1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tiến tới kỉ niệm 31 năm giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước-Đại thắng mùa xuân 1975

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi forza_vn, 18/11/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    VII . Đập tan cuộc phản kích
    Từ trưa ngày 11 đến rạng sáng ngày 14/3,không khí sở chỉ huy mặt trận ta nhộn nhịp,căng thẳng,nhưng đầy phấn khởi.Tin tức từ các đơn vị của ta và tin trinh sát kĩ thuật liên tục dồn dập báo về.Việc chạy đua với địch thực sự bắt đầu khi mà tiếng súng đã dứt trong thị xã BMT.Tiếng súng tiến công của quân ta lan nhanh trên đường số 14,ở Buôn Hồ,Bản Đôn,Đạt Lý,căn cứ trung đoàn 53,hậu cứ trung đoàn 45 ...Binh khí,kĩ thuật của ta lúc này đã toả ra,hướng về các mục tiêu chung quanh BMT.
    Sư 320 phái đi một lực lượng theo đường số 14,đánh xuống phía nam đường,giải gióng quận lỵ Buôn Hồ,đuổi địch chạy về Đạt Lý và một lực lượng khác đánh lên phía bắc đến giáp cầu I-a-leo ,làm chủ vững chắc đường số 14 trên 1 đoạn dài 80 km.Sư 10 được điều động phát triển về hướng đông BMT,triển khai một thế đứng tốt,sẵng sàng đón đánh viện binh địch đến giải toả BMT.Trưa ngày 12/3 ,ta đã hình thành thế bao vây chi khu và quận lỵ Phước An.Tên chỉ huy bỏ chạy với bọn cảnh sát.
    Các đơn vị của sư 316 và trung đoàn 95B đã quét sạch địch trong các hầm ngầm ở thị xã,giải phóng các anh chị em của ta bị định giam trong nhà lao BMT,tiến sang chiếm khu trường huấn luyện của sư 23 ngụy,lùng bắt một số tàn binh chạy dạt về các rừng cao su ở phía tây thị xã và gọi hàng các toán dân vệ,các trung đội quân địa phương của địch.Bộ đội đặc công bám chắc sân bay Hoà Bình.Các cụm cao xạ dồn đội hình về phía đông thị xã ,sẵng sàng đánh quân đổ bộ đường không của địch.
    Các phân đội xe tăng,xe bọc thép của ta đã vào các vị trí tập kết và chuẩn bị các đường xuất kích mới dọc theo trục đường BMT-Lạc Thiện-Phước An.
    Trong thị xã ,sau khi im tiếng súng,nhân dân tích cực đào hầm phòng không,hoặc sơ tán ra chung quanh thị xã.Các đội quân cảnh được thành lập,hướng dẫn nhân dân sơ tán về phía tây thị xã và bịt chặt các ngã đường chạy về phía đông,bắt giữ những tên ********* ngoan cố định chạy trốn.Ta cấp phát gạo,muối cho những gia đình nghèo trước khi sơ tán.Các lưới lửa cao xạ của ta trùm lên thị xã,đánh trả máy bay địch ném bom hoặc trinh sát.
    Địch trong phạm vi tỉnh Đắc Lắc như rắn mất đầu.Ở Bản Đôn,đại bộ phận lính định ra hàng,một số bỏ vị trí chạy trốn.Tên trung tá ngụy ,chỉ huy hậu cứ trung đoàn 45 phải chi huy chung quân của hắn và tân quân trung đoàn 53 chạy dạt sang.Tên chỉ huy trung đoàn 53 đánh điện cầu cứu trên đề nghị ném bom cháy vào đội hình của ta thì hắn mới chạy thoát.
    Trên đường phát triển ra chung quanh BMT,quân ta bắt được các tốp địch ra hàng,thu xe cộ và nhiều khẩu pháo 105 ly.Từng tốp A 37 lại đến ném bom BMT,máy bay trinh sát thì lại tăng cường hoạt động trên vùng trời Phước An và sân bay Hoà Bình.
    Tại sở chỉ huy của ta,bản đồ công tác được ghi chi chít những vòng tròn với 2 gạch chéo màu đỏ là quân ta tiêu diệt và làm chủ các mục tiêu,những mũi tên đỏ chỉ đường tiến quân của các đơn vị,những mũi tên chỉ đường rút chạy của địch.
    Máy điện thoại reo vang,giục giã Người nghe tuy rất tập trung tư tưởng vẫn không nén được những tiếng cười vui khi liên tục nhận được tin chiến thắng từ các nơi báo về.Các đồng chí phục vụ trong sở chỉ huy,lặng lẽ làm công việc của mình,chân bước nhẹ nhàng và trìu mến đưa cho các cán bộ tham mưu đang nghe điện thoại những điếu thuốc la từ hậu phương gửi vào.
