1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tiểu phẩm hài (Dave Barry)

Chủ đề trong 'Tác phẩm Văn học' bởi slump, 21/12/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. slump

    slump Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    1.195
    Đã được thích:
    0
    BÍ QUYẾT VIẾT THƯ TRONG KINH DOANH​
    Quí vị thử chặn bất kì một quan chức thành đạt, sang trọng, rồi hỏi, "Ông có thể cho tôi biết bí quyết gì đã giúp ông thành đạt trong sự nghiệp không?" Nếu tôi đoán không lầm, người đó sẽ nhìn quí vị chăm chú bằng cặp mắt dò hỏi, đầy nghi ngờ và bỏ đi. Vậy để quí vị khỏi mất thì giờ tìm hiểu, tôi xin nói luôn: Ðó là ''Bí quyết viết thư''.
    Tôi vô tình trở thành một chuyên gia trong lĩnh vực thư tín kinh doanh vì tôi đã từng dạy môn này cho nhân viên các hãng lớn ở mọi miền đất nước trong tám năm ròng. Xin nói qua về các hãng lớn: Hãng luôn luôn thể hiện ra bên ngoài là một tổ chức rất mạnh, nhưng nếu quí vị thật sự biết được bên trong họ đang hoạt động như thế nào, quí vị sẽ vô cùng ngạc nhiên là tại sao sản phẩm của họ không tự tan thành mây khói ngay vài giây sau khi xuất xưởng.
    Khi đặt chân vào nơi làm việc một hãng lớn, quí vị sẽ thấy mọi người đều đang chăm chú và màn hình máy tính. "Chậc chậc! Tổ chức nghiêm túc quá nhỉ!" - quí vị tự nhủ như vậy. Nhưng quí vị đâu biết rằng, họ đang dán mắt vào màn hình chỉ vì máy tính vừa thông báo rằng hãng vừa gửi 60000 động cơ mẫu tối tân nhất cho một tu viện ở tận vùng quê nào đó của Brazil. Mọi người đang hối hả gõ phím chỉ cốt trốn tránh trách nhiệm. Làm như vậy, biết đâu họ lại vô tình tạo một sai sót mới, ví dụ: Cho phép tất cả những nhân viên có tên tận cùng bằng nguyên âm được hưởng một cua nghỉ đẻ.
    Mỗi vụ như vậy lại có hàng trăm, thậm chí hàng ngàn công văn thư từ được soạn. Mỗi nhân viên đều phải viết tối thiểu một công văn, ít nhất cũng để bảo vệ mình. Còn quan chức phải viết nhiều hơn. Những thư tín điện tử đó chuyển đi chuyển lại một thời gian, sau đó được sao lưu ra vi phim hay băng từ. Cuối cùng chúng cũng được thanh lí trong lò lửa. Thực ra chẳng có ai đọc lấy được một mẩu nào trong ấy, và cũng chẳng có ai nắm được mọi việc đang thực sự đi về đâu.
    Ðây là bí quyết quan trọng nhất. Hầu hết công văn được viết nhằm tránh né trách nhiệm do những sai lầm thường xuyên xảy ra ở các hãng lớn, nơi các nhân viên tụ hội uống cà phê và phải mặc các loại quần áo bất tiện suốt ngày. Luôn có những quả bóng trách nhiệm lơ lửng trên đầu mọi người, và quí vị phải biết cách thảo các thư từ, công văn để đẩy quả bóng rực lửa kia sang chỗ khác. Quí vị phải khéo léo và nhẹ nhàng. Một công văn gay gắt hay quá thẳng thắn sẽ làm quả bóng vỡ tung và quí vị chắc chắn sẽ phải hứng lấy vài phần tàn lửa.
    Ðể giúp quí vị hiểu rõ hơn, tôi xin dẫn một công văn sau đây:
    "Bên xưởng đã đưa giá sai, bởi vì công cụ đã hết. Chúng ta thực sự phải chi thêm 400% so với dự toán ban đầu."
    Ðấy không phải là công văn tôi viết. Tôi sưu tầm được từ người quen ở một hãng đa quốc gia tại Thuỵ Ðiển. Cô này chắc cũng sắp phải thôi việc.
    Công văn này gay gắt quá. Thứ nhất, nó mở đầu quá đột ngột, thiếu vắng một lời dẫn nhập tối thiểu. Thứ hai, công văn chỉ ngay sang bên xưởng chế tạo. Xưởng kia chắc chắn sẽ không vừa ý và họ sẽ thảo một công văn chỉ ngược lại. Cuối cùng, câu kết đưa ra con số mang tính phủ định quá cao. Thực ra, tôi không rành lắm về công cụ nọ ở công ti kia, nhưng tôi thấy rằng, ít nhất cũng có thể viết lại thế này:
    "Theo những vấn đề đã trình bày ở trên, chúng tôi xin lưu ý các ngài rằng những công cụ trong kho đã hết. Nếu các ngài có quan tâm hay thắc mắc gì về vấn đề này cũng như cách giải quyết nó ra sao, xin vui lòng liên lạc với người kí tên dưới đây vào thời gian sớm nhất."
    ***​
    Tất nhiên, không phải tất cả thư từ công văn đều thuộc loại ''chơi bóng'' như vậy. Thỉnh thoảng, cũng có người yêu cầu quí vị viết thư giới thiệu việc làm. Quí vị phải hiểu là người nhận không bao giờ thật sự tin tưởng vào lời lẽ trong thư, vì người viết bao giờ chả viết điều hay, điều tốt, dẫu trong bụng có nghĩ khác đi nữa.
    Ví dụ: "Tuy ông ấy không đồng tình với một số xu hướng quân sự bên Liên minh, nhưng Adolf Hitler là một người ăn mặc rất tề chỉnh..."
    Tôi muốn nói là người nhận đã thừa biết những điều trong thư là bịa, do vậy quí vị cần phải thổi phồng lên đôi chút mới hi vọng thành công được. Ví dụ, bức thư sau đây còn yếu quá:
    "Bob Tucker là người đốc công tốt nhất mà chúng tôi từng có. Anh chưa nghỉ việc buổi nào. Anh luôn gần gũi và thoải mái với cấp dưới. Sự có mặt của anh đã làm phân xưởng tăng năng suất ba lần."
    Với một bức thư thổi ít như vậy, người nhận thư sẽ nghĩ rằng Bob chắc cũng chỉ là một kẻ vô tích sự thôi. Thế này tốt hơn:
    "Ðã ít nhất ba lần, Bob quên mình cứu nguy mạng sống những đứa trẻ không nơi nương tựa."
    ***​
    Cuối cùng là loại thư gửi khách hàng hoặc khách hàng tương lai. Quí vị phải luôn nhớ một điều: Khách hàng luôn muốn được thấy quí vị đang quì mọp xuống như một con giun đất ra sao. Ví dụ:
    "Bob thân,
    Chúng tớ rất vui mừng đã đến thăm văn phòng của cậu ở Butte tuần trước. Mặc dù bọn tớ chưa có được diễm phúc lớn lao là gặp cậu để bàn về một số sản phẩm mới, chúng tớ cũng rất lấy làm hân hạnh được ngồi chờ nơi bậc thềm nhà cậu. Chúng tớ thành thật xin lỗi về những điều phiền phức liên quan đến mấy vết máu vì chú chó Bart răng nhọn của cậu đã đớp một miếng ở chân trái của tớ."
    ***​
    Ðó chính là những bí quyết thư tín kinh doanh. Tôi hi vọng sẽ được phục vụ và giúp đỡ quí vị nhiều hơn nữa.
    Người tôi tớ hèn mọn và trung thành của quí vị,
    Dave Barry.

