1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

TIỂU THUYẾT KAPPA (truyện dịch)

Chủ đề trong 'Văn học' bởi dixuyenquamuathu, 05/11/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. dixuyenquamuathu

    dixuyenquamuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0
    TIỂU THUYẾT KAPPA (truyện dịch)

    Hôm nay dậy sớm hơn mọi hôm vì chẳng qua hôm qua ngủ sớm hơn mọi hôm. Sáng dậy vớ quyển truyện tiếng Nhật một người bạn gửi cho từ tuần trước nhưng hôm nay mới lướt qua, thấy hay hay. Hình như là truyện trinh thám.

    **************


    Tiểu thuyết Kappa

    Chương 1: Người uỷ thác:

    Thám tử tư Hashimoto Yutaka nhận được một lá thư:

    ?oThưa ngài, tôi có một việc phải nhờ đến sự giúp đỡ của ngài. Vì phải giữ bí mật nên cảm phiền ngài đến chỗ chúng tôi. Chúng tôi sẽ gửi ngài một khoản thù lao hậu hĩnh.

    Ngài hãy đến văn phòng luật sư Hiroike cách nhà ga Yotsuya 5 phút đi bộ.?

    Đang không có việc làm lại cần tiền Hashimoto vội vàng tới Yotsuya.Trên tầng 3 của toà nhà chung cư 5 tầng có treo một biển rất to ?oVăn phòng luật sư Hiroike?. Có cảm giác như đây là trụ sở chính của văn phòng luật sư.

    Ông Hiroike giám đốc văn phòng chừng 60 tuổi, tóc bạc trắng, nom có vẻ ra dáng một luật sư đầy tài năng. Ông niềm nở mời Hashimoto vào phòng ?oCảm ơn vì ngài đã đến.?

    Nhưng ông Hiroike không đi thẳng ngay vào vấn đề câu chuyện. Khi nhân viên văn phòng vừa mang cafê tới cũng là lúc cánh cửa phòng được khoá lại.

    Ông Hiroike vừa uống cafê vừa bắt đầu chậm rãi nói : ?oThực ra vì cần phải giữ bí mật nên tôi mới mời ông tới tận đây?

    Điều ấy thì trong thư ông đã nói rồi.
    -Kể cả nhân viên trong văn phòng tôi tôi cũng không tiết lộ-Ông Hiroike nói-Đây là một công việc tương đối khó và quan trọng.
    -Quả nhiên là vậy.
    -Đổi lại, nếu anh thành công anh sẽ được nhận một khoản tiền là 10 triệu Yên.

    Đó là một khoản tiền quá lớn.Trong giây lát Hashimoto nghĩ rằng đây là một chuyện đùa nhưng nét mặt của ông Hiroike thì chẳng có dấu hiệu gì của đùa cợt cả.Anh nói:
    -Có vẻ như khá khó khăn đây.
    -Nếu anh không hoàn thành công việc chúng tôi vẫn trả anh một khoản tiền chi phí cần thiết và ngoài ra sẽ gửi anh 1 triệu Yên.
    -Cũng không đến nỗi tồi. Vậy ông muốn tôi phải làm gì vậy?-Hashimoto hỏi.

