1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tiến tới kỉ niệm 31 năm giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước-Đại thắng mùa xuân 1975

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi forza_vn, 18/11/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. lam3d

    lam3d Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2004
    Bài viết:
    330
    Đã được thích:
    0
    [
    Mấy câu này cực hay !!
    <BLOCKQUOTE id=quote><font size=1 face="Arial" id=quote>Trích từ: ãy về hỏi thế hệ trước của các bác là khi quân GP tiến vào SG , Mỹ Nguỵ đã tuyên truyền thế nào về cái gọi là "tắm máu", là "tẩy não" .......Và có điều gì trở thành sự thật không ???
    Cuộc sống vẫn bình thường ! Tốt nhất là hãy quên đi và sống một cuộc sống hạnh phúc, cho dù là ở đâu , vì chúng ta là người VN ![/QUOTE]
    Bản chất dân tộc ta là không khát máu với lại lúc đó còn đang thương lượng với MTGPMN về thống nhất đất nước, chưa tập trung quyền lực để thực hiện các mục tiêu khác. Nhìn sang Campu trước đó mấy ngày thì thấy mấy cái tuyên truyền này không phải là o có cơ sở. Dù sao ta mới áp dụng giai đoạn ''tẩy não'' và trừng phạt ''lý lịch'' đối với quân nhân và quan chức trong chính quyền ngụy thôi (!)
  2. lam3d

    lam3d Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2004
    Bài viết:
    330
    Đã được thích:
    0
    <BLOCKQUOTE id=quote><font size=1 face="Arial" id=quote>Trích từ: Có tôi và các bác cãi nhau ở đây ,chắc khoảng chục người trong cái topic này , chứ nói thật , hơn 80 tr dân VN vẫn làm ăn bình thường , sống vui vẻ trên khắp mọi miền đất nước mà không cần biết có một cái topic (Có khi topic là gì cũng chẳng biết ) như thế này đang "bàn chuyện chính trị" !
    Người uống rượu cứ uống rượu , người cổ vũ bóng đá cứ cổ vũ , chửi nhau cứ chửi nhau, họ đâu thèm quan tâm đâu ???
    [/QUOTE]
    Cuộc đời vẫn đẹp sao nhỉ ? Dù sao thì trái đất vẫn quay, mây vẫn trôi, cây cỏ vẫn mọc xanh... nhưng đây là lịch sử, nó không bình thản như vậy đâu, Forum này dù sao cũng phản ảnh một phần xã hội đó. Qua đây để hiểu và điều chỉnh xã hội vẫn tốt hơn.
    Còn sweetshusi nói theo cảm tính hoặc chỉ đơn thuần đọc sách của ta sau này nên nói về xã hội của chế độ củ hơi cực đoan, o hoàn toàn là lịch sử. Còn ngày giải phóng tôi cũng nghe kể lại : lúc đó mọi người đều im lặng và sợ hãi trước thực tế Campu xảy ra trước đó. Dân số Sài gòn, lúc đó phình ra khá to, phần lớn là con em của những gia đình đã chạy trốn CS từ miền Bắc, một phần ?~chạy loạn?~ từ nông thôn miền Nam lên ( những người này vẫn mang mặc cảm là đã không trung thành ở lại nông thôn ủng hộ VC). Một số gia đình cách mạng ( VC nằm vùng theo tên gọi lúc đó) có vận động bà con ra đường chào mững quân Giải phóng. Nhìn chung dân SG lúc đó mừng vì chiến tranh đã hoàn toàn chấm dứt, nhưng vẫn lo sợ và chờ đợi. Cũng có thể vị thế và góc nhìn của người kể cho tôi khác người kể cho Sweetshusi. Cảm nhận LS thôi.
  3. lam3d

    lam3d Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2004
    Bài viết:
    330
    Đã được thích:
    0
    <BLOCKQUOTE id=quote><font size=1 face="Arial" id=quote>Trích từ: Có tôi và các bác cãi nhau ở đây ,chắc khoảng chục người trong cái topic này , chứ nói thật , hơn 80 tr dân VN vẫn làm ăn bình thường , sống vui vẻ trên khắp mọi miền đất nước mà không cần biết có một cái topic (Có khi topic là gì cũng chẳng biết ) như thế này đang "bàn chuyện chính trị" !
    Người uống rượu cứ uống rượu , người cổ vũ bóng đá cứ cổ vũ , chửi nhau cứ chửi nhau, họ đâu thèm quan tâm đâu ???
    [/QUOTE]
    Cuộc đời vẫn đẹp sao nhỉ ? Dù sao thì trái đất vẫn quay, mây vẫn trôi, cây cỏ vẫn mọc xanh... nhưng đây là lịch sử, nó không bình thản như vậy đâu, Forum này dù sao cũng phản ảnh một phần xã hội đó. Qua đây để hiểu và điều chỉnh xã hội vẫn tốt hơn.
    Còn sweetshusi nói theo cảm tính hoặc chỉ đơn thuần đọc sách của ta sau này nên nói về xã hội của chế độ củ hơi cực đoan, o hoàn toàn là lịch sử. Còn ngày giải phóng tôi cũng nghe kể lại : lúc đó mọi người đều im lặng và sợ hãi trước thực tế Campu xảy ra trước đó. Dân số Sài gòn, lúc đó phình ra khá to, phần lớn là con em của những gia đình đã chạy trốn CS từ miền Bắc, một phần ?~chạy loạn?~ từ nông thôn miền Nam lên ( những người này vẫn mang mặc cảm là đã không trung thành ở lại nông thôn ủng hộ VC). Một số gia đình cách mạng ( VC nằm vùng theo tên gọi lúc đó) có vận động bà con ra đường chào mững quân Giải phóng. Nhìn chung dân SG lúc đó mừng vì chiến tranh đã hoàn toàn chấm dứt, nhưng vẫn lo sợ và chờ đợi. Cũng có thể vị thế và góc nhìn của người kể cho tôi khác người kể cho Sweetshusi. Cảm nhận LS thôi.
  4. dongadoan

