1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tình yêu của em...

Chủ đề trong 'Tản mạn Sài Gòn' bởi solop, 03/10/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. SCOOPY_DOO_1112

    SCOOPY_DOO_1112 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/02/2005
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    0
    Mừng sinh nhật Ba và Anh trai. Gởi đến hai người những lời chúc tốt đẹp nhất, hạnh phúc nhất.
    Mong Anh có thể vượt qua những trắc trở và khó khăn trong cuộc sống và hạnh phúc bên vợ con của mình.
    Con luôn nhớ và yêu Ba nhiều lắm !
  2. SCOOPY_DOO_1112

    SCOOPY_DOO_1112 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/02/2005
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    0
    Trung Thu đang tới gần , biết mình giống trẻ con , thích ***g đèn, lũ bạn kháo nhau rằng ở KFC đang có chương trình Combo Trung Thu , được tặng một món quà và một cái ***g đèn. Hí hửng ! mình đi ra ngoài để kiểm tra.. Hên quá là có thật
    Mai mốt rủ thêm một người bạn đi ăn thôi để lấy về cái ***g đèn chơi sắp tới Trung Thu rồi.
    Mà sao người ta không tặng luôn bánh Trung Thu nhỉ , cho trẻ con nó vui .. mà trẻ con vui hay mình vui đây
    Một ngày mới bắt đầu cho một tuần mới .. !
    Cố lên nào .. !
  3. H0AMAI

    H0AMAI Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/05/2007
    Bài viết:
    91
    Đã được thích:
    0
    Dũng cảm lên bạn ơi, đừng tự dày vò mình nữa, mong hạnh phúc sẽ sớm đến với bạn.
    RỒI TẤT CẢ SẼ QUA THÔI....
  4. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    Cây - lá và gió​
    Lá lìa cành là vì gió cuốn đi... hay là vì cây không giữ lại ?
    Nếu bạn muốn có tình yêu của ai đó, điều đầu tiên... hãy yêu người đó trước đã
    Cây
    Lý do tôi được gọi là cây là vì tôi thích vẽ cây, một thời gian dài, tôi vẽ một cái cây nhỏ ở góc những bức tranh của tôi. Tôi đã từng hẹn hò với 5 cô gái khi tôi còn học dự bị đại học, trong số đó có một người tôi rất mến, rất mến nhưng lại không có can đảm để quen cô ấy. Cô ấy không có khuôn mặt xinh đẹp, không có những ngón tay thon dài, không có một ngoại hình nổi bật, cô ấy là một cô gái hết sức bình thường.
    Tôi thích cô ấy, thật sự thích cô ấy, tôi thích sự ngây thơ, thích nét tinh nghịch, thích sự dễ thương, thông minh và yếu ớt của cô ấy. Lý do mà tôi không ngỏ lời với cô ấy là vì tôi nghĩ người quá bình thường như cô ấy thì không hợp với tôi. Tôi cũng sợ rằng khi yêu nhau rồi, những tình cảm tốt đẹp tôi dành cho cô ấy sẽ tan vỡ. Một phần tôi lo tin đồn về các mối quan hệ tình cảm của tôi sẽ làm tổn thương cô ấy. Tôi nghĩ nếu cô ấy thật sự dành cho tôi thì cuối cùng cô ấy cũng sẽ là của tôi. Vì thế tôi không việc gì phải từ bỏ mọi thứ vì cô ấy. Cô ấy đã ở bên cạnh tôi suốt 3 năm và luôn nhìn tôi theo đuổi những cô gái khác. Tôi đã làm cô ấy khóc suốt 3 năm đó.
    Cô ấy muốn làm một diễn viên giỏi nhưng tôi lại là một đạo diễn vô cùng khắt khe. Khi tôi hôn người bạn gái thứ 2 thì cô ấy từ đâu đi tới, cô ấy rất bối rối nhưng cũng chỉ cười và nói: "Cứ tự nhiên" trước khi chạy đi. Ngày hôm sau, mắt cô ấy sưng như một hạt dẻ. Tôi cố tình không hiểu lý do tại sao cô ấy khóc và chọc cô ấy suốt ngày hôm đó. Khi mọi người đi về hết, cô ấy ngồi khóc một mình trong lớp. Cô ấy không biết tôi quay trở về lớp để lấy đồ và tôi đã ngồi nhìn cô ấy khóc hơn 1 tiếng.
