1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tiến tới kỉ niệm 31 năm giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước-Đại thắng mùa xuân 1975

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi forza_vn, 18/11/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. FNguyen1

    FNguyen1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2004
    Bài viết:
    421
    Đã được thích:
    0
    Chào tất cả,
    Tui thấy cứ để các bác này kỉ niệm "chiến thắng" quanh năm suốt tháng cũng được, đâu cần phải chờ tới ngày mới kỉ niệm. Các bác này cần phải có ngày này, phải nhắc nhở mọi người cái ngày này quanh năm suốt tháng thì họ mới có cớ để bám giữ quyền lực, chứ không có nó thì họ còn cái gì để biện minh cho hành động họ đang làm, phải không?
    Tuy nhiên cái tựa đề thì cần phải coi lại. "Thống nhất đất nước" thì đúng, "đại thắng mùa Xuân" cũng đúng luôn, nhưng "giải phóng miền Nam" có đúng với thực chất, thực tế (ngay sau khi "giải phóng" cũng như hiện tại) hay không thì cần phải xét lại. Hãy làm một cuộc thăm dò dân miền Nam thời ấy cũng như bộ đội thời ấy xem "giải phóng" như thế nào và thực chất ra sao rồi hãy kết luận. Các bác sinh sau năm 75 chớ nên có lời bình loạn lộn xộn. Sau đây là vài sự kiện lịch sử để các bác kiểm chứng:
    1. Cuộc tiến công vào Tết Mậu Thân 68 không có việc nhân dân đồng loạt nổi dậy cướp chính quyền như Bắc quân mong đợi.
    2. Trong tất cả các chiến dịch của Bắc quân nhất là mùa Hè 72, dân miền Nam chỉ có xuôi Nam lánh nạn chứ không chạy về hướng Bắc.
    3. Trong các tập ảnh tài liệu rất hiếm hình ảnh dân Nam chào đón đoàn quân "giải phóng" như dân Bắc đã từng làm khi bộ đội tiến vào giải phóng thủ đô Hà nội vào năm 54. Dân miền Nam đa số là hoang mang và ngơ ngác chứ không vui mừng.
    Tiện đây xin nhờ các bác có phương tiện vào các kho ảnh lịch sử lục tìm những hình ảnh dân chúng miền Nam chào đón bộ đội Bắc quân đang tiến vào các thành phố từ Huế, Đà Nẵng vào tới Nha Trang cho tới Sài Gòn để thiên hạ thưởng lãm xem sao. Cám ơn trước. Tuy nhiên, những hình ảnh sau ngày giải phóng thì không tính nhé!
    Chúc vui,
    FN
  2. spirou

    spirou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    2.819
    Đã được thích:
    1
    1- Ko phải bắc quân, mà là quân giải phóng vì thời kỳ này còn nhiều dân miền Nam tham gia. Mỹ-VNCH phản công quá mạnh, dân thường đâu dám nổi dậy, họ còn phải lo cho gia đình chớ.
    2- Ai dại mà chạy ra hướng Bắc, vùng giải phóng được gọi là killing zone mà. Chạy ra đó lãnh bom Mỹ, đạn pháo từ tàu chiến sao, thế nên dù yêu mến mấy cũng phải chạy về phía kẻ mạnh thôi. Thử xem quân Bắc chiếm ưu thế thì họ chạy về hướng nào.
    3- 20 năm bị tuyên truyền tắm máu trả thù, lại sợ như năm 1972 VNCH chiếm lại, thế nên họ hoang mang, ko biết sao đành chờ thời thôi. Ai cũng vậy, VNCH hay quân giải phóng, miễn là hòa bình được rồi.
    Ở SG, dân biết chắc ai là người thắng, ko sợ trả thù, với lại mấy khi coi mặt Bắc quân ra làm sao thế nên họ ùa ra đường nhiều.
  3. spirou

    spirou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    2.819
    Đã được thích:
    1
    1- Ko phải bắc quân, mà là quân giải phóng vì thời kỳ này còn nhiều dân miền Nam tham gia. Mỹ-VNCH phản công quá mạnh, dân thường đâu dám nổi dậy, họ còn phải lo cho gia đình chớ.
    2- Ai dại mà chạy ra hướng Bắc, vùng giải phóng được gọi là killing zone mà. Chạy ra đó lãnh bom Mỹ, đạn pháo từ tàu chiến sao, thế nên dù yêu mến mấy cũng phải chạy về phía kẻ mạnh thôi. Thử xem quân Bắc chiếm ưu thế thì họ chạy về hướng nào.
