1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tiền bạc và gia đình, mong có một lời khuyên

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi bluelover84, 17/05/2009.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. tuansh150

    tuansh150 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2007
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    0
    Mà bạn nói tớ chửi "bất hiếu, mất gốc" bao giờ?
    Hay là chính bạn đang nói, chửi luôn cả tớ vô duyên, trẻ con, coi nhũng người tren diễn đàn còn trẻ con nên không góp ý khách quan? thế thì nhũng nhận xét này vô ích hết rồi.
    Đúng là "cũng cảnh ngộ" thì bênh nhau. Phải hỏi những người như bạn thì mới khách quan đúng ko?
    Tó nghĩ j nói nấy, Nếu tớ nói bất kì câu nào xúc phạm chủ topic, thì xin bạn mod cứ xoá hết phần trả lời của tó. Tớ ko biết xoá.Nhờ bạn nhé.
  2. tuansh150

    tuansh150 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2007
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    0
    Tớ cũng nói ở trên dấy thôi, bạn chủ xa nhà 10 năm, xa mặt cách lòng, tó nói ko trách đc bạn ấy.
    Nhưng nếu ba mẹ bạn ấy còn khỏe, còn trẻ thì ko nói làm j, đằng này 70 tuổi rồi, bạn ấy có tài, dù về chăm sóc ba mẹ, thì cái bằng, trình độ vẫn còn tồn tại, có mất đi đâu?
    Bạn dẫn chứng ở những miền quê, ở đó còn có tình làng nghĩa xóm, nhiều mối quan hệ thân thik, còn chủ topic, đất Hà Nội làm sao mà đến nỗi ko sống đc? Chủ topic còn có khả năng kinh doanh mở công ty cơ mà? Rồi còn có thể làm hợp đồng ngắn hạn, hoàn thành nghĩa vụ với cha mẹ thì về Mỹ vẫn ok.
    Bạn nói những người trên diễn đàn này ko trải qua tình huống này nên ko hiểu, đúng. Nhưng rất nhiều người hiểu cảm giác hối hận khi không làm tròn bổn phận với cha mẹ khi còn sống. Để đến khi có kiếm đc nhiều tiền cũng ko đánh đổi lại đc nữa..
    Tớ cũng như mọi người, nói ra những điều mình mình nghĩ để chủ topic cân nhắc, ko hề áp đặt.mà chắc bạn ấy cũng có quyết định của mình rồi.
  3. AnyButIpod

    AnyButIpod Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2008
    Bài viết:
    434
    Đã được thích:
    0
    Thực tình thì em ko nói 2 từ đó, đó là ý hiểu của anh tổng kết qua các bài reply của em thôi, nếu có gì khó chịu thì xin lỗi vậy
    Còn nói em ''"trẻ con, vô duyên", thì ko phải là "chởi", chỉ "chê" yêu vậy thôi , nothing serious
    Lúc đầu tưỏng em là con giai, còn máu me bình luận, nhưng hình như là con gái, vừa khác tuổi tác, lại vừa khác giới tính, nên ko muốn tranh cãi thêm nữa, mất hoà khí - cheer
  4. tuansh150

    tuansh150 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2007
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    0
    Đề nghị AnyButIpod (tưởng con gái, đang máu) dạy cách xoá trả lời và check PM
  5. platasol