  2. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    Mới đầu xuân,rừng khoọc Tây Nguyên chưa kịp thay lá ,nắng trưa càng oi bức.Tiếng côn trùng đủ loại,tiếng chim công tố hộ bên cạnh hoà lẫn tiếng pháo nổ vọng từ xa,tiếng vo vo của máy bay trinh sát OV-10 lượn tìm mục tiêu và tiếng "alô Z A-75 đây"của sở chỉ huy.
    Trưa ngày 12/3 giữa lúc khẩn trương nhất của trận đánh quân địch phản kích,các đường dây điện thoại của sở chỉ huy đứt đồng loạt.Không có tiếng bom,tiếng máy bay.Gọi mãi cũng không thấy đầu dây bên kia có tiếng trả lời.Các đồng chí chỉ huy đều ngừng việc lại,lắc đầu nhìn nhau im lặng .Đồng chí cán bộ thông tin vụt dậy ,chạy ra khỏi hầm đi tìm nguyên nhân.Cùng lúc đó có tiếng rống của một đàn voi,ngày càng to dần,cách sở chỉ huy chỉ độ 300m.
    Thì ra đàn voi kinh động bởi tiếng bom đạn ở chiến trường đã "di tản" băng qua sở chỉ huy của ta,đi về phía biên giới VN-Campuchia.Lập tức đơn vị bảo vệ sở chỉ huy được phái đi cản đàn voi rừng "thiếu ý thức-gây hậu quả nghiêm trọng".Nhưng có lệnh không được nổ súng bắn chết voi,giữ kỷ luật bảo vệ thú rừng quý,không trêu tức chúng để chúng quần nát sở chỉ huy.Tất cả mọi người được lệnh nếu cần thì tụt xuống hầm kèo chữ A để tránh vì "tránh voi chẳng xấu mặt nào"
    May quá,đàn voi đã vượt quá bên cạnh sở chỉ huy,quân ta thì "án binh bất động".Chỉ khổ mấy đồng chí thông tin đi nối dây điện thoại,không những dây bị đứt mà còn bị voi quấn lôi đi theo cả đoạn dài.
    Trong những đêm 12 và 13,chúng tôi thay phiên nhau ngủ,các đồng chí cán bộ trực ban thay phiên nhau theo dõi tình hình.Rừng đêm có lúc thật yên tĩnhnhưng không thể nào ngủ được lâu và yên giấc,trằn trọc suy nghĩ từ vấn đề này sang vấn đề kháccho đến lúc thiếp đi chốc lát,rồi tiếng"alô" ở phòng trực ban vọng đến,tiếng nai giác bên suối,tiếng bước chân đồng chí trực ban vội vã đến báo cáo.
    Ngày 12/3 ,một bức điện hỏa tốc từ HN gửi vào.Các đồng chí cơ yếu mã dịch được đoạn nào thì đưa cho tôi xem đoạn ấy.Đồng chí Võ Nguyên Giáp truyền đạt cho tôi ý kiến của Bộ chính trị và QUTW sau khi đọc điện báo của tôi.
    Đồng chí cho biết các chiến trường khác bắt đầu phối hợp tốt và dặn chúng tôi kiểm tra việc đôn đốc việc tiêu diệt các đơn vị đến phản kích,tiêu diệt thật nhiều sinh lực địch trong khu vực BMT và phụ cận,nhanh chóng bao vây Phú Bổn.
    Đồng chí cũng dự kiến nếu địch bị tiêu diệt một bộ phận sinh lực lớn,BMT bị mất,đường số 19 bị cắt thì lực lượng địch còn lại ở Tây Nguyên sẽ co cụm lại ở Plây-*****ặc cũng có thể chúng buộc phải rút lui chiến lược,rút bỏ Tây Nguyên.Do đó Bộ chính trị và QUTW chỉ thị cần hình thành ngay việc bao vây Plây-Cu,triệt cả đường bộ lẫn đường không của địch,chuẩn bị tiêu diệt địch trong cả 2 tình huống.
    Như vậy Bộ chính trị và QUTW đã sớm dự kiến một cuộc rút lui chiến lược của địch ở Tây Nguyên.Và thế chiến lược đã cài trước ngày nổ súng đánh BMT cũng đã dự kiến đến việc cắt không cho địch tăng viện lên ứng cứu Tây Nguyên và càng không cho chúng rút bỏ Tây Nguyên dễ dàng.
    Từng đợt máy bay lên thẳng của địch tiếp tục đổ quân xuống Phước An và phía tây sân bay Hoà Bình.Trung đoàn 44 ,một bộ phận của trung đoàn 45 cộng với tàn quân của trung đoàn 53 chạy về đây,đã phải trải qua những giờ phút hãi hùng nhất đối với bọn lính đánh thuê.
    Chưa xuống đến đất ,chúng đã run sợ trước làn đạn của các loại súng cao xạ bắn lên và nhìn thấy đồng bọn bị bắn rơi xung quanh.Đặt chân xuống đất chưa kịp chấn chỉnh đội hình chúng đã chạy tán loạn để tránh các loại đạn pháo của ta giội xuống và súng bắn thẳng của bộ binh ta.
