1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

TÌnh yêu cuộc sống !

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi time_emit, 25/12/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Chả biết có nên cơm cháo gì ko. Nhưng ít ra mỗi khi sắp mất kiểm soát vì lo lắng cho thằng bé, mình lại hướng suy nghĩ về bọn rồng xanh, ngay lúc này đây, có những đứa trẻ đang lang thang ngòai đường, bị xâm hại bất kỳ lúc nào, sống vất vưởng, và tương lai là nghiện ngập, trộm cắp, tù tội. Thằng bé này ít ra chỉ ho 1 tí, ngon chán.
  2. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Tại sao các tôn giáo luôn bắt ng ta phải đọc đi đọc lại những bài kinh kệ, vì bộ não con ng là bộ não NILON, nó rất dễ biến dạng. 1 bài học ko thể học 1 lần là xong, trừ những "sang chấn tâm lý", vì thế tôn giáo cần ng ta đọc đi đọc lại mỗi ngày để nhồi sâu vào tiềm thức. Mỗi sáng mình lại đọc lại bài về Đỗ Duy Vị 1 lần, ở vnexpress, ng viết bài này có trình độ. Giời ạ đọc mấy bài ở trang khác sến sẩm và dốt nát câu kéo phát bực. Nhận thức của mình có lẽ cũng ở dạng trung bình khá, khá hơn những tay viết ở báo làng nhàng. Đọc đến ngày hôm nay vẫn rớm nc mắt. Gần 40 tuổi, mình hiểu nỗi khổ của đói khát so với nỗi khổ tâm lý ko là gì, bọn trẻ lang thang ko hẳn đói, nhưng chúng thiếu tình thương, sự tôn trọng khủng khiếp, suy nghĩ lệch lạc, mấy thứ này sẽ đẩy chúng vào 1 tương lai tăm tối ko thể thoát, thoát sao đc khi lúc ấy chúng đã thật sự trở thành những tội phạm. Những số phận khủng khiếp thật. Tối qua ăn thanh long đỏ, quả nó hơi đỏ 1 tí mình đã sợ, lo là ko tốt cho thằng bé. May mà lại lẩm nhẩm câu thần chú rồng xanh rồng xanh, bọn nó chắc ko có nổi thanh long đỏ mà ăn, nói gì có hại, đừng lo lắng thái quá. Nhất định có dịp sẽ đến 20 Hàng Tre 1 chuyến.
  3. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]

    Ăn chơi buