1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tiến tới kỉ niệm 31 năm giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước-Đại thắng mùa xuân 1975

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi forza_vn, 18/11/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    Địch vẫn chú ý phòng thủ bắc Tây Nguyên nhiều hơn.Ta lại tăng cường hoạt động nghi binh:huy động nhân dân vùng giải phóng ở Công-Tum và Plây-Cu rầm rập kéo đi làm đường,chữa đường,vận tải,bộ đội kết hợp với địa phương tổ chức nhiều cuộc mít-tinh hoan nghênh bộ đội về giải phóng Plây-Cu,Công-Tum
    Ngày 1/3 ,sư 968 diệt 2 đồn trên đường số 19,phía tây Plây-Cu,áp sát vào quận Thanh An.Địch lại càng khẳng định ta chuẩn bị địa bàn để đánh Plây-Cu.Chúng vội điều trung đoàn 45 từ Thuần Mẫn(ngã ba đường số 14 đi Phú Bổn)lên Thanh An ngày 3/3.Thấy địch đã mắc câu,tôi nhắc đồng chí Hoàng Minh Thảo chỉ thị cho sư 968 đánh mạnh hơn nữa ,tăng thêm đạn lớn cho sư đoàn bắn vào sân bay Cù Hanh và dặn đồng chí Thanh Sơn,sư đoàn trưởng phải"đánh một mà la mười"
    Ngày 4/3 ,trung đoàn 95 và sư đoàn 3 của quân khu 5 tiêu diệt 1 loạt vị trí và cắt đứt đường số 19 trên 2 đoạn ở phía đông và ở phía tây An Khê.Địch điều 2 trung đoàn của sư 22 từ Bình Định lên giải toả tây An Khê và lữ kỵ binh 2 từ Plây-Cu xuống giải toả tây An Khê.Phạm Văn Phú càng cố sống cố chết tăng cường phòng thủ bắc Tây Nguyên ,chủ yếu là Plây-Cu.Hắn tung các liên đoàn biệt động quân 4,6 thọc ra phía tây bắc Công-Tum và tây bắc Plây-Cu để tìm sư đoàn 10 và sư đoàn 320 của ta ,là 2 sư đoàn từng giáng cho địch những đòn đau trong những năm 72-74.Pháo binh và máy bay địch tập trung đánh vào bất cứ chỗ nào chúng nghi ta trú quân hoặc đặt trận địa pháo.
    Trong khi đó sư đoàn 320 vẫn nằm im ở phía tây đường số 14 chỉ cách đường 5 km,đoạn từ cầu I-a-leo đến Chư Xê.Và ngay ngày 3/3 sư đoàn đã cho tiểu đoàn 9 vượt đường số 14 vòng sang phía đông quận lỵ Thuần Mẫn,sẵng sàng khi có lệnh sẽ ra chốt trên đường từ Thuần Mẫn đi Cheo Reo,không cho địch từ Phú Bổn lên tăng cường cho đường số 14 hoặc từ Thuần Mẫn tháo chạy về Cheo Reo.Hành động của tiểu đoàn này rất thích hợp,khôn khéo và kín đáo,tách ra hoạt động độc lập xa trung đoàn nhưng vẫn kéo dây điện thoại bí mật chui qua đường số 14 để giữ vững liên lạc với trung đoàn ở cách xa hơn 20 km .Và chính tiểu đoàn 9 sau này đã là đơn vị đầu tiên của sư đoàn 320 ra chặn đội hình địch ở phía đông Phú Bổn khi chúng tháo chạy từ Plây-Cu về Phú Yên theo đường số 7.
    Còn sư đoàn 10 thì đang bí mật dồn binh,hoả lực vào sát Đức Lập và Đắc Soong ở phía tây nam BMT,khẩn trương chuẩn bị mọi mặt kế hoạch để nổ súng đúng ngày giờ kế hoạch.
    Ngày 5/3,trung đoàn 25 ra cắt đứt đường số 21 trên đoạn phía đông Chư Cúc,diệt 1 đoàn hơn 80 xe.
    Thế là đến ngày 5/3,địch ở Tây Nguyên đã bị cô lập với đồng bằng,nhưng giữa nam Tây Nguyên và bắc Tây Nguyên địch vẫn đi lại được với nhau,vì ta chưa chủ trương cắt đứt đường số 14.Hằng ngày khoảng 60-80 xe quân sự và dân sự vẫn đi lại bình thường.
    Vì sao ta không cắt đường số 14 cùng một lúc với đường số 19 và 21 ?
    Trong kế hoạch cài thế ,ngoài việc chia cắt chiến lược thì chia chia cắt chiến dịch có nhiệm vụ chốt chặn đường số 14 để cắt rời BMT với Plây-Cu.Nhưng thực hiện lúc nào?Nếu cắt đường số 14 sớm thì có thể bị lộ ý đồ đánh BMT,và muốn cắt đường số 14 trên 2 đoạn phía bắc và phía nam quận lỵ Thuần Mẫn thì phải đánh chiếm quận lỵ này.mà ta đã đánh chiếm thì địch sẽ biết ta có một sư đoàn đứng ở bắc BMT.Trong trường hợp đó,địch sẽ tìm cách đưa thêm lực lượng về tăng cường BMT và giải toả bằng cách dùng máy bay lên thẳng đổ bộ hoặc đánh thông đường số 14.Cuộc chiến đấu ở đây có thể sớm bị"cộm lên",yếu tố bí mật khi đánh BMT sẽ không còn.Ta chủ trương:bắt đầu đánh BMT thì đồng thời đánh Thuần Mẫn và cắt đường số 14.Nhưng mặt khác lại phải sẵng sàng một lực lượng lớn để trong khi ta chưa cắt đường mà địch đã phát hiện ý đồ ta đánh BMT và địch tăng cường lực lượng cỡ trung đoàn trở lên từ Plây-Cu theo đường số 14 xuống,thì lập tức thực hành một trận vận động phục kích tiêu diệt lực lượng này,đồng thời chốt luôn đường số 14.Do ý định đó,ta đã bố trí ở khu vực này sư đoàn 320,một sư đoàn quen đánh vận động,có nhiều kinh nghiệm cắt và chốt giữ đường.Nhưng thực hiện được đúng ý định này không đơn giản,luôn luôn phải theo dõi tình hình,suy nghĩ căng thẳng ,nhất là người chỉ huy trực tiếp ở đây là sư đoàn trưởng sư 320.Lúc này trên đường xe địch vẫn lên xuống bình thường.Trong chiến đấu không phải lúc nào ta cũng nắm chắc ý định và hành động của địch.Hơn nữa kẻ địch này cũng xảo quyệt và mạnh,hơn nữa chúng còn sử dụng được không quân của chúng.Cho nên thời cơ nào hạ lệnh cho sư đoàn 320 ra đánh địch và cắt đường là phải cân nhắc ,tính toàn kỹ lưỡng nhạy bén lắm.
