1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tiến tới kỉ niệm 31 năm giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước-Đại thắng mùa xuân 1975

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi forza_vn, 18/11/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0

    Rất nhiều việc mới đặt ra trong việc tổ chức chiến đấu tiến quân về phía ven biển.Trước hết phải lo giúp các tỉnh Tây Nguyên tổ chức lực lượng vũ trang địa phương,xây dựng trung đoàn và các tiểu đoàn bộ đội địa phương có trang bị đủ vũ khí để bảo vệ quê hương của mình vừa được giải phóng khi bộ đội chủ lực rút đi.Trung đoàn 25 được tăng cường pháo binh và pháo cao xạ đứng giữ đường 21.Trung đoàn 29 xuống bảo vệ BMT và thành lập một trung đoàn bộ đội địa phương Đắc Lắc cũng đứng ở BMT.Lực lượng bộ đội Trường Sơn được giao nhiệm vụ bảo vệ Công Tum,Plây Cu.Riêng Phú Bổn có một tiểu đoàn bộ đội địa phương phụ trách.
    Ngày 27/3 ,trước tình hình mới theo chỉ thị của Bộ chính trị và QUTW,tại sở chỉ huy mới(đã chuyển đến phía tây đường số 14)chúng tôi họp với bộ tư lệnh mặt trận Tây Nguyên,phổ biến tinh thần nghị định của trên.Tất cả mọi người hết sức phấn khởi ,nhất trí hoàn toàn và quyết tâm chấp hành nghiêm chỉnh.Chúng tôi bàn thực hiện 2 việc quan trọng nhất là :Kế hoạch thu quân về để củng cố,chấn chỉnh và tổ chức đưa 50.000 quân cùng hàng chục nghìn tấn vật chất ,trang bị từ Tây Nguyên đi ngay vào Nam Bộ.Theo quyết định của Bộ tổng tư lệnh,tôi tuyên bố thành lập quân đoàn 3 gồm các sư đoàn 10,320,316 và trao nhiệm vụ cho Bộ tư lệnh quân đoàn do đồng chí thiếu tướng Vũ Lăng làm tư lệnh,đồng chí đại tá Nguyễn Hiệp làm chính uỷ.Sư đoàn 968 và các trung đoàn độc lập ở Tây Nguyên giao về quân khu 5.Đồng chí Hoàng Minh Thảo,nguyên là phó tư lệnh quân khu 5,đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ ở Tây Nguyên trên cương vị là tư lệnh Bộ chỉ huy chiến dịch,nay trở về quân khu 5,tiếp tục chỉ huy cánh quân gồm sư 3 ở đồng bằng tiến vào Cam ranh để thay thế cho các sư đoàn của Tây Nguyên đi làm nhiệm vụ khác. Chúng tôi tổ chức bộ phận chỉ huy nhẹ với phương tiện thông tin cho cánh quân này để giữ liên lạc trực tiếp giữa đồng chí Hoàng Minh Thảo với chúng tôi.
    Bắt tay,ôm hôn đồng chí Hoàng Minh Thảo sau thắng lớn ở Tây Nguyên,chúng tôi rất bịn rịn,chúc nhau giữ sức khoẻ để giành chiến thắng toàn vẹn.