    Chúng khiếp sợ nhất là khi trông thấy xe tăng,xe bọc thép của ta xung phong vào giữa đội hình chúng.Các đơn vị đổ bổ đường không của địch lần lượt bị tiêu diệt,số còn lại chạy tan tác.Chúng dắt díu nhau lùi dần về phía đường 21 .Trên đường rút chạy,quân địch kéo theo bọn ngụy quân,ngụy quyền địa phương và biệt động quân,để lại nhiều xe,pháo,súng đạn.
    Các đơn vị của ta chuyển sang truy kích địch bằng xe cơ giới,cứ theo đường cái vượt lên trước đội hình rút chạy của chúng và lập các chốt chặn đón dọc đường để bắt bọn tàn quân.Cán bộ tham mưu quân báo và tác chiến lúc này cũng gặp khó khăn trong việc ghi lên bản đồ các phiên hiệu của địch vì trên chiến trường lúc này địch rút chạy lộn xộn,trong không trung điện đài của địch lại phát loạn xạ,không thể phân biệt được đơn vị nào kêu cứu,kẻ nào đến cứu,máy bay địch từng tốp bay lượn trên cao không dám xuống thấp yểm trợ cho địch dưới đất.
    Sáng sớm ngày 14/3,qua báo cáo tổng hợp của đồng chí trực ban trong đêm,chúng tôi kết luận:chủ lực sư 23 ngụy gồm trung đoàn 44,45 ở phía đông BMT qua 2 ngày giao chiến đã hoàn toàn bị tiêu diệt.Số tàn quân trung đoàn 53 và liên đoàn biệt động cũng chịu chung số phận.Cuộc phản kích của quân đoàn 2 ngụy ở Tây Nguyên đã bị đập tan.Địch bị lún sâu vào thế bị động và thất bại thêm 1 bước.
    Ta tiếp tục phát triển theo kế hoạch.Ngày 14/3,sau khi trao đổi ý kiến với các đồng chí tham mưu trong sở chỉ huy,tôi gửi điện báo cáo với Bộ Chính trị và QUTW là đã nhận được điện,rất phấn khởi về nhận định và chủ trương phát triển chiến dịch của Bộ chính trị và QUTW.Chúng tôi hứa sẽ nỗ lực thực hiện tốt để đạt yêu cầu của trên là rút ngắn thời gian giành thắng lợi vượt mức kế hoạch đề ra,hoàn thành kế hoạch Tây Nguyên dự kiến năm 76 chỉ trong vòng vài ba tháng của năm 75.
    Chúng tôi báo cáo về những ngày đầu của chiến dịch để Bộ chính trị và QUTW nắm thêm tình hình,nêu lên việc điều khiển địch theo ý định của ta,làm cho chúng nhận định sai về hướng tiến công chủ yếu rồi tiếp tục củng cố nhận định sai đó cho chúng cho đến lúc ta tiến công để giữ bất ngờ chiến dịch.
    Từ ngày 1/3 đến 9/3 ,trước khi tiến công vào BMT,ta triển khai thế chiến dịch,thu hút sự chú ý của chúng về hướng Công-Tum,Plây-Cu,cắt các đường,cô lập mục tiêu chủ yếu.Cho nên lúc ta nổ súng đánh vào BMT,địch mới được biết.Chúng báo động và muốn tăng cường lực lượng nhưng không kịp nữa rồi,lực lượng đã bị căng ra giữ các nơi khác.
    Cách đánh vào mục tiêu chủ yếu của thị xã BMT là cách đánh phối hợp hiệp đồng binh chủng trên 4 cánh,kết hợp với các đơn vị tinh nhuệ và các tiểu đoàn bí mật tiến vào bố trí sẵn,bỏ qua các đồn bốt ngoại vị BMT,dùng binh lực lớn cơ giới hoá theo các trục đường lớn với tốc độ cao đánh thẳng vào ngay trong thị xã ,nhằm đập vỡ ngay 2 đầu não chỉ huy của địch là sư 23 và sở chỉ huy tiểu khu.
    Từ hướng nam ta dùng 2 tiểu đoàn bộ binh bí mật bố trí sẵn,một đánh vào sư 23,một đánh vào sở chỉ huy tiểu khu cùng một lúc với 2 cánh quân khác từ hướng tây và đông bắc-mỗi cánh có bộ binh,xe tăng,pháo binh ,pháo cao xạ đi cùng thọc vào trung tâm thị xã .Ngoài ra còn tổ chức một mũi nhọn gồm một tiểu đoàn bộ binh và một đại đội xe tăng,từ hướng tây nam cùng một lúc đánh vào mục tiêu chủ yếu.Ta dùng đại đội bộ binh ngồi xe bọc thép đi cùng đại đội xe tăng,còn 2 đại đội bộ binh khác thì đưa vào bố trí sẵn cách mục tiêu chủ yếu đúng lúc pháo binh ta vừa chuyển làn.Địch không kịp trở tay và không thể chỉ huy lực lượng khác.
