1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

TÌNH YÊU ! CỦA BẠN,CỦA TÔI,CỦA NHỮNG NGƯỜI BÊN TA.

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Hạ Long' bởi Cumeohv, 19/11/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Cumeohv

    Cumeohv Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    581
    Đã được thích:
    0
    Khục KHục OK con dê

    ,uống sinh tố kết nghĩa nhá ,
    thơ của ẻm hay đấy ,fi công trẻ cưới máy bay bà già khà khà
    anh cũng muốn
  2. huongvnu

    huongvnu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/10/2006
    Bài viết:
    171
    Đã được thích:
    0
    hoho, 30-4 này anh nhé.keke, mình phải mời anh em đến mà chứng kiến chứ. Nhưng anh em HLC tiền ai lấy trả nhé, em bao trà đấ, bác cú mèo bao hạt dưa, xông xênh quá.kekê
  3. Bi_g_and_St_rong

    Bi_g_and_St_rong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/02/2003
    Bài viết:
    656
    Đã được thích:
    0
    Em chứng kiến cho. Tiện thể em bao thêm đội nhà mình hộp tăm ( Dùng ko hết cấm mang về ). Thế là được rồi, nhở???
  4. phuongngocmai

    phuongngocmai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2005
    Bài viết:
    1.251
    Đã được thích:
    0
    Tớ nữa, tớ tình nguyện góp gói giấy ăn để lau tay sau khi cắn hạt dưa và uống trà đá, heee....
    Cắn hạt dưa xong mà phải xỉa răng thì e.....hơi phí.Socola mang cái khác đi, hoặc không thì đồng ý cho mọi người mang tăm về cũng được!
    Bọn mình góp tiền mua tờ báo ra bãi biển trải xuống ngồi nhá...
  5. emqueohalong

    emqueohalong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/03/2007
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    Các anh chị ơi,ăn uống xong còn các bao túi nilon và báo nhàu thì cho em nhé!Em chơi thân với mấy bác đồng nát.
    Cứ cho em gom góp kha khá rồi đến em mua ô mai cho,mỗi người 1 hột ngậm cả ngày mà vẫn ngon.
  6. huongvnu

    huongvnu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/10/2006
    Bài viết:
    171
    Đã được thích:
    0
    Tình hình thế này thì có khi anh em mình làm chủ cuộc đi chơi 30-4 của HLC ấy nhỉ?
  7. Cumeohv

    Cumeohv Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    581
    Đã được thích:
    0
    Tình yêu và hôn nhân
    Người ta kết hôn vì thật sự yêu nhau và không muốn sống thiếu nhau hay đơn giản kết hôn vì đến lúc phải kết hôn thôi ? Câu hỏi đó đã từng theo tôi, đã từng dằn vặt tôi suốt thời gian dài. Nhiều lúc tôi nghĩ, sao mình phức tạp quá đỗi, sao phải đặt ra câu hỏi đó rồi tự "làm khó" mình ?
    Thuở 20, tôi yêu mà chưa hề nghĩ đến hôn nhân. Hôn nhân là một điều gì đó quá xa vời. Chỉ đơn giản yêu và được yêu. Vậy là đủ, vậy là hạnh phúc. Thuở 20 chỉ biết yêu mà chưa bao giờ nghĩ đến việc phải chung sống với một người đàn ông, chưa bao giờ biết và hiểu những vấn đề phải đối diện khi kết hôn.
    Có những tình yêu, có thể nói là rất đẹp, được thử thách qua một thời gian dài, tưởng chừng như phải đi đến một happy end, nhưng rốt cuộc cũng " thôi là hết, chia ly từ đây ".
    Ngược lại có những cuộc hôn nhân diễn ra chóng vánh, đến không ngờ. Tôi tự hỏi, để có một quyết định quan trọng cho cả đời người, để có thể đồng ý chung sống, gắn bó với một người cả đời chứ một ohải một tuần, một tháng hay một năm mà người ta có thể qua loa đại khái, vội vàng hay thậm chí coi đó chỉ là chuyện lấy cho xong.
    Bước qua tuổi 30, tôi bắt đầu nghĩ đến hôn nhân, nghĩ đến việc sẽ chung sống với người đàn ông mà tôi yêu. Nhưng đồng thời với việc đó tôi thấy mình trở nên căng thẳng, mệt mỏi và lý trí nữa. Khi nghĩ đến hôn nhân, tự nhiên tôi thấy mình gánh đầy trách nhiệm và áp lực. Thấy mình lo lắng va lo sợ đủ thứ. Thấy mình chưa đủ dũng cảm để từ bỏ cuộc sống tự do hiện tại, để hy sinh một vài sở thích cá nhân và quan trọng hơn là thay đổi môi trường sống, sinh hoạt đã quá đỗi quen thuộc.
    Nhiều lúc tôi thấy mình mâu thuẫn, cực kỳ mâu thuẩn - Muốn có con mà ngại kết hôn - Yêu mà ngại sống chung. Nhiều lúc tự hỏi, sao mình rắc rối và khó hiểu quá vậy ?
    Thật sự là đã có lúc tôi nghĩ " Giá như có thể yêu anh như thế này mãi ", chỉ yêu thôi mà không phải nghĩ điều gì khác. Tôi sợ, hay nói đúng hơn, tôi không có một niềm tin mãnh liệt rằng tình yêu chúng tôi dành cho nhau vẫn nồng nàn, vẫn say đắm trong suốt chiều dài của hôn nhân. Có lần tôi hỏi mẹ, sống chung với một người đàn ông lâu như thế có chán không ? "Mẹ nghĩ là không, nếu đó là một người đàn ông dễ thương". Người đàn ông của tôi có dễ thương mãi không ? Tôi không biết và có lẽ, cũng sẽ không bao giờ có thể trả lời được câu hỏi này.
    Từ lúc nhận thức được cuộc sống một cách đầy đủ, từ lúc có dịp chứng kiến những gì xung quanh hôn nhân - những nổi buồn- những niềm đau - những thất vọng - những hụt hẫng - của những người bạn, người quen khiến tôi đâm ra hoang mang, hoang mang kinh khủng. Tôi không bi quan nhưng thật sự tôi chưa có được cảm giác bình yên cho đời sống hôn nhân. Tôi sợ mình phải đụng, phải chạm đến những điều mà mình nghĩ nó đẹp, trong suốt như pha lê và rồi lại vỡ tan tành.
  8. Cumeohv

