1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tiến tới kỉ niệm 31 năm giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước-Đại thắng mùa xuân 1975

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi forza_vn, 18/11/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    Báo Tiền tuyến của ngụy quân nêu đầu đề suốt 8 cột ?oCHVN không bao giờ đầu hàng cộng sản?. Nhưng Uây-oen ngày 21/4 đã than thở ?oTình hình quân sự là tuyệt vọng?.Và trong một bào diễn văn đọc ở trường đại học Niu Oliân ngày 23/4, Pho đã ngậm ngùi?chiến tranh đã kết thúc đối với người My,không thể giúp đỡ người VN (!) được nữa,họ phải đương đầu với bất cứ số phận nào đang chờ họ?o
    Nội bộ quan thầy bi đát,rối ren;nội bội bọn tay sai ở SG cũng lâm vào cuộc khủng hoảng cực kỳ nghiêm trọng.Chủ nghĩa thực dân mới của Mỹ thường thực hiện chính sách?dùng nhiều ngựa?.Trong tình hình bình thường,chính sách này có tác dụng kiềm chế lẫn nhau giữa bọn tay sai,vừa tạo ra bộ mặt ?odân chủ? giả hiệu lừa mị quần chúng,vừa che đậy sự thống trị của Mỹ.Song,trong cơn nguy khốn,chính sách này phản tác dụng.Các tập đoàn tay sai không chỉ hoạt động theo chiều hướng cấu kết để kêu gào ?ochống cộng? để ngăn chặn thất bại mà còn biến thành một thứ vũ khí chống lại nhau,thanh toán lẫn nhau,tranh nhau làm ?ongựa nòi ?o cho Mỹ,làm cho bộ máy ngụy quyền càng suy yếu.Trước sự bất lực của Thiệu,Trần Thiện Khiêm vốn từ lâu mâu thuẫn với Thiệu,vận động?hội đồng tướng lĩnh? ra nghị quyết ép Thiệu từ chức.Nguyễn Cao Kỳ,tên tướng cao bồi,bị Thiệu gạt ra từ lâu,cũng nhảy ra với Cao Văn Viên định làm đảo chính lật Thiệu.Mâu thuẫn trong bọn cầm đầu tác động đến tinh thần tướng tá,binh lính ngụy vốn đang suy sụp,tan rã.Chúng bắn giết lẫn nhau,như tên trung tướng ngụy Nguyễn Văn Toàn-tư lệnh quân đoàn 3 ngụy-bắn chết tên thiếu tướng phó tư lệnh Nguyễn Văn Hiếu vì ?oKhông chấp nhận một mệnh lệnh nào khác ngoài mệnh lệnh di tản.?
    Chúng tôi hết sức chú ý theo dõi sát tình hình địch,nhất là tin tức Mỹ di tản.Bộ chính trị chỉ thị cho chúng tôi chuẩn bị khẩn trương,làm việc hết sức nhanh, đốc các cánh quân sửa soạn gấp và nhắc chúng tôi chú ý sẵn sàng nắm thời cơ hành động.
    Đúng lúc các đồng chí Lê Đức Thọ,Phạm Hùng và tôi vừa họp xong để soát lại lần cuối cùng công tác chuẩn bị cho chiến dịch HCM thì chiều ngày 21/4 Thiệu sụt sùi tuyên bố từ chức.
    Thế là kết cục cuộc đời chính trị xấu xa của một tên Việt gian hết sức tồi tệ,làm tay sai cho Mỹ, đã gây biết bao tội ác đẫm máu đối với đồng bào ta trong cả nước.Hắn than thân trách phận,oán thầy,chửi tớ bằng một giọng lính tẩy.Hắn tiếc nhất là không có đủ viện trợ,không có sự can thiệp của Mỹ để kéo dài chiến tranh và thách Mỹ có giỏi thì vào một lần nữa mà đánh?*********?.
    Thiệu đổ là tan vỡ một ảo tưởng của Mỹ mưu toan dùng tập đoàn Thiệu làm công cụ tiếp tục chính sách?VN hoá chiến tranh?.Thiệu đổ không phải vì năm mèo ,hắn cầm tinh con chuột,cũng không phải do sét đánh đổ tảng đá nhọn như dao( núi Dao hay núi Đá Chồng ở Phan Rang) gần ngôi chùa lộng lẫy trên lưng chừng núi hắn đã dùng một tiểu đoàn công binh để xây dựng và một đại đội bảo an thường xuyên canh gác cho mẹ hắn ở đó ?tu nhân tích đức?.Hắn đổ vì chính sách xâm lược của đế quốc Mỹ và hoàn toàn đi ngược lại với ý chí độc lập,tự do của nhân dân ta.
    Mỹ đưa Trần Văn Hương,một tay sai đắc lực khác của Mỹ,lên thay cho Thiệu.Chỗ khác nhau giữa Thiệu với Hương chỉ là giữa một tên Việt gian quân phiệt với một tên Việt gian dân sự rất nham hiểm.Cả 2 đều ngoan cố tiếp tục chiến tranh chống lại Tổ quốc,chống lại nhân dân.Chính quyền Hương chỉ là một chính quyền Thiệu không có Thiệu.
    Ai cũng biết là Thiệu đã bị Mỹ vứt vào sọt rác,nhưng phe Thiệu vẫn nắm quyền ở SG.Thiệu vẫn còn ngồi ở SG sau Hương để chỉ huy bọn đàn em.Bọn này động viên nhau:?Chuyện mười mấy sư đoàn ********* bao vây SG là con ngáo ộp do phe đối lập bịa ra.? hoặc?làm gì có chuyện mười mấy sư đoàn ********* đã vào tới SG,mà dù có đi nữa,không quân ta cũng đủ sức san bằng tất cả.Hiện ta có loại bom CBU đủ sức tiêu diệt cả một sư đoàn?.Một tay chân của Thiệu huênh hoang ở Quốc hội bù nhìn:?Nhất quyết không trao quyền cho một chính phủ đầu hàng?.
    Cho đến ngày 26/4,khi Thiệu đã cùng gia đình đem vàng ,bạc, đô-la chạy sang Đài Loan,bọn chúng mới tỉnh giấc mơ rồi cùng lục tục chạy theo Thiệu.
    Nhiều tên ác ôn tay sai Mỹ,nhiều kẻ có nợ máu với nhân dân vội vã thu vén của cải bỏ chạy,không quên mang theo những chứng chỉ , văn bằng và huân chương do Mỹ cấp.Các chi nhánh ngân hàng ở SG đông nghẹt người đòi rút tiền ra và trong 48 giờ đã rút ra tới 40 tỷ đồng,tức khoảng 60 triệu đô-la.Phần lớn các hãng hàng không quốc tế đã hủy bỏ các chuyến bay đến SG.Tổng đài điện thoại SG bị ứ nghẹt do số người gọi nhau hỏi han tình hình khá nhiều.Một số máy bay địch cất cánh bỏ chạy sang Thái Lan hoặc người lái tự ý lái về quê bỏ trốn.
    Ma-tin và những nhân vật ngoại giao phương Tây khác,hoạt động tấp nập ở hậu trường sân khấu chính trị SG.Nhiều sức ép,kể cả của Mỹ đòi Hương từ chức để thay bằng một người ?odễ tiếp xúc hơn với Mặt trận dân tộc giải phóng?.Hương chỉ muốn nhường ngôi cho người của phe Thiệu .Hương cũng cố bám ghế ?otổng thống? để cho các đàn em đủ thời gian bán hộ chiếu chạy ra nước ngoài với giá rất cao và thu vén thêm của cải.Chúng tôi biết có một con bài mới ngấp nghé sau màn chờ ngày ra thay Hương.Nhiều hoạt động ngoại giao phức tạp rộ lên từ nhiều phía.Mỹ-ngụy dùng mọi thủ đoạn,kể cả những thủ đoạn ngoại giao xảo quyệt hòng chặn bước tiến của quân ta và cứu chúng khỏi thất bại hoàn toàn.
    Bọn CIA ở SG như con rắn độc,luồn lách rình mò với nhiều âm mưu quỷ quyệt,bắn tin?Hương làm tổng thống chỉ là tạm thời,sẵn sàng đi đến thoả thuận,Mỹ chờ đợi sự đáp lại....?
    Viên tướng Va-nuy-xen ,thầy cũ của Thiệu và cũng là thầy của nhiều tên cai đội khố đỏ trước đây nay là tướng tá ngụy quân,vội vã từ Pháp đến SG.Trong chiến tranh Đông Dương hắn chỉ huy binh đoàn cơ động số 3,thoát chết trong nhiều trận đánh.Hắn đến SG làm thầy dùi cho bọn ngụy trong giờ phút nguy cấp nhất của bọn chúng.Hắn tưởng có một ?othời cơ? nào đó sắp đến với hắn.Toàn là một bọn người mê ngủ,ngu muội đến thế là cùng !
    Tình hình diễn ra đúng như nhận định của Bộ chính trị ngay từ tháng 1/75.Mỹ đã suy yếu rõ rệt và không còn khả năng cứu vãn sự sụp đổ hoàn toàn của ngụy quyền SG.
    Tất cả những tin tức nhận được cho thấy Mỹ đang công khai xúc tiến việc di tản người Mỹ,bỏ bọn ngụy Nam VN như đã bỏ bọn ngụy Cam-pu-chia.Tình hình này làm rúng động chiến lược của bọn ngụy quyền và buộc chúng phải có sự đối phó mới.Có thể chúng đã tính đến khả năng:một là co cụm lực lượng để giữ SG;hai là giữ SG không nổi thì co lực lượng về giữ quân khu 4.
    Ta nhận được tin từ hàng ngũ địch cho biết chúng ráo riết chuẩn bị để có thể rút về cố thủ Cần Thơ(quân khu 4)nếu ta giải phóng xong SG.Chúng cho rằng ở Cần Thơ nhiều sông rạch,ta không thể sử dụng được xe tăng,xe bọc thép,pháo binh hạng nặng,tiếp tế hậu cần khó khăn.
    Ngày 21/4 ,tên tướng Oen-xơn,tuỳ viên quân sự Mỹ ở SG cùng một số cố vấn không quân Mỹ về tận sân bay Bình Thủy cùng tên sư đoàn trưởng sư đoàn 4 không quân ngụy,nghiên cứu chỗ di tản cho máy bay ở Biên Hoà và Tân Sân Nhất ,tăng thêm thiết bị cho sân bay này nhằm sử dụng vào việc yểm trợ SG trong trường hợp sân bay Biên Hoà bị tê liệt.Chúng còn dự kiến cả trường hợp phải di chuyển bộ tư lệnh không quân về Bình Thủy để phục vụ kế hoạch yểm trợ lâu dài khi phải rút về cố thủ Cần Thơ.
    Nhưng chúng ta nhận định rằng:Khi đã đánh đòn mạnh nhất,quyết định nhất,giải phóng SG-Gia Định thì toàn bộ địch còn lại ở các vùng đồng bằng sông Cửu Long sớm muộn cũng phải hạ vũ khí đầu hàng.
  2. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    Sau những buổi giao ban ở Sở chỉ huy trở về lán ngủ,thức dậy trong đêm,hoặc những lần nghe báo cáo một tin tức mới nhất về địch,nhiều kí ức,nhiều hình ảnh,nhiều sự việc lần lượt hiện ra.Chúng tôi nhớ đến đồng chí Nguyễn Chí Thanh,hơn 10 năm trước đây đã được Bác Hồ cử vào Nam cùng với các đồng chí TW Cục lãnh đạo cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
    Lúc đó,trước nguy cơ thất bại trong cuộc?chiến tranh đặc biệt?,bọn tay sai của Mỹ đang hoang mang dao động, đế quốc Mỹ một mặt ồ ạt đưa quân Mỹ và chư hầu vào miền Nam VN,mặt khác tiến hành cuộc chiến tranh phá hoại bằng không quân và hải quân ở miền Bắc. Để tích cực thực hiện chủ trương đó,Mỹ tìm những tên tay sai ngoan ngoãn,trung thành nhất.Những cuộc thay đầy tớ,thay ngựa giữa dòng liên tục xảy ra trong nội bộ tập đoàn tay sai Mỹ ở miền Nam VN.
    Đồng chí Nguyễn Chí Thanh ngày đêm lặn lội trên chiến trường miền Nam,nhìn thấy rất rõ ràng thế địch và thế ta và suy nghĩ về cách đánh Mỹ.
    Khi ra HN để báo cáo với Bác vể toàn bộ tình hình miền Nam, đồng chí thay mặt toàn thể Đảng bộ miền Nam,toàn thể lực lượng vũ trang miền Nam,toàn thể đồng bào miền Nam,hứa với Bác :Quyết tâm đánh thắng?chiến tranh cục bộ?của Mỹ.Với cái nhìn sắc sảo,sâu rộng,với lòng tin tưởng vô hạn của quần chúng CM, về sự chi viện to lớn của miền Bắc XHCN, đồng chí trình bày kế hoạch chiến lược với Bộ chính trị.
    Bản nghị quyết Hội nghị lần thứ 9 của TW Đảng-phần trong nước-cách đây 11 năm,khẳng định rằng đế quốc Mỹ dù có đưa bao nhiêu quân vào VN,dù có tiến hành cuộc chiến tranh xâm lược tàn bạo đến mức nào đi nữa,cuối cùng cũng thất bại.
    Đến nói chuyện ở một lớp nghiên cứu Nghị quyết hội nghị lần thứ 9 của TW Đảng ở trường Nguyễn Ái Quốc hồi tháng 9/1964, đồng chí phân tích:
    ?o...Ta thường nói:một con ngựa đau thì cả tau không ăn cỏ. Đó là ngựa thật.Chứ bọn ngựa người trong miền Nam,càng được chủ Mỹ cho ăn no bao nhiêu-ăn đô la chứ không phải ăn cỏ-thì lại càng đá hăng bấy nhiêu. Để rồi các đồng chí xem,Mỹ mới vào chúng tranh nhau ăn mà đá nhau huỳnh huỵch-hàng chục cuộc đảo chính trong khoảng hơn một năm rồi đó.Sau này,khi ta đánh mạnh lên, đánh thắng to lên thì chúng sẽ phi nước rút-nước rút lui ấy mà-thì không những chỉ ngựa đá nhau,cắn nhau,mà cả chủ ngựa và đoàn ngựa nòi của chúng lúc đó sẽ loạn xị,hí hoét om sòm,phá chuồng mà chạy,không phải chạy thi về đích-mà chạy trốn trước đòn trừng phạt của CM.?
