1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tiệm tạp hoá thư giãn (truyện cười, ảnh vui ... tất tần tật những thứ trên đời) ... mại...zô..

Chủ đề trong 'Cần Thơ' bởi dungsamtien, 25/02/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. henryvo

    henryvo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/10/2003
    Bài viết:
    82
    Đã được thích:
    0
    ĐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI
    Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
    Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
    Mười năm mẹ nhỉ, mười năm lẻ
    Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi
    Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
    Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
    Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
    Trắng cả lòng con lúc nghĩ về
    Mẹ vần ngồi đan một nồi buồn
    Bên đời gió tạt với mưa tuôn
    Con đi góp lá nghìn phương lại
    Đốt lửa chò đời tan khói sương
    Tiếng mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
    Tiếng người hay chỉ tiếng chiêm bao
    Mẹ xa xôi quá làm sao vói
    Biết đến bao giờ trông thấy nhau
    Đừng khóc mẹ ơi hãy ráng chờ
    Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
    Đau thương con viết vào trong lá
    Hơi ấm con tìm trong giấc mơ
    Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
    Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
    Ví mà tôi đổi thời gian được
    Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười
  2. BlackWolf88

    BlackWolf88 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Vợ tốt -Phải đẹp gái - Không kiêu sa -Thích ở nhà - Lo nội trợ - Không cắc cớ chửi chồng con -Không phấn son - Không nhiều chuyện -Không hà tiện - Không càm ràm -Phải siêng năng - Không lười biếng -Nói nhỏ tiếng - Biết chiều chồng -Giỏi nữ công - Và gia chánh. -Biết làm bánh - Nấu ăn ngon -Biết dạy con - Ứng xử tốt -Không quá dốt - Không quá khôn Không ôm đồm - Không ủy mị -Không thiên vị - Không cầu kỳ - Không quá phì - Không quá ốm -Không dị hợm - Không chanh chua Không se sua - Không bẻm mép -Không bép xép - Không phàn nàn. ---->Bà vợ Lý tưởng .....
  3. BlackWolf88

    BlackWolf88 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Chồng tốt - phải đẹp giai - không dê gái - thích ở nhà- lo giặt giũ - thích "đồ" cũ hơn "đồ" mới - thích mua sắm cho vợ con - phải lo toan cho cuộc sống - thấy vợ nóng phải vuốt ve - chớ xách xe đi tìm gái - thấy gà gáy dậy nấu cơm - phải sớm hơm chăm lo vợ - thấy giấy nợ phải làm thinh - phải một mình lo nội trợ - khi gặp "mợ" phải dạ thưa - dến trưa trưa lo chợ búa - ăn mặc phải như hai lúa - cần kiệm cho vợ xài- miệt mài làm việc - có tiệc không di - mà co'' di thì phải trình ba''o - không được bố láo, với dức phu nhân - phải lo thân không toi mạng
  4. BlackWolf88

    BlackWolf88 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Nhật ký ông chồng "đau khổ"
    Tiếng quét dọn rầm rầm và tiếng bát đũa loảng xoảng, trời, "mụ" ấy đã thức. Chẳng nhìn cũng biết mặt mụ đang "sưng" lên, vì đêm qua mình về khuya. Cơ khổ, mới chỉ vài chai với anh em. Thân xác này đã hiến hết cho vợ con. Ôi, sao tôi không đập đầu vào gối chết quách đi!
    Vừa đánh răng vừa liếc ra bàn, mụ đã dọn xong món cơm rang khủng khiếp, cũng đĩa cải chua thừa tối qua. Ðáng đời chưa? Không ăn thì đay nghiến: "Ðêm qua đi với con nào?", mà ăn thì nước mắt trộn cơm. Làm người đã khổ, làm chồng còn khổ hơn. Hơ! Cái em rót bia quán "Tím" xinh ghê, xuỵt!

    Ngày? tháng? năm?

    Ngồi ở cơ quan mà cứ như trên đống lửa. Tối nay anh em lại réo, phải nghĩ ra cơ sự gì đây. Những lý do như hội thảo, thăm bạn và sinh nhật sếp mình đã bịa nhiều, xài nữa mụ nghi mất. A! phải rồi, đi bác sĩ, cớ này chưa áp dụng bao giờ.

