Tình thơ trao em Nợ 1. Huế mùa khô nắng nắng xênh xang thiêu đốt tiếng cười không gian tĩnh lặng gốc si già khép lá xanh xao hàng phượng vĩ thu hoa chiều thấm nắng ve sầu gõ nhịp nhớ nhung lao xao gió hanh khô đượm màu hoài niệm thoáng bóng ai qua lấp loáng nắng lang thang lá rụng khô lòng hun hút nhịp thời gian xoáy vòng hư ảo. 2. không nén được lòng em đến Huế những mong gột rửa nỗi buồn nhờ âm ba Thiên Mụ tĩnh mịch Huế thông reo ngàn tiếng sóng dậy cơn mê chìm đắm sương mù những vô định mong manh cuộn xoáy những khát khao cháy bỏng âm trầm nắng có làm môi em rát bỏng nắng hanh hao hắt bóng vực sầu tự bây giờ và mãi ngàn sau nắng rạo rực cháy màu phượng vỹ chỉ mong em dịu màu xanh Thôn Vỹ xanh dòng Hương Giang xanh trong mây trời lãng đãng. em là con bé dỗi hờn tìm cho mình một góc rộng hơn trong bộn bề tâm trí anh cổ kính Huế xưa thấp thoáng nụ mầm hoang dại giọt sương đêm khơi dậy cánh quỳnh miên viễn cửa ngõ bạo hành hằng yên giấc chợt lao xao giấc mộng xuân tình. ẩn mình trong những chiều dằng dặt em mang niềm mong đợi không-phải-của-kẻ-đang-yêu dẫu biết anh không đến vẫn chờ thiếu-phụ-trong-em như bé con chờ mẹ giải thoát em khỏi bức-tường-huyễn-hoặc-tự-em. đến với Cung Trầm đến với Xưa nghe những cô gái Huế ngọt ngào tiếng hát chìm trong giai điệu nhân gian chìm trong muôn vàn sự sống em giận hờn chẳng còn góc khuất riêng em. 3. anh không biết em có theo đạo của những kẻ hành hương gột bụi tâm bởi nước sông Hằng xứ Huế thanh bình chuông ngân tĩnh lặng lá rơi và chim hót có chắc em sẽ-tìm-về-chứ-không-là-đến như định mệnh em sẽ lại tìm về trả nợ chuyến đò xưa trả nợ hàng cau Thôn Vĩ và tự mình anh biết anh vẫn còn mang nợ đúng-không-em ai_la_toi
Alt huynh, Merry Xmas & Happy New Year ! Ốc Được ChuOcNho sửa chữa / chuyển vào 09:57 ngày 26/12/2003
Ca?m o*n muo^.i muo^.i nhie^`u nhie^`u. Ra^''t mong co'' di.p ho.a tho* cu`ng muo^.i muo^.i. ai_la_toi
Về lại chốn xưa I. Em lại về với Huế rêu phong xem bến đò ngang có còn luân chuyển hai mùa nhớ thương hạt bụi vương trên mắt em buồn nét hoang dại thẫn thờ chiều phai nắng cánh phượng vỹ ru tình ngủ muộn vàng rơi ướt đẫm xuân thì dọc phố vắng buồn tênh ve râm ran cuối hạ ngai ngái mùi khô lá sầu lung linh trên dòng Hương lững lờ gió thì thầm lời tình tự mái chèo lơi buồn chơi vơi ?otừng người tình bỏ ta đi?? miền cát bụi vết chân trần bỏng rát niềm hân hoan ?oôi phù du?? II. Em tìm kiếm mệt nhoài thân phận tiếng trả lời vọng chốn hư vô đêm nghe sóng Thuận An vỗ bờ triền cát lở cuốn vào trùng khơi bọt bể Thiên An thông reo cổ mộ gió đùa tóc mây Thiên Mụ gióng nhịp canh chầy vẳng lời ân ái đâu đây lang thang qua vùng lăng tẩm nghe lời vọng trăm năm cung tần mỹ nữ vùi chôn hồng trần trái tim này cạn nhịp rung ân tình này chết phân ly thăm thẳm bàn tay níu kéo thời gian bước chân bồn chồn gõ nhịp không gian ngồi bên gốc thông già nhặt cánh lá kim xâu đời vô ngôn khêu mắt hoàng hôn từng giọt buồn lặng rớt đêm đen từng giọt tình cay đắng lên men ân tình này chỉ là dối gian III. Trên đỉnh Hải Vân ngàn mây vương em lộng gió muôn trùng sóng vỗ xoáy vòng hanh hao đường đèo quanh co vòng đời âu lo vẫy tay tạ từ mê khúc biệt ly. ai_la_toi
Cỏ hát Chỉ là ngọn cỏ hoang vu dại khờ qua miền giông gió đôi khi lặng mình thương nhớ phong rêu một thoáng đô thành Hồ nghi một miền xa vắng xốn xang giấc mộng xuân xanh vượt qua thác ghềnh tĩnh lặng vùi sâu sa mạc cũng đành. Từ anh đem mưa cuối hạ vô tình rơi giọt mơ xanh thấm mềm môi khô mầm lá vươn lên một nụ mong manh Từ anh mây hồng giăng lối chở che nắng úa cháy lòng dịu êm thân này cỏ rối vi vu tiếng hát sang sông Từ anh gieo lời tình tự cỏ xanh thơm ngát hương đồng dường như thời gian chững lại để tình trải cánh mênh mông Từ anh mộng hồ vẫy gọi phiêu du giấc điệp tiên bồng nắng-mây thu về miền tối lạnh lùng gió bấc chiều đông nắng-mây hững hờ bỏ lại hanh hao hạt nụ hoang mầm chỉ là miền xa cỏ dại tiếng buồn chết ngọn xa xăm. ai_la_toi
Cội nguồn Những đứa trẻ nông thôn tròn xoe mắt nhìn sững sốt tràn đầy kinh ngạc và thán phục khi tôi xòe bàn tay - khư khư - khép chặt chúng tán tụng - xăm xoi - háo hức hy vọng tôi sẽ cho chúng xem vật-thiêng-thành-phố những tờ giấy xanh-đỏ-tím-vàng mà từ đấy có thể hóa thân thành bánh kẹo (ôi, những viên kẹo hồng hồng, ngọt ngọt mà chỉ có thể trong mơ, những đứa trẻ nông thôn - khờ khạo, mới hy vọng được nhìn thấy) Và, chúng đã bày ra những vật-thiêng-nông-thôn (nào là con quay, viên bi đất nung, nào là súng ná cao su được trau chuốt từ chạc ổi - nơi có những trái ổi chín lụm ngọt mềm, mà dân thành phố chúng tôi chả bao giờ có diễm phúc nếm thử - nếu như cha mẹ chúng tôi đã không từng từ-chối-mối-quan-hệ-cội-nguồn) chúng hy vọng sự mặc cả - thỏa thuận - một phiên giao dịch như đã từng có từ thuở ban sơ Tôi ôm niềm-kiêu-hãnh-nông-thôn lần ngược về giấc mơ của các bậc sinh thành để bắt gặp một cánh-cò-ảo-tưởng chập-chờn-bay trên cánh-đồng-mộng-mị ? Thức giấc bởi tiếng-động-công-nghiệp bộn bề thân phận tôi xua những đứa con của tôi về-hướng-cội-nguồn. ai_la_toi