    Những lúc làm việc với nhau, đồng chí thường tâm sự:Nguyện vọng của Bác cũng như ước vọng của đồng bào miền Nam là giải phóng miền Nam,thống nhất Tổ quốc, để Bác vào Nam gặp đồng bào, đồng chí.Bác đã mấy lần muốn đi,Bác tập luyện đi bộ rồi đó.Nhưng Bộ chính trị TW Đảng không muốn Bác đi trong lúc này.Vậy chúng mình phải làm sao đây, đánh thế nào cho thật tốt,thắng cho được đế quốc Mỹ thì mới làm Bác vui.?
    Bác nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà,
    Miền Nam mong Bác nỗi mong cha.
    Hôm nay, Bác và đồng chí Nguyễn Chí Thanh không còn nữa.
    Lòng ham muốn tột cùng của Bác,lời tâm sự của đồng chí Nguyễn Chí Thanh,nguyện vọng của hơn 20 triệu đồng bao miền Nam giờ đây đang được thực hiện với một quyết tâm cao nhất.
    Chúng tôi làm theo lời Bác và chúng tôi đi tiếp bước chân đồng chí Nguyễn Chí Thanh đã đi trên những khu rừng Trị Thiên,Tây Nguyên,trên những đồn điền cao su Lộc Ninh,Dầu Tiếng,Chơn Thành.
    Khi hành quân vào Nam Bộ,chúng tôi mắc võng trên những rừng cây mà đồng chí từng nằm suy nghĩ cách đánh Mỹ và chỉ mấy hôm nữa thôi,chúng tôi nhất định sẽ vào SG,nơi năm 1911 Bác ra đi tìm đường cứu nước, nơi 11 năm trước đây đồng chí Nguyễn Chí Thanh đã mặc bộ quần áo bà ba Nam Bộ,quấn chiếc khăn rằn, đội nón lá,ngồi thuyền đến làm việc với các đồng chí thành uỷ SG,bên cạnh một căn cứ địch,chung quanh có cả một lưới dày cảnh sát,mật vụ.
    Ngay từ những ngày đầu giáp mặt với đế quốc Mỹ, Đảng ta đánh giá đúng âm mưu,bản chất và khả năng của chúng,hạ quyết tâm đánh bại cuộc chiến tranh xâm lược của Mỹ.
    Đảng ta biết bắt đầu cuộc chiến tranh,một cuộc chiến tranh chính nghĩa,vì độc lập,tự do của Tổ quốc và nhân dân,vì hoà bình và CNXH cho mình và cho chung anh em bầu bạn.Chúng ta có niềm tin chắc thắng ngay trong lúc chúng ta còn nhiều khó khăn,thiếu thốn.
    Đảng ta biết tiến hành chiến tranh,biết giành thắng lợi từng bước,trước một kẻ thù giàu mạnh bậc nhất thế giới,biết động viên sức mạnh toàn dân,dựa vào sức mình là chính,biết tranh thủ sự ủng hộ của thế giới.Ta đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác,Mỹ và bè lũ tay sai đi từ thất bại này đến thất bại khác.
    Và đã đến lúc rồi, Đảng ta biết kết thúc thắng lợi cuộc chiến tranh CM lâu dài,Mỹ đã phải cút-ngụy phải nhào.Tổ quốc VN sẽ hoàn toàn độc lập-tự do. Đất nước sẽ thống nhất,Bắc-Nam sẽ sum họp một nhà.Nhân dân ta sẽ cùng xây dựng XHCN trên đất nước.
    Ngày 22/4, đồng chí Lê Duẩn thay mặt Bộ chính trị TW Đảng điện cho chúng tôi:
    ?oThời cơ quân sự và chính trị để mở cuộc Tổng tiến công vào SG đã chín muồi.Ta cần tranh thủ từng ngày,kịp thời phát động tiến công địch trên các hướng,không để chậm.Nếu để chậm thì không có lợi cả về quân sự và chính trị.Kịp thời hành động lúc này là đảm bảo chắc chắn nhất để giành thắng lợi hoàn toàn.
    Các anh ra chỉ thị ngay cho các hướng hành động kịp thời,chú trọng kết hợp tiến công quân sự và nổi dậy của quần chúng.Sự hiệp đồng giữa các hướng cũng như giữa tiến công và nổi dậy sẽ được thực hiện trong quá trình hành động.Hiện nay thời cơ thúc đẩy chúng ta phải có hành động nhanh nhất.Nắm vững thời cơ lớn,nhất định chúng ta sẽ toàn thắng.?
    Ngày 22/4,Bộ chỉ huy chiến dịch duyệt lại lần cuối cùng kế hoạch chính thức của chiến dịch Hồ Chí Minh.
    Bản đồ quyết tâm chiến dịch mang nét vẽ màu đỏ tươi chỉ hướng tiến công của các binh đoàn vào SG-Gia Định, được trải rộng ra trên bàn.
    Với sự có mặt của đồng chí Lê Đức Thọ, đại diện cho Bộ chính trị TW Đảng tại mặt trận và các đồng chí khác trong Bộ chỉ huy tác chiến, đồng chí Phạm Hùng ?"chính uỷ và tôi-tư lệnh chiến dịch,cùng ký tên vào bản đồ quyết tâm đó.
    Chúng tôi vô cùng vinh dự được thay mặt cho tất cả đồng bào và đồng chí thân yêu,thay mặt cho hàng trăm nghìn cán bộ,chiến sĩ trên mặt trận SG-Gia Định này và vô cùng vinh dự nhận lấy trách nhiệm mà Bộ chính trị đã trực tiếp giao cho trong chiến dịch này.
    Quyết tâm đó là quyết tâm của dân tộc VN anh hùng,của Đảng Lao Động VN quang vinh,của QĐND VN anh hùng .Quyết tâm đó định đoạt số phận tập đoàn ********* bán nước Nguyễn Văn Thiệu và bọn đế quốc xâm lược Mỹ.
    4000 năm dựng nước và giữ nước,nhất là từ khi có Đảng ta lãnh đạo,dân tộc VN có kinh nghiệm và có năng lực phân biệt rõ ràng 2 hạng người đó và cũng có truyền thống,tài năng để đối phó,xử lý với 2 hạng người đó.
    Hạng người thứ nhất,bằng nhiều hình thức,nhiều mưu mô,nhiều sức mạnh,dù tàn ác đến thế nào đi nữa và dù với thời cơ nào đi nữa cũng không thể thắng được dân tộc VN. Đế quốc Mỹ giàu mạnh nhất,hiếu chiến nhất,hơn 20 năm qua,hết chủ trương này,học thuyết nọ,leo hết nấc thang này đến nấc thang khác, đưa phần lớn lực lượng quân sự của bản thân nước Mỹ và kéo theo quân của các nước chư hầu,sau khi nếm đủ mùi thất bại, đã âm thầm cuốn cờ cút về nước với cái gọi là?hoà bình trong danh dự?.Xâm lược VN không được,Mỹ lại chịu một hậu quả to lớn,làm suy yếu nước Mỹ vể mọi mặt trong một thời gian dài.
    Số phận của kẻ đi cướp nước đã được định đoạt rõ ràng.
    Hạng người thứ hai là những kẻ bán nước,những kẻ bán mình cho đồng đô-la,bán linh hồn cho bọn ngoại bang.Ngày trước có Trần Ích Tắc,Lê Chiêu Thống...và ngày nay có những Ngô Đình Diệm,Nguyễn Văn Thiệu,Nguyễn Cao Kỳ,...Số phận của chúng lại càng ô nhục xấu xa hơn.Có tên đã thay thầy đổi chủ đến 3 lần,cuối cùng lại bị chính chủ giết chết.Có tên vì mưu đố bá vương,tranh đô-la mà hất nhau,hại nhau.Cũng có tên cực kỳ ngoan cố trước đòn trừng phạt của nhân dân cuối cùng phải đầu hàng hoặc chạy trốn.
    Bọn chúng không có Tổ quốc,không phải vì Tổ quốc và không vì một lý tưởng gì ma chỉ vì đô-la.Tất cả những gì chúng đã làm từ trước đến nay, đều là tội ác đối với dân tộc:rước Mỹ vào,dâng mảnh đất miền Nam thân yêu cho Mỹ, đem mấy triệu thanh niên của ta làm bia đỡ đạn cho Mỹ,hiến dâng hàng chục nghìn chị em làm đồ chơi cho Mỹ, để lại nhiều di hoạ cho xã hội miền Nam vốn có thuần phong mỹ tục, đầy tự hào về truyền thống dân tộc, đầy vinh quang về lịch sử và văn hoá.
    Tất cả những gì bọn chúng đã nói đều là lừa phỉnh,dối trá,mị dân,*********.
    Chúng là tội phạm chứ không phải là nạn nhân.
    Giờ đền tội của chúng đã điểm.
  3. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    Sau những buổi giao ban ở Sở chỉ huy trở về lán ngủ,thức dậy trong đêm,hoặc những lần nghe báo cáo một tin tức mới nhất về địch,nhiều kí ức,nhiều hình ảnh,nhiều sự việc lần lượt hiện ra.Chúng tôi nhớ đến đồng chí Nguyễn Chí Thanh,hơn 10 năm trước đây đã được Bác Hồ cử vào Nam cùng với các đồng chí TW Cục lãnh đạo cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
    Lúc đó,trước nguy cơ thất bại trong cuộc?chiến tranh đặc biệt?,bọn tay sai của Mỹ đang hoang mang dao động, đế quốc Mỹ một mặt ồ ạt đưa quân Mỹ và chư hầu vào miền Nam VN,mặt khác tiến hành cuộc chiến tranh phá hoại bằng không quân và hải quân ở miền Bắc. Để tích cực thực hiện chủ trương đó,Mỹ tìm những tên tay sai ngoan ngoãn,trung thành nhất.Những cuộc thay đầy tớ,thay ngựa giữa dòng liên tục xảy ra trong nội bộ tập đoàn tay sai Mỹ ở miền Nam VN.
    Đồng chí Nguyễn Chí Thanh ngày đêm lặn lội trên chiến trường miền Nam,nhìn thấy rất rõ ràng thế địch và thế ta và suy nghĩ về cách đánh Mỹ.
    Khi ra HN để báo cáo với Bác vể toàn bộ tình hình miền Nam, đồng chí thay mặt toàn thể Đảng bộ miền Nam,toàn thể lực lượng vũ trang miền Nam,toàn thể đồng bào miền Nam,hứa với Bác :Quyết tâm đánh thắng?chiến tranh cục bộ?của Mỹ.Với cái nhìn sắc sảo,sâu rộng,với lòng tin tưởng vô hạn của quần chúng CM, về sự chi viện to lớn của miền Bắc XHCN, đồng chí trình bày kế hoạch chiến lược với Bộ chính trị.
    Bản nghị quyết Hội nghị lần thứ 9 của TW Đảng-phần trong nước-cách đây 11 năm,khẳng định rằng đế quốc Mỹ dù có đưa bao nhiêu quân vào VN,dù có tiến hành cuộc chiến tranh xâm lược tàn bạo đến mức nào đi nữa,cuối cùng cũng thất bại.
    Đến nói chuyện ở một lớp nghiên cứu Nghị quyết hội nghị lần thứ 9 của TW Đảng ở trường Nguyễn Ái Quốc hồi tháng 9/1964, đồng chí phân tích:
    ?o...Ta thường nói:một con ngựa đau thì cả tau không ăn cỏ. Đó là ngựa thật.Chứ bọn ngựa người trong miền Nam,càng được chủ Mỹ cho ăn no bao nhiêu-ăn đô la chứ không phải ăn cỏ-thì lại càng đá hăng bấy nhiêu. Để rồi các đồng chí xem,Mỹ mới vào chúng tranh nhau ăn mà đá nhau huỳnh huỵch-hàng chục cuộc đảo chính trong khoảng hơn một năm rồi đó.Sau này,khi ta đánh mạnh lên, đánh thắng to lên thì chúng sẽ phi nước rút-nước rút lui ấy mà-thì không những chỉ ngựa đá nhau,cắn nhau,mà cả chủ ngựa và đoàn ngựa nòi của chúng lúc đó sẽ loạn xị,hí hoét om sòm,phá chuồng mà chạy,không phải chạy thi về đích-mà chạy trốn trước đòn trừng phạt của CM.?
    Những lúc làm việc với nhau, đồng chí thường tâm sự:Nguyện vọng của Bác cũng như ước vọng của đồng bào miền Nam là giải phóng miền Nam,thống nhất Tổ quốc, để Bác vào Nam gặp đồng bào, đồng chí.Bác đã mấy lần muốn đi,Bác tập luyện đi bộ rồi đó.Nhưng Bộ chính trị TW Đảng không muốn Bác đi trong lúc này.Vậy chúng mình phải làm sao đây, đánh thế nào cho thật tốt,thắng cho được đế quốc Mỹ thì mới làm Bác vui.?
    Bác nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà,
    Miền Nam mong Bác nỗi mong cha.
    Hôm nay, Bác và đồng chí Nguyễn Chí Thanh không còn nữa.
    Lòng ham muốn tột cùng của Bác,lời tâm sự của đồng chí Nguyễn Chí Thanh,nguyện vọng của hơn 20 triệu đồng bao miền Nam giờ đây đang được thực hiện với một quyết tâm cao nhất.
    Chúng tôi làm theo lời Bác và chúng tôi đi tiếp bước chân đồng chí Nguyễn Chí Thanh đã đi trên những khu rừng Trị Thiên,Tây Nguyên,trên những đồn điền cao su Lộc Ninh,Dầu Tiếng,Chơn Thành.