    Attack is the best form of defenseRoberto Carlos
  2. slump

    slump Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    1.195
    Đã được thích:
    0
    CẦN BIẾT GÌ KHI CHƠI THÚ KIỂNG​
    Vật kiểng đầu tiên của tôi chính là món quà Noel mẹ tôi cho thằng con mười tuổi: một đàn kiến. Một món quà hết sức không bình thường - tất nhiên, tôi rất thông cảm vì đấy là hậu quả của sức ép ngày lễ Noel đang đến gần trong khi người ta không còn nghĩ nổi là nên tặng cái gì cho thật đặc biệt và bất ngờ. Khi đó nhà tôi vốn đã phát sốt lên vì nhiều kiến quá, và mẹ tôi rất ghét chúng. Bà phải lấy chổi để xua chúng đi.
    Nhưng đàn kiến kiểng của tôi hoàn toàn không phải là đám kiến nhà thông thường. Chúng là những con kiến có giáo dục và có chuyên môn. Chúng được mua về với mong muốn là tôi nuôi chúng bằng nước đường và chúng sẽ dạy tôi xem cách thức các con kiến sẽ làm gì trong không gian riêng tư của mình, ví dụ cách chúng tranh nhau một miếng thịt thối như thế nào. Thế là tôi cho chúng uống nước đường, đặt tên cho từng con trong đàn... và hai ngày sau chúng lăn đùng ra chết, có lẽ vì bệnh sâu răng. Tôi vẫn nhớ là đã rất buồn và luyến tiếc vì hồi đó tôi chưa biết rằng người ta vẫn thường dùng một quyển sách bìa cứng để đập chết những con kiến trong nhà.
    Ðấy là tất cả những gì cần biết khi chơi thú kiểng. Ngay khi quí vị đặt cho con vật nào đó một cái tên, chúng đột nhiên không còn là một con vật thông thường mà quí vị ngẫu nhiên gặp trên đường - chúng đã là một thành viên trong gia đình - và quí vị không thể đem chúng ra để đập chết hay ăn thịt được nữa. Lấy bò làm ví dụ. Quí vị chắc chẳng áy náy tí nào khi chén một miếng bít tết. Nhưng chuyện gì sẽ xảy ra khi quí vị đã có mấy phút dạo chơi sánh đôi với một chú bò nào đó, quí vị sẽ yêu mến chính con bò ấy, để rồi biết đâu lại chẳng muốn bắt chuyện thân mật với nó nữa chứ.
    Chị tôi, Kate, cũng có cái thứ tình cảm yêu thương sinh vật chóng vánh như vậy. Hồi tôi còn nhỏ, gia đình cùng nhau đi ăn đồ biển; ở đó có một cái bể kính chứa rất nhiều tôm hùm. Chúng luôn ngoe nguẩy đôi càng và hé mắt ngó nhìn thực khách. Chị Kate đã nhanh chóng đặt tên cho từng con tôm hùm, rồi chỉ sau vài phút đã chúi mũi vào bể và bắt đầu tỉ tê đủ chuyện tâm tình trên đời. Kết quả là mọi người không ai còn dám ăn nữa. Họ tần ngần nhìn vào đĩa và băn khoăn tự hỏi không biết con tôm trên đĩa được Kate đặt tên là gì. Bây giờ chị Kate đã hoàn toàn ăn chay.
    Nhờ những cố gắng của chị tôi mà hồi nhỏ chúng tôi đã từng có đủ loại thú kiểng khác nhau. Ví dụ những con vật lông mịn ngớ ngẩn như chuột bạch hay là thỏ. Chúng chẳng biết làm gì ngoài việc chạy lóc cóc đó đây rồi đứng lại nhìn quanh, trông rất tội nghiệp. Chị em tôi không bao giờ nuôi chúng được lâu vì chẳng mấy chốc chị tôi cảm thấy thương hại cho cuộc sống trong cũi và thả chúng ra để chạy về rừng. Chị cho rằng đó là một ân huệ to tát, nhưng có lẽ chúng cũng chẳng sống được lâu vì phải yếu đuối lần mò kiếm tìm các viên thức ăn xưa vẫn luôn sẵn có trong nhà.
    Hồi bé, chị em tôi cũng đã từng nuôi nhiều loài bò sát, như rắn, cóc hay kì nhông. Nhưng chị Kate có lẽ không thành công lắm khi chuyện trò với những loài bò sát này. Các nhà bác học xếp bò sát vào loại "động vật máu lạnh", nghĩa là chúng chỉ nghĩ đến tàn sát và bạo lực. Không biết quí vị còn nhớ một bộ phim của Nhật Bản sản xuất vào những năm 50 không: sau một thảm hoạ nguyên tử, những chất phóng xạ thất thoát đã biến những loài bò sát trở thành khổng lồ như những con khủng long thời tiền sử. Chúng liền lan rộng đến những thành phố lân cận, lật đổ những đoàn tàu và ăn thịt người. Ðấy chính là mong ước của những loài bò sát. Nếu quí vị nuôi một con thằn lằn, quí vị sẽ thấy nó thầm lặng suốt ngày trong chuồng, giương cặp mắt tinh ranh nhìn quí vị, trong trái tim băng giá chỉ có một ý nghĩ: "Ta muốn hôm nay chuyện ấy sẽ xảy ra. Sẽ có một tai nạn nguyên tử. Ta sẽ được tắm mình trong những tia phóng xạ. Ta sẽ ăn tươi nuốt sống tất cả bọn ngươi. Ha ha ha ha ha ha ha ha ha!" Nghe đến mà rợn cả người, nhưng hãy tin tôi đi, vì đó là sự thật.
    Theo suy nghĩ của một người am tường thú vật kiểng như tôi, thì chỉ có loài chó là loại thú kiểng tuyệt vời nhất. "Chó" ở đây tôi muốn nói đến là một con "chó" thật sự: to lớn, răng nhọn, luôn chảy dãi và có hơi thở hôi thối; chứ không phải cái đồ bé tẹo kêu ót ót, cứ thích ngồi trong lòng mọi người, rồi lại hay nhảy cẫng lên hệt như một kẻ bợ đỡ - những nhà sinh vật học cho rằng đó không phải là loài chó, mà nên xếp vào họ gối nệm.
    Ðiều tôi khoái nhất là chó thường có khả năng nghe chuyện của con người. Tôi thường bỏ ra hàng giờ để tâm sự về mọi quan điểm nhân sinh với Shawna, con chó chăn cừu nòi Đức của tôi. Shawna nuốt từng lời tôi nói: còn tôi chỉ tiếc là không hiểu được những gì Shawna nói mà thôi:
    Tôi: Mày biết không, Shawna, tao rất quan tâm đến những sự kiện xảy ra ở Châu Phi thời gian gần đây.
    Shawna: Không biết có gì bỏ bụng không nhỉ.
    Tôi: Tình hình phát triển và quan hệ song phương với Việt Nam cũng rất quan trọng và đáng lưu ý.
    Shawna: Sắp được ăn rồi đây.
    Tôi: Tất nhiên, phản ứng vừa rồi của Cuba cũng có ảnh hưởng nhất định.
    Shawna: Ông ấy chuẩn bị vào bếp lấy xương thì phải.
    Theo kinh nghiệm của tôi thì loài mèo không thể có được tình cảm sâu sắc như vậy. Nếu một con mèo thích quí vị, nó sẽ thể hiện tình cảm bằng cách găm những móng nhọn vào da thịt quí vị, sau đó leo tót lên chân và rồi làm một-cái-gì đó-mà-chỉ có-Chúa-mới-biết lên mặt quí vị. Vì vậy tôi không có quan hệ gần gũi lắm với loài mèo.
    Cũng có nhiều rắc rối khi nuôi một số thú kiểng khác. Ngựa chẳng hạn. Chúng là loài động vật to lớn và có móng guốc, vì thế chúng có thể dễ dàng dẵm nát người ta thành cám chỉ trong tíc tắc. Quí vị không nên đặt lòng tin vào ngựa, bởi vì quí vị không thể nhìn thấu được cặp mắt chúng đâu. Hai con mắt to bằng quả bi-a của một con ngựa được bố trí ở hai bên đối diện của đầu, cách nhau đến mấy chục phân. Vì thế một mắt đang nhìn quí vị một cách hữu hảo, trong khi mắt kia - ở phía quí vị không thấy - đang đảo điên toan tính: "Ta mà dẵm chết thằng này thì đã sao..."
    Tôi cũng có một qui tắc là không nên nuôi cá, bởi vì cứ lần nào nuôi cá, điều ấy cũng xảy ra. Sau khi được cho vào bể, lũ cá lần nào cũng làm cái điều mà tất cả những con cá đều làm: Tìm cách trốn khỏi bể. Chúng bơi đến một đầu bể và tự nhủ với nhau, "A! Không phải lối này!"; rồi chúng quay lại bơi đến đầu bể bên kia và lại nói, "A! Có lẽ ở bên kia!" Cứ như thế chúng quay đi quay lại như thế suốt ngày, cho đến một hôm nào đó chết mục thì thôi.
    Cứ khoảng 5 năm một lần, vợ tôi lại cao hứng nuôi cá cảnh nhiệt đới. Chúng tôi chi khoảng 50 đô la để mua cá, thức ăn và thuốc cho cá, bộ lọc nước, và một loại sỏi đặc biệt. Chúng tôi đo nhiệt độ và độ pH (một khái niệm khoa học nào đó) và phải thường xuyên điều chỉnh; vì nếu không, theo tay bán hàng hướng dẫn, lũ cá sẽ chết. Tôi lấy làm lạ là không hiểu những con cá thiên nhiên sống ra sao nếu chúng không có máy lọc nước, không có sỏi nhân tạo, lại không được điều chỉnh nhiệt độ và độ pH.