    3- 20 năm bị tuyên truyền tắm máu trả thù, lại sợ như năm 1972 VNCH chiếm lại, thế nên họ hoang mang, ko biết sao đành chờ thời thôi. Ai cũng vậy, VNCH hay quân giải phóng, miễn là hòa bình được rồi.
    Ở SG, dân biết chắc ai là người thắng, ko sợ trả thù, với lại mấy khi coi mặt Bắc quân ra làm sao thế nên họ ùa ra đường nhiều.
  4. FNguyen1

    FNguyen1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2004
    Bài viết:
    421
    Đã được thích:
    0
    Bác spirou và mọi người,
    Rồi cũng trở lại vấn đề MTGPMN hén!? Nhưng mà mật trận Mậu Thân tại Huế đã có mặt bộ đội chính quy rồi bác ạ. Nhưng điểm chính của tui nêu ra là không có vụ nổi dậy của người dân miền Nam để lật chính quyền đưa tới "giải phóng miền Nam" trong thời gian này, và ngay cả sau này nữa.
    Năm 72 người dân miền Nam sợ cái gì? Bác nói tui không hiểu. Sợ bị "tắm máu trả thù" hay "sợ VNCH chiếm lại"? Hai cái này vừa mâu thuẫn vừa không đúng thực tế.
    Riêng với cá nhân tui và cả những người tui quen biết, thì tui tò mò với đoàn quân bộ đội tiến vào SG hơn là vui mừng. Nhưng tui biết chắc là mẹ tui mừng trong bụng vì mấy anh trai của tui sẽ thoát được nạn quân dịch vì hết chiến tranh rồi. Chuyện "trả thù" hay "tắm máu" là một chuyện khác, tui không muốn bàn ở đây, nhưng cái mừng của bà cụ nhà tui là cái "mừng hụt", vì sau đó là chiến trường Miên đang chờ đợi chứ không phải thoát nạn. Hết "quân dịch" thì tới "nghĩa vụ quân sự", không thoát được!
    Chúc vui,
    FN
  5. FNguyen1

    FNguyen1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2004
    Bài viết:
    421
    Đã được thích:
    0
    Bác spirou và mọi người,
    Rồi cũng trở lại vấn đề MTGPMN hén!? Nhưng mà mật trận Mậu Thân tại Huế đã có mặt bộ đội chính quy rồi bác ạ. Nhưng điểm chính của tui nêu ra là không có vụ nổi dậy của người dân miền Nam để lật chính quyền đưa tới "giải phóng miền Nam" trong thời gian này, và ngay cả sau này nữa.
    Năm 72 người dân miền Nam sợ cái gì? Bác nói tui không hiểu. Sợ bị "tắm máu trả thù" hay "sợ VNCH chiếm lại"? Hai cái này vừa mâu thuẫn vừa không đúng thực tế.
    Riêng với cá nhân tui và cả những người tui quen biết, thì tui tò mò với đoàn quân bộ đội tiến vào SG hơn là vui mừng. Nhưng tui biết chắc là mẹ tui mừng trong bụng vì mấy anh trai của tui sẽ thoát được nạn quân dịch vì hết chiến tranh rồi. Chuyện "trả thù" hay "tắm máu" là một chuyện khác, tui không muốn bàn ở đây, nhưng cái mừng của bà cụ nhà tui là cái "mừng hụt", vì sau đó là chiến trường Miên đang chờ đợi chứ không phải thoát nạn. Hết "quân dịch" thì tới "nghĩa vụ quân sự", không thoát được!
    Chúc vui,
    FN
  6. judge

    judge Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2004
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Đ/c này về học khái niệm DÂN TỘC đi rồi hãy nói nhé . Nói như đ/c người ta cười cho đấy, thậm chí còn là ********* nữa.
    Chính quyền VN đã thừa nhận mọi ngưòi Việt dù sống ở đâu đều là con của đại gia đình các dân tộc VN. Bác Hồ cũng nói: Nứoc Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là môt...'' Nhắc thế để đ/c ngộ ra nhé.
  7. judge

    judge Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2004
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Đ/c này về học khái niệm DÂN TỘC đi rồi hãy nói nhé . Nói như đ/c người ta cười cho đấy, thậm chí còn là ********* nữa.