    Khi hành quân vào Nam Bộ,chúng tôi mắc võng trên những rừng cây mà đồng chí từng nằm suy nghĩ cách đánh Mỹ và chỉ mấy hôm nữa thôi,chúng tôi nhất định sẽ vào SG,nơi năm 1911 Bác ra đi tìm đường cứu nước, nơi 11 năm trước đây đồng chí Nguyễn Chí Thanh đã mặc bộ quần áo bà ba Nam Bộ,quấn chiếc khăn rằn, đội nón lá,ngồi thuyền đến làm việc với các đồng chí thành uỷ SG,bên cạnh một căn cứ địch,chung quanh có cả một lưới dày cảnh sát,mật vụ.
    Ngay từ những ngày đầu giáp mặt với đế quốc Mỹ, Đảng ta đánh giá đúng âm mưu,bản chất và khả năng của chúng,hạ quyết tâm đánh bại cuộc chiến tranh xâm lược của Mỹ.
    Đảng ta biết bắt đầu cuộc chiến tranh,một cuộc chiến tranh chính nghĩa,vì độc lập,tự do của Tổ quốc và nhân dân,vì hoà bình và CNXH cho mình và cho chung anh em bầu bạn.Chúng ta có niềm tin chắc thắng ngay trong lúc chúng ta còn nhiều khó khăn,thiếu thốn.
    Đảng ta biết tiến hành chiến tranh,biết giành thắng lợi từng bước,trước một kẻ thù giàu mạnh bậc nhất thế giới,biết động viên sức mạnh toàn dân,dựa vào sức mình là chính,biết tranh thủ sự ủng hộ của thế giới.Ta đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác,Mỹ và bè lũ tay sai đi từ thất bại này đến thất bại khác.
    Và đã đến lúc rồi, Đảng ta biết kết thúc thắng lợi cuộc chiến tranh CM lâu dài,Mỹ đã phải cút-ngụy phải nhào.Tổ quốc VN sẽ hoàn toàn độc lập-tự do. Đất nước sẽ thống nhất,Bắc-Nam sẽ sum họp một nhà.Nhân dân ta sẽ cùng xây dựng XHCN trên đất nước.
    Ngày 22/4, đồng chí Lê Duẩn thay mặt Bộ chính trị TW Đảng điện cho chúng tôi:
    ?oThời cơ quân sự và chính trị để mở cuộc Tổng tiến công vào SG đã chín muồi.Ta cần tranh thủ từng ngày,kịp thời phát động tiến công địch trên các hướng,không để chậm.Nếu để chậm thì không có lợi cả về quân sự và chính trị.Kịp thời hành động lúc này là đảm bảo chắc chắn nhất để giành thắng lợi hoàn toàn.
    Các anh ra chỉ thị ngay cho các hướng hành động kịp thời,chú trọng kết hợp tiến công quân sự và nổi dậy của quần chúng.Sự hiệp đồng giữa các hướng cũng như giữa tiến công và nổi dậy sẽ được thực hiện trong quá trình hành động.Hiện nay thời cơ thúc đẩy chúng ta phải có hành động nhanh nhất.Nắm vững thời cơ lớn,nhất định chúng ta sẽ toàn thắng.?
    Ngày 22/4,Bộ chỉ huy chiến dịch duyệt lại lần cuối cùng kế hoạch chính thức của chiến dịch Hồ Chí Minh.
    Bản đồ quyết tâm chiến dịch mang nét vẽ màu đỏ tươi chỉ hướng tiến công của các binh đoàn vào SG-Gia Định, được trải rộng ra trên bàn.
    Với sự có mặt của đồng chí Lê Đức Thọ, đại diện cho Bộ chính trị TW Đảng tại mặt trận và các đồng chí khác trong Bộ chỉ huy tác chiến, đồng chí Phạm Hùng ?"chính uỷ và tôi-tư lệnh chiến dịch,cùng ký tên vào bản đồ quyết tâm đó.
    Chúng tôi vô cùng vinh dự được thay mặt cho tất cả đồng bào và đồng chí thân yêu,thay mặt cho hàng trăm nghìn cán bộ,chiến sĩ trên mặt trận SG-Gia Định này và vô cùng vinh dự nhận lấy trách nhiệm mà Bộ chính trị đã trực tiếp giao cho trong chiến dịch này.
    Quyết tâm đó là quyết tâm của dân tộc VN anh hùng,của Đảng Lao Động VN quang vinh,của QĐND VN anh hùng .Quyết tâm đó định đoạt số phận tập đoàn ********* bán nước Nguyễn Văn Thiệu và bọn đế quốc xâm lược Mỹ.
    4000 năm dựng nước và giữ nước,nhất là từ khi có Đảng ta lãnh đạo,dân tộc VN có kinh nghiệm và có năng lực phân biệt rõ ràng 2 hạng người đó và cũng có truyền thống,tài năng để đối phó,xử lý với 2 hạng người đó.
    Hạng người thứ nhất,bằng nhiều hình thức,nhiều mưu mô,nhiều sức mạnh,dù tàn ác đến thế nào đi nữa và dù với thời cơ nào đi nữa cũng không thể thắng được dân tộc VN. Đế quốc Mỹ giàu mạnh nhất,hiếu chiến nhất,hơn 20 năm qua,hết chủ trương này,học thuyết nọ,leo hết nấc thang này đến nấc thang khác, đưa phần lớn lực lượng quân sự của bản thân nước Mỹ và kéo theo quân của các nước chư hầu,sau khi nếm đủ mùi thất bại, đã âm thầm cuốn cờ cút về nước với cái gọi là?hoà bình trong danh dự?.Xâm lược VN không được,Mỹ lại chịu một hậu quả to lớn,làm suy yếu nước Mỹ vể mọi mặt trong một thời gian dài.
    Số phận của kẻ đi cướp nước đã được định đoạt rõ ràng.
    Hạng người thứ hai là những kẻ bán nước,những kẻ bán mình cho đồng đô-la,bán linh hồn cho bọn ngoại bang.Ngày trước có Trần Ích Tắc,Lê Chiêu Thống...và ngày nay có những Ngô Đình Diệm,Nguyễn Văn Thiệu,Nguyễn Cao Kỳ,...Số phận của chúng lại càng ô nhục xấu xa hơn.Có tên đã thay thầy đổi chủ đến 3 lần,cuối cùng lại bị chính chủ giết chết.Có tên vì mưu đố bá vương,tranh đô-la mà hất nhau,hại nhau.Cũng có tên cực kỳ ngoan cố trước đòn trừng phạt của nhân dân cuối cùng phải đầu hàng hoặc chạy trốn.
    Bọn chúng không có Tổ quốc,không phải vì Tổ quốc và không vì một lý tưởng gì ma chỉ vì đô-la.Tất cả những gì chúng đã làm từ trước đến nay, đều là tội ác đối với dân tộc:rước Mỹ vào,dâng mảnh đất miền Nam thân yêu cho Mỹ, đem mấy triệu thanh niên của ta làm bia đỡ đạn cho Mỹ,hiến dâng hàng chục nghìn chị em làm đồ chơi cho Mỹ, để lại nhiều di hoạ cho xã hội miền Nam vốn có thuần phong mỹ tục, đầy tự hào về truyền thống dân tộc, đầy vinh quang về lịch sử và văn hoá.
    Tất cả những gì bọn chúng đã nói đều là lừa phỉnh,dối trá,mị dân,*********.
    Chúng là tội phạm chứ không phải là nạn nhân.
    Giờ đền tội của chúng đã điểm.
  4. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    XVI . Tiến về Sài Gòn.
    ------
    Tiến về Sài Gòn ta quét sạch giặc thù.
    Tiến về Sài Gòn giải phóng thành đô
    -----
    Sau khi đã hoàn thành mọi công tác tổ chức hiệp đồng giữa các hướng,các quân chủng,binh chủng,chúng tôi sắp xếp lại Bộ chỉ huy chiến dịch thành 2 bộ phận:tôi và đồng chí Trần Văn Trà đi với sở chỉ huy tiền phương để xuống sát các hướng quan trọng,nắm chắc tình hình và cho tiện việc chỉ huy;các đồng chí Lê Đức Thọ,Phạm Hùng ở lại sở chỉ huy cơ bản để nắm toàn diện các vấn đề quân sự,chính trị,ngoại giao có liên quan đến chiến dịch và giải quyết những vấn đề chung ở chiến trường B2.
    Lúc này một vấn đề còn làm chúng tôi băn khoăn là việc triển khai trận địa pháo ở Nhơn Trạch để khống chế sân bay Tân Sân Nhất.Sân bay Biên Hoà đã bị trận địa pháo của ta ở Hiếu Liêm khống chế, địch phải di chuyển máy bay về Tân Sân Nhất và Bình Thủy(Cần Thơ).Như vậy ta đã rút ngắn tầm hoạt động của máy bay địch lùi về phía nam 150 km nếu chúng cất cánh từ Bình Thủy.Nhưng tại Tân Sân Nhất còn đang để đủ loại máy bay mà địch có thể từ đây gây thêm tội ác và cũng từ đây máy bay vận tải địch các loại đang nhộn nhịp chuồn ra nước ngoài.
    Trong mệnh lệnh gửi cho cánh quân phía đông đã ghi rõ:Ngày 27 hoặc chậm nhất là ngày 28/4 phải chiếm được Nhơn Trạch để triển khai trận địa phao130 ly bắn vào sân bay Tân Sân Nhất cách đó 20 km đường chim bay.Ta phải giải quyết được căn cứ Nước Trong,quận lỵ Long Thành mới có đường vào đánh chiếm quận lỵ Nhơn Trạch và kéo được pháo vào triển khai ở đó.Nếu thực hiện được đúng ý định này thì chẳng những làm tê liệt được sân bay mà còn khoá được sông Lòng Tàu.Nhưng nếu có?trục trặc ?o gì ,việc triển khai trận địa pháo bị chậm lại,sẽ có ảnh hưởng đến kế hoạch hiệp đồng chiến dịch.
    Chiều ngày 25/4,sau khi nghe đồng chí đại tá Hoàng Ngọc Diêu,phó tư lệnh bộ đội Phòng không-không quân ,báo cáo về tình hình tiếp quản các sân bay địch ở Thành Sơn(Phan Rang) trở ra,nhất là việc các chiến sĩ lái và thợ máy của ta ở căn cứ không quân Đà Nẵng,dưới sự chỉ huy của đồng chí thượng tá Trần Mạnh,trong một thời gian ngắn đã học xong cách lái và bảo quản máy bay A 37 của địch.Ta quyết định : dùng máy bay của địch do anh em ta lái để đánh vào sân bay Tân Sân Nhất. Đây là hành động khống chế sân bay tích cực và chủ động nhất.Nó có tác dụng thúc đẩy sự rối loạn hơn nữa tinh thần vốn đã rối loạn của địch,không cho bọn đầu sỏ chúng dễ dàng chạy trốn,báo hiệu cho chúng biết không quân ta bắt đầu xuất trận thì bầu trời miền Nam hoàn toàn thuộc về ta.Và đây cũng là cách không cho địch mang đi những máy bay hiện còn để ở sân bay Tân Sân Nhất,mặt khác cũng tạo thời cơ và điều kiện cho chiến sĩ không quân ta được tham gia trực tiếp chiến dịch lịch sử này,từ đó có thêm kinh nghiệm cho việc huấn luyện,xây dựng,chiến đấu của không quân ta trong tương lai.
    Trước đó,chúng tôi cũng đã gặp,nghe đồng chí đại tá Đào Đình Luyện-phó tư lệnh bộ đội PKKQ kiêm tư lệnh không quân- báo cáo kỹ tình hình không quân ta và bàn vấn đề sử dụng 3 sân bay lớn còn lại ở Nam Bộ sau khi giải phóng. Đồng thời đề ra nhiệm vụ cho binh chủng gấp rút chuẩn bị về tổ chức bảo đảm cho không quân của ta triển khai mau chóng vươn lên làm chủ vùng trời cả nước.
    Vấn đề cho anh em lái của ta tập luyện để có thể dùng máy bay lấy được của địch , đã được đặt ra từ sau khi ta chiếm được một số lớn máy bay ở quân khu 2 và quân khu 1 của địch.Chúng tôi nhiều lần trao đổi ý kiến với Bộ tổng tham mưu và các đồng chí trong Bộ tư lệnh PKKQ.Bộ tổng tham mưu đã chỉ thị cho Bộ tư lệnh PKKQ về vấn đề này và được chấp hành rất khẩn trương.
    Tôi hỏi đồng chí Hoàng Ngọc Diêu:?Thời gian để chuẩn bị rất gấp,phải đánh vào sân bay Tân Sân Nhất trong vòng vài ba ngày tới,liệu có làm được không??
    Đồng chí trả lời:?Chúng tôi xin kiên quyết chấp hành bằng được.Cho phép tôi lên đường ra Phan Rang ngay tối nay và đề nghị điện ngay cho đồng chí Lê Văn Tri lúc này đang ở HN để cho chuyển ngay người lái,thợ máy và máy bay từ sân bay Đà Nẵng vào sân bay Thành Sơn.?
    Những trận mưa đầu mùa ở miền Đông Nam Bộ đã bắt đầu,ngoài trời mưa gió mù mịt . Đồng chí Hoàng Ngọc Diêu thức đứng dậy chào tôi để đi.Bắt tay đồng chí ,tôi dặn thêm:? Đồng chí phải khẩn trương,thật khẩn trương,chỉ còn 3 ngày,nếu đến ngày 28/4 không đánh được thì các đồng chí không còn thời cơ nữa đâu.Không quân chiến đấu của các đồng chí chỉ còn một ngày,chỉ còn một lần này để lập công thôi.?
    Phải qui định ngày đánh cụ thể là vì theo kế hoạch chiến dịch,ngày 28/4 pháo tầm xa của ta từ trận địa Nhơn Trạch sẽ bắn vào Tân Sân Nhất,rồi cũng là ngày các hướng tấn công của ta đánh vào nội thành,cho nên sẽ có đơn vị ta tiến vào Tân Sân Nhất.Còn nếu đánh trước ngày 28/4 thì không thể chuẩn bị kịp.
