1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tìm sự chia sẻ - Người thứ ba ở tuổi 3x

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi cloud_of_sea, 30/10/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ky_si_khong_dau_yeuem

    ky_si_khong_dau_yeuem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2003
    Bài viết:
    497
    Đã được thích:
    2
    Chào chị. Em rất vui khi chị không vào đây nữa. Không vào nghĩa là có việc để nghĩ, có việc để nghĩ nghĩa là anh ta không còn là điều nghĩ nhiều nhất nưa, không nghĩ nhiều nhất nữa nghĩ là chị khá hơn rồi. 18 ngày rồi chị không viết nữa,rất vui khi chị bình yên. Nhìn những chủ đề bị trôi đi xuống các trang càng sâu, thấy vui vì những nguời lập ra không còn chông chênh nữa. Mong rằng chị sẽ không đọc được những gì em viết. hãy để toppic này mất đi. Để không còn nhiều những toppic về người thứ 3.
  2. cloud_of_sea

    cloud_of_sea Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2005
    Bài viết:
    68
    Đã được thích:
    0
    Tôi tình cờ nhìn thấy người ấy khi tôi vừa từ rạp chiếu phim ra và đi vào 1 nhà hàng, cùng với 1 người bạn. Người ấy nhìn tôi như tôi mọc từ dưới đất lên, tôi có lẽ cũng sững lại mất vài giây. Một cái gì đó không rõ làm cho người tôi run lên, rất may bạn tôi đã ra ngoài hút thuốc và tôi có thời gian tĩnh tâm lại. Tôi cũng không thể hiểu nổi tâm trạng của mình lúc ấy. Chỉ biết một biển kỷ niệm cuộn về, trùng trùng lớp lớp và hình ảnh vợ người ấy, chắc cũng sắp sinh cháu, cứ hiện lên, chen nhau....
    Hôm sau, lần đầu tiên tôi đã trả lời khi người ấy YM cho tôi (bình thường thì tôi không đọc mà close luôn). Người ấy chúc tôi hạnh phúc. Tôi nói cảm ơn, lời cảm ơn sao mà nhạt nhẽo đến thế. Và sau khi đã trả lời, tự thấy lòng nhẹ đi, thoát khỏi những dằn vặt của quá khứ. Từ hôm đó, người ấy không còn gọi điện, không còn sms, không còn YM, không còn mối liên hệ nào.
    Vậy là tôi được bình yên. Topic này sẽ chìm vào lãng quên, như cuộc tình này.
    Người bạn tôi, chẳng biết hôm ấy có nhận ra tôi đã run rẩy khi mới vào nhà hàng ấy không. Khi anh quay lại, tôi đã bình tâm hơn, nhưng cũng phải mất một lúc tôi mới có thể nói chuyện tự nhiên được. Chúng tôi, hai con chim sợ cành cong ở cạnh nhau bao nhiêu năm nhưng bây giờ mới nhận ra chúng tôi có thể dựa vào nhau. Tôi thay đổi hay anh đã thay đổi? Tôi cũng không biết. Cứ thả lòng mình ra đã ....
    Được cloud_of_sea sửa chữa / chuyển vào 23:06 ngày 08/05/2006
  3. cloud_of_sea

    cloud_of_sea Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2005
    Bài viết:
    68
    Đã được thích:
    0
    Vậy là một năm đã qua. Hôm nay đọc lại topic này, tôi thấy lòng như chùng xuống. Những căng thẳng, lo toan bộn bề cũng chùng xuống, thời gian tưởng như dừng lại, những ngày ấy....
    Một năm, không một lần lật dở miếng băng gá tạm lên vết thương đã tạm lành miệng. Một năm, vẫn tiếp tục những cú phone, những dòng tin nhắn xóa đi ngay khi vừa đọc được tên người gửi...
    Tôi đã trèo lên mặt trên của dòng sông băng, hòa mình vào dòng đời hối hả. Lại bắt đầu những nỗi niềm mới...
    "Trang nhật ký xé trăm lần lại viết
    Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau"
  4. redriver2006

    redriver2006 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/11/2006
    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    0
    such a life
    Đầy đau khổ, sợ hãi, chán trường, thất vọng, mất niềm tin..........nhưng biết làm thế nào được. Phải sống thôi

Chia sẻ trang này