    Người bạn gái thứ tư của tôi không thích cô ấy. Có một lần hai người cãi nhau, tôi biết theo tính cách của cô ấy, cô ấy chắc chắn không phải là người gây chuyện nhưng tôi vẫn đứng về phía bạn gái mình. Tôi mắng cô ấy và cô ấy đã nhìn tôi với ánh mắt thật sự ngỡ ngàng. Khi đó, tôi không buồn quan tâm đến cảm giác của cô ấy và bỏ đi với bạn gái mình.
    Ngày hôm sau, cô ấy vẫn cười giỡn với tôi như không có chuyện gì xảy ra. Tôi biết cô ấy bị tổn thương nhưng tôi nghĩ cô ấy không biết, tôi cũng đau như cô ấy vậy.
    Khi tôi chia tay với người bạn gái thứ 5, tôi đã hẹn hò với cô ấy. Sau khi đi chơi được vài ngày tôi nói với cô ấy tôi muốn chia tay. Còn cô ấy cũng nói cho tôi là cô ấy bắt đầu quen người con trai khác. Tôi biết người đó là ai, người đó đã theo đuổi cô ấy một thời gian dài, một người rất tốt, năng động và đầy sức sống. Việc người đó thích cô ấy đã được bàn tán trong trường một thời gian dài.
    Tôi không thể nói cho cô ấy biết là tim tôi đau như thế nào, tôi chỉ cười và chúc mừng cô ấy. Khi tôi về tới nhà, tim tôi đau đến nỗi tôi không thể đứng vững nổi nữa, giống như có một tảng đá đè nặng lên ngực tôi. Tôi không thở nổi, muốn hét thật to nhưng không thể. Nước mắt rơi xuống, tôi gục ngã và khóc. Đã bao nhiêu lần tôi nhìn thấy cô ấy khóc vì tôi, khi tôi không chịu hiểu cảm giác của cô ấy ?
    Sau khi tốt nghiệp, tôi cứ đọc mãi cái tin nhắn được gửi 10 ngày sau đó, nó nói: "Lá rời cây là vì gió cuốn đi hay là vì cây không giữ lá lại?".

    Suốt thời còn học dự bị đại học, tôi rất thích đi nhặt lá, tại sao ư? Tại vì tôi thấy để một cái lá rời khỏi cái cây mà nó đã dựa dẫm lâu như vậy cần phải rất can đảm. Suốt thời gian học dự bị, tôi luôn ở rất gần một người con trai, nhưng không phải bạn trai mà chỉ là bạn bình thường. Khi anh ấy có người bạn gái đầu tiên.
    Tôi học được một cảm giác mà trước giờ tôi nghĩ là mình không thể có, sự ghen tỵ. Nỗi cay đắng đó không thể diễn tả bằng lời, giống như là cực đỉnh của đau khổ vậy. Sau đó 2 tháng họ chia tay, tôi chưa kịp vui mừng thì anh ấy lại quen tiếp một người con gái khác.
    Tôi thích anh ấy và tôi biết rằng anh ấy cũng thích tôi. Nhưng tại sao anh ấy lại không hề biểu hiện? Tại sao anh ấy thích tôi mà lại không chịu bắt đầu trước. Mỗi lần anh ấy có bạn gái mới là một lần tim tôi đau nhói. Thời gian trôi qua, tim tôi đã vì anh ấy mà tổn thương rất nhiều.