    Chính quyền VN đã thừa nhận mọi ngưòi Việt dù sống ở đâu đều là con của đại gia đình các dân tộc VN. Bác Hồ cũng nói: Nứoc Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là môt...'' Nhắc thế để đ/c ngộ ra nhé.
  8. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    XII.Chiến dịch mang tên Bác
    Trưa ngày 3/4 cách Bù Gia Mập quãng 50 km về phía Bắc,chúng tôi gặp đồng chí thượng tá Mai Văn Phúc(Tư Phúc),phó tổng cục trưởng Cục hậu cần Miền ra đón. Đứng trên đỉnh đồi thông lưa thưa,chung quanh còn nhiều vết tích của những trận chiến ác liệt?vượt biên? của Mỹ năm ?T70.Chúng tôi tay bắt mặt mừng,niềm vui trong từng khoé mắt.Chúng tôi cảm động vì đây là lần đầu tiên đặt chân lên đất Nam Bộ,miền đất kiên cường,tiền tuyến anh hùng ở xa Trung ương,mảnh đất thành đồng mà Bác Hồ luôn nhớ,luôn thương và Bác đã chỉ thị cho toàn Đảng,toàn dân,toàn quân cống hiến tất cả cho sự nghiệp giải phóng miền Nam.Chúng tôi đứng nhìn cảnh vật xung quanh.Xin kính chào miền Nam đi trước về sau,chiến trường gian khổ của Tổ quốc,kính chào tất cả các đồng chí chiến sĩ và đồng bào Nam Bộ đã giữ vững gan vàng dạ sắt ,suốt mấy chục năm trời liên tục chống chọi với những kẻ thù độc ác và giàu mạnh nhất,nêu lên một tấm gương bất khuất,lạc quan CM và liên tục tiến công.
    Chúng tôi vào nghỉ trưa ở đoàn 770,một binh trạm của Cục hậu cần Miền. Đường vào trạm kín đáo,không có dấu bánh xe,nhà cửa vững chãi,kín đáo,có luống rau,vườn chuối,bồn hoa,những giàn phong lan đang nở và có cả một đàn gia súc.Chung quanh nhà có hào giao thông,hầm trú ẩn,trạm gác.Tất cả những gì ở đây tuy nhỏ,còn ít nhưng tiêu biểu cho tinh thần kiên trì bám đất,giữ vững địa bàn,tinh thần tự lực cánh sinh,sẵn sàng chiến đấu của các cơ quan và đơn vị miền Đông Nam Bộ,một trong những căn cứ địa gian khổ và vững chắc ở miền Nam.
    Buổi chiều trên đường về cơ quan của Bộ chỉ huy miền,chúng tôi phải đi qua những rừng cao su,nhiều chỗ bị máy bay địch đánh phá nham nhở,qua những vườn hồ tiêu,sầu riêng,nhìn thấy những quả mít tố nữ,những rặng dừa mới trồng.
    Thị trấn Lộc Ninh đã ở trước mắt chúng tôi.Dấu vết chiến tranh còn lại trên thị trấn nhưng đã thấy nhiều nét thay đổi sau 3 năm giải phóng. Đường sá đang được mở rộng,nhà tranh mới làm chạy dài 2 bên đường,những bãi sắn,vạt ruộng đang lên xanh tốt,và trong rừng cao su nhiều công nhân đang vun gốc,làm cỏ và hứng nhựa.Lộc Ninh được giải phóng năm 72 cùng với toàn tỉnh Phước Long được giải phóng đầu năm nay đã trở thành một căn cứ quan trọng của ta và hiện nay trở thành một địa bàn rộng lớn rất thuận lợi cho cuộc tiến công vào SG sắp tới.
    Chúng tôi gặp trên đường nhiều đoàn xe chở bộ đội vui vẻ hành quân lên phía trước.Các đồng chí nam nữ du kích Lộc Ninh đứng gác ở ngã ba đường,kiểm soát kỹ các loại xe vào ra căn cứ.Chào các đồng chí,những chiến sĩ kiên cường.Trong những năm chiến đấu ác liệt,chiến công vang lừng của các đồng chí làm cho chúng tôi rất kính phục và tự hào.
    Nhìn những trảng lớn,những rừng cao su,những vườn trái,những đồi đất đỏ của Lộc Ninh,tôi chợt nhớ lại một đoạn thơ của đồng chí Tố Hữu trong bài ?oNước non ngàn dặm?
    Bình Long,Nam Bộ ta ơi!