    Quân đoàn 3 ra đời giữa lúc cuộc chiến tranh đang đi vào bước ngoặt.Việc thành lập quân đoàn 3 trong lúc cuộc tiến công đang phát triển đánh dấu một nét mới là ta càng đánh càng mạnh,trong quá trìnnh chiến dịch cũng như trong quá trình cuộc tiến công chiến lược.Từ trước đến nay sau mỗi mùa chiến đấu hoặc sau mỗi chiến dịch ta đều có thời gian nghỉ ngơi,củng cố bộ đội,tổng kết kinh nghiệm,chuẩn bị chiến trường ...Ra quân trong chiến dịch sau mạnh hơn chiến dịch trước.Nhưng trong phạm vi một chiến dịch ta chưa thực hiện được một phương châm "càng đánh càng mạnh"Trong chiến dịch phản công đường 9 năm 71,sau 43 ngày tác chiến,dù vẫn còn thời cơ,nhung ta phải dừng lại,không thể phát triển ngay về Khe Sanh được.Trong chiến dịch Trị Thiên-1972 ,sau khi giải phóng Quảng Trị,ta cũng chỉ phát triển tiến công đến sông Mỹ Chánh cũng phải dừng lại.Nhưng năm 75 ,tình hình khác hẳng.Ta đánh mấy chiến dịch liên tục,nhưng càng đánh càng mạnh ra một cách rõ rệt và vững chắc.Bộ đội Tây Nguyên lúc đầu chỉ là những đơn vị trung đoàn,sư đoàn.Sau chưa đầy 1 tháng chiến đấu đã tổ chức thành quân đoàn cơ động mạnh,với đầy đủ các binh chủng kỹ thuật.Các lực lượng vũ trang ta ở Trị Thiên,khu 5,Nam Bộ cũng phát triển cả về lực lượng và vật chất,về trình độ chiến đấu và tổ chức chỉ huy.Và lấn đầu tiên trong lịch sử xây dựng bộ đội ở Tây Nguyên,mỗi tiểu đoàn của ta có đủ hơn 400 quân,mỗi sư đoàn có biên chế hoả lực mạnh hơn địch.
    Thời cơ giải phóng SG ngày càng chín muồi,Bộ chính trị Đảng ta với tinh thần triệt để CM,tư tưởng tích cực tiến công,phân tích sự việc rất khoa học,có tầm mắt nhìn xa,phát hiện nhạy bén sự vật mới,kiên quyết nắm ngay thời cơ để phát triển tiến công,giải đáp vấn đề đặt ra một cách sinh động nhất.Lúc này mà chần chừ,do dự,sai lầm tức là có tội nghiêm trọng với dân tộc.
    Ngày 28/3 ,tướng Uây-oen ,tham mưu trưởng lục quân Mỹ,kẻ đã cuốn lá cờ Mỹ để cùng đơn vị Mỹ cuối cùng cút khỏi miền Nam VN hai năm trước đây,nay đến SG trực tiếp vạch kế hoạch phòng thủ cho bọn ngụy.Sau khi quân ta đã giải phóng hoàn toàn từ Cam Ranh trở ngược ra Bắc,2 quân đoàn 1 và 2 của ngụy bị tiêu diệt và tan rã,Uây-oen vội vã đốc thúc quân ngụy xây dựng một phòng tuyến mạnh nhằm ngăn chặn ta từ xa ở Phan Rang.Hắn điện về Mỹ xin viện trợ khẩn cấp cho ngụy.Tổng thống Pho lập cầu hàng không chở vũ khí từ Băng-Cốc đến SG,dùng máy bay vận tải cở lớn chuyển đến Tân Sân Nhất hàng trăm khẩu đại bác và nhiều vũ khí đạn dược,cho 4 tàu vận tải LST cùng tàu sân bay Hen-cốc,15 máy bay lên thằng loại lớn cùng 300 tên TQLC Mỹ rình rập ở biển đông.
    Lúc này Mỹ-ngụy cho rằng :"giải phóng xong những tỉnh thuộc quân khu 1,2 ta phải để lại nhiều đơn vị bộ đội giữ các địa phương nói trên,ít nhất mỗi tỉnh phải để 1 trung đoàn.Do đó ta chỉ có khả năng điều lực lượng vào tăng cường cho miền Đông Nam Bộ nhiều nhất là 1 quân đoàn,hành quân nhanh nhất cũng phải mất 2 tháng."Ngay như bọn chúng có nhiều máy bay ,tàu ,xe ...mà muốn di chuyển một lực lượng như thế cũng phải mất một tháng.
    Trước giờ hấp hối,địch vẫn còn rất chủ quan và nhận định sai hoàn toàn về ta.Tất nhiên việc ta liên tục tiến công trên toàn miền không còn là chuyện bất ngờ đối với chúng nhưng rõ ràng là chúng chưa biết phương hướng,thời gian hoạt động,lực lượng sử dụng,cách đánh,ý định chiến lược và sự nỗ lực vượt bậc của toàn quân,toàn dân ta trong thời cơ mới này.
    Nếu ở Tây Nguyên,địch hoàn toàn bị bất ngờ thì ở SG-Gia Định chúng sẽ càng bất ngờ lớn hơn nữa.