    "Alô, em à? Anh thấy đau đầu, chắc không sao, em nhỉ?... Phải khám à?... Kệ, khám làm gì? chết là cùng? Sao, anh không chủ quan, nhưng anh thích về nhà...Thôi, nhưng nếu em cương quyết thì anh đi, nhưng lão bác sĩ này ở xa lại đông khách, anh lại phải về khuya, đừng lo!"

    Xong, thoát. Ôi, thực ra mụ cũng dễ thương, chỉ có tội nói hơi nhiều và nấu đi nấu lại món thịt kho giả cầy và món gà ram mặn...Ơ, em sinh viên thực tập vừa mới lướt qua, chân dài quá! Trời ơi, tôi già rồi. Tôi chết mất!

    Ngày? tháng? năm?

    Mình dắt xe ra khỏi nhà như một lão ở đợ. Ghi-đông là cặp sách cho con, yên sau là túi quần áo đi sửa, đằng trước là hai bịch xà bông. Còn đâu hình ảnh chàng trai dũng mãnh, chuyên gia vi tính, người đàn ông hào hoa sáu năm trước. Thôi, hình tượng mình có lẽ đã chết hẳn rồi. Gia đình đúng là cối xay, nghiền tất cả thú vui tuổi trẻ thành món cháo bèo nhèo.

    Hôm nay mụ biệt phái mình đi sửa bếp gas. Không ngày nào mụ không giao một "nhiệm vụ bất khả", mặc dù mình không phải là "Tôm-cờ-ru-dơ", còn mụ tất nhiên chẳng phải là "Ni-kon-kit-man". Hôm thì phải mua chai nước mắm năm ngàn (trong khi toàn quốc đều bán sáu!), hôm thì phải mua ký thịt bò mà về cân thấy ký mốt! Thôi để tôi đụng xe cho bà vừa lòng.

    Gặp thằng bạn ở đầu ngã tư, nó giúi cho tờ thiệp cưới. Thế là mình sắp toi hai trăm, còn nó sắp toi cả cuộc đời. Mình muốn cản nó, rồi lại cười gằn:"Em dại thì cho em chết, anh hơi sức nào mà lo".

    Ngày? tháng? năm?

    Gặp chai kem dưỡng da, tần ngần rồi quyết định mua cho mụ. Của đáng tội, chả mấy khi dám xài cho bản thân. Nhưng để cẩn thận mình phải bóc giá tiền đi và ''''khai" rẻ hai chục ngàn mới an toàn tuyệt đối.

    Hôm qua, có một em mới về phòng. Sao mà trẻ trung xinh xắn thế. Mình phải làm mặt "ngầu" cho oai, chứ trong lòng buồn bã quá, già rồi còn gì. À không, không già! Ðể tuần sau ta sẽ mời em đi ăn kem. Ðúng đắn nhất thế giới. Ôi, cái kính của tôi đâu rồi?

    Thằng bạn tặng hai vé biểu diễn thời trang. Tối nay đi coi với mụ. Phải nhớ đến phần áo tắm cần giữ bộ mặt cau có và dửng dưng. Nếu không thì lộ hết. Xuỵt! Bên kia đường mới khai trương một thẩm mỹ viện, ra vào toàn loại nhiều mỡ ít nạc. Các bà ơi, tập làm gì, mát-xa làm gì. Cứ phóng xe, hò hét chồng con như mụ nhà tôi thì da thịt săn chắc ngay thôi.

    Chủ nhật phải đưa mụ và con bé đi sở thú. Chả hiểu sao mụ lại thích thiên nga, con bé thích gấu, còn mình chỉ thích đười ươi. Có lẽ bởi nom nó có vẻ vô tư và khỏe mạnh. Ơ, em vừa đi qua mặc áo hai dây. Nếu mụ mà mặc thì khá hơn, bởi vai trắng và tròn.

    Ôi đàn ông, ôi lũ chồng, đứng núi này trông núi nọ. Phó phòng vừa biếu chai rượu. Thử nhấp một ngụm xem. Khà! Ngon. Nhìn ảnh vợ con trên bàn, sao mà lung linh. Hình như mụ ấy đang cười!

    Ngày? tháng? năm?

