1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tình bạn , tình yêu & cảm xúc .

Chủ đề trong 'ĐH Dân lập Hải Phòng - DHP Club' bởi nhim20, 08/10/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. an_an_an

    an_an_an Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/06/2002
    Bài viết:
    3.326
    Đã được thích:
    0
    Hôm rồi ko lên vì buồn,ngồi nhà cũng chán,lang thang cũng chán.Cảm xúc của mình đang bị xáo trộn ghê gớm.
    .....Chết đã khó,sống sao cho vui vẻ còn khó hơn...
  2. hahuyduonghp20012002

    hahuyduonghp20012002 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/02/2002
    Bài viết:
    3.459
    Đã được thích:
    3
    Ai hiểu được thì hiểu, không hiểu được thì thôi, đừng than phiền
    Văn hào Shakespeare của nước Anh đã nói rằng: Liều thuốc duy nhất còn lại cho những người khốn khổ chính là niềm Hy Vọng.
    Bao lâu còn hy vọng, bấy lâu con người muốn tiếp tục sống.
    Những người Mỹ tại một thành phố nọ thường truyền tụng cho nhau nghe câu chuyện nuôi niềm hy vọng của một gia đình nọ như sau:
    " Có một đôi vợ chồng nọ vừa yêu người cũng lại vừa yêu thiên nhiên. Ngoài năm đứa con ruột thịt ra, họ còn nhận thêm năm đứa con nuôi. Niềm vui chung của mọi người trong nhà là được săn sóc vườn hoa và những thứ cây cảnh trong nhà. Người vợ tưởng chừng như không biết thế nào là đau khổ. Nhưng cả bầu trời như sụp xuống, vườn hoa trở thành hoang tàn, khi người chồng ngộ nạn, qua đời. Kể từ đó, người đàn bà không còn muốn ra khỏi nhà nữa. Thiếu bàn tay săn sóc của bà, ngôi vườn cũng mỗi lúc một tàn lụi.
    Mùa đông đến càng làm cho ngày tháng càng thêm ảm đạm hơn. Thế nhưng, một bữa sáng nọ, người đàn bà bỗng nghe tiếng cười nói và cào xới trong ngôi vườn. Kéo tấm màn cửa sổ phòng ngủ lên, bà thấy các con của bà đang hì hục xới đất. Trước sự ngạc nhiên của bà, người con cả trong gia đình chỉ mỉm cười đáp: "Má sẽ biết khi mùa xuân đến". Và nguyên một mùa đông, ngày nào các con của bà cũng ra vườn để xới đất.
    Thế rồi khi mùa xuân đến, bao nhiêu hoa đẹp đều nở rộ trong vườn. Những hạt giống mà những người con đã âm thầm gieo vãi trong mùa đông nay thức giấc bừng dậy làm cho ngôi vườn trở thành tươi mát, sặc sỡ.
    Cùng với hạt giống của các thứ hoa, những người con đã gieo vào lòng người mẹ một thứ hạt giống khác: đó là hạt giống của Hy Vọng. Chính niềm hy vọng đó đã đem người đàn bà trở lại cuộc sống và đánh tan mọi buồn phiền trong tâm hồn bà.
    Câu chuyện trên đây có lẽ cũng chính là bức tranh của không biết bao nhiêu thăng trầm trong cuộc sống hiện tại của chúng ta. Có những ngày tháng, mọi sự xem chừng như vô vọng. Có những lúc mây mù của khổ đau bao phủ kín khiến chúng ta không còn thấy đâu là lối thoát. Chính trong những lúc đó, chúng ta hãy nhớ đến hạt giống của niềm Hy Vọng. sau: "Chính trong niềm Hy Vọng mà chúng ta được cứu thoát. Chính trong niềm Hy Vọng đó, chúng hãy nhìn thấy Sức Sống đang chờ đợi chúng ta. Chính trong niềm Hy Vọng đó, chúng ta hãy nhìn thấy những hoa trái của những hạt giống mà chúng ta đã vất vả gieo vãi. "

    La terre se tourne sans cese. Le temps s'écoule. Les jous passent. Tout va changer
    Mais mon amour pour toi est le même à jamais
    A.! H.U.M.N.L

