1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tiến tới kỉ niệm 31 năm giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước-Đại thắng mùa xuân 1975

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi forza_vn, 18/11/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. judge

    judge Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2004
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Chú này nói không hết. Bọn vong nô chỉ có vài triệu thằng ở nưóc ngoài thôi, tớ cũng chẳng quan tâm bọn này làm gì. Vấn đề là những ngưòi có con em đã từng làm việc cho chế độ VNCH, những bà mẹ miền Nam đã có con ''''theo giặc'''' hay đã mất con trong cuộc chiến cơ cậu ạ. Kết tội họ là khó đấy cậu ạ vì họ là nạn nhân bị xô đẩy vào cuộc chiến thội. Họ còn sống sờ sờ ra ở ngay Việt Nam đấy, và rất nhiều nữa. Họ và con cháu họ cũng là nhân dân VN cả đấy nhưng tôi chắc họ không thể chửi vào mặt ông bà bố mẹ con cái họ để đi tự hào kỷ niệm ngày lễ ''''đại thắng'''' đâu. Cậu phải ở trong cái hoàn cảnh của họ cậu mới thấu cậu ạ. Hãy nghĩ đến những gia đình có con bị cuốn về về hai phía thì thấy ngay thôi, ngày đại hỉ của thằng Tư cũng đỗng thời là ngày đại nhục của thằng Bảy! Nó trớ trêu như thế đấy!
    Nên coi 30/4 là ngày hòa giải dân tộc thôi. Cho dịu đi nỗi đau chung của tất cả người Việt dù họ bị xô về phía nào.
    Được judge sửa chữa / chuyển vào 06:00 ngày 22/11/2004
  2. Cavalry

    Cavalry Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/10/2001
    Bài viết:
    3.062
    Đã được thích:
    0
    ngày 30-4 là Ngày Chiến Thắng, bao nhiêu người từ Bắc xuống Nam đã ngã xuống vì ngày này, họ được quyền xác định rõ ràng như thế! Còn những người phía bên kia, chẳng có gì là nhục cả nếu như họ chỉ bị ép buộc vào cuộc chiến!
  3. Cavalry

    Cavalry Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/10/2001
    Bài viết:
    3.062
    Đã được thích:
    0
    ngày 30-4 là Ngày Chiến Thắng, bao nhiêu người từ Bắc xuống Nam đã ngã xuống vì ngày này, họ được quyền xác định rõ ràng như thế! Còn những người phía bên kia, chẳng có gì là nhục cả nếu như họ chỉ bị ép buộc vào cuộc chiến!
  4. blackarmy

    blackarmy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2004
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Bác ạ,bây giờ người ta suy nghĩ thoáng rồi,nếu thằng bảy không phải là tình nguyện đi lính,gây tội ác với bà con,thì cũng chả ai ghét bỏ khinh thường gì cả. Bây giờ ai làm ăn giỏi lương thiện thì đều được kính trọng cả. Còn nếu thằng 7 mà có tội thì khỏi nói nữa, nhưng ai có tội thì người đó chịu.
    Ngày 30-4 là 1 ngày vinh quang đặc biệt của Nhân dân Việt Nam.Có ngày đó,mà ngày nay chúng ta có thể tự hào khi nói với mọi người nước ngoài là "Tôi là người Việt Nam" mà không cần phải chen thêm chứ Nam hay Bắc ở trước.
    Tại sao vẫn có những kẻ hằn học,muốn nước Việt Nam phải là 2 nước,trong khi cùng 1 dân tộc nhỉ.Đúng là suy nghĩ của......(nhạy cảm)
  5. blackarmy

