1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tìm bạn cùng lang thang 2

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi smkt, 16/06/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. small_porcupine

    small_porcupine Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/06/2004
    Bài viết:
    1.807
    Đã được thích:
    0
    Chắc chắn rồi
    Chắc mẹ tớ cũng sẽ vui lắm đấy. Hy vọng lần honey Moon chính thức này 2 cậu làm 1 Tour xuyên Việt ghé qua Hội An yêu thương của tớ gặp mẹ tớ một tý rồi vào đáp SG gặp tớ và Ngọc tý nữa hihihi
    Mong sớm gặp lại nhau
  2. small_porcupine

    small_porcupine Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/06/2004
    Bài viết:
    1.807
    Đã được thích:
    0
    Quên chúc mừng SN thật đặc biệt của Tùng
    Chúc sang năm có luôn một cái sinh nhật đặc biệt nữa nhé!
  3. tung_mad_man

    tung_mad_man Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    5.794
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn Nhím nhỏ... hí hí... Đặc biệt lắm Nhím nhỏ ạ!
  4. smkt

    smkt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2004
    Bài viết:
    6.586
    Đã được thích:
    1
    Hì hì, lâu lắm mới về lại để viết vì bận rộn quá, toàn lang thang công nọ chuyện kia mà kể lên đây thì đọc mệt lắm. Hôm nay mới có một ngày được nghỉ ngơi đẫy giấc và thong dong lượn lờ...chẹp, thư giãn và thoải mái thật...mọi thứ thật bình yên và gần gũi
    Khi xa rời sự ồn ào bức bối của thủ đô, mọi thứ dường như chậm rãi lại, không gian đỡ căng bần bật đặc quánh, âm thanh đỡ vỡ nát xao xát hơn, thời gian cũng nhón những bước chân thong dong trên nắng và trên gió hơn.
    Tớ hôm nay đi lang thang...ăn vặt ý, hehhe
    Cứ lần nào về nhà tớ đều có sẵn 1 danh sách các món...cần phải măm: cháo sườn, cháo lưỡi(lưỡi lợn thật ý), bún cá, phở thập cẩm, bánh mỳ pate chân cầu, bún chả(có những 2 nơi, một nơi có nem tôm ngon nhắm nhắm), vịt các món, nem tai nem nắm, nộm, chè, bánh cuốn...chẹp chẹp...kể là tứa nước miếng ngay
    Buổi chiều sau khi đẫy giấc này, tớ lang thang và để cho có thứ tự và...khoa học (tức là măm được nhiều mà ko ngấy và no ) tớ lên kế hoạch. Khai vị bằng nộm hoa chuối, ngó sen chua chua ngọt ngọt giòn giòn bùi bùi. Một bát nhỏ, cái gì cũng nhỏ nhỏ thôi thì mí măm được nhiều. Cái hàng ý ở đầu một ngõ bé tí nên nó cũng bé tí, ngồi nhiều nhất là 5 người nên tớ mới được chứng kiến 1 chuyện...chậc . Giải quyết bát nộm xong tớ ngó nghiêng và chọn nem tai để nhấm nháp. Hàng chị này tuy bé nhưng làm nem ngon nổi tiếng, tớ thì nghiện rồi. Vừa gói miếng đầu tiên với lá sung non, mùi, kinh giới, thơm tươi chấm và...roẹt. Nước chấm vàng nhạt thơm vị tỏi, tương ớt lãng đãng đỏ, nhâm nhi cái vị thính quyện với vị lá sung trong cái sần sật của sụn tai...chẹp, nó cứ ngấm ngấm ngấm vào tận chân răng ý. Ông ngoại tớ bảo gia vị rau thơm mỗi món đều kết hợp theo ngũ hành nên tạo được cái hương vị rất riêng chỉ cần nhắc đến là người ta nhớ ngay như kiểu gà cục tác lá chanh. Đang tận hưởng sự sung sướng của cái vị ẩm thực dân dã chân quê thì có một nhóm các cô tầm trung tuổi vào. Chị bán hàng tưởng khách mua về săn be hớn hở nhưng các cô lại phán "ăn ở đây"..
