản Trung Quốc.
    THƯỢNG HẢI – Từ thập niên 1970, tôi đã được biết rằng nhân dân Trung Quốc là nhân dân tự do và dân chủ nhất thế giới. Mỗi năm tôi đi học tiểu học ở Thượng Hải, các thầy cô giáo đều nhắc đi nhắc lại điều này trong giờ đạo đức và chính trị. Sách giáo khoa – giả vờ giả vịt ngây thơ – hỏi chúng tôi rằng liệu tự do và dân chủ ở các nước tư bản có thật là cái mà họ tự nhận không? Sau đó là có đủ kiểu logic và các ví dụ không hề nêu nguồn trích dẫn, nhưng do tôi luôn luôn ngồi đếm thầm trong những giờ học đó, thay vì tập trung nghe giảng, cho nên việc chính quyền làm về căn bản là vô ích đối với tôi. Ở trường trung học và lên đại học, tôi khó bị tẩy não một cách kỳ lạ.

    Nhưng ngay cả như thế, thì trong những năm đại học, tôi vẫn ghét Nhật Bản. Tôi cảm thấy người Nhật đã giết hại quá nhiều đồng bào tôi, đa số nạn nhân đều là dân thường, và cuối cùng Nhật đầu hàng thì vẫn là chưa đủ. Chỉ sau khi học tiếng Nhật và đọc thêm các tài liệu lịch sử, tôi mới dần hiểu ra bộ mặt thật của lịch sử: Khi quân đội Nhật xâm lược Trung Quốc vào năm 1931, Mao Trạch Đông – hồi ấy vẫn còn là du kích – đã quay đầu tháo chạy. Tưởng Giới Thạch – vị tống thống trên danh nghĩa của Trung Hoa lúc đó đã trụ lại để chiến đấu trong thành phố Trùng Khánh thời chiến, còn Đảng Cộng sản của Mao trốn lên phía bắc để lập căn cứ chống Nhật ở tỉnh Thiểm Tây (Shaanxi), Cam Túc (Gansu), và Ninh Hạ (Ningxia), nơi chẳng có một lính Nhật nào.

    Thanh niên ngày nay lại lặp lại những chuyện tôi đã trải qua hồi mới lớn, nhưng, không như thế hệ tôi – những người mà lòng căm ghét Nhật Bản chỉ dừng ở mức độ lời nói – thế hệ này đã xuống đường biểu tình.

    Mặc dù hiến pháp Trung Hoa cho phép dân biểu tình, nhưng chính quyền vẫn cấm biểu tình trong những trường hợp đặc biệt. Bất cứ ai biết sử Trung Quốc đều hiểu rằng khi luật Trung Quốc quy định một điều gì đó thì có thể là nó có ý nói ngược lại. Ví dụ, luật Trung Quốc bảo rằng mọi người đều bình đẳng trước pháp luật, nhưng trên thực tế, Hồ Cẩm Đào và các đồng chí của ông ta bình đẳng hơn tất cả những người khác.

    Vì vậy, thanh niên Trung Quốc ngày nay nên cảm ơn chính quyền Nhật Bản, bởi vì nếu Nhật Bản chưa mua quần đảo Điếu Ngư, thì chính quyền Trung Quốc sẽ chẳng mở mạng một chút nào để cho phép họ xuống đường như tuần trước. Những người biểu tình hò hét các khẩu hiệu đơn điệu, nhàm chán, chẳng hạn như đòi Nhật Bản cút khỏi quần đảo Điếu Ngư; công an mặc thường phục trà trộn với người biểu tình, trao đổi với nhau một cách hết sức căng thẳng qua tai nghe. Người biểu tình thậm chí còn vác ảnh Mao Trạch Đông – đã chết từ năm 1976, và tôi thì ước giá như ông ta chết sớm hơn thế.

    Nhiều người biểu tình trẻ tuổi tỏ ra cực kỳ phấn khích. Hàng thập kỷ qua, các chương trình tivi về cuộc kháng chiến chống Nhật 1931-1945 bóp méo mọi sự thật lịch sử và biến người Nhật thành một sắc dân ngu đần, hung hãn, tàn bạo, một giống gián cần bị tiêu diệt. Thật buồn cười là, các diễn viên Trung Quốc vào vai ác quỷ Nhật Bản đều chỉ nói tiếng Trung Quốc, khúm núm một cách trơ trẽn, mọi cử chỉ của họ chẳng khác gì các quan chức tham nhũng có mặt trên khắp đất nước Trung Hoa ngày nay.