    Ngày 2/4 ,Cao Văn Viên ,tổng tham mưu trưởng quân lực VNCH(quân đội của ngụy)gào thét:"quyết tâm giữ phần đất còn lại,cố thủ từ Phan Rang trở vào" và lập ra bộ tư lệnh tiền phương quân khu 3 đóng sở chỉ huy tại Phan Rang do Nguyễn Vĩnh Nghi-trung tướng nguỵ chỉ huy
    Trong cuộc họp của bộ tổng tham mưu ngụy,tên Đồng Văn Khuyên phổ biến"Theo lệnh ông Thiệu,bằng bất cứ giá nào cũng phải cố thủ từ Ninh Thuận vào,nếu cần sẽ đem hết lực lượng ra đánh xả láng tại đó"Bọn chỉ huy ngụy tăng cường cho Phan Rang 1 lữ dù,1 liên đoàn biệt động,một số đơn vị thiết giáp,pháo binh.Ngoài khơi chúng để một đội chiến hạm sẵng sàng yểm trợ hoả lực của pháo hạm theo yêu cầu,không quân chúng cũng ưu tiên dành số phi suất oanh kích để yểm trợ việc giữ Phan Rang.Ngày 3/4,tên Nguyễn Vĩnh Nghi họp với bọn tướng tá ngụy chỉ huy không quân,lính biệt động,dù và tiểu khu Ninh Thuận để phổ biến kế hoạch phòng thủ Phan Rang,nêu tầm quan trọng của việc cố thủ Phan Rang,tuyến phòng thủ từ xa của SG.
    Địch ra lệnh cho tất cả các mặt trận cố giữ đến mùa mưa,tới đầu tháng 6/''75.Lúc đó ta không thể hoạt động được nữa,còn chúng thì sẵng sàng hơn.Vì theo kế hoạch,các trung tâm huấn luyện tân binh của chúng ngày 15/5 sẽ cung cấp thêm một lực lượng đáng kể để bù lại số đã bị tiêu diệt.
    Kế hoạch của bộ tổng tham mưu ngụy đề ra lúc này là:tuyển thêm tân binh,tập hợp số tàn quân cùng các đơn vị của quân khu 3 để thành lập 4 sư đoàn biệt động,trước mắt triển khai ngay 2 sư đoàn 101 và 106.Huấn luyện cấp tốc,tổ chức thêm 8 thiết đoàn.Xây dựng lại 3 sư đoàn bộ binh và sư TQLC.Bố trí các sư đoàn không quân,các đơn vị hải quân,không cho đối phương sử dụng các cảng,tăng cường chiến hạm dọc từ biển Nha Trang trở vào để ưu tiên yểm trợ hoả lực pháo hạm cho các tiểu khu Ninh Thuậ,Bình Thuận,Bình Tuy.Bọn ngụy còn quyết định cho bế mạc sớm các trung tâm huấn luyện và yêu cầu Mỹ viện trợ cấp tốc thêm đại bác,xe tăng,xe bọc thép...
  2. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0

    Từ đầu chiến dịch đến nay,ta đánh đâu được đấy nhất là từ trận sấm sét BMT đến lúc đánh địch đang tan rã ở quân khu 1 và 2 thì khí thế cao,thắng như chẻ tre.Nhưng nếu nghĩ địch ở các khu vực còn lại trong các quân khu 3,4 nhất là ở SG-trung tâm đầu não bộ máy thống trị của bọn tay sai Mỹ-sẽ tự tan rã nhanh,tự sụp đổ nhanh,ta đánh không cần chuẩn bị chu đáo hoặc đánh không cần có ưu thế lực lượng mạnh áp đảo thì thật không đúng.
    SG là sao huyệt cuối cùng của địch,là chỗ co cụm lớn về lực lượng của chúng,là nơi phòng thủ cuối cùng của một kẻ địch hết sức ngoan cố và *********..Đây là trận đánh cuối cùng quyết định thắng bại giữa CM và phản CM;giữa nhân dân ta và đế quốc Mỹ cùng bè lũ tay sai.Trận đọ sức quyết liệt ấy không cho phép chúng ta chủ quan và những thắng lợi dồn dập vừa qua cũng không cho phép chúng ta say sưa,coi kẻ địch một cách đơn giản như khi chúng hỗn loạn tháo chạy.