    dongadoan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/05/2004
    Bài viết:
    2.508
    Đã được thích:
    3
    Năm 1975 ta thắng " như chẻ tre " ngoài cả dự kiến một phần lớn là do tài năng của các tướng lĩnh như : VNG, VTD, NHA, HMT... cùng sự lớn mạnh của khối chủ lực cơ động gồm 4 QĐ mới được thành lập, thì còn phải kể đến sự dốt nát và đớn hèn của một phần lớn tướng tá VNCH ví dụ như : cái dốt của tướng Phú khi khăng khăng co cụm vào Plây Cu, Kon Tum mà để trống Buôn Ma Thuột, hoặc như chuẩn tướng Lê Trung Tường tư lệnh sư đoàn 23 mà tớ trích dẫn dưới đây :
    ...Vào khoảng giữa trưa hôm ấy {10/3/1975 - ta đang đánh BMT }, có 3 chiếc trực thăng ở thị xã bay lên : 1 bị bắn rơi ngay tại chỗ, 1 chiếc lủi trốn, 1 chiếc đã bốc lên rồi lại cố sống cố chết hạ xuống rìa phía đông thị xã, trong nháy mắt lại bốc lên ngay rồi chuồn thẳng về hướng bắc.
    Ai đến ? Ai đi ? Nhân vật nào mà quan trọng đến thế ? Phạm Văn Phú chăng ? Không thể được, ai mà dám liều lĩnh đến thế ? Đến để tăng cường chỉ huy sao lại bốc đi ngay ? Như vậy có thể kết luận là trực thăng bốc người đi, chứ không phải đưa người đến. Cũng không thể là tư lệnh phó sư 23 hay tiểu khu trưởng vì hai người này còn đang phải chỉ huy. Cuối cùng, chúng tôi { BTL chiến dịch Tây Nguyên } nghiêng về giả thuyết có 1 nhân vật nào đó, không phải là người chỉ huy trực tiếp - nhưng rất quan trọng - có thể là một trùm CIA đánh bài chuồn.
    Câu chuyện đến đây chưa chấm dứt. Ít lâu sau ta thu được báo cáo của DAO { tình báo quân sự Mỹ } có đoạn viết : " Liên đoàn biệt động quân 21 đi giải vây cho BMT ngày 10/3/1975 bị Lê Trung Tường, tư lệnh sư đoàn 23 ra lệnh hủy bỏ cuộc phản kích để rút ra 1 tiểu đoàn bảo đảm bãi đáp ngoài rìa tỉnh lỵ cho vự con y di tản " Theo lời khai của Vũ Thế Quang, sư phó sư 23, thì suốt cả buổi sáng hôm đó phần lớn cán bộ tham mưu của sư đoàn phải tập trung để hoàn thành nhiệm vụ " quan trọng " này.
    Đã " hết ý " chưa ?
    Thế nên chạy tóe khói từ TN về Nha Trang, rồi lại chạy một mạch về SG, quá chân chạy sang Mỹ luôn ! QLVNCH ! Ô hô ! Ai tai !
  5. dongadoan

    dongadoan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/05/2004
    Bài viết:
    2.508
    Đã được thích:
    3
    Năm 1975 ta thắng " như chẻ tre " ngoài cả dự kiến một phần lớn là do tài năng của các tướng lĩnh như : VNG, VTD, NHA, HMT... cùng sự lớn mạnh của khối chủ lực cơ động gồm 4 QĐ mới được thành lập, thì còn phải kể đến sự dốt nát và đớn hèn của một phần lớn tướng tá VNCH ví dụ như : cái dốt của tướng Phú khi khăng khăng co cụm vào Plây Cu, Kon Tum mà để trống Buôn Ma Thuột, hoặc như chuẩn tướng Lê Trung Tường tư lệnh sư đoàn 23 mà tớ trích dẫn dưới đây :
    ...Vào khoảng giữa trưa hôm ấy {10/3/1975 - ta đang đánh BMT }, có 3 chiếc trực thăng ở thị xã bay lên : 1 bị bắn rơi ngay tại chỗ, 1 chiếc lủi trốn, 1 chiếc đã bốc lên rồi lại cố sống cố chết hạ xuống rìa phía đông thị xã, trong nháy mắt lại bốc lên ngay rồi chuồn thẳng về hướng bắc.
    Ai đến ? Ai đi ? Nhân vật nào mà quan trọng đến thế ? Phạm Văn Phú chăng ? Không thể được, ai mà dám liều lĩnh đến thế ? Đến để tăng cường chỉ huy sao lại bốc đi ngay ? Như vậy có thể kết luận là trực thăng bốc người đi, chứ không phải đưa người đến. Cũng không thể là tư lệnh phó sư 23 hay tiểu khu trưởng vì hai người này còn đang phải chỉ huy. Cuối cùng, chúng tôi { BTL chiến dịch Tây Nguyên } nghiêng về giả thuyết có 1 nhân vật nào đó, không phải là người chỉ huy trực tiếp - nhưng rất quan trọng - có thể là một trùm CIA đánh bài chuồn.
    Câu chuyện đến đây chưa chấm dứt. Ít lâu sau ta thu được báo cáo của DAO { tình báo quân sự Mỹ } có đoạn viết : " Liên đoàn biệt động quân 21 đi giải vây cho BMT ngày 10/3/1975 bị Lê Trung Tường, tư lệnh sư đoàn 23 ra lệnh hủy bỏ cuộc phản kích để rút ra 1 tiểu đoàn bảo đảm bãi đáp ngoài rìa tỉnh lỵ cho vự con y di tản " Theo lời khai của Vũ Thế Quang, sư phó sư 23, thì suốt cả buổi sáng hôm đó phần lớn cán bộ tham mưu của sư đoàn phải tập trung để hoàn thành nhiệm vụ " quan trọng " này.
    Đã " hết ý " chưa ?
    Thế nên chạy tóe khói từ TN về Nha Trang, rồi lại chạy một mạch về SG, quá chân chạy sang Mỹ luôn ! QLVNCH ! Ô hô ! Ai tai !
  6. Cavalry