    blackarmy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2004
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Bác ạ,bây giờ người ta suy nghĩ thoáng rồi,nếu thằng bảy không phải là tình nguyện đi lính,gây tội ác với bà con,thì cũng chả ai ghét bỏ khinh thường gì cả. Bây giờ ai làm ăn giỏi lương thiện thì đều được kính trọng cả. Còn nếu thằng 7 mà có tội thì khỏi nói nữa, nhưng ai có tội thì người đó chịu.
    Ngày 30-4 là 1 ngày vinh quang đặc biệt của Nhân dân Việt Nam.Có ngày đó,mà ngày nay chúng ta có thể tự hào khi nói với mọi người nước ngoài là "Tôi là người Việt Nam" mà không cần phải chen thêm chứ Nam hay Bắc ở trước.
    Tại sao vẫn có những kẻ hằn học,muốn nước Việt Nam phải là 2 nước,trong khi cùng 1 dân tộc nhỉ.Đúng là suy nghĩ của......(nhạy cảm)
  6. tranlam99

    tranlam99 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/08/2003
    Bài viết:
    361
    Đã được thích:
    211
    Nếu nói như mấy cậu Việt kiều thì phải xem lại hết lịch sử dân tộc.
    Chắc chiến thắng Đống Đa của "cụ Tư " Quang Trung cũng là thất bại của "tên Bảy" Lê Chiêu Thống. Chiến thắng 3 lần trước quân Nguyên của "cụ Tư " Trần Hưng Đạo cũng là thất bại của "thằng Bảy" Trần Ích Tắc.
    Rồi đến chiến thắng Điện Biên Phủ cũng là thất bại của những "thằng Bảy" như Nguyễn Văn Hinh, Trần Văn Đôn, Nguyễn Văn Thiệu, Dương Văn Minh, Phạm Văn Phú ... chứ đâu phải là của quân Pháp xâm lược.

    .
    .
    Được tranlam99 sửa chữa / chuyển vào 10:37 ngày 22/11/2004
  7. tranlam99

    tranlam99 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/08/2003
    Bài viết:
    361
    Đã được thích:
    211
    Nếu nói như mấy cậu Việt kiều thì phải xem lại hết lịch sử dân tộc.
    Chắc chiến thắng Đống Đa của "cụ Tư " Quang Trung cũng là thất bại của "tên Bảy" Lê Chiêu Thống. Chiến thắng 3 lần trước quân Nguyên của "cụ Tư " Trần Hưng Đạo cũng là thất bại của "thằng Bảy" Trần Ích Tắc.
    Rồi đến chiến thắng Điện Biên Phủ cũng là thất bại của những "thằng Bảy" như Nguyễn Văn Hinh, Trần Văn Đôn, Nguyễn Văn Thiệu, Dương Văn Minh, Phạm Văn Phú ... chứ đâu phải là của quân Pháp xâm lược.

    .
    .
    Được tranlam99 sửa chữa / chuyển vào 10:37 ngày 22/11/2004
  8. Masan_1

    Masan_1 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    2.330
    Đã được thích:
    14
    Theo tôi câu này nên viết là chiến thắng quan trọng trong lịch sử cận đại ... không thể so chiến thắng này với chiến thắng kia, giống như trược đây trong BOX này chúng ta đã bình luận ai là Anh Hùng Dân Tộc Vĩ Đại nhất trong LS dân tộc.
  9. Masan_1