    Mờ sáng ngày 26/4 ,chúng tôi lên xe đi đến sở chỉ huy tiền phương của chiến dịch đóng trong một căn cứ cũ của một đơn vị biệt động SG,phía tây bắc Bến Cát.Chính từ căn cứ này các chiến sĩ biệt động của ta trong nhiều năm đã tổ chức nhiều cuộc tiến công vào giữa SG,làm cho Mỹ-ngụy thiệt hại nặng nề.Sở chỉ huy là một khu lán lợp lá sơ sài,gió thổi bốn bề và ngồi trong nhà nhìn qua mái thấy những mảng trời xanh.Hai hôm sau,ngày 28/4,các đồng chí Lê Đức Thọ và Phạm Hùng cùng tới sở chỉ huy tiền phương vì chiến dịch HCM đã bắt đầu từ chiều 26/4,tình hình rất khẩn trương,ngồi phía sau chúng tôi 3 giờ đồng hồ đi xe hơi,các đồng chí sốt ruột,thấy cần tập trung về một mối để nhanh chónh nắm tình hình,nhanh chóng cùng nhau xử trí các tình huống xảy ra.
    Thế là sau 24 ngày đêm làm việc căng thẳng kể từ hôm chúng tôi rời Tây Nguyên vào đến Bộ tư lệnh B2,hồi 17 giờ ngày 26/4,tiếng súng đầu tiên của chiến dịch HCM đã nổ ở hướng đông.Cũng cần nhắc lại là theo kế hoạch đã định ,sáng ngày 27/4 các hướng đồng loạt đánh vào vùng ven SG.Riêng hướng tây nam phải cắt đứt được đường số 4 trên nhiều đoạn từ cầu Bến Lức đến phà Mỹ Thuận.Từ ngày 29/4 sẽ đồng loạt đánh vào nội thành.
    Muốn đảm báo tiến công đúng thời gian qui định,trên cả 5 hướng đều phải khắc phục rất nhiều khó khăn.Hướng tây bắc,bắc và tây nam phải đưa lực lượng,nhất là binh khí kỹ thuật nặng vượng sông Bé và sông Vàm Cỏ Đông,bao vây hoặc tiêu diệt,bức hàng hệ thống đồn bốt và lực lượng địch ở Hậu Nghĩa,Củ Chi,Phú Lợi, để nhanh chóng đưa được các binh đoàn thọc sâu binh chủng hợp thành triển khai trên các cửa ngõ tiến vào nội thành.Hướng đông và hướng đông nam phải đánh chiếm được Biên Hoà,Bà Rịa,Vũng Tàu,Long Thành, đặt được trận địa pháo ở Nhơn Trạch ,thực hiện bao vây và chia cắt chiến dịch trước khi đồng loạt ngày 29/4 đánh vào nội thành.
    Nhớ lại ngày 24/4,lúc còn ở Sở chỉ huy cơ bản,chúng tôi nhận được điện thông báo của đồng chí Lê Trọng Tấn,phó tư lệnh chiến dịch,chỉ huy cánh quân phía đông gồm 2 quân đoàn cho biết:về nhiệm vụ,về cách đánh,các đồng chí hoàn toàn nhất trí và sẽ nghiêm chỉnh chấp hành mệnh lệnh của Bộ chỉ huy chiến dịch.Riêng về thời gian,nếu ngày 27/4 cánh quân phía đông phải đánh cùng các hướng thì ngày 29/4 không thể cùng lúc đồng loạt đánh vào nội thành vì lực lượng cánh quân phía đông còn cách vùng ven từ 15-20 km. Địch lại tập trung đông ở đây và lại phải vượt qua 2 con sông lớn là SG và Đồng Nai. Đồng chí Lê Trọng Tấn đề nghị cho hướng đông được nổ súng trước từ 17 giờ ngày 26/4. Để trình bày được cặn kẽ hơn,cánh quân phía đông đã cử đồng chí Lê Phi Long , đêm 25/4 lăn lội đến sở chỉ huy chiến dịch báo cáo.
    Thấy đề nghị đó không ảnh hưởng đến kế hoạch chung và đảm bảo được sức mạnh đồng loạt cùng đánh vào nội thành,sau khi nghe đồng chi Lê Phi Long báo cáo,chúng tôi điện trả lời đồng ý với đề nghị trên. Đồng thời,Bộ chỉ huy chiến dịch cũng nhắc lại cho các hướng khác về thời gian thống nhất chung của chiến dịch và thời gian của hướng đông để biết mà hành động.
    Trong đêm ngày 26,27/4 ,một mặt chúng tôi tập trung theo dõi,chỉ huy hoạt động của hướng đông,mặt khác đôn đốc hướng bắc,tây bắc tập trung hoả lực diệt các trận địa pháo của địch và khẩn trương tổ chức các lực lượng thọc sâu.Còn hướng tây nam chủ yếu là tổ chức đưa xe tăng và pháo 130 ly vượt sông Vàm Cỏ ,cắt đường số 4.
    Tối ngày 27/4,qua một ngày đêm chiến đấu,tại Sở chỉ huy chiến dịch,tình hình được tổng hợp như sau:
    -Ở hướng đông,quân đoàn 2 nổ súng vào lúc 17 giờ ngày 26/4.Gần chục tiểu đoàn pháo binh trút bão lửa vào đầu giặc.Tiếng pháo vừa dứt.quân ta từ các rùng cao su ào ào xông lên trong tiếng kèn trống xung trận vang dậy khắp khu rừng.Trong vòng chưa đầy 2 giờ,sư 304 chiếm được trường huấn luyện thiết giáp,một phần căn cứ Nước Trong. Ở đây lúc này có bọn học sinh sĩ quan thiết giáp và sĩ quan Thủ Đức của ngụy đến thực tập.Chúng ngoan cố chống cự và phản kích suốt cả ngày 27/4.Ta tổ chức liên tiếp nhiều đợt tấn công nhưng chưa giải quyết được.Quân ta vừa đánh lại địch trên mặt đất,vừa phải đánh trả máy bay địch ***g lộn trên bầu trời oanh tạc bừa bãi.Trời nắng gắt, đất khô và nóng như rang,các chiến sĩ ta khát đến khô cả cổ.Các đơn vị phải cho xe vận chuyển nước uống đến cho bộ đội đang chiến đấu.
    Phối hợp với sư 304,các chiến sĩ sư 325 đánh chiếm chi khu Long Thành,vượt đường số 15 giải phóng Phước Thường và bao vây Long Tân.Sư 3 của quân khu 5 lúc này thuộc quyền chỉ huy của quân đoàn 2 ,có pháo hạng nặng và xe tăng trực tiếp chi viện,tiến công như vũ bão,sau 3 giờ chiến đấu chiếm chi khu Đức Thạnh,15 giờ ngày 27/4 giải phóng hoàn toàn thị xã Bà Rịa, đang phát triển về hướng Vũng Tàu thì chững lại do địch đánh sập cầu Cỏ Mây.Sư 3 phải dừng lại để chờ sửa cầu.Phối hợp với bộ đội chủ lực,bộ đội địa phương và dân quân Bà Rịa đánh chiếm các đồn bốt,quận lỵ,chi khu,giải phóng một phần rộng lớn tỉnh Bà Rịa.
    Quân đoàn 4 tác chiến theo trục đường số 1 dùng sức mạnh binh chủng hợp thành đánh chiếm chi khu Trảng Bom,phát triển về hướng Biên Hoà nhưng bị địch chặn lại. Địch lập tại đây một tuyến phòng thủ và cũng tại đây lần đầu tiên trong lịch chiến tranh Đông Dương, địch cấu trúc các tuyến hào chống tăng.
    Các đơn vị đặc công đã chiếm cầu Rạch Chiếc,Rạch Cát,cầu Ghềnh,cầu xa lộ sông Đồng Nai để đón đại quân vào. Địch ngoan cố phản kích liên tục.Có nơi như cầu Rạch Cú,cầu xa lộ Đồng Nai,ta và địch giằng co quyết liệt, đánh đi chiếm lại mấy lần,cuối cùng các chiến sĩ đặc công ta giữ chắc được chiến cầu đó.Chiến công oanh liệt của các chiến sĩ đặc công góp phần đáng kể vào việc mở đường cho đại quân tiến vào SG được thuận lợi.Cũng trong những ngày này pháo tầm xa của ta ở Hiếu Liêm đánh tê liệt sân bay Biên Hoà. Địch phải chuyển máy bay về Tân Sân Nhất và sở chỉ huy quân đoàn 3 ngụy chiều ngày 28/4 phải chạy về Gò Vấp.
    -Ở hướng tây nam,ta cắt đứt đường số 4 từ cầu Bến Lức đến ngã ba Trung Lương về phía bắc phà Mỹ Thuận và đoạn từ Cai Lậy đến An Hữu,ngăn chặn và thu hút lực lượng các sư 7,9,22 ngụy,tạo điều kiện thuận lợi cho các hướng khác hoạt động. Đoàn 232 đã dùng một sư đoàn đánh chiếm đầu cầu ở An Ninh,Lộc Giang trên sông Vàm Cỏ để đưa lực lượng đột kích chủ yếu là sư 9 và binh khí kỹ thuật qua sông.Cái khó của hướng này phải tập trung giải quyết là vấn đề bảo đảm binh khí kỹ thuật vượt sông đang còn chậm so với kế hoạch đề ra.Các trung đoàn độc lập 24 và 88 đang tiến lên phía nam quận 8.
    -Ở hướng bắc,quân đoàn diệt được một số trận địa pháo và làm chủ đoạn đường số 16 để đưa lực lượng vào triển khai thọc sâu, đã vào cách phía bắc Thủ Dầu Một 7 km.
    -Ở hướng tây bắc,quân đoàn 3 trong một ngày đêm diệt 11 trong số 18 trận địa pháo của địch,cắt các đường số 22,số 1,chặn các trung đoàn của sư 25 ngụy từ Tây Ninh co về Đồng Dù và bức một tiểu đoàn thuộc trung đoàn 50 đầu hàng.
    Một đơn vị đặc công và trung đoàn Gia Định đánh chiếm,làm chủ con đường vành đai SG đoạn từ cầu Bình Phước đến Quán Tre,mở thông hành lang phía bắc sân bay Tân Sân Nhất cho bộ đội chủ lực chuẩn bị tiến công.
    Chúng tôi đánh giá chung các hướng là đã cơ bản thực hiện được kế hoạch , riêng hướng đông gặp một số khó khăn phải tập trung giải quyết bằng được trong ngày 28/4,nhất là việc triển khai trận địa pháo ở Nhơn Trạch.
    Trên các hướng đông và tây bắc, địch đánh trả và phản kích quyết liệt hòng không cho ta đánh chiếm căn cứ Nước Trong và Hố Nai để mở đường triển khai lực lượng thọc sâu vào nội thành,chúng không cho ta cắt đứt sự liên hệ của sư 25 giữa Tây Ninh và SG.Nhưng đã đến lúc những cố gắng của ngụy quân không sao ngăn được sự tan vỡ toàn bộ hệ thống phòng thủ của chúng.Một đồng chí cán bộ tác chiến đã nói một câu thú vị:?Ngày 28/4 của địch ở SG như là ngày 9/3 của địch ở Buôn Ma Thuột.?
  5. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    XVI . Tiến về Sài Gòn.
    ------
    Tiến về Sài Gòn ta quét sạch giặc thù.
    Tiến về Sài Gòn giải phóng thành đô
    -----
    Sau khi đã hoàn thành mọi công tác tổ chức hiệp đồng giữa các hướng,các quân chủng,binh chủng,chúng tôi sắp xếp lại Bộ chỉ huy chiến dịch thành 2 bộ phận:tôi và đồng chí Trần Văn Trà đi với sở chỉ huy tiền phương để xuống sát các hướng quan trọng,nắm chắc tình hình và cho tiện việc chỉ huy;các đồng chí Lê Đức Thọ,Phạm Hùng ở lại sở chỉ huy cơ bản để nắm toàn diện các vấn đề quân sự,chính trị,ngoại giao có liên quan đến chiến dịch và giải quyết những vấn đề chung ở chiến trường B2.
    Lúc này một vấn đề còn làm chúng tôi băn khoăn là việc triển khai trận địa pháo ở Nhơn Trạch để khống chế sân bay Tân Sân Nhất.Sân bay Biên Hoà đã bị trận địa pháo của ta ở Hiếu Liêm khống chế, địch phải di chuyển máy bay về Tân Sân Nhất và Bình Thủy(Cần Thơ).Như vậy ta đã rút ngắn tầm hoạt động của máy bay địch lùi về phía nam 150 km nếu chúng cất cánh từ Bình Thủy.Nhưng tại Tân Sân Nhất còn đang để đủ loại máy bay mà địch có thể từ đây gây thêm tội ác và cũng từ đây máy bay vận tải địch các loại đang nhộn nhịp chuồn ra nước ngoài.
    Trong mệnh lệnh gửi cho cánh quân phía đông đã ghi rõ:Ngày 27 hoặc chậm nhất là ngày 28/4 phải chiếm được Nhơn Trạch để triển khai trận địa phao130 ly bắn vào sân bay Tân Sân Nhất cách đó 20 km đường chim bay.Ta phải giải quyết được căn cứ Nước Trong,quận lỵ Long Thành mới có đường vào đánh chiếm quận lỵ Nhơn Trạch và kéo được pháo vào triển khai ở đó.Nếu thực hiện được đúng ý định này thì chẳng những làm tê liệt được sân bay mà còn khoá được sông Lòng Tàu.Nhưng nếu có?trục trặc ?o gì ,việc triển khai trận địa pháo bị chậm lại,sẽ có ảnh hưởng đến kế hoạch hiệp đồng chiến dịch.