    Cavalry Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/10/2001
    Bài viết:
    3.062
    Đã được thích:
    0
    tạp chí SG T7 hôm nay đăng rằng phim nhựa "Tiếng
    Cồng Định Mệnh" giá 5 tỉ đồng tiền nhà nước đang được làm, trong đó nhân vật tướng Tuấn (dựa theo tướng Phú) "là người có học vấn cao, thông minh, tinh tường chiến sự. Ông nhận định được tình hình nhưng do áp lực của chính quyền lúc đó, nhất là của CIA, nên phải chuốc lấy thất bại". Đạo diễn Lê Thi cho rằng "đó là cái nhìn mới mẻ, tôn trọng lịch sử và chính là tôn trọng mình".
    Quái, liệu tướng Phú có phải thật thế không, hay là ông đạo diễn tin theo cái thuyết Mỹ và Thiệu cùng thằng Do Thái Kissinger đã giật sập VNCH
  7. Cavalry

    Cavalry Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/10/2001
    Bài viết:
    3.062
    Đã được thích:
    0
    tạp chí SG T7 hôm nay đăng rằng phim nhựa "Tiếng
    Cồng Định Mệnh" giá 5 tỉ đồng tiền nhà nước đang được làm, trong đó nhân vật tướng Tuấn (dựa theo tướng Phú) "là người có học vấn cao, thông minh, tinh tường chiến sự. Ông nhận định được tình hình nhưng do áp lực của chính quyền lúc đó, nhất là của CIA, nên phải chuốc lấy thất bại". Đạo diễn Lê Thi cho rằng "đó là cái nhìn mới mẻ, tôn trọng lịch sử và chính là tôn trọng mình".
    Quái, liệu tướng Phú có phải thật thế không, hay là ông đạo diễn tin theo cái thuyết Mỹ và Thiệu cùng thằng Do Thái Kissinger đã giật sập VNCH
  8. T54tank

    T54tank Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/12/2004
    Bài viết:
    57
    Đã được thích:
    0

