1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tiền bạc và gia đình, mong có một lời khuyên

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi bluelover84, 17/05/2009.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. bluelover84

    bluelover84 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/04/2009
    Bài viết:
    206
    Đã được thích:
    0
    Nói về tài chính không phải lo ngại cũng không đúng. Tớ quen tự kiếm sống nên rất ngại ngửa tay xin tiền ai. Bố mẹ tớ cũng không rộng rãi trong chuyện tiền nong
    Ngành tớ làm nếu về VN làm thuê thì chưa chắc đã chịu nổi nhiệt và đồng lương ở VN. Nếu về mở doanh nghiệp thì hai chữ "khốc liệt" diễn tả rất đúng thực tế
    Nhìn chung vẫn có hai hướng nhỉ, cuối năm tớ sẽ về chơi vài tháng, nếu kiếm được hợp đồng ngắn hạn nào làm thử cũng good, nếu thấy không chịu nổi chắc tớ cũng phải quay lại đây
  2. Midori_hana

    Midori_hana Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    413
    Đã được thích:
    0
    Anh vẫn có thể làm công việc của gia đình anh mà.... về đi anh ạ. Mỗi khi nghĩ cảnh chỉ có bố mẹ em ăn cơm với nhau thôi mà em đã ko chịu nổi rồi..
  3. tuansh150

    tuansh150 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2007
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    0
    Bạn ơi mình khuyên thật bạn nhé, bạn đổi quốc tịch đi rồi đừng nhận cha mẹ nữa, thế là khỏi fải nghĩ, đã là người Việt Nam thì sẽ ko bao giờ băn khoăn chọn Hiếu hay Tiền (trừ những người quẫn bách về tiền quá hoặc vô đạo đức)
    Đằng này bạn ăn học đầy đủ, tiền không quá khó khăn. Ba mẹ 70 tuổi rồi, sống đc mấy năm nữa mà bạn còn suy tính? Bạn mất gốc hay hết tình hết nghĩa rồi? Ai nghe qua thôi cũng thấy bức xúc.
    Giờ về hết lòng mà chăm các cụ.
    Bạn giỏi thì ở đâu cũng fát huy đc thôi. Làm tròn chữ hiếu rồi thik đi đâu thì đi.
  4. AnyButIpod

    AnyButIpod Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2008
    Bài viết:
    434
    Đã được thích:
    0
    Nói thì dễ chứ thực sự ko đơn giản đâu, các bạn phải thông cảm với chủ Topic. Nói đơn giản ở VN thôi, nhiều khi từ quê lên Hà Nội học Đại Học, có 4,5 năm thôi sau khi ra trường đã cảm thấy không muốn về quê làm việc rồi, hay đi HCM làm ăn vài ba năm đã ngại quay lại miền Bắc. Chưa nói là bạn bluelover đã ở nước ngòai tới hơn 10 năm, bỏ hết công việc và cuộc sống để về VN là một quyết định rất khó.
    Cái "tàn khốc" trong làm ăn ở VN đôi khi không phải là khó khăn áp lực kiểu tư bản, mà liên quan tới vô vàn các thứ như văn hóa, dân trí, chính trị,...
    Vì tớ cũng đang trong hoàn cảnh gần giống đồng chí chủ topic (bố mẹ tuổi tương đương, anh chị đều ở nước ngòai, bản thân cũng sắp đi) nên có vài lời gọi là thông cảm, chứ thực ra cũng không biết khuyên bạn về hay ở, thôi đành sắp xếp thế nào cho hợp lý cả nhà vậy. chúc may mắn
  5. tuansh150

    tuansh150 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2007
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    0
    Bố tớ chỉ nói 1 câu thôi.
    "Bố mẹ sinh con ra, bố mẹ bảo chết con cũng phải chết"
    Tớ đố các bạn cãi đc đấy
  6. Anxiety

    Anxiety Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/10/2006
    Bài viết:
    12.185
    Đã được thích:
    13
    May mắn là ba mẹ tôi không bao giờ nói vậy. Cùng là con người ngang hàng với nhau mà tự cho mình quyền sử dụng mạng sống của người khác thì quá sức là...
    @ Bạn chủ topic: Khi bạn hạnh phúc, cha mẹ bạn sẽ hạnh phúc. Đó mới là hạnh phúc dài lâu, bền vững. Cha mẹ nào cũng thương con hết, hy sinh cho con không hết thì thôi, không ai vì bản thân mình mà làm tổn hại đến con đâu. Cha mẹ bạn cũng vậy thôi.
  7. tuansh150

    tuansh150 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2007
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    0
    Hic hic, nói thế để thấy rằng Không có bố mẹ thì không có mình. CHứ bố mẹ nào chẳng muốn tốt cho con. Hổ dữ còn ko ăn thịt con nữa là. Nhưng mà vì bố mẹ, ta cũng có thể chết, đó là tinh thần của câu nói trên.
    Tự mỗi người phải tự ý thức làm sao cho đúng. Bố mẹ chủ topic 70 rồi, còn bạn có rất nhiều thời gian để làm lại, hãy cứ coi như bạn đang có 1 cơ hội khác ở Việt nam đi, đừng để sau này phải hối tiếc.
    Hơn nữa bạn có hiểu tại sao bố mẹ bạn sinh đến 3 người con gái rồi, vẫn phải cố ra 1 đứa con trai nữa không? Tuỳ bạn quyết định. Tớ ko vào topic này nữa.
  8. tuansh150

    tuansh150 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2007
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    0
    [May mắn là ba mẹ tôi không bao giờ nói vậy. Cùng là con người ngang hàng với nhau mà tự cho mình quyền sử dụng mạng sống của người khác thì quá sức là...
    ĐÚng thế, cùng là con người ngang hàng với nhau, nhưng chính họ sinh ra , ta mới có quyền làm người.
    Mà tớ chưa nghe ai nói con cái ngang hàng với bố mẹ đâu
    (Tớ sửa bài ko đc, phải pót bài mới)
  9. baconapple

    baconapple Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/11/2008
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    pó tay với suy nghĩ của bạn này luôn. Bạn góp ý với người khác mà cứ như chửi vào mặt ấy.
    Tớ cũng ở trong hoàn cảnh như trên nhưng ngược lại (tớ muốn về như BM không cho) thế là cứ 6 tháng đón ông bà qua chơi rồi 6 tháng về VN, hàng năm dù bận mấy cũng thu xếp ít nhất 3 tuần về ăn Tết. Bạn tớ còn cho hẳn con về Vn ở với ông bà cho vui, được 2 năm rồi đón sang.
    Mong là chủ topic nghĩ ra biện pháp giải quyết vẹn toàn. Mà phải khéo, chẳng cha mẹ nào muốn sống bám con cái đâu.
  10. muadong_hanoi

    muadong_hanoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/09/2005
    Bài viết:
    2.103
    Đã được thích:
    0
    Mình rất đồng ý với bạn ở điểm này. Đó là cha mẹ luôn hi sinh cho con cái, không hẳn là "khi con hạnh phúc, cha mẹ cũng hạnh phúc" mà theo tớ nói đúng hơn là để con cái hạnh phúc thì cha mẹ sẵn sàng hi sinh hạnh phúc của mình thì đúng hơn, nếu bạn gọi sự "hi sinh" đó là một niềm hạnh phúc của các bậc làm cha mẹ có lẽ tớ cũng sẽ không phủ nhận được
    Cũng giống như bạn chủ topic, nếu bạn trình bày hoàn cảnh của bạn, nếu ba mẹ bạn thấy bạn không thoải mái với công việc ở VN, có lẽ các cụ sẽ chấp nhận cho bạn ở bên kia, vì các cụ thương bạn. Dù hàng ngày các cụ phải đi ra đi vào với căn nhà trống không không con không cháu, tuổi già đôi lúc nhức mình thì nhà cửa cũng vắng vẻ quạnh hiu, nhưng tớ tin bố mẹ bạn sẽ vẫn vui vẻ động viên bạn miễn là họ thấy hbạn vui, tiến triển trong công việc. Đó là cái "hạnh phúc" trong sự hi sinh đó bạn à, còn cái "hạnh phúc" đó có thực sự là "hạnh phúc" vì thoải mái, vì vui vẻ không thì tớ nghĩ bạn tự ngẫm được mà...
    Cha mẹ có thể vì con mà hi sinh như vậy, cả đời cũng không tiếc. Sao mỗi việc phụng dưỡng ba mẹ lúc tuổi già mà con lại cứ phải lăn tăn nhiều?
    Người ta nói "nước mắt chảy xuôi" nghĩ cũng đúng nhỉ?

Chia sẻ trang này