    Chiều ngày 25/4,sau khi nghe đồng chí đại tá Hoàng Ngọc Diêu,phó tư lệnh bộ đội Phòng không-không quân ,báo cáo về tình hình tiếp quản các sân bay địch ở Thành Sơn(Phan Rang) trở ra,nhất là việc các chiến sĩ lái và thợ máy của ta ở căn cứ không quân Đà Nẵng,dưới sự chỉ huy của đồng chí thượng tá Trần Mạnh,trong một thời gian ngắn đã học xong cách lái và bảo quản máy bay A 37 của địch.Ta quyết định : dùng máy bay của địch do anh em ta lái để đánh vào sân bay Tân Sân Nhất. Đây là hành động khống chế sân bay tích cực và chủ động nhất.Nó có tác dụng thúc đẩy sự rối loạn hơn nữa tinh thần vốn đã rối loạn của địch,không cho bọn đầu sỏ chúng dễ dàng chạy trốn,báo hiệu cho chúng biết không quân ta bắt đầu xuất trận thì bầu trời miền Nam hoàn toàn thuộc về ta.Và đây cũng là cách không cho địch mang đi những máy bay hiện còn để ở sân bay Tân Sân Nhất,mặt khác cũng tạo thời cơ và điều kiện cho chiến sĩ không quân ta được tham gia trực tiếp chiến dịch lịch sử này,từ đó có thêm kinh nghiệm cho việc huấn luyện,xây dựng,chiến đấu của không quân ta trong tương lai.
    Trước đó,chúng tôi cũng đã gặp,nghe đồng chí đại tá Đào Đình Luyện-phó tư lệnh bộ đội PKKQ kiêm tư lệnh không quân- báo cáo kỹ tình hình không quân ta và bàn vấn đề sử dụng 3 sân bay lớn còn lại ở Nam Bộ sau khi giải phóng. Đồng thời đề ra nhiệm vụ cho binh chủng gấp rút chuẩn bị về tổ chức bảo đảm cho không quân của ta triển khai mau chóng vươn lên làm chủ vùng trời cả nước.
    Vấn đề cho anh em lái của ta tập luyện để có thể dùng máy bay lấy được của địch , đã được đặt ra từ sau khi ta chiếm được một số lớn máy bay ở quân khu 2 và quân khu 1 của địch.Chúng tôi nhiều lần trao đổi ý kiến với Bộ tổng tham mưu và các đồng chí trong Bộ tư lệnh PKKQ.Bộ tổng tham mưu đã chỉ thị cho Bộ tư lệnh PKKQ về vấn đề này và được chấp hành rất khẩn trương.
    Tôi hỏi đồng chí Hoàng Ngọc Diêu:?Thời gian để chuẩn bị rất gấp,phải đánh vào sân bay Tân Sân Nhất trong vòng vài ba ngày tới,liệu có làm được không??
    Đồng chí trả lời:?Chúng tôi xin kiên quyết chấp hành bằng được.Cho phép tôi lên đường ra Phan Rang ngay tối nay và đề nghị điện ngay cho đồng chí Lê Văn Tri lúc này đang ở HN để cho chuyển ngay người lái,thợ máy và máy bay từ sân bay Đà Nẵng vào sân bay Thành Sơn.?
    Những trận mưa đầu mùa ở miền Đông Nam Bộ đã bắt đầu,ngoài trời mưa gió mù mịt . Đồng chí Hoàng Ngọc Diêu thức đứng dậy chào tôi để đi.Bắt tay đồng chí ,tôi dặn thêm:? Đồng chí phải khẩn trương,thật khẩn trương,chỉ còn 3 ngày,nếu đến ngày 28/4 không đánh được thì các đồng chí không còn thời cơ nữa đâu.Không quân chiến đấu của các đồng chí chỉ còn một ngày,chỉ còn một lần này để lập công thôi.?
    Phải qui định ngày đánh cụ thể là vì theo kế hoạch chiến dịch,ngày 28/4 pháo tầm xa của ta từ trận địa Nhơn Trạch sẽ bắn vào Tân Sân Nhất,rồi cũng là ngày các hướng tấn công của ta đánh vào nội thành,cho nên sẽ có đơn vị ta tiến vào Tân Sân Nhất.Còn nếu đánh trước ngày 28/4 thì không thể chuẩn bị kịp.
    Mờ sáng ngày 26/4 ,chúng tôi lên xe đi đến sở chỉ huy tiền phương của chiến dịch đóng trong một căn cứ cũ của một đơn vị biệt động SG,phía tây bắc Bến Cát.Chính từ căn cứ này các chiến sĩ biệt động của ta trong nhiều năm đã tổ chức nhiều cuộc tiến công vào giữa SG,làm cho Mỹ-ngụy thiệt hại nặng nề.Sở chỉ huy là một khu lán lợp lá sơ sài,gió thổi bốn bề và ngồi trong nhà nhìn qua mái thấy những mảng trời xanh.Hai hôm sau,ngày 28/4,các đồng chí Lê Đức Thọ và Phạm Hùng cùng tới sở chỉ huy tiền phương vì chiến dịch HCM đã bắt đầu từ chiều 26/4,tình hình rất khẩn trương,ngồi phía sau chúng tôi 3 giờ đồng hồ đi xe hơi,các đồng chí sốt ruột,thấy cần tập trung về một mối để nhanh chónh nắm tình hình,nhanh chóng cùng nhau xử trí các tình huống xảy ra.
    Thế là sau 24 ngày đêm làm việc căng thẳng kể từ hôm chúng tôi rời Tây Nguyên vào đến Bộ tư lệnh B2,hồi 17 giờ ngày 26/4,tiếng súng đầu tiên của chiến dịch HCM đã nổ ở hướng đông.Cũng cần nhắc lại là theo kế hoạch đã định ,sáng ngày 27/4 các hướng đồng loạt đánh vào vùng ven SG.Riêng hướng tây nam phải cắt đứt được đường số 4 trên nhiều đoạn từ cầu Bến Lức đến phà Mỹ Thuận.Từ ngày 29/4 sẽ đồng loạt đánh vào nội thành.
    Muốn đảm báo tiến công đúng thời gian qui định,trên cả 5 hướng đều phải khắc phục rất nhiều khó khăn.Hướng tây bắc,bắc và tây nam phải đưa lực lượng,nhất là binh khí kỹ thuật nặng vượng sông Bé và sông Vàm Cỏ Đông,bao vây hoặc tiêu diệt,bức hàng hệ thống đồn bốt và lực lượng địch ở Hậu Nghĩa,Củ Chi,Phú Lợi, để nhanh chóng đưa được các binh đoàn thọc sâu binh chủng hợp thành triển khai trên các cửa ngõ tiến vào nội thành.Hướng đông và hướng đông nam phải đánh chiếm được Biên Hoà,Bà Rịa,Vũng Tàu,Long Thành, đặt được trận địa pháo ở Nhơn Trạch ,thực hiện bao vây và chia cắt chiến dịch trước khi đồng loạt ngày 29/4 đánh vào nội thành.
    Nhớ lại ngày 24/4,lúc còn ở Sở chỉ huy cơ bản,chúng tôi nhận được điện thông báo của đồng chí Lê Trọng Tấn,phó tư lệnh chiến dịch,chỉ huy cánh quân phía đông gồm 2 quân đoàn cho biết:về nhiệm vụ,về cách đánh,các đồng chí hoàn toàn nhất trí và sẽ nghiêm chỉnh chấp hành mệnh lệnh của Bộ chỉ huy chiến dịch.Riêng về thời gian,nếu ngày 27/4 cánh quân phía đông phải đánh cùng các hướng thì ngày 29/4 không thể cùng lúc đồng loạt đánh vào nội thành vì lực lượng cánh quân phía đông còn cách vùng ven từ 15-20 km. Địch lại tập trung đông ở đây và lại phải vượt qua 2 con sông lớn là SG và Đồng Nai. Đồng chí Lê Trọng Tấn đề nghị cho hướng đông được nổ súng trước từ 17 giờ ngày 26/4. Để trình bày được cặn kẽ hơn,cánh quân phía đông đã cử đồng chí Lê Phi Long , đêm 25/4 lăn lội đến sở chỉ huy chiến dịch báo cáo.
    Thấy đề nghị đó không ảnh hưởng đến kế hoạch chung và đảm bảo được sức mạnh đồng loạt cùng đánh vào nội thành,sau khi nghe đồng chi Lê Phi Long báo cáo,chúng tôi điện trả lời đồng ý với đề nghị trên. Đồng thời,Bộ chỉ huy chiến dịch cũng nhắc lại cho các hướng khác về thời gian thống nhất chung của chiến dịch và thời gian của hướng đông để biết mà hành động.
    Trong đêm ngày 26,27/4 ,một mặt chúng tôi tập trung theo dõi,chỉ huy hoạt động của hướng đông,mặt khác đôn đốc hướng bắc,tây bắc tập trung hoả lực diệt các trận địa pháo của địch và khẩn trương tổ chức các lực lượng thọc sâu.Còn hướng tây nam chủ yếu là tổ chức đưa xe tăng và pháo 130 ly vượt sông Vàm Cỏ ,cắt đường số 4.
    Tối ngày 27/4,qua một ngày đêm chiến đấu,tại Sở chỉ huy chiến dịch,tình hình được tổng hợp như sau:
    -Ở hướng đông,quân đoàn 2 nổ súng vào lúc 17 giờ ngày 26/4.Gần chục tiểu đoàn pháo binh trút bão lửa vào đầu giặc.Tiếng pháo vừa dứt.quân ta từ các rùng cao su ào ào xông lên trong tiếng kèn trống xung trận vang dậy khắp khu rừng.Trong vòng chưa đầy 2 giờ,sư 304 chiếm được trường huấn luyện thiết giáp,một phần căn cứ Nước Trong. Ở đây lúc này có bọn học sinh sĩ quan thiết giáp và sĩ quan Thủ Đức của ngụy đến thực tập.Chúng ngoan cố chống cự và phản kích suốt cả ngày 27/4.Ta tổ chức liên tiếp nhiều đợt tấn công nhưng chưa giải quyết được.Quân ta vừa đánh lại địch trên mặt đất,vừa phải đánh trả máy bay địch ***g lộn trên bầu trời oanh tạc bừa bãi.Trời nắng gắt, đất khô và nóng như rang,các chiến sĩ ta khát đến khô cả cổ.Các đơn vị phải cho xe vận chuyển nước uống đến cho bộ đội đang chiến đấu.
    Phối hợp với sư 304,các chiến sĩ sư 325 đánh chiếm chi khu Long Thành,vượt đường số 15 giải phóng Phước Thường và bao vây Long Tân.Sư 3 của quân khu 5 lúc này thuộc quyền chỉ huy của quân đoàn 2 ,có pháo hạng nặng và xe tăng trực tiếp chi viện,tiến công như vũ bão,sau 3 giờ chiến đấu chiếm chi khu Đức Thạnh,15 giờ ngày 27/4 giải phóng hoàn toàn thị xã Bà Rịa, đang phát triển về hướng Vũng Tàu thì chững lại do địch đánh sập cầu Cỏ Mây.Sư 3 phải dừng lại để chờ sửa cầu.Phối hợp với bộ đội chủ lực,bộ đội địa phương và dân quân Bà Rịa đánh chiếm các đồn bốt,quận lỵ,chi khu,giải phóng một phần rộng lớn tỉnh Bà Rịa.
    Quân đoàn 4 tác chiến theo trục đường số 1 dùng sức mạnh binh chủng hợp thành đánh chiếm chi khu Trảng Bom,phát triển về hướng Biên Hoà nhưng bị địch chặn lại. Địch lập tại đây một tuyến phòng thủ và cũng tại đây lần đầu tiên trong lịch chiến tranh Đông Dương, địch cấu trúc các tuyến hào chống tăng.
    Các đơn vị đặc công đã chiếm cầu Rạch Chiếc,Rạch Cát,cầu Ghềnh,cầu xa lộ sông Đồng Nai để đón đại quân vào. Địch ngoan cố phản kích liên tục.Có nơi như cầu Rạch Cú,cầu xa lộ Đồng Nai,ta và địch giằng co quyết liệt, đánh đi chiếm lại mấy lần,cuối cùng các chiến sĩ đặc công ta giữ chắc được chiến cầu đó.Chiến công oanh liệt của các chiến sĩ đặc công góp phần đáng kể vào việc mở đường cho đại quân tiến vào SG được thuận lợi.Cũng trong những ngày này pháo tầm xa của ta ở Hiếu Liêm đánh tê liệt sân bay Biên Hoà. Địch phải chuyển máy bay về Tân Sân Nhất và sở chỉ huy quân đoàn 3 ngụy chiều ngày 28/4 phải chạy về Gò Vấp.
    -Ở hướng tây nam,ta cắt đứt đường số 4 từ cầu Bến Lức đến ngã ba Trung Lương về phía bắc phà Mỹ Thuận và đoạn từ Cai Lậy đến An Hữu,ngăn chặn và thu hút lực lượng các sư 7,9,22 ngụy,tạo điều kiện thuận lợi cho các hướng khác hoạt động. Đoàn 232 đã dùng một sư đoàn đánh chiếm đầu cầu ở An Ninh,Lộc Giang trên sông Vàm Cỏ để đưa lực lượng đột kích chủ yếu là sư 9 và binh khí kỹ thuật qua sông.Cái khó của hướng này phải tập trung giải quyết là vấn đề bảo đảm binh khí kỹ thuật vượt sông đang còn chậm so với kế hoạch đề ra.Các trung đoàn độc lập 24 và 88 đang tiến lên phía nam quận 8.
    -Ở hướng bắc,quân đoàn diệt được một số trận địa pháo và làm chủ đoạn đường số 16 để đưa lực lượng vào triển khai thọc sâu, đã vào cách phía bắc Thủ Dầu Một 7 km.
    -Ở hướng tây bắc,quân đoàn 3 trong một ngày đêm diệt 11 trong số 18 trận địa pháo của địch,cắt các đường số 22,số 1,chặn các trung đoàn của sư 25 ngụy từ Tây Ninh co về Đồng Dù và bức một tiểu đoàn thuộc trung đoàn 50 đầu hàng.