    Cumeohv Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    581
    Đã được thích:
    0
    Ngày mai tươi đẹp
    Lá cây xanh rồi lại vàng, hoa nở rồi lại tàn. Nhìn những chiếc lá khô, hoa tàn đó lần lượt rời bỏ cành cây, thở dài một tiếng trở về với cát bụi, chắc bạn sẽ nghĩ : chúng đi rồi không bao giờ trở lại.
    Nhưng xuân đi rồi xuân đến, hoa tàn rồi hoa lại nở, cành cây trơ trụi lại mọc ra những lá xanh tươi. Con đường nhỏ vắng vẻ, trống trải lại tràn đầy những bông hoa rực rỡ. Cái mất đi ngày hôm qua lại hoàn toàn khôi phục trở lại, nhìn thấy những điều này, bạn còn cảm thấy thế giới này thiếu gì nữa?
    Chính vì hoa tàn lá rụng mới khiến cho đất cát màu mỡ, ẩn chứa sức mạnh. Chính vì có sự mục nát điêu tàn của chúng thì mới có mùa xuân năm sau sáng lạn. Trong hàng triệu mầm non tươi mới đó, trong những nụ hoa rực rỡ đó, trong những nụ cười trẻ thơ đó chẳng phải đang viết ra tên tuổi của những người đã khuất hay sao?
    Không có cái cũ ra đi thì làm sao có cái mới đến? Sinh ra vốn là đi tới cái chết, chết là để thúc đẩy sinh ra.
    Trong cái vũ trụ muôn đời bất biến, luân chuyển không ngừng, thay nhau sinh diệt này, chúng ta sẽ không sống mãi, nhưng chúng ta có thể "tồn tại" vĩnh hằng!
    Ngày mai...
    Bất luận ngày hôm nay đáng lưu luyến thế nào thì ngày mai cũng sẽ không chần chừ đến để thay thế, bất luận chúng ta chống chọi hay bình thản, sinh tồn hay tử vong thì ngày mai cũng sẽ bước tới không dừng chân.
    Ngày mai bình thường mà vô hình, nó mau chóng biến thành ngày hôm nay, hóa thành ngày hôm qua, trở thành những ngày đã qua.
    Ngày mai là không thể biết được, là một chuỗi những dấu chấm hỏi , kéo chúng ta bước tới trước thêm một ngày, lớn thêm một ngày tuổi nhưng vẫn không biết sẽ tăng thêm được cái gì, giảm bớt đi cái gì.
    Ngày mai là gian nan, phải làm việc, phải suy nghĩ, phải chiến đấu.
    Ngày mai là mong manh, giống như hạnh phúc của con người vậy, có thể có bệnh tật, đau khổ.
    Ngày mai giống như một tờ giấy trắng! Chúng ta có thể tiếp nhận rồi để nó trở thành một bài thi bỏ trống, cũng có thể nguệch ngoạc vài nét lên nó, nhưng cũng có thể biến nó thành một kiệt tác có màu sắc tuyệt mỹ, có tâm tư tình ý diệu vợi.
    Vì vậy ngày mai phụ thuộc vào sự sáng tạo của chúng ta. Đối với những người yêu nhau, ngày mai có thể là giai đoạn đẹp đẽ của họ. Đối với người nông dân cực khổ, ngày mai có thể là một vụ thu hoạch lớn...Cho dù có một vĩ nhân nào đó mất đi vào ngày mai thì hoàn toàn không phải là ngày mai chiến thắng người đó, mà là người đó, mà là người đó làm cho ngày mai trở nên vĩ đại, khiến ngày mai trở thành một ngày vĩnh viễn được ghi nhớ.
    Đừng đợi ngày mai bước đi tới chúng ta mà hãy bước tới ngày mai! Không chờ đợi mà là xây đắp, chúng ta mới có thể có được một ngày mai thực sự tươi đẹp của chính mình
    (Sưu tầm)
  9. Cumeohv