    Giờ đây, chính quyền Trung Quốc cảm thấy chỉ bôi nhọ kẻ thù qua tivi thì chưa đủ, và đã đến lúc cho phép thanh niên biểu tình – một cơ hội mà thanh niên rất hoan nghênh, bởi vì như thế là thông qua các hành động yêu nước của mình, họ có thể chứng tỏ là họ có giá trị trên cái cõi đời này. Nhiều người trong số họ bình thường có địa vị rất khiêm tốn, thu nhập thấp, lê lết vật lộn sống ở các thành phố đắt đỏ. Họ không mua nổi nhà, không có gia đình, không nuôi được con, không chăm sóc nổi bố mẹ, và chẳng ai quan tâm chú ý đến họ. Nhưng giờ đây, những con rối bị chà đạp đó cuối cùng đã có thể nhảy vào trung tâm của sân khấu chính trị, thế nên họ rất sẵn sàng để cho người ta giật dây họ.

    Tuy nhiên, nền giáo dục tẩy não của chính quyền Trung Quốc tinh vi hơn thế nhiều. Để một chế độ đỏ có thể tồn tại lâu đến thế, để theo kịp với phương Tây về sự thừa thãi của chủ nghĩa tư bản, họ cần phải vượt trội so với mô hình Xô Viết thô bạo. Và chắc chắn là, sau những vụ đập phá, đốt phá, cỗ máy tuyên truyền sẽ tung ra khẩu hiệu “yêu nước có lý trí”: Vẫn là những định-hướng-theo-đảng cũ kỹ đó, nhưng bây giờ là một thời đại khác rồi và đảng cần kín đáo hơn, có nghĩa là họ phải nhấn mạnh cái từ đang là mốt thời thượng: “có lý trí”. Đảng Cộng sản và Bộ Tuyên truyền của họ luôn luôn theo kịp thời đại.

    Trong cái xã hội toàn trị một cách tinh vi này, “yêu nước có lý trí” nghĩa là phải tôn trọng các quy tắc mà chế độ toàn trị đề ra. Kiểu lý trí đó, và kiểu yêu nước đó, cũng sẽ tương tự như của Joseph Goebbels mà thôi. Tuy nhiên, những thanh niên yêu nước bị tẩy não ở Trung Hoa lục địa không hiểu điều đó. Người Hong Kong – những người biểu tình phản đối “nền giáo dục yêu nước” do chính quyền lục địa áp đặt lên họ – mới thật hiểu biểu tình: Không giống như ở lục địa, các cuộc biểu tình ở Hong Kong thực sự là tự phát và không được sự hậu thuẫn của chính phủ. Thảo nào mà các hãng tin sở tại không hề đưa tin về chúng.

    Thật lạ, trên các blog, một số lượng đáng ngạc nhiên các trí thức nổi tiếng Trung Hoa lại nhiệt liệt ủng hộ khẩu hiệu yêu nước có lý trí. Lúc đầu, tôi thấy như thế là hỏng rồi, nhưng về sau tôi hiểu ra: Khi họ ngồi học các giờ đạo đức ở trường tiểu học, hẳn họ đã không có cái thú như tôi là đếm đến những số thật lớn.

    Nguồn;Foreign Policy
    Tác giả: Qi Ge
    Người dịch: Đan Thanh
  4. vanhai124

    vanhai124 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/07/2010
    Bài viết:
    1.683
    Đã được thích:
    8
  5. hiraly

    hiraly Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    29/06/2006
    Bài viết:
    3.886
    Đã được thích:
    2.011
    Đoạn này chuẩn nhất này =D>
  6. vanhai124

    vanhai124 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/07/2010
    Bài viết:
    1.683
    Đã được thích:
    8
    Thăng trầm mang tên LiêuNinh
    [​IMG][​IMG]
  7. arrow2

    arrow2 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    28/11/2010
    Bài viết:
    2.197
    Đã được thích:
    1.411
    Gạch chịu lửa Trung Quốc phá hoại tàu sân bay Ấn Độ [-X[-X[-X[-X[-X[-X[-X[-X[-X[-X[-X[-X:)):)):))=)) UY TÍN QUÁ


    - Gạch chịu lửa bị phá hủy khi thử nghiệm tàu sân bay Vikrama***ya được sản xuất ở Trung Quốc.

    Các chuyên gia Nga đã sử dụng gạch Trung Quốc khi nâng cấp tàu sân bay Vikrama***ya cho Ấn Độ, Chủ tịch Tập đoàn Đóng tàu thống nhất OSK của Nga, ông Andrei Dyachkov.