    "chị có mấy người?"
    "năm người"
    "Thế thì phải đợi, chưa có chỗ ngồi ngay đâu"
    "Thì ngồi đây đủ rồi còn gì"
    "Ko, đủ đâu mà đủ, phải đợi chị ạ"
    "Đây còn gì nữa, cứ ngồi đây là được rồi"
    "Đã bảo chưa đủ là chưa đủ, phải đợi cô này (là tớ ý) ăn xong mới đủ, chỗ này chỉ vừa 4 người thôi"
    "Tôi ngồi đây, 4 người ngồi kia là vừa"...1 cô vừa nói vừa kéo ghế ngồi sát chị bán hàng và chặn ngay cái ngõ bé tí. Chị bán hàng giãy nảy lên "Ngồi đấy hết lối di của người ta, ngõ này ngõ chung ngồi thế sao được, chị đợi 1 tí"
    Cuối cùng 3 cô trung trung kéo ghế ngồi và cho 1 em( là con dâu thì phải) ngồi cùng bảo thì cứ ăn dần rồi vào ngồi sau, chủ yéu là cho vợ chồng 2 đứa này ăn thử cho biết. Thấy cậu con trai đứng ngoài nên 1 cô đứng lên nhường ghế sau khi nghe cô kia nói thế. và 4 người kia hồn nhiên ăn, chấm, nói chuyện, khen tấm tắc. Tớ thì vốn dĩ ăn chậm, với lại ẩm thực thì thưởng thức mặc dù cũng đã cố nhanh tay cho họ ngồi cùng với nhau. Nhưng dường như không chịu được sự ngon miệng thản nhiên của 4 người kia nên chị vừa 1 lát là cô đứng ngoài bắt đầu vừa nhìn vừa nói "lại có kiểu người ăn người nhìn" "ăn uống phải thong thả, từ tốn, cùng ăn chứ cứ có người đứng nhìn mồm thế này thì còn gì là ngon"...4 người kia cứ lích rích cười...tớ cũng ngại nên tốc chiến tốc thắng..."lại còn tưởng hay lắm buồn cưòi lắm mà cười""ăn thì ăn cùng cả, còn không thì thôi cả, cứ người đứng người ngồi rồi lại còn tưởng buồn cười lắm à""mà cái chị bán hàng này rõ duyên, hàng quán gì bé tí ko có chỗ mà ngồi"...Tớ hơi khó chịu, mặc dù mình đã cố gắng măm nhanh nhưng bắt đầu thấy hình như họ chẳng thèm để ý. Mấy người kia có vẻ cũng rát mặt, cô con dâu đứng lên đâu tiên để cho cô đứng ngoài vào. Dường như đến tầm dỗi cao rồi nên cô chao chát ko vào và cứ đẩy cho cô cháu vào ăn cho "tử tế" và lượn quanh sa sả nói. Tớ bực mình, mấy người kia nhanh chóng dọn dẹp chỗ còn lại và trả đĩa nguyên rồi cũng nhanh chóng tranh thủ trách chủ quán "Bọn tôi đúng là thèm ăn thích ăn nên cứ xông vào chứ bán hàng như chị rõ là duyên, cứ nói trỏng lỏn với khách như thế bao giờ" "Ơ, thì rõ ràng em cũng nói từ đầu là phải đợi vì chưa có đủ chỗ rồi chứ có không đâu", chị bán hàng quay sang phân bua với tớ tìm đồng minh. Mấy người kia trả tiền làu bàu trong khi cô đứng ngoài vẫn chao chát nói họ vì cái tội đã ko đủ người mà vẫn cứ ngồi ăn...Tớ đi trước khi họ rời quán, tiếng nói hậm hực của cô kia vẫn văng vẳng...
  5. small_porcupine

    small_porcupine Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/06/2004
    Bài viết:
    1.807
    Đã được thích:
    0
    Hihihi, ai bẩu trốn "bạn đồng hành lang thang" đi ăn hàng chi
    Hôm ấy(8/3) đến mấy giờ thì hết hồi hộp hả cậu?
  6. tung_mad_man

    tung_mad_man Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    5.794
    Đã được thích:
    0
    hí hí... muốn biết cụ thể tình hình thì qua Blog của Tung_mad_man nhé Nhím nhỏ... hêê.. món quà Cưới đêm nào cũng đem ra ngó, lau bụi đấy... hí hí... 1 phần dạo này cũng thèm đi xa quá!~
  7. small_porcupine

    small_porcupine Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/06/2004
    Bài viết:
    1.807
    Đã được thích:
    0
    Tớ vừa xem xong thì mới vào đây. Đếm từng ngày để lên đường Xuyên Việt hay là thế nào đây?
    Cảnh ở SG cũng đang dần thay đổi đẹp hơn, nhiều chỗ để đi lắm mà tớ thì đang busy và Ngọc thì đang kiêng đi, chắc chờ phải 1 tháng nữa hắn ta mới lại tự do bay nhảy tiếp
  8. tung_mad_man

    tung_mad_man Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    5.794
    Đã được thích:
    0
    2 vợ chồng tớ vừa đi lang thang theo chiều dài đất nước Việt Nam yêu quý. Dẫu không có đủ thời gian để đi đủ các địa danh, nhưng cũng phần nào cảm nhận được cảnh đẹp rất riêng của mỗi vùng đất nước
    - 1 góc nên thơ của An Định Viên - Huế
    [​IMG]
    - Đêm trên Sông Hàn - Đà Nẵng
    [​IMG]
    [​IMG]
    - Sông nước Hội An
    [​IMG]
    - Biển sớm ở Nha Trang
    [​IMG]
    - Cát vàng Phan Thiết
    [​IMG]
    - Vũng Tàu - thành phố nghe biển hát
    [​IMG]
    - Rừng Cao su gần Biên Hoà
    [​IMG]
    - Nhà thờ Đức Bà - tp Hồ Chí Minh
    [​IMG]
  9. anhaolam

