1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tình ca xứ Huế

Chủ đề trong 'Huế' bởi doan_truong_nhan, 01/12/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. binhnguyen86

    binhnguyen86 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2007
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    Đôi Mắt Kinh Kỳ
    Sông Kiên
    Em ở ngoài kia mưa gió thừa
    Quen nhau chưa đặng một mùa mưa
    Gặp nhau trên bến trời Xiêm lạ
    Bạch trắng thơ ngây, ngọt giấc vừa
    Em cùng cha mẹ bươ?Tc ra đi
    Tôi thân cô nhạn bóng xanh rì
    Đời như con sứa trôi nghìn sóng
    Mộng tuổi ban đầu chửa dám ghi!
    Công Tằng em giữ ở trên môi
    Ru tôi, em giọng nói kinh kỳ
    Tai nghe chưa hiểu, lòng đã hiểu
    Đã hiểu yêu rồi, chẳng hiểu chi!
    Tôi thường ngây ngất bóng hàng mi
    Xanh quá thùy dương áo xuân thì
    Biết bao tình ý, nuôi tình ý
    Mắt ghé, nghiêng đầu chẳng nói chi
    Em kể tôi nghe chuyện ngày xưa
    Quê em lắm gió lại nhiều mưa
    Cứ mỗi năm về con nước đổ
    Thống khổ dân nghèo eo thắt thưa
    Nghe qua mà thấy mến yêu thêm
    Xót dạ, thương em mấy cho vừa
    Em ơi đất nước mình buồn lắm!
    Như chuyện chúng mình ... Em thấy chưa ?
    Vì ngày cũng tới ... Buổi tiển đưa
    Nắng trưa gay gắt má trang đài
    Bên chùa xe đậu chờ người đến
    Bến tạm, nên tình dễ chóng phai
    Cầm tay, em khẽ nhắc: ?oNha anh!
    Nhớ viết cho Ti, viết thật nhiều!
    Kẻo không Ti nhớ, Ti buồn lắm!
    Xót dạ Ti rồi ...Ti nhớ anh!?
    Thế rồi nước mắt cũng lăn nhanh
    Trên má em thơm chạm tim lành
    Giữa miền nhiệt đới, trời cao vút
    Tôi rớt tôi rồi nơi khúc quanh!
    Bây giờ gặp lại thoáng mong manh
    Tiếng ?oDạ? em xưa có chút trầm
    Ở trong đôi mắt thơ tình ấy
    Thấy một cái gì vẫn long lanh
    Đôi mắt kinh kỳ thương nhớ ai ?
    Mà sao ướt quá bờ mi dài
    Trời mây vời vợi buồn trong ấy
    Xa mấy thu rồi ... Ôi vẫn say !
  2. binhnguyen86

    binhnguyen86 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2007
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0

    size=5]Một Lần Về Thăm Huế[/size=5]
    Yên Sơn
    Thăm Núi Ngự, Sông Hương, Cầu Gia Hội
    Viếng Nội Thành, bến Thừa Phủ, Kim Long
    Ngẩn ngơ nhìn trong một chuyến về thăm
    Thấy Huế đẹp, Huế thơ nên quyến luyến
    Qua Đồng Khánh nhìn sân trường xao xuyến
    Huế muôn đời ưa cám dỗ thi nhân
    Bóng dáng nào hò hẹn khách dừng chân
    Hay là tại nón bài thơ ai đội
    Trải vạt áo dài thi ca muôn thuở
    Xỏa mái tóc huyền thi nhạc giao duyên
    Môi ai cười vành nón lá che nghiêng
    Nghe vướng vấp bước chân người khách lạ
    Hôm nay Huế nằm nghe mưa tầm tã
    Mưa suốt ngày mưa Huế lạ lùng chưa...​
  3. gaixuongrong84g

    gaixuongrong84g Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2006
    Bài viết:
    440
    Đã được thích:
    0
    Không được "thơ" lắm , nhưng rất có hồn !
    Nói mưa mà " đến cái mức đó " thì đúng là chỉ có mưa- Huế thôi !- Cái mưa cuồng điên !!! không thể lẫn với một nơi nào khác !
    " Ôi cái mưa cuồng điên
    Mưa không biết đến chừng mực !
    Mưa Huế trả lời trong tiếng nức :
    Làm gì có chừng mực mưa
    Làm gì có chừng mực thơ
    Làm gì có chừng mực yêu
    Làm gì có chừng mực khổ đau ..."
    Lời bình :
    - Hơi ngông một chút , nhưng rất có tình !
  4. cunghuongtoithanhcong

    cunghuongtoithanhcong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/08/2006
    Bài viết:
    429
    Đã được thích:
    0
    Ngày xưa có 1 bác ở Huế thơ rất hay mà em không nhớ ra tên. Hic
  5. cocvangkhe

    cocvangkhe Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/05/2004
    Bài viết:
    3.104
    Đã được thích:
    0
    CÓ RĂNG RỒI MỚI RỨA
    T.K
    Người ở mô răng mà kỳ lạ rứa
    Giờ ra chơi cứ ngó miết người ta
    Và reo lên khi thoáng thấy đi qua
    Tụi bạn tưởng "có răng rồi mới rứa"
    Thôi từ đây không qua bên nớ nữa
    Cho anh chàng cứ đứng ở hành lang
    Ngâm ca câu "hoa cúc áo vàng"
    Và tương tự, chàng tập làm thi sĩ
    Người ở mô mà vô duyên rứa hỉ
    Trao phong bì rồi hấp tấp bỏ đi
    Ờ thương thương, nhớ nhớ làm chi
    Về ba mạ biết như ri la chết
    Mắc cớ chi theo người ta cho mệt
    Người răng mà ưa lẽo đẽo làm đuôi
    Lỡ một lần như rứa cũng vui vui
    Nhưng ngày mai, thôi đừng theo nữa hí.

Chia sẻ trang này