    Buổi đầu mới giáp mặt người sáng nay
    Cầm hòn đất đỏ trong tay
    Trái tim bỗng nghẹn như say nắng hồng
    Ôm anh giải phóng vào lòng
    Đã mơ chạy khắp cánh đồng Cà Mau.
    Gần tối ngày 3/4 chúng tôi về đến cơ quan của Bộ chỉ huy miền ở phía tây thị trấn Lộc Ninh. Đồng chí Đinh Đức Thiện đi thẳng vào cơ quan cục hậu cần của Bộ chỉ huy miền.
    Phần lớn các đồng chí Trung ương Cục đều đã tới.Tôi liền sang thăm đồng chí Phạm Hùng,bí thư Đảng bộ miền Nam, ở nhà bên kia khóm cây. Nhìn vào nhà,dưới ánh sáng ngọn đèn phòng không thấy đồng chí đang ngồi bên bàn, áo phanh hở ngực,tay cầm chiếc quạt bằng vải dù.Thấy tôi tới, đồng chí đứng dậy vui vẻ:?Chúng tôi đang chờ đồng chí đây?Chúng tôi bắt tay và ôm hôn nhau,mừng vui xiết bao khi tôi nói với đồng chí là thắng lợi vượt bậc,nhanh quá,nên tôi vào đây sớm hơn dự tính khi họp ở HN.SG chắc chắc sẽ được giải phóng đúng thời hạn mà Bộ chính trị chỉ thị.Tôi nói qua về thắng lợi Tây Nguyên, đồng bằng ven biển khu 5,về tình hình các binh đoàn chủ lực của ta đanh trên đường hành quân vào mặt trận này.Sau đó chúng tôi trao đổi ý kiến về chương trình làm việc trong những ngày sắp tới,trước khi đồng chí Lê Đức Thọ đến.
    Văn phòng Bộ chỉ huy Miền đã thu xếp trước nơi làm việc và sinh hoạt của đoàn A 75.Một số nhà gỗ lợp lá được cấp tốc dựng nên.Hầm hố phòng không được đào thêm.Và để chuẩn bị cho cán bộ tiếp sau,một số lều vải được tạm thời dựng chung quanh. Đêm xuống,khu rừng trở nên rộn ràng,tiếng nổ máy phát điện,tiếng động cơ các loại xe đi đi về về hoà lẫn tiếng đài thu thanh trong các lán. Đây là đêm đầu tiên chúng tôi nghỉ trên đất miền Đông Nam Bộ.
    Đồng chí Trần Văn Trà đi xuống quân đoàn 4 để kiễm tra kế hoạch của quân đoàn tấn công Xuân Lộc cũng vừa về trong đêm.Trời vừa sáng, đồng chí đã sang chỗ tôi ở.Chúng tôi vui mừng kể cho nhau nghe những chuyện vừa qua ở từng chiến trường và bàn sơ bộ về cách tổ chức làm việc giữa đoàn A 75 với Bộ tham mưu miền.Sáng sớm 4/4,chúng tôi đã liên lạc được với HN. Đây là một cố gắng lớn của tiểu đoàn thông tin vừa ở Tây Nguyên đến và có sự phối hợp chặt chẽ của đơn vị thông tin miền.Tiểu đoàn thông tin này vừa được tổ chức xong đầu năm 75 thì hành quân vào Tây Nguyên,bảo đảm cho cơ sở chỉ huy làm việc suốt thời gian chiến dịch giải phóng Tây Nguyên,hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ.Tất cả cán bộ chiến sĩ lại được lệnh lên đường vào Nam Bộ phục vụ trận quyết chiến chiến lược cuối cùng,phối hợp với tất cả các đơn vị và phương tiện thông tin khác của miền. Đồng chí thượng tá Hoàng Niệm,phó tư lệnh bộ đội thông tin,ngày đêm vất vả,vừa tổ chức thông tin cho sở chỉ huy,vừa huấn luyện cho các chiến sĩ thông tin mới bước vào chiến trường này.