    Một tình huống xảy ra:trưa ngày 5/3,sư đoàn 320 dùng một tiểu đoàn diệt 1 đoàn xe quân sự 14 chiếc và thu 2 khẩu pháo 105 mm trên đường số 14,đoạn bắc Thuần Mẫn đi BMT,thu toàn bộ vũ khí,bắt toàn bộ tù binh ,trong đó có cả vợ chồng tên trung úy pháo binh ,và báo cáo lên mặt trận:2 hôm nay địch tăng thêm 1 tiểu đoàn của trung đoàn 45 về Thuần Mẫn thường xuyên lùng sục phía tây đường số 14 để phát hiện ta.Ta vẫn tránh không nổ súng và giữ được bí mật.Hằng ngày cường độ vận chuyển trên đường số 14 của địch tăng lên.Chủ trương đánh trận hôm nay là vì phán đoán địch đưa dần trung đoàn 45 về tăng cường cho BMT.Đề nghị cho sư đoàn ra chiếm lĩnh trận địa chốt chặn trên đường số 14 ,đánh Thuần Mẫn và diệt luôn cả tiểu đoàn của trung đoàn 45 hiện đang tăng cường ở đó.
    Đồng chí Vũ lăng báo cáo với tôi tình hình đó và xin chỉ thị .Tôi thông cảm sự lo lắng về trách nhiệm của sư đoàn 320 và cũng thông cảm sự căng thẳng của một đơn vị lớn buộc phải im lặng để chờ thời cơ phục vụ cho lợi ích chung cho toàn mặt trận,giấu mình tránh những loạt pháo địch bắn thăm dò ,những tên thám báo và những đơn vị nhỏ của địch đổ xuống gần khu vực bố trí của bộ đội bằng máy bay lên thẳng hoặc đi bộ.Chúng vừa lùng sục lại vừa lo sợ.
    Nhưng điểm lại tình hình hoạt động mấy ngày gần đây của địch thì chúng đối phó dè dặt,chưa có ý đồ rõ ràng .Chúng vẫn tập trung chú vào bắc Tây Nguyên và lo giải toả đường số 19,chưa thay đổi nhận định cũ.Ta vẫn giữ được bí mật,cần tiếp tục giữ bí mật nữa ,đánh lừa địch thêm để tranh thủ ,khẩn trương chuẩn bị cho trận then chốt mở đầu.
    Sau khi trao đổi ý kiến thêm về đồng chí Lê Ngọc Hiền ,tôi chỉ thị cho mặt trận:"sư đoàn 320 tiếp tục im lặng ,tránh nổ súng với bọn thám báo lùng sục ,không có lệnh-không được đánh trên đường số 14,giữ vững quyết tâm đã xác định"Đồng thời tôi lệnh cho mặt trận cử cán bộ xuống hỏi cung ngay tên trung uý pháo binh vừa bị bắt.
    Nửa đêm ,đồng chí thư ký của tôi lên báo cáo:tên tù binh khai đoàn xe của chúng chở 1 đại đội của trung đoàn 45 và một số nhân viên về hậu cứ ở BMT nghỉ và hôm sau sẽ chở tân binh lên bổ sung cho các đơn vị của trung đoàn ở Plây-Cu.Như vậy 14 xe từ Plây-Cu về BMT là chuyển vận thường xuyên,chưa phải là tăng cường lực lượng về giữ BMT.Nhưng dù sao,địch đã bị đánh và đã biết ta có lực lượng trên đường 14,cáh Plây-Cu khoảng 30km về phía nam.Tiếp đó ,đồng chí báo cáo thêm:mặt trận vừa cho biết đoàn cán bộ của trung đoàn pháo binh đi trinh sát địa hình ngày 5/3 đã chạn địch ở bắc BMT,một chiến sĩ ta bị thương và bị địch bắt,có mang theo trong người 1 sổ nhật ký.
    Tôi suy nghĩ:còn 4 ngày nữa là nổ súng đánh BMT,địch sẽ còn làm gì những ngày sắp tới ?Đến nay địch vẫn còn nhận định sai về hướng tiến công chủ yếu của ta.Nhưng nếu vẫn còn những hiện tượng làm lộ bí mật như vừa qua,thì nhất định phải xem xét lại.Lúc này địch đang cố tìm hiểu ý định và hành động của ta.Tôi gọi điện cho đồng chí Vũ Lăng nhắc phải kiểm tra từng chiến sĩ để chấp hành thật nghiêm những qui định về giữ bí mật.
    Sáng 6/3,đồng chí cán bộ tham mưu báo cáo:theo tin của địch ta thu được,chúng đã cho tiểu đoàn 3 của trung đoàn 53 cùng một chi đội thiết giáp,một tiểu đoàn bảo an nống lên Quảng Nhiêu ,đông bắc BMT 11 km.Ngay sau đó,đồng chí tác chiến của mặt trận báo cáo bằng điện thoại cụ thể từng mũi của địch đang lùng sục như thế nào ở khu vực này,những bộ phận lực lượng pháo binh,xe tăng,công binh của ta đang chuẩn bị đường cơ động ,khu tập kết .... ở đây phải lui về phía sau tránh địch để khỏi bị lộ.Nhưng nếu chúng lùng sục kéo dài đến ngày 8/3 sẽ ảnh hưởng đến việc chuẩn bị theo cánh đánh của ta từ phía bắc vào thị xã.
    Có thể do bắt được chiến sĩ của ta có mang theo tài liệu nên địch bắt đầu nghi hướng này.Nhưng dù biết là có đơn vị pháo binh của ta ở bắc BMT cũng chưa chắc địch đã dám khẳng định ta sẽ đánh thị xã này.Cũng có thể là chúng sẽ cho rằng ta chuẩn bị để pháo kích vào thị xã nếu ở đây chúng không phát hiện được gì thêm.
    Tôi bàn với các đồng chí trong bộ phận tham mưu tác chiến của đại diện bộ tổng tư lệnh,rồi cử đồng chí Lê Ngọc Hiền xuống bộ chỉ huy mặt trận cùng anh em triển khai ngay mấy việc sau đây:
    Hướng Quảng Nhiêu tiếp tục đánh địch ở hướng này để xử trí cụ thể từng tình huống.
    Nếu chiều ngày 6/3 địch không lùi về BMT(qui luật của địch ở đây là thường khi có nghi ngờ,chúng lùng sục 1 ngày,không phát hiện gì sẽ lui về)thì lệnh cho sư đoàn 320 chuẩn bị sáng 7/3 tiêu diệt cứ điểm Chư Xê(trên đường số 14-phía bắc Buôn Hồ)để kéo địch về hướng này,tạo điều kiện cho các đơn vị của ta ở hướng Quảng Nhiêu tiếp tục công tác chuẩn bị.
    Nếu ngày 7/3 ,địch vẫn tiếp tục lùng sục ,thì ngày 8/3 sư 320 đánh chiếm quận lỵ ,chi khu Thuần Mẫn,thực hiện cắt hẳn đường số 14 "hút"địch từ BMT lên ,đồng thời sẵng sàng đánh địch từ Plây-Cu xuống.
