1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tình hình chiến sự lybia ( Phần 3 ) Ngày 06/05/2011 tiếp tục

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi namvuong, 06/05/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. gaume1

    gaume1 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/01/2011
    Bài viết:
    1.153
    Đã được thích:
    366
    Sướng nhé, đến Hiến pháp các anh cũng soạn sẵn rồi!
    http://baodatviet.vn/Home/thegioi/Danh-xong-Gaddafi-NATO-ru-ngu-nguoi-dan-Libya/20119/165616.datviet
  2. Khoam

    Khoam Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/02/2011
    Bài viết:
    1.667
    Đã được thích:
    843
  3. vaputin

    vaputin Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    27/09/2008
    Bài viết:
    5.351
    Đã được thích:
    133
    Điều gì khiến Mỹ hối tiếc trong cuộc chiến Libya?



    Cập nhật lúc :6:04 AM, 05/09/2011
    Đối với người phải đối mặt với nguy cơ vỡ nợ như Tổng thống Mỹ Obama thì chiến thắng của phe nổi dậy Libya được xem là ánh sáng mặt trời cho dù cuộc chiến ấy có kéo dài hơn dự kiến.


    Chiến thắng của phe nổi dậy đồng nghĩa với việc Mỹ tránh thêm được một cuộc chiến bại. Tuy nhiên, hơn lúc nào hết, hiện giờ là lúc Tổng thống Mỹ phải để tâm đến một mối lo đáng sợ: mặt trái của chiến thắng.
    Dù không trực tiếp can dự vào cuộc chiến, song không ai có thể phủ nhận vai trò của Mỹ hay nói cách khác là của Tổng thống Mỹ Barack Obama trong việc tích cực giúp quân nổi dậy Libya non trẻ lật đổ Đại tá Gaddafi binh hùng tướng mạnh.
    Song chiến thắng, có thể là toàn bộ hay một phần, lại không phải là sự minh oan cho quyết định can dự vào cuộc chiến ở Libya của Tổng thống Mỹ bởi đây là cuộc chiến mà người Mỹ không cần thiết phải nhảy vào.
    Tuy nhiên, Mỹ cuối cùng vẫn tham chiến, đồng nghĩa với việc đặt cả nước Mỹ vào vòng nguy hiểm.

    [​IMG]
    Máy bay không người lái trang bị tên lửa của Mỹ được triển khai trong cuộc chiến ở Libya. Đầu tiên là cuộc chiến này ngốn gần một tỷ USD trong bối cảnh nguy cơ vỡ nợ đang treo trên đầu nước Mỹ; đồng thời kể cả sau khi giành được chiến thắng, cuộc chiến Libya vẫn có khả năng không đi theo một kịch bản được người Mỹ kỳ vọng. Không chỉ có vậy, sự can thiệp của Mỹ vào cuộc chiến ở đất nước Bắc Phi còn đặt nước này vào khả năng khủng hoảng tồi tệ thời hậu chiến. Trước đó, Tổng thống Mỹ quyết định nhảy vào cuộc chiến mà chưa hiểu cặn kẽ về xã hội Libya bởi đất nước này được Đại tá Gaddafi xây dựng và điều hành giống như "giáo phái đầy huyền bí đối với bên ngoài".
    Trước đó, Mỹ tham dự nhiều cuộc chiến tranh mà ở đó, họ không có lợi ích sống còn. Chẳng hạn, cựu Tổng thống Mỹ Bush, bằng cách thổi phồng những ám ảnh tưởng tượng về vũ khí hủy diệt hàng loạt của cựu Tổng thống Saddam Hussein mà lao vào cuộc chiến Iraq. Và bây giờ đương kim Tổng thống Obama, không khá hơn Bush, thổi phồng những cáo buộc không cơ sở rằng Đại tá Gaddafi phạm tội diệt chủng; để qua đó, can dự vào cuộc chiến Libya.
    Tại Iraq, người Mỹ khơi mào cuộc chiến và tiến hành chuyển đổi một quốc gia với sự mơ hồ không biết kết cục rồi sẽ dẫn tới đâu. Và một lần nữa, kịch bản này lặp lại với cuộc chiến của Obama.
    Song xét về một số tính chất, cuộc chiến tranh của Obama ít được tha thứ hơn của Bush ở Iraq. Đối với Iraq thời hậu Saddam, Bush ít nhất còn có thể tuyên bố xoa dịu các đồng minh về mối đe dọa trong một khu vực sống còn mà chế độ Tổng thống Saddam tạo ra.
    Còn đối với Libya, Đại tá Gaddafi từ lâu ngừng tài trợ cho khủng bố, từ bỏ tham vọng hạt nhân trong nỗ lực thiết lập quan hệ ngoại giao êm đềm với phương Tây và cố gắng trở thành một công dân thế giới đáng được tôn trọng.