    Xe gắn máy,một phương tiện giao thông độc đáo ở đây hoạt động liên tục ngày đêm.Các đồng chí chở chúng tôi đi trong khu vực của các cơ quan trực thuộc Bộ chỉ huy miền, đóng phân tán trong một vùng rộng đề phòng máy bay địch đánh phá.Khi chúng tôi còn ở Tây Nguyên,Bộ tư lệnh B2(gồm Nam Bộ và khu 6)biệt phái một đội xe máy lên giúp,nay cùng trở về miền Đông Nam Bộ với đoàn xe hơi.Các đồng chí lái xe cổ quần khăn rằn,vai đeo tiểu liên báng gấp đi sát đoàn xe chúng tôi,hướng dẫn chúng tôi đi đúng lộ trình,khi thì vượt lên trước với tốc độ cao để bắt liên lạc với xe tiền trạm,khi thì tụt lại sau tìm xe chậm,bị lạd. Đêm đêm trong đường rừng gồ ghề,khúc khuỷu,các đồng chí mang các bức điện đến các xe thông tin vô tuyến,thường làm việc về đêm,vì ban ngày phải hành quân và bao giờ cũng trú quân ở cách xa chúng tôi để đảm bảo an toàn bí mật cho các đồng chí chỉ huy và hệ thống điện đài tránh sự trinh sát điện tử của máy bay và biệt kích địch.
    Các đồng chí trong Trung ương cục và Quân ủy miền hoạt động nhiều năm trên chiến trường Nam Bộ,am hiểu sâu sắc về địch và ta,về tình hình SG,giúp chúng tôi tìm hiểu được mau tình hình chiến trường Nam Bộ nói chung và tình hình SG-Gia Định nói riêng.
    Sau mấy ngày nghe tin các đồng chí trong Bộ thi( mưu Miền Báo cáo,ngày 7/4 chúng tôi dự họp với TW Cục và quân uỷ Miền.Trong buỗi họp mặt hôm đó có các đồng chí Phạm Hùng,Nguyễn Văn Linh,Trần Nam Trung,Trần Văn Trà,Phan Văn Đáng,Võ Văn Kiệt, đồng chí trung tướng Lê Đức Anh(phó tư lệnh kiêm tham mưu trưởng Bộ chỉ huy Miền), đồng chí thiếu tướng Lê Văn Tưởng,thiếu tướng Đồng Văn Cống,thiếu tướng Lê Ngọc Hiền ...và một số cán bộ tham mưu,chính trị ,hậu cần... đồng chí Đinh Đức Thiện cũng dự họp.
    Ở cùng đồng chí Phạm Hùng,bí thư TW Cục,cũng như các đồng chí khác,luôn có một tác phong giản dị,một niềm lạc quan sôi nổi và một ý chí quyết thắng sắt đá.Phòng họp luôn có tiếng cười hồn nhiên thoải mái.Hội nghị đã xemxét kỹ tình hình Nam Bộ; đặc biệt là tình hình thành phố SG trong thời cơ thắng lợi chúng ta giành được là xóa sổ 2 quân đoàn,giải phóng các tỉnh ,thành phố trong 2 quân khu 1 và 2 của địch.Hội nghị nghiên cứu quán triệt những chỉ thị của Bộ chính trị và QUTW; bàn biện pháp cần thực hiện nhằm đầy mạnh quân sự ,chính trị giành thắng lợi mới,tạo điều kiện cho trận quyết chiến tổng công kích và nổi dậy giài phóng thành phố SG,giài phóng các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long.
    Khi bàn đến vần đề đảm bảo hậu cần, đồng chí Phạm Hùng hỏi tình hinh đạn dược của ta chuẩn bị đến đâu rồi. Đồng chí Đinh Đức Thiện đưa ra bảng thống kê số đạn đã nhận được và số đạn đang trên đường chuyển đến và nói :
    -Xin báo cáo với các anh là đạn của ta đủ bắn để nó sợ đến 3 đời.
    Và mỗi lần bàn đến thứ gì cần thiết chuẩn bị cho chiến dịch,có cái đã đủ,có cái còn thiếu nhiều,thì đồng chí Phạm Hùng lại chỉ thị biện pháp khắc phục,thi thoảng nhắc lại câu nói của đồng chó Đinh Đức Thiện :làm sao cho có,cho đủ và nhanh ?ođể đánh cho nó sợ đến 3 đời? khiến mọi người trong cuộc họp cười ồ lên.