    Trận BMT thắng lợi nhanh thể hiện một lối đánh táo bạo,bất ngờ.Lối đánh này đòi hỏi việc tổ chức hiệp đồng phải thật tốt vì rất phức tạp.Ta đã thực hiện được.Nhưng khi đánh địch tan vỡ rồi thì ở một số đơn vị bộc lộ những mặt yếu mà ta cần khắc phục ngay.Từ nhận thức đến cung cách làm ăn đều chưa tiến kịp trong điều kiện và yêu cầu mới.Vẫn còn vướng mắc kiểu cũ,họp hành nhiều và kéo dài.Người đứng đầu thiếu quyết đoán và hành động mau lẹ.Có tình trạng không nắm chắc bộ đội,có máy vô tuyến điện mà không dám dùng,cứ lách cách kéo đường dây điện thoại;có nhiều xe thu được,có tù binh biết lái xe cũng không dám dùng để cơ động bộ đội mà cứ bắt bộ đội lẽo đẽo đi bộ.Địch đang rối loạn,tan rã không như địch có tổ chức phòng ngự sẵn đợi ta,nhưng khi đánh vẫn làm đủ bài bản,phải chuẩn bị suốt cả đêm,đợi sáng mới dám đánh.Không quân địch đánh có hạn và bay cao,thả bom toạ độ thiếu chính xác nhưng vẫn không dám cho bộ đội vận động ban ngày,cứ phải chờ đợi,phí thời giờ.Những vấn đề này đã nhiều lần nhắc đi nhắc lại.
    Bỏ qua những chuyện đó,vấn đề vỡ ra to quá,nhanh quá,thời cơ để giành thắng lợi xuất hiện ngày càng nhiều.Một số cấp uỷ địa phương thì hiện nay càng lúng túng trước toàn bộ công tác của minh.Nếp suy nghĩ,tổ chức,tác phong cũ mâu thuẫn với yêu cầu của sự phát triển tình hình mới là làm ăn qui mô lớn,nhanh chóng.
    Đây không phải là tình hình chỉ có ở Tây Nguyên mà còn ở các chiến trường khác.Nó xuất phát từ việc đánh giá địch,từ nếp suy nghĩ và cung cách làm ăn chưa phù hợp với điều kiện mới.Lúc này cần phải nhanh,cơ động,linh hoạt ,tranh thủ thời gian đi đôi với nâng cao năng lực chỉ huy,với tính quyết đoán dám làm dám chịu ,chứ không phải"cả làng"cùng chịu.Nhưng chắc chắn sau chiến dịch này,anh em chiến sĩ ta sẽ trưởng thành một bước lớn hơn.
    Ta cần dành thêm thời gian huấn luyện cho bộ đội cách xử trí cơ động,linh hoạt,bồi dưỡng năng lực tổ chức,chỉ huy.Huấn luyện cho các chiến sĩ biết lái các thoại xe thu được của địch,biết dùng vô tuyến của địch.Các binh chủng học cách sử dụng binh khí kĩ thuật và phương tiện của địch vốn thu được rất nhiều.Sắp tới cũng phải biết chú trọng đến việc lấy trang bị địch để đánh địch.
    Chúng tôi nhất trí với các bước tuyên truyền theo chỉ thị của đồng chí Võ Nguyên Giáp.Vì địch đang tìm cách giấu giếm,lừa bịp ta.Giải phóng xong Đắc Lắc thì có thể đưa tin trên báo,đài,khi đó thì đưa luôn cả bản tuyên bố của UBND cách mạng tỉnh Đắc Lắc,thành phần của UB,kết quả chiến đấu và lời hàng của bọn tù binh.
  3. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    Mới đầu xuân,rừng khoọc Tây Nguyên chưa kịp thay lá ,nắng trưa càng oi bức.Tiếng côn trùng đủ loại,tiếng chim công tố hộ bên cạnh hoà lẫn tiếng pháo nổ vọng từ xa,tiếng vo vo của máy bay trinh sát OV-10 lượn tìm mục tiêu và tiếng "alô Z A-75 đây"của sở chỉ huy.
    Trưa ngày 12/3 giữa lúc khẩn trương nhất của trận đánh quân địch phản kích,các đường dây điện thoại của sở chỉ huy đứt đồng loạt.Không có tiếng bom,tiếng máy bay.Gọi mãi cũng không thấy đầu dây bên kia có tiếng trả lời.Các đồng chí chỉ huy đều ngừng việc lại,lắc đầu nhìn nhau im lặng .Đồng chí cán bộ thông tin vụt dậy ,chạy ra khỏi hầm đi tìm nguyên nhân.Cùng lúc đó có tiếng rống của một đàn voi,ngày càng to dần,cách sở chỉ huy chỉ độ 300m.