    Chúng tôi đề nghị Bộ chính trị và QUTW điều thêm từ 1 đến 2 sư đoàn gồm đầy đủ các binh chủng vào phối hợp với quân khu 5 đứng ở trục đường số 1 và số 20 làm dự bị cho chiến dịch.Máy bay chiến đấu địch ở sân bay Thành Sơn(Phan Rang) chỉ có đường kính hoạt động 400km không thể với tới Đà Nẵng và Công Tum ,nên ta cần mạnh bạo dùng máy bay vận tải và tàu biển để chuyển quân và mọi thứ vật chất vào Đà Nẵng và Plây Cu.Số quân bổ sung của Bộ tổng tư lệnh nên đưa vào trận đánh quyết định ở SG,không nên phân tán đưa cho Trị Thiên và khu 5,do ở đây có thể động viên các lực lượng tại chỗ.
    Chúng tôi đi thăm BMT,Phú Bổn,Buôn Hồ ,xem xét các vị trí cũ của địch và đường tiến quân của ta trong chiến dịch vừa qua.Mặt trận Tây Nguyên là nơi mở ra bước ngoặt chiến tranh,hôm nay yên lặng hoàn toàn.Nhìn bãi chiến trường cũ với toàn bộ hệ thống phòng thủ của địch sụp đổ nay phấp phới lá cờ chiến thắng của quân ta,mỗi ngày chúng tôi càng hiểu thêm kẻ địch mà chúng tôi phải thanh toán nốt trong những ngày tới.Chúng tôi thấy trào dâng niềm tự hào vô hạn về sự chỉ đạo sáng suốt,kiên quyết,kịp thời của Bộ chính trị và QUTW;về trình độ tổ chức,sáng tạo của cán bộ các cấp ở chiến trường và chủ nghĩa anh hùng CM tuyệt vời của quân và dân ta.Những lời khai của địch do ta bắt ở Tây Nguyên đều được chúng tôi nghiên cứu gấp rút nhằm phục vụ cuộc chiến đấu sắp tới.
    Chúng tôi đến thăm nhà tù BMT,nơi các đồng chí Nguyễn Chí Thanh,Nguyễn Chánh,Tố Hữu và nhiều đồng chí khác từng bị địch giam giữ,hành hạ nhưng luôn phơi phới niềm lạc quan CM.Cũng chính tại mặt trận này 25 năm về trước,một số đồng chí của ta trong khoá học sinh lục quân đầu tiên đã anh dũng hi sinh khi quân Pháp đánh chiếm nơi này.
    Chúng tôi chuẩn bị xong nơi họp để đón đồng chí Lê Đức Thọ vào phổ biến nghị quyết của Bộ chính trị cho các đồng chí phụ trách trong này.Đây là một khu nhà tre,nứa dựng tạm thời ở Chư Leo,cạnh đường số 14,phía tây Thuần Mẫn.Thấy tình hình diễn biến quá nhanh.nhất là suốt dãy miền Trung Trung Bộ đã được giải phóng,chúng tôi điện về Bộ chính trị đề nghị cho chúng tôi không họp ở Tây Nguyên nữa mà đi thẳng vào Nam Bộ,đơi đồng chí Lê Đức Thọ ở đó.Đồng chí Lê Đức Thọ rời HN ngày 28/3 đáp máy bay vào Đồng Hới.Đồng chí đi mà lòng vui như hội,và đêm đầu tiên dừng chân ở Quảng Bình,đồng chí làm mấy câu thơ tặng đồng chí Lê Duẩn:
    Anh dặn:ra đi,thắng mới về
    Phút giây cảm động nói năng chi.
    Lời anh dặn là cả lời non nước;
    Ngàn dặm Trường Sơn há ngại gì.
    Đường vào tiền tuyến lắm tin vui,
    Thắng trận reo mừng khắp mọi nơi,
    Giục giã đường xa mau nhịp bước,
    Thời cơ thuận tiện tới nơi rồi.