    Được forza_vn sửa chữa / chuyển vào 10:33 ngày 30/11/2004
    Được forza_vn sửa chữa / chuyển vào 19:56 ngày 01/12/2004
  9. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    XII.Chiến dịch mang tên Bác
    Trưa ngày 3/4 cách Bù Gia Mập quãng 50 km về phía Bắc,chúng tôi gặp đồng chí thượng tá Mai Văn Phúc(Tư Phúc),phó tổng cục trưởng Cục hậu cần Miền ra đón. Đứng trên đỉnh đồi thông lưa thưa,chung quanh còn nhiều vết tích của những trận chiến ác liệt?vượt biên? của Mỹ năm ?T70.Chúng tôi tay bắt mặt mừng,niềm vui trong từng khoé mắt.Chúng tôi cảm động vì đây là lần đầu tiên đặt chân lên đất Nam Bộ,miền đất kiên cường,tiền tuyến anh hùng ở xa Trung ương,mảnh đất thành đồng mà Bác Hồ luôn nhớ,luôn thương và Bác đã chỉ thị cho toàn Đảng,toàn dân,toàn quân cống hiến tất cả cho sự nghiệp giải phóng miền Nam.Chúng tôi đứng nhìn cảnh vật xung quanh.Xin kính chào miền Nam đi trước về sau,chiến trường gian khổ của Tổ quốc,kính chào tất cả các đồng chí chiến sĩ và đồng bào Nam Bộ đã giữ vững gan vàng dạ sắt ,suốt mấy chục năm trời liên tục chống chọi với những kẻ thù độc ác và giàu mạnh nhất,nêu lên một tấm gương bất khuất,lạc quan CM và liên tục tiến công.
    Chúng tôi vào nghỉ trưa ở đoàn 770,một binh trạm của Cục hậu cần Miền. Đường vào trạm kín đáo,không có dấu bánh xe,nhà cửa vững chãi,kín đáo,có luống rau,vườn chuối,bồn hoa,những giàn phong lan đang nở và có cả một đàn gia súc.Chung quanh nhà có hào giao thông,hầm trú ẩn,trạm gác.Tất cả những gì ở đây tuy nhỏ,còn ít nhưng tiêu biểu cho tinh thần kiên trì bám đất,giữ vững địa bàn,tinh thần tự lực cánh sinh,sẵn sàng chiến đấu của các cơ quan và đơn vị miền Đông Nam Bộ,một trong những căn cứ địa gian khổ và vững chắc ở miền Nam.
    Buổi chiều trên đường về cơ quan của Bộ chỉ huy miền,chúng tôi phải đi qua những rừng cao su,nhiều chỗ bị máy bay địch đánh phá nham nhở,qua những vườn hồ tiêu,sầu riêng,nhìn thấy những quả mít tố nữ,những rặng dừa mới trồng.
    Thị trấn Lộc Ninh đã ở trước mắt chúng tôi.Dấu vết chiến tranh còn lại trên thị trấn nhưng đã thấy nhiều nét thay đổi sau 3 năm giải phóng. Đường sá đang được mở rộng,nhà tranh mới làm chạy dài 2 bên đường,những bãi sắn,vạt ruộng đang lên xanh tốt,và trong rừng cao su nhiều công nhân đang vun gốc,làm cỏ và hứng nhựa.Lộc Ninh được giải phóng năm 72 cùng với toàn tỉnh Phước Long được giải phóng đầu năm nay đã trở thành một căn cứ quan trọng của ta và hiện nay trở thành một địa bàn rộng lớn rất thuận lợi cho cuộc tiến công vào SG sắp tới.
    Chúng tôi gặp trên đường nhiều đoàn xe chở bộ đội vui vẻ hành quân lên phía trước.Các đồng chí nam nữ du kích Lộc Ninh đứng gác ở ngã ba đường,kiểm soát kỹ các loại xe vào ra căn cứ.Chào các đồng chí,những chiến sĩ kiên cường.Trong những năm chiến đấu ác liệt,chiến công vang lừng của các đồng chí làm cho chúng tôi rất kính phục và tự hào.
    Nhìn những trảng lớn,những rừng cao su,những vườn trái,những đồi đất đỏ của Lộc Ninh,tôi chợt nhớ lại một đoạn thơ của đồng chí Tố Hữu trong bài ?oNước non ngàn dặm?
    Bình Long,Nam Bộ ta ơi!
    Buổi đầu mới giáp mặt người sáng nay
    Cầm hòn đất đỏ trong tay
    Trái tim bỗng nghẹn như say nắng hồng
    Ôm anh giải phóng vào lòng
    Đã mơ chạy khắp cánh đồng Cà Mau.
    Gần tối ngày 3/4 chúng tôi về đến cơ quan của Bộ chỉ huy miền ở phía tây thị trấn Lộc Ninh. Đồng chí Đinh Đức Thiện đi thẳng vào cơ quan cục hậu cần của Bộ chỉ huy miền.