    Đúng như ta đã phán đoán,trưa ngày 6/3 ta bắt được tin địch :Đồng chí chiến sĩ của ta bị thương nặng,bọn ngụy đưa đi bệnh viện cưa chân ,cứu chữa để tên sư trưởng sư 23 ngụy xuống khai thác.Nhưng đồng chi chiến sĩ ta lại đang mê man,chưa tỉnh(Sau này ta biết được chúng chưa kịp khai thác gì thì ta đã giải phóng BMT.Đồng chí được anh em đưa từ bệnh viện của địch về đơn vị )
    Ngày 7/3 ,ta diệt Chư Xê trong 30 phút,tạo điều kiện chốt giữ chắc chắn hơn trên đường số 14,nhưng địch vẫn chưa rút khỏi Quảng Nhiêu.
    Ngày 8/3,sư đoàn 320 đánh chiếm quận lỵ Thuần Mẫn,cắt hẳn đường số 14.Đến trưa,lực lượng địch ở Quảng Nhiêu vội vã bỏ cuộc hành quân rút về BMT.
    Ngày 9/3 ,theo đúng kế hoạch ta đánh chiếm quận lỵ Đức Lập,Đắc Soong,Núi Lửa,mở thông hoàn toàn đường chiến lược bắc-nam,phía đông Trường Sơn.Trên hướng bắc ,tiêu diệt quận lỵ Thanh An,trên đường số 19,ta đã áp sát phía tây thị xa Plây -Cu
    Thế là đến ngày 9/3 ,ta đã triển khai xong lực lượng,cài xong thế chiến lược và chiến dịch,đã chia cắt Tây Nguyên với đồng bằng,chia cắt nam với bắc Tây Nguyên,đã hoàn toàn bao vây và cô lập thị xã BMT
    Cuộc đấu trí giũa ta và địch kết thúc một bước ,phần thắng đã về ta.
    Nhưng địch vẫn chủ quan và những hành động của ta càng củng cố thêm nhận định sai lầm của địch.Cho đến khi ta tiêu diệt quận lỵ Đức Lập ,chúng vẫn cho là ta đánh để mở thông đường số 14 vào Nam Bộ và chúng vẫn lo đối phó với tây Plây-Cu.
    Đến lúc này,,dù địch có biết chắc ta sẽ đánh BMT ,thì cũng đã quá muộn rồi ,khó cựa quậy được nữa ,thế trận đã bày ra và không gì có thể phá vỡ nổi.
    Chiều 9/3,tôi gửi 1 bức điện về Bộ chính trị và QUTW,báo cáo kết quả chiến đấu từ ngày 1/3 đến sau khi giải phóng Đức Lập và những nét chính về kế hoạch chiến dịch(điểm này bây giờ mới báo cáo là để giữ bí mật)Phần cuối bức điện ,tôi viết:
    "Ngày 10/3 ta sẽ đánh BMT ,tình hình diễn biến thế nào,có nhận xét gì lớn,tôi sẽ điện tiếp.
    Chúng tôi vẫn khoẻ .Anh Thiện và 559 trợ lực rất tích cực cho chiến dịch này.Mọi yêu cầu đều cố gắng đảm bảo được.Quân no,lực lượng lớn,vũ khí trang bị đủ ,tình hình phấn chấn,khí thế cao,chưa bao giờ mạnh và đánh tập trung lớn ở đây như năm nay.
    Chúc các anh trong Bộ chính trị và QUTW khoẻ .
    Tuấn"
    Đồng chí Đinh Đức Thiện,sau khi đi đôn đốc xong các kho dự trữ đạn ở hậu phương ,kế hoạch tiếp tục vận chuyển đón thời cơ ,đã đi dọc phía tây Trường Sơn vào đến sở chỉ huy,và mấy hôm nay đồng chí lại tất bật kiểm tra lại lần cuối cùng các mặt chuẩn bị của hậu cần.
    19 giờ ngày 9/3 chúng tôi lần lượt gọi điện thoại cho các đơn vị .Các nơi báo cáo mọi công tác chuẩn bị đã xong và đã đến đúng vị trí đã qui định .Phức tạp và khó khăn nhất là đơn vị phải vượt đường số 14,vượt sông Sê-rê-pốc bằng bè nứa chở pháo qua .Các đơn vị đánh từ nam thị xã lên cũng đã vào đủ ở vị trí xuất phát tiến công.Những đơn vị đột kích binh chủng hợp thành phải chờ khi bắt đầu nổ súng mới bắt đầu hành quân bằng cơ giới chọc qua các đồn bốt của địch ,cũng đã bố trí xong đội hình.Các đồng chí đều hứa kiên quyết hoàn thành nhiệm vụ .Tôi chúc anh em thắng gìon giã ,tổn thất ít,đánh nhanh,hoàn thành nhiệm vụ và chuyển lời hỏi thăm đến các chiến sĩ trước giờ ra trận.
    Đêm 9/3 ,chúng tôi ngồi ở sở chỉ huy,tiếp tục theo dõi tình hình và chờ giờ "G".Các cán bộ tham mưu ngồi xung quanh đều không giấu nỗi niềm vui và xúc động lớn khi giờ phút trọng đại đang đến gần.Đối với người lính chiến đấu ,đêm chờ giờ "G" là đêm giao thừa.Từ cấp trên đến cấp dưới chúng tôi chờ giờ giao thừa này từ mấy năm nay.Đêm Trường Sơn lúc này tuy yên lặng ,nhưng hàng chục nghìn con người đang chuyển động lặng lẽ về các mục tiêu.Các đồng chí chỉ huy ,có người trên đầu đã 2 thứ tóc đang chụm lại trên những tấm bản đồ,kiểm tra lần cuối kế hoạch của mình.Và cũng đêm nay,chắc bọn ngụy từ SG đến Tây Nguyên chưa phán đoán được ta sẽ hành động như thế nào,chưa hình dung được sức mạnh của ta,bị chúng ta dắt dẫn đi từ sai lầm này đến sai lầm khác.Tin tưởng rằng giờ "G"bắt đầu sẽ có nhiều thuận lợi.Vào giờ này,hậu phương lớn của ta bận rộn lắm,và chắc các đồng chí trong bộ chính trị và QUTW cũng đang thao thức theo dõi tình hình ở mặt trận này.Hậu phương lớn đã đảm bảo đáp ứng mọi yêu cầu và nhu cầu của tiền tuyến để đánh lớn và thắng lớn.Hậu phương anh hùng,hậu phương vĩ đại.Tôi nói chuyện với đồng chí trung tướng Hoàng Minh Thảo,tư lệnh mặt trận qua dây nói:
    "Ta tiếp tục làm theo dự kiến,không có gì thay đổi.Cần đảm bảo thông tin chỉ huy cho tốt để nắm chắc tình hình.Đồng chí liên lạc chặt với tôi bằng cả 3 phương tiện để kịp thời trao đổi ý kiến và xử lý mọi tình huống.Nắm được tình hình và quyết định là phải ra lệnh cho cấp dưới làm nhanh,không dây dưa.Chúc thắng lợi "
  2. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    VI.Đòn đánh trúng huyệt
    Đúng 2 giờ sáng ngày 10/3 ,bộ đội đặc công nổ súng đánh sân bay Hoà Bình ,hậu cứ trung đoàn 53,sân bay thị xã và kho Mai Hắc Đế,mở màn cuộc tiến công vào BMT.Cùng lúc,các loại pháo,hoả tiễn giội bão lữa vào sư đoàn bộ binh 23 ngụy và kéo dài từng loại đến 6h30 sáng ,làm rối loạn và tê liệt cơ quan đầu não địch.Với lối đánh điêu luyện của lực lượng đặc biệt tinh nhuệ,chỉ trong vòng 1giờ,bộ đội đặc công đã chiếm phần lớn sân bay thị xã,phá hủy trong nháy mắt 7 máy bay địch,chiếm 1 góc sân bay Hoà Bình và toàn bộ kho Mai Hắc Đế.