    anhaolam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/07/2005
    Bài viết:
    106
    Đã được thích:
    0
    Chúc mừng 2 bạn nhé...uh quả thật là lâu lắm rồi khi mà smkt mở cái topic này đã 3 mùa Sakura đã nở rồi lại tàn, bây giờ được ngắm bạn của mình hạnh phúc thì âu cũng là một điều hạnh phúc.
    Gởi 2 bạn và mọi người vài cành Sakura nhân tuần trăng mật đặc biệt này nhé.
    Hằng năm sau ngày Lễ Xuân Phân là đến ngày hội Hoa Sakura tiếng việt gọi là Hoa Anh Đào, một loài hoa đặc biệt chỉ nở ở xứ Phù tang và đem lại cho đất nước này nhiều tên gọi thật đẹp sau những điều khắc nghiệt khác. Nào là đất nước Mặt trời mọc, nào là xứ sở của Hoa Anh Đào, làm ngày xưa tôi cứ liên tưởng tới Đảo đào hoa trong truyện kiếm hiệp của nhà văn Kim Dung. Trước đó khoảng 1 tháng là mùa của Hoa Ume tên tiếng việt còn gọi là Hoa Mai, hoa Ume bông nhỏ li ti với tán cây nhỏ khắc khổ, khẳng khiu, dáng cây thì giống với hoa Đào ở miền bắc Việt nam, hoa nở có mùi thơm dịu ngọt dễ chịu, người Nhật trồng Ume chủ yếu để lấy trái UME là nguyên liệu để làm ra loại rượu UME nổi tiếng có mùi vị khá giống nước mơ miền Bắc VN.
    Hoa Sakura thì nở sau hoa UME, Sakura ở Nhật có khá nhiều loại và có những vẽ đẹp tinh khiết khác nhau, loại Sakura thông dụng nhất là loài Sakura có hoa màu trắng vừa nở thành chùm, cây Sakura thuộc loài thân gỗ khá cao lớn, đa số các cây Sakura đều là những cây khá lâu năm nếu không nói là cổ thụ, vào mùa hoa người ta chỉ thấy ngập đầy một cây trắng xóa. Loài này có thể gặp ở bất cứ nơi đâu trên đất nước này.
    Bên cạnh loại Sakura thông dụng kể trên có trêm một vài loài Sakura hiếm hơn, với hoa màu hồng, hoặc là hoa Sakura cánh kép, Sakura dáng liễu rủ, Sakura hoa lớn nhiều cánh... Những loại này chỉ thường được trồng trong các công viên và các khu quy hoạch quốc gia. Thời gian của hoa Sakura nở khá ngắn chỉ độ trong vòng 1 tuần, và hoa Sakura không có mùi hương.
    Vào ngày Sakura nở vừa nở bung các cánh, người ta tổ chức lễ hội Hanami nghĩa là Ngắm Hoa, già trẻ lớn bé tụ tập quây quần bên gốc các cây Sakura trong một ngày để ăn chơi nghĩ ngơi, chuyện trò ca hát và cả hát Karaoke....họ vừa ngắm hoa vừa suy gẫm về con người và bạn bè trong thời gian 1 năm qua... họ ví cho cuộc đời của một con người cũng chóng nở và chóng tàn giống như một kiếp hoa...như một bóng câu qua cửa sổ.
    Con gởi lời thăm gia đình...chúc Ba Mẹ và các em ở nhà vui khỏe...con biết nhà đang có chuyện không vui...nhưng mong Ba Mẹ và các em cố gắng...con sẽ viết thư sau.
    Con cũng share mấy tấm hình này cho Cô Cầm tuy lâu rồi ít nói chuyện với Cô...nhưng con vẫn giữ lời hứa với Cô đấy nhé, con sẽ gởi bản gốc những tấm hình riêng cho cô sau, chúc Cô và gia đình được mọi điều an lành và mau qua những khó khăn.
    Xin lỗi bạn bè và mọi người những ngày vừa qua gia đình có vài việc không vui nên chưa tiện ghé thăm mọi người, sẽ cố gắng sắp sếp để hỏi thăm tất cả các bạn bè sau nhé, mong mọi người không vì thế mà buồn phiền, gởi tới mọi người lời chào tin yêu và hạnh phúc.
    Tuần này và tuần sau là tuần lễ Hanami ở Tokyo xin gởi tới bạn bè và người thân một vài tấm hình để gọi là quà phương xa sau những ngày lang thang vừa qua. Chúc mọi người thật là vui và có một tuần làm việc mới thật hứng khởi.
    Gởi tới mọi người Câu chuyện về Sự tích Hoa Sakura, một câu chuyện cổ tích cũng thật là cảm động...nếu cho bạn chọn một thanh kiếm và một tình yêu bạn sẽ chọn như thế nào...
    Sự tích Hoa Anh Đào
    Ngày xưa ở xứ Phù tang chưa có hoa anh đào như bây giờ. Tại một ngôi làng xinh xinh ven núi Phú Sĩ ,có một chàng trai khôi ngô tuấn tú dũng cảm khác thường. Năm chàng mới tròn một tuổi ,có một đạo sĩ phiêu bạt ghé qua nhà, nhìn cậu bé, mỉm cười đặt vào tay người cha thanh sắt đen bóng rồi lặng lẽ ra đi.
    Lúc đấy đang mùa đông tuyết rơi tầm tã vị đạo sĩ đi khuất trong mưa tuyết rồi mà người cha vẫn thẫn thờ nhìn trông theo. Đặt thanh kiếm vào tay người vợ trẻ, ông nói như thì thầm :?Hãy cất kỹ và giao thanh sắt này lại cho con trai chúng ta khi nó tròn 14 tuổi. Số phận đã an bài nó sẽ trở thành một kiếm sĩ lừng danh?.