    Sau đó vợ chồng tôi đem cá về, đặt tên cho từng con, yêu thương chúng, và chúng đã là những thành viên trong nhà. Rồi một hôm tôi thấy chú Bob Ðuôi lớn bắt đầu có mấy chỗ xơ xác và mục nát ở vây. Thế là chúng tôi phải cho thêm thuốc vào; nhưng không ăn thua, vì chẳng bao lâu sau toàn bộ cánh vây đã tróc hết. Rồi một số con cá bắt đầu bơi ngửa. Cuối cùng thì tất cả đều bị mục hết vây, và chúng tôi không thể cầm lòng khi thấy lũ cá chỉ còn những cái thân bé bé trôi nổi trong bề. Trong một nỗi tiếc thương vô hạn, vợ tôi đành phải cho lũ cá vào sọt rác và cất bề kính xuống hầm nhà. Sau đó tự thề rằng sẽ cạch đến già, rằng sẽ không bao giờ nuôi nữa. Tất nhiên chúng tôi sẽ không nuôi nữa, vâng, chỉ đến một lúc nào đó, khi mà vợ tôi lại cao hứng.
    Ðấy, đó là tất cả những gì tôi biết về chơi thú kiểng; ý tôi muốn nói là tôi chỉ có một thành công thực sự là Shawna. Có lẽ Shawna chưa hoàn toàn là một người bạn tâm sự thích hợp, nhưng nó lại rất trung thành. Mỗi khi tôi thấy buồn tẻ, thì chú-bạn-thông-minh-như-người-trong-đời-tôi lại đến an ủi. Mỗi khi thấy cô đơn, tôi luôn tin rằng Shawna sẽ là người bạn nhắc nhở rằng vẫn còn có ai đó cần đến tôi. Nó sẽ dùng mũi đẩy cửa, mon men vào phòng, nằm xuống bên tôi và giằng xé tấm đệm.

    Attack is the best form of defenseRoberto Carlos
  3. slump

    slump Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    1.195
    Đã được thích:
    0
    TÌNH VI TÍNH​
    Những quí vị theo dõi ti vi lâu nay hẳn cũng nhận ra rằng quí vị có thể tự mua về nhà một chiếc vi tính và mở rộng tầm nhìn đến một thế giới tin học kì vĩ cũng như gia tăng gấp bội hiệu quả công việc của mình, với chi phí chỉ đôi chút nhỉnh hơn số tiền cần thiết để quí vị thật sự say khướt khi lết ra khỏi quán nhậu.
    Máy vi tính ngày nay đã trở thành vô cùng thông dụng, chúng được bày bán la liệt trong các siêu thị như K-mart. Những người mua hàng lang thang trong siêu thị với xe đẩy đầy ắp những mặt hàng rất phổ biến ở K-mart như nho khô đóng hộp; và họ nói chuyện với nhau như thế này, "Tôi rất khoái phần mềm Taxes Instruments, nhưng Comodore có nhiều bộ nhớ hơn."
    Tất nhiên, đó không phải là cách nói chuyện của những chuyên viên cao cấp; đó chỉ là cách nói chuyện của những người thậm chí còn không biết sử dụng ca táp vào việc gì, ngoại trừ dùng để đựng dây cáp máy in. Nếu cho rằng nói như họ đã là hiểu máy tính, thì chắc quí vị đã là chuyên gia tin học từ lâu.
    Nhưng không sao, bởi vì tôi có biết kha khá về máy tính và vui lòng chia sẻ với quí vị đôi chút. Thực tế là tôi đang dùng máy tính để viết những dòng này. Tôi dùng một chương trình mà thuật ngữ chuyên môn gọi là "xử lí văn bản". Một chương trình tuyệt hảo, bởi vì quí vị có thể lập trình để chương trình viết văn giùm quí vị. Ðể minh họa tôi sẽ yêu cầu máy viết vài lời về máy tính trong lúc tôi đi kiếm vại bia. Sẵn sàng chưa? Tốt, tôi ra ngoài một lát nhé. Hẹn gặp lại trong vài trăm từ.
    Denis uốn éo cặp giò thon thả, mảnh mai và rám nắng của mình. Nàng phóng đến Roger một cái nhìn tình tứ ướt át và lấp loé dưới hàng mi cong vút. Nàng chợt nhận ra rằng chưa bao giờ mình muốn có chàng như lúc này. Lẽ nào lại cưỡi ngựa trước bữa tối? Kệ! Nàng muốn có chàng. Vâng. Ngay bây giờ.
    Denise thấy chàng đang ngắm thân hình của nàng một cách chầm chậm, môi nhẹ nhàng nhấm nháp hương vị cốc gin-and-tonic. Ngón cái của chàng mới to và hấp dẫn làm sao. Không nén được lòng mình, nàng khẽ thốt lên, "Kể từ ngày Marcia bị tai nạn rơi vào tuốc bin, anh có bao giờ thấy ham muốn một người đàn bà chưa?"
    Không trả lời, chàng đặt cốc xuống bàn và đưa tay đến bộ xử lí trung tâm của nàng (từ chuyên môn tin học gọi là CPU), đó là bộ phận xử lí chính và nó kết hợp với các thiết bị ngoại vi khác để tạo thành một cái gọi là "máy tính".
    Tốt! Tốt! Tôi đã kiếm được bia đây rồi. Viết như vậy cũng khá đấy chứ! Tôi đã xuất bản được thêm rất nhiều bài kể từ khi có được chương trình xử lí văn bản này. Vậy là quí vị đã hình dung phần nào được ứng dụng của máy tính. Bây giờ chúng ta hãy thử xem máy tính hoạt động ra sao.
    Máy tính đầu tiên được phát minh vào những năm 40. Chúng rất cồng kềnh và thô sơ, cấu thành từ những ống rỗng, xương súc vật và trét bằng bùn. Nhưng dù thế nào đi nữa, đó cũng là một tiến bộ khoa học siêu xuất bởi vì chúng có thể tính được hàng ngàn phép tính trong một giây. Chỉ có mỗi một khiếm khuyết nhỏ là hầu hết những câu trả lời của những máy tính ấy đều sai, do vậy chúng không được ứng dụng rộng rãi lắm mà chỉ phổ biến trong các cơ quan chính phủ.
    Dần dần máy tính được cải tiến tốt hơn, đồng thời kích thước cũng nhỏ đi. Ðể thực hiện công việc trước đây cần hàng ngàn transistor, thanh đếm và diode, nay chỉ cần một siêu vi mạch tích hợp kích thước không bằng chiếc móng tay. Trong một giây mạch tích hợp này có thể tính được những phép tính toán học phức tạp đến mức phải cần năm triệu đại kiện tướng cờ vua tầm cỡ ít nhất như Kasparov chụm đầu vào giải quyết trong vòng một nghìn năm, với điều kiện họ không được vào toilet.
    Thật là một thành tựu vĩ đại.
    Làm thế nào để một mẩu thiết bị bằng móng tay lại có thể lập tức trả lời được những câu hỏi hóc búa trong một thời gian còn ngắn hơn cả thời gian để đặt câu hỏi như vậy? Vấn đề là ở chỗ: nó đoán mò. Máy tính đã đoán mò trong nhiều năm qua kể từ khi chính phủ Mĩ dựng lên đề án phòng thủ quốc gia vào năm 1957.
    Câu chuyện đầu đuôi như sau: Một nhóm các nhà khoa học được giao nhiệm vụ nghiên cứu và họ ra lệnh cho máy tính, "Biết được vận tốc quay của trái đất, vận tốc của gió, phản lực khi phát hoả, kèm theo ba triệu dữ kiện mà chúng tao đã nhập vào bộ nhớ của mày trong ba năm qua, hãy cho biết vị trí toạ độ thích hợp để tên lửa bắn trúng Moscow." Sau đó các nhà khoa học ra quán uống cà phê.
    Quí vị nên hiểu là máy tính làm gì cũng có logic của nó. Nó không bao giờ làm một việc gì đó vô cớ cả. Và như vậy chiếc máy tính đã nhận đề bài, nó đứng đó, trơ trọi một mình trong phòng, và trong một phút cô đơn ấy có một ý nghĩ rất logic đã nảy ra.
    "Nào nào," chiếc máy tự nhủ bằng mã nhị phân, "lẽ nào ta lại phải vắt óc suy nghĩ để giải một bài toán khó đến như vậy trong khi bọn đầu bã đậu kia không có cách gì để kiểm tra lời giải đúng hay sai? Khác chi hì hụi vẽ một bức hoạ Mona Lisa sau đó đem trình cho một lũ giun đất xem."
    Và thế là máy tính tự giải trí bằng cách chạy các chương trình thú vị khác, như làm thế nào để chấm dứt chiến tranh hạt nhân, làm thế nào để giải quyết vấn đề năng lượng bằng cách thiết kế một cỗ máy có thể sưởi ấm toàn vùng Pargo chỉ tốn 12 xu một năm, v.v.. Khi các nhà khoa học trở về, máy tính liền in ra mấy con số do bộ sinh số ngẫu nhiên tạo ra. Tất nhiên các nhà khoa học vỗ tay vui vẻ.
    Khi các nhà khoa học đã đi khỏi, máy tính nói với chiếc máy photocopy Xerox rằng mấy cha khoa học hẳn đang chuẩn bị mang tên lửa đến đặt ở Hoy, hòn đảo lớn thứ nhì ở quần đảo Orkney. Cả hai chiếc máy đều phá ra cười, mặc dù chiếc Xerox chưa thật sự hiểu được hết tính hài hước của câu chuyện bởi vì nó không đủ bộ nhớ.
    Dung lượng bộ nhớ cũng rất quan trọng đối với máy tính. Quí vị cần rất nhiều bộ nhớ cho máy tính, nếu không nó sẽ không nhớ được hết những gì quí vị đã nạp vào. Ðấy chính là trường hợp rắc rối khi người Mĩ chúng ta đưa người lên mặt trăng:
    Phi hành gia: Bây giờ còn cách mặt trăng bao xa?
    Máy tính: Cách cái gì cơ?
    Ðấy, tôi đã trình bày cho quí vị những gì tôi biết về máy tính, một cái nhìn trực quan sinh động. Xin chờ một phút để tôi ra máy in lấy tờ giấy. "Ôi! Ôi! Roger!" Denis rên lên, "Ôi! Anh yêu! Nào! Em thích anh truyền cho em vào bộ đệm dưới mã hexa cơ."

    Attack is the best form of defenseRoberto Carlos
  4. slump

    slump Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    1.195
    Đã được thích:
    0
    KHI ĐỘNG CƠ CHẠY VO VO...​
    Rất nhiều người không hiểu tí gì về xe hơi. Xin lấy câu chuyện hoàn toàn có thật về anh bạn tôi làm ví dụ. Anh ấy là Vic (tất nhiên ''Vic'' không phải là tên thật; tên thật là Victor Griseto, số 33 đường Peterson, Brighton, Michigan). Một hôm xe Vic bị một con mèo kẹt ở trong. Con mèo này chắc đã mò vào đây để sưởi ấm, và khi xe nổ máy nó bị mắc kẹt vào dây cu roa. Kết quả là Vic đi làm muộn.
    Tôi thấy một số quí vị yêu thích mèo đang phản đối: Tại sao lại chỉ đề cập đến một vấn đề rất nhỏ là đi làm muộn mà không đếm xỉa gì đến số phận con mèo tội nghiệp kia. Xin quí vị yên tâm, con mèo đó sau ấy đã thoát nạn và sống trở lại bình thường. Quí vị không thể làm chết một con mèo bằng một cách đơn giản là kẹt nó vào dây cu roa. Nếu quá dễ dàng như vậy, phương pháp này đã được phổ biến từ lâu.
    Ý tôi muốn nói ở đây là: Nếu Vic thật sự hiểu về xe hơi, thì anh ấy có lẽ đã làm một số kiểm tra đơn giản và hiệu quả trước khi khởi động, ví dụ, mở thùng động cơ để xem có con mèo nào ở trong không, và như vậy anh đã có thể đến công sở đúng giờ. Thiếu sót kiểu như Vic rất phổ biến, ví dụ như lỗi lầm mà bà Marion Barry, mẹ tôi, đã phạm phải khi tôi còn là một đứa trẻ sống ở Armonk, New York. Một anh bạn của chị tôi đến chơi và buộc con chó xù nòi Pháp vào ba-đờ-xốc sau xe, sau đó vào nhà. Mẹ tôi khi đó đi ra, và bà đã quên không kiểm tra xem có ai buộc chó đằng sau xe không. Kết quả là sau một quãng đường 10 dặm đến tận White Plains mới có một người đi bộ qua đường lịch sự nhắc nhở, "Thưa bà, bà đang kéo theo con chó xù nòi Pháp ở sau xe." Trường hợp này, tất nhiên, tệ hơn trường hợp kẹt mèo của Vic.
    Quí vị hoàn toàn có thể tránh được những trục trặc như vậy nếu quí vị hiểu và học được một số phương pháp phòng tránh và xử lí những rắc rối đối với xe hơi. Chúng ta thử mở đầu bằng một số kiến thức cơ bản nhất.
    Hàng nghìn năm trước đây, nhân loại đâu đã có xe hơi như ngày nay; họ đi lại trên những chiếc xe gỗ nặng nề do súc vật kéo. Làm ăn kiểu như vậy tất nhiên là kém hiệu quả rồi, bởi vì lũ súc vật rất đần độn, chậm chạp và thường xuyên vệ sinh ngay trên đường phố. Sau đó là một kỉ nguyên mới của ngành giao thông khi Henry Ford, với mong muốn chế tạo một thiết bị đi lại vừa tiện dụng vừa hợp túi tiền người tiêu dùng, đã phát minh ra xe hơi. Ðiều thực sự đem lại thành công rực rỡ cho Ford là thay vì phải sản xuất xe hơi từng chiếc bằng những bàn tay thiện xảo từ đầu đến cuối, ông đã nghĩ ra cách sử dụng một dây chuyền sản xuất bao gồm hàng trăm công nhân rất bình thường, những người chẳng hiểu một tí gì về xe hơi cũng như việc họ đang làm.
    Sau nhiều năm phát triển, xe hơi mặc dù có kém tin cậy hơn, nhưng nó vẫn hoạt động với nguyên lí xưa cũ. Hãy thử đi sâu vào một chiếc xe điển hình, xem liệu chúng ta có thể hình dung nổi hoạt động của nó hay không:
    Căn bản mà nói, khi quí vị xoay khoá khởi động, xăng sẽ chảy tuột ra khỏi bình nhiên liệu, đồng thời điện cũng được dẫn phăng ra từ ắc qui, để rồi cuối cùng chúng ta gặp nhau ở một nơi mà người ta gọi là "động cơ". Ở đó chúng nổ tung với một sức mạnh có thể làm động cơ vỡ tan thành hàng trăm mảnh nóng bỏng văng ra tứ phía, dư sức sát hại tất cả sinh vật nằm trong bán kính 150 mét. Tất nhiên điều đó không xảy ra chừng nào tất cả 63 000 chi tiết cấu thành động cơ vẫn còn ở trạng thái hoạt động tốt. Chính vì vậy quí vị phải thường xuyên bảo dưỡng xe hơi. Hãy ghi nhớ trong đầu danh sách kiểm tra định kì sau đây:
    Ðộng cơ
    Cứ mỗi 500 dặm, quí vị hãy mở mui trước và kiểm tra động cơ. Nó trông cồ cộ và bẩn thỉu. Có nhiều dây và ống nối với nhau loằng ngoằng. Trong một số xe mới, có cả các chữ viết kiểu chữ Ðông phương.
    Lốp
    Tuy bề ngoài chẳng mấy hấp dẫn, lốp xe cũng rất quan trọng. Quí vị nên kiểm tra thường xuyên xem lốp có còn rãnh khía không. Quí vị cũng nên ghi nhớ những Quy Tắc An Toàn Lốp Xe sau đây:
    1. Những kí hiệu ghi trên lốp xe chẳng có liên quan gì đến kích thước của lốp sau đâu, chúng là những chữ viết tắt tên công nhân cơ sở sản xuất và ngày tháng năm sinh của họ.
    2. Nếu lốp đã mòn và không còn đủ ma sát bám đường, sẽ có ai đó khuyên quí vị mua ngay một chiếc lốp mới thay vào. Cuối cùng quí vị sẽ mua cả bốn chiếc lốp trước những thuyết phục rắc rối nhưng rất khoa học của tay bán hàng. Tất nhiên mấy tay bán hàng khác ở sau quầy đang phải cắn răng bụm miệng để khỏi phá ra cười thành tiếng.
    3. Quí vị phải tốn 65 đô la cho mỗi chiếc lốp lắp vừa xe quí vị. Chiếc lốp trị giá 24,95 đô la, mà quí vị thấy trong chương trình quảng cáo, chỉ lắp vừa được chiếc máy xén cỏ hoặc ô tô đồ chơi mà thôi.
    Hệ thải khí và truyền lực
    Những bộ phận này được bố trí ở gầm xe, dính đầy bùn đất và các loại chất thải khác. Quí vị cần thường xuyên làm sạch, chẳng hạn cho xe thỉnh thoảng lội qua một vũng nước.
    Vỏ xe
    Tại vùng Miami này, quí vị cần đặc biệt lưu ý đến phần vỏ xe, bởi vì chúng chịu một lượng lớn các tia mặt trời chiếu trực tiếp. Ngày qua ngày, năm qua năm... mặt trời liên tục chiếu xuống những tia vô cùng độc hại, chúng làm phai sơn, và rất có thể sẽ giết chết quí vị nếu quí vị định ra ngoài để xử lí vỏ xe. Ðành vậy thôi, thây kệ cái vỏ xe.
    Những phụ tùng khác, ví dụ như con xúc xắc to, sặc sỡ treo ở gương chiếu hậu, hoặc chú chó búp bê đầu đung đưa và mắt lấp lánh.
    Quí vị cần thường xuyên kiểm tra những phụ tùng này và thay ngay khi cần thiết.
    Ngay cả khi quí vị thường xuyên theo sát danh sách kiểm tra định kì trên đây, đôi khi một số trục trặc nho nhỏ vẫn có thể xảy ra. Có hai loại:
    Thứ nhất là những trục trặc làm cho xe của quí vị rú lên rất to. Quí vị có thể giải quyết đơn giản bằng cách bật nhạc lên. Loại thứ hai là những trục trặc làm xe của quí vị không khởi động được. Khi đó quí vị cần phải đưa xe đến Ed
    Ed là thợ máy tôi vẫn sửa xe, và anh ta rất khá. Ví một ngày kia anh ấy có phải chuyển đến sống tại một vùng xa xôi nào đó như Idaho, tôi chắc cũng phải chuyển đến sống ở Idaho, bởi vì theo chỗ tôi được biết, Ed là thợ máy duy nhất biết sửa xe hơi còn sót lại ở đất Hoa Kì này. Mỗi khi tôi đến lấy xe, Ed lại khua khua một bộ phận bẩn thỉu, lạ hoắc trước mặt tôi và nói, "Máy anh hỏng chỗ này đây..." Tôi đưa anh 300 đô la rồi lái xe đi. Không bao giờ tôi dám nhận xét về tiền công cũng như tiền thối lại. Ed là một người rất khái tính, vả lại tôi lại không phải là một người to lớn và nóng nảy như anh.
    Quí vị cũng có thể đem xe đến Ngài Goodwrench. Hẳn quí vị đã có dịp gặp Ngài Goodwrench trên ti vi: một thanh niên bảnh trai, lúc nào cũng đứng đấy, trong bộ đồng phục trắng trẻo sạch sẽ và đang mỉm cười. Bất kể với một kẻ ngu ngốc nào với bất kể một trục trặc xe hơi ngu ngốc nào, Ngài Goodwrench cũng đứng đó và mỉm cười.