    Masan_1 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    2.330
    Đã được thích:
    14
    Theo tôi câu này nên viết là chiến thắng quan trọng trong lịch sử cận đại ... không thể so chiến thắng này với chiến thắng kia, giống như trược đây trong BOX này chúng ta đã bình luận ai là Anh Hùng Dân Tộc Vĩ Đại nhất trong LS dân tộc.
  10. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    Địch vẫn chú ý phòng thủ bắc Tây Nguyên nhiều hơn.Ta lại tăng cường hoạt động nghi binh:huy động nhân dân vùng giải phóng ở Công-Tum và Plây-Cu rầm rập kéo đi làm đường,chữa đường,vận tải,bộ đội kết hợp với địa phương tổ chức nhiều cuộc mít-tinh hoan nghênh bộ đội về giải phóng Plây-Cu,Công-Tum
    Ngày 1/3 ,sư 968 diệt 2 đồn trên đường số 19,phía tây Plây-Cu,áp sát vào quận Thanh An.Địch lại càng khẳng định ta chuẩn bị địa bàn để đánh Plây-Cu.Chúng vội điều trung đoàn 45 từ Thuần Mẫn(ngã ba đường số 14 đi Phú Bổn)lên Thanh An ngày 3/3.Thấy địch đã mắc câu,tôi nhắc đồng chí Hoàng Minh Thảo chỉ thị cho sư 968 đánh mạnh hơn nữa ,tăng thêm đạn lớn cho sư đoàn bắn vào sân bay Cù Hanh và dặn đồng chí Thanh Sơn,sư đoàn trưởng phải"đánh một mà la mười"
    Ngày 4/3 ,trung đoàn 95 và sư đoàn 3 của quân khu 5 tiêu diệt 1 loạt vị trí và cắt đứt đường số 19 trên 2 đoạn ở phía đông và ở phía tây An Khê.Địch điều 2 trung đoàn của sư 22 từ Bình Định lên giải toả tây An Khê và lữ kỵ binh 2 từ Plây-Cu xuống giải toả tây An Khê.Phạm Văn Phú càng cố sống cố chết tăng cường phòng thủ bắc Tây Nguyên ,chủ yếu là Plây-Cu.Hắn tung các liên đoàn biệt động quân 4,6 thọc ra phía tây bắc Công-Tum và tây bắc Plây-Cu để tìm sư đoàn 10 và sư đoàn 320 của ta ,là 2 sư đoàn từng giáng cho địch những đòn đau trong những năm 72-74.Pháo binh và máy bay địch tập trung đánh vào bất cứ chỗ nào chúng nghi ta trú quân hoặc đặt trận địa pháo.
    Trong khi đó sư đoàn 320 vẫn nằm im ở phía tây đường số 14 chỉ cách đường 5 km,đoạn từ cầu I-a-leo đến Chư Xê.Và ngay ngày 3/3 sư đoàn đã cho tiểu đoàn 9 vượt đường số 14 vòng sang phía đông quận lỵ Thuần Mẫn,sẵng sàng khi có lệnh sẽ ra chốt trên đường từ Thuần Mẫn đi Cheo Reo,không cho địch từ Phú Bổn lên tăng cường cho đường số 14 hoặc từ Thuần Mẫn tháo chạy về Cheo Reo.Hành động của tiểu đoàn này rất thích hợp,khôn khéo và kín đáo,tách ra hoạt động độc lập xa trung đoàn nhưng vẫn kéo dây điện thoại bí mật chui qua đường số 14 để giữ vững liên lạc với trung đoàn ở cách xa hơn 20 km .Và chính tiểu đoàn 9 sau này đã là đơn vị đầu tiên của sư đoàn 320 ra chặn đội hình địch ở phía đông Phú Bổn khi chúng tháo chạy từ Plây-Cu về Phú Yên theo đường số 7.
    Còn sư đoàn 10 thì đang bí mật dồn binh,hoả lực vào sát Đức Lập và Đắc Soong ở phía tây nam BMT,khẩn trương chuẩn bị mọi mặt kế hoạch để nổ súng đúng ngày giờ kế hoạch.
    Ngày 5/3,trung đoàn 25 ra cắt đứt đường số 21 trên đoạn phía đông Chư Cúc,diệt 1 đoàn hơn 80 xe.
