1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tiếng gọi của gió

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi vutuananh_, 04/12/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vutuananh_

    vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/09/2004
    Bài viết:
    252
    Đã được thích:
    0
    Tiếng gọi của gió

    Khổ

    Kẻ tật nguyền chân lê bước tháng năm
    theo đói rét xin đời chút ấm
    Trái tim tật nguyện mỗi lúc một cao hơn tiếng ngân đòi sự sống
    Vết chân trần...
    Có đôi mắt buồn dõi mãi mơ dáng tay
    đan vào ngày đầy nắng
    đan vào lòng nhớ mong
    thành hình


    Cho gọi tên nhau một lần trong đời thôi để gần
    cho gọi tên người một lần để khắc thành hình trong tâm hồn
    Đừng khắc lên mây gió mong manh
    Đừng tan như bọt nước
    Đừng buồn...
    Đừng nhìn anh rồi khóc.

    Có đôi tay nào ngoan đang đan tình anh
    móc thắt từng nỗi buồn
    vít nặng trái tim
    và đôi mắt rất sắc
    xé rách lòng kẻ lang thang tìm lại mình
    trong mông lung
    trong gió sương
    tiều tuỵ một dáng hình...


    Có một lúc bím chặt môi để không bật khóc
    có những lúc chau mày thương
    có những lúc con đường gai chông bật lên theo từng bước
    Có những lúc mọi khổ gian em đều biến thành lời ước
    Và khát...

    Một tiếng cười hiền
    Một lời hát...Ru em .
  2. HacDongLan

    HacDongLan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2004
    Bài viết:
    766
    Đã được thích:
    0
    Vẽ hộ em từ lời đề nghị một mùa hoa
    Có thể rất lâu rồi anh chưa cầm lại cọ
    để vẽ hộ em gửi tặng một mùa hoa
    Thôi thì vẽ bằng thơ
    cho em thôi mắc nợ...
    Trên chiếc sofa
    Bọc nhung thẫm đỏ
    chỉ nhìn thấy từ đằng xa mái tóc ngắn quệt chì
    và lưng cô gái thắt đường cong đông Á
    Trên tay cầm cành hoa cỏ cô đón cánh chuồn kim
    một đàn vỡ tổ.
    Chắc đôi mắt kia rất buồn
    và môi cô mọng đỏ
    sao không thích vẽ chân dung mình từ đằng trước
    vẽ sự sau khuất
    vẽ những điều bất tận
    nội tâm mình
    Trái ngang và sự sống sau lưng
    anh đã tin cô ấy ấy nói những điều rất thật
    cô muốn thấy những gì từ cô mà cô chưa bao giờ nhìn thấy
    thấy sự khác biệt mà người ta thường tụng ca làm cô chán ngấy
    Những lời khen được soi trong tấm gương
    Trên chiếc sofa đỏ
    cô gái ngồi đó
    đón những cánh chuồn vỡ tổ
    và bức chân dung từ phía sau
    lẫn màu tóc ám u và xám ngoét
    tay thả cành hoa cỏ
    đón chiếc ly từ tay người hầu phòng
    uống trọn men đắng cay cuộc sống .
    Trong thế giới của lặng im
    cô gục soãi trên thành nhung đỏ
    chiếc sofa nghiêng đi như sắp đổ
    Gió nổi lên xua đàn chuồn kim
    trong đám cánh mỏng kia chừng như hiện lên một chàng hoàng tử
    Đỡ lấy vai cô...
    Bức chân dung từ phía sau
    lẫn cánh chuồn
    lẫn màu đỏ của yêu thương
    Chiếc sofa thôi nghiêng
    và trên tấm gương lớn trên tường
    còn nguyên nụ hôn của một đôi môi mọng đỏ

  3. HacDongLan

    HacDongLan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2004
    Bài viết:
    766
    Đã được thích:
    0
    Phút lặng thinh
    Một ngày lặng câm
    mùa đông đuổi hết nắng trên tàng xanh
    gọi đỏ úa, gọi vàng lá, gọi tình...
    gọi chân bước cho nhanh.
    Mùa ngậm lạnh
    lạnh từ trong tim lạnh ra
    lạnh từ hồn hoa lạnh lại
    một khóm buồn hiu
    một khóm trầm u
    một khóm đông
    hương lặng...
    Trải hết gió sương
    em có nhìn màu thời gian
    Phút lặng thinh
    phút một mình
    nhớ nhớ quên quên
    Em có nhìn màu cuộc sống anh
    gió sương bụi đường
    chân từng bước hụt
    đời dài ngun ngút
    đích nào cuối cùng cho cái chết
    cho bụi cát
    cho nhẹ nhõm bình yên
    Phút lặng thing
    anh tìm lại mình
    con đường gập ghềnh gian khổ nhất
    Màu ký ức
    cuộn về
    bàn tay nắm chặt
    phút lặng thinh
    đẩy đong tình.
    Màu thời gian
    màu sương trên tóc
    một đêm trở bạc
    cuộc đời ai cũng có một lúc đứng im

  4. HacDongLan

    HacDongLan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2004
    Bài viết:
    766
    Đã được thích:
    0
    Văng
    Gió bờ sông đỏ ngầu con nước cạn
    cỏ bờ sông úa rũ gọi trời hanh
    đò ngang một chiếc không lành
    mong manh bến vắng câu hò vừa ngân
    Bàn chân
    về đâu đôi bàn chân
    ngập ngừng muốn bước
    ngập ngừng quay đi
    hò đò lỡ tiếng giọng ai mới nhoà
    mặt sông lệ ướt nhoè trên mi buồn
    Văng trên neo mắc cạn nguồn
    một đàn tương ớt cánh chuồn mong manh.