    Tôi bắt đầu tin rằng đây chỉ là tình cảm đơn phương của mình tôi mà thôi. Nhưng nếu anh ấy không thích tôi thì tại sao lại đối xử tốt với tôi như vậy. Nó khác xa với việc anh ấy làm vì tình bạn. Thích một người sao lại đau khổ như vậy? Tôi có thể biết anh ấy thích gì, biết ước muốn của anh ấy, nhưng tình cảm anh ấy dành cho tôi thì tôi không thể hiểu được. Bởi vậy tôi không thể mở lời.
    Mặc dù vậy, tôi vẫn muốn được ở bên anh ấy, quan tâm, chăm sóc và yêu anh ấy. Tôi hy vọng một ngày đẹp trời nào đó anh ấy sẽ thay đổi và yêu tôi. Cũng giống như việc đợi điện thoại của anh ấy mỗi đêm và mong anh ấy gửi tin nhắn cho mình. Tôi biết cho dù bận thế nào, anh ấy cũng sẽ dành thời gian cho tôi. Do đó tôi đã chờ anh ấy 3 năm. Thật là một quãng thời gian dài và nhiều lúc tôi cũng nghĩ đến chuyện bỏ cuộc. Thỉnh thỏang, tôi tự hỏi liệu tôi có nên tiếp tục đợi chờ hay không? Nỗi đau, sự tổn thương và nỗi ám ảnh đã theo tôi suốt 3 năm.
    Cho đến năm tôi sắp tốt nghiệp, một chàng trai nhỏ hơn tôi một tuổi đã công khai theo đuổi tôi. Mỗi ngày anh ấy đều thể hiện tình cảm với tôi. Anh ấy như một cơn gió, cố thổi một chiếc lá ra khỏi cành cây mà nó dựa dẫm, ban đầu tôi thấy hơi khó chịu, nhưng dần dần tôi đã dành cho anh ấy một góc nhỏ trong tim mình. Đến cuối cùng, tôi nhận ra rằng cơn gió đó có thể làm tôi hạnh phúc, có thể thổi tôi tới một vùng đất tốt đẹp hơn. Cuối cùng tôi đã rời cành cây và cái cây cũng chỉ cười mà không hề giữ tôi ở lại.
    Lá lìa cành là vì gió thổi hay vì cây không giữ lá ở lại?​
    Gió
    Bởi vì tôi thích một cô gái được gọi là Lá, bởi vì cô ấy quá dựa dẫm vào cây cho nên tôi phải trở thành một cơn gió mạnh, một cơn gió có thể cuốn cô ấy đi.
    Lần đầu tiên tôi gặp cô ấy là khoảng một tháng sau khi tôi chuyển trường tới đây. Tôi nhìn thấy một cô gái nhỏ nhắn hay nhìn đội trưởng và tôi chơi đá bóng. Suốt thời gian đó, cô ấy luôn ngồi đó, một mình hoặc với những người bạn chỉ để nhìn đội trưởng. Khi anh ấy nói chuyện với những cô gái khác, tôi nhận thấy sự ghen tị trong mắt cô. Còn khi anh nhìn cô ấy, tôi lại thấy nụ cười trong mắt cô ấy rạng rỡ. Từ đó, nhìn cô ấy trở thành một sở thích của tôi, giống như cô ấy thích nhìn anh ấy vậy.
    Một ngày, cô ấy không xuất hiện nữa, tôi cảm thấy có gì đó trống vắng. Tôi không thể giải thích nổi cảm giác của mình. Hôm ấy, đội trưởng cũng không tới. Tôi tới lớp của 2 người, đứng ở ngoài và nhìn thấy anh đang la mắng cô ấy. Mắt cô ấy ngân ngấn nước khi anh ta đi. Ngày hôm sau, tôi thấy cô ấy trở lại bình thường, vẫn ngồi đó và ngắm anh ta.
    Tôi đi ngang qua cô ấy và cười. Tôi liền viết một lời nhắn và đưa cho cô ấy. Một thoáng ngạc nhiên, cô ấy nhìn tôi, cuời rồi nhận mảnh giấy. Ngày hôm sau, cô ấy xuất hiện, đưa tôi mảnh giấy, rồi đi.