  3. hahuyduonghp20012002

    hahuyduonghp20012002 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/02/2002
    Bài viết:
    3.459
    Đã được thích:
    3
    Ai hiểu được thì hiểu, không hiểu được thì thôi, đừng than phiền
    Văn hào Shakespeare của nước Anh đã nói rằng: Liều thuốc duy nhất còn lại cho những người khốn khổ chính là niềm Hy Vọng.
    Bao lâu còn hy vọng, bấy lâu con người muốn tiếp tục sống.
    Những người Mỹ tại một thành phố nọ thường truyền tụng cho nhau nghe câu chuyện nuôi niềm hy vọng của một gia đình nọ như sau:
    " Có một đôi vợ chồng nọ vừa yêu người cũng lại vừa yêu thiên nhiên. Ngoài năm đứa con ruột thịt ra, họ còn nhận thêm năm đứa con nuôi. Niềm vui chung của mọi người trong nhà là được săn sóc vườn hoa và những thứ cây cảnh trong nhà. Người vợ tưởng chừng như không biết thế nào là đau khổ. Nhưng cả bầu trời như sụp xuống, vườn hoa trở thành hoang tàn, khi người chồng ngộ nạn, qua đời. Kể từ đó, người đàn bà không còn muốn ra khỏi nhà nữa. Thiếu bàn tay săn sóc của bà, ngôi vườn cũng mỗi lúc một tàn lụi.
    Mùa đông đến càng làm cho ngày tháng càng thêm ảm đạm hơn. Thế nhưng, một bữa sáng nọ, người đàn bà bỗng nghe tiếng cười nói và cào xới trong ngôi vườn. Kéo tấm màn cửa sổ phòng ngủ lên, bà thấy các con của bà đang hì hục xới đất. Trước sự ngạc nhiên của bà, người con cả trong gia đình chỉ mỉm cười đáp: "Má sẽ biết khi mùa xuân đến". Và nguyên một mùa đông, ngày nào các con của bà cũng ra vườn để xới đất.
    Thế rồi khi mùa xuân đến, bao nhiêu hoa đẹp đều nở rộ trong vườn. Những hạt giống mà những người con đã âm thầm gieo vãi trong mùa đông nay thức giấc bừng dậy làm cho ngôi vườn trở thành tươi mát, sặc sỡ.
    Cùng với hạt giống của các thứ hoa, những người con đã gieo vào lòng người mẹ một thứ hạt giống khác: đó là hạt giống của Hy Vọng. Chính niềm hy vọng đó đã đem người đàn bà trở lại cuộc sống và đánh tan mọi buồn phiền trong tâm hồn bà.
    Câu chuyện trên đây có lẽ cũng chính là bức tranh của không biết bao nhiêu thăng trầm trong cuộc sống hiện tại của chúng ta. Có những ngày tháng, mọi sự xem chừng như vô vọng. Có những lúc mây mù của khổ đau bao phủ kín khiến chúng ta không còn thấy đâu là lối thoát. Chính trong những lúc đó, chúng ta hãy nhớ đến hạt giống của niềm Hy Vọng. sau: "Chính trong niềm Hy Vọng mà chúng ta được cứu thoát. Chính trong niềm Hy Vọng đó, chúng hãy nhìn thấy Sức Sống đang chờ đợi chúng ta. Chính trong niềm Hy Vọng đó, chúng ta hãy nhìn thấy những hoa trái của những hạt giống mà chúng ta đã vất vả gieo vãi. "

    La terre se tourne sans cese. Le temps s'écoule. Les jous passent. Tout va changer
    Mais mon amour pour toi est le même à jamais
    A.! H.U.M.N.L

  4. an_an_an

    an_an_an Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/06/2002
    Bài viết:
    3.326
    Đã được thích:
    0
    Tại sao bạn lại nghĩ mình sẽ giận nhau vì chuyện ko đâu nhỉ?Vớ vỉn,hết sức vớ vỉn.Yên tâm đi bạn,tôi ko hề có ý nghĩ ấy đâu.
    Chuyện mà anh D cho đọc em hiểu được phần nào,hìhì.Đọc xong em cảm thấy có niềm tin vào mình hơn.Thanks a lot.
    .....Chết đã khó,sống sao cho vui vẻ còn khó hơn...
  5. an_an_an

    an_an_an Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/06/2002
    Bài viết:
    3.326
    Đã được thích:
    0
    Tại sao bạn lại nghĩ mình sẽ giận nhau vì chuyện ko đâu nhỉ?Vớ vỉn,hết sức vớ vỉn.Yên tâm đi bạn,tôi ko hề có ý nghĩ ấy đâu.
    Chuyện mà anh D cho đọc em hiểu được phần nào,hìhì.Đọc xong em cảm thấy có niềm tin vào mình hơn.Thanks a lot.
    .....Chết đã khó,sống sao cho vui vẻ còn khó hơn...
  6. ngoisaocodon20985