    Lợi dụng tiếng pháo gầm,tiếng súng nổ,các loại xe kéo pháo bắn thẳng,pháo cao xạ,xe tăng,xe thiết giáp,ô tô chở bộ binh của ta từ các phía ào ào tiến về hướng thị xã.
    Nghe tiếng súng nổ,chúng tôi nhìn nhau trong sở chỉ huy thở nhẹ nhõm vì như thế là vượt qua được một thời gian hết sức căng thẳng đối với người chỉ huy:thời gian triển khai toàn bộ lực lượng vào cuộc tiến công.Thật vậy,đây là một vấn đề vô cùng khó khăn,phức tạp.Làm sao trong một đêm đưa được an toàn,đúng thời gian,vào đúng vị trí một lực lượng lớn gồm 12 trung đoàn bộ binh và các binh chủng kĩ thuật.Một số đơn vị phải chiếm lĩnh trước ép sát thị xã một cách bí mật ,còn đại bộ phận các đơn vị bộ binh cơ giới ,xe tăng thọc sâu được xếp tại các vị trí chờ đợi từ xa trên các hướng khác nhau,theo các trục đường khác nhau tiến vào các mục tiêu đã định trong thị xã.
    Có đơn vị xe tăng của ta cách BMT 40 km phải băng qua các chướng ngại,bỏ qua các đồn bốt địch dọc đường,ầm ầm tiến về thị xã.Trên dòng sông Sê-rê-pốc hung dữ ,những chiếc phà hiện đại được lắp ghép rất nhanh:xe tăng,xe bọc thép,pháo cao xạ,pháo cơ giới nối đuôi nhau qua phà .Cả núi rừng Tây Nguyên chuyển động trong bão lữa .
    Do tổ chức hiệp đồng tốt ,bảo đảm chu đáo,chỉ huy điều chỉnh chặt,cho nên các hướng,các mũi tiến quân đều tiến đúng thời gian và tiến độ.Thế là ta đã ghi được một điểm chiến thắng đầu tiên đối với địch ở BMT.
    Trời sáng dần.Các vị trí địch trong thị xã hiện lên rõ nét trước mắt các pháo thủ ta.
    7 giờ 15 phút ,các cụm pháo ta theo một hiệu lệnh thống nhất đua nhau nhả đạn vào sư đoàn bộ binh 23 ngụy,sở chỉ huy tiểu khu và khu thiết giáp.Trước đó ,lợi dụng lúc trời còn tối,hai tiểu đoàn bộ binh của ta từ phía nam đã bí mật tiến vào thị xã đánh chiếm một số mục tiêu và lợi dụng kết quả của trận pháo kích đã nhanh chóng đánh khu vực ngã sáu trung tâm thị xã,chiếm phía đông sư đoàn bộ binh 23 .Địch dùng máy bay oanh tạc và cho bộ binh phản kích quyết liệt hòng đánh bật ta ra.Cuộc chiến đấu diễn ra hết sức quyết liệt .Đến 9 giờ sáng,ta dùng bộ binh kết hợp với xa tăng tổ chức một đợt tiến công vào sở chỉ huy tiểu khu,đầu não chỉ huy các lực lượng bảo an,dân vệ trong tỉnh.Địch chống cự mạnh,ta phải điều thêm lực lượng dự bị tổ chức tiến công nhiều đợt liên tiếp .Mãi đến 13giờ 30 quân ta mới vào được cổng tiểu khu.Quân địch dựa vào các nhà gác vẫn tiếp tục chống cự.Ta tiếp tục phát triển tiêu diệt hết các ổ đề kháng của địch .17 giờ 30 ta hoàn toàn làm chủ sở chỉ huy tiểu khu tỉnh Đắc Lắc .
    Sau khi giải quyết xong sở chỉ huy tiểu khu,ta tách một lực lượng phát triển sang khu hành chính,đầu não chính quyền địch,tiêu diệt và bắt sống nhiều tên đầu não ngụy quyền,tiếp đó thừa thắng phát triển đánh chiếm khu quân cảnh và tiêu diệt gọn 1 đại đội địch ở đông bắc sân bay thị xã.
    Phối hợp với hướng đông bắc ,cánh quân tây bắc nhanh chóng chiếm điểm cao Chư-Bua,một vị trí khống chế và tiền tiêu ngoài thị xã,tiếp đó dùng bộ binh phối hợp với xa tăng tiến công đánh chiếm khu thiết giáp,khu pháo binh và hậu cứ tiểu đoàn 1 trung đoàn 45 ngụy.
    Đến 15 giờ ta hoàn toàn làm chủ các mục tiêu nói trên.Quân địch gần như bị tiêu diệt toàn bộ,còn lại một số rất ít chạy về sư đoàn bộ binh 23.
    Ở hướng tây nam,mũi thọc sâu lợi hại của ta gồm bộ binh và xe tăng nhân lúc địch đang choáng váng đã nhanh chóng vượt qua kho Mai Hắc Đế thọc vào chiếm khu trung tâm thông tin và áp sát sư đoàn bộ binh 23 từ phía tây.Địch dùng máy bay oanh tạc ta và tổ chức phản kích nhiều đợt.Ở đây đã diễn ra cuộc chiến đấu giằng co giữa ta và địch,giành nhau từng căn nhà,từng góc phố.
    Trong ngày ta chiếm được phần lớn thị xã,trừ khu vực sư 23 ngụy và một số mục tiêu phía đông tiểu khu.
    Địch bị đánh bất ngờ ,đối phó lúng túng.Pháo binh và thiết giáp địch hoàn toàn bị tê liệt ngay từ đầu.Tuy nhiên chúng vẫn ngoan cố dùng 80 lần chiếc máy bay oanh tạc ,ngăn chặn ta và tìm mọi cơ hội phản kích quyết liệt.Nhưng hầu hết các cuộc phản kích của địch đều thất bại và chúng buộc phải co về giữ sư bộ binh 23 .