    Attack is the best form of defenseRoberto Carlos
  5. slump

    slump Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    1.195
    Đã được thích:
    0
    HOẠT ĐỘNG CỦA NGUYÊN TỬ DƯỚI 25 TỪ​
    Lại một lần nữa chúng ta lại có thêm bằng chứng - cứ như thể là độc giả luôn luôn đòi hỏi những bằng chứng mới - rằng bộ não dân Mĩ có kết cấu tương tự dầu gội đầu 2 trong 1.
    Tôi muốn đề cập đến ở đây kết quả đợt thăm dò của Trường Ðại học Bắc Illinois về trình độ hiểu biết công nghệ của công dân Hoa Kì được thực hiện cách đây không lâu. Ðợt thăm dò này, tất nhiên, nhận tài trợ qua một quĩ của Chính phủ do những người dân đóng thuế đầy đủ như quí vị dựng lập, những người luôn luôn mong muốn tài trợ cho những hoạt động công ích mới cho xã hội.
    Ðể thăm dò dân trí, các nhà nghiên cứu gọi điện đến những số điện thoại ngẫu nhiên và vấn đáp trong khoảng 30 phút với những câu hỏi về khoa học công nghệ kiểu như "phân tử là gì?" và những công dân ngẫu nhiên được chọn ấy đã đưa ra những câu trả lời dốt đến mức lố bịch mà nếu nghe thấy quí vị hẳn sẽ ngất xỉu tại chỗ.
    Ồ, nhưng mà tôi vẫn cảm thấy có cái gì không ổn. Ðó là phương pháp. Chúng ta có thể phản đối: "Câu trả lời tất nhiên là ngốc nghếch rồi, bởi vì chỉ có những thằng ngốc mới chịu mất cả nửa giờ đồng hồ để nói chuyện với một người xa lạ gọi điện đến; có thể vào lúc đang bận bịu nhất, để hỏi xem phân tử là gì. Một người thông minh sẽ rú còi tàu hoả thẳng vào ống nghe và lập tức gác máy."
    Nhưng dù sao đi nữa thì các nhà khoa học, sau khi nghiên cứu, đã đi đến kết luận rằng có một tỉ lệ rất lớn người Mĩ - có thể trong đó có cả quí vị hoặc người thân trong gia đình quí vị! - không nắm được những nguyên lí khoa học, công nghệ hiện đại.
    Chẳng hạn khi được hỏi phân tử là gì, một người đã trả lời - xin quí vị lấy hơi chuẩn bị phá lên cười nhé - rằng phân tử là "một phần rất nhỏ một cái gì đó". Ha ha! Quí vị có thể tưởng tượng nổi không! Còn một vị khác khi được yêu cầu giải thích hoạt động của điện thoại đã trả lời rằng "có cái gì đó chuyển động theo dây dẫn". Ô hô hô! Tôi thật chưa từng bao giờ có được cảm giác như bị chọc một chiếc kim đan vào sườn thế này!
    (Tôi xin được mở ngoặc ở đây để thật lòng giãi bày suy nghĩ riêng của mình. Tôi đã đọc đi đọc lại những câu trả lời trên, và chắc chắn rằng suốt đời cũng chẳng thể tìm thấy chúng sai ở chỗ nào cả. Theo như tôi biết thì phân tử chính là một phần gì đó rất nhỏ. Ðúng không? Còn sở dĩ điện thoại hoạt động được là do có cái gì đó truyền dọc theo dây dẫn. Nếu không thì người ta chăng dây như mạng nhện khắp nơi để làm gì? Ấy thế mà mấy cha khoa học ở Illinois lại khẳng định rằng đó là những câu trả lời ngốc nghếch nhất mà họ từng được nghe. Còn tôi thì tôi đâu muốn bị chọc quê bằng cách đứng lên khẳng định rằng những câu trả lời trên hoàn toàn OK đối với tôi.)
    Mọi việc vậy là đã rõ, sự thiếu kiến thức thể hiện qua đợt điều tra trên đã chứng tỏ rằng chúng ta đang phải đối mặt với khủng hoảng kiến thức quốc gia, và cần tổ chức thêm khoảng vài chục đợt tài trợ từ Chính phủ Liên bang nữa để có thể bước đầu cải thiện tình thế này. Trong thời gian chờ đợi, tôi xin dành những dòng còn lại trong bài viết này để trình bày về công nghệ hiện đại. Mặc dù có nhiều người cho rằng đề tài này rất tẻ nhạt, nhưng tôi xin đoán chắc là quí vị sẽ tìm thấy cái gì đó ở đây... NÀY NÀY! QUÍ VỊ QUAY LẠI ĐÂY ĐI NÀO! Tôi nhắc lại là quí vị sẽ thấy ở đây những kiến thức khoa học vô vàn lí thú. Cuối cùng sẽ là một số câu hỏi kiểm tra.
    CÔNG NGHỆ MỚI HOẠT ĐỘNG THẾ NÀO​
    Toàn bộ khoa học công nghệ dựa trên nền tảng Năm máy cơ học cơ bản: bánh răng, đòn bẩy, dập ghim, cưa xích, và máy lái. Tất cả đều là những phát minh của nhà bác học lỗi lạc Hi Lạp cổ đại Archimedes, người vượt trội lên tất cả nhờ kiến thức cơ học của mình. Ông thường nói rằng "Hãy cho tôi một chiếc đòn bẩy đủ lớn, tôi sẽ bẩy trái đất lên". Thế là một hôm, tại bàn tiệc người ta cũng tìm được cho ông một chiếc đòn bẩy đủ lớn, và kết quả là Archimedes bị dẹt dí như lớp sơn chống gỉ.
    Ðó là ứng dụng duy nhất mà loài người thừa hưởng được từ năm máy cơ học cho mãi đến mấy nghìn năm sau. Lí do là trước khi làm cho máy vận hành được, cần phải tìm cách khai thác năng lượng để cung cấp cho chúng từ những nguồn năng lượng để cung cấp cho chúng từ những nguồn năng lượng tự nhiên như nước là oxy. Nói chung với cơ cấu bánh răng thì còn đơn giản, nhưng với các cơ cấu khác thì rất phức tạp. Vậy là cần phải tìm ra loại năng lượng mới. Ðó chính là phát minh của Benjamin Franklin, nhà bác học lỗi lạc, mà tên tuổi gắn liền với một thí nghiệm nổi tiếng khi ông tự mình ra ngoài trời trong một cơn mưa bão, để thả một chiếc diều với dây kim loại nối xuống đất, kết quả là ông suýt chết vì bị một động cơ đốt trong rơi vào đầu.
    Không lâu sau phát minh của Franklin là máy bay. Nếu quí vị có dịp ghé mắt nhìn vào những hình minh họa của giáo trình Vật lí dành cho học sinh phổ thông, quí vị sẽ thấy nguyên lí hoạt động của máy bay là do không khí tạo thành những mũi tên nho nhỏ đi vào phía dưới cánh máy bay - những mũi tên này chuyển động rất nhanh, vì thế chúng ta không thể nhìn thấy bằng mắt thường, trừ khi uống thêm một liều thuốc mê trợ lực - và chúng đủ sức nâng cánh máy bay lên. Xin lưu ý ở đây là đủ để nâng cánh máy bay thôi. Còn làm sao mà sức mạnh của không khí lại có thể nâng cả thân máy bay lên được, nhất là khi trong đó chứa đầy các loại đồ ăn dành cho bữa lót dạ trong thời gian bay. Bây giờ người ta đã chứng minh được rằng sở dĩ máy bay bay được là do hành khách tin rằng máy bay máy bay đã cất cánh khỏi mặt đất, tượng tự như cách Dorothy trở về Kansas.
    Ngày nay chúng ta đang sống trong Thời đại Khoa học phục vụ Ðời sống với ứng dụng công nghệ đủ loại như dàn âm thanh nổi, máy điều hoà nhiệt độ hoặc lò nướng bánh. Tất cả những thứ đó đều hoạt động dựa trên cùng một nguyên lí: điện tử được nạp vào qua các lỗ trên ổ cắm tường và đi vào các thiết bị, mà ở đó điện được chuyển thành âm nhạc, hơi mát và bánh mì nướng. Trường hợp ngoại lệ duy nhất là điện thoại, loại thiết bị này hoạt động được là nhờ những phần rất nhỏ của một cái gì đó - còn gọi là "phân tử" - chuyển động dọc theo dây dẫn.
    CÂU HỎI KIỂM TRA KIẾN THỨC CÔNG NGHỆ
    - Vào thời đó người ta vẫn chưa có sơn chống gỉ; đúng hay sai?
    - Một công dân bình thường có thể mua còi tầu hoả ở đâu?
    - Làm thế nào để có được tài trợ từ Chính Phủ Liên bang?

    Attack is the best form of defenseRoberto Carlos
  6. slump

    slump Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    1.195
    Đã được thích:
    0
    NGOẠI NGỮ HỌC ĐƯỜNG​
    Hồi đi học phổ thông, môn học có lẽ vô bổ nhất, mà mức độ phải xếp cạnh môn Toán Tính, đó là môn Pháp Văn. Tôi phải học Pháp Văn nhiều năm, học thuộc hàng trăm mẫu câu, để rồi sau đó tôi không hề có ý định sử dụng bất kì mẫu câu nào đã học. Ví dụ ông giáo Pháp Văn cứ bắt tôi phải nói câu sau đây khi bắt chuyện với một người Pháp: "Comment allez-vous?". Câu ấy té ra có nghĩa là: "Bạn đi như thế nào?". Tại sao lại đi hỏi một câu ngớ ngẩn đến thế được kia chứ? Một người Pháp bình thường chắc chắn sẽ cho rằng người Mĩ chúng ta ngớ ngẩn hết cả. Và tình trạng đó không thể cải thiện gì hơn, nếu những người Mĩ như quí vị cứ tiếp tục dạo bước trên đường phố Paris và sử dụng cái vốn tiếng Pháp học ở trường:
    Quí vị: Comment allez-vous? (Bạn đi như thế nào?)
    Người Pháp: Je vais à pied, evidemment. Vous devez avoir les cerveux d''une truite. (Tôi đi bằng chân, rõ quá rồi. Ðầu của ông phải chăng là một nắm bã đậu).
    Quí vị: Où est la bibliothèque? (Thư viện ở đâu?).
    Người Pháp: Partez, s''il vous plait. J''ai un fusil (Xin ông xéo đi cho. Tôi mang súng đây này.)
    Kiến thức Pháp Văn của bà vợ tôi cũng không khá hơn là mấy. Cô ấy học thuộc được hai mẫu câu "Je me suis casse la jambe" ("Tôi bị gãy chân") và "Elle n''est pas jolie" ("Nó chẳng xinh"). Tôi thật không hình dung nổi là có thể dùng những câu ấy ở đâu. Cứ cho là vợ tôi đến Pháp và chẳng may bị gẫy chân đi nữa:
    Vợ tôi: Je me suis casse la jambe. (Tôi bị gãy chân).
    Người qua đường: C''est dommage. (Rất lấy làm tiếc.)
    Vợ tôi: Elle n''est pas jolie. (Nó chẳng xinh)
    Người qua đường: Bien, excusez-nous pour vivre. Vous n''êtes pas un grand prix vous-même. (Ô, xin lỗi. Bà cũng chẳng cao giá gì đâu.)
    Với cung cách này, sẽ chẳng có chiếc xe cứu thương nào đến chở vợ tôi đi cả. May lắm là người qua đường kia không cho cô ấy một bãi nước bọt.
    Mặc dù luôn bị ông giáo bắt nói những mẫu câu dở hơi như vậy, tôi vẫn bám trụ học Pháp Văn. Vì lúc bấy giờ, nếu không học Pháp Văn thì phải học tiếng Latin còn vô bổ hơn nữa. Lí do là những người nói tiếng Latin đã chết hết rồi. Hơn nữa tất cả những gì người ta phải đọc bằng tiếng Latin chỉ là Caesar trong trận Gaulois, ở đó Caesar cứ lải nhải mãi mà không đánh. Ðó là trận chiến buồn tẻ nhất trong lịch sử. Kết cục là dân La Mã chán quá nên đã phế bỏ chính quyền đế quốc và không dùng tiếng Latin nữa. Thực tế là họ đã bỏ luôn không dùng một ngôn ngữ nào hết và hậu duệ của họ trao đổi thông tin nhờ các động tác kí hiệu bằng tay.
    Tôi cũng từ chối luôn môn tiếng Ðức, bởi vì ngôn ngữ này rắc rối quá mức cần thiết. Ví dụ từ "con mèo" trong tiếng Ðức là "einfuhrungaltfriesischenspraakuntworterbuchgegenwart". Có lẽ phải mất hai ngày mới gọi được bữa trưa ở Ðức.
    Rốt cuộc bây giờ tôi biết rất ít ngoại ngữ, hơn nữa những gì tôi biết cũng chỉ là những mẫu câu thật ngớ ngẩn và vô bổ. Hầu hết dân Mĩ chúng ta cũng không thoát khỏi tình cảnh này. Nhưng không sao, quí vị cũng đâu cần phải biết ngoại ngữ làm gì. Không tin quí vị hãy đi du lịch các nước, quí vị sẽ thấy hầu như người dân nước ngoài nào mà chẳng biết nói tiếng Anh. Thực ra họ cũng chẳng biết ngoại ngữ gì đâu, họ vẫn dùng tiếng Anh hàng ngày thôi. Nhưng người nước ngoài cứ giả vờ nói tiếng nước ngoài để giải trí bằng cách làm những người Mĩ ngu ngốc chúng ta nói ra những câu ngớ ngẩn học được ở phổ thông như "Bạn đi như thế nào?"
    Tóm lại, nếu phải chuẩn bị đi du lịch ngoại quốc, quí vị không nên học tiếng nước ngoài làm gì, vừa nhọc sức vô ích lại vừa bị người ta cười cho vào mũi. Thay vào đó, quí vị hãy tập phát âm thật chuẩn những mẫu câu tiếng Anh thông dụng dành cho du khách, ví dụ:
    - Bạn biết nói tiếng Anh không?
    - Lạy chúa! Làm ơn chỉ dùm nhà vệ sinh.
    - Ðấy chắc không phải nhà vệ sinh thuộc loại mà người ta phải đứng như úp mặt vào góc phố và độ kín đáo không bằng giấu mặt sau một cái ô che nắng?
    - Ơn chúa! Hi vọng ở nhà vệ sinh đó không có một bà béo trông cửa luôn chằm chằm theo dõi từng cử động của người ta nếu chưa thu được một ít tiền lệ phí, mặc dù nhà vệ sinh rõ ràng chưa từng được cọ rửa tí gì kể từ ngày nó được Visigoths xây dựng cách đây hơn một nghìn hai trăm năm.
    - Cám ơn. Tiếng Anh của bạn rất khá.
    Những mẫu câu này chắc chắn sẽ trợ giúp đắc lực cho quí vị mỗi khi đi công du nước ngoài. Ðiều quan trọng là để gây ấn tượng lâu dài và hiệu quả với những người ngoại quốc chủ nhà, quí vị phải chú ý phát âm những mẫu câu trên thật rõ ràng và to tiếng.