    Thì ra đàn voi kinh động bởi tiếng bom đạn ở chiến trường đã "di tản" băng qua sở chỉ huy của ta,đi về phía biên giới VN-Campuchia.Lập tức đơn vị bảo vệ sở chỉ huy được phái đi cản đàn voi rừng "thiếu ý thức-gây hậu quả nghiêm trọng".Nhưng có lệnh không được nổ súng bắn chết voi,giữ kỷ luật bảo vệ thú rừng quý,không trêu tức chúng để chúng quần nát sở chỉ huy.Tất cả mọi người được lệnh nếu cần thì tụt xuống hầm kèo chữ A để tránh vì "tránh voi chẳng xấu mặt nào"
    May quá,đàn voi đã vượt quá bên cạnh sở chỉ huy,quân ta thì "án binh bất động".Chỉ khổ mấy đồng chí thông tin đi nối dây điện thoại,không những dây bị đứt mà còn bị voi quấn lôi đi theo cả đoạn dài.
    Trong những đêm 12 và 13,chúng tôi thay phiên nhau ngủ,các đồng chí cán bộ trực ban thay phiên nhau theo dõi tình hình.Rừng đêm có lúc thật yên tĩnhnhưng không thể nào ngủ được lâu và yên giấc,trằn trọc suy nghĩ từ vấn đề này sang vấn đề kháccho đến lúc thiếp đi chốc lát,rồi tiếng"alô" ở phòng trực ban vọng đến,tiếng nai giác bên suối,tiếng bước chân đồng chí trực ban vội vã đến báo cáo.
    Ngày 12/3 ,một bức điện hỏa tốc từ HN gửi vào.Các đồng chí cơ yếu mã dịch được đoạn nào thì đưa cho tôi xem đoạn ấy.Đồng chí Võ Nguyên Giáp truyền đạt cho tôi ý kiến của Bộ chính trị và QUTW sau khi đọc điện báo của tôi.
    Đồng chí cho biết các chiến trường khác bắt đầu phối hợp tốt và dặn chúng tôi kiểm tra việc đôn đốc việc tiêu diệt các đơn vị đến phản kích,tiêu diệt thật nhiều sinh lực địch trong khu vực BMT và phụ cận,nhanh chóng bao vây Phú Bổn.
    Đồng chí cũng dự kiến nếu địch bị tiêu diệt một bộ phận sinh lực lớn,BMT bị mất,đường số 19 bị cắt thì lực lượng địch còn lại ở Tây Nguyên sẽ co cụm lại ở Plây-*****ặc cũng có thể chúng buộc phải rút lui chiến lược,rút bỏ Tây Nguyên.Do đó Bộ chính trị và QUTW chỉ thị cần hình thành ngay việc bao vây Plây-Cu,triệt cả đường bộ lẫn đường không của địch,chuẩn bị tiêu diệt địch trong cả 2 tình huống.
    Như vậy Bộ chính trị và QUTW đã sớm dự kiến một cuộc rút lui chiến lược của địch ở Tây Nguyên.Và thế chiến lược đã cài trước ngày nổ súng đánh BMT cũng đã dự kiến đến việc cắt không cho địch tăng viện lên ứng cứu Tây Nguyên và càng không cho chúng rút bỏ Tây Nguyên dễ dàng.
    Từng đợt máy bay lên thẳng của địch tiếp tục đổ quân xuống Phước An và phía tây sân bay Hoà Bình.Trung đoàn 44 ,một bộ phận của trung đoàn 45 cộng với tàn quân của trung đoàn 53 chạy về đây,đã phải trải qua những giờ phút hãi hùng nhất đối với bọn lính đánh thuê.
    Chưa xuống đến đất ,chúng đã run sợ trước làn đạn của các loại súng cao xạ bắn lên và nhìn thấy đồng bọn bị bắn rơi xung quanh.Đặt chân xuống đất chưa kịp chấn chỉnh đội hình chúng đã chạy tán loạn để tránh các loại đạn pháo của ta giội xuống và súng bắn thẳng của bộ binh ta.
    Chúng khiếp sợ nhất là khi trông thấy xe tăng,xe bọc thép của ta xung phong vào giữa đội hình chúng.Các đơn vị đổ bổ đường không của địch lần lượt bị tiêu diệt,số còn lại chạy tan tác.Chúng dắt díu nhau lùi dần về phía đường 21 .Trên đường rút chạy,quân địch kéo theo bọn ngụy quân,ngụy quyền địa phương và biệt động quân,để lại nhiều xe,pháo,súng đạn.
    Các đơn vị của ta chuyển sang truy kích địch bằng xe cơ giới,cứ theo đường cái vượt lên trước đội hình rút chạy của chúng và lập các chốt chặn đón dọc đường để bắt bọn tàn quân.Cán bộ tham mưu quân báo và tác chiến lúc này cũng gặp khó khăn trong việc ghi lên bản đồ các phiên hiệu của địch vì trên chiến trường lúc này địch rút chạy lộn xộn,trong không trung điện đài của địch lại phát loạn xạ,không thể phân biệt được đơn vị nào kêu cứu,kẻ nào đến cứu,máy bay địch từng tốp bay lượn trên cao không dám xuống thấp yểm trợ cho địch dưới đất.