    Thua đau nhưng địch vẫn chưa hết chủ quan.Chúng cho rằng ta tiến công cũng chỉ đến mức như Mậu Thân ''68.Nếu chúng giữ được 3-4 ngày thì có khả năng khôi phục lại tình thế cũ.Ngoài liên đoàn 21 biệt động quân đã điều vào thị xã từ chiều 10/3 ,chúng còn dự địch điều động thêm trung đoàn 45 từ Plây-Cu xuống để tiếp tục phản kích.
    Đến tối,sau khi nghe báo cáo tổng hợp tình hình,tôi nói với đồng chi Hoàng Minh Thảo qua máy điện thoại :
    "Trong ngày đầu tiến công công vào thị xã,ta thu được thắng lợi lớn,đã chiếm và khống chế được 2 trong 3 mục tiêu quan trọng nhất là sở chỉ huy tiểu khu,sân bay thị xã,khống chế được sân bay Hoà Bình.Các hướng đều đánh tốt,riêng hướng nam gặp khó khăn hơn nhưng đã thực hiện được nhiệm vụ .Lực lượng ta tiêu hao ít,ta hoàn toàn có điều kiện đánh dứt điểm nhanh sư 23 ngụy cùng các mục tiêu còn lại và nhất quyết phải dứt điểm xong trước khi địch đưa thêm tăng viện. Đồng chí chỉ thị ngay cho các đơn vị giữ vững các khu vực đã chiếm,truy quét tàn quân,chuẩn bị kĩ để sáng 11/3 nhìn rõ mục tiêu,tổ chức đánh dứt điểm sư 23.Điều toàn bộ sư 10 của ta từ Đức Lập về đông bắc thị xã sẵng sàng tiêu diệt địch phản kích ,chấp hành tốt các chính sách khi vào thị xã."
    Đến ngày 10/3 ,địch mới ngả ngửa ra,khi đã rõ ta đánh BMT.Lúc này thì đã quá muộn với chúng rồi .Đường số 14 bị cắt,các trung đoàn của sư 23 không dám cơ động bằng đường bộ,và không đủ phương tiện để cơ động bằng đường không đến ứng cứu.Chúng vô cùng hoang mang,dao động vì phần lớn vợ con,gia đình đều sống trong thị xã BMT .Trong lúc đó ta pháo kích mạnh sân bay Plây-Cu,gây trở ngại cho việc đưa quân xuống BMT.
    Sáng 11/3 ,chúng tôi nhận được báo cáo:
    7h20 pháo binh hạng nặng của ta bắn vào sư 23 ,xe tăng và bộ binh của ta đang trên đường tiến vào .Địch nguy khốn.30 phút sau ,xe tăng và bộ binh của ta tràn vào sư 23 từ 4 phía .Địch được lệnh cố thủ đến cùng.
    8h15 được tin tên sư phó sư 23 và bộ phận tham mưu của hắn đã bỏ chạy khỏi đó.ta đánh tiếp,trận đánh hết sức khẩn trương và quyết liệt.Ta tìm được 2 hầm ngầm ,bắt được tên đại tá Nguyễn Trọng Luật,tỉnh trưởng kiêm tiểu khu Đắc Lắc và tên cần vụ của sư phó sư 23.Đánh chiếm nốt một số hầm ngầm còn lại,bắt thêm 13 tên trong đó có 4 đại uý và tên đại tá Vũ Thế Quang.Tên này bị bắt ngoài đồn điền cà phê.Lúc này nhiều nơi địch kéo cờ trắng.
    10h30 liên đoàn 21 biệt động quân ngụy điện cho cấp trên của nó như sau
    "Hiện nay ban chỉ huy liên đoàn,đại đội 23 trinh sát và pháo đang ở tình trạng rất căng thẳng ,tiểu khu Đắc Lắc mất rồi,bộ tư lệnh sư đoàn 23 mất luôn rồi.Hậu cứ của liên đoàn 21 mất,tiền cứ của tiểu đoàn 24 cũng mất nốt.Tiểu đoàn 72 và tiểu đoàn 96 hiện nằm ở phía sau ban chỉ huy tiểu khu,nay ở đó có rất nhiều tăng của *********.Liên đoàn 21 đã bất lực ,không thể cứu được sư đoàn 23.Đạn lại gần hết .Pháo chỉ còn 2 khẩu và 100 viên đạn nếu không tiếp tế thì nguy mất "
    Sau khi chiếm sở chỉ huy sư 23 ,ta tràn qua hậu cứ trung đoàn 45.Tiếp đó giải quyết xong các khu quân cảnh,cảnh sát,truyền tin,trường huấn luyện địa phương quân.Quân ta từ các hướng gặp nhau ở sư 23 .Đội vũ trang công tác đã vào BMT.Về cơ bản ,ta đã giải quyết xong BMT từ 10h30 ngày 11/3.
  3. forza_vn

    forza_vn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    VI.Đòn đánh trúng huyệt
    Đúng 2 giờ sáng ngày 10/3 ,bộ đội đặc công nổ súng đánh sân bay Hoà Bình ,hậu cứ trung đoàn 53,sân bay thị xã và kho Mai Hắc Đế,mở màn cuộc tiến công vào BMT.Cùng lúc,các loại pháo,hoả tiễn giội bão lữa vào sư đoàn bộ binh 23 ngụy và kéo dài từng loại đến 6h30 sáng ,làm rối loạn và tê liệt cơ quan đầu não địch.Với lối đánh điêu luyện của lực lượng đặc biệt tinh nhuệ,chỉ trong vòng 1giờ,bộ đội đặc công đã chiếm phần lớn sân bay thị xã,phá hủy trong nháy mắt 7 máy bay địch,chiếm 1 góc sân bay Hoà Bình và toàn bộ kho Mai Hắc Đế.
    Lợi dụng tiếng pháo gầm,tiếng súng nổ,các loại xe kéo pháo bắn thẳng,pháo cao xạ,xe tăng,xe thiết giáp,ô tô chở bộ binh của ta từ các phía ào ào tiến về hướng thị xã.
    Nghe tiếng súng nổ,chúng tôi nhìn nhau trong sở chỉ huy thở nhẹ nhõm vì như thế là vượt qua được một thời gian hết sức căng thẳng đối với người chỉ huy:thời gian triển khai toàn bộ lực lượng vào cuộc tiến công.Thật vậy,đây là một vấn đề vô cùng khó khăn,phức tạp.Làm sao trong một đêm đưa được an toàn,đúng thời gian,vào đúng vị trí một lực lượng lớn gồm 12 trung đoàn bộ binh và các binh chủng kĩ thuật.Một số đơn vị phải chiếm lĩnh trước ép sát thị xã một cách bí mật ,còn đại bộ phận các đơn vị bộ binh cơ giới ,xe tăng thọc sâu được xếp tại các vị trí chờ đợi từ xa trên các hướng khác nhau,theo các trục đường khác nhau tiến vào các mục tiêu đã định trong thị xã.