    "Trái tim của chiếc lá quá nặng nề, gió không thể thổi đi được đâu".
    "Không phải tại vì trái tim chiếc lá quá nặng nề. Nó bởi vì chiếc lá không muốn rời khỏi cây".

    Tôi trả lời lời nhắn của cô ấy như vậy và dần dần cô ấy đã chấp nhận những món quà và điện thoại của tôi. Tôi biết người cô ấy yêu không phải là tôi. Nhưng tôi có linh cảm là một ngày nào đó tôi có thể làm cho cô ấy thích tôi.
    Trong vòng 4 tháng, tôi đã công khai tình cảm của mình với cô ấy không dưới 20 lần. Mỗi lần như vậy, cô ấy đều chuyển đề tài, nhưng tôi không bỏ cuộc. Nếu tôi đã quyết định muốn có cô ấy, tôi sẽ làm mọi cách để cô ấy thích tôi. Tôi không thể nhớ nổi là tôi đã tỏ tình với cô ấy bao nhiêu lần. Mặc dù cô ấy lảng tránh nhưng trong lòng tôi vẫn nuôi hi vọng, hi vọng một ngày cô ấy sẽ chịu làm bạn gái của tôi.
    Một hôm tôi gọi điện cho cô ấy nhưng cô ấy không nói gì cả. Tôi hỏi cô ấy "Em đang làm gì vậy, sao em ko nói gì hết? "; Cô ấy nói : "Đầu của em đau lắm" ; "Hả ?"; "Đầu em đau lắm". Cô ấy lặp lại to hơn. Tôi cúp máy và vội vàng đón taxi đến nhà cô ấy, khi cô ấy vừa ra mở cổng, tôi ôm ghì cô ấy vào lòng... và từ hôm đó... chúng tôi hẹn hò với nhau.
    Vậy lá rời cây là vì gió cuốn đi... hay vì cây đã không giữ lá lại ?
  5. BONGBIVANG

    BONGBIVANG Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/11/2004
    Bài viết:
    56
    Đã được thích:
    0
    HƯỚNG VỀ ANH
    Tình cảm của mình như sợi chỉ mong manh
    Mỗi người kéo một đầu sợi chỉ căng sẽ đứt
    Chỉ làm sao mà kéo dài vô cực
    Vì thế cho nên chuyện chúng mình..
    Tại sao không nới tay cho sợi chỉ chùng .. ?
    Cho anh và em đỡ phần lo nghĩ
    Em cũng định nhưng rồi lại sợ
    Em thả tay ra sợi chỉ chẳng còn
    Tình cảm chúng mình - sợi chỉ con con
    Anh cố kéo còn em cố giữ
    Trai gái yêu nhau buộc sợi chỉ hồng
    Sợi chỉ mong manh chẳng bao giờ đứt
    Nối họ gần thêm trái tim và nhịp đập
    Còn chuyện chúng mình rồi sẽ ra sao .. ?
    Đầu này nỗi nhớ, đầu kia niềm đau
    Em thả tay ra - chúng mình thành người lạ
    Em tự nhủ lòng - mình sẽ quên đi tất cả
    Tim chẳng nghe lời - sao vẫn hướng về Anh
     
    Được bongbivang sửa chữa / chuyển vào 15:16 ngày 26/09/2007
  6. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    Một ngày ngồi nói chuyện với Bé Mập trong lòng xen lẫn buồn vui.
    Hạnh phúc vì có quá nhiều người quan tâm tớ mình dù là họ không nói và không thể hiện ra mặt.
    Buồn vì mình khiến cho quá nhiều người phải bận tâm lo lắng. Đến cả cháu trai của mình cũng phải lo lắng cho Dì út của nó nữa. Càng nói chuyện mình càng nhận thấy nó càng lúc càng chững chạc và biết suy nghĩ.. có lẻ vì thế mà Bi đã quyết định lập gia đình sau khi đã ổn định sự nghiệp - dù gì cũng đã lên chức là Trưởng phòng rồi còn gì nữa. Chẳng bù với Dì Út vẫn cứ lênh đênh.. vô phương vô định.
    Thật buồn cười khi biết nó có quá nhiều nỗi lo cho Dì Út đến thế.
    Nào là lo cho sức khỏe của Út càng lúc càng tệ, và có chiều hướng xấu đi (theo lời Mẹ nó - là Chị hai của mình kể lại cho nó nghe). Nhưng mà mình vẫn khoẻ mạnh mà, vẫn có thể ngồi nói chuyện với nó đây thôi mà nó đã lo lắng cuống quýt rồi..
    Nào là lo sao Út vẫn cứ mãi một mình đi về, sao ngày cuối tuần Út cứ ở mãi trong nhà, vẫn nằm mãi trong phòng nghe nhạc không chịu ra ngoài chơi cùng bạn bè.
    Nào là lo lắng cho Út sao đã hơn 3 năm rồi mà vẫn không tìm cho mình một nửa yêu thương trong khi đó Bi đang có dự định lập gia đình vào năm sau rồi mà Út vẫn không chịu lấy chồng thì làm sao Bi lấy vợ được . Chẳng lẻ Út vẫn còn nhớ người đã ra đi sao ?
    Nào là lo tiền lương của Út làm như thế làm sao nuôi nổi Bà Ngoại , rồi làm sao có thễ sắm sửa cho mình bằng bạn bằng bè đồng trang lứa ..
    Nào là đến tận bây giờ Út vẫn chưa có phương tiện đi làm ...
    Ôi sao mà lắm nỗi lo thế không biết.. Mình ngồi nghe nó nói một hồi mình cũng cảm thấy choáng luôn. Cứ im lặng để cho nó nói hết những trăn trở của nó rồi mới lên tiếng
    Thật hạnh phúc khi được sống trong sự yêu thương của tất cả những người thân và bạn bè của mình. Đó là niềm hạnh phúc là món quà tuyệt vời nhất mà Ông Trời đã ban tặng cho mình. Vì thế mình không có bất cứ hối tiếc nào cả nếu như có điều gì đó không may xảy ra .
    Mình nói cho nó nghe những suy tư ở trong lòng của mình. Nói cho nó nghe quá khứ ngày xưa giờ đã được ngủ yên rồi. Ba năm qua Út vẫn đi về một mình vì chưa tìm được cho mình một nửa yêu thương thật sự có "bản lĩnh" lấy tình yêu của họ xua đi tảng băng ở trong lòng Út. Chưa tìm đưọc một người đủ cho Út tin tưởng và nương tựa mà thôi.
    Duyên phận rồi sẽ đến, nếu như thật sự không có duyên thì sống một mình vẫn không sao mà có đúng không. Chẳng lẻ Bi lại muốn Út sống với một người mà Út không có tình cảm, không tin tưởng và bái phục .. ?
    Mình khuyên nó hãy yên tâm tạo dựng gia đình riêng cho mình, đừng quá bận tâm đến việc Dì Út chưa đi lấy chồng thì làm sao cháu có thể lập gia đình được. Đừng để Ngọc phải chờ đợi lâu quá.. đừng để như mình ngày đó chờ đợi suốt hơn 6 năm trời để cuối cùng thời gian khiến cho mọi thứ phai nhòa , lãng quên và thay đổi
    Còn về vật chất cho bằng bạn bằng bè ư ? có gì là to tát đâu , thời gian qua mình sống thế nào thì bây giờ vẫn như thế ấy. Dì cháu mình xuất thân từ một gia đình nghèo mà, đâu phải giàu có gì đâu mà bây giờ cảm thấy hụt hẫng, cần phải đua đòi cho bằng người khác . Sống bằng đồng tiền do mồ hôi và nước mắt của chính mình tạo ra thì dù nghèo cũng đâu có gì là xấu hổ phải không Bi.