    Chúng tôi nghe một số thông tin địch trao đổi với nhau.Biệt khu ?o thủ đô ?o ngụy báo cho địch ở Long An:?Thủ Đức đã bị quân Cộng Sản tràn ngập.Quân Cộng Sản có cả xe tăng T54 đang từ Hóc Môn tiến về SG.Tại sao mình không thấy lệnh gì của bên trên cả?? Chúng chưa biết tên tổng tham mưu trưởng của chúng đã bỏ chạy từ sáng sớm rồi.Hạm đội ngụy báo cho các đài trực thuộc của chúng là bộ tư lệnh hải quân đã chạy rồi, đừng liên lạc gì nữa,có gì thì liên lạc trực tiếp với hạm đội ngoài khơi.
    Tình hình diễn biến càng cho thấy thế trận ta bày ra rất hiểm mà địch thì hoàn toàn ở vào thế chết.Chúng có biết hướng tiến công chủ yếu của ta là bắc và tây bắc cho nên chúng đặt ở đây 2 sư đoàn 5 và 25. Địch loay hoay với 2 ý định : phòng ngự bên ngoài SG từ xa hay co cụm lực lượng về SG?Giữ bên ngoài thì bên trong sơ hở vì không còn lực lượng.Còn bỏ bên ngoài lui về giữ bên trong thì bài học Tây Nguyên cho chúng thấy,sẽ là một sự hỗn loạn và chóng đến chỗ diệt vong. Đằng nào thì cũng chết,không cách gì gỡ được,cái thế của địch là thế chết.Nhưng thế trận sáng 30/4 là các sư 5 và 25 ngụy muốn về SG cũng không được nữa rồi,vì ta đã vây chặt chúng ở vòng ngoài trong khi đó,ta phóng những mũi đột kích rất mạnh thọc thẳng vào SG.Sư 25 ngụy đóng ở căn cứ Đồng Dù.Căn cứ này do sư 25?tia chớp nhiệt đới ? Mỹ từ Ha-oai đến lập ra vào năm 1966 để chặn đường tiến của ta vào SG và phá vỡ các địa bàn đứng chân ta ở đây.Bọn chỉ huy sư 25 dùng dây thép gai chặn các cổng ra vào và khoá chặt cửa để ngăn lính trốn.Chúng đeo hẩu hiệu?tử thủ?.Từ sáng 29/4 ,Quân đoàn 3 tổ chức xe tăng xông thẳng vào căn hầm của tên tư lệnh sư đoàn.Bọn tham mưu địch bỏ chạy tán loạn.Cổng chính đã mở.Sĩ quan và binh lính địch nhảy vọt qua khỏi các chướng ngại,kể cả dây thép gai,bãi mìn để chạy.Quân ta bắn chỉ thiên buộc chúng đầu hàng Tên tư lệnh sư đoàn trốn chu trốn nhủi nhưng rồi cũng bị ta bắt.
    Mất Đồng Dù, địch rất hoang mang dao động.Lực lượng địch án ngữ phía tây bắc không có đường rút về SG.Nắm vững thời cơ đó,sư 316 của Quân đoàn 3 bố trị chốt chặn các đường,bao vây địch từng đoạn,kịp thời chuyển sang tiến công, đánh chiếm trận địa pháo Lập Tảo,phát triển đánh Phước Hiệp,Suối Sâu,Trà Võ,Bến Mường ,Bầu Nâu,Cẩm Giang,xóa sổ trung đoàn 66 ngụy bắt 600 tên.
    Sư 10,sư đoàn thọc sâu của Quân đoàn 3,ngày 29/4 đánh chiếm Hóc Môn,trại Quang Trung,Bà Quẹo,thừa thắng sáng 30/4 đánh thẳng tới ngả tư Bảy Hiền , chiếm cổng số 5 sân bay Tân Sân Nhất và bộ tư lệnh dù của địch.
    Sang ngày 30/4.sư 10 bắt đầu tấn công sân bay Tân Sân Nhất và một bộ phận phối hợp với Quân đoàn 1 đánh sang bộ thổng tham mưu ngụy.Từ 8 giờ 30 phút,pháo ta bắn cấp tập vào sân bay.Lửa khói bốc ngút trời.Tiếng pháo vừa dứt,bộ binh trung đoàn 24 ngồi trên xe tăng,xe bọc thép nhanh chóng xông lên đánh chiếm ngã tư Bảy Hiền,thừa thắng phát triển vào cổng số 5 của sân bay. Ở đây địch chống cự quyết liệt,dùng cả máy bay oanh tạc vào đội hình chiến đấu của ta.Quân ta tăng thêm lực lượng đột kích liên tục, đến 9 giờ 30 phút thì chiếm được cổng sân bay.Cùng thời gian đó,một cánh quân khác đánh chiếm bộ tư lệnh sư đoàn dù ngụy,bắt liên lạc được với phái đoàn quân sự ta ở trại Đê-vít.Một cánh quân thứ 3 đánh thẳng vào khu truyền tin,bộ tư lệnh sư đoàn 5 không quân và bộ tư lệnh không quân ngụy.
    Phối hợp chặt chẽ với trung đoàn 24,lúc 9 giờ 30 phút trung đoàn 28 cũng bắt đầu đánh thẳng vào cổng chính bộ tổng tham mưu ngụy.
    Sư 5 ngụy giữ căn cứ Lai Khê trên đường số 13 cách SG hơn 50 km về phía bắc cũng bị Quân đoàn 1 tiến công dữ dội. Đây cũng là một căn cứ do sư đoàn 1 Mỹ ?oAnh cả đỏ ?o lập ra năm 1965.Khi mất liên lạc với sở chỉ huy Quân đoàn 3 ngụy và thấy tình hình chung ở SG hết sức nguy ngập,tên chuẩn tướng ngụy Lê Nguyên Vỹ,tư lệnh sư đoàn 5 ra lệnh tập trung xe cộ để chuyển toàn bộ sư đoàn về SG.Nhưng đường đi về SG đã bị ta chiếm giữ,hắn cùng đơn vị bị chôn chân trong căn cứ.
    Một bộ phận Quân đoàn 1 ta đánh thẳng vào căn cứ Lai Khê.Vỹ núng thế tự sát,tên phó sư đoàn chạy trốn,cơ quan tham mưu của sư 5 ngụy bị ta bắt gọn.
    Một cánh quân khác,sư 312 thuộc Quân đoàn 1,từ 5 giờ đến 10 giờ ngày hôm đó tiêu diệt và bức hàng toàn bộ quân địch ở căn cứ Phú Lợi gồm lực lượng của tiểu khu Bình Dương và một bộ phận sư đoàn 5 ngụy.
    Dự đoán đúng đường rút lui của địch,ta bố trí chốt tại các khu vựa An Lợi trên đường số 14 nên đã bắt gọn 36 xe và buộc 1.200 tên địch đầu hàng.Tại khu vực Búng trên đường số 13 quân ta bắt 7.000 tên địch thuộc sư 5 ngụy đang rút chạy về Lái Thiêu.
    Trong khi đó sư 320 với sự phối hợp của các binh chủng thuộc Quân đoàn 1,sau khi đánh chiếm Lái Thiêu tiến về cầu Bình Phước đã được bộ đội đặc công chiếm giữ từ tờ mờ sáng.Trên đường tiến,lúc 8 giờ 30 phút ta đã tiêu diệt ,phá hủy và bắt hơn 180 xe các loại của lữ 3 kỵ binh ngụy,sau đó phát triển về khu vực bộ tư lệnh các binh chủng địch đóng ở Gò Vấp.Một cánh khác cũng của sư đoàn thọc sâu triển khai đánh địch từ ngã tư cầu Bình Phước đến cầu Bình Triệu , diệt và làm tan rã nốt lực lượng còn lại của lữ 3 kỵ binh,bắt xe tăng địch dẫn đường cho ta tiến về bộ tổng tham mưu ngụy.
    Trên bản đồ tác chiến của ngụy ở bộ tổng tham mưu, địch ghi một câu hỏi:?Còn sư 308 ở đâu??.Sư 308 là một trong những sư chủ lực,thiện chiến và anh hùng của ta mà địch chưa thấy xuất hiện trên mặt trận.Trong những sự sợ hãi của địch ,có một cái sợ theo học thuyết quân sự tư bản:?Sợ nhất là sự im lặng của đối phương.?
  9. T54tank