    Một đơn vị đặc công và trung đoàn Gia Định đánh chiếm,làm chủ con đường vành đai SG đoạn từ cầu Bình Phước đến Quán Tre,mở thông hành lang phía bắc sân bay Tân Sân Nhất cho bộ đội chủ lực chuẩn bị tiến công.
    Chúng tôi đánh giá chung các hướng là đã cơ bản thực hiện được kế hoạch , riêng hướng đông gặp một số khó khăn phải tập trung giải quyết bằng được trong ngày 28/4,nhất là việc triển khai trận địa pháo ở Nhơn Trạch.
    Trên các hướng đông và tây bắc, địch đánh trả và phản kích quyết liệt hòng không cho ta đánh chiếm căn cứ Nước Trong và Hố Nai để mở đường triển khai lực lượng thọc sâu vào nội thành,chúng không cho ta cắt đứt sự liên hệ của sư 25 giữa Tây Ninh và SG.Nhưng đã đến lúc những cố gắng của ngụy quân không sao ngăn được sự tan vỡ toàn bộ hệ thống phòng thủ của chúng.Một đồng chí cán bộ tác chiến đã nói một câu thú vị:?Ngày 28/4 của địch ở SG như là ngày 9/3 của địch ở Buôn Ma Thuột.?
  6. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    Chiều ngày 28/4 ,ngụy quyền SG diễn màn kịch cuối cùng:sau nhiều sự tranh chấp,làm điệu,mặc cả và dưới sức ép của quan thầy,Hương từ chức nhường ghế ?otổng thống? cho Dương Văn Minh.Minh kêu gọi ngay quân đội ngụy?bảo vệ lãnh thổ?,?không buông vũ khí?.Vào lúc này tại Sở chỉ huy,khi chúng tôi đang nghe đồng chí Kim Tuấn ,phó tư lệnh quân đoàn 3 báo cáo bằng điện thoại kết quả chuẩn bị đánh Đồng Dù,thì một đồng chí cán bộ tác chiến nét mặt rạng rỡ bước vào báo cáo:Lúc 15 giờ,một biên đội 5 chiếc A.37 các đồng chí ta lái với sự dẫn đường của đồng chí Nguyễn Thành Trung, đã cất cánh từ sân bay Thành Sơn đi đánh Tân Sân Nhất.
    Một trận phối hợp tuyệt đẹp,một trận đánh hiệp đồng quân chủng,binh chủng đầy đủ nhất từ trước đến nay của quân đội ta,vào một thời điểm hết sức quan trọng có tác động lớn đến diễn biến chiến dịch.Nhớ tới câu nói với đồng chí Hoàng Ngọc Diêu chiều ngày 25/4,nhớ tới lời hứa của đồng chí trước lúc chia tay,thật đúng là ?ochỉ có một ngày,chỉ có một lần?.Các đồng chí trong Bộ tư lệnh PKKQ đã quán triệt sâu sắc và tích cực thực hiện quyết tâm này.Chính đồng chi Lê Văn Tri,tư lệnh PKKQ , đã đến ngay sân bay Thành Sơn cùng các đồng chí tại đó tổ chức kiểm tra và động viên anh em trước khi cất cánh đi làm nhiệm vụ.
    Khi máy bay ta tới vùng trời Tân Sân Nhất thì đài chỉ huy địch ngơ ngác hỏi:
    -A.37 của phi đoàn nào?Phi đoàn nào?Phi đoàn nào?
    Các chiến sĩ ta ?vui vẻ? trả lời chúng:
    -Máy bay của Mỹ chế tạo đây!
    Tiếp theo là một loạt ,hai loạt rồi nhiều loạt bom trút xuống dãy máy bay địch . Tiếng nổ rung chuyển SG và những cột khói lớn bốc cao.Trận ném bom táo bạo của ta phá hủy một số máy bay địch,trong đó có cả máy bay làm nhiệm vụ di tản của Mỹ, đẩy địch vào cơn hoảng loạn mới. Địch không còn một chỗ nào an toàn và không còn chỗ nào để trốn tránh đòn trừng phạt của ta.
    Trong hàng ngũ địch có những tên biết ta dùng máy bay của chúng đánh chúng,nhưng không ít tên hoang mang cho là không quân của chúng làm đảo chính.Ngay trong Sở chỉ huy của ta,một số đồng chí không được phổ biến việc này,khi được tin Tân Sân Nhất bị ném bom thì cho là?Nguyễn Thành Trung thứ hai?.
    Lúc này,chúng tôi cũng được báo cho biết những hoạt động của quân ta trên biển thu kết quả tốt.
    Sau khi đất liền khu 5 được giải phóng, được sự chỉ đạo kịp thời của Bộ chính trị và QUTW ,Thường vụ khu uỷ và Bộ tư lệnh quân khu 5 đề ra nhiệm vụ trung tâm số 1 cho các lực lượng vũ trang quân khu là tiếp tục phát triển tiến công ra các đảo thuộc hải phận của ta.Vùng biển đẹp và thiêng liêng này của Tổ quốc là đề tài cho nhiều áng thơ văn của cha ông ta và đã chứng kiến nhiều chiến công hiển hách của chiến sĩ,của đồng bào ta trong 2 cuộc kháng chiến thần thánh . Vùng biển này là nơi đi lại thường xuyên của những đoàn tàu, đoàn thuyền của ta chở vũ khí, đạn dược,lương thực,cán bộ từ Bắc vào Nam và từ Nam Bộ ra Trung Bộ,với những căn cứ trú quân,trung chuyển hàng hoá là những hòn đảo xinh đẹp.Vùng biển giàu yến,cá và nhiều loại hải sản này chính là một đoạn của ? đường HCM trên biển Đông?.
  7. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    Chiều ngày 28/4 ,ngụy quyền SG diễn màn kịch cuối cùng:sau nhiều sự tranh chấp,làm điệu,mặc cả và dưới sức ép của quan thầy,Hương từ chức nhường ghế ?otổng thống? cho Dương Văn Minh.Minh kêu gọi ngay quân đội ngụy?bảo vệ lãnh thổ?,?không buông vũ khí?.Vào lúc này tại Sở chỉ huy,khi chúng tôi đang nghe đồng chí Kim Tuấn ,phó tư lệnh quân đoàn 3 báo cáo bằng điện thoại kết quả chuẩn bị đánh Đồng Dù,thì một đồng chí cán bộ tác chiến nét mặt rạng rỡ bước vào báo cáo:Lúc 15 giờ,một biên đội 5 chiếc A.37 các đồng chí ta lái với sự dẫn đường của đồng chí Nguyễn Thành Trung, đã cất cánh từ sân bay Thành Sơn đi đánh Tân Sân Nhất.
    Một trận phối hợp tuyệt đẹp,một trận đánh hiệp đồng quân chủng,binh chủng đầy đủ nhất từ trước đến nay của quân đội ta,vào một thời điểm hết sức quan trọng có tác động lớn đến diễn biến chiến dịch.Nhớ tới câu nói với đồng chí Hoàng Ngọc Diêu chiều ngày 25/4,nhớ tới lời hứa của đồng chí trước lúc chia tay,thật đúng là ?ochỉ có một ngày,chỉ có một lần?.Các đồng chí trong Bộ tư lệnh PKKQ đã quán triệt sâu sắc và tích cực thực hiện quyết tâm này.Chính đồng chi Lê Văn Tri,tư lệnh PKKQ , đã đến ngay sân bay Thành Sơn cùng các đồng chí tại đó tổ chức kiểm tra và động viên anh em trước khi cất cánh đi làm nhiệm vụ.
    Khi máy bay ta tới vùng trời Tân Sân Nhất thì đài chỉ huy địch ngơ ngác hỏi:
    -A.37 của phi đoàn nào?Phi đoàn nào?Phi đoàn nào?
    Các chiến sĩ ta ?vui vẻ? trả lời chúng:
    -Máy bay của Mỹ chế tạo đây!
    Tiếp theo là một loạt ,hai loạt rồi nhiều loạt bom trút xuống dãy máy bay địch . Tiếng nổ rung chuyển SG và những cột khói lớn bốc cao.Trận ném bom táo bạo của ta phá hủy một số máy bay địch,trong đó có cả máy bay làm nhiệm vụ di tản của Mỹ, đẩy địch vào cơn hoảng loạn mới. Địch không còn một chỗ nào an toàn và không còn chỗ nào để trốn tránh đòn trừng phạt của ta.
    Trong hàng ngũ địch có những tên biết ta dùng máy bay của chúng đánh chúng,nhưng không ít tên hoang mang cho là không quân của chúng làm đảo chính.Ngay trong Sở chỉ huy của ta,một số đồng chí không được phổ biến việc này,khi được tin Tân Sân Nhất bị ném bom thì cho là?Nguyễn Thành Trung thứ hai?.
    Lúc này,chúng tôi cũng được báo cho biết những hoạt động của quân ta trên biển thu kết quả tốt.
    Sau khi đất liền khu 5 được giải phóng, được sự chỉ đạo kịp thời của Bộ chính trị và QUTW ,Thường vụ khu uỷ và Bộ tư lệnh quân khu 5 đề ra nhiệm vụ trung tâm số 1 cho các lực lượng vũ trang quân khu là tiếp tục phát triển tiến công ra các đảo thuộc hải phận của ta.Vùng biển đẹp và thiêng liêng này của Tổ quốc là đề tài cho nhiều áng thơ văn của cha ông ta và đã chứng kiến nhiều chiến công hiển hách của chiến sĩ,của đồng bào ta trong 2 cuộc kháng chiến thần thánh . Vùng biển này là nơi đi lại thường xuyên của những đoàn tàu, đoàn thuyền của ta chở vũ khí, đạn dược,lương thực,cán bộ từ Bắc vào Nam và từ Nam Bộ ra Trung Bộ,với những căn cứ trú quân,trung chuyển hàng hoá là những hòn đảo xinh đẹp.Vùng biển giàu yến,cá và nhiều loại hải sản này chính là một đoạn của ? đường HCM trên biển Đông?.
  8. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    Chấp hành chỉ thị của khu uỷ và Bộ tư lệnh quân khu 5,ngày 30/3 bộ đội địa phương Hội An và du kích phối hợp với nhân dân nổi dậy giải phóng đảo Cù Lao Chàm.Cùng ngày , chi bộ Đảng đảo Củng Sơn(Cù Lao Ré) lãnh đạo nhân dân trên đảo nỗi dậy giải phóng đảo và đón bộ đội ra tiếp quản.Ngày 1/4 nhân dân đảo Cù Lao Xanh cũng nổi dậy giải phóng đảo.Ngày 10/4,một đơn vị đặc công tỉnh khánh hoà và một tiểu đoàn thuộc sư đoàn 968 giải phóng đảo Hòn Tre.
    Trước tình hình chung phát triển thuận lợi, đến ngày 9/4,Bộ tổng tư lệnh chỉ thị cho Bộ tư lệnh quân khu 5 phối hợp với Bộ tư lệnh hải quân dùng lực lượng thích hợp bất ngờ tiến đánh và giải phóng các đảo thuộc quần đảo Trường Sa do ngụy chiếm giữ.Chấp hành chỉ thị đó.từ ngày 10/4 quân ta liên tiếp giải phóng các đảo Song Tử Tây,Sơn Ca,Nam Yết,Sinh Tồn,An Bang,Trường Sa . Ngày 27/4 ta sử dụng một lực lượng đặc công và một đơn vị bộ binh của sư 968 giải phóng Cù Lao Thu,tiến hành giải phóng phần lớn các đảo ven biển và ngoài khơi Trung Bộ.
    Việc giải phóng các đảo là một chiến công đặc biệt của các lực lượng vũ trang nhân dân quân khu 5 và hải quân với lối đánh hết sức mưu trí,táo bạo,bất ngờ,với một nghệ thuật chỉ đạo và chỉ huy tài giỏi,nắm vững thời cơ hành động thần tốc,kiên quyết và giành được thắng lợi lớn.
    Tối ngày 28/4 ,sau khi phân tích tình hình chung,Bộ chỉ huy chiến dịch thấy địch đang hết sức hoang mang,chỉ huy rối loạn,bộ tư lệnh quân khu 3 ngụy ở Biên Hoà tan biến dần.Trong 2 ngày đêm đầu của chiến dịch,các cánh quân ta thực hiện đúng kế hoạch,cho nên Bộ chỉ huy chiến dịch ra lệnh tổng công kích trên toàn mặt trận vào sáng ngày 29/4 để tiến thẳng vào SG.
    5 giờ sáng ngày 29/4,khi các cánh quân ta đồng loạt nổ súng tiến công thì chúng tôi nhận được điện của Bộ chính trị kêu gọi và chỉ thị:
    1.Nhiệt liệt khen ngợi toàn thể các đơn vị đã lập được chiến công lớn trong những ngày qua, đập tan hệ thống phòng ngự phía đông,bắc,tây bắc và tây nam,cắt đứt đường số 4,tiến công các sân bay lớn của địch,hoạt động tốt ở vùng ven SG và cả trong nội thành SG.
    Kêu gọi toàn thể các cán bộ,chiến sĩ, đảng viên và đoàn viên,với quyết tâm lớn nhất,hãy nhanh chóng đánh thẳng vào sào huyệt cuối cùng của địch với khí thế hùng mạnh của một quân đội bách chiến bách thắng, đập tan mọi sức đề kháng của địch,kết hợp tiến công và nổi dậy,giải phóng hoàn toàn thành phố SG-Gia Định.
    Đồng thời phải giữ kỷ luật nghiêm,triệt để chấp hành mọi chỉ thị;bảo vệ tính mạng,tài sải của nhân dân;nêu cao bản chất CM và truyền thống quyết thắng của quân ta,hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ,giành thắng lợi hoàn toàn cho chiến dịch lịch sử mang tên Bác Hồ vĩ đại.
    2.Trong khi tập trung chỉ huy và chỉ đạo để hoàn thành tốt nhiệm vụ giải phóng SG-Gia Định,cần có sự phân công kiểm tra kế hoạch và công tác chuẩn bị nhằm nhanh chóng phát triển thế lợi,tiêu diệt và làm tan rã hoàn toàn các lực lượng địch còn lại ở khu vực khác,nhất là ở đồng bằng sông Cửu Long và các đảo Côn Sơn,Phú Quốc,giải phóng hoàn toàn miền Nam.