    ngoisaocodon20985 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    256
    Đã được thích:
    0
    Bạn với chả bè.Chả hiểu giờ đây mình có còn là bạn nữa không nhỉ????????Trước đây thân nhau là thế vậy mà hiện tại tôi với bạn lạnh nhạt như hai kẻ xa lạ.Đừng bao giờ để mình rơi vào tình trạng này nữa bạn nhé.
    Anh vô tình đùa vui trong phút giây
    Rồi lãng quên khi tim em đong đầy
    Có bao giờ chạnh lòng anh chợt nhớ
    Mới hôm nào anh đã nói yêu em
    Được ngoisaocodon20985 sửa chữa / chuyển vào 13:34 ngày 13/01/2003
  7. ngoisaocodon20985

    ngoisaocodon20985 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    256
    Đã được thích:
    0
    Bạn với chả bè.Chả hiểu giờ đây mình có còn là bạn nữa không nhỉ????????Trước đây thân nhau là thế vậy mà hiện tại tôi với bạn lạnh nhạt như hai kẻ xa lạ.Đừng bao giờ để mình rơi vào tình trạng này nữa bạn nhé.
    Anh vô tình đùa vui trong phút giây
    Rồi lãng quên khi tim em đong đầy
    Có bao giờ chạnh lòng anh chợt nhớ
    Mới hôm nào anh đã nói yêu em
    Được ngoisaocodon20985 sửa chữa / chuyển vào 13:34 ngày 13/01/2003
  8. an_an_an

    an_an_an Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/06/2002
    Bài viết:
    3.326
    Đã được thích:
    0
    Mấy hôm rồi cười nói luôn nhưng ai biết được rằng đang mang 1 bao tải buồn phiền trong người ko chứ?Ngồi đần thối ra,nhìn phát bực.Đi ăn cho hết buồn nhưng mờ móm quá,ko có đủ chi cho cả ăn cả chat hết ngày này qua ngày khác nữa.Cắm đầu vào học,hơ,được lúc đầu,lúc sau căn bệnh lười kinh niên nó lại tái phát,khó mà chữa được.
    Nhìn bạn mà thấy giận--->>>>buồn cho bản thân.
    .....Chết đã khó,sống sao cho vui vẻ còn khó hơn...
  9. an_an_an

    an_an_an Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/06/2002
    Bài viết:
    3.326
    Đã được thích:
    0
    Mấy hôm rồi cười nói luôn nhưng ai biết được rằng đang mang 1 bao tải buồn phiền trong người ko chứ?Ngồi đần thối ra,nhìn phát bực.Đi ăn cho hết buồn nhưng mờ móm quá,ko có đủ chi cho cả ăn cả chat hết ngày này qua ngày khác nữa.Cắm đầu vào học,hơ,được lúc đầu,lúc sau căn bệnh lười kinh niên nó lại tái phát,khó mà chữa được.
    Nhìn bạn mà thấy giận--->>>>buồn cho bản thân.
    .....Chết đã khó,sống sao cho vui vẻ còn khó hơn...
  10. autumn_heart_2207

    autumn_heart_2207 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    1.313
    Đã được thích:
    0
    Bạn ơi tôi ko hiểu , tại sao bạ lại tin tôi ? Tại sao bạn lại cho tôi biết những điều mà chưa bao giờ tôi nghĩ là tôi cần biết ? Cuộc sống có wá nhìu dối trá đến nỗi tôi đã tự đánh mất lòng tin đối với bạn . Đôi lúc tôi đã nghĩ : bạn sẽ lại lấy đi của tôi những niềm hạnh phúc mà tôi đang có , bạn sẽ lại chia rẽ tôi với những người bạn của tôi như trước !
    Tôi đã rất giận bạn bởi tất cả những gì bạn đã cướp đi từ tôi , và điều đó càng khiến tôi muốn xa lánh bạn . Nhưng rồi , người thứ ba đã cho tôi hiểu , cuộc sống cần biết bao sự tha thứ , hơn một lần tôi biết mình cần phải tha thứ cho bạn . Và tôi đã cố gắng , tôi đã làm được ! Bạn ơi , giờ đây tôi lại trở lại là người hạnh phúc , ko phải bởi tôi có được nhìu người bạn mới như bạn nghĩ , mà là bởi : Bạn đã trở lại , là một cô bé đáng iu mà tôi có thể chia sẻ niềm vui cùng . Chỉ có điều , tôi mong bạn hãy tha thứ cho những gì tôi đã và đang cư xử , bởi bạn hiểu hơn ai hết rằng tôi chẳng thể quay lại là tôi như trước . Tôi chỉ có được một phần của tôi trước kia , và tôi hi vọng phần đó thôi đủ để bạn cảm thấy yên tâm , và tin tưởng ở tôi trong khoảng thời gian còn lại mà tôi được vui vẻ bên bạn !
    Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình ....

Chia sẻ trang này