    Ngày 31/3 cả đồng chí Lê Đức Thọ đang đi dọc Trường Sơn và tôi đang ở BMT đều nhận được điện hoả tốc của đồng chí Lê Duẩn chỉ thị"Cần tranh thủ thời gian hành động khẩn trương.Vì vậy anh Tuấn cần vào Nam Bộ sớm gặp anh Bảy Cường(Phạm Hùng)họp ngay.Anh Sáu(Lê Đức Thọ) vào luôn trong đó để họp.Anh Bảy Cường và anh Tư Nguyễn (Trần Văn Trà)không lên Tây Nguyên nữa"cả đồng chí Võ Chí Công và Chu Huy Mân cũng nhận được điện báo không lên Tây Nguyên nữa.
    Thật ra đồng chí Võ Chí Công,khi Tây Nguyên vừa giải phóng đã từ khu 5 đi lên,đến Tây Nguyên thấy tình hình chuyển biến lớn,ở đồng bằng Quân khu 5 có thời cơ phát triển nhanh,nên liền quay về ngay để kịp chỉ đạo.Về đến nơi,đồng chí nhận được điện thôi không lên Tây Nguyên họp với đồng chí Lê Đức Thọ nữa.Đồng chí Bùi San,sau khi làm việc với tôi ở BMT,vội vã ra Công Tum để gặp đồng chí Võ Chí Công,cũng chỉ làm việc đựơc trong chốc lát rồi chai tay ngay,vì tình hình hết sức dồn dập,khẩn trương.Ngay sau đó,đồng chí Lê Đức Thọ trên đường vào Nam Bộ đã gặp đồng chí Võ Chí Công tại Bến Giàng phía tây Quảng Nam,phổ biến luôn nghị quyết của Bộ chính trị là giải phóng miền Nam trước mùa mưa.Đồng chí Võ Chí Công và Nguyễn Xuân Hữu( Bảy Hữu)tahy mặt khu ủy khu 5 và toàn đảng bô khu 5 hứa sẽ làm hết sức mình để giải phóng tiếp các tỉnh còn lại của khu 5,và sẵng sàng đáp ứng mọi yêu cầu của trận quyết chiến cuối cùng,giải phóng SG-Gia Định.Ở cấp lãnh đạo,đồng chí nào cũng thấy cần phải hết sứctranh thủ thời cơ này .
    Trước thời cơ mới,trước quyết tâm chiến lược mới,toàn Đảng ,toàn dân,toàn quânn hết sức nô nức phấn chấn,tất cả sẵng sàng đem sức lực và trí tuệ của mình thi đua hoàn thành bất kỳ nhiệm vụ gì được giao phó.
    Khẩu hiệu"Tất cả cho tiền tuyến-Tất cả để đánh thắng"đã một lần nữa biến thành hiện thực ở thời điểm cao nhất ,vào giai đoạn cuối của cuộc kháng chiến chống Mỹ,cứu nước.Hậu phương lớn miền Bắc XHCN nhanh chóng dồn sức người,sức của vào chiến trường,vào chiến tuyến lớn miền Nam.Gạo không thiếu một cân,quân không thiếu một người. Suốt đêm ngày quân đội ta rầm rập tiến về phía trước,tiến vào Nam Bộ với khí thế thần tốc và niềm tin chắc thắng.
    ------
    Diệt đế quốc Mỹ-phá tan bè lũ bán nước
    -----
  3. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0

    Từ đầu chiến dịch đến nay,ta đánh đâu được đấy nhất là từ trận sấm sét BMT đến lúc đánh địch đang tan rã ở quân khu 1 và 2 thì khí thế cao,thắng như chẻ tre.Nhưng nếu nghĩ địch ở các khu vực còn lại trong các quân khu 3,4 nhất là ở SG-trung tâm đầu não bộ máy thống trị của bọn tay sai Mỹ-sẽ tự tan rã nhanh,tự sụp đổ nhanh,ta đánh không cần chuẩn bị chu đáo hoặc đánh không cần có ưu thế lực lượng mạnh áp đảo thì thật không đúng.
    SG là sao huyệt cuối cùng của địch,là chỗ co cụm lớn về lực lượng của chúng,là nơi phòng thủ cuối cùng của một kẻ địch hết sức ngoan cố và *********..Đây là trận đánh cuối cùng quyết định thắng bại giữa CM và phản CM;giữa nhân dân ta và đế quốc Mỹ cùng bè lũ tay sai.Trận đọ sức quyết liệt ấy không cho phép chúng ta chủ quan và những thắng lợi dồn dập vừa qua cũng không cho phép chúng ta say sưa,coi kẻ địch một cách đơn giản như khi chúng hỗn loạn tháo chạy.