    T54tank Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/12/2004
    Bài viết:
    57
    Đã được thích:
    0

    Chúng tôi nghe một số thông tin địch trao đổi với nhau.Biệt khu ?o thủ đô ?o ngụy báo cho địch ở Long An:?Thủ Đức đã bị quân Cộng Sản tràn ngập.Quân Cộng Sản có cả xe tăng T54 đang từ Hóc Môn tiến về SG.Tại sao mình không thấy lệnh gì của bên trên cả?? Chúng chưa biết tên tổng tham mưu trưởng của chúng đã bỏ chạy từ sáng sớm rồi.Hạm đội ngụy báo cho các đài trực thuộc của chúng là bộ tư lệnh hải quân đã chạy rồi, đừng liên lạc gì nữa,có gì thì liên lạc trực tiếp với hạm đội ngoài khơi.
    Tình hình diễn biến càng cho thấy thế trận ta bày ra rất hiểm mà địch thì hoàn toàn ở vào thế chết.Chúng có biết hướng tiến công chủ yếu của ta là bắc và tây bắc cho nên chúng đặt ở đây 2 sư đoàn 5 và 25. Địch loay hoay với 2 ý định : phòng ngự bên ngoài SG từ xa hay co cụm lực lượng về SG?Giữ bên ngoài thì bên trong sơ hở vì không còn lực lượng.Còn bỏ bên ngoài lui về giữ bên trong thì bài học Tây Nguyên cho chúng thấy,sẽ là một sự hỗn loạn và chóng đến chỗ diệt vong. Đằng nào thì cũng chết,không cách gì gỡ được,cái thế của địch là thế chết.Nhưng thế trận sáng 30/4 là các sư 5 và 25 ngụy muốn về SG cũng không được nữa rồi,vì ta đã vây chặt chúng ở vòng ngoài trong khi đó,ta phóng những mũi đột kích rất mạnh thọc thẳng vào SG.Sư 25 ngụy đóng ở căn cứ Đồng Dù.Căn cứ này do sư 25?tia chớp nhiệt đới ? Mỹ từ Ha-oai đến lập ra vào năm 1966 để chặn đường tiến của ta vào SG và phá vỡ các địa bàn đứng chân ta ở đây.Bọn chỉ huy sư 25 dùng dây thép gai chặn các cổng ra vào và khoá chặt cửa để ngăn lính trốn.Chúng đeo hẩu hiệu?tử thủ?.Từ sáng 29/4 ,Quân đoàn 3 tổ chức xe tăng xông thẳng vào căn hầm của tên tư lệnh sư đoàn.Bọn tham mưu địch bỏ chạy tán loạn.Cổng chính đã mở.Sĩ quan và binh lính địch nhảy vọt qua khỏi các chướng ngại,kể cả dây thép gai,bãi mìn để chạy.Quân ta bắn chỉ thiên buộc chúng đầu hàng Tên tư lệnh sư đoàn trốn chu trốn nhủi nhưng rồi cũng bị ta bắt.
    Mất Đồng Dù, địch rất hoang mang dao động.Lực lượng địch án ngữ phía tây bắc không có đường rút về SG.Nắm vững thời cơ đó,sư 316 của Quân đoàn 3 bố trị chốt chặn các đường,bao vây địch từng đoạn,kịp thời chuyển sang tiến công, đánh chiếm trận địa pháo Lập Tảo,phát triển đánh Phước Hiệp,Suối Sâu,Trà Võ,Bến Mường ,Bầu Nâu,Cẩm Giang,xóa sổ trung đoàn 66 ngụy bắt 600 tên.
    Sư 10,sư đoàn thọc sâu của Quân đoàn 3,ngày 29/4 đánh chiếm Hóc Môn,trại Quang Trung,Bà Quẹo,thừa thắng sáng 30/4 đánh thẳng tới ngả tư Bảy Hiền , chiếm cổng số 5 sân bay Tân Sân Nhất và bộ tư lệnh dù của địch.