    Ban đầu, dự kiến Nga phải bàn giao cho Ấn Độ tàu sân bay này vào ngày 4/12/2012, sau khi hoàn thành tất cả các thử nghiệm. Báo chí Nga đã đưa tin, trong quá trình thử nghiệm, do trục trặc với các nồi hơi (3 trong 8 nồi hơi đã không đạt công suất đầy đủ) mà thời hạn bàn giao có thể bị lùi lại ít nhất 1 năm, còn chi phí sửa chữa sẽ tốn 1 tỷ rúp.

    Thông tin này nhanh chóng được ông Dyachkov xác nhận khi thông báo rằng, việc sửa chữa tàu sân bay này dự định hoàn thành vào tháng 5/2013, còn theo thông tin ban đầu, thời hạn bàn giao sẽ bị trì hoãn 9 tháng, nhưng không nêu chi phí sửa chữa.

    “Các nồi hơi được sản xuất theo yêu cầu của phía Ấn Độ, hạm đội Nga đang sử dụng các nồi hơi sử dụng nhiên liệu là mazut. Phía Ấn Độ đã yêu cầu sử dụng các nồi hơi chạy bằng nhiên liệu diesel”, ông Dyachkov báo cáo tại cuộc gặp với Phó Thủ tướng Nga Dmitri Rogozin về tình hình với tàu sân bay Vikrama***ya.

    Theo ông Dyachkov, nồi hơi do một viện thiết kế của Nga phát triển và được sản xuất tại Nhà máy đóng tàu Baltyisk. Trong quá trình thử nghiệm, các nồi hơi đã không thể đạt tốc độ tối đa về kỹ thuật. Chúng đã được thử nghiệm ở công suất tối đa 40%. Ngay trong lần đầu hoạt động ở công suất lớn đến 100% đã phát hiện hiện tượng sụt một phần lớp gạch chịu lửa trong các lò đốt của các nồi hơi”, ông Dyachkov nói.

    Ông Dyachkov giải thích rằng, trong quá trình thử nghiệm trên biển, người ta đã lần lượt dừng hoạt động các nồi hơi để sửa chữa lớp gạch này, tuy nhiên, trong các lần chạy với công suất lớn, lớp gạch lại bị phá hủy một phần. Khi bị ông Rogozin hỏi về loại vật liệu sử dụng, ông Dyachkov nói rằng, đó là “gạch samôt do Trung Quốc sản xuất”, Nga đã không còn cơ sở sản xuất các vật liệu này.

    Trước đó, đại diện chính thức của tổ chức phi thương mại Khrizotilovaya assotsyatsya đã cho biết, các bộ phận của hệ thống động lực tàu sân bay Vikrama***ya bị hỏng có liên quan đến việc thay thế lớp cách nhiệt bằng vật liệu chứa amian bằng lớp cách nhiệt bằng gạch chịu lửa.

    Báo chí đưa tin, chính phía Ấn Độ đề xuất thay amian trong kết cấu các block cách nhiệt vì vật liệu có amian ảnh hưởng đến sức khỏe con người.

    Scandal mới với tàu Vikrama***ya là một đòn nặng giáng vào uy tín của công nghiệp quốc phòng và công nghiệp đóng tàu Nga. Nó có thể ảnh hưởng tiêu cực tới hợp tác kỹ thuật quân sự Nga-Ấn thời gian tới.

    Tàu sân bay Vikrama***ya (tàu Đô đốc Gorshkov cũ) đã được cải tạo quy mô lớn tại hãng đóng tàu Nga Sevmash. Tàu được lắp boong bay và cầu bật để tiêm kích MiG-29K cất cánh, được trang bị thiết bị hiện đại, các đường cáp dẫn tổng chiều dài hơn 2.000 km được đặt bên trong tàu. Tàu được lắp các hệ thống dẫn đường và radar mới, hệ thống liên lạc và chỉ huy không quân.
  8. Hector_S

    Hector_S Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    18/06/2005
    Bài viết:
    1.261
    Đã được thích:
    612
  9. vanhai124

    vanhai124 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/07/2010
    Bài viết:
    1.683
    Đã được thích:
    8
    Báo đài nước ngoài nói Liêu Ninh báo đài Việt Nam thì ShiLang
  10. Hector_S

    Hector_S Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    18/06/2005
    Bài viết:
    1.261
    Đã được thích:
    612
    Báo đài Việt Nam cũng gọi là Liêu Ninh nhưng tự dưng có bài này dùng "Thị Lang". Chết cười mấy bạn vietnamnet. :D
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này