    Có đơn vị xe tăng của ta cách BMT 40 km phải băng qua các chướng ngại,bỏ qua các đồn bốt địch dọc đường,ầm ầm tiến về thị xã.Trên dòng sông Sê-rê-pốc hung dữ ,những chiếc phà hiện đại được lắp ghép rất nhanh:xe tăng,xe bọc thép,pháo cao xạ,pháo cơ giới nối đuôi nhau qua phà .Cả núi rừng Tây Nguyên chuyển động trong bão lữa .
    Do tổ chức hiệp đồng tốt ,bảo đảm chu đáo,chỉ huy điều chỉnh chặt,cho nên các hướng,các mũi tiến quân đều tiến đúng thời gian và tiến độ.Thế là ta đã ghi được một điểm chiến thắng đầu tiên đối với địch ở BMT.
    Trời sáng dần.Các vị trí địch trong thị xã hiện lên rõ nét trước mắt các pháo thủ ta.
    7 giờ 15 phút ,các cụm pháo ta theo một hiệu lệnh thống nhất đua nhau nhả đạn vào sư đoàn bộ binh 23 ngụy,sở chỉ huy tiểu khu và khu thiết giáp.Trước đó ,lợi dụng lúc trời còn tối,hai tiểu đoàn bộ binh của ta từ phía nam đã bí mật tiến vào thị xã đánh chiếm một số mục tiêu và lợi dụng kết quả của trận pháo kích đã nhanh chóng đánh khu vực ngã sáu trung tâm thị xã,chiếm phía đông sư đoàn bộ binh 23 .Địch dùng máy bay oanh tạc và cho bộ binh phản kích quyết liệt hòng đánh bật ta ra.Cuộc chiến đấu diễn ra hết sức quyết liệt .Đến 9 giờ sáng,ta dùng bộ binh kết hợp với xa tăng tổ chức một đợt tiến công vào sở chỉ huy tiểu khu,đầu não chỉ huy các lực lượng bảo an,dân vệ trong tỉnh.Địch chống cự mạnh,ta phải điều thêm lực lượng dự bị tổ chức tiến công nhiều đợt liên tiếp .Mãi đến 13giờ 30 quân ta mới vào được cổng tiểu khu.Quân địch dựa vào các nhà gác vẫn tiếp tục chống cự.Ta tiếp tục phát triển tiêu diệt hết các ổ đề kháng của địch .17 giờ 30 ta hoàn toàn làm chủ sở chỉ huy tiểu khu tỉnh Đắc Lắc .
    Sau khi giải quyết xong sở chỉ huy tiểu khu,ta tách một lực lượng phát triển sang khu hành chính,đầu não chính quyền địch,tiêu diệt và bắt sống nhiều tên đầu não ngụy quyền,tiếp đó thừa thắng phát triển đánh chiếm khu quân cảnh và tiêu diệt gọn 1 đại đội địch ở đông bắc sân bay thị xã.
    Phối hợp với hướng đông bắc ,cánh quân tây bắc nhanh chóng chiếm điểm cao Chư-Bua,một vị trí khống chế và tiền tiêu ngoài thị xã,tiếp đó dùng bộ binh phối hợp với xa tăng tiến công đánh chiếm khu thiết giáp,khu pháo binh và hậu cứ tiểu đoàn 1 trung đoàn 45 ngụy.
    Đến 15 giờ ta hoàn toàn làm chủ các mục tiêu nói trên.Quân địch gần như bị tiêu diệt toàn bộ,còn lại một số rất ít chạy về sư đoàn bộ binh 23.
    Ở hướng tây nam,mũi thọc sâu lợi hại của ta gồm bộ binh và xe tăng nhân lúc địch đang choáng váng đã nhanh chóng vượt qua kho Mai Hắc Đế thọc vào chiếm khu trung tâm thông tin và áp sát sư đoàn bộ binh 23 từ phía tây.Địch dùng máy bay oanh tạc ta và tổ chức phản kích nhiều đợt.Ở đây đã diễn ra cuộc chiến đấu giằng co giữa ta và địch,giành nhau từng căn nhà,từng góc phố.
    Trong ngày ta chiếm được phần lớn thị xã,trừ khu vực sư 23 ngụy và một số mục tiêu phía đông tiểu khu.
    Địch bị đánh bất ngờ ,đối phó lúng túng.Pháo binh và thiết giáp địch hoàn toàn bị tê liệt ngay từ đầu.Tuy nhiên chúng vẫn ngoan cố dùng 80 lần chiếc máy bay oanh tạc ,ngăn chặn ta và tìm mọi cơ hội phản kích quyết liệt.Nhưng hầu hết các cuộc phản kích của địch đều thất bại và chúng buộc phải co về giữ sư bộ binh 23 .
    Thua đau nhưng địch vẫn chưa hết chủ quan.Chúng cho rằng ta tiến công cũng chỉ đến mức như Mậu Thân ''68.Nếu chúng giữ được 3-4 ngày thì có khả năng khôi phục lại tình thế cũ.Ngoài liên đoàn 21 biệt động quân đã điều vào thị xã từ chiều 10/3 ,chúng còn dự địch điều động thêm trung đoàn 45 từ Plây-Cu xuống để tiếp tục phản kích.
    Đến tối,sau khi nghe báo cáo tổng hợp tình hình,tôi nói với đồng chi Hoàng Minh Thảo qua máy điện thoại :
    "Trong ngày đầu tiến công công vào thị xã,ta thu được thắng lợi lớn,đã chiếm và khống chế được 2 trong 3 mục tiêu quan trọng nhất là sở chỉ huy tiểu khu,sân bay thị xã,khống chế được sân bay Hoà Bình.Các hướng đều đánh tốt,riêng hướng nam gặp khó khăn hơn nhưng đã thực hiện được nhiệm vụ .Lực lượng ta tiêu hao ít,ta hoàn toàn có điều kiện đánh dứt điểm nhanh sư 23 ngụy cùng các mục tiêu còn lại và nhất quyết phải dứt điểm xong trước khi địch đưa thêm tăng viện. Đồng chí chỉ thị ngay cho các đơn vị giữ vững các khu vực đã chiếm,truy quét tàn quân,chuẩn bị kĩ để sáng 11/3 nhìn rõ mục tiêu,tổ chức đánh dứt điểm sư 23.Điều toàn bộ sư 10 của ta từ Đức Lập về đông bắc thị xã sẵng sàng tiêu diệt địch phản kích ,chấp hành tốt các chính sách khi vào thị xã."
    Đến ngày 10/3 ,địch mới ngả ngửa ra,khi đã rõ ta đánh BMT.Lúc này thì đã quá muộn với chúng rồi .Đường số 14 bị cắt,các trung đoàn của sư 23 không dám cơ động bằng đường bộ,và không đủ phương tiện để cơ động bằng đường không đến ứng cứu.Chúng vô cùng hoang mang,dao động vì phần lớn vợ con,gia đình đều sống trong thị xã BMT .Trong lúc đó ta pháo kích mạnh sân bay Plây-Cu,gây trở ngại cho việc đưa quân xuống BMT.