    Thế là đến ngày 5/3,địch ở Tây Nguyên đã bị cô lập với đồng bằng,nhưng giữa nam Tây Nguyên và bắc Tây Nguyên địch vẫn đi lại được với nhau,vì ta chưa chủ trương cắt đứt đường số 14.Hằng ngày khoảng 60-80 xe quân sự và dân sự vẫn đi lại bình thường.
    Vì sao ta không cắt đường số 14 cùng một lúc với đường số 19 và 21 ?
    Trong kế hoạch cài thế ,ngoài việc chia cắt chiến lược thì chia chia cắt chiến dịch có nhiệm vụ chốt chặn đường số 14 để cắt rời BMT với Plây-Cu.Nhưng thực hiện lúc nào?Nếu cắt đường số 14 sớm thì có thể bị lộ ý đồ đánh BMT,và muốn cắt đường số 14 trên 2 đoạn phía bắc và phía nam quận lỵ Thuần Mẫn thì phải đánh chiếm quận lỵ này.mà ta đã đánh chiếm thì địch sẽ biết ta có một sư đoàn đứng ở bắc BMT.Trong trường hợp đó,địch sẽ tìm cách đưa thêm lực lượng về tăng cường BMT và giải toả bằng cách dùng máy bay lên thẳng đổ bộ hoặc đánh thông đường số 14.Cuộc chiến đấu ở đây có thể sớm bị"cộm lên",yếu tố bí mật khi đánh BMT sẽ không còn.Ta chủ trương:bắt đầu đánh BMT thì đồng thời đánh Thuần Mẫn và cắt đường số 14.Nhưng mặt khác lại phải sẵng sàng một lực lượng lớn để trong khi ta chưa cắt đường mà địch đã phát hiện ý đồ ta đánh BMT và địch tăng cường lực lượng cỡ trung đoàn trở lên từ Plây-Cu theo đường số 14 xuống,thì lập tức thực hành một trận vận động phục kích tiêu diệt lực lượng này,đồng thời chốt luôn đường số 14.Do ý định đó,ta đã bố trí ở khu vực này sư đoàn 320,một sư đoàn quen đánh vận động,có nhiều kinh nghiệm cắt và chốt giữ đường.Nhưng thực hiện được đúng ý định này không đơn giản,luôn luôn phải theo dõi tình hình,suy nghĩ căng thẳng ,nhất là người chỉ huy trực tiếp ở đây là sư đoàn trưởng sư 320.Lúc này trên đường xe địch vẫn lên xuống bình thường.Trong chiến đấu không phải lúc nào ta cũng nắm chắc ý định và hành động của địch.Hơn nữa kẻ địch này cũng xảo quyệt và mạnh,hơn nữa chúng còn sử dụng được không quân của chúng.Cho nên thời cơ nào hạ lệnh cho sư đoàn 320 ra đánh địch và cắt đường là phải cân nhắc ,tính toàn kỹ lưỡng nhạy bén lắm.
    Một tình huống xảy ra:trưa ngày 5/3,sư đoàn 320 dùng một tiểu đoàn diệt 1 đoàn xe quân sự 14 chiếc và thu 2 khẩu pháo 105 mm trên đường số 14,đoạn bắc Thuần Mẫn đi BMT,thu toàn bộ vũ khí,bắt toàn bộ tù binh ,trong đó có cả vợ chồng tên trung úy pháo binh ,và báo cáo lên mặt trận:2 hôm nay địch tăng thêm 1 tiểu đoàn của trung đoàn 45 về Thuần Mẫn thường xuyên lùng sục phía tây đường số 14 để phát hiện ta.Ta vẫn tránh không nổ súng và giữ được bí mật.Hằng ngày cường độ vận chuyển trên đường số 14 của địch tăng lên.Chủ trương đánh trận hôm nay là vì phán đoán địch đưa dần trung đoàn 45 về tăng cường cho BMT.Đề nghị cho sư đoàn ra chiếm lĩnh trận địa chốt chặn trên đường số 14 ,đánh Thuần Mẫn và diệt luôn cả tiểu đoàn của trung đoàn 45 hiện đang tăng cường ở đó.