    Theo Webtretho
    Trích Dân Trí
  5. bocautrang116

    bocautrang116 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2006
    Bài viết:
    206
    Đã được thích:
    0
    Đọc xong Nhật ký của 1 ông chồng , hix.... hix... tự nhiên hổng muốn lấy chồng luôn, ai lúc yêu cũng ngọt như mía lùi, nào là em yêu, cục cưng, honey... sau khi đã yên vị làm chồng roài thì... "mụ". Chán!
  6. Thunderocker

    Thunderocker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/08/2004
    Bài viết:
    278
    Đã được thích:
    0
    E he, vậy là em chịu "ế" suốt đời hả?Nhưng phụ nữ cũng hay thay đổi lắm "Ngày xưa em như chim sáo, cưới nhau xong em thành...đại bàng", đàn ông vì thế cũng phải thay đổi chứ ko thì...sống cũng ko được mà chết cũng ko xong với mấy bà!
  7. BlackWolf88

    BlackWolf88 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Hai vợ chồng Vịt Kìu cãi nhau: - "You are poor as torn spinach two table hand white" -"Anh nghèo rách mồng tơi hai bàn tay trắng". - "I don''t want salad with you" -"Tui không muốn cãi với cô!" ... - ? Sugar you you go, sugar me me go! (Đường cô cô đi, đường tôi tôi đi!) - You think you tasty? (Anh nghĩ anh ngon lắm hả?) - I love toilet you dumb mouth! (Tôi yêu cầu cô câm mồm) - You live a place monkey cough, flamingo crow. Clothes house country! (Anh sống ở nơi khỉ ho cò gáy. Đồ nhà quê) - You onion summer three down seven up. No enough already listen (Cô hành hạ tôi ba chìm bảy nổi. Thôi đủ rồi nghe!)?
  8. BlackWolf88