    platasol Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2009
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0
    Mình thấy ý kiến này cũng đúng, nhưng ko đúng trong hoàn cảnh này. Thử hỏi chủ topic được ăn học ở nước ngoài hơn chục năm, trong khi thân lại là con trai độc, vậy thì có fải là mất tuổi thanh xuân theo ý bố mẹ không? Hay là được bố mẹ vun đắp nên mới có ngày hôm nay?
    25 tuổi còn trẻ, mà nếu theo tây hoá thì lại càng trẻ, vì người tây zai 35 cũng vẫn còn xuân thì lắm. Sau này trở lại cũng chẳng làm sao, chỉ cốt có cái chí, thì điều kiện thế nào cũng sẽ vượt qua được.
    Các cụ đã tạo điều kiện cho mình đi mở mang ở xứ ngoài hơn chục năm, thì so đo gì không về lại với 2 cụ 1 thời gian? Đúng là các cụ dù sinh ra cũng ko thể ép mình làm điều nọ điều kia, nhưng nhìn đi nhìn lại, với bậc cha mẹ đúng mực, thì cái phận con cái cũng nên nhìn tới và báo đáp, đó là đạo đức làm người (chứ ko nói là làm con).
    Nói thêm với chủ topic, quyết định của bạn nếu về VN ở 1 thời gian, sau này mọi sự ko như muốn, thì cũng đừng đổ trách nhiệm là do bố mẹ ép con về. Như vậy thì thà bạn đi luôn ko về hẳn các cụ dù có buồn nhưng sẽ ko đau (ấy là mình nói trước vậy thôi, có j ko fải xin thứ lỗi)
  6. livingeyes

    livingeyes Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2005
    Bài viết:
    128
    Đã được thích:
    0
    Bạn Tuansh150 tuy có hơi nóng nảy nhg mình lại thấy đúng. Ngày trước bố mình đã đc chọn để vào làm dầu khí trong Vũng Tàu nhg vì quá xa xôi, ông bà mình ở quê lại già yếu,còn mỗi bố mình là con trai (2 bác trên bố đã hy sinh) nên cuối cùng chọn giải pháp ở lại HN, làm tại 1 Viện nghiên cứu (chứ ko thì h đã giàu to ).Ông bà mình ở vùng trung du của Vĩnh Phúc, ở đó từ thời toàn quốc kháng chiến nên ko có họ hàng ở đó, bố mẹ mình toàn phải tận dụng ngày nghỉ về thăm ông bà, từ thời còn chở nhau bằng xe đạp đến lúc 1 cái xe Honda 82 chở 4 người . Có lẽ ít gia đình phải đi về quê nhiều như nhà mình, hồi mẹ mình còn ở Phú Thọ là 2 tuần về 1 lần. Sau này gia đình đã chuyển về HN thì bố mình tầm 1 tháng/lần. Hè và tết cho cả mình về nữa, hồi đó cũng tức lắm vì chả bao giờ đc ăn Tết ở HN cả, trường cho nghỉ Tết là chuẩn bị về quê luôn, mùng 3 Tết mới xuống.
    Bố mình ko bao giờ hối hận vì lựa chọn đấy cả. Thời còn đi học, đc đi học trường chuyên trên tỉnh nhg bà với cô mình ốm quá, nhà ko có người làm mà cũng ko có tiền để học nên phải bỏ về . Sau này đc đi sang Nga học, về HN làm việc nhg cũng ko dám lấy vợ HN vì sợ ng ta ko thông cảm, ko chịu cùng mình chăm sóc bố mẹ già . Bây h ai cũng bảo sao bố chiều mẹ thế mà ko biết là 20 năm trời mẹ lo toan, đi đi về về, chẳng có phút rảnh rỗi , phải người khác chắc bỏ bố lâu rồi (sorry bố )
    Bạn chủ topic có đưa ra lý do nào thì cũng chỉ là nguỵ biện mà thôi. Người già hay tủi thân lắm, một cậu trước ở với ông bà ngoại của mình, sau này có nhà riêng, đưa gia đình cậu sang nhà mới ở mà bà đau lòng lắm, cứ khóc mãi, bảo là: "Giờ chúng nó đủ lông đủ cánh rồi nên bỏ mặc bố mẹ già". Có lẽ bạn sống ở nước ngoài lâu rồi nên cũng suy nghĩ như "Tây" luôn, song có điều bạn hãy cân nhắc cho thật kỹ:
    "Cây khô không dễ mọc chồi
    Bác mẹ đâu dễ ở đời với ta
    Non xanh bao tuổi mà già
    Bởi vì sương tuyết hoá ra bạc đầu"
    @ bác gì: nếu bố mẹ có trang trại ở quê thì e về luôn. Ở HN chỉ kiếm tiền thôi chứ nếu ở quê vẫn kiếm đc tiền thì quá lý tưởng. Môi trường ở quê trong lành, thức ăn ko bị hoá chất (mấy cụ ở quê em toàn >90 tuổi mà sống khổ lắm nhé ). Có tiền thì thỉnh thoảng đi du lịch, đi chơi lại chả sướng gấp mấy lần ở thành phố. Nhiều tiền nữa thì mua cái nhà ở HN, khi nào con cái đến tuổi đi học cho xuống học, vừa thành ng Thủ đô, vừa đc ưu tiên điểm thi ĐH
  7. Anxiety