    -Cách đây một năm vào ngày 21/9 có một thanh niên 26 tuổi tên là Hamada Ikio bị bắt vì bị tình nghi phạm tội giết người.Trước đó 4 ngày vào ngày 17/9 anh ta bị tình nghi đã giết một nữ tiếp viên tại câu lạc bộ Rotsubongi.Sau đó anh bị khởi tố, kết án 10 năm tù và hiện bị giam giữ tại nhà tù Miyagi.
    -Ông là luật sư bào chữa cho anh ta?
    -Đúng vậy, tôi đã nhận bào chữa cho anh ta nhưng đã thất bại.
    -Không được kháng án hay sao?
    -Không.
    -Vì sao?
    -Chính thân chủ cũng nói rằng anh ta không cần kháng án.
    -Vậy ông muốn tôi phải làm gì?
    -Thực ra anh ta muốn nhận được minh oan.
    -Là luật sư như ông mà cũng không làm được điều đó hay sao?
    -Đúng vậy, tôi đã thua cuộc.
    -Phải chăng là thân chủ cũng nản lòng không muốn kháng án?
    -Chính xác.
    -Vậy ông bảo tôi có thể làm gì?
    -Tôi là luật sư nên tôi phải bảo vệ luật pháp.
    -Nghĩa là đối với tôi việc bảo vệ luật pháp không cần thiết hay sao?
    -Công việc của một luật sư có những giới hạn của nó. Điều tra sự việc, nỗ lực đến cùng để chứng mình anh ta không phải là kẻ giết người nhưng đối với công việc điều tra thì hoàn toàn bị động.
    -Tôi đã dần dần hiểu ý ông rồi. Ông muốn tôi tìm ra kẻ giết người thật chứ gì?
    -Gần như thế.
    -Nhưng cũng không loại trừ trường hợp chính anh ta là kẻ sát nhân.
    -Đúng vậy, không thể biết trước là anh ta hoàn toàn không vô tội.
    -10 triệu yên để trả cho việc tìm được kẻ sát nhân thực sự là ai
    -Đúng thế. Nhưng còn một điều kiện nữa.
    -Điều kiện gì vậy?
    -Trong vòng 1 tháng kể từ ngày hôm nay tôi muốn anh tìm được thủ phạm chính của vụ án.
    -Hơn 1 tháng thì không được sao?
    -Hơn 1 tháng thi không còn ý nghĩa nữa.- Ông Hiroike nói.
    -Vì sao vậy?
    -Tôi không thể nói rõ lý do được. Anh có thể đảm nhận vụ này không?
    -Tại sao lại là tôi?-Hashimoto hỏi.
    -Vì anh là một thám tử tư tài ba.
    -Ông cứ quá khen-Hashimoto cười-Tôi là người hiểu rất rõ mình.Nếu chỉ cần một người làm chứng tỏ công việc này không đến mức quan trọng hàng đầu. Có rất nhiều văn phòng thám tử lớn cơ mà.
    -Chả lẽ tôi đánh giá anh là thám tử tài ba cũng không được hay sao.
    -Tôi chưa hiểu rõ lý do lắm. Khi hiểu rõ tôi mới có thể làm việc được.
    -Thôi được, thẳng thắn thế là tốt.Thực ra tôi cũng đưa ra một vài ứng cử viên và tìm hiểu. Cuối cùng tôi chọn anh đảm nhận vụ này. Thứ nhất là do hiện anh đang là thám tử ở phòng điều tra của cục cảnh sát.Là cảnh sát thì kiểu gì cũng hiểu rõ hơn cả việc điều tra một vụ giết người và tìm ra hung thủ.
    -Đương nhiên rồi.
    -Lý do thứ 2 là bản thân anh, vì người yêu tự tử do bị hãm hiếp nên anh đã xử lý bọn hiếp dâm theo cách riêng của anh và đã từng bị vào tù. Điều đó có nghĩa là anh là người hiểu rõ tâm lý của một kẻ giết người.Một người như anh tôi hy vọng là sẽ sớm tìm ra hung thủ đích thực của vụ án.- Ông Hiroike nói.
    -??- Hashimoto im lặng trong giây lát.

    Hiroike tiếp lời:
    -Tôi xin lỗi vì đã nhắc đến chuyện không vui này.
    -Không sao, đó là chuyện có thực.
    -Vậy anh có nhận lời không?
    -Ông có thể cho tôi xem tập hồ sơ xét xử mà ông đã dùng để bào chữa được chứ?
    -Không, tôi nghĩ rằng anh không nên xem nó.
    -Vì sao?
    -Tôi là luật sư bào chữa và tôi đã bị thua cuộc.Thêm nữa,dù có tiếp tục điều tra, tôi cũng không thể tìm ra hung thủ của vụ án. Vì thế, anh có đọc kỹ tập hồ sơ ấy anh cũng chẳng tìm ra kẻ sát nhân đâu.Bây giờ,như tôi đã yêu cầu anh rồi đó, không phải là tìm ra phương pháp tốt nhất để bào chữa, mà vấn đề ở đây là tìm ra hung thủ thực sự của vụ án.
    -Vâng, tôi hiểu rồi.
    -Và xin anh nhớ thêm cho một điều nữa.
    -Điều gì vậy?
    -Mong anh hãy giữ kín việc mà tôi đã nhờ anh.
    -Điều này thì tôi đã hiểu rồi mà.
    -Không,thực ra tôi nghĩ rằng anh vẫn chưa hiểu nên tốt nhất là tôi nói cho lại rõ ràng hơn.Trong vụ điều tra của anh lần này, dù có thất bại đi chăng nữa thì giữa anh và tôi coi như chưa từng quen biết nhau. Mong anh luôn ghi nhớ điều này.- Ông Hiroike cất giọng lạnh lùng.

    Hashimoto nhận trước 500.000 Yên gọi là phí điều tra rồi rời khỏi văn phòng luật sư. Leo lên cái xe Callora, nghĩ ngợi trong giây lát,anh quyết định thắng tiến tới thư viện Quốc Gia.

    Tại đây anh mượn những bản in thu nhỏ của báo tháng 9 năm ngoái và tìm xem báo buổi tối ngày 18/9 và báo buổi sáng ngày 19/9.

    Trong báo buổi tối ngày 18/9 trên toàn quốc có 4 vụ giết người nhưng chỉ có một vụ nạn nhân là một cô gái trẻ.