    Sáng sớm ngày 14/3,qua báo cáo tổng hợp của đồng chí trực ban trong đêm,chúng tôi kết luận:chủ lực sư 23 ngụy gồm trung đoàn 44,45 ở phía đông BMT qua 2 ngày giao chiến đã hoàn toàn bị tiêu diệt.Số tàn quân trung đoàn 53 và liên đoàn biệt động cũng chịu chung số phận.Cuộc phản kích của quân đoàn 2 ngụy ở Tây Nguyên đã bị đập tan.Địch bị lún sâu vào thế bị động và thất bại thêm 1 bước.
    Ta tiếp tục phát triển theo kế hoạch.Ngày 14/3,sau khi trao đổi ý kiến với các đồng chí tham mưu trong sở chỉ huy,tôi gửi điện báo cáo với Bộ Chính trị và QUTW là đã nhận được điện,rất phấn khởi về nhận định và chủ trương phát triển chiến dịch của Bộ chính trị và QUTW.Chúng tôi hứa sẽ nỗ lực thực hiện tốt để đạt yêu cầu của trên là rút ngắn thời gian giành thắng lợi vượt mức kế hoạch đề ra,hoàn thành kế hoạch Tây Nguyên dự kiến năm 76 chỉ trong vòng vài ba tháng của năm 75.
    Chúng tôi báo cáo về những ngày đầu của chiến dịch để Bộ chính trị và QUTW nắm thêm tình hình,nêu lên việc điều khiển địch theo ý định của ta,làm cho chúng nhận định sai về hướng tiến công chủ yếu rồi tiếp tục củng cố nhận định sai đó cho chúng cho đến lúc ta tiến công để giữ bất ngờ chiến dịch.
    Từ ngày 1/3 đến 9/3 ,trước khi tiến công vào BMT,ta triển khai thế chiến dịch,thu hút sự chú ý của chúng về hướng Công-Tum,Plây-Cu,cắt các đường,cô lập mục tiêu chủ yếu.Cho nên lúc ta nổ súng đánh vào BMT,địch mới được biết.Chúng báo động và muốn tăng cường lực lượng nhưng không kịp nữa rồi,lực lượng đã bị căng ra giữ các nơi khác.
    Cách đánh vào mục tiêu chủ yếu của thị xã BMT là cách đánh phối hợp hiệp đồng binh chủng trên 4 cánh,kết hợp với các đơn vị tinh nhuệ và các tiểu đoàn bí mật tiến vào bố trí sẵn,bỏ qua các đồn bốt ngoại vị BMT,dùng binh lực lớn cơ giới hoá theo các trục đường lớn với tốc độ cao đánh thẳng vào ngay trong thị xã ,nhằm đập vỡ ngay 2 đầu não chỉ huy của địch là sư 23 và sở chỉ huy tiểu khu.
    Từ hướng nam ta dùng 2 tiểu đoàn bộ binh bí mật bố trí sẵn,một đánh vào sư 23,một đánh vào sở chỉ huy tiểu khu cùng một lúc với 2 cánh quân khác từ hướng tây và đông bắc-mỗi cánh có bộ binh,xe tăng,pháo binh ,pháo cao xạ đi cùng thọc vào trung tâm thị xã .Ngoài ra còn tổ chức một mũi nhọn gồm một tiểu đoàn bộ binh và một đại đội xe tăng,từ hướng tây nam cùng một lúc đánh vào mục tiêu chủ yếu.Ta dùng đại đội bộ binh ngồi xe bọc thép đi cùng đại đội xe tăng,còn 2 đại đội bộ binh khác thì đưa vào bố trí sẵn cách mục tiêu chủ yếu đúng lúc pháo binh ta vừa chuyển làn.Địch không kịp trở tay và không thể chỉ huy lực lượng khác.
    Trận BMT thắng lợi nhanh thể hiện một lối đánh táo bạo,bất ngờ.Lối đánh này đòi hỏi việc tổ chức hiệp đồng phải thật tốt vì rất phức tạp.Ta đã thực hiện được.Nhưng khi đánh địch tan vỡ rồi thì ở một số đơn vị bộc lộ những mặt yếu mà ta cần khắc phục ngay.Từ nhận thức đến cung cách làm ăn đều chưa tiến kịp trong điều kiện và yêu cầu mới.Vẫn còn vướng mắc kiểu cũ,họp hành nhiều và kéo dài.Người đứng đầu thiếu quyết đoán và hành động mau lẹ.Có tình trạng không nắm chắc bộ đội,có máy vô tuyến điện mà không dám dùng,cứ lách cách kéo đường dây điện thoại;có nhiều xe thu được,có tù binh biết lái xe cũng không dám dùng để cơ động bộ đội mà cứ bắt bộ đội lẽo đẽo đi bộ.Địch đang rối loạn,tan rã không như địch có tổ chức phòng ngự sẵn đợi ta,nhưng khi đánh vẫn làm đủ bài bản,phải chuẩn bị suốt cả đêm,đợi sáng mới dám đánh.Không quân địch đánh có hạn và bay cao,thả bom toạ độ thiếu chính xác nhưng vẫn không dám cho bộ đội vận động ban ngày,cứ phải chờ đợi,phí thời giờ.Những vấn đề này đã nhiều lần nhắc đi nhắc lại.