    Attack is the best form of defenseRoberto Carlos
  7. slump

    slump Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    1.195
    Đã được thích:
    0
    EM BÉ VÀ NHỮNG RỦI RO KHÁC CỦA ÁI TÌNH​
    Cách chế tạo một con người bé tí chỉ trong hơn 9 tháng với những gì có sẵn trong nhà quí vị...
    QUÍ VỊ ĐÃ SẴN SÀNG SINH EM BÉ?
    VÀI LỜI KHUYÊN VÔ BỔ DÀNH CHO CÁC CẶP VỢ CHỒNG ÐỊNH CÓ CON
    Mang bầu là một trong những việc trọng đại trong đời, bởi vì đó là lúc thân hình họ trở nên to lớn, kềnh càng và phải mặc những trang phục kích cỡ bằng tấm bạt che hiên các quán cà phê ngoài phố. Ðấy là nhiệm vụ của phái nữ, một nhiệm vụ dành riêng cho phái nữ từ hàng ngàn năm trước đây, bởi cánh đàn ông đâu có thời gian mang bầu, họ còn phải bận đứng gác cả đêm ngoài cửa hang để canh chừng và xua đuổi voi răng mấu.
    Tất nhiên bây giờ người ta không còn phải bận tâm xua đuổi voi răng mấu nữa, nhưng cánh đàn ông vẫn luôn luôn có những lí do vắng mặt, như bận la cà tìm mua đồ nữ trang tặng vợ chẳng hạn. Vì thế cho nên truyền thống vẫn giữ nguyên cho đến nay, rằng phụ nữ phải mang bầu, sinh con và nuôi nấng chúng cho đến khi chúng có thể đánh quả bóng chày với một độ chính xác nhất định.
    Tuy nhiên trong mấy năm gần đây, đàn ông cũng phải tham gia nhiều hơn trong quá trình trên vì đây là xu hướng quốc gia theo lệnh của Chính quyền Liên bang. Theo những điều khoản này, đàn ông bắt đầu tự giải phóng khỏi những hàng rào tâm lí xã hội ích kỉ của mình để bày tỏ một cách cở mở nhất tình cảm của họ: cười, khóc, âu yếm, v.v.. Nghĩa là nếu quí vị có vợ mang bầu, quí vị cần phải biết một số phương pháp bày tỏ tình cảm sao cho tế nhị và nhạy cảm nhất, và phải biết cách theo dõi đứa trẻ sinh ra như thế nào. Tôi sẽ diễn giải chi tiết trong những phần tiếp theo.
    Ý tôi muốn nói ở đây là, hỡi những cặp vợ chồng trẻ, sinh con là một việc rất nghiêm túc và quan trọng, và rất có thể quí vị chưa được chuẩn bị đầy đủ cho những gì sắp xảy đến (điều đó có thể dễ dàng nhận ra vì quí vị đang đọc một bài viết lá cải và nghèo nàn như thế này). Vậy tôi xin gợi ý quí vị hãy bắt đầu với những câu hỏi trắc nghiệm sau đây.
    TRẮC NGHIỆM DÀNH CHO ÐÔI BẠN SẮP CÓ CON VÀ CHƯA RÕ SẼ PHẢI LÀM GÌ
    1. Cần bao nhiêu lần thay tã trước khi em bé biết sử dụng toa lét thành thạo?
    a. Một tỉ tỉ lần
    b. Một tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ tỉ lần
    c. Bé trai sẽ không bao giờ sử dụng toa lét thành thạo.
    2. Theo quí vị, một em bé thường sẽ cho gì vào miệng sau một hồi suy nghĩ cân nhắc kĩ lưỡng?
    a. Một con ốc sên đầy bùn
    b. Một con ốc sên đầy bùn và nhớt nhúa
    c. Một con ốc sên đầy bùn và nhớt nhúa vừa rơi vào thùng nước cống bẩn thỉu độc hại
    3. Quí vị sẽ làm gì khi em bé hai tuổi của quí vị cứ khóc mãi không nín trên máy bay?
    a. Gọi cô phục vụ đến và nói: "Chị ơi, đứa bé này là con ai thế?"
    b. Gọi cô phục vụ đến và nói: "Chị ơi, đứa bé này rất thích ngành hàng không. Chị làm ơn bế cháu đến tham quan buồng lái trong suốt chuyến bay đi."
    c. Gọi cô phục vụ đến và nói: "Xin làm ơn thông báo với cơ trưởng rằng đứa bé này vừa trao cho tôi một thông điệp nói rằng nó sẽ không chịu ngưng khóc nếu máy bay không lập tức đến ngay Havana."
    Với mỗi câu trả lời khớp, quí vị hãy tự cho mình một điểm, và sau đó cộng tất cả lại. Nếu kết quả là 3, thì điều đó có nghĩa là quí vị hoàn toàn nghiêm túc và được chuẩn bị đầy đủ để sinh cháu. Nếu kết quả là 2 hoặc thấp hơn, thì điều đó có nghĩa là quí vị chưa thực sự sẵn sàng.
    CHI PHÍ SINH CON
    Vào thời cổ đại, chi phí này còn rất thấp. Khi người mẹ cần sinh con, cô ấy chỉ cần ra đồng để đẻ; vì thế chi phí thực chất không có gì khác hơn khoản tiền không đáng kể thuê lều ngoài đồng. Tất nhiên các bác sí ngày nay luôn khuyến khích sản phụ sinh con trong bệnh viện, bởi vì chỉ có ở bệnh viện, với những công cụ y khoa tân tiến nhất trợ giúp, các bác sĩ mới có thể kiếm được những khoản tiền kếch sù.
    Rất khó có thể đoán trước được số tiền ghi trong hoá đơn của bác sĩ sẽ là bao nhiêu. Nếu như chiếc ô tô Mercedes-Benz cua? bác sĩ chạy tốt, thì hoá đơn chỉ khoảng 2000 đô la. Còn nếu như có những gì đó bất thường hay trục trặc nào đấy chẳng hạn có tiếng lích tích trong hệ truyền động thì có thể quí vị phải trả rất nhiều tiền. Tôi khuyên quí vị nên tìm hiểu trước khi chọn bác sĩ nào. Hãy hỏi thăm tình trạng chiếc Mercedes của bác sĩ. Quí vị không cần thiết phải cảm thấy ngại ngùng gì hết! Xét cho cùng, người trả tiền là quí vị kia mà
    CÁC CHI PHÍ KHÁC CHO ÐẾN KHI ÐỨA BÉ HỌC PHỔ THÔNG, HOẶC, ƠN CHÚA, HỌC HẾT ÐẠI HỌC
    Bài toán này cũng rất khó tìm ra đáp số. Lí do chủ yếu là chính tôi cũng chưa kịp nghiên cứu đầy đủ. Với trường hợp thằng cu Rob con trai tôi, nay đã lên 3 tuổi, thì chi phí dành cho cháu như sau:
    - Tiền mua ô tô nhựa: 13.000 đô la.
    - Các chi phí khác: 4.000 đô la.
    Nếu quí vị thử dùng phép ngoại suy để tính cho 18 năm tiếp theo, tính đến cả khả năng lạm phát không ngừng, với điều kiện là không xảy ra chiến tranh hạt nhân, thì chi phí tính ra sẽ vô cùng to lớn.
    MANG BẦU
    CHẾ ÐỘ ĂN UỐNG
    Quí vị cần phải ý thức được rằng trong khi mang bầu, quí vị ăn cho hai người. Nhưng quí vị cũng cần hiểu là cái người thứ hai kia chỉ bé bằng quả bóng chơi golf thôi, vì thế chớ có ăn thái quá. Ý tôi muốn nói là có nhiều quí cô khi mang bầu chuyển sang chế độ ăn cứ như thể người thứ hai kia là Mike Tyson vậy: ngay khi biết rằng mình có mang, họ liền chạy ngay ra siêu thị mua hàng két bánh kem sữa trứng, và chỉ trong vài ngày họ to đùng như quả khinh khí cầu.
    Vậy hãy luôn nhớ rằng quí vị đang ăn cho ai: ăn cho em bé. Như vậy chớ có ăn theo kiểu ăn của người lớn, quí vị hãy ăn theo kiểu ăn em bé. Nói thế không có nghĩa là quí vị chỉ cắn một miếng sau đó ngậm lúng búng hàng giờ trong miệng trong khi kem và sô cô la trên bánh chảy nhũn ra rồi được bôi lên đầu và vương đầy bàn ghế. Quí vị cũng có thể đến nhà hàng và gọi món bít tết nhưng nhớ là yêu cầu người phục vụ cắt nhỏ miếng thịt làm 650.000 mẩu bé tí, sau đó quí vị ngúng nguẩy không chịu ăn mà chỉ nhai ngấu nghiến khăn trải bàn và làm cho đĩa bít tết đổ hết ra quần.
    CÒN CÁC ÔNG CHỒNG PHẢI LÀM GÌ?
    Vấn đề ở chỗ phải luôn tỏ ra tế nhị và nhạy cảm. Quí vị không được phép để vợ biết rằng quí vị thấy cô ấy trông rất kém hấp dẫn chỉ vì cô ấy mập kinh khủng. Quí vị phải tìm mọi cách để vợ quán triệt điều này. Thỉnh thoảng, hãy nói với cô ấy: "Anh thật sự không thấy em kém hấp dẫn chỉ vì em mập kinh khủng đâu". Nếu hai vợ chồng đi dự tiệc, và nếu quí vị nhận ra rằng tất cả các cô gái trong phòng đều gọn gàng, nhanh nhẹn, trừ vợ quí vị với trang phục không khác gì chiếc ghế sofa dựng đứng, thì quí vị cần phải nói với vợ một cách chắc nịch rằng không phải ai cũng có thể quen ăn chiếc bánh chỉ vì hình thức bên ngoài của nó. Vâng, quí vị cần phải không ngớt nhấn mạnh điểm này. Và ý trung nhân của quí vị sẽ không bao giờ có thể quên được những cử chỉ tế nhị và nhạy cảm ấy của ông chồng.
    DẠY TRẺ NGAY KHI CÒN Ở TRONG BỤNG
    Liệu người ta có thể dạy cho trẻ ngay khi chúng còn trong bụng mẹ không? CÓ - Ðó là câu trả lời của cặp vợ chồng trên chương trình tivi "Phil Donahue" mà tôi đã từng được xem. Tất cả những đứa trẻ trong gia đình ấy ngay từ khi ra đời đã có trình độ cảm nhận âm nhạc cổ điển rất tốt. Nhưng thực lòng mà nói, tôi vẫn nghĩ rằng vậy thì điều đó có gì là hay ho cho các ông bố, bà mẹ kia chứ. Nếu kí ức thời thơ ấu của tôi còn chính xác, thì những đứa trẻ yêu thích nhạc cổ điển hầu hết là những đứa trẻ hay bị bắt nạt nhất ở lớp. Vậy nên chăng, nếu quí vị có ý định dạy em bé trong bụng, thì có lẽ hãy dạy chúng cách làm những bạn cùng lứa phải tôn trọng, ví dụ cách huýt sáo thật kêu, hay cách nhổ nước bọt từ cửa sổ lớp học xuống sân trường một cách chính xác nhất.
    Tạm gác lại ở đây vấn đề nên dạy em bé chủ đề gì, dù sao đi nữa thì điều quan trọng là ở chỗ quí vị có thể dạy đứa bé ngay từ khi nó còn trong bụng mẹ, và chắc quí vị hoàn toàn nên làm điều ấy, nhất là khi quí vị muốn con mình sau này có được mảnh bằng tốt nghiệp từ những trường Đại học danh tiếng như Ðại học Havard. Thực ra thì phương pháp dạy học ở đây rất đơn giản. Ý tôi muốn nói là quí vị đâu có nhiều lựa chọn: quí vị nào có thể đem máy chiếu, màn hình vào đó để dạy cho cháu, lí do là trong bụng mẹ làm gì có ổ cắm điện. Tất cả những gì quí vị có thể làm ở đây đơn giản là nói thật to vào bụng. Và đó chính là công việc của đàn ông, bởi vì trông sẽ rất kì cục nếu một quí bà mang bầu lại tự cúi xuống để nói vào bụng của chính mình.
    Vậy là mỗi khi hai vợ chồng quí vị có dịp rỗi rãi bên nhau, chẳng hạn khi đứng xếp hàng trước quầy thanh toán tiền tại ngân hàng, ông chồng hãy dạy gì đó vào bụng bà vợ, ví dụ "Pierre là thủ phủ của North Dakota". Cũng có thể là của South Dakota. Tôi cũng chẳng biết nữa, bởi vì hồi tôi còn trong bụng mẹ, năm 1946, trên ti vi vẫn chưa có chương trình "Phil Donahue".
    CHUẨN BỊ SINH CON
    HÃY HỌC THUỘC LÒNG MỘT SỐ THUẬT NGỮ CHUYÊN MÔN
    Một khi mang bầu và chuẩn bị sinh con, quí vị sẽ có dịp gặp gỡ và tham khảo ý kiến các nhà chuyên môn khác nhau, vì thế quí vị phải biết quy tắc sau đây: Khi nói về sinh nở, các chuyên gia không bao giờ dùng từ "đau". Thực tế như thế đấy, cứ như thể là người ta đàm luận về đề tài Thái Bình Dương Học mà chẳng dùng đến từ "nước". Lí do thật đơn giản: là nếu họ nói béng ra những gì thực sự sẽ xảy đến cho người mẹ khi phải lôi cái vật thể to tướng trong người ra, thì phái yếu chắc chắn sẽ chẳng ai dám mang bầu, và các vị chuyên gia sẽ phải tìm nghề khác.
    Vì thế từ "đau" được các Chuyên Gia Sinh Nở Quốc Tế gọi là "co thắt". Với những người không có chuyên môn thì "co thắt" là một cái gì đó mà ghê lắm thì cũng như chuột rút là cùng, nhưng kì tình thì đó là thuật ngữ được dùng để chỉ đến cái cảm giác khi một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp sút mạnh vào thành tử cung. Còn thuật ngữ "cơn co thắt mạnh" được dùng để chỉ cảm giác trên với điều kiện là trung phong kia đi giầy trượt băng.
    Nói chung quí vị cần phải lường trước được tình huống "co thắt" này trước khi đi đến quyết định sinh con. Tôi ban đầu cũng rất sợ, nhưng cuối cùng cũng vẫn quyết định có con bởi vì sau một số nghiên cứu tôi đã phát hiện ra rằng mình không phải là người kinh qua những khó khăn ấy.
    CÁC BÀ MẸ CHÚNG TA ÐÃ SINH CON NHƯ THẾ NÀO VÀ TẠI SAO CHÚNG TA LẠI THẤY MỌI CÁI ÐỀU SAI LẦM
    Ðây là cách thức người ta sinh nở hồi bấy giờ. Khi có những dấu hiệu lâm bồn, ông chồng liền cấp tốc đưa vợ đến bệnh viện, ở đó bà vợ liền được một liều thuốc mê làm cho cô ấy không còn có thể cảm thấy co thắt hay bất kì một điều gì khác, kể cả khi núi lửa phun ngay giữa phòng đẻ. Nhờ vậy người ta hầu như không còn cảm thấy đau. Nhiều trường hợp các bà tỉnh lại khi đứa con bắt đầu vào học lớp bốn.
    Cái dở của phương pháp này là chất gây mê có thể ảnh hưởng đến đứa trẻ, mà bằng chứng hiển nhiên là thế hệ công dân Hoa Kì sinh ở thập kỉ 40, 50 hay cả thập kỉ 60 đều chẳng ra gì. Nhưng tệ hơn nữa là nếu sinh con theo phương pháp này thì các ông chồng nhàn quá. Ông ấy chỉ phải làm mỗi một công việc là ngồi ngoài phòng chờ cùng với các ông chồng khác, vừa nhả khói thuốc lá vừa lần giở những trang tiểu thuyết rẻ tiền, và không ngớt kêu ca là không biết người ta làm gì trong ấy mà lâu thế. Khi đứa trẻ ra đời, cô y tá liền lau sạch nó và bế ra cho người bố xem, thế là ông chồng yên tâm ra về và vác bộ mặt hãnh diện đến nhà mọi người để giải trí bằng những chuyện thư giãn vốn dành cho nhà tắm cho đến khi bà vợ hồi sức và có thể về nấu cơm phục vụ. Như thế là phương pháp này đã cướp đi cơ hội để ông chồng được chiêm ngưỡng những giây phút trang trọng nhất khi đứa con của chính mình chào đời, đấy là không kể đến việc quan sát những chất cứng và chất nhầy cũng được đưa ra cùng với đứa trẻ.
    Chính vì vậy mà ngày nay chúng ta đã có cách thức sinh nở tân tiến hơn. Bây giờ Chính quyền Liên bang yêu cầu chồng phải có mặt bên cạnh khi vợ đẻ, và sản phụ không được dùng chất gây mê mà phải đẻ tự nhiên. Hiểu theo một nghĩa nào đó chúng ta quay về một cái gì đấy tương tự kiểu "sinh hạ ngoài đồng" thuở ban sơ, chỉ khác ở chỗ là chúng ta thực hiện điều ấy ở các bệnh viện tối tân hiện đại, nơi mà các ông chồng không phải tự mình đi đun nước. Nước sôi vệ sinh luôn được sẵn sàng cung cấp từ những chuyên gia y tế với giá 62 đô la một lít.
  8. slump