    Ngược lại, Obama hơn Bush ở chỗ, có thể nói nhờ can thiệp vào Libya, Obama giành được quyền mở rộng quyền hành pháp của Tổng thống. Trước khi xâm lược Iraq, Bush cần Quốc hội Mỹ thông qua Nghị quyết ủng hộ cho cuộc chiến. Trước khi tấn công Libya, Obama nắm Quốc hội trong lòng bàn tay mình.
    Ngoài ra, sau này một minh chứng cho kết luận này đó là Obama không cần quan tâm đến việc phải tuân thủ Nghị quyết War Powers quy định trong vòng 60 ngày kể từ khi triển khai quân đội Mỹ, Tổng thống phải nhận được sự ủy quyền của Quốc hội hoặc là đem quân đội về nước.
    Obama có thể dễ dàng nhận được sự phê chuẩn của Quốc hội song ông nói điều đó là không cần thiết bởi vì quân đội Mỹ không tham dự “chiến sự” bất chấp các máy bay không người lái trang bị tên lửa nhắm vào các mục tiêu Libya của Mỹ. Trước đó, ông cũng không quan tâm đến lời cảnh báo của nhiều luật gia trong Chính quyền của mình rằng cuộc chiến tranh là bất hợp pháp.
    Tuy nhiên, nếu Obama thiếu thận trọng hơn Bush về mặt luật pháp thì ông lại thận trọng hơn về mặt sứ mệnh. Ở Libya, sứ mệnh của người Mỹ được tối giản: Mỹ chỉ đóng vai trò hỗ trợ, không triển khai binh sĩ dưới mặt đất nên không có thương vong cho quân đội Mỹ. Thay vào đó, Obama trao lại trọng trách cho các đồng minh của mình.
    Do vậy mà trái ngược với cuộc chiến Iraq, có một giả định đối với hầu hết người Mỹ rằng không có điều gì phải hối tiếc về cuộc chiến Libya bất chấp luật pháp của nước Mỹ bị chà đạp, một số tiền khổng lồ bị đốt cháy và thói quen tiến hành chiến tranh của người Mỹ được củng cố.
    Ngoài ra, dù Obama không tránh tất cả những chọn lựa nguy hiểm đối với ông trong cuộc chiến Libya thì ông cũng tránh được sự chọn lựa tồi tệ nhất: ít nhất, trong những năm tới Mỹ sẽ không triển khai quân đội ở Libya.
    >> Mỹ từng 'dung túng' Hitler?
    Lê Dung (theo Real Clear Politics)
  4. SeaWolfTG

    SeaWolfTG Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    30/05/2003
    Bài viết:
    1.309
    Đã được thích:
    2.027
    các bác châm chọc Nhân Dân Lybia à, họ thừa sức sọan hiến pháp, nhưng còn lo đánh nhau nên nhờ các Anh sọan dùm thôi. Sau này cứ làm theo kinh thánh là ổn, bởi gì chúa không bao giờ sai.
  5. vam35bm

    vam35bm Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/04/2009
    Bài viết:
    437
    Đã được thích:
    0
    Thế còn đạo Cá Hồi thì sao, hay bọn ấy nó cải đạo theo chúa hết rồi?
  6. ongtrumk1

    ongtrumk1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/04/2010
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    hi hi
    qua cuộc chiến này mới thấy mấy phe pro đại tá gà đá phỉ đến lúc này hết bằng chứng chối cãi thì lại quay sang đả kích cá nhân, lái sang vấn đề khác, cũng giống bắc triều tiên mấy lúc trước, mình thắc mắc sao mấy tay đó không qua đó tình nguyện đi chiến đấu bảo vệ gà nhỉ, hay là qua bắc sâm nhịn đói cùng nd bắc sâm để ủng hộ lão kim ủn
  7. lanha92

    lanha92 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    26/04/2011
    Bài viết:
    404
    Đã được thích:
    944
    Cuộc chiến Lybia cho thấy một điều, nếu không có nhân dân thì tất cả là số 0 tròn trĩnh
    Quân đội Lybia đâu yếu, nhưng họ đánh mất sự ủng hộ từ các bộ tộc, từ các địa phương, quân dội Lybia lại dùng lính đánh thuê, đó là điều sỉ nhục cho các tướng lĩnh, sĩ quan và binh lính Lybia
    Cuộc chiến kéo dài sáu tháng nhưng đó là hệ lụy của sự chà đạp lên quyền lợi dân tộc, khi bản thân người lãnh đạo quốc gia quên mình là người Lybia, dẫu phương Tây can thiệp là sai nhưng nhìn kĩ người quyết định số phận của Gadafi chính là nhân dân Lybia
    Bài học cho Việt Nam---> chở thuyền cũng là dân và lật thuyền cũng là dân
  8. hobaochomeo

    hobaochomeo Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    14/02/2011
    Bài viết:
    833
    Đã được thích:
    2
    Bài học rút ra là: chở thuyền cũng là dân --> cần dân để chèo thuyền
    lật thuyền cũng là dân --> đập những thằng dân nào muốn lật thuyền
  9. Khoam