    Chúng tôi đề nghị Bộ chính trị và QUTW điều thêm từ 1 đến 2 sư đoàn gồm đầy đủ các binh chủng vào phối hợp với quân khu 5 đứng ở trục đường số 1 và số 20 làm dự bị cho chiến dịch.Máy bay chiến đấu địch ở sân bay Thành Sơn(Phan Rang) chỉ có đường kính hoạt động 400km không thể với tới Đà Nẵng và Công Tum ,nên ta cần mạnh bạo dùng máy bay vận tải và tàu biển để chuyển quân và mọi thứ vật chất vào Đà Nẵng và Plây Cu.Số quân bổ sung của Bộ tổng tư lệnh nên đưa vào trận đánh quyết định ở SG,không nên phân tán đưa cho Trị Thiên và khu 5,do ở đây có thể động viên các lực lượng tại chỗ.
    Chúng tôi đi thăm BMT,Phú Bổn,Buôn Hồ ,xem xét các vị trí cũ của địch và đường tiến quân của ta trong chiến dịch vừa qua.Mặt trận Tây Nguyên là nơi mở ra bước ngoặt chiến tranh,hôm nay yên lặng hoàn toàn.Nhìn bãi chiến trường cũ với toàn bộ hệ thống phòng thủ của địch sụp đổ nay phấp phới lá cờ chiến thắng của quân ta,mỗi ngày chúng tôi càng hiểu thêm kẻ địch mà chúng tôi phải thanh toán nốt trong những ngày tới.Chúng tôi thấy trào dâng niềm tự hào vô hạn về sự chỉ đạo sáng suốt,kiên quyết,kịp thời của Bộ chính trị và QUTW;về trình độ tổ chức,sáng tạo của cán bộ các cấp ở chiến trường và chủ nghĩa anh hùng CM tuyệt vời của quân và dân ta.Những lời khai của địch do ta bắt ở Tây Nguyên đều được chúng tôi nghiên cứu gấp rút nhằm phục vụ cuộc chiến đấu sắp tới.
    Chúng tôi đến thăm nhà tù BMT,nơi các đồng chí Nguyễn Chí Thanh,Nguyễn Chánh,Tố Hữu và nhiều đồng chí khác từng bị địch giam giữ,hành hạ nhưng luôn phơi phới niềm lạc quan CM.Cũng chính tại mặt trận này 25 năm về trước,một số đồng chí của ta trong khoá học sinh lục quân đầu tiên đã anh dũng hi sinh khi quân Pháp đánh chiếm nơi này.
    Chúng tôi chuẩn bị xong nơi họp để đón đồng chí Lê Đức Thọ vào phổ biến nghị quyết của Bộ chính trị cho các đồng chí phụ trách trong này.Đây là một khu nhà tre,nứa dựng tạm thời ở Chư Leo,cạnh đường số 14,phía tây Thuần Mẫn.Thấy tình hình diễn biến quá nhanh.nhất là suốt dãy miền Trung Trung Bộ đã được giải phóng,chúng tôi điện về Bộ chính trị đề nghị cho chúng tôi không họp ở Tây Nguyên nữa mà đi thẳng vào Nam Bộ,đơi đồng chí Lê Đức Thọ ở đó.Đồng chí Lê Đức Thọ rời HN ngày 28/3 đáp máy bay vào Đồng Hới.Đồng chí đi mà lòng vui như hội,và đêm đầu tiên dừng chân ở Quảng Bình,đồng chí làm mấy câu thơ tặng đồng chí Lê Duẩn:
    Anh dặn:ra đi,thắng mới về
    Phút giây cảm động nói năng chi.
    Lời anh dặn là cả lời non nước;
    Ngàn dặm Trường Sơn há ngại gì.
    Đường vào tiền tuyến lắm tin vui,
    Thắng trận reo mừng khắp mọi nơi,
    Giục giã đường xa mau nhịp bước,
    Thời cơ thuận tiện tới nơi rồi.