    Anxiety Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/10/2006
    Bài viết:
    12.185
    Đã được thích:
    13

    Tôi cùng quan điểm với bạn này.
    Về hay không thì bạn chủ topic suy nghĩ cho kỹ, đừng vì mấy nhãn mác hiếu này nọ mà người ngoài dán lên người bạn mà về, dù không vừa lòng, vì sau này cha mẹ mà biết, họ còn buồn hơn, đau hơn.
    Thực tâm muốn thì về, còn chưa muốn thì thôi, đừng để sau này cha mẹ nhắm mắt rồi, tưởng là đi yên rồi, mới biết ra con mình nó không hạnh phúc thì chết mà lòng không yên. Đấy mới là cái bất hiếu lớn hơn.
    Còn điều này nữa, tôi nói thêm, theo kinh nghiệm của tôi mà thôi: Tiền bạc, sức khỏe và thời gian (khoảng thời gian) có thể tìm lại được, bù đắp được, dù là khó. Nhưng thời điểm thì không bao giờ quay trở lại.
  8. tuansh150

    tuansh150 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2007
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    0
    Tôi cùng quan điểm với bạn này.
    Về hay không thì bạn chủ topic suy nghĩ cho kỹ, đừng vì mấy nhãn mác hiếu này nọ mà người ngoài dán lên người bạn mà về, dù không vừa lòng, vì sau này cha mẹ mà biết, họ còn buồn hơn, đau hơn.
    Thực tâm muốn thì về, còn chưa muốn thì thôi, đừng để sau này cha mẹ nhắm mắt rồi, tưởng là đi yên rồi, mới biết ra con mình nó không hạnh phúc thì chết mà lòng không yên. Đấy mới là cái bất hiếu lớn hơn.
    Còn điều này nữa, tôi nói thêm, theo kinh nghiệm của tôi mà thôi: Tiền bạc, sức khỏe và thời gian (khoảng thời gian) có thể tìm lại được, bù đắp được, dù là khó. Nhưng thời điểm thì không bao giờ quay trở lại.
    [/quote]
    Tớ đã định ko nói nữa nhưng bạn nói làm tớ nản quá, lại phải nhảy vào.
    "Nhãn mác hiếu" là cái gì? Bạn cho rằng HIẾU THẢO là nhãn mác ah? Mọi người trên diễn đàn này cũng vì cái mác mới khuyên chủ topic về chắc? Nếu Hiếu thảo là 1 cái mác thì tớ sẵn sàng bỏ tiền ra mua về trưng cho oách đấy :)) ha ha
    " CHưa muốn" ah? vậy đến bao giờ thì muốn? Bố mẹ 70 rồi đấy, chờ đến lúc muốn chắc là hối ko kịp.
    Cha mẹ nhắm mắt rồi thì còn biết gì nữa mà lòng ko yên? Thế bạn tưởng cứ đập đất gào thét, đắp cho các cụ nấm mộ thật to là các cụ ấm lòng hả? Là có thể xoá đc sự day dứt dằn vặt suốt phần đời còn lại hả?
    Thời điểm và thời gian ko bao giờ quay lại đc, ĐÚNG. Thế cho nên lúc kiếm đc nhiều tiên rồi, muốn bố mẹ sống lại phụng dưỡng cũng ko còn kịp nữa, lúc đó chỉ mong quay lại thời điểm ngày xưa....giá mình ở cạnh cha mẹ...chăm sóc các cụ lúc ốm đau...nấu cơm cho cha mẹ...mãi mãi ko thể đc nữa rồi...
    Tớ chẳng hiểu nổi bạn nữa, chữ hiếu là ở trong tâm mỗi người, nhưng cần đc thể hiện ra bên ngoài bằng những cử chỉ nhỏ nhất đối với cha mẹ, đó ko phải là cái mác.
    Bạn phải nhìn vào trường hợp của chủ topic, bạn ấy du học từ 14, 15 tuổi, sang môi trường tự do đâu phải theo sự kiểm soát của bố mẹ? Giờ bố mẹ già rồi, muốn ở cùng con mình, đấy là cái tối thiểu phải làm đc, vì tớ nghĩ, chủ topic xa cha mẹ như thế, giờ đc về chăm sóc cha mẹ phải cảm thấy sung sướng hạnh phúc mới đúng.
    Giờ tó muốn nói riêng với bạn, bạn thử hỏi cha mẹ mình về tình huống này, xem họ trả lời thế nào.
  9. bluelover84