    Cần động viên tinh thần CM triệt để và chiến đấu liên tục cho đến toàn thắng,khắc phục mọi tư tưởng thỏa mãn.
    3.Vào thành phố,cán bộ các cấp phải chú ý ngay đến đời sống nhân dân lao động.Do chính sách bóc lột của chế độ cũ và sự lũng đoạn của bọn tư sản mại bản,trong các tầng lớp công nhân và nhân dân lao động,nhiều gia đình không còn gạo,không đủ tiền mua gạo.Cần lấy ngay gạo trong các kho của địch để phát cho những gia đình thiếu ăn,nếu cần bộ đội cũng phải san sẻ phần gạo của mình cho nhân dân.
    Chúng tôi biết lúc này các cánh quân của ta đang chấp hành đúng chỉ thị và lời kêu gọi của Bộ chính trị.
    Chúng tôi cũng biết rằng lúc này TW đang chỉ đạo tăng cường cho miền Nam một đội ngũ cán bộ đông đảo của nhiều nghành để kịp phục vụ sự phát triển nhanh chóng của tình hình và đồng chí Lê Văn Lương,trưởng ban tổ chức của TW Đảng,cùng các đồng chí phụ trách công tác này đang làm việc rất khẩn trương để đưa cán bộ vào nhanh.
    Cán bộ và chiến sĩ trên toàn mặt trận SG-Gia Định nhận thức sâu sắc rằng đây là trận chiến đấu quyết liệt nhất,trong giai đoạn cuối cùng của cuộc Tổng tiến công và nổi dậy Mùa xuân 1975 để kết thúc cuộc chiến tranh chống Mỹ cứu nước.Trước mắt là dinh luỹ cuối cùng của bè lũ tay sai ngoan cố,********* nhất của đế quốc Mỹ xâm lược,là kẻ thù cần phải tiêu diệt.Mấy ngày vừa qua,gian khổ nguy hiểm,thương vong không làm các đồng chí chần chừ,không làm cho tốc độ tiến công bị chậm lại và kế hoạch của chiến dịch đến giờ này được thiện hiện một cách tốt đẹp.
    Công tác động viên chính trị,giáo dục tư tưởng trong các lực lượng vũ trang từ trước đến nay được tiến hành liên tục,sáng tạo với những nội dung sâu sắc , hình thức phong phú,làm cho các đồng chí cán bộ ,chiến sĩ trở thành những con người toàn diện,có thể chất và tâm hồn lành mạnh,có ý chí chiến đấu cao,có trình độ chiến thuật,kỹ thuật vững vàng.Bước vào chiến dịch HCM,công tác chính trị giữ một vị trí hết sức quan trọng.Lúc này đồng chí Lê Quang Hoà,phó chủ nhiệm Tổng cục chính trị được điều động từ cánh quân phía đông về giúp đồng chí Phạm Hùng chuyên lo công tác chính trị. Đồng chí xông xáo, đi sát các đơn vị và ngay buổi đầu về nhận công tác ở Bộ chỉ huy chiến dịch, đồng chí cùng cán bộ Cục chính trị khởi thảo ngay bản chị thị về công tác chính trị trong chiến dịch.Khi bản chỉ thị được tập thể Bộ chỉ huy chiến dịch thông qua, đồng chí lại cùng với các phái viên của Tổng cục chính trị trực tiếp đi phổ biến tới từng cánh quân.
    Tham gia chiến dịch lần này.tuy có nhiều lực lượng,phạm vi chiến trường rộng , nhiệm vụ cụ thể khác nhau,thành tích,truyền thống các đơn vị có những nét khác nhau,nhưng trên cơ sở đã được chuẩn bị tốt từ trước,cộng thêm những bước tiến hành rất linh hoạt và khẩn trương,với hình thức thích hợp,toàn thể mọi người chỉ có một nguyện vọng,một ý chí,một mục tiêu thống nhất: ?oGiải phóng Sài Gòn,giải phóng miền Nam thân yêu.?
    Ngoài những nội dung,hình thức công tác chính trị mà tất cả các cấp uỷ,các đảng viên,các chi đoàn thanh niên,các đồng chí chính uỷ,chính trị viên tiến hành từ khi nhận nhiệm vụ cho đến trước ngày nổ súng,Bộ chỉ huy chiến dịch còn gửi ?olệnh động viên?ođến tất cả mọi người.Lệnh này do các đồng chí ở Tổng cục chính trị dự thảo, được từng đồng chí trong Bộ chỉ huy chiến dịch bổ sung và cuối cùng đồng chí Phạm Hùng thông qua.Lệnh được in và phát kịp thời xuống từng đơn vị .
    Lời kêu gọi của Bộ chính trị TW Đảng và lệnh động viên của Bộ chỉ huy chiến dịch cổ vũ,giục giã mọi người bước vào trận đánh với một quyết tâm rất cao,không gì lay chuyển nổi.
    Hàng trăm nghìn cán bộ,chiến sĩ ta đã vượt qua nhiều khó khăn,nguy hiểm thừa thắng xốc tới.Kể từ khi tiếng súng mở màn chiến dịch Tây Nguyên đến nay,nhiều người con yêu quí của đất nước ta đã ngã xuống cho thắng lợi của dân tộc.Và lúc này,trước cữa ngõ SG,lại có những đồng chí tiếp tục ngã xuống,dâng trọn đời mình cho sự nghiệp CM ,cho sự nghiệp giải phóng dân tộc cao cả,có những đồng chí bị thương nhưng quyết không rời tay súng.
    Khi gặp các đồng chí lãnh đạo địa phương,cũng như khi giao nhiệm vụ cho các quân khu,quân đoàn,các đơn vị,chúng tôi luôn nhắc đến phải thực hiện nghiêm chỉnh các chính sách của Đảng đối với liệt sĩ,với gia đình liệt sĩ và chăm sóc chu đáo các đồng chí thương binh.Trong công tác này,các bác sĩ và nhân viên nhành quân y đã đóng góp một phần rất quan trọng.Các đồng chí quân y luôn luôn bám sát bộ đội trong những cuộc hành quân chiến đấu và đã có những bước tiến bộ đáng kể.Bên cạnh những thành tựu khoa học,nổi lên những tấm gương tận tụy phục vụ của người ?o
  9. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    Chấp hành chỉ thị của khu uỷ và Bộ tư lệnh quân khu 5,ngày 30/3 bộ đội địa phương Hội An và du kích phối hợp với nhân dân nổi dậy giải phóng đảo Cù Lao Chàm.Cùng ngày , chi bộ Đảng đảo Củng Sơn(Cù Lao Ré) lãnh đạo nhân dân trên đảo nỗi dậy giải phóng đảo và đón bộ đội ra tiếp quản.Ngày 1/4 nhân dân đảo Cù Lao Xanh cũng nổi dậy giải phóng đảo.Ngày 10/4,một đơn vị đặc công tỉnh khánh hoà và một tiểu đoàn thuộc sư đoàn 968 giải phóng đảo Hòn Tre.
    Trước tình hình chung phát triển thuận lợi, đến ngày 9/4,Bộ tổng tư lệnh chỉ thị cho Bộ tư lệnh quân khu 5 phối hợp với Bộ tư lệnh hải quân dùng lực lượng thích hợp bất ngờ tiến đánh và giải phóng các đảo thuộc quần đảo Trường Sa do ngụy chiếm giữ.Chấp hành chỉ thị đó.từ ngày 10/4 quân ta liên tiếp giải phóng các đảo Song Tử Tây,Sơn Ca,Nam Yết,Sinh Tồn,An Bang,Trường Sa . Ngày 27/4 ta sử dụng một lực lượng đặc công và một đơn vị bộ binh của sư 968 giải phóng Cù Lao Thu,tiến hành giải phóng phần lớn các đảo ven biển và ngoài khơi Trung Bộ.
    Việc giải phóng các đảo là một chiến công đặc biệt của các lực lượng vũ trang nhân dân quân khu 5 và hải quân với lối đánh hết sức mưu trí,táo bạo,bất ngờ,với một nghệ thuật chỉ đạo và chỉ huy tài giỏi,nắm vững thời cơ hành động thần tốc,kiên quyết và giành được thắng lợi lớn.
    Tối ngày 28/4 ,sau khi phân tích tình hình chung,Bộ chỉ huy chiến dịch thấy địch đang hết sức hoang mang,chỉ huy rối loạn,bộ tư lệnh quân khu 3 ngụy ở Biên Hoà tan biến dần.Trong 2 ngày đêm đầu của chiến dịch,các cánh quân ta thực hiện đúng kế hoạch,cho nên Bộ chỉ huy chiến dịch ra lệnh tổng công kích trên toàn mặt trận vào sáng ngày 29/4 để tiến thẳng vào SG.
    5 giờ sáng ngày 29/4,khi các cánh quân ta đồng loạt nổ súng tiến công thì chúng tôi nhận được điện của Bộ chính trị kêu gọi và chỉ thị:
    1.Nhiệt liệt khen ngợi toàn thể các đơn vị đã lập được chiến công lớn trong những ngày qua, đập tan hệ thống phòng ngự phía đông,bắc,tây bắc và tây nam,cắt đứt đường số 4,tiến công các sân bay lớn của địch,hoạt động tốt ở vùng ven SG và cả trong nội thành SG.
    Kêu gọi toàn thể các cán bộ,chiến sĩ, đảng viên và đoàn viên,với quyết tâm lớn nhất,hãy nhanh chóng đánh thẳng vào sào huyệt cuối cùng của địch với khí thế hùng mạnh của một quân đội bách chiến bách thắng, đập tan mọi sức đề kháng của địch,kết hợp tiến công và nổi dậy,giải phóng hoàn toàn thành phố SG-Gia Định.
    Đồng thời phải giữ kỷ luật nghiêm,triệt để chấp hành mọi chỉ thị;bảo vệ tính mạng,tài sải của nhân dân;nêu cao bản chất CM và truyền thống quyết thắng của quân ta,hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ,giành thắng lợi hoàn toàn cho chiến dịch lịch sử mang tên Bác Hồ vĩ đại.
    2.Trong khi tập trung chỉ huy và chỉ đạo để hoàn thành tốt nhiệm vụ giải phóng SG-Gia Định,cần có sự phân công kiểm tra kế hoạch và công tác chuẩn bị nhằm nhanh chóng phát triển thế lợi,tiêu diệt và làm tan rã hoàn toàn các lực lượng địch còn lại ở khu vực khác,nhất là ở đồng bằng sông Cửu Long và các đảo Côn Sơn,Phú Quốc,giải phóng hoàn toàn miền Nam.
    Cần động viên tinh thần CM triệt để và chiến đấu liên tục cho đến toàn thắng,khắc phục mọi tư tưởng thỏa mãn.
    3.Vào thành phố,cán bộ các cấp phải chú ý ngay đến đời sống nhân dân lao động.Do chính sách bóc lột của chế độ cũ và sự lũng đoạn của bọn tư sản mại bản,trong các tầng lớp công nhân và nhân dân lao động,nhiều gia đình không còn gạo,không đủ tiền mua gạo.Cần lấy ngay gạo trong các kho của địch để phát cho những gia đình thiếu ăn,nếu cần bộ đội cũng phải san sẻ phần gạo của mình cho nhân dân.
    Chúng tôi biết lúc này các cánh quân của ta đang chấp hành đúng chỉ thị và lời kêu gọi của Bộ chính trị.
    Chúng tôi cũng biết rằng lúc này TW đang chỉ đạo tăng cường cho miền Nam một đội ngũ cán bộ đông đảo của nhiều nghành để kịp phục vụ sự phát triển nhanh chóng của tình hình và đồng chí Lê Văn Lương,trưởng ban tổ chức của TW Đảng,cùng các đồng chí phụ trách công tác này đang làm việc rất khẩn trương để đưa cán bộ vào nhanh.
    Cán bộ và chiến sĩ trên toàn mặt trận SG-Gia Định nhận thức sâu sắc rằng đây là trận chiến đấu quyết liệt nhất,trong giai đoạn cuối cùng của cuộc Tổng tiến công và nổi dậy Mùa xuân 1975 để kết thúc cuộc chiến tranh chống Mỹ cứu nước.Trước mắt là dinh luỹ cuối cùng của bè lũ tay sai ngoan cố,********* nhất của đế quốc Mỹ xâm lược,là kẻ thù cần phải tiêu diệt.Mấy ngày vừa qua,gian khổ nguy hiểm,thương vong không làm các đồng chí chần chừ,không làm cho tốc độ tiến công bị chậm lại và kế hoạch của chiến dịch đến giờ này được thiện hiện một cách tốt đẹp.
    Công tác động viên chính trị,giáo dục tư tưởng trong các lực lượng vũ trang từ trước đến nay được tiến hành liên tục,sáng tạo với những nội dung sâu sắc , hình thức phong phú,làm cho các đồng chí cán bộ ,chiến sĩ trở thành những con người toàn diện,có thể chất và tâm hồn lành mạnh,có ý chí chiến đấu cao,có trình độ chiến thuật,kỹ thuật vững vàng.Bước vào chiến dịch HCM,công tác chính trị giữ một vị trí hết sức quan trọng.Lúc này đồng chí Lê Quang Hoà,phó chủ nhiệm Tổng cục chính trị được điều động từ cánh quân phía đông về giúp đồng chí Phạm Hùng chuyên lo công tác chính trị. Đồng chí xông xáo, đi sát các đơn vị và ngay buổi đầu về nhận công tác ở Bộ chỉ huy chiến dịch, đồng chí cùng cán bộ Cục chính trị khởi thảo ngay bản chị thị về công tác chính trị trong chiến dịch.Khi bản chỉ thị được tập thể Bộ chỉ huy chiến dịch thông qua, đồng chí lại cùng với các phái viên của Tổng cục chính trị trực tiếp đi phổ biến tới từng cánh quân.