    Bỏ qua những chuyện đó,vấn đề vỡ ra to quá,nhanh quá,thời cơ để giành thắng lợi xuất hiện ngày càng nhiều.Một số cấp uỷ địa phương thì hiện nay càng lúng túng trước toàn bộ công tác của minh.Nếp suy nghĩ,tổ chức,tác phong cũ mâu thuẫn với yêu cầu của sự phát triển tình hình mới là làm ăn qui mô lớn,nhanh chóng.
    Đây không phải là tình hình chỉ có ở Tây Nguyên mà còn ở các chiến trường khác.Nó xuất phát từ việc đánh giá địch,từ nếp suy nghĩ và cung cách làm ăn chưa phù hợp với điều kiện mới.Lúc này cần phải nhanh,cơ động,linh hoạt ,tranh thủ thời gian đi đôi với nâng cao năng lực chỉ huy,với tính quyết đoán dám làm dám chịu ,chứ không phải"cả làng"cùng chịu.Nhưng chắc chắn sau chiến dịch này,anh em chiến sĩ ta sẽ trưởng thành một bước lớn hơn.
    Ta cần dành thêm thời gian huấn luyện cho bộ đội cách xử trí cơ động,linh hoạt,bồi dưỡng năng lực tổ chức,chỉ huy.Huấn luyện cho các chiến sĩ biết lái các thoại xe thu được của địch,biết dùng vô tuyến của địch.Các binh chủng học cách sử dụng binh khí kĩ thuật và phương tiện của địch vốn thu được rất nhiều.Sắp tới cũng phải biết chú trọng đến việc lấy trang bị địch để đánh địch.
    Chúng tôi nhất trí với các bước tuyên truyền theo chỉ thị của đồng chí Võ Nguyên Giáp.Vì địch đang tìm cách giấu giếm,lừa bịp ta.Giải phóng xong Đắc Lắc thì có thể đưa tin trên báo,đài,khi đó thì đưa luôn cả bản tuyên bố của UBND cách mạng tỉnh Đắc Lắc,thành phần của UB,kết quả chiến đấu và lời hàng của bọn tù binh.
  4. spirou

    spirou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    2.819
    Đã được thích:
    1
    Tôi không thích hồi ký của đại tướng VTD cho lắm, nặng về báo công hơn là hồi ký.
  5. spirou

    spirou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    2.819
    Đã được thích:
    1
    Tôi không thích hồi ký của đại tướng VTD cho lắm, nặng về báo công hơn là hồi ký.
  6. 304

    304 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2004
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Chú chả có cớ gì để coi 30/4 ngày thắng Mỹ. Người ta cười cho đấy. Người Mỹ đã không còn tham gia từ năm 1973 như bạn nào đã nói. Nói cách khác, vấn đ đề chống ngoại xâm coi như đã giải quyết xong kể từ hiệp định Pari. Sau hiệp định Pari là chuyện của người Việt với người Việt. Thủng chưa hả?
    Cái trò nguỵ biện là đất nưóc nghèo đói lạc hậu, dân chúng lầm than là vì hậu quả của chiến tranh nó cũ rích rồi chú ạ. Hậu quả của chiến tranh chỉ là một trong những nguyên nhân dẫn đến tình trạng đó thôi chú ạ.
    Học trò: Cả làng khen người kia tốt. Vậy anh ta có tốt không ?
    Khổng Tử: Chưa chắc tốt.
    Học trò: Cả làng chê người kia xấu.Vậy anh ta có xấu không ?
    Khổng Tử: Chưa chắc xấu.
    Học trò lại hỏi: Vậy làm sao biết họ khen chê đúng hay sai ?
    Khổng Tử trả lời : Phải xem kẻ khen chê đó tốt hay xấu ,và vì sao lại khen chê .Số đông ra rả không có nghĩa là đúng.

    Lời bàn : Khi bị người khác chê bai, chửi rủa, nhiếc móc, thì hãy xem lại xem mình có thối tha, đồi bại, đểu giả như ngưòi ta nói không, bất luận người chửi mình là ai.
  7. 304

    304 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2004
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Chú chả có cớ gì để coi 30/4 ngày thắng Mỹ. Người ta cười cho đấy. Người Mỹ đã không còn tham gia từ năm 1973 như bạn nào đã nói. Nói cách khác, vấn đ đề chống ngoại xâm coi như đã giải quyết xong kể từ hiệp định Pari. Sau hiệp định Pari là chuyện của người Việt với người Việt. Thủng chưa hả?