    Sáng 11/3 ,chúng tôi nhận được báo cáo:
    7h20 pháo binh hạng nặng của ta bắn vào sư 23 ,xe tăng và bộ binh của ta đang trên đường tiến vào .Địch nguy khốn.30 phút sau ,xe tăng và bộ binh của ta tràn vào sư 23 từ 4 phía .Địch được lệnh cố thủ đến cùng.
    8h15 được tin tên sư phó sư 23 và bộ phận tham mưu của hắn đã bỏ chạy khỏi đó.ta đánh tiếp,trận đánh hết sức khẩn trương và quyết liệt.Ta tìm được 2 hầm ngầm ,bắt được tên đại tá Nguyễn Trọng Luật,tỉnh trưởng kiêm tiểu khu Đắc Lắc và tên cần vụ của sư phó sư 23.Đánh chiếm nốt một số hầm ngầm còn lại,bắt thêm 13 tên trong đó có 4 đại uý và tên đại tá Vũ Thế Quang.Tên này bị bắt ngoài đồn điền cà phê.Lúc này nhiều nơi địch kéo cờ trắng.
    10h30 liên đoàn 21 biệt động quân ngụy điện cho cấp trên của nó như sau
    "Hiện nay ban chỉ huy liên đoàn,đại đội 23 trinh sát và pháo đang ở tình trạng rất căng thẳng ,tiểu khu Đắc Lắc mất rồi,bộ tư lệnh sư đoàn 23 mất luôn rồi.Hậu cứ của liên đoàn 21 mất,tiền cứ của tiểu đoàn 24 cũng mất nốt.Tiểu đoàn 72 và tiểu đoàn 96 hiện nằm ở phía sau ban chỉ huy tiểu khu,nay ở đó có rất nhiều tăng của *********.Liên đoàn 21 đã bất lực ,không thể cứu được sư đoàn 23.Đạn lại gần hết .Pháo chỉ còn 2 khẩu và 100 viên đạn nếu không tiếp tế thì nguy mất "
    Sau khi chiếm sở chỉ huy sư 23 ,ta tràn qua hậu cứ trung đoàn 45.Tiếp đó giải quyết xong các khu quân cảnh,cảnh sát,truyền tin,trường huấn luyện địa phương quân.Quân ta từ các hướng gặp nhau ở sư 23 .Đội vũ trang công tác đã vào BMT.Về cơ bản ,ta đã giải quyết xong BMT từ 10h30 ngày 11/3.
  4. judge

    judge Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2004
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Cậu nên nhớ: nhân dân Việt Nam = những ngưòi chiến thắng + những người thất bại. Những người thất bại có lòng tự trọng họ không bao giờ có thể ''ăn theo'' hay ?~chia sẻ?T chiến thắng của những người chiến thắng đâu cậu ạ.
    Cậu với tôi đánh cờ đi. Giả sử cậu thua tôi. Vậy cậu có thể coi chiến thắng của tôi cũng là chiến thắng của cậu không hả? Cậu có thể coi vinh quang của tôi cũng là vinh quang của cậu không hả? Cậu có quyền làm thế không hả?
    Thống nhất đất nước dĩ nhiên là mục đích tốt đẹp cần phải đạt được. Nhưng con đưòng bạo lực/chiến tranh không phải là con đường duy nhất để đạt mục đích đó. Không những thế, bạo lực/chiến tranh là con đường hạ sách, tốn xương tốn máu của nhân dân ở cả hai phía nhiều nhất. Có những con đưòng khác, giá mà lãnh đạo hai phía đã đi theo thì chắc hôm nay chúng ta đã khỏi phải lên mạng lý sự như thế này làm gì, thì đã không có chuyện người Việt phải bỏ nước ra đi, và rất có thể cũng đã không có chuyện nội bộ dân tộc Việt Nam cứ hay lục đục như ngày hôm nay (những ông Việt kiều ''thất bại'' thì cứ ra rả chõ loa chửi về còn mấy ông ''chiến thắng'' thì cũng vác tù và chửi lại! Chẳng ra làm sao cả!)
  5. judge

    judge Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2004
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Cậu nên nhớ: nhân dân Việt Nam = những ngưòi chiến thắng + những người thất bại. Những người thất bại có lòng tự trọng họ không bao giờ có thể ''ăn theo'' hay ?~chia sẻ?T chiến thắng của những người chiến thắng đâu cậu ạ.
    Cậu với tôi đánh cờ đi. Giả sử cậu thua tôi. Vậy cậu có thể coi chiến thắng của tôi cũng là chiến thắng của cậu không hả? Cậu có thể coi vinh quang của tôi cũng là vinh quang của cậu không hả? Cậu có quyền làm thế không hả?
    Thống nhất đất nước dĩ nhiên là mục đích tốt đẹp cần phải đạt được. Nhưng con đưòng bạo lực/chiến tranh không phải là con đường duy nhất để đạt mục đích đó. Không những thế, bạo lực/chiến tranh là con đường hạ sách, tốn xương tốn máu của nhân dân ở cả hai phía nhiều nhất. Có những con đưòng khác, giá mà lãnh đạo hai phía đã đi theo thì chắc hôm nay chúng ta đã khỏi phải lên mạng lý sự như thế này làm gì, thì đã không có chuyện người Việt phải bỏ nước ra đi, và rất có thể cũng đã không có chuyện nội bộ dân tộc Việt Nam cứ hay lục đục như ngày hôm nay (những ông Việt kiều ''thất bại'' thì cứ ra rả chõ loa chửi về còn mấy ông ''chiến thắng'' thì cũng vác tù và chửi lại! Chẳng ra làm sao cả!)
  6. judge

    judge Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2004
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Vâng, thành viên thông thái nói phải lắm! Hàng triệu người Việt Nam ở cả hai bờ sông Bến Hải đã ngã xuống VÌ ngày này (chứ không phải CHO ngày này) mà!!!
    Những người ''''chiến thắng'''' tự cho mình cái quyền say sưa gặm nhấm cái ''''chiến thắng'''' thì những người ''''thất bại'''' có lòng tự trọng cũng có quyền không tham gia say sưa gặm nhấm cùng những người chiến thắng chứ! Thế nên chớ có nói đây là thắng lợi vĩ đại của cả dân tộc Việt Nam. Vì dân tộc Việt Nam là tập hợp của cả người ''''chiến thắng'''' và người ''''bại trận''''. Phần lớn họ (tập hợp này) đang sinh sống trên mảnh đất hình chữ S đấy. Mấy triệu người Việt đang sống lưu vong chỉ là một phần nhỏ trong số những người ''''bại trận'''' thôi.

    To mod: Mod nào xóa TRỘM bài của tôi thì lên tiếng đi cái. Tôi nói sai chỗ nào thì cho tôi biết. Cứ lặng lẽ xóa bài mà không giải thích thì khác nào ăn VỤNG ăn TRỘM hả?