    Ngày 31/3 cả đồng chí Lê Đức Thọ đang đi dọc Trường Sơn và tôi đang ở BMT đều nhận được điện hoả tốc của đồng chí Lê Duẩn chỉ thị"Cần tranh thủ thời gian hành động khẩn trương.Vì vậy anh Tuấn cần vào Nam Bộ sớm gặp anh Bảy Cường(Phạm Hùng)họp ngay.Anh Sáu(Lê Đức Thọ) vào luôn trong đó để họp.Anh Bảy Cường và anh Tư Nguyễn (Trần Văn Trà)không lên Tây Nguyên nữa"cả đồng chí Võ Chí Công và Chu Huy Mân cũng nhận được điện báo không lên Tây Nguyên nữa.
    Thật ra đồng chí Võ Chí Công,khi Tây Nguyên vừa giải phóng đã từ khu 5 đi lên,đến Tây Nguyên thấy tình hình chuyển biến lớn,ở đồng bằng Quân khu 5 có thời cơ phát triển nhanh,nên liền quay về ngay để kịp chỉ đạo.Về đến nơi,đồng chí nhận được điện thôi không lên Tây Nguyên họp với đồng chí Lê Đức Thọ nữa.Đồng chí Bùi San,sau khi làm việc với tôi ở BMT,vội vã ra Công Tum để gặp đồng chí Võ Chí Công,cũng chỉ làm việc đựơc trong chốc lát rồi chai tay ngay,vì tình hình hết sức dồn dập,khẩn trương.Ngay sau đó,đồng chí Lê Đức Thọ trên đường vào Nam Bộ đã gặp đồng chí Võ Chí Công tại Bến Giàng phía tây Quảng Nam,phổ biến luôn nghị quyết của Bộ chính trị là giải phóng miền Nam trước mùa mưa.Đồng chí Võ Chí Công và Nguyễn Xuân Hữu( Bảy Hữu)tahy mặt khu ủy khu 5 và toàn đảng bô khu 5 hứa sẽ làm hết sức mình để giải phóng tiếp các tỉnh còn lại của khu 5,và sẵng sàng đáp ứng mọi yêu cầu của trận quyết chiến cuối cùng,giải phóng SG-Gia Định.Ở cấp lãnh đạo,đồng chí nào cũng thấy cần phải hết sứctranh thủ thời cơ này .
    Trước thời cơ mới,trước quyết tâm chiến lược mới,toàn Đảng ,toàn dân,toàn quânn hết sức nô nức phấn chấn,tất cả sẵng sàng đem sức lực và trí tuệ của mình thi đua hoàn thành bất kỳ nhiệm vụ gì được giao phó.
    Khẩu hiệu"Tất cả cho tiền tuyến-Tất cả để đánh thắng"đã một lần nữa biến thành hiện thực ở thời điểm cao nhất ,vào giai đoạn cuối của cuộc kháng chiến chống Mỹ,cứu nước.Hậu phương lớn miền Bắc XHCN nhanh chóng dồn sức người,sức của vào chiến trường,vào chiến tuyến lớn miền Nam.Gạo không thiếu một cân,quân không thiếu một người. Suốt đêm ngày quân đội ta rầm rập tiến về phía trước,tiến vào Nam Bộ với khí thế thần tốc và niềm tin chắc thắng.
    ------
    Diệt đế quốc Mỹ-phá tan bè lũ bán nước
    -----
  4. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    Nói thêm với các bác bên kia chiến tuyến 1 chút :
    Nếu không có khí thế toàn dân đánh giặc-Không có khí thế cả nước ra trận .Thì mãi mãi không có ngày đại thắng mùa xuân 1975.Cho nên nói ngày đại thắng đó cũng là ngày chiến thắng của dân tộc Vn là hoàn toàn chính xác !
    Còn nếu các bác cố chấp,không dám nhìn nhận thì cũng thôi.Mặc các bác.Cũng chẳng ảnh hưởng lắm đến dân tộc Vn chúng em.