    Đồng chí Vũ lăng báo cáo với tôi tình hình đó và xin chỉ thị .Tôi thông cảm sự lo lắng về trách nhiệm của sư đoàn 320 và cũng thông cảm sự căng thẳng của một đơn vị lớn buộc phải im lặng để chờ thời cơ phục vụ cho lợi ích chung cho toàn mặt trận,giấu mình tránh những loạt pháo địch bắn thăm dò ,những tên thám báo và những đơn vị nhỏ của địch đổ xuống gần khu vực bố trí của bộ đội bằng máy bay lên thẳng hoặc đi bộ.Chúng vừa lùng sục lại vừa lo sợ.
    Nhưng điểm lại tình hình hoạt động mấy ngày gần đây của địch thì chúng đối phó dè dặt,chưa có ý đồ rõ ràng .Chúng vẫn tập trung chú vào bắc Tây Nguyên và lo giải toả đường số 19,chưa thay đổi nhận định cũ.Ta vẫn giữ được bí mật,cần tiếp tục giữ bí mật nữa ,đánh lừa địch thêm để tranh thủ ,khẩn trương chuẩn bị cho trận then chốt mở đầu.
    Sau khi trao đổi ý kiến thêm về đồng chí Lê Ngọc Hiền ,tôi chỉ thị cho mặt trận:"sư đoàn 320 tiếp tục im lặng ,tránh nổ súng với bọn thám báo lùng sục ,không có lệnh-không được đánh trên đường số 14,giữ vững quyết tâm đã xác định"Đồng thời tôi lệnh cho mặt trận cử cán bộ xuống hỏi cung ngay tên trung uý pháo binh vừa bị bắt.
    Nửa đêm ,đồng chí thư ký của tôi lên báo cáo:tên tù binh khai đoàn xe của chúng chở 1 đại đội của trung đoàn 45 và một số nhân viên về hậu cứ ở BMT nghỉ và hôm sau sẽ chở tân binh lên bổ sung cho các đơn vị của trung đoàn ở Plây-Cu.Như vậy 14 xe từ Plây-Cu về BMT là chuyển vận thường xuyên,chưa phải là tăng cường lực lượng về giữ BMT.Nhưng dù sao,địch đã bị đánh và đã biết ta có lực lượng trên đường 14,cáh Plây-Cu khoảng 30km về phía nam.Tiếp đó ,đồng chí báo cáo thêm:mặt trận vừa cho biết đoàn cán bộ của trung đoàn pháo binh đi trinh sát địa hình ngày 5/3 đã chạn địch ở bắc BMT,một chiến sĩ ta bị thương và bị địch bắt,có mang theo trong người 1 sổ nhật ký.
    Tôi suy nghĩ:còn 4 ngày nữa là nổ súng đánh BMT,địch sẽ còn làm gì những ngày sắp tới ?Đến nay địch vẫn còn nhận định sai về hướng tiến công chủ yếu của ta.Nhưng nếu vẫn còn những hiện tượng làm lộ bí mật như vừa qua,thì nhất định phải xem xét lại.Lúc này địch đang cố tìm hiểu ý định và hành động của ta.Tôi gọi điện cho đồng chí Vũ Lăng nhắc phải kiểm tra từng chiến sĩ để chấp hành thật nghiêm những qui định về giữ bí mật.
    Sáng 6/3,đồng chí cán bộ tham mưu báo cáo:theo tin của địch ta thu được,chúng đã cho tiểu đoàn 3 của trung đoàn 53 cùng một chi đội thiết giáp,một tiểu đoàn bảo an nống lên Quảng Nhiêu ,đông bắc BMT 11 km.Ngay sau đó,đồng chí tác chiến của mặt trận báo cáo bằng điện thoại cụ thể từng mũi của địch đang lùng sục như thế nào ở khu vực này,những bộ phận lực lượng pháo binh,xe tăng,công binh của ta đang chuẩn bị đường cơ động ,khu tập kết .... ở đây phải lui về phía sau tránh địch để khỏi bị lộ.Nhưng nếu chúng lùng sục kéo dài đến ngày 8/3 sẽ ảnh hưởng đến việc chuẩn bị theo cánh đánh của ta từ phía bắc vào thị xã.