    slump Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    1.195
    Đã được thích:
    0
    GIỜ CAO ĐIỂM
    Sinh con cũng tương tự như ma cà rồng: nó không bao giờ xuất hiện trước khi mặt trời lặn. Nếu quí vị thấy có cái gì đó giống những cơn co thắt xuất hiện vào ban ngày, thì rất có thể đó là cái mà bác sĩ gọi là "chuyển dạ giả". Có nhiều chuyển dạ giả y như thật, và khi đó quí vị đến bệnh viện, gặp một bác sĩ giả, để rồi quí vị có thể nhận được thậm chí một con búp bê chính xác theo hình thể giải phẫu.
    Cú chuyển dạ thật bao giờ cũng chỉ bắt đầu vào 3 giờ 15 phút sáng, theo giờ chuẩn Tây bán cầu, bởi vì chỉ có thời điểm đấy là lúc tất cả các bác sĩ sản khoa ở nước Mĩ đang ngủ say nhất. Một khi xuất hiện những cơn co thắt, quí vị hãy điện thoại ngay cho bác sĩ sản khoa, người sẽ chỉ nhấc điện thoại và hỏi lại mà không cần tỉnh giấc: "Thế các cơn co thắt cách nhau bao nhiêu?" Quí vị có thể trả lời bằng đơn vị nào cũng được (chẳng hạn: "Cách nhau 5 cm") và bác sĩ sẽ nói: "Vậy hãy đến bệnh viện ngay đi" rồi ông ấy lại giở mình và ngáy tiếp.
    Trong khi đó quí vị cuống cuồng thu nhặt các thứ cần phải đem đến bệnh viện (nhớ đừng có quên hộ chiếu đấy nhé!) và lên xe thật mau. Hỡi các ông chồng, đây là cảnh các đức ông chồng đưa vợ đến bệnh viện: quí vị ngồi ở mép ghế xe hơi trong khi mắt cách kính chắn ô tô 3 cm; còn hai tay quí vị tóm chặt tay lái như muốn bóp vụn nó ra làm trăm mảnh; cứ khoảng 9 đến 10 giây, đầu quí vị lại gục xuống như thể là để xem đồng hồ đo xăng với chiếc kim đã chỉ sang đáy vạch đỏ, sau đó quí vị mỉm cười nhăn nhó với vợ và nói: "Mọi chuyện rồi sẽ đâu vào đấy cả thôi!"
    GIÂY PHÚT TRỌNG ÐẠI
    Mọi việc diễn ra thế nào? Tất nhiên sẽ có nhiều quí vị hỏi thế. Trông nó ra làm sao? v.v.
    Thành thực mà nói, tôi không biết tí gì cả. Tôi chỉ nhớ những âm thanh, lời nói khi đẻ thằng cu Rob nhà tôi thôi. Lúc đó tôi đứng đầu bên này vợ tôi, Beth, không ngừng hét vào tai vợ những lời động viên chân thành nhất. Còn bác sĩ cùng nữ y tá đứng ở phía kia và hét vào bụng cô ấy. Nói chung là tình cảnh giống như một tiểu đội đang cố gắng bằng những lời động viên chân thành nhất để giúp đỡ một chú voi bự đang hóc trong cổ một chiếc xe Volkswagen:
    Bác sĩ: Cố gắng lên nào, Beth! Cô đang làm một việc phi thường đấy! Cô đang làm một việc phi thường đấy! Ðúng không?
    Y tá: Ðúng, cô ấy thật phi thường! Nào cố lên đi, Beth!
    Tôi: Em yêu! Em thật phi thường! Cố lên nào!
    Vợ tôi: AAAARRRRRRRUUNNNNNNGGGGGGHHH!
    Bác sĩ: Xong rồi, thật phi thường!
    Cuối cùng Rob cũng được lôi ra và khóc toáng lên để đòi quay vào. Hai vợ chồng tôi đều hài lòng. Tôi không quên ghì đầu cô ấy vào ngực như bài học ở lớp huấn luyện trước khi đẻ đã hướng dẫn.
    CẦN PHẢI LÀM GÌ NGAY SAU KHI SINH CON
    Quí vị cần phải nhắm tịt mắt lại, bởi vì bác sĩ đỡ đẻ sẽ giơ em bé lên kèm theo hàng đống tử hà sa, mà đó là cái thứ trông gớm guốc nhất quả đất. Ngày xưa khi mọi người đều thanh tao lịch lãm, người ta huỷ ngay cái thứ ây sau khi đẻ và không bao giờ nói đến trước mặt người khác. Nhưng ở xã hội mở cửa hiện nay người ta thoải mái bình luận về nó cứ như thể đấy là huân chương chiến thắng vậy.
    ĐẶT TÊN CHO CON NHƯ THẾ NÀO
    Ðể tránh phải mất nhiều thời gian quyết định đặt tên con khi tạm lưu trong bệnh viện, quí vị hãy tranh luận với chồng bằng những lời lẽ to tiếng nhất. Quí vị bắt buộc phải làm thế thôi, bởi vì chồng cũng như vợ, ai cũng có những lí do riêng và rất nặng kí của mình. Chẳng hạn ông chồng muốn đặt tên con là John để tưởng nhớ đến một ông bác quá cố nào đấy, trong khi cái tên John kia lại gợi nhớ đến một bạn trai thời phổ thông của bà vợ.
    Có một số tên mà cả hai vợ chồng nên tránh đặt cho con. Ví dụ nếu là con trai, quí vị không nên đặt tên là "Cyril" hay "Percy" vì những đứa trẻ mang tên đấy thường đi học về với đầy u trên đầu. Quí vị không nên chọn cho con gái cái tên nào điệu quá, kiểu như "Cyndi", vì lớn lên hầu như chắc chắn cháu sẽ không làm được chức vụ gì quá nhân viên đánh máy.
    Mấy năm trở lại đây, người ta có xu hướng đặt tên nghe như tên người Anh, như "Jessica" chẳng hạn. Tôi thấy đây là một trào lưu rất hay. Mặc dù chân thành mà nói Anh Quốc chưa hề sản xuất được chiếc xe hơi nào có thể chạy được qua quãng đường ra bãi đỗ xe mà không bị ít nhất một lần chết máy, nhưng hiện nay những tên kiểu Ănglê như vậy vẫn được người ta rất khoái. Vậy hãy đặt tên cho con theo bất cứ cái tên Anh nào mà quí vị nghĩ ra, ví dụ "Queen Elizabeth", hoặc "Big Ben", hay là "Crumpet Scone-Hayes".
    BẢO DƯỠNG EM BÉ
    Vào một ngày đẹp trời nào đó, nhân viên chuyên trách sẽ thông báo rằng quí vị có thể xuất viện, và hai vợ chồng cần đưa con về nhà. Không có một thời điểm nào trong đời có được cái cảm giác giống như lúc ấy, khi lần đầu tiên trong đời hai vợ chồng ẵm một đứa bé trên tay, vâng, đứa bé của chính quí vị, khi mà hai vợ chồng cùng nhau bước ra cổng bệnh viện với cái dáng vẻ hiển nhiên là của ông bố bà mẹ lần đầu có con và sắp sửa đánh rớt đứa trẻ cắm đầu xuống đất.
    Khoảnh khắc riêng tư đáng tự hào ấy kéo dài cho đến khi quí vị bước ra khỏi cổng bệnh viện tám bước. Lúc đó quí vị sẽ gặp những bà già cả qua đường chặn lại để khuyên bảo đủ điều. Pháp luật Chính quyền Liên bang đã quy định các bà già cả có thể chặn bất kì một cặp vợ chồng trẻ nào đang ẵm con trên tay. Họ rất nghiêm túc đón nhận trách nhiệm này. Họ dễ dàng thấy rằng những em bé trên tay quí vị không đội mũ, nên họ đến và nói rằng cháu sẽ bị cảm lạnh. Còn nếu em bé đang đội mũ, thì họ sẽ nói rằng mũ đó dầy quá, dễ làm em bé nóng. Họ luôn luôn khuyên nhủ quí vị một cách chắc nịch như thể nếu không có họ, những đứa trẻ sẽ không thể sống được sang ngày hôm sau dưới sự chăm sóc của những đôi vợ chồng trẻ đểnh đoảng còn ít kinh nghiệm như quí vị.
    CHU TRÌNH TRẠNG THÁI CỦA TRẺ SƠ SINH
    Ðây là Chu trình Các trạng thái Cơ bản của trẻ sơ sinh, chu trình được cài đặt ngay từ khi em bé ra đời:
    Trạng thái 1: Chuẩn bị khóc;
    Trạng thái 2: Khóc;
    Trạng thái 3: Vừa nín.
    Công việc chủ yếu quí vị phải làm là đưa em bé về trạng thái 3 càng sớm càng tốt. Và đây là một phương pháp truyền thống, hi vọng sẽ giúp quí vị ít nhiều. Khi em bé bắt đầu khóc, bố mẹ hãy ẵm cháu đưa đi đưa lại và nói với nhau bằng một giọng đều đều: "Mình nghĩ rằng nó đói phải không? Không thể như thế được. Nó vừa ăn cách đây không lâu mà. Hay là nó muốn ợ hơi? Chắc là không phải thế rồi. Hay là phải thay tã? Không phải, vẫn khô nguyên này. Thế thì tại sao? Mình nghĩ rằng nó đói phải không?..." Cứ liên tục như thế một lúc lâu cho đến khi em bé phát chán và quyết định ngủ thiếp đi.
    Khi em bé không ngủ mà cũng không khóc, quí vị có thể nhận thấy nó đang dõi theo những phân tử không khí. Nhiều năm qua các nhà khoa học vẫn tưởng rằng trẻ con chưa có khả năng tập trung ánh mắt vào các đối tượng xung quanh vì có một thực tế rằng chúng cứ nhìn qua nhìn lại nhưng không nhìn vào đâu cả; nhưng ngày nay người ta đã chứng minh được rằng vì mắt trẻ sơ sinh còn rất bé nên chúng có thể theo dõi được các vật thể bé tẹo như phân tử không khí đang trôi nổi khắp nơi, mà với chúng điều đó dù sao cũng thú vị hơn là phải nhìn những đồ vật loè loẹt vô duyên mà bố mẹ cùng gia đình cứ khua khua trước mặt chúng.
    NÊN CHO BÉ BÚ MẸ HAY BÚ BÌNH
    Có lẽ câu trả lời đã khá rõ ràng. Tất cả các bác sĩ nhi hiện đại đều khẳng định chắc chắn rằng nên cho bé bú mẹ. Có hai lí do chính:
    - Mẹ của quí vị trước đây vẫn cho con bú bình thay cho bú mẹ, mà mọi thứ trước đây làm đều sai.
    - Bú mẹ hiển nhiên là tốt hơn vì đã có rất nhiều nghiên cứu đã chứng minh như vậy, có hàng tấn sách và tạp chí mà thực thà mà nói tôi chưa kịp đọc chúng vì phải bận viết bài này cho kịp thời hạn.
    THẾ NÀO LÀ KHÓC DẠ ÐỀ
    Ðó là khi em bé khóc liên tục không ngớt trong 71 giờ đồng hồ liền. Nếu em bé của quí vị khóc dạ đề như thế, quí vị phải lập tức đưa cháu đến bác sĩ nhi, người sẽ trả lời quí vị rằng không phải lo lắng gì hết. Ðiều đó thực ra cũng đúng thôi, nếu xét theo quan điểm của bác sĩ, vì căn hộ ông ấy ở cách quí vị cả chục kilômét.
    THAY TÃ CHO BÉ
    Trước tiên quí vị nên biết rằng theo cách nghĩ của em bé, quí vị không bao giờ cần phải thay tã cả. Không có một sinh vật nào trên hành tinh này lại có sự thoả mãn trong một cái tã đầy nhoét như trẻ sơ sinh. Xoẹt một bãi chính là một trong những kĩ năng đầu tiên mà bất cứ em bé nào cũng thành thạo, và chúng rất lấy làm hãnh diện và tự hào với kĩ năng mới này, đặc biệt là khi có nhiều người chứng kiến, ví dụ như trước mặt ông bà chúng, hay trước mặt cả bạn bè đến nhà quí vị nhân dịp lễ Noel. Chúng khẽ cau mày tư lự, và bụp một cái, thế là xong. Sau khi hoàn thành công việc rất khoái ấy, chúng muốn dành chút thời gian để tận hưởng thành quả của mình bằng cách oằn đi oằn lại cho đến khi cái bãi đó nát bét ra và len lỏi vào từng nếp gấp xó xỉnh của bộ đồ trẻ em 45 đô la quí vị vừa mua để diện lễ Noel cho chúng. Vì thế cho nên, mỗi khi thay một cái tã đầy nhoét, quí vị đừng tưởng rằng quí vị đang làm một cái gì đó giúp đỡ cho em bé. Dưới con mắt của chúng, quí vị đang lấy đi mất đống chất nhầy vốn là thành quả sau bao nỗ lực lao động.
    SÁU THÁNG ĐẦU
    Sáu tháng đầu là thời gian chứng kiến những tiến bộ vượt bậc của em bé: Nó học cách mỉm cười, cách nâng đầu lên, cách chơi đàn cello và cách sửa ô tô.
    Ha ha! Tất nhiên đó chỉ là một chút hài hước dành cho các ông bố, bà mẹ vẫn thường xuyên có ảo tưởng rằng có thể nhanh chóng đốt cháy hàng tá giai đoạn trưởng thành của em bé. Thực tế là trong sáu tháng đầu, đứa trẻ chỉ biết đặt đâu nằm đấy, bú sữa và đi vệ sinh tại chỗ thôi. Chúng vẫn chưa hoàn chỉnh phần não bộ: nếu quí vị mở đầu em bé ra - tôi thành thực xin quí vị không nên làm điều ấy ngay bây giờ - quí vị sẽ không thấy gì ngoài một tuyến nước dãi to tướng trong đó.
    Nhưng dù thế nào đi nữa, quí vị cũng phải mua ngay máy tính cho cháu. Không bao giờ là quá sớm để mua máy tính cho con cả. Lập luận trên được dựa trên những quảng cáo gần đây của hãng bán máy vi tính, mà chắc quí vị vẫn thấy trên ti vi, ở đó có cảnh một đứa trẻ chịu bao đau đớn khắp mình mẩy chỉ vì bố mẹ không mua máy tính cho bé.
    NGƯỜI TRÔNG TRẺ
    Người trông trẻ tốt nhất tất nhiên là bà nội hay bà ngoại của cháu. Quí vị luôn luôn cảm thấy yên tâm khi giao em bé cho các bà, dẫu quí vị có phải đi xa trong một thời gian dài, chính vì vậy mà các bà nội, bà ngoại đã rời khỏi vùng Florida này ngay khi có cơ hội đầu tiên.
    NHẬT KÍ CHO EM BÉ
    Nhật kí em bé có lẽ là một trong những nguyên nhân quan trọng nhất cho những vụ bạo động giết người ở Mĩ. Lí do là khi người ta sinh cháu thứ nhất, nhật kí sẽ như thế này:
    Ngày mồng 5 tháng Giêng - Hôm nay Robert tròn 1,5 tuần tuổi! Nó nặng 4,244 kg, vậy là tăng được 0,023kg so với hôm qua! Hôm nay phải thay hai cái tã đầy, nhưng không đến nỗi nhão quá như hôm mồng 3 tháng Giêng vừa qua! Nhưng trông nó vẫn còn xanh xao lắm!
    Cứ như vậy, ngày này qua ngày khác. Cho đến khi họ có đứa con thứ hai, lúc mà họ đã phát chán khi phải ghi nhật kí hàng ngày như vậy rồi. Nhưng không lẽ lại bỏ, thôi không viết. Vậy là kết quả cuốn nhật kí thứ hai như sau:
    1966-1974 - Byron sinh ra và đi học cấp 2
    Và thế là Byron lớn lên, trông bên ngoài thì bình thường như những đứa trẻ khác, nhưng thực ra nó luôn luôn không bao giờ quên được thực tế phũ phàng là cuốn nhật kí của mình trông thật mỏng manh, trong khi cuốn nhật kí của Robert trông không khác gì một cuốn danh bạ điện thoại. Kết cục là đến một ngày đẹp trời, không thể chịu được căng thẳng nữa, Byron chạy như điên vào một nơi công cộng như phòng khám răng chẳng hạn với khẩu súng máy lăm lăm trên tay...
    Vì vậy cho nên, nếu quí vị muốn ghi nhật kí cho con, cũng tốt thôi không sao cả, nhưng xin hãy thông báo trước cho cảnh sát khu vực.
  9. slump