    Tại khách sạn K ở Izu no Itou vào khoảng 3 giờ chiều ngày 17/9 có một đôi trai gái đăng ký thuê phòng.

    Khách sạn K có kiểu phục vụ cho thuê phòng kèm theo hai bữa ăn và bữa sáng có thể ăn ở nhà ăn dưới tầng 1.

    Thuê một phòng đặc biệt nhưng sáng sớm hôm sau người ta không thấy đôi trai gái kia xuống ăn sáng.

    Thấy lo lắng nhân viên phục vụ phòng bèn lên xem,thì thấy cô gái vẫn mặc quần áo ngủ trên giường, bị cắt cổ,và không thấy bóng dáng anh thanh niên đâu cả.

    Trong giấy phép lái xe mà nan nhân mang theo, người ta biết được tên cô gái là Nakayumi, 25 tuổi, sống tại Setagaya thuộc Kitagawa.

    Tuy nhiên, khi điều tra về người thanh niên đi cùng người ta nhận ra rằng cả tên và địa chỉ anh ghi trong thẻ đăng ký thuê phòng đều không thật. Và cảnh sát sau khi yêu cầu các nhân chứng miêu ta đã cho đăng trên báo một bức ảnh gần giống với người thanh niên.

    3 ngày sau, trên tờ báo buổi sáng ngày 22 có đăng tin đã bắt được một thanh niên có khuôn mặt giống với bức ảnh đăng hôm trước. Anh ta tên là Hamada Ikio, 26 tuổi,hiện chưa có việc làm.

    Ngay ngày hôm sau, ngày 23, trên báo đã xuất hiện những thông tin về Hamada Ikio.

    Theo cách viết của bài báo này cứ như người ta chắc chắn rằng Hamada Ikio là hung thủ của vụ án.

    Hamada từng sống với mẹ là Yasuko, 50 tuổi.Bà Yasuko là chủ một tiệm các món ăn Pháp ở Nakano.Tất nhiên là con trai bà, Hamada cũng giúp bà đôi chút trong công việc của cửa hàng nhưng sau khi bà mất đi anh ta đã bán cả cơ nghiệp. Với số tiền đó anh ta mua một chiếc ô tô thể thao đắt tiền, và chẳng làm gì cả, anh ta rong ruổi đi chơi khắp nơi.

    Vì hay sa đà vào các quán rượu nên anh đã quen biết Nakayumi.Ban đầu mối quan hệ tiến triển hết sức tốt đẹp,nhưng do bản tính Hamada thô lỗ cục cằn và tiền mỗi ngày một cạn kiệt nên Nakayumi càng ngày càng chán.

    Kể cả lúc hai người đi nghỉ tại Ito, sau khi thuê phòng hai người đã cãi nhau to và nhân viên phục vụ phòng có nghe thấy.

    Cảnh sát cho rằng Hamada vì tức giận và mất kiềm chế nên đã cắt cổ Nakayumi và ngay trong đêm đó dùng ô tô chạy chốn về Tokyo.

    Phóng viên báo chí chỉ biết sự việc có đến vậy.

    Hashimoto ghi chép ra sổ tay rồi trở về phòng riêng cũng là văn phòng làm việc, tự pha một ly cà phê tan, vừa nhấm nháp vừa đăm chiêu suy nghĩ xem nên phải làm gì tiếp theo

    Luật sư Hiroike nói rằng không nên đọc lại bản cáo trạng. Vậy sự thực có thể sẽ không giống như trong tài liệu ấy. Ông Hiroike chắc hẳn đã bỏ nhiều công sức để thu thập tài liệu bào chữa cho bị cáo Hamada.Nhưng nếu như bây giờ Hashimoto cứ luẩn quẩn trong đống tài liệu đó cũng sẽ không thể đưa Hamada ra khỏi nhà tù được. ?oPhải tìm ra kẻ giết người đích thực là ai.? Ông Hiroike đã nói thế.Nếu như tìm được kẻ giết người thì Hamada sẽ được thả tự do.

    Hashimoto nhớ lại bức ảnh chụp Hanayumi.Dù là một tấm ảnh rất nhỏ chụp trên báo nhưng đây quả là một cô gái xinh đẹp.25 tuổi, lại làm tiếp viên ở câu lạc bộ,thì việc quen những người như Hamada chẳng có gì là lạ cả.Nếu có một kẻ giết người thật sự không phải là Hamada thì cũng là một trong số những người đàn ông tương tự như thế.Có thể người đàn ông thô bạo này đã đuổi theo Hamada và Nakayumi đến Ito và giết người ở đó.
    Hashimoto thử đến câu lạc bộ Rotsubongi nơi cô gái làm việc để tìm hiểu.