    Có thể do bắt được chiến sĩ của ta có mang theo tài liệu nên địch bắt đầu nghi hướng này.Nhưng dù biết là có đơn vị pháo binh của ta ở bắc BMT cũng chưa chắc địch đã dám khẳng định ta sẽ đánh thị xã này.Cũng có thể là chúng sẽ cho rằng ta chuẩn bị để pháo kích vào thị xã nếu ở đây chúng không phát hiện được gì thêm.
    Tôi bàn với các đồng chí trong bộ phận tham mưu tác chiến của đại diện bộ tổng tư lệnh,rồi cử đồng chí Lê Ngọc Hiền xuống bộ chỉ huy mặt trận cùng anh em triển khai ngay mấy việc sau đây:
    Hướng Quảng Nhiêu tiếp tục đánh địch ở hướng này để xử trí cụ thể từng tình huống.
    Nếu chiều ngày 6/3 địch không lùi về BMT(qui luật của địch ở đây là thường khi có nghi ngờ,chúng lùng sục 1 ngày,không phát hiện gì sẽ lui về)thì lệnh cho sư đoàn 320 chuẩn bị sáng 7/3 tiêu diệt cứ điểm Chư Xê(trên đường số 14-phía bắc Buôn Hồ)để kéo địch về hướng này,tạo điều kiện cho các đơn vị của ta ở hướng Quảng Nhiêu tiếp tục công tác chuẩn bị.
    Nếu ngày 7/3 ,địch vẫn tiếp tục lùng sục ,thì ngày 8/3 sư 320 đánh chiếm quận lỵ ,chi khu Thuần Mẫn,thực hiện cắt hẳn đường số 14 "hút"địch từ BMT lên ,đồng thời sẵng sàng đánh địch từ Plây-Cu xuống.
    Đúng như ta đã phán đoán,trưa ngày 6/3 ta bắt được tin địch :Đồng chí chiến sĩ của ta bị thương nặng,bọn ngụy đưa đi bệnh viện cưa chân ,cứu chữa để tên sư trưởng sư 23 ngụy xuống khai thác.Nhưng đồng chi chiến sĩ ta lại đang mê man,chưa tỉnh(Sau này ta biết được chúng chưa kịp khai thác gì thì ta đã giải phóng BMT.Đồng chí được anh em đưa từ bệnh viện của địch về đơn vị )
    Ngày 7/3 ,ta diệt Chư Xê trong 30 phút,tạo điều kiện chốt giữ chắc chắn hơn trên đường số 14,nhưng địch vẫn chưa rút khỏi Quảng Nhiêu.
    Ngày 8/3,sư đoàn 320 đánh chiếm quận lỵ Thuần Mẫn,cắt hẳn đường số 14.Đến trưa,lực lượng địch ở Quảng Nhiêu vội vã bỏ cuộc hành quân rút về BMT.
    Ngày 9/3 ,theo đúng kế hoạch ta đánh chiếm quận lỵ Đức Lập,Đắc Soong,Núi Lửa,mở thông hoàn toàn đường chiến lược bắc-nam,phía đông Trường Sơn.Trên hướng bắc ,tiêu diệt quận lỵ Thanh An,trên đường số 19,ta đã áp sát phía tây thị xa Plây -Cu
    Thế là đến ngày 9/3 ,ta đã triển khai xong lực lượng,cài xong thế chiến lược và chiến dịch,đã chia cắt Tây Nguyên với đồng bằng,chia cắt nam với bắc Tây Nguyên,đã hoàn toàn bao vây và cô lập thị xã BMT
    Cuộc đấu trí giũa ta và địch kết thúc một bước ,phần thắng đã về ta.
    Nhưng địch vẫn chủ quan và những hành động của ta càng củng cố thêm nhận định sai lầm của địch.Cho đến khi ta tiêu diệt quận lỵ Đức Lập ,chúng vẫn cho là ta đánh để mở thông đường số 14 vào Nam Bộ và chúng vẫn lo đối phó với tây Plây-Cu.
    Đến lúc này,,dù địch có biết chắc ta sẽ đánh BMT ,thì cũng đã quá muộn rồi ,khó cựa quậy được nữa ,thế trận đã bày ra và không gì có thể phá vỡ nổi.
    Chiều 9/3,tôi gửi 1 bức điện về Bộ chính trị và QUTW,báo cáo kết quả chiến đấu từ ngày 1/3 đến sau khi giải phóng Đức Lập và những nét chính về kế hoạch chiến dịch(điểm này bây giờ mới báo cáo là để giữ bí mật)Phần cuối bức điện ,tôi viết:
    "Ngày 10/3 ta sẽ đánh BMT ,tình hình diễn biến thế nào,có nhận xét gì lớn,tôi sẽ điện tiếp.
    Chúng tôi vẫn khoẻ .Anh Thiện và 559 trợ lực rất tích cực cho chiến dịch này.Mọi yêu cầu đều cố gắng đảm bảo được.Quân no,lực lượng lớn,vũ khí trang bị đủ ,tình hình phấn chấn,khí thế cao,chưa bao giờ mạnh và đánh tập trung lớn ở đây như năm nay.
    Chúc các anh trong Bộ chính trị và QUTW khoẻ .
    Tuấn"
    Đồng chí Đinh Đức Thiện,sau khi đi đôn đốc xong các kho dự trữ đạn ở hậu phương ,kế hoạch tiếp tục vận chuyển đón thời cơ ,đã đi dọc phía tây Trường Sơn vào đến sở chỉ huy,và mấy hôm nay đồng chí lại tất bật kiểm tra lại lần cuối cùng các mặt chuẩn bị của hậu cần.
    19 giờ ngày 9/3 chúng tôi lần lượt gọi điện thoại cho các đơn vị .Các nơi báo cáo mọi công tác chuẩn bị đã xong và đã đến đúng vị trí đã qui định .Phức tạp và khó khăn nhất là đơn vị phải vượt đường số 14,vượt sông Sê-rê-pốc bằng bè nứa chở pháo qua .Các đơn vị đánh từ nam thị xã lên cũng đã vào đủ ở vị trí xuất phát tiến công.Những đơn vị đột kích binh chủng hợp thành phải chờ khi bắt đầu nổ súng mới bắt đầu hành quân bằng cơ giới chọc qua các đồn bốt của địch ,cũng đã bố trí xong đội hình.Các đồng chí đều hứa kiên quyết hoàn thành nhiệm vụ .Tôi chúc anh em thắng gìon giã ,tổn thất ít,đánh nhanh,hoàn thành nhiệm vụ và chuyển lời hỏi thăm đến các chiến sĩ trước giờ ra trận.
    Đêm 9/3 ,chúng tôi ngồi ở sở chỉ huy,tiếp tục theo dõi tình hình và chờ giờ "G".Các cán bộ tham mưu ngồi xung quanh đều không giấu nỗi niềm vui và xúc động lớn khi giờ phút trọng đại đang đến gần.Đối với người lính chiến đấu ,đêm chờ giờ "G" là đêm giao thừa.Từ cấp trên đến cấp dưới chúng tôi chờ giờ giao thừa này từ mấy năm nay.Đêm Trường Sơn lúc này tuy yên lặng ,nhưng hàng chục nghìn con người đang chuyển động lặng lẽ về các mục tiêu.Các đồng chí chỉ huy ,có người trên đầu đã 2 thứ tóc đang chụm lại trên những tấm bản đồ,kiểm tra lần cuối kế hoạch của mình.Và cũng đêm nay,chắc bọn ngụy từ SG đến Tây Nguyên chưa phán đoán được ta sẽ hành động như thế nào,chưa hình dung được sức mạnh của ta,bị chúng ta dắt dẫn đi từ sai lầm này đến sai lầm khác.Tin tưởng rằng giờ "G"bắt đầu sẽ có nhiều thuận lợi.Vào giờ này,hậu phương lớn của ta bận rộn lắm,và chắc các đồng chí trong bộ chính trị và QUTW cũng đang thao thức theo dõi tình hình ở mặt trận này.Hậu phương lớn đã đảm bảo đáp ứng mọi yêu cầu và nhu cầu của tiền tuyến để đánh lớn và thắng lớn.Hậu phương anh hùng,hậu phương vĩ đại.Tôi nói chuyện với đồng chí trung tướng Hoàng Minh Thảo,tư lệnh mặt trận qua dây nói:
    "Ta tiếp tục làm theo dự kiến,không có gì thay đổi.Cần đảm bảo thông tin chỉ huy cho tốt để nắm chắc tình hình.Đồng chí liên lạc chặt với tôi bằng cả 3 phương tiện để kịp thời trao đổi ý kiến và xử lý mọi tình huống.Nắm được tình hình và quyết định là phải ra lệnh cho cấp dưới làm nhanh,không dây dưa.Chúc thắng lợi "

Chia sẻ trang này