    Phần lớn các đồng chí Trung ương Cục đều đã tới.Tôi liền sang thăm đồng chí Phạm Hùng,bí thư Đảng bộ miền Nam, ở nhà bên kia khóm cây. Nhìn vào nhà,dưới ánh sáng ngọn đèn phòng không thấy đồng chí đang ngồi bên bàn, áo phanh hở ngực,tay cầm chiếc quạt bằng vải dù.Thấy tôi tới, đồng chí đứng dậy vui vẻ:?Chúng tôi đang chờ đồng chí đây?Chúng tôi bắt tay và ôm hôn nhau,mừng vui xiết bao khi tôi nói với đồng chí là thắng lợi vượt bậc,nhanh quá,nên tôi vào đây sớm hơn dự tính khi họp ở HN.SG chắc chắc sẽ được giải phóng đúng thời hạn mà Bộ chính trị chỉ thị.Tôi nói qua về thắng lợi Tây Nguyên, đồng bằng ven biển khu 5,về tình hình các binh đoàn chủ lực của ta đanh trên đường hành quân vào mặt trận này.Sau đó chúng tôi trao đổi ý kiến về chương trình làm việc trong những ngày sắp tới,trước khi đồng chí Lê Đức Thọ đến.
    Văn phòng Bộ chỉ huy Miền đã thu xếp trước nơi làm việc và sinh hoạt của đoàn A 75.Một số nhà gỗ lợp lá được cấp tốc dựng nên.Hầm hố phòng không được đào thêm.Và để chuẩn bị cho cán bộ tiếp sau,một số lều vải được tạm thời dựng chung quanh. Đêm xuống,khu rừng trở nên rộn ràng,tiếng nổ máy phát điện,tiếng động cơ các loại xe đi đi về về hoà lẫn tiếng đài thu thanh trong các lán. Đây là đêm đầu tiên chúng tôi nghỉ trên đất miền Đông Nam Bộ.
    Đồng chí Trần Văn Trà đi xuống quân đoàn 4 để kiễm tra kế hoạch của quân đoàn tấn công Xuân Lộc cũng vừa về trong đêm.Trời vừa sáng, đồng chí đã sang chỗ tôi ở.Chúng tôi vui mừng kể cho nhau nghe những chuyện vừa qua ở từng chiến trường và bàn sơ bộ về cách tổ chức làm việc giữa đoàn A 75 với Bộ tham mưu miền.Sáng sớm 4/4,chúng tôi đã liên lạc được với HN. Đây là một cố gắng lớn của tiểu đoàn thông tin vừa ở Tây Nguyên đến và có sự phối hợp chặt chẽ của đơn vị thông tin miền.Tiểu đoàn thông tin này vừa được tổ chức xong đầu năm 75 thì hành quân vào Tây Nguyên,bảo đảm cho cơ sở chỉ huy làm việc suốt thời gian chiến dịch giải phóng Tây Nguyên,hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ.Tất cả cán bộ chiến sĩ lại được lệnh lên đường vào Nam Bộ phục vụ trận quyết chiến chiến lược cuối cùng,phối hợp với tất cả các đơn vị và phương tiện thông tin khác của miền. Đồng chí thượng tá Hoàng Niệm,phó tư lệnh bộ đội thông tin,ngày đêm vất vả,vừa tổ chức thông tin cho sở chỉ huy,vừa huấn luyện cho các chiến sĩ thông tin mới bước vào chiến trường này.
    Xe gắn máy,một phương tiện giao thông độc đáo ở đây hoạt động liên tục ngày đêm.Các đồng chí chở chúng tôi đi trong khu vực của các cơ quan trực thuộc Bộ chỉ huy miền, đóng phân tán trong một vùng rộng đề phòng máy bay địch đánh phá.Khi chúng tôi còn ở Tây Nguyên,Bộ tư lệnh B2(gồm Nam Bộ và khu 6)biệt phái một đội xe máy lên giúp,nay cùng trở về miền Đông Nam Bộ với đoàn xe hơi.Các đồng chí lái xe cổ quần khăn rằn,vai đeo tiểu liên báng gấp đi sát đoàn xe chúng tôi,hướng dẫn chúng tôi đi đúng lộ trình,khi thì vượt lên trước với tốc độ cao để bắt liên lạc với xe tiền trạm,khi thì tụt lại sau tìm xe chậm,bị lạd. Đêm đêm trong đường rừng gồ ghề,khúc khuỷu,các đồng chí mang các bức điện đến các xe thông tin vô tuyến,thường làm việc về đêm,vì ban ngày phải hành quân và bao giờ cũng trú quân ở cách xa chúng tôi để đảm bảo an toàn bí mật cho các đồng chí chỉ huy và hệ thống điện đài tránh sự trinh sát điện tử của máy bay và biệt kích địch.