    *****
    Đó là một quán có tên Puchimondo. Bên cạnh quầy có đặt một chiếc Piano. Một cô ả trông có vẻ không phải là tiếp viên nhưng mặt thì khó đăm đăm đang ngồi chơi đàn.Vì vẫn còn khá sớm nên quán vắng khách. Hashimoto bước vào đến bên quầy lễ tân có hai nhân viên phục vụ.

    -Cho một ly wishky.

    Em tìm vào một chốn lặng yên, nơi góc vườn Em trốn vào bình yên, sâu mãi, sâu mãi, sâu mãi vào tình yêu của anh .
  2. dixuyenquamuathu

    dixuyenquamuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0

    -Dạ, một ly ạ. Có ngay đây ạ.
    Một cô ả tiếp viên khéo léo và đon đả mang rượu tới.
    Bình thường thì Hashimoto chỉ buông những lời đường mật nhưng giờ lại đang ôm 50 vạn yên trong tay mà lại đến quán này một vài lần nữa mà tội gì mà không hào phóng.
    Hớp một hớp rượu, Hashimoto chậm rãi nói với hai ả tiếp viên:
    - Hình như ở cửa hàng này có cô Nakayumi thì phải.
    - Nakayumi?
    - Tên cô ta ở cửa hàng này là gì thì tôi không biết, nhưng đấy là cô gái bị giết vào tháng 9 năm ngoái đấy.
    - À, cô Ai.- Một cô gái thốt lên.
    - Thế à, thì ra ở đây người ta gọi cô ấy là Ai.
    - Cô ấy đã làm gì à?
    - Rất nhiều, tôi muốn biết rất nhiều về cô gái ấy.
    - Anh là cảnh sát à?- Cô gái trẻ hơn nhìn bằng ánh mắt cảnh giác.
    - Tôi trông giống cảnh sát lắm à?- Hashimoto mỉm cười.
    - Đúng vậy.- Cô gái trẻ hơn nói. Vừa lúc đó có một vị khách mới bước vào, cô ta xin phép và bước về phía cửa.
    Hashimoto gấp tờ 1vạn yên nhẹ nhàng luồn xuống bàn thì thầm nói với cô gái còn lại:
    - Thực ra, hồi trước, tôi và Nakayumi có quan hệ với nhau, từ trước khi cô ấy đến quán này cơ.
    - Thế à?
    - Khi biết cô ấy bị giết ở Ito thực sự là tôi bị sốc. Nếu cô ấy không bị giết thì chúng tôi đã lấy nhau rồi đấy.
    - Thật vậy sao?Không cưới nhưng mà cô ấy quan hệ với nhiều người lắm đấy.
    - Người đã giết Nakayumi ấy hả.
    - À, Hamada ấy hả.Cô ấy cũng đã muốn cắt đứt mối quan hệ với anh ta.
    - Nhưng mà họ đã cũng nhau đi nghỉ ở Ito còn gì?
    - Đó là cô ấy bị ép buộc phải đi theo thôi. Cô ấy cũng có ý định sau chuyến đi ấy sẽ dứt khoát cắt đứt mỗi quan hệ với anh ta.
    - Chia tay xong lại có một người đàn ông khác phải không?
    - Cô ấy chỉ thích những người đàn ông giầu có,như là anh vậy.-Cô gái nhếch mép cười.-Cái anh chàng Hamada ban đầu cưỡi trên một chiếc xe sang trọng,lại có vẻ lắm tiền nên Nakayumi mê ngay. Thêm nữa anh ta lại cao ráo đẹp trai. Ban đầu cô ta tưởng anh ta là một thanh niên có nghề nghiệp ổn định, nhưng sau hoá ra chỉ là cái mẽ bề ngoài, nên ngay lập tức cô ấy không còn muốn bám theo anh chàng nữa.
    - Sau đó có một anh giầu hơn tới và cô ấy lại thích ngay có đúng không?
    - Đúng là như thế.
    - Có thể nói cho tôi biết đôi điều về vị khách ấy?
    - Anh cần biết để làm gì?
    - Nếu có nhiều người đẹp trai và lắm tiền hơn tôi thì tôi cũng muốn tìm hiểu chứ.
    - Anh nói gì vậy? Cô ấy đã chết rồi mà.
    - Nhưng cô ấy vẫn luôn ở trong trái tim tôi. Tôi đã bỏ qua hết sự ghen tuông.
    - Anh nói cứ như tiểu thuyết ấy. Thật chả ăn nhập tí nào.
    Cô gái cười lớn. Hashimoto lại đặt vào lòng cô gái thêm một tờ 1 vạn yên.
    -Tôi thật sự muốn biết về người đàn ông đã làm cho cô ấy phải mê mẩn.
    Em tìm vào một chốn lặng yên, nơi góc vườn Em trốn vào bình yên, sâu mãi, sâu mãi, sâu mãi vào tình yêu của anh .

Chia sẻ trang này