    Khoam Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/02/2011
    Bài viết:
    1.667
    Đã được thích:
    843
    Trung Đông, Arab, Bắc Phi là nơi có nhiều dầu mỏ, khí đốt,vị trí địa lý chiến lược nên GDP khá cao (16 - 37.000$/đầu người) nhưng trình độ dân trí thấp, kết cấu xã hội lỏng lẻo, ý thức hệ hầu như vắng bóng, mâu thuẫn sắc tộc - tôn giáo căng thẳng triền miên, nền công nghiệp, KHKT kém phát triển, khoảng cách giàu nghèo khủng khiếp, nạn gia đình trị phổ biến, chế độ chính trị dù cộng hòa hay quân chủ lập hiến cũng đều quân phiệt, độc đoán như nhau.. Đó là mảnh đất màu mỡ để những kẻ lái buôn chính trị - vũ khí - hàng tiêu dùng thâm canh.

    Trên bình diện quốc tế, Arab nổi tiếng thiếu lập trường, ở tầm khu vực. Trước kia, hầu hết các anh Arab tự nguyện làm chó cho Mỹ (bói 7 ngày không ra 1 tên CS còn sống sót ở Arab, Bắc Phi).

    Cuộc CM Hồi giáo năm 1979 ở Iran khiến gió đổi chiều khi các quyền lợi về kinh tế, quân sự, chính trị không thể dung hòa với dị biệt tôn giáo, tín ngưỡng, chủng tộc. 1979 - 1984 là thời kì Iraq 'sướng' nhất vì được Mỹ cưng như trứng mỏng. Iraq là tên lính xung kích hung hăng của phương Tây trong cuộc chiến chống Iran.

    Satdam Hussen vốn ghét người Cuốc bởi mâu thuẫn Sunny - Cuốc có từ hàng ngàn năm, người Cuốc sống ở Bắc Iraq (giáp Iran, Thổ), phương Tây biếu Iraq vũ khí hóa học để tàn sát người Cuốc cho tiện. Hơn 200.000 người Cuốc chết tức tưởi chỉ trong 3 ngày, thế giới văn minh im re! Chỉ những nước CS lên tiếng phản đối.

    Khi LX đưa quân vào Apganistan và sa lầy, Mỹ đổ hàng tỉ $ xây dựng, huấn luyện Bin Laden và Taliban để chống phá LX thì Iraq bị lơ là, lãng quên, với lại, lính Iraq được trang bị hiện đại, phi pháo hùng hậu mà không tiến nổi 10km qua biên giới Iran thì quên cũng đáng, Mỹ bắt đầu nhìn Iraq như chú chó xà mâu.

    Giận lẫy Mỹ, Iraq quay qua chơi với CS, LX chả dại gì mà không vớ lấy cơ hội hiếm có này, thế là Iraq trở thành cái gai trong mắt Mỹ. Trước khi Mỹ quay lại làm thịt chú chó xà mâu Saddam, dân Iraq mua xăng giá như cho, nền giáo dục rẻ, điện nước đầy đủ, không có cảnh chết chóc. Sau khi Mỹ đến thì xăng mắc mỏ, chết chóc khắp nơi, trẻ em phần lớn không được đến trường và hơn 75% dân số Iraq ghét Mỹ.

    Libya cũng tương tự, là nước Hồi giáo duy nhất đứng về Mỹ và Isxrael trong 2 cuộc chiến 1956, 1967, khi cuộc săn đã tàn thì gã thợ săn Mỹ nhìn Libya như chú chó xà mâu, nửa muốn làm rựa mận nửa muốn tống ra đường.

    Libya lại lót tót chạy theo CS để khỏi bơ vơ trước sự ghẻ lạnh nghi kị của lân bang. Lockerbie là đòn trả đũa kế hoạch ám sát bất thành mà CIA và MI5 nhắm vào con chó xà mâu trong mắt Mỹ (Gaddafi).Kịch bản Iraq lặp lại, nhưng Mỹ đã khôn hơn, lùi ra đứng sau để Nato dẫn dầu, nhưng giật giây vẫn là Mỹ. Ôi, những Sudan, Somali, Nam Tư, Libya, Iraq, Apganistan, Gruzia ... và Bắc Phi!
  10. killaruan

    killaruan Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/07/2009
    Bài viết:
    366
    Đã được thích:
    0
    =))=))=))=))=))=))Vãi cả Luyện!=))=))=))=))Taliban chống LX hùi nào thế nhỉ?=))=))=))=))
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này