    BlackWolf88 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2006
    Bài viết:
    454
    Đã được thích:
    0
    Bỏ vào đây vì thấy "hay hay" lượm lặt bên VietNamNet
    Có thể đưa ra một nhận định: phàm đã là người, ắt phải biết nịnh và ngoài cấp trên, đối tượng cần phải áp dụng chiến thuật ấy nhất chính là các bà vợ đáng kính. Nhưng, siêu nịnh thì đắc lợi mà nịnh ?ophô? thì dĩ nhiên... đắc hại.
    Sau mấy năm không gặp, mới đây lại chính tay sợ vợ kinh niên chuyên về sớm trước khi gà lên chuồng khởi xướng rủ chúng tôi đi nhậu đêm sau buổi hàn huyên ở buổi hội trường. Không những thế, hắn ta lại rất coi thường khi nhìn vào mặt chúng tôi và huênh hoang có thể ?oover night? vô tư.
    Tại sao lại có sự đột biến khủng khiếp như vậy? Hoá ra bí quyết đơn giản là hắn đã tìm ra cho mình một phương thuốc đặc trị sư tử tại gia: Nịnh! Gọi thế không phải, đúng ra phải gọi là siêu nịnh mới phần nào đúng được bản chất của những bài học hắn truyền lại cho chúng tôi.
    ninh1.jpg
    Hắn bảo sau nhiều năm tháng tồn tại trong cảnh lầm than để cắn răng ?ohoạt động bí mật?, hắn ngộ được ra rằng ?oTa càng nhẫn nhịn, kẻ địch càng lấn tới?, vì thế nhất định phải khởi nghĩa! Nhưng, cương hay nhu thì phải cân nhắc, ném chuột làm vỡ lọ quý thì là hạ sách, là hành vi của kẻ đã hèn lại thất phu, vừa giữ được bình lại vừa xua được chuột mới là thượng sách!
    Sau khi vạch ra và hoàn thiện được phần chiến lược, hắn bắt đầu lần lượt những bước đi chiến thuật. Thoạt tiên, vẻ nhún nhường tưởng như đã trở thành cố hữu của kẻ có thâm niên sợ vợ hoàn toàn biến mất mỗi khi tan sở làm, hắn cao giọng khi vợ đánh đổ đánh vỡ; hắn chăm chú theo dõi và lớn tiếng chê bai những vai lăng loàn trong các bộ phim tâm lý xã hội rẻ tiền vốn trước đây vẫn bị hắn coi là ?olàm sai lệch thẩm mỹ của những người biết tự trọng? nên tắt phụt tivi mỗi khi thấy xuất hiện.
    Với hành trang cóp nhặt được khi vẫn còn sợ vợ chết khiếp là ?olương nộp đủ, ngủ tại nhà?, lại thêm vẻ đoan trang, sự chính chuyên của gã dần được khôi phục thay vì phải giả điếc mỗi khi vợ chì chiết trước đây. Vợ hắn bắt đầu chung quan điểm với hắn, chân trời hạnh phúc có vẻ đã rạng lên chút đỉnh, vợ hắn nghĩ vậy!
    Giai đoạn tiếp theo là hắn thủ thỉ, nhưng với vẻ vô tư hiếm thấy khi bỗng dưng một hôm hắn hỏi vợ dùng thứ mỹ phẩm gì, quần áo gì, vải vóc gì, nước hoa gì, trang sức gì... Vợ hắn giật mình khi nghe thấy và lúc trận lôi đình sắp bùng phát, hắn mới nhanh nhảu bảo chỉ muốn biết xem ?ođẳng cấp? của vợ khi nhân hôm này, hôm nọ hoặc nhân câu chuyện phiếm lúc đợi cơm trưa ở cơ quan, mấy cô kháo nhau tên các loại mỹ phẩm hay loại trang sức gì đó.
    Hơi cao giọng, vẻ như thoả mãn vì biết đẳng cấp vượt trội của vợ là Shiseido, là vàng Italia, túi sách Louis Vuitton... chỉ thiếu chút nữa thì mũi vợ hắn nổ như bỏng ngô khi nghe hắn tiết lộ: ?oMấy cô ở cơ quan anh toàn dùng đồ Tàu đểu?!?
    Với vẻ mãn nguyện của kẻ sành điệu, vợ hắn bảo ?oĐắp điếm mấy thứ mỹ phẩm dởm chỉ tổ hỏng da?! Hấp háy đôi mắt sau tròng kính cận, khẽ thè lưỡi ra liếm đôi môi thâm lại vì thâm niên ngậm thuốc lá, cái thông điệp ?oAnh biết rồi, da em đẹp lắm? đã được sư tử nhận trọn bộ!
    Sau một thời gian có vẻ như đã nhận ra chân giá trị về sắc đẹp của vợ, một hôm hắn bảo: ?oThi thoảng có lúc nào rảnh, em qua cơ quan anh chơi cho bọn dùng mỹ phẩm dởm ấy... mất điện?! Không thể coi đó là những lời có cánh mà có lẽ phải gọi nó bằng một cái tên nào đó hơn thế nữa mới đúng (việc tìm ra tên chuẩn xác để gọi ra bản chất thực cho những câu nói, phải viện tới các nhà ngôn ngữ học!) chỉ có điều thỉnh thoảng hắn lại phải bỏ dở việc mất mươi phút bất đắc dĩ... tiếp vợ!
    Chẳng biết có ma nào bị ?omất điện? như hắn khẳng định hay không, nhưng bù lại những lúc bị quấy quả ấy lại sinh ra một món lợi mới: tận mắt thấy hàng núi tài liệu trước mặt quý phu, trả lời điện thoại điều hành công việc nhoay nhoáy, chị vợ phần nào được an tâm bởi ?oBận thế, hơi sức đâu mà bồ bịch?.
    Sau giai đoạn ?onhận ra chân lý giá trị về mặt hình thức của vợ?, bước đi chiến thuật tiếp theo là khẳng định, không đúng hơn là tái thừa nhận sự vượt trội về trí tuệ của cô vợ! Thi thoảng, trong bữa ăn hắn hỏi vợ như thể các giáo sư ra đề thi vấn đáp ở trường đại học vậy, tỷ dụ: ?oEm thấy nhân vật A thế nào?? hoặc ?oEm có cho rằng hành động của cô X trong phim Y là ngốc không?? v.v...
    Sau khi vợ hắn bày tỏ quan điểm, hắn khi thì khen là dạo này em đọc nhiều nên sắc sảo, lúc lại bảo ?othế mà con N, con L ở cơ quan anh lại có ý kiến ngược lại, em bảo thế có ngốc không??. Lý luận của hắn rất đơn giản, so sánh chẳng qua là đưa ra cấp độ nào đó một cách tương đối, hoặc là đưa bên này lên cao thì cố định bên kia, hoặc là cố định bên mình thì hạ thấp bên nọ.
    Tóm lại là những bước chiến thuật được nhuần nhuyễn thực hiện khiến mụ sồn sồn nọ bỗng nhiên thấy mình đã ?ongon? lại còn trí tuệ, đương nhiên phải hấp dẫn!
    Hai bước đi chiến thuật tiếp theo là ngợi ca ?ostyle? ăn mặc đoan trang lịch sự của vợ và thay vì đã một thời nói ra sự thật khi gọi những thứ vợ hắn nấu là ?ođánh bả? thì nay, chiều nào cũng vậy, không mắc đi đàn đúm, hắn ngấu nghiến với vẻ mãn nguyện của kẻ được chăm sóc!
    Than ôi, hạnh phúc ùa vào tổ ấm nho nhỏ, nơi mà tưởng đã có ngày tắt ngúm! Bước chiến thuật cuối trước khi giành trọn phần thắng (để vươn tới tự do mà hắn huênh hoang trong ngày hôm nay) là tặng quà. Khi thì chiếc khăn lụa tơ tằm mua trên phố Bảo Khánh (bận thế mà anh ấy cũng đi mua được!?), lúc thì vài chiếc quần nhóc hàng hiệu (sao anh ấy tâm lý thế), con giống đeo chìa khoá, chiếc ô che mưa màu sắc trẻ trung (anh ấy chưa cho rằng mình già)...
    Kết quả là, cùng với quá trình một kẻ chìm nghỉm trong hạnh phúc là một kẻ tung tăng bơi lội trong bể tự do! Thật là tài như thánh, ?ochiếc bình? vẫn nguyên vẹn khi con chuột đã báo tử từ đời nào!
    Sau bữa thụ giáo để đời ấy, mấy hôm nữa, dù có tiếc đứt ruột đứt gan, nhưng tôi cũng nhất định nghiến răng bỏ ra một phần ngân quỹ ki cóp giấu vợ để mua 5 chiếc quần nhóc hàng hiệu (nhất định phải hỏi hắn xem loại hàng hiệu oách nhất ấy!). Và, bắt đầu từ đây, tôi cũng sẽ bắt đầu lớn tiếng chê bai những kẻ lăng loàn. Cứ thử xem, biết đâu đấy, tự do chẳng quay lại với mình! Mà nếu không được như sư phụ thì lọt sàng xuống nia có mất gì đâu mà phải hãi?
  9. bocautrang116