    Tuy Bác Hồ đã nói:"Ngụy binh cũng là con dân của Vn.Chỉ vì lầm đường lạc lối mới theo giặc.Nay nếu biết trở về với kháng chiến thì cũng rất tốt"
    Nhưng các bác lại cứ thích nối giáo cho giặc thì thôi kệ các bác.Các bác cũng không coi đó là ngày đại thắng của dân tộc cũng không sao .Vì đơn giản:Đó là chiến thắng của dân tộc VN,không phải và càng không bao giờ phải là chiến thắng cảu dân tộc các bác .
    Nhưng làm ơn,mỗi khi bác nói đến dân tộc Vn mà muốn bao hàm cả những người như các bác thì xin hiểu cho:"Không có chúng em đứng chung 1 hàng ngũ với dân tộc các bác"
  5. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    Nói thêm với các bác bên kia chiến tuyến 1 chút :
    Nếu không có khí thế toàn dân đánh giặc-Không có khí thế cả nước ra trận .Thì mãi mãi không có ngày đại thắng mùa xuân 1975.Cho nên nói ngày đại thắng đó cũng là ngày chiến thắng của dân tộc Vn là hoàn toàn chính xác !
    Còn nếu các bác cố chấp,không dám nhìn nhận thì cũng thôi.Mặc các bác.Cũng chẳng ảnh hưởng lắm đến dân tộc Vn chúng em.
    Tuy Bác Hồ đã nói:"Ngụy binh cũng là con dân của Vn.Chỉ vì lầm đường lạc lối mới theo giặc.Nay nếu biết trở về với kháng chiến thì cũng rất tốt"
    Nhưng các bác lại cứ thích nối giáo cho giặc thì thôi kệ các bác.Các bác cũng không coi đó là ngày đại thắng của dân tộc cũng không sao .Vì đơn giản:Đó là chiến thắng của dân tộc VN,không phải và càng không bao giờ phải là chiến thắng cảu dân tộc các bác .
    Nhưng làm ơn,mỗi khi bác nói đến dân tộc Vn mà muốn bao hàm cả những người như các bác thì xin hiểu cho:"Không có chúng em đứng chung 1 hàng ngũ với dân tộc các bác"
  6. Bradley

    Bradley Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/08/2004
    Bài viết:
    659
    Đã được thích:
    0
    Kỷ niệm chiến thắng cũng là đúng nhưng cần phải đồng thời nhấn mạnh đến việc cần thiết xoá bỏ thù hận quá khứ cùng bắt tay nhau xây dựng Tổ quốc như tinh thần nghị quyết 36 mới đây của Bộ Chính Trị.
  7. Bradley

    Bradley Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/08/2004
    Bài viết:
    659
    Đã được thích:
    0
    Kỷ niệm chiến thắng cũng là đúng nhưng cần phải đồng thời nhấn mạnh đến việc cần thiết xoá bỏ thù hận quá khứ cùng bắt tay nhau xây dựng Tổ quốc như tinh thần nghị quyết 36 mới đây của Bộ Chính Trị.
  8. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    Vâng , em có cái tấm ảnh chụp Đại Tướng Văn Tiến Dũng trong một chương trình hoà giải và hoà hợp dân tộc .Nhưng tiếc là không biết lạc đi đâu rồi .
  9. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    Vâng , em có cái tấm ảnh chụp Đại Tướng Văn Tiến Dũng trong một chương trình hoà giải và hoà hợp dân tộc .Nhưng tiếc là không biết lạc đi đâu rồi .
  10. tranlam99

    tranlam99 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/08/2003
    Bài viết:
    361
    Đã được thích:
    211
    Nhiều bác hay cho rằng tất cả đám ngụy đều là đồ bỏ đi, đồ phản quốc-bán nước cũng không nên.
    Chính mắt tôi đã gặp rất nhiều chiến sỹ QDND Việt nam đã từng làm lính ngụy trên chiến trường biên giới Tây nam. Họ đã chiến đấu rất dũng cảm chống lại quân xâm lược Polpot - Campuchia.
    Họ cũng đóng góp nhiều kinh nghiệm chiến đấu và sử dụng các loại vũ khí chiến lợi phẩm của Mỹ cũ như M79 ... và đã đóng góp rất nhiều cho tổ quốc bằng chính máu của mình.
    Nhiều người trong số đó đã hy sinh và bị thương cho độc lập của dân tộc.

Chia sẻ trang này