    Sang ngày 30/4.sư 10 bắt đầu tấn công sân bay Tân Sân Nhất và một bộ phận phối hợp với Quân đoàn 1 đánh sang bộ thổng tham mưu ngụy.Từ 8 giờ 30 phút,pháo ta bắn cấp tập vào sân bay.Lửa khói bốc ngút trời.Tiếng pháo vừa dứt,bộ binh trung đoàn 24 ngồi trên xe tăng,xe bọc thép nhanh chóng xông lên đánh chiếm ngã tư Bảy Hiền,thừa thắng phát triển vào cổng số 5 của sân bay. Ở đây địch chống cự quyết liệt,dùng cả máy bay oanh tạc vào đội hình chiến đấu của ta.Quân ta tăng thêm lực lượng đột kích liên tục, đến 9 giờ 30 phút thì chiếm được cổng sân bay.Cùng thời gian đó,một cánh quân khác đánh chiếm bộ tư lệnh sư đoàn dù ngụy,bắt liên lạc được với phái đoàn quân sự ta ở trại Đê-vít.Một cánh quân thứ 3 đánh thẳng vào khu truyền tin,bộ tư lệnh sư đoàn 5 không quân và bộ tư lệnh không quân ngụy.
    Phối hợp chặt chẽ với trung đoàn 24,lúc 9 giờ 30 phút trung đoàn 28 cũng bắt đầu đánh thẳng vào cổng chính bộ tổng tham mưu ngụy.
    Sư 5 ngụy giữ căn cứ Lai Khê trên đường số 13 cách SG hơn 50 km về phía bắc cũng bị Quân đoàn 1 tiến công dữ dội. Đây cũng là một căn cứ do sư đoàn 1 Mỹ ?oAnh cả đỏ ?o lập ra năm 1965.Khi mất liên lạc với sở chỉ huy Quân đoàn 3 ngụy và thấy tình hình chung ở SG hết sức nguy ngập,tên chuẩn tướng ngụy Lê Nguyên Vỹ,tư lệnh sư đoàn 5 ra lệnh tập trung xe cộ để chuyển toàn bộ sư đoàn về SG.Nhưng đường đi về SG đã bị ta chiếm giữ,hắn cùng đơn vị bị chôn chân trong căn cứ.
    Một bộ phận Quân đoàn 1 ta đánh thẳng vào căn cứ Lai Khê.Vỹ núng thế tự sát,tên phó sư đoàn chạy trốn,cơ quan tham mưu của sư 5 ngụy bị ta bắt gọn.
    Một cánh quân khác,sư 312 thuộc Quân đoàn 1,từ 5 giờ đến 10 giờ ngày hôm đó tiêu diệt và bức hàng toàn bộ quân địch ở căn cứ Phú Lợi gồm lực lượng của tiểu khu Bình Dương và một bộ phận sư đoàn 5 ngụy.
    Dự đoán đúng đường rút lui của địch,ta bố trí chốt tại các khu vựa An Lợi trên đường số 14 nên đã bắt gọn 36 xe và buộc 1.200 tên địch đầu hàng.Tại khu vực Búng trên đường số 13 quân ta bắt 7.000 tên địch thuộc sư 5 ngụy đang rút chạy về Lái Thiêu.
    Trong khi đó sư 320 với sự phối hợp của các binh chủng thuộc Quân đoàn 1,sau khi đánh chiếm Lái Thiêu tiến về cầu Bình Phước đã được bộ đội đặc công chiếm giữ từ tờ mờ sáng.Trên đường tiến,lúc 8 giờ 30 phút ta đã tiêu diệt ,phá hủy và bắt hơn 180 xe các loại của lữ 3 kỵ binh ngụy,sau đó phát triển về khu vực bộ tư lệnh các binh chủng địch đóng ở Gò Vấp.Một cánh khác cũng của sư đoàn thọc sâu triển khai đánh địch từ ngã tư cầu Bình Phước đến cầu Bình Triệu , diệt và làm tan rã nốt lực lượng còn lại của lữ 3 kỵ binh,bắt xe tăng địch dẫn đường cho ta tiến về bộ tổng tham mưu ngụy.
    Trên bản đồ tác chiến của ngụy ở bộ tổng tham mưu, địch ghi một câu hỏi:?Còn sư 308 ở đâu??.Sư 308 là một trong những sư chủ lực,thiện chiến và anh hùng của ta mà địch chưa thấy xuất hiện trên mặt trận.Trong những sự sợ hãi của địch ,có một cái sợ theo học thuyết quân sự tư bản:?Sợ nhất là sự im lặng của đối phương.?
  10. T54tank