    bocautrang116 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2006
    Bài viết:
    206
    Đã được thích:
    0
    Thư nhà
    Con trai yêu quý! Mẹ viết thư này thật chậm vì biết rằng con đọc không được nhanh lắm. Gia đình ta đã chuyển nhà rồi vì ba con đọc báo thấy nói rằng hầu hết các tai nạn xảy ra trong bán kính 20 dặm gần nhà.
    Mẹ không thể cho con biết địa chỉ mới được vì gia đình chủ trước đã mang số nhà của họ đi để đỡ phải thay đổi địa chỉ. Nơi ở mới có một cái máy giặt lạ kiểu. Ngày đầu tiên, mẹ thả vào đó 4 cái áo sơ mi, giật sợi dây và chúng bị nước cuốn mất tích.
    Ở đây mưa hai lần mỗi tuần. Cơn mưa đầu tiên kéo dài 3 ngày và cơn mưa thứ hai 4 ngày.
    Chiếc áo con dặn mẹ gửi, dì Sue nói rằng cúc của nó sẽ làm thư quá nặng nên mẹ đã cắt hết cúc ra và bỏ vào trong túi áo.
    Chị gái của con mới sinh sáng nay. Mẹ không biết đứa bé là trai hay gái nên không biết con đã trở thành cậu hay dì của nó.
    Cậu John của con rơi xuống hầm ủ rượu whisky. Có mấy người định kéo cậu lên nhưng cậu đánh trả dữ dội làm họ phải bỏ ý định, còn cậu thì chết đuối. Gia đình ta đem cậu đi hoả táng và cái xác cháy 3 ngày liền.
    Chiếc xe tải trong đó có 3 người bạn của con bị rơi xuống sông khi đang qua cầu. Người lái xe ngồi đằng trước thì chui được qua cửa sổ và bơi vào bờ. Hai người ngồi sau chết đuối vì không đóng được cửa hậu.
    Lần này chỉ có chừng ấy tin thôi. Không có gì nghiêm trọng xảy ra cả. Nếu con không nhận được thư này, nhớ báo cho mẹ biết và mẹ sẽ gửi thư khác cho con.
    Thương yêu.
    Mẹ của con.
  10. mickeynhat

    mickeynhat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/07/2006
    Bài viết:
    419
    Đã được thích:
    0
    ba` nay` khôn thấy ớn

Chia sẻ trang này