    Cái trò nguỵ biện là đất nưóc nghèo đói lạc hậu, dân chúng lầm than là vì hậu quả của chiến tranh nó cũ rích rồi chú ạ. Hậu quả của chiến tranh chỉ là một trong những nguyên nhân dẫn đến tình trạng đó thôi chú ạ.
    Học trò: Cả làng khen người kia tốt. Vậy anh ta có tốt không ?
    Khổng Tử: Chưa chắc tốt.
    Học trò: Cả làng chê người kia xấu.Vậy anh ta có xấu không ?
    Khổng Tử: Chưa chắc xấu.
    Học trò lại hỏi: Vậy làm sao biết họ khen chê đúng hay sai ?
    Khổng Tử trả lời : Phải xem kẻ khen chê đó tốt hay xấu ,và vì sao lại khen chê .Số đông ra rả không có nghĩa là đúng.

    Lời bàn : Khi bị người khác chê bai, chửi rủa, nhiếc móc, thì hãy xem lại xem mình có thối tha, đồi bại, đểu giả như ngưòi ta nói không, bất luận người chửi mình là ai.
  8. 304

    304 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2004
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Bác này lại nguỵ biện. Theo tôi kỷ niệm ''chiến thắng 30/4'' ((ở đây là duới hình thức post lại hồi ký của ông VTD) là đi ngưọc lại tinh thần hoà hợp dân tộc. Bác nói bác thắng thì đồng thời cũng phải nói đến người thua. Người thua trong ngày 30.4 chắc chắn không phải đế quốc Mỹ rồi. Đế quốc Mỹ đã thua thẳng cẳng từ năm 1973 rồi. Người thua trong ngày 30/4 cho dù các bác có gọi là ngụy, tay sai hay gì đi nữa (lưu ý bác gọi ngưòi ta như thế không phải luôn có nghĩa là ngưòi ta như thế) vẫn luôn là một ngưòi anh em của dân tộc Việt nam. Hai anh em một nhà mà thằng anh thì cứ kỷ niệm, trêu ngươi thằng em, cứ nói ngày xưa tao đánh mày thế này, mày thua chạy như vịt thế này thì khác nào khơi lại mối cựu thù?
    30/4 là ngày chiến thắng, OK, nhưng phải coi đó là ngày ta thắng ta thôi, ngày dân tộc VN vượt qua chính mình, ngày chấm dứt cái cảnh người Việt giết người Việt. Đó phải là cái lý do chính đáng và có lẽ là duy nhất để chúng ta kỷ niệm ngày đó nếu thực tâm muốn đem lại hào hợp dân tộc.
  9. 304

    304 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2004
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Bác này lại nguỵ biện. Theo tôi kỷ niệm ''chiến thắng 30/4'' ((ở đây là duới hình thức post lại hồi ký của ông VTD) là đi ngưọc lại tinh thần hoà hợp dân tộc. Bác nói bác thắng thì đồng thời cũng phải nói đến người thua. Người thua trong ngày 30.4 chắc chắn không phải đế quốc Mỹ rồi. Đế quốc Mỹ đã thua thẳng cẳng từ năm 1973 rồi. Người thua trong ngày 30/4 cho dù các bác có gọi là ngụy, tay sai hay gì đi nữa (lưu ý bác gọi ngưòi ta như thế không phải luôn có nghĩa là ngưòi ta như thế) vẫn luôn là một ngưòi anh em của dân tộc Việt nam. Hai anh em một nhà mà thằng anh thì cứ kỷ niệm, trêu ngươi thằng em, cứ nói ngày xưa tao đánh mày thế này, mày thua chạy như vịt thế này thì khác nào khơi lại mối cựu thù?
    30/4 là ngày chiến thắng, OK, nhưng phải coi đó là ngày ta thắng ta thôi, ngày dân tộc VN vượt qua chính mình, ngày chấm dứt cái cảnh người Việt giết người Việt. Đó phải là cái lý do chính đáng và có lẽ là duy nhất để chúng ta kỷ niệm ngày đó nếu thực tâm muốn đem lại hào hợp dân tộc.
  10. 304

    304 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2004
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Chú đọc kỹ những gì anh nói đi chứ đừng có nhắm mắt quy chụp, cắn càn, sủa bậy nhé. Anh chưa hề biết đến trang hải ngoại nào. Anh đang sống sờ sờ ra ở Vn đây này. Nhưng đại gia đình nhà anh rơi vào cái hoàn cảnh mà mỗi nửa ở một bên chiến tuyến chú ạ. Và để giữ lấy đại gia đình, bọn anh không bao giờ coi 30/4 là ngày chiến thắng cả, không bao giờ treo cờ trong ngày đó.

Chia sẻ trang này