    Mình rất muốn ôm nó vào lòng thật chặt .. như thuở bé mình vẫn hay ôm nó.. nhưng bây giờ nó quá bự rồi.. bự hơn mình rất nhiều đế nói với nó rằng mình thương nó biết chừng nào và hạnh phúc vì sự quan tâm lo lắng của nó dành cho mình
    Cảm ơn Ông Trời .. !
  7. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    CỎ ÚA ​
    Còn nhớ tên nhau, xin gọi trong giấc mộng.
    Còn chút thương yêu, xin đưa vào dư âm.
    Có phải còn yêu, vì đôi lần thầm nhớ.
    Mình đã thật quên, cớ sao lòng vẫn chờ.
    Từ lúc Anh đi, trong rượu cay men nồng.
    Màu trắng khăn tang, quanh căn phòng cô đơn.
    Bão tố triền miên, ngày Anh về nhà đó.
    Buồn hắt buồn hiu, ngỡ đêm sầu cô liêu.
    Một chiều trên đồi, Anh làm thơ
    Cỏ biết tương tư, vàng úa.
    Mộng dệt theo đàn, bên người mơ
    Mới biết mình yêu bao giờ.
    Hỡi cố nhân ơi, chuyện thần tiên xa vời.
    Tình đã như vôi, mong chi còn chung đôi.
    Cứ cuối mặt đi, để nghe đời lầm lỡ.
    Đừng níu thời gian, cho thêm sầu vương mang...​
  8. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    SAO EM KHÔNG THỂ ​
    Anh đừng nói sẽ yêu em trọn đời
    Vì như thế thì giống người ấy mất !
    Người ấy từng nói với em những lời tưởng chừng rất thật
    Nhưng cuối cùng lại biền biệt ra đi?
    Có ai 18 tuổi mà cắt nghĩa hết điều chi
    Em cứ ngỡ người con gái nào lớn lên cũng phải chịu hơn một lần dang dở
    Mười tám tuổi thường đón tình yêu với cổng rào mở ngõ
    Trái chín dần khô để lại cho mùa sau những vết cắn lạnh lùng
    Anh đừng buồn sao em đến với anh quá ngập ngừng
    Dẫu sao thế hãy còn tha thiết lắm
    Những dấu chân em qua mưa dầm thấm thía
    Vết xước hôm nào vẫn ứa máu khôn nguôi
    Ở bên anh em không còn đơn côi
    Nhưng cũng không còn những buổi cồn cào nham thạch
    Đá cồn cào sôi - cồn cào bùng cháy
    Khao khát yêu thương ?" níu kéo thời gian
    Bờ vai anh tin cậy bình yên
    Em dấu vào đó giọt tủi hờn ?" khóc cho người khác
    Sao anh không trách em hợt hời nông cạn
    Mà bóng tùng mãi nghiêng xuống chở che ?
    Em tự giận mình sao chẳng thể nào quên
    Hay chưa đủ bao dung thứ tha người xanh bạc
    Một lần vơi đi ******** yêu đâu còn là vô hạn
    Sao không thể hết nhớ người để sống cho anh ?​
  9. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    NẾN ​
    (Lương Đình Khoa)​
    Hao gầy từng giọt đêm sâu
    Thắp lên ngọn lửa chờ nhau tháng ngày
    Giấc mơ mỏng mảnh gió lay
    Ngỡ vô tình để mắt cay nỗi niềm ?
    Âm thầm lại sáng ấm lên
    Niềm tin dai dẳng bên thềm chờ nhau
    Có người ngồi suốt đêm thâu
    Đếm từng giọt nến nhỏ đau hồn mình
    Lênh đênh ơi một cái tình
    Cô đơn bóng nến chênh vênh nỗi đời !​
  10. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm nay mình không được khỏe lắm, không ổn... cả về mặt sức khỏe và tinh thần.
    Mình cảm thấy mệt quá, đau đầu... đau buốt đến nỗi mình không thể ngẩng mặt lên được. Hoa cả mắt.. từng dòng chữ trên màn hình cứ nhảy múa liên tục ...
    Một ngày mệt mỏi.. không có niềm vui... !

Chia sẻ trang này