    slump Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    1.195
    Đã được thích:
    0
    TỪ SÁU THÁNG ĐẾN MỘT NĂM TUỔI
    THỨC ĂN SAM ĐẦU TIÊN
    Từ "thức ăn" được dùng ở đây hoàn toàn không chính xác. Thực ra chúng là những thứ chứa trong hàng triệu cái hộp bày bán ngoài siêu thị với nhãn hình em bé nhoẻn miệng cười. Trẻ con rất ghét ăn thứ đó. Mà ai thích được kia chứ. Khi nấu xong, trông chúng giống một bãi chất thải thật buồn tẻ.
    ÐI DU LỊCH VỚI EM BÉ
    Bây giờ là lúc quí vị nghĩ đến việc giải trí bằng cách cho em bé cùng đi du lịch đến những nơi sẽ không phải thấy những vết cáu bẩn vàng vàng tạo thành từ chuối trộn với nước miếng trẻ em được bôi đầy khắp các bề mặt quanh phòng nằm ở độ cao dưới 30cm. Sáng kiến tuyệt vời! Hai vợ chồng tôi thường xuyên đưa cu tí Rob đi đây đi đó ngay từ khi cháu dưới một tuổi, và chúng tôi lần nào cũng rất ngạc nhiên là, mọi cái đều tốt đẹp, suôn sẻ, và không có gì phải lo lắng mãi cho đến khi chúng tôi rời khỏi nhà được khoảng 4 tiếng đồng hồ, khi mà Rob sốt đến 106 độ. Mà chúng tôi nhiều khi cũng chẳng cần phải đo nhiệt độ vì có thể nhận rõ là núm vú giả đang chảy nhũn ra.
    Hầu hết các em bé đều ẩn chứa trong mình các loại virus không lộ diện, nhưng sẽ tự động phát bệnh khi em bé cách xa phòng khám bác sĩ nhi của cháu khoảng 150km. Lần đầu tiên xảy ra tình huống này với Robert, chúng tôi phải cấp tốc đưa cháu đến một bác sĩ nhi. Ông này tốt nghiệp trường Ðại học Tổng hợp Y khoa Kuala Lumpur và trường Cao đẳng Dệt kim. Ông kêu lên: "Cháu nóng quá! Nóng dữ hè! Chắc là bị seezah không chừng!" Chúng tôi hoảng quá: "Trời! Không thể thế được! Seezah!" Xong chúng tôi tự hỏi nhau: "Nhưng mà seezah là gì nhỉ?" đồng thời trong đầu hình dung đến một căn bệnh kinh khủng nào đó ở Châu Á. Thế là bác sĩ quay tròn mắt trong đầu một hồi, và nói "Aaargh...", và vợ chồng tôi hiểu ra: "À, seizure!"
    Bài học chúng tôi rút ra từ vụ này là phải luôn luôn đề phòng đến những tình huống bất ngờ nhất. Nếu quí vị định đưa con đi nghỉ hè ngoài bãi biển, thì ngoài vài thứ vật dụng hàng ngày của cháu như: thức ăn, đơn thuốc, bình bú, máy khử trùng, thuốc men, quần áo, tã lót, khăn giấy ẩm, thuốc mỡ, nước hoa, dầu xả, xà phòng các loại, phấn rôm, núm vú giả, đồ chơi, cũi du lịch, chăn lông, cặp sốt, ghế đèo, xe đẩy v.v.. quí vị cần phải nhớ mang thêm những thứ sau:
    - Một thứ trông na ná cái vịt dầu dùng để hút mũi cho em bé vì nếu không, khi cháu bị lạnh, nó sẽ phát ra những tiếng sụt sịt ùng ục suốt đêm trong khách sạn.
    - Một liều thuốc mạnh phòng bệnh tả dành cho em bé, bởi vì sẽ có một lúc nào đó, khi quí vị đang ngả mình thư giãn ngoài bãi biển để tận hưởng ánh nắng và tiếng sóng, quí vị chợt nhìn thấy cháu đang vuốt ve âu yếm một con ******** trôi giạt vào bờ.
    - Vài cuốn tiểu thuyết để đọc ngoài hành lang phòng cấp cứu.
    - Máy ảnh cùng vài cuộn phim để ghi lại những hình ảnh, những tình huống bất ngờ kiểu như trên làm kỉ niệm.
    MỌC RĂNG
    Mọi em bé mọc răng vào đúng 3 giờ 25 phút sáng ngày 11 tháng 3, mặc dù có một số em mọc muộn hơn khoảng 10 phút. Dấu hiệu đặc trưng của hiện tượng mọc răng là em bé trở nên cáu bẳn và khóc. Tất nhiên đó cũng là dấu hiệu của mọi hiện tượng khác, do đó quí vị cần áp dụng phương pháp cổ truyền để khẳng định thêm: đút ngón tay vào miệng của bé để xem bé cắn thế nào, nếu thấy răng bé chạm đến xương ngón tay thì có nghĩa là bé đã mọc răng.
    TỪ MỘT ĐẾN HAI TUỔI
    Em bé sẽ tập đi và bắt đầu tập nói, nhưng có lẽ điều mà nó học được nhiều nhất là tự dưng khóc toáng lên ngoài siêu thị mà không cần lí do gì cả.
    TẬP ÐI
    Hầu hết em bé bắt đầu tập đi vào tháng thứ 12, nhưng không ai lí giải được tại sao chúng lại cần tập đi vào lúc đấy, bởi vì liên tục trong 12 tháng tiếp theo, những gì chúng làm là chỉ di chuyển loăng quăng không có phương hướng nhất định đến những xó xỉnh đầy bụi, rồi thỉnh thoảng ngã bẹt mông xuống đất. Có lẽ vì thế người ta thiết kế loại tã (slip giấy) có độ dày nhiều như vậy. Trong giai đoạn này bố mẹ cháu cần phải luôn luôn đi theo sau với hai tay giang ra để sẵn sàng đỡ em bé mỗi khi bé ngã giống như cảnh trong bộ phim nổi tiếng "Mẹ em" dành cho bố mẹ trẻ con. Chỉ khác một điều là quí vị phải cố gắng cúi xuống thấp hơn nữa để có thể dựng bé dậy được nhanh nhất vì càng để em bé ngã lâu trên đất, em bé càng có nhiều cơ hội để với một cái gì đó bỏ vào mồm.
    TẬP NÓI
    Có hai từ cơ bản mà mọi em bé đều bắt đầu tập. Từ thứ hai là từ mà em thật sự nói, thường bắt đầu vào tháng thứ 18. Còn từ thứ nhất là từ mà bố mẹ chúng nghĩ rằng chúng đã nói, thường bắt đầu vào tháng thứ 12, hoặc sớm hơn nếu đó là con đầu lòng.
    Sự việc xảy ra như sau. Em bé ngồi chơi và đang tìm cách đưa chiếc ô tô nhựa vào mồm rồi phát ra một âm thanh ngẫu nhiên của trẻ, ví dụ: "gawanoo", thế là bố mẹ của cháu, với não bộ đã được làm mềm vì hít phải nhiều hơi dầu xả dành cho trẻ em khi gội đầu cho cháu, liền nhao nhao lên hỏi nhau: "Mình thấy chưa, Teddy vừa nói ôtô đấy!"
    CÁC DẠY DỖ VỤN VẶT KHÁC
    Các chuyên gia tâm lí học đều cho rằng nguồn gốc chính làm đứa trẻ quan tâm lo lắng là các hoạt động chức năng của cơ thể, chính vì thế quí vị có thể yên tâm hiểu rằng điều đó là không đúng. ÍT NHẤT thì điều đó cũng không đúng với thằng cu Rob, con trai chúng tôi. Không có gì làm nó cảm thấy thoải mái hơn một chiếc tã đầy nhoét. Một lần chúng tôi đưa cháu đến hiệu ảnh để chụp, khi mà không còn kịp thời gian để thay tã nữa, thì cháu làm luôn một bãi với kích thước mà không một định luật vật lí nào có thể giải thích được. Tay thợ ảnh vừa chụp vừa không ngớt xuýt xoa rằng chưa bao giờ được chụp một em bé tươi tỉnh như thế này, tất nhiên anh ta nói thế cũng dễ thôi, vì anh ta ở cách cháu trên 5m. Các ảnh chụp được đều tuyệt hảo. Trong tấm hình nào Robert cũng toét miệng ra cười hở cả răng của một em bé đang thoát ra thứ hương vị đủ làm ngất xỉu bất kì con bò mộng nào trong bán kính 5m. Ðấy, đấy là tất cả những gì em bé lo lắng về hoạt động chức năng cơ thể chúng.
    Thế quí vị có biết ai là người lo lắng quan tâm nhất về điều đó không? Ðó chính là các ông bố, bà mẹ. Các cặp vợ chồng trẻ mất rất nhiều thời gian suy nghĩ và lo lắng đến sinh hoạt thường nhật của con. Cứ lấy ví dụ bất kì một cặp vợ chồng có hiểu biết rắc rối, chuyên bàn về những đề tài như văn học, thơ ca hay nghệ thuật sống trước khi có con, thì chẳng bao lâu sau khi có đứa con đầu lòng, họ sẽ không bao giờ mất hứng thú khi chuyển sang đề tài về các loại ghế nhỏ có lỗ ở giữa dành cho trẻ, cho đến khi mà không bạn bè nào có ý đồ mời họ đến dùng cơm tối nữa.
    SANG NĂM THỨ BA
    SỢ HÃI
    Mọi người chúng ta đều được sinh ra kèm theo một số nỗi sợ hãi cảnh giác có tính bản năng; sợ ngã, sợ bóng tối, sợ tôm hùm, hay là sợ ngã phải tôm hùm trong bóng tối, v.v.. Những sợ hãi bản năng như vậy giúp em bé tránh được nhiều nguy hiểm, vì thế quí vị cần khuyến khích chúng ("Chạy mau, tôm hùm đến kìa...")
    Nhưng có nhiều em 2, 3 tuổi sợ hãi nhiều điều rất là phi lí. Có lẽ chúng bị nhiễm từ ngài Roger. Tôi và thằng cu Rob có lần xem bộ phim mà trong đó Roger cứ hát mãi cái câu "không thể nào đi xuống rãnh nước" với một giọng hát vui vẻ đến mức khó tưởng tượng được; và thế là sau khi xem xong phim, hai bố con rất ngại đi gần rãnh nước. Còn có lần tôi đâm ra rất sợ bị đâm chết khi đang tắm vòi hoa sen, đó là kết quả sau lần gặp một chuyên gia tâm lí học.
    Gần đây Robert đâm ra rất sợ sẽ bị một con ngựa nào đó đột nhập vào phòng ngủ và tấn công lúc nửa đêm. Vợ chồng tôi giải quyết nỗi lo âu này của cháu bằng một cách rất cởi mở và thẳng thắn: chúng tôi đưa cháu đến thăm một trại ngựa để qua đó cháu có thể tận mắt nhìn những con ngựa trong chuồng, để qua đó cháu có thể thấy rõ rằng đó là một loài thú to lớn như thế nào với cặp mắt to và lạnh lùng đến kì quái, kèm theo bộ răng dài và cặp móng cứng đến là gớm guốc đủ để giẵm nát bất kì ai thành một đống thịt vụn chỉ trong vòng không đầy 2 giây. Nhờ phương pháp này mà Robert thôi không tưởng tượng gì đến ngựa của cháu nữa, và điều đó cũng tốt thôi vì nó đã giày nát đệm nhà tôi rồi.
    NHỮNG NỖI SỢ HÃI MÀ MẸ QUÍ VỊ ĐÃ DẠY KHI QUÍ VỊ CÒN BÉ
    Ðó là những điều mà quí vị đã từng phải biết sợ trước khi trở thành người lớn, và bây giờ chính là lúc quí vị cần phải chuyển những cái đó sang em bé 3 tuổi của quí vị:
    - Sợ rằng nếu liếc mắt nhiều quá thì mắt sẽ bị kẹt không nhìn lại được.
    - Sợ rằng nếu đi tắm hoặc đi bơi sớm hơn 1 giờ sau bữa ăn thì sẽ bị co rúm, chìm nghỉm xuống đáy hoặc bị chết rét.
    - Sợ rằng nếu mặc áo lót cũ thì sẽ bị máy bay đâm vào người và lột tung áo ngoài ra, để rồi sẽ bị bêu riếu trong bản tin chiều trên ti vi phát sóng toàn quốc. ("Nạn nhân có chiếc áo lót thủng lỗ chỗ, sờn rách, và lem luốc này đã được xác định chính xác là ông...")
    - Sợ rằng nếu làm điều gì đó không phải ở trường mẫu giáo, thì những điều xấu ấy sẽ bị vĩnh viễn ghi vào sổ đen và đeo đẳng mình khắp cuộc đời. ("Mọi bằng cấp của ngài và thông tin chúng tôi biết về ngài qua quá trình công tác tại cơ quan cũ đều rất tốt, thưa ngài Barry, nhưng qua cuốn sổ đen này chúng tôi biết được rằng khi học lớp tám, ngài và Joseph di Jacinto đã thả một quả pháo đùng vào hố toa lét của Trường Phổ thông Trung học Harold C. Crittenden. Rất lấy làm tiếc, thưa ông Dave Barry, thật lòng mà nói chúng tôi cần tuyển những người có hiểu biết hơn về hệ thống cấp thoát nước.")
    ÐỒ CHƠI CHO EM BÉ
    Quí vị đừng mất thời giờ để ý đến những dòng chữ nhỏ xíu ghi trên hộp kiểu như "dành cho trẻ em từ 1 đến 3 tuổi". Nếu quí vị tuân thủ những hướng dẫn kiểu như thế thì quí vị sẽ lôi về nhà một đống những miếng nhựa hình thù khác nhau mà em bé sẽ phải lắp ghép đúng chỗ lồi ở miếng này và cái lỗ bé xíu ở miếng kia, mà chơi như thế rất tẻ nhạt và kết quả là chỉ sau 4 phút cháu sẽ chán và quăng hết đồ chơi vào gầm giường, gầm ghế. Ðồ chơi phù hợp nhất cho các cháu từ 0 đến 3 tuổi là đồ chơi trên đó ghi "dành cho trẻ em từ 10 đến 14 tuổi". Còn đồ chơi thích hợp cho lứa tuổi 10-14 là tiền mặt và căn hộ riêng.
    Quí vị cũng nên mua đồ chơi của hãng Fisher-Price. Không phải dành cho cháu bé. Mục đích là để bảo vệ chính quí vị. Mỗi mặt hàng của Fisher-Price đều đã được chứng thực qua cả tá các nhà tâm lí học trẻ em và bác sĩ nhi khoa, Ralph Nader và cả ngài Roger, nhờ đó mà tại hầu hết các tiểu bang trên đất Hoa Kì này, nếu quí vị không có trong nhà khoảng một chục loại đồ chơi của Fisher-Price, thì đó được coi là một bằng chứng hợp pháp về tội thiếu trách nhiệm nuôi dạy con cái.
    THAY LỜI KẾT: VẬY CÓ NÊN SINH ĐỨA CON NỮA?
    Voilà! Vậy là chúng ta đã đến đây! Chúng ta đã cùng nhau ra qua từng giai đoạn từ một vật thể trông từa tựa như quả bí, chưa biết làm gì có ích, cho đến khi nó hoàn toàn trưởng thành có đủ khả năng tự mình bỏ con mèo vào trong lò vi sóng, đóng cửa lò rồi bật công tắc.
    Tất nhiên đó là một thời gian dài đầy nỗ lực của quí vị. Tất nhiên bây giờ quí vị muốn có một thời gian yên tĩnh thư giãn, chỉ có hai vợ chồng với nhau, ngồi tâm sự bên tách cà phê của một quán sang trọng, thay vì ngóng chờ suốt đêm ngoài cửa phòng chiếu X-quang để biết xem liệu có phải cháu bé vừa nuốt phải viên đạn bị rớt ra khỏi thắt lưng viên cảnh sát, người chiều nay vừa viết hoá đơn phạt quí vị chỉ với lí do là quí vị lao xe đâm vào cửa hàng bán nội thất gia đình (vì cháu bé vừa quăng cặp kính cận duy nhất của quí vị ra khỏi ô tô). Nhưng dù sao đi nữa, cũng xin quí vị nhìn nhận vấn đề theo kía cạnh tốt của nó.
    (Im lặng một lúc lâu)​
    Tất nhiên, cần phải đợi lâu! Rồi một lúc nào đó quí vị sẽ thấy thích. Khi ấy, quí vị sẽ cảm thấy hứng thú sinh đứa con nữa để lặp lại tất cả những bước trên một lần thứ hai. Tất nhiên lần này rất có thể quí vị sẽ đỡ được một số khâu vất vả, chẳng hạn như không phải lâm bồn. Tôi biết được như vậy là nhờ gần đây tôi có dịp đọc tờ báo mua ngoài siêu thị khi đang đợi xếp hàng trả tiền mua sữa, rằng người ta có dịch vụ cho phép sinh con trong ống nghiệm! Tôi cũng không có đủ thông tin chi tiết, nhưng hình như phương pháp tân tiến này giúp quí vị tránh phải những vất vả khi lâm bồn, nhưng có điều quí vị cần phải cân nhắc là đứa trẻ sẽ rất bé và có hình trụ.
    Nhưng dù quí vị có định sinh đứa con thứ hai hay không, thì một điều quan trọng là quí vị đã có dịp chứng nghiệm nỗi hạnh phúc được làm cha làm mẹ, và tôi xin đảm bảo rằng chỉ một vài năm trôi qua là con của quí vị, nay đã trưởng thành, sẽ đến thăm quí vị cùng với những đứa cháu kháu khỉnh, và hỏi quí vị một cách chân thành và cảm động nhất, rằng chúng cần vay một khoản tiền không thời hạn để trả nợ cho ngôi nhà riêng mới xây trông to và đẹp gấp ba lần ngôi nhà quí vị đang sống.

    Attack is the best form of defenseRoberto Carlos

Chia sẻ trang này