  5. HacDongLan

    HacDongLan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2004
    Bài viết:
    766
    Đã được thích:
    0
    Đoạ
    Lụa là gấm vóc xa hoa
    đời ai nào biết đâu là tình thân
    cuộc đời đếm trọn gian truân
    gió mưa vùi dập hương trần nào quên
    bàn tay năm ngón phách sênh
    điệu đưa núi dựng điệu gềnh thác sâu
    Ai chăng không nói lần sầu
    quả cau xanh vỏ bổ lâu tái mình

  6. HacDongLan

    HacDongLan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2004
    Bài viết:
    766
    Đã được thích:
    0
    Độc
    Trời sinh ra con người
    lúc cười - lúc khóc
    lúc buồn -lúc vui
    Người sinh ra tình yêu
    Liệu có là độc ác?
    Khi thú dữ không bị nhốt
    muôn sinh xơ xác
    khi cỏ hoang không bị diệt
    cây bám đất cằn nuôi sống cành cong
    Không có mưa đại ngàn sao chở lũ
    không có sông
    nước sao chảy thành dòng
    Không có em
    anh sao thành hạnh phúc
    không có lúc này
    sao biết đã thương nhau?
    Có những lúc quặn đau
    trước một lời nói ác
    môi đời nghênh nghênh bội bạc
    chẳng thèm nghĩ trước nghĩ sau
    Độc một dấu ấn tình sâu
    anh chạm chìm trong mắt sắc
    trời sinh ra nhau
    để yêu và không có chỗ nào cho điều độc ác.

  7. thachluumoc

    thachluumoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2004
    Bài viết:
    258
    Đã được thích:
    0

    Duy nhất !
    Em đi về phía cuối chân trời
    Nơi bình yên đang từng ngày ngóng đợi
    Cái nắng nhỏ thì thầm : chờ tôi với !!!
    Ì ạch phía sau lỉnh kỉnh những sắc màu
    Em - lặng thầm gom tình gió chênh chao
    Kết làm sợi đan thành manh áo ấm
    Gửi cho anh - đượm thêm tình nồng thắm
    Nắng dỗi hờn - vì chẳng đợi nắng đan !
    Ngày tiếp ngày - tiếp nỗi nhớ dọc ngang
    Cứ chồng chất mỗi giờ mỗi cao ngất
    Tuy mắt sắc - nhưng chỉ có duy nhất
    Một mối tình - một chung thuỷ - một... thôi !
  8. DocDau

    DocDau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2005
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    4

    trời sinh ra nhau
    để yêu và không có chỗ nào cho điều độc ác.[/i]
    Hình như tính nhân văn ngày càng len lỏi vào...
  9. HacDongLan

    HacDongLan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2004
    Bài viết:
    766
    Đã được thích:
    0
    Ờ..! Cũng có thể, đôi lúc nó thế đấy MS ạ !
    Gõ tiếp nhé hết Độc rồi thì đến Lành Hoài Vũ nhỉ ( hị hị )
    Này thì Lành
    Nếu là con rắn độc
    sẽ ngự trên cao và doạ dẫm muôn loài
    còn loài rắn chỉ biết ăn cá sống và không hề biết cắn
    chắc chắn lọc độc chỉ là điều giả tưởng
    Tức khắc một chiều ...
    Được cuộn lá xương xông và được rán ngon lành
    Tức khắc một lần ... thôi: xong!
  10. HacDongLan

    HacDongLan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2004
    Bài viết:
    766
    Đã được thích:
    0
    Ngày đông tiếng đàn bầu
    Oán khúc độc cầm
    thế gian chảy hết mùa xuân
    ngày đông nghe tiếng rên
    lòng nặng lòng...có giọt nước giữa đời thấm mệt
    tìm chỗ lấp
    xuôi bàn tay tạ lỗi
    trên vành hoa ấy
    một dải khăn đen
    Độc cầm lại lúc ngân lên
    ngày đông lạnh lắm
    gọi lá về xuân
    đời người bao nhiêu tuổi nữa
    hết nợ hết nần?
    Độc cầm than một khúc ngày đông
    khói nhang rơi tan tác
    lòng người đôi khi bội bạc
    cuối đời về còn tay trắng u mê.
    Tiếng gọi mẹ, lời đã quên lâu lắm
    mượn độc cầm tưởng lành lặn những ngày qua
    Thế nhân muôn sự tráo ngoa
    ai đà nhớ lúc mắt nhoà nuôi con?
    Ngày đông tiếng rét mỏi mòn
    ngày đông đàn cất nỉ non gọi hồn...

    Được hacdonglan sửa chữa / chuyển vào 19:11 ngày 09/12/2005

Chia sẻ trang này