    Tham gia chiến dịch lần này.tuy có nhiều lực lượng,phạm vi chiến trường rộng , nhiệm vụ cụ thể khác nhau,thành tích,truyền thống các đơn vị có những nét khác nhau,nhưng trên cơ sở đã được chuẩn bị tốt từ trước,cộng thêm những bước tiến hành rất linh hoạt và khẩn trương,với hình thức thích hợp,toàn thể mọi người chỉ có một nguyện vọng,một ý chí,một mục tiêu thống nhất: ?oGiải phóng Sài Gòn,giải phóng miền Nam thân yêu.?
    Ngoài những nội dung,hình thức công tác chính trị mà tất cả các cấp uỷ,các đảng viên,các chi đoàn thanh niên,các đồng chí chính uỷ,chính trị viên tiến hành từ khi nhận nhiệm vụ cho đến trước ngày nổ súng,Bộ chỉ huy chiến dịch còn gửi ?olệnh động viên?ođến tất cả mọi người.Lệnh này do các đồng chí ở Tổng cục chính trị dự thảo, được từng đồng chí trong Bộ chỉ huy chiến dịch bổ sung và cuối cùng đồng chí Phạm Hùng thông qua.Lệnh được in và phát kịp thời xuống từng đơn vị .
    Lời kêu gọi của Bộ chính trị TW Đảng và lệnh động viên của Bộ chỉ huy chiến dịch cổ vũ,giục giã mọi người bước vào trận đánh với một quyết tâm rất cao,không gì lay chuyển nổi.
    Hàng trăm nghìn cán bộ,chiến sĩ ta đã vượt qua nhiều khó khăn,nguy hiểm thừa thắng xốc tới.Kể từ khi tiếng súng mở màn chiến dịch Tây Nguyên đến nay,nhiều người con yêu quí của đất nước ta đã ngã xuống cho thắng lợi của dân tộc.Và lúc này,trước cữa ngõ SG,lại có những đồng chí tiếp tục ngã xuống,dâng trọn đời mình cho sự nghiệp CM ,cho sự nghiệp giải phóng dân tộc cao cả,có những đồng chí bị thương nhưng quyết không rời tay súng.
    Khi gặp các đồng chí lãnh đạo địa phương,cũng như khi giao nhiệm vụ cho các quân khu,quân đoàn,các đơn vị,chúng tôi luôn nhắc đến phải thực hiện nghiêm chỉnh các chính sách của Đảng đối với liệt sĩ,với gia đình liệt sĩ và chăm sóc chu đáo các đồng chí thương binh.Trong công tác này,các bác sĩ và nhân viên nhành quân y đã đóng góp một phần rất quan trọng.Các đồng chí quân y luôn luôn bám sát bộ đội trong những cuộc hành quân chiến đấu và đã có những bước tiến bộ đáng kể.Bên cạnh những thành tựu khoa học,nổi lên những tấm gương tận tụy phục vụ của người ?o
  10. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    Ngồi trong Sở chỉ huy,chúng tôi đặc biệt theo dõi mấy điểm ?ogút? của từng cánh:
    Ở hướng đông,sư 325 đã làm chủ chi khu Nhơn Trạch,thành Tuy Hạ và đang phát triển đến phà Cát Lái, chuẩn bị cho bộ đội vượt sông đánh vào quận 9.
    Trận địa pháo tầm xa đặt ở Nhơn Trạch bắn một chập hơn 300 viên xuống sân bay Tân Sân Nhất.Tiếng pháo nổ lay chuyển cả đường phố SG, ấy là lời tuyên cáo kết liễu chế độ tay sai bán nước .Pháo binh bắn rất chính xác,phối hợp có súng phóng hoả tiễn của bộ đội đặc công.Tuy ta chưa dùng mát bay để hướng dẫn cho pháo bắn nhưng với sự giúp đỡ của nhân dân địa phương,ta đã đưa được đài quan sát luồn vào cạnh địch để hướng dẫn cho pháo binh bắn trúng đích.
    Tiếng nổ của hơn 300 viên pháo hạng nặng vừa dứt ở sân bay Tân Sân Nhất, thì lực lượng thọc sâu của quân đoàn 2 đã tiến tới đông bắc cầu xa lộ Đồng Nai và bắt liên lạc được với đoàn 116-bộ đội đặc công đang chiếm giữ cầu sau nhiềi lần đánh lui các đợt phản kích của một tiểu đoàn địch.
    Ở cánh phải của quân đoàn 2,sư 304 từ mờ sáng tổ chức một đợt tấn công quyết liệt vào quân địch còn lại ở trường bộ binh tại căn cứ Nước Trong. Đến gần trưa,quân ta làm chủ hoàn toàn trận địa,sau đó phát triển ra đường số 15 và tới chập tối thì thì tiến đến căn cứ Long Bình.Phía Vũng Tàu ,chiều ngày 29/4 ta làm chủ phần lớn thị xã.
    Trong lúc đó,binh đoàn thọc sâu gồm 1 lữ đoàn tăng và 1 trung đoàn bộ binh tập kết bí mật trong rừng cao su phía nam Dầu Giây chờ lệnh tiến vào SG.Các chiến sĩ ta ngồi sẵn trên xe tăng,mặc bộ quần áo mới chỉnh tề ,ai cũng đeo băng đỏ trên cánh tay để dễ nhận ra nhau khi vào đến thành phố.Cành lá ngụy trang trên người,trên xe,toàn đơn vị rùng rùng chuyển đi vào lúc 15 giờ theo lệnh của Bộ tư lệnh quân đoàn.Xe nối xe từng dãy rất dài,hùng dũng tiến đánh về phía nội thành SG.Cảnh tượng hào hùng của buổi xuất kích để kết thúc cuộc chiến tranh hôm ấy thật đẹp.
    Ở phía quân đoàn 4,chiến sự diễn ra ác liệt.Sau khi chiếm một số mục tiêu dọc đường số 1,bằng 3 mũi quân ta tiến công Hố Nai,ngoại vi Biên Hoà vào bộ tư lệnh quân đoàn 3 ngụy và sân bay Biên Hoà nhưng bị chặn lại. Đây là yết hầu ở phía đông liên quan đến tuyến phòng thủ địch ở SG cho nên chúng tập trung đông lực lượng liều mạng giữ.Tại đây đã diễn ra nhiều trận đánh gay go, ác liệt.
    Tiếp theo sao quân đoàn 4 có lữ 52 thuộc quân khu 5 mới từ Quy Nhơn hành quân thần tốc bằng cơ giới vào để kịp tham gia chiến dịch và dự bị cho quân đoàn 4 và cả cánh quân phía đông. Đây là một đơn vị thiện chiến đã lập được nhiều chiến công ở Tây Nguyên, ở các địa phương thuộc quân khu 5 như Batơ,suối Do,Tiên Phước,Phước Lãm,Quảng Yên,...Chiến sĩ của lữ đoàn cũng đã ngồi sẵn trên gần 100 chiếc xe ca lớn dùng để vận chuyển hành khách đường dài, đỗ sát nhau trên đường số 1,chờ lệnh tiến về Sài Gòn.
    Trên hướng bắc và tây bắc,một đơn vị của quân đoàn 1 bao vây căn cứ Phú Lợi, đánh chiếm luôn cả Tân Uyên trên đường tiến vào Lái Thiêu để thọc vào SG . Việc đánh chiếm quận lỵ Tân Uyên thực hiện trong quá trình phát triển tiến công đã tạo điều kiện cho binh đoàn thọc sâu của quân đoàn 1 tiến vào hướng bộ tổng tham mưu ngụy và các khu binh chủng của chúng ở Gò Vấp.
    Quân đoàn 3 đã tiến công quyết liệt và đánh bại các đợt phản kích của địch, đến 14 giờ ngày 29/4 làm chủ căn cứ Đồng Dù,căn cứ Trảng Bàng,sư 25 ngụy bị xoá sổ.Tên chuẩn tướng Lý Tòng Bá sư đoàn trưởng bị ta bắt.
    Ngay trong đêm 28/4,bộ đội đặc công đã đánh chiếm cầu Bông,cầu Sáng trên đường số 1,nhờ đó binh đoàn thọc sâu của quân đoàn 3 nhanh chóng vượt qua Hóc Môn,buộc toàn bộ trung tâm huấn luyện Quang Trung của địch đầu hàng,rồi binh đoàn thọc sâu tiến một mạch xuống Bà Quẹo.Dọc đường quân ta tiêu diệt nhiều xe tăng,xe bọc thép và bộ binh địch ở Củ Chi,cầu Bông,Hóc Môn.Nghe tiếng pháo ta còn nổ trong Tân Sân Nhất và theo kế hoạch hiệp đồng chung,binh đoàn chưa đánh ngay trong đêm,tạm dừng và khẩn trương chuẩn bị cho trận đánh vào sân bay.
    Trên hướng tây nam.ta đánh chiếm xong thị xã Hậu Nghĩa,diệt quận lỵ Đức Hòa,bức rút Đức Huệ,Trà Cú,mở thông hành lang trên sông Vàm Cỏ Đông.Tàn quân địch từ Hậu Nghĩa chạy về Củ Chi bị ta chặn bắt hơn 1.000 tên.
    Binh đoàn thọc sâu của đoàn 232 cùng với các loại vũ khí nặng đã vượt sông Vàm Cỏ Đông,tập kết ở Mỹ Hạnh,một trung đoàn đến Bà Hom.
    Các lực lượng vùng ven,các đội biệt động,các lực lượng đặc công đánh chiếm những cầu qua sông,tiến công căn cứ rađa Phú Lâm,bắn hoả tiễn vào sân bay Tân Sân Nhất, đảm bảo cho đại quân tiến được vào SG.
    Các lực lượng an ninh vũ trang trên nhiều hướng đã cùng nhân dân trừ gian,truy quét tàn binh địch,phối hợp với bộ đội và chuẩn bị sẵn người,phương tiện để dẫn bộ đội vào nội thành.Trên đường số 4,ta tiếp tục cắt đường, đánh lui nhiều đợt phản kích của địch.
    Chúng tôi nghe báo cáo tổng hợp tình hình diễn ra trong ngày 29/4, đều thấy rằng sau một ngày Tổng công kích trên toàn mặt trận,tình huống diễn ra tốt, đúng như kế hoạch đã vạch ra.Các binh đoàn trên các hướng đều tích cực phát triển, đánh chiếm các căn cứ,vị trí của địch ở vòng ngoài,cô lập,bao vây ngăn chặn ,tiêu diệt làm tan rã phần lớn các sư đoàn 5,25,18,22,7 bố trí ở vòng ngoài và đã chuẩn bị xong các địa bàn ven nội thành,chiếm được các cầu quan trọng quanh SG.
    Cao Văn Viên, đại tướng tổng tham mưu trưởng ngụy,ký chưa ráo mực lệnh ?oTử thủ,bảo vệ đến cùng những phần đất còn lại ? thì đã bỏ chạy.Vĩnh Lộc,trung tướng ngụy lên thay hắn.Tối ngày 29/4 ,bọn đầu sỏ ngụy quân họp tại bộ tổng tham mưu thấy bọn tướng ta bỏ chạy nhiều quá định dùng đài phát thanh kêu gọi chúng trở về trình diện.Tên sư đoàn trưởng sư 18 cho biết sư đoàn hắn thương vong quá mặng,tình hình rối ren,không thể giữ được quá 8 giờ sáng hôm sau.Tên lữ trưởng lữ 3 kỵ binh ngụy thì cho biết đơn vị thiết giáp hết đạn,hết cả xăng ,không thể tiếp tục chống cự được nữa.Tên tư lệnh quân đoàn 3 và tên chuẩn tướng sư 22 cũng đã bỏ đơn vị mà chạy.Duy chỉ còn quân đoàn 4 ngụy , các sư đoàn chưa bị tổn thất nhiều,còn giữ được hệ thống chỉ huy.Trong thành phố SG,chỉ còn 2 tiểu đoàn dù ngụy giữ ngã tư Bảy Hiền.Tổng thống ngụy ra lệnh cho quân ngụy giữ bằng được trung tâm vô tuyến điện Phú Lâm và Quán Tre nhưng chúng không còn đủ quân để giữ.
    Sở chỉ huy chiến dịch HCM hoạt động nhộn nhịp trong đêm 29/4 . Ánh đèn pin, đèn bão, đèn pha loé sáng trong các lán và trên các đường đi. Ánh đèn rực sáng trong phòng tác chiến.Những mái đầu bạc xen lẫn những mái đầu xanh cặm cụi trên tấm bản đồ,nhìn những mũi tên sắc nét màu đỏ đang được vẽ kéo dài,chỉ thẳng vào những mục tiêu lớn đã chọn sẵn trong SG.Phía sau phòng tác chiến , một dãy máy điện thoại dã chiến làm việc không ngừng.
    Các máy vô tuyến điện đang truyền vào không trung những tín hiệu. Đó là chỉ thị bổ sung của Bộ chỉ huy chiến dịch gửi xuống tất cả các đơn vị trước 00 giờ ngày 30/4/1975 :
    - Cho pháo 130 ly đặt ở Nhơn Trạch thôi bắn vào sân bay Tân Sân Nhất.
    - Phổ biến lại và kiểm tra kỹ các tín hiệu,các ký hiệu hiệp đồng khi đánh nội thành
    - Giao nhiệm vụ cho quân đoàn 3 khi đánh vào Tân Sân Nhất thì cho một cánh đánh sang bộ tổng tham mưu ngụy phối hợp với quân đoàn 1.
    - Tất cả các binh đoàn thọc sâu tiến gấp,tiến thẳng vào các mục tiêu đã qui định,bỏ qua những mục tiêu khác trên dọc đường,không để bị vướng mắc làm chậm tốc độ tiến quân.
    Đến 24 giờ 00 ngày 20/4/1975 toàn thể lực lượng tiến công vào SG đã sẵn sàng như một chiếc búa thần đã vung lên,còn kẻ địch co rúm lại,run sợ nhìn chiếc búa thần sắp bổ xuống.

Chia sẻ trang này