    Được judge sửa chữa / chuyển vào 05:17 ngày 23/11/2004
  7. judge

    judge Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2004
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Vâng, thành viên thông thái nói phải lắm! Hàng triệu người Việt Nam ở cả hai bờ sông Bến Hải đã ngã xuống VÌ ngày này (chứ không phải CHO ngày này) mà!!!
    Những người ''''chiến thắng'''' tự cho mình cái quyền say sưa gặm nhấm cái ''''chiến thắng'''' thì những người ''''thất bại'''' có lòng tự trọng cũng có quyền không tham gia say sưa gặm nhấm cùng những người chiến thắng chứ! Thế nên chớ có nói đây là thắng lợi vĩ đại của cả dân tộc Việt Nam. Vì dân tộc Việt Nam là tập hợp của cả người ''''chiến thắng'''' và người ''''bại trận''''. Phần lớn họ (tập hợp này) đang sinh sống trên mảnh đất hình chữ S đấy. Mấy triệu người Việt đang sống lưu vong chỉ là một phần nhỏ trong số những người ''''bại trận'''' thôi.

    To mod: Mod nào xóa TRỘM bài của tôi thì lên tiếng đi cái. Tôi nói sai chỗ nào thì cho tôi biết. Cứ lặng lẽ xóa bài mà không giải thích thì khác nào ăn VỤNG ăn TRỘM hả?
    Được judge sửa chữa / chuyển vào 05:17 ngày 23/11/2004
  8. blackarmy

    blackarmy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2004
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    hỏi bác,theo bác họ thâts bại trong chuyện gì,và họ tự trọng kiểu gì?Thất bại của kẻ bán nước,thư hỏi điều đó có gì là không mừng,là 1 cái đáng để kỉ niệm? Và tự trọng của kẻ đó thì không đáng 1 đồng xu. Bác cũng đừng đem cuộc chiến đó ra so sánh với chuyện tôi và bác đánh cờ.Tôi và bác đánh cờ là 2 người ngang nhau,với mục đích chính đáng là dành chiến thắng.Còn cuộc chiến kia là cuộc chiến giữa 1 bên nhằm chông ngoại xâm thống nhất đất nước,còn 1 bên là theo ngoại bang chia cắt đất nước vĩnh viễn,giống nhau thế nào được hả?
    Chỉ có những người đã từng theo chế độ cũ và giờ đây vẫn con nuối tiếc nó muốn quay lại với nó thì mới buồn thôi,còn nếu họ đơn thuần chỉ vì do hoàn cảnh mà tham gia,thì giờ đây khi mà mọi việc đã qua lâu và cũng không ai phân biệt đối xử thì có gì buồn?
    Nói như bác,họ có lòng tự trọng.v.v... vậy thì những kẻ đó phải tham gia quân đội VNCH và chiến đấu với 1 lí tưởng mục đích gì đó,với 1 sự tự nguyện hơn là bắt buộc,thì những kẻ đó có là có tội với đất nước,đáng phải có ngày để họ ăn năn hối hận.
    Tóm lại,bac cứ gộp những người lính VNCH ngày xưa vào chung 1 rọ,mà không thấy có người thế này có người thế khác.Em cũng không muốn kể ra,tại kể ra mọi người lại nói là bịa,chứ ông cậu họ( cậu ấy với mẹ em chung ông nội-cách nhau 3 đời???)nhà ơ TpHCM ông ấy bị bắt đi lính cuối năm 74,ông ấy nói,may mà kết thúc chiến tranh,va ông cũng mừng vì ngày đó,chứ kéo dài thêm thì có khi teo rồi,và hiện nay thì ông làm ăn bình thường đến 30-4,1-5 được nghỉ 2 ngày cũng hay rủ mọi ngưòi đi chơi hay nhậu nhẹt,chưa thấy lúc nào than buồn với lũ con cháu cả!
  9. blackarmy

    blackarmy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2004
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    hỏi bác,theo bác họ thâts bại trong chuyện gì,và họ tự trọng kiểu gì?Thất bại của kẻ bán nước,thư hỏi điều đó có gì là không mừng,là 1 cái đáng để kỉ niệm? Và tự trọng của kẻ đó thì không đáng 1 đồng xu. Bác cũng đừng đem cuộc chiến đó ra so sánh với chuyện tôi và bác đánh cờ.Tôi và bác đánh cờ là 2 người ngang nhau,với mục đích chính đáng là dành chiến thắng.Còn cuộc chiến kia là cuộc chiến giữa 1 bên nhằm chông ngoại xâm thống nhất đất nước,còn 1 bên là theo ngoại bang chia cắt đất nước vĩnh viễn,giống nhau thế nào được hả?
    Chỉ có những người đã từng theo chế độ cũ và giờ đây vẫn con nuối tiếc nó muốn quay lại với nó thì mới buồn thôi,còn nếu họ đơn thuần chỉ vì do hoàn cảnh mà tham gia,thì giờ đây khi mà mọi việc đã qua lâu và cũng không ai phân biệt đối xử thì có gì buồn?
    Nói như bác,họ có lòng tự trọng.v.v... vậy thì những kẻ đó phải tham gia quân đội VNCH và chiến đấu với 1 lí tưởng mục đích gì đó,với 1 sự tự nguyện hơn là bắt buộc,thì những kẻ đó có là có tội với đất nước,đáng phải có ngày để họ ăn năn hối hận.
    Tóm lại,bac cứ gộp những người lính VNCH ngày xưa vào chung 1 rọ,mà không thấy có người thế này có người thế khác.Em cũng không muốn kể ra,tại kể ra mọi người lại nói là bịa,chứ ông cậu họ( cậu ấy với mẹ em chung ông nội-cách nhau 3 đời???)nhà ơ TpHCM ông ấy bị bắt đi lính cuối năm 74,ông ấy nói,may mà kết thúc chiến tranh,va ông cũng mừng vì ngày đó,chứ kéo dài thêm thì có khi teo rồi,và hiện nay thì ông làm ăn bình thường đến 30-4,1-5 được nghỉ 2 ngày cũng hay rủ mọi ngưòi đi chơi hay nhậu nhẹt,chưa thấy lúc nào than buồn với lũ con cháu cả!
  10. yuyu

    yuyu Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    04/06/2002
    Bài viết:
    969
    Đã được thích:
    2
    Quân Ta đánh quân Mình thì có gì hay ho ?
    Trịnh hay Nguyễn, bên nào Thắng thì Dân Tộc Việt Nam cũng Đại Bại.
    Trong cuộc nội chiến có sự can thiệp của ngoại bang này, Dân Tộc Việt Nam hy sinh mất 4 triệu người là kẻ Đại Bại.
    Họ không được gì, ngoài việc Đổi Chủ:
    Thay vì giai cấp thống trị này thì là tập đoàn thống trị khác ngồi lên đầu họ mà thôi !

Chia sẻ trang này