    Cha cậu bé qua đời. Người vợ trẻ ở vậy nuôi con. Thanh sắt đen bóng được giao lại cho chàng trai năm cậu tròn 14 tuổi. Cậu rùng mình vuốt ve kỹ vật huyền bí nặng nề ấy. Một sức mạnh kỳ lạ, một khát khao khó hiểu tràn ngập vào cơ thể tươi non dũng mãnh của cậu. Người mẹ chưa kịp nói gì thì cậu đã run rẫy thốt lên trong cảm xúc nghẹn ngào: ?oTa phải trở thành một kiếm sĩ nổi tiếng nhất đất nước này?.
    Chàng trai đến rạp đầu xin thụ giáo một võ sĩ đạo lừng danh. Vị samurai ngắm nhìn chàng trai từ đầu đến chân, trầm ngâm suy tư bất động hàng giờ liền. Cuối cùng ông thở dài lẩm bẩm một mình ?ooan nghiệt? và chấp thuận. Thời gian thấm thoát thoi đưa, tuổi 18 thanh xuân tràn trề sức sống đến với người kiếm sĩ. Tay kiếm của chàng khiến những samurai kiêu hùng nhất cũng phải e dè. Nhưng còn thanh sắt? Chàng đã tự mình rèn nó thành thanh kiếm sáng ngời đầy uy lực. Nhưng chưa được. Một thanh kiếm báu thực sự phải được tắm mình trong máu ngay trong ngày khai trận. Biết nhúng lưỡi thép uy lực này vào máu ai khi chàng chưa hề có kẻ thù, khi chàng chưa hề đối mặt với kẻ cướp, khi chàng chưa tìm được bất cứ lý do gì để quyết đấu một phen? Lúc này người mẹ và người thầy của chàng đã khuất núi. Cô gái duy nhất của vị võ sư lừng danh năm xưa là người thân yêu còn lại duy nhất của chàng. Mỗi ngày khi nắng đã tàn lụi trên núi Phú sĩ , đêm đã tràn ngập trên xóm núi , cô gái lại buồn bã nhìn chàng ngồi bất động ,trầm tư bên bếp lửa. Chàng không còn cười nữa, mắt chàng lạnh như tuyết, chàng ôm thanh kiếm mà ước mơ ngày nó được tắm mình trong máu để trở thành bảo kiếm vô địch thiên hạ
    -Anh thân yêu! Có phải chăng đối với anh thanh kiếm này là tất cả ? Nếu nó không được tắm mình trong máu để ngập trong khí thiêng thì anh sẽ mãi mãi buồn đau?
    Nhìn vào bếp lửa ,chàng trai vuốt ve thanh kiếm trong lòng và nói chậm rãi rất quả quyết
    - Chỉ buốn đau thôi ư? Không đâu! Đối với anh,thanh kiếm là sự nghiệp, là cuộc sống, là tất cả?..làm sao anh có thể coi mình là một võ sĩ đạo chân chính khi thanh kiếm của anh chưa từng no say trong máu? Trời ơi! Anh chết mất! Sao thời buổi này yên bình đến thế ? Sao không có kẻ cướp nào thúc giục anh xuống kiếm.không có kẻ cuồng ngông nào thách đấu với anh?
    Cô gái mỉm cười đau đớn. Cô chỉ hỏi để khẳng định quyết tâm của mình thôi
    - Anh thân yêu! Cho em được cầm lấy thanh kiếm của chàng một chút thôi.
    Cầm thanh kiếm đen bóng, sắc lạnh cô gái nhìn chàng bằng ánh mắt buồn thăm thẳm rồi đột ngột đâm thẳng vào tim. Máu trào ra ướt đẫm tấm thân mảnh dẻ của nàng, nhuộm hồng chiếc áo kimono trắng nõn, trinh bạch. Chàng trai hốt hoảng rú lên kinh hoàng, vươn tay rút phăng thanh kiếm khỏi ***g ngực cô gái. Dưới ánh lửa bập bùng ,thanh kiếm ngời sắc xanh rực rỡ, hào quang loé lên lộng lẫy lạ thường: nó đã được no mình trong máu!
    Nhưng từ đó ,chàng trai hoàn toàn cô độc. Không samurai nào thèm kết bạn với anh. Họ nhìn sang chỗ khác khi đối mặt trên con đường hẹp. Họ rời khỏi quán trà khi anh bước vào. Họ từ chối khi anh thách đấu ?. Cho đến một hôm, một buổi chiều mùa đông, khi những bông tuyết đầu mùa vừa rơi, chàng trai ôm thanh kiếm đến bên mộ cô gái. Chàng thì thầm :?Tha lỗi cho anh. Anh đã hiểu ra rồi??Chàng bình thản cắm sâu mũi kiếm vào bụng rạch một đường mạnh mẽ và rút kiếm ra phủ gục bên cạnh mộ. Thanh bảo kiếm cắm sâu vào mộ đất?.tuyết không ngừng rơi?.đến sáng. Tuyết đã ôm trọn chàng trai và ngôi mộ vào vòng tay của mình. Chỉ còn lại một cây hoa lạ, mơn mởn vươn lên tươi cười, hồng thắm. Không ai biết hoa hoá thân từ thanh kiếm ấy. Người ta dặt tên hoa là Anh đào. Hoa anh đào có nhiều loại mọc được ở nhiều nơi. Nhưng không nơi đâu đẹp bằng hoa đươc ươm mầm và trổ bông ở vùng núi Phú sĩ.
    http://s208.photobucket.com/albums/bb200/chiaolam/?action=view&current=6d81e12b.pbw
  10. small_porcupine

    small_porcupine Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/06/2004
    Bài viết:
    1.807
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn anhaolam đã kể một câu chuyện thật hay tuy có buồn. Và cũng cảm thấy tình cảm của bạn đối với đất nước đó thật lớn
    Còn quá nhiều nơi mình chưa biết và khám phá
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này