    Cumeohv Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    581
    Đã được thích:
    0
    Để em yêu anh như mối tình đầu
    Chúng mình đã từng có một thời đam mê vụng dại
    Nhưng tất cả rồi cũng chỉ thế thôi
    Anh cũng biết và cả em cũng biết
    Nhắc lại chi nhau những chuyện đã xa rồi...
    Mọi con đường đều có dăm ngã rẽ
    Bến tình yêu neo lại được mấy người...
    Đến sân ga còn có lúc buồn không ngủ
    Nữa là người... tuổi khi mới đôi mươi
    Em không thể yêu anh bằng cái tình yêu mười tám
    Anh cũng đâu yêu em như thuở mới vào đời
    Khi ánh mắt nhìn tình còn trong trẻo
    Nói lời yêu còn run rẩy làn môi...
    Cuộc sống như guồng quay không dừng lại
    Con chim non tha cọng cỏ bay đi
    Mối tình đầu tiên chẳng để lại được gì
    Ngọn nến tắt trong căn phòng không gió...
    Không nói em yêu anh bằng tình yêu chớm nở
    Cũng không nói anh yêu em như mê đắm dại khờ
    Anh cũng biết và cả em cũng biết
    Cuộc đời này đâu thể là thơ
    Điều có thể và những điều không thể
    Ngày xưa em đâu biết chuyện ba người
    Cứ nghĩ tình thuỷ chung như cổ tích
    Đâu biết tình đời như áng mây trôi
    Điều có thể và những điều không thể
    Ngày xưa anh đã quá lắm nhọc nhằn
    Chưa một lần tìm quên trong men rượu
    Anh có thấy rằng nỗi buồn thêm nhân
    Rồi tất cả cũng chỉ là quá khứ
    Đọc thơ em xin anh chớ chạnh lòng
    Vì tất cả đã trở về hư ảo
    Những dại khờ trong tình cũ long đong
    Em chỉ biết một điều rằng em yêu anh hơn tất thảy
    Cũng như anh, anh cũng đã quên rồi
    Chỉ còn có em ở trong tâm tưởng
    Thì cớ gì mình xao lãng, anh ơi!
    Chúng mình đều đã có một thời đam mê vụng dại
    Nhưng tất cả đều cũng chỉ thế thôi
    Em cũng biết và cả anh cũng biết
    Rằng bây giờ mình sẽ yêu nhau đến hết cuộc đời...
    THỤY THẢO
  10. thankforall

    thankforall Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/04/2007
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    Em thương yêu!
    Anh ngỡ như mọi việc mới chỉ xảy ra ngày hôm qua thôi,mới ngày hôm qua thôi anh còn nhìn thấy nụ cười lấp lánh trên gương mặt em,còn được bên em nhìn ngắm phố phường Hà Nội nhộn nhịp người và xe...
    Hình như anh vẫn cảm thấy hình bóng của em phảng phất đâu đó trong căn phòng này,như những ngày mình hành phúc bên nhau..trêu cho em cười..bên em những khi vui buồn.Bức ảnh em trên bàn anh mẹ đã cất đi rồi,mẹ sợ mỗi lần nhìn thấy em trong lòng anh không chịu nổi.Mẹ nghĩ rằng đến giờ anh cũng đã phần nào nguôi ngoai nỗi đau mất em...
    Mẹ đâu biết có những đêm anh ngồi bên máy tính mà lòng đau như cắt,nước mắt chảy dài một cách vô ý thức dọc xuống hai má mặn chát.Anh hận cuộc đời tàn ác với chúng ta,hận mình đã không đi đón em vào cái buổi tối khủng khiếp ấy. Vì sao mà anh không đi đón em,chỉ vì một cuộc nhậu của những thằng bạn lâu ngày gặp mới gặp nhau để bây giờ trọn quãng đời còn lại của anh sẽ phải ân hận và tự dằn vặt chính mình.
    Sao lại thế hả em,sao em có thể bỏ mặc anh một mình trên cõi đời này với bao nhiêu đau đớn trong lòng.Ai đã từng nói "Sẽ yêu anh suốt đời,sẽ đón anh mỗi buổi chiều tà với cốc nước mát trong tay,sẽ đi bên nhau đến hết cuộc đời bất kể mưa gió bão tố..?"
    Em à,anh không giận em đâu,chỉ hận mình không đủ sức giữ lại người con gái mình yêu nhất trên đời.Giá như anh có thể chia đôi tuổi thọ của mình cho em,để chúng ta sông một cuộc sống ngắn ngủi nhưng ngọt ngào để yêu nhau,để vì nhau.
    Em yêu thương ơi,ngoài trời đang đổ mưa tầm tã,trong lòng anh cũng buốt nhói,anh nhớ em rất nhiều,thực sự nhớ em rất nhiều......

Chia sẻ trang này