    T54tank Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/12/2004
    Bài viết:
    57
    Đã được thích:
    0

    Sư 18 ngụy trên đường rút chạy về Thủ Đức,rất hoảng sợ khi thấy quân ta đã đứng chặn ở phía trước.Tên sư trưởng và bọn sĩ quan tham mưu cải trang đi lẩn vào đám tàn quân hỗn loạn lén lút chạy trốn về SG.
    Quân đoàn 4 từ 7 giờ đến 9 giờ sáng tập trung lực lượng đánh chiếm sở chỉ huy quân đoàn 3 ngụy,Hốc Bà Thức sát sân bay Biên Hoà, đánh tan quân địch chống cự ở Hố Nai,Tam Hiệp, chuẩn bị vào SG.
    Cánh Quân đoàn 2,sau một đêm điều chỉnh đội hình bổ sung hiệp đồng ,sáng ngày 30/4 cho binh đoàn thọc sâu,dưới sự chi viện của 3 trận địa hoả lực,có đặc công,biệt động dẫn đường,bắt đầu vượt sông SG mà tiến.Dọc đường Quân đoàn dùng hoả lực tiến công trong hành tiến diệt các ổ đề kháng của địch ở Thủ Đức,phía bắc cầu Rạch Chiếc.
    9 giờ 30 phút ,bộ phận đi đầu đến cầu Rạch Chiếc.Cầu này đã được biệt động ta đánh chiếm trước và giữ vững cho đến lúc đại quân tới.
    Những bộ phận đi đầu của đoàn 232 trên 2 hướng tây nam, đang tiến gần về phía biệt khu thủ đô và tổng nha cảnh sát ngụy.
    Trên đường số 4 ,ta vận động tiến công tiêu diệt và làm tan rã toàn bộ sư đoàn 22 ngụy mới khôi phục,liên đoàn 6 biệt động quân,giải phóng thị xã Tân An, đánh chiếm chi khu Thủ Thừa.
    Cũnng trong sáng 30/4, để hòng vớt vát được chút gì,ngụy quyền SG tiếp tục triệu tập một cuộc họp các ?otổng trưởng? ngụy ở dinh ?oĐộc Lập? để làm lễ ra mắt ?otân nội các? vào lúc 10 giờ sáng.
    Nhưng đã quá muộn. Đúng 9 giờ 25 phút,chúng được tin đã mất 4 sư đoàn 5,18,22 và 25 các lữ đoàn TQLC,thiết giáp bị đánh tan nát,quân ta đánh vào Tân Sân Nhất và bộ tổng tham mưu,các xe tăng ta đã vượt qua các cầu trên sông SG,thành phố bị chia cắt hẳn với quân đoàn 4 ở đồng bằng sông Cửu Long . Trước tình thế đó chúng thấy : thế là hầu như không còn gì nữa và buộc phải đưa ra một tuyên bố của ?otổng thống ?o ngụy xin ngừng bắn.Bản tuyên bố ấy được viết,thu tiếng nói vào băng ghi âm tại dinh ?oĐộc Lập? và đưa đi phát thanh.
    Giữa lúc cả cái triều đình cuối cùng do Mỹ dựng lên đang ngồi trong dinh thì cửa phòng mở.Họ tưởng quân Giải phóng đến, đứng bật cả dậy.Hoá ra người bước vào là Va-nuy-xen .Tên tướng nay một mình đi vào dinh.Hắn xộc lên chỗ ?onội các? ngụy đang ngồi ,ngăn cản việc đem cuộn băng thu âm của ?otổng thống? đi phát thanh.Rồi hắn gặp ?otổng thống? ngụy để bày kế chặn cuộc tổng công kích của ta vào SG.
    Mưu ma chước quỷ của Va-nuy-xen thật là nực cười ,hành động thật là thô bạo,trắng trợn,nói nhiều ra chưa tiện,nhưng cũng không thể giúp ngụy quyền cứu vãn tình thế.Cuộn băng ghi âm tiếp tục được đưa đi phát thanh.?Tổng thống ?o ngụy đề nghị ?o ngừng bắn để thảo luận về việc bàn giao chính quyền.? Đến lúc này địch còn dùng thủ đoạn hòng ngăn cản bước tiến của quân ta đến toàn thắng !
    Trước tình hình đó,Bộ chính trị đã chỉ thị ngay cho mặt trận như sau:
    ?oTiếp tục tiến công vào SG theo kế hoạch,tiến quân với khí thế hùng mạnh nhất,giải phóng và chiếm lĩnh toàn bộ thành phố,tước vũ khí quân địch,giải tán chính quyền các cấp của địch, đập tan triệt để mọi sự chống cự của địch.?
    Bộ chỉ huy chiến dịch HCM,sau khi thảo luận tập thể, đã đưa ra mệnh lệnh sau đây gửi ngay cho các quân khu,quân đoàn,các đơn vị:
    -Các quân khu,quân đoàn, đơn vị tiếp tục phát triển tiến công thật nhanh vào các khu vực,các mục tiêu đã quy định trong thành phố và địa phương.
    -Kêu gọi quân địch đầu hàng,nộp toàn bộ vũ khí,bắt giữ và tập trung các sĩ quan địch từ cấp tá trở lên.
    -Nếu chỗ nào địch chống cự thì lập tức tấn công tiêu diệt ngay.
    Cả khi chưa nhận được lệnh nói trên của Bộ chỉ huy chiến dịch và cả ngay sau khi nghe tin địch yêu cầu ngừng bắn,các đơn vị trên toàn mặt trận vẫn tiến quân nhanh vào các đường phố SG.Bộ đội ta nói với nhau :?Không có chuyện ngừng bắn.Cứ tiếp tục tiến công,thời cơ nghìn năm có một là đây.?Chúng tôi rất mừng khi thấy cán bộ và chiến sĩ ta quả là đã trưởng thành nhiều và hết sức nhạy bén về chính trị,có ý chí quyết thắng rất cao,có tinh thần kỷ luật và tinh thần trách nhiệm đối với vận mệnh dân tộc,quán triệt đầy đủ quyết tâm chiến lược của Bộ chính trị.