    Các đồng chí trong Trung ương cục và Quân ủy miền hoạt động nhiều năm trên chiến trường Nam Bộ,am hiểu sâu sắc về địch và ta,về tình hình SG,giúp chúng tôi tìm hiểu được mau tình hình chiến trường Nam Bộ nói chung và tình hình SG-Gia Định nói riêng.
    Sau mấy ngày nghe tin các đồng chí trong Bộ thi( mưu Miền Báo cáo,ngày 7/4 chúng tôi dự họp với TW Cục và quân uỷ Miền.Trong buỗi họp mặt hôm đó có các đồng chí Phạm Hùng,Nguyễn Văn Linh,Trần Nam Trung,Trần Văn Trà,Phan Văn Đáng,Võ Văn Kiệt, đồng chí trung tướng Lê Đức Anh(phó tư lệnh kiêm tham mưu trưởng Bộ chỉ huy Miền), đồng chí thiếu tướng Lê Văn Tưởng,thiếu tướng Đồng Văn Cống,thiếu tướng Lê Ngọc Hiền ...và một số cán bộ tham mưu,chính trị ,hậu cần... đồng chí Đinh Đức Thiện cũng dự họp.
    Ở cùng đồng chí Phạm Hùng,bí thư TW Cục,cũng như các đồng chí khác,luôn có một tác phong giản dị,một niềm lạc quan sôi nổi và một ý chí quyết thắng sắt đá.Phòng họp luôn có tiếng cười hồn nhiên thoải mái.Hội nghị đã xemxét kỹ tình hình Nam Bộ; đặc biệt là tình hình thành phố SG trong thời cơ thắng lợi chúng ta giành được là xóa sổ 2 quân đoàn,giải phóng các tỉnh ,thành phố trong 2 quân khu 1 và 2 của địch.Hội nghị nghiên cứu quán triệt những chỉ thị của Bộ chính trị và QUTW; bàn biện pháp cần thực hiện nhằm đầy mạnh quân sự ,chính trị giành thắng lợi mới,tạo điều kiện cho trận quyết chiến tổng công kích và nổi dậy giài phóng thành phố SG,giài phóng các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long.
    Khi bàn đến vần đề đảm bảo hậu cần, đồng chí Phạm Hùng hỏi tình hinh đạn dược của ta chuẩn bị đến đâu rồi. Đồng chí Đinh Đức Thiện đưa ra bảng thống kê số đạn đã nhận được và số đạn đang trên đường chuyển đến và nói :
    -Xin báo cáo với các anh là đạn của ta đủ bắn để nó sợ đến 3 đời.
    Và mỗi lần bàn đến thứ gì cần thiết chuẩn bị cho chiến dịch,có cái đã đủ,có cái còn thiếu nhiều,thì đồng chí Phạm Hùng lại chỉ thị biện pháp khắc phục,thi thoảng nhắc lại câu nói của đồng chó Đinh Đức Thiện :làm sao cho có,cho đủ và nhanh ?ođể đánh cho nó sợ đến 3 đời? khiến mọi người trong cuộc họp cười ồ lên.
    Được forza_vn sửa chữa / chuyển vào 10:33 ngày 30/11/2004
    Được forza_vn sửa chữa / chuyển vào 19:56 ngày 01/12/2004
  10. Liv

    Liv Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/04/2003
    Bài viết:
    398
    Đã được thích:
    0
    FNguyen huynh hơi lạ nhỉ... Chữ "giải phóng" là chữ người ta vẫn thường dùng để chỉ hành động chiếm được một thành phố hay một lãnh thổ nào đó, nó đâu nhất thiết phải là "giải phóng" thật sự đâu...
    Các bằng hữu có ai chơi Civilization thì sẽ thấy mỗi lần quân ta chiếm một thành phố nào đó của đối phương, bất kể cư dân trong thành phố có quốc tịch gì, thì Military Advisor cũng thông báo: "We have liberated..." đúng ko nào? Hay như mới đây, người Mỹ cũng nói: "We have liberated Fallujah", có sao đâu?

Chia sẻ trang này