    bluelover84 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/04/2009
    Bài viết:
    206
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn mọi người đã góp ý, sở dĩ tớ về thăm dò tình hình có 3 lý do:
    1) Bố mẹ và tớ cũng khá xa cách. Nếu tớ không liên lạc thì cùng lắm 1 năm gọi cho tớ được 2 lần. Không phải chém gió nhưng bố mẹ thu nhập hàng tháng có khi còn nhiều hơn đi làm ở bên này nên tiền điện thoại sang đây không bao giờ là vấn đề cả.
    2) Bố mẹ tớ cực kỳ khắt khe về tiền bạc. Bản thân tớ lúc sang đây 15 tuổi đã phải đi làm để trang trải mọi thứ. Với tính của bố mẹ thì về VN các cụ giúp được chỗ ở là may.
    3) Bố mẹ tớ khá là hà khắc vì thế nên các chị gái đều phải đi xa sớm và cũng ít khi về nhà. Nói chung nghe các chị nói là ở gần rất phức tạp, tớ cũng cảm thấy thế một phần.
    Nói thế không có nghĩa là không thương các cụ, bổn phận làm con là phải chăm sóc cha mẹ lúc về già nhưng có lẽ thăm dò tình hình trước là hơn. Tớ tự lập sơm'''' và học được một điều là chẳng có gì trên đời là chắc chắn và hoàn hảo cả
    Được bluelover84 sửa chữa / chuyển vào 20:39 ngày 29/05/2009
  10. Anxiety

    Anxiety Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/10/2006
    Bài viết:
    12.185
    Đã được thích:
    13
    Bạn cứ về nhà xem tình hình, có về và tìm hiểu thì mới biết được. Ở lại lâu lâu để theo dõi tình hình nữa.
    Kinh nghiệm của tôi là khi còn trẻ mà di chuyển quá nhiều thì lỡ dỡ công việc, sự nghiệp, vì network bị mất hết nếu cứ vài năm chuyển chỗ một lần. Gầy dựng lại network mất công lắm. Có stay mới có grow, có an cư mới lạc nghiệp, cứ relocate mãi thì không grow được. Vất vả lắm. 15 năm từ khi 25 đến 40 là rất quan trọng, được mất là ở khúc này đây. Mang tiếng là sống 60-80t nhưng thật ra là dồn vào 15 năm này. Thoắt cái là qua mất đấy.
    Đúng là trên đời này chẳng có gì chắn chắn và hoàn hảo cả. Và không có gì giống nhau cả. Có đi xa, có sống lâu, có trải nhiều, mới biết đời này có nhiều sự.

Chia sẻ trang này