    Điều mới lạ nhất của chiến dịch lịch sử này chính là cái đã nảy ra trong tâm hồn cán bộ và chiến sĩ ta.Cái gì đã làm nên khí thế bộ đội ta ra quân hùng dũng nhất,kiên quyết nhất trong chiến dịch năm nay?Cái gì đã làm cho bộ đội ta ai cũng hiểu rõ quyết tâm lớn của Đảng,của dân tộc,hiểu rõ thời cơ vô cùng qúi giá này và hiểu rõ cách đánh chưa từng thấy này.?Cái gì đã làm cho bộ đội ta dũng cảm,khẩn trương một cách lạ thường,thông minh về chính trị một cách xuất sắc vào giai đoạn cuối của cuộc chiến tranh này?
    Ý chí và bản lĩnh ấy của quân đội ta không phải ngày một ngày hai mà có được. Đấy là kết qủa của cả một quá trình liên tục tiến hành công tác tư tưởng và công tác tổ chức của Đảng trong các lực lượng vũ trang.Và trong 30 năm chiến đấu vừa qua,có chiến dịch nào mà Bác chẳng cùng bộ đội ta hành quân.Ra trận năm nay,toàn quân có sức mạnh phi thường khi trận quyết chiến chiến lược này mang chính tên Người :Hồ Chí Minh.Người, đối với mỗi cán bộ chiến sĩ ta là niềm tin,là sức mạnh và là lẽ sống.Trong những cánh quân trùng trùng điệp điệp tiến lên phía trước,mỗi chiến sĩ ta mang tới thành phố Hồ Chí Minh hy vọng của dân tộc và tình yêu đất nước.Sức mạnh của Tổ quốc tích lũy nhiều năm ,hôm nay chính mắt các anh chiến sĩ được thấy và sẽ không thứ gì,không kẻ thù nào ngăn được.
    Các cánh quân tiến nhanh về 5 mục tiêu chủ yếu để rồi từ đó tỏa ra.
    Nhìn trên bản đồ tác chiến,5 cánh quân của ta như 5 bông sen nở tung ra từ 5 mục tiêu tiến công chủ yếu.Quân đoàn 1 đánh chiếm bộ tổng tham mưu ngụy và khu tư lệnh các binh chủng địch.Quân đoàn 3 chiếm sân bay Tân Sân Nhất và đã gặp được cánh quân trụ sẵn ở đây:Phái đoàn quân sự ta ở trại Đê-vít ,một cảnh gặp nhau lý thú và đầy xúc động.Quân đoàn 4 chiếm bộ quốc phòng ngụy,cảng Bạch Đằng và đài phát thanh. Đoàn 232 chiếm biệt khu thủ đô và tổng nha cảnh sát ngụy.Quân đoàn 2 chiếm dinh? Độc Lập?,nơi bọn đầu sỏ,tay sai của Mỹ bán độc lập,buôn máu người và buôn lậu.Bộ đội ta xông ngay lên gác,nơi ?o nội các? nguỵ đang họp và bắt giữ ngay tại chỗ toàn bộ đầu sỏ ngụy quyền trung ương,kể cả?tổng thống? ngụy.Bộ đội ta xử trí linh hoạt,tuyên bố vững vàng,biểu hiện khí thế một quân đội chiến thắng.Cờ CM tung bay trên dinh ?oĐộc Lập?.Lúc ấy là 11 giờ 30 phút ngày 30/4 .Dinh ?oĐộc Lập? trở thành hợp điểm của các cánh quân giải phóng SG.
    Tại sở chỉ huy mặt trận,chúng tôi mở các máy thu thanh để nghe.Tiếng của ?otổng thống? ngụy quyền xin hạ vũ khí đầu hàng không điều kiện.Sài Gòn hoàn toàn giải phóng ! Toàn thắng ! Chúng ta toàn thắng rồi !Tất cả chúng tôi trong sở chỉ huy đều nhảy lên,reo lên, ôm hôn nhau,công kênh nhau.Tiếng vỗ tay,tiếng cười ran,tiếng nói vui,náo nhiệt,ríu rít,tưng bừng như cả mùa xuân ập đến .Một cảnh tượng vui mừng không gì tả được.Các đồng chí Lê Đức Thọ,Phạm Hùng ôm chầm lấy tôi cùng tất cả cán bộ chiến sĩ có mặt.Tất cả chúng tôi nghẹn ngào,xúc động vì sung sướng.Tôi châm một điều thuốc lá hút. Đồng chí Đinh Đức Thiện mắt đỏ hoe nói ?bây giờ có nhắm mắt cũng yên lòng?Cái giây phút lịch sử thiêng liêng này,sảng khoái và hả hê này,cả một đời người,cả nhiều đời người mới có. Đời chúng ta đã biết nhiều buổi sớm mai thắng lợi, nhưng không buổi sớm mai nào tươi đẹp,rực rỡ ,trong mát như buổi sớm mai toàn thắng hôm nay,buổi sớm mai em bé lớn thêm và cụ già trẻ lại.
    Điện của Bộ chính trị gửi cho chúng tôi:? Đã nhận được tin ta đã cắm cờ trên dinh Độc Lập,gửi các anh lời chúc mừng đại thắng.Bộ chính trị rất vui.?Và có cả tiếng nói từ trái tim Tổ quốc qua máy điện thoại truyền đến chúng tôi :?Chúc mừng đại thắng.Các anh trong ấy có nghe thấy tiếng pháo nổ không ? Hà Nội đang ran tiếng pháo đấy.?
    Cả Hà Nội đổ ra đường, đốt pháo,tung hoa,vẫy cờ.Hà Nội thủ đô của cả nước,Hà Nội anh hùng,nơi có Bác và bộ óc vĩ đại của Đảng ta, đã cùng toàn quốc làm nên chiến thắng này.Rừng người,biển người tràn đi các phố trong tiếng reo ca.Cả nước ta ra đường hít sâu bầu không khí của ngày vui trọn vẹn . Cả nước nhảy mừng ngày hoà bình thật sự sau 30 năm chiến tranh,ngày xoá hoạ chia cắt và ngày kết thúc nỗi khổ phân ly.
    Tất cả nhân dân ta,trừ bọn bán nước,dạt dào tự hào,phấn chấn cất cao tiếng hát toàn thắng.Khuôn mặt nhân dân ta chưa bao giờ đẹp như ngày hôm nay.Nhân dân Việt Nam anh hùng xứng đáng với chiến thắng vĩ đại này và chính thắng lợi lịch sử này mang nặng công sức trời biển và những hy sinh to lớn của nhân dân ta.Từ nay đất nước nối liền một dải,non sông thu về một mối,hoà bình thật dứt khoát, độc lập thật hoàn toàn.Gia đình đoàn tụ mà dân tộc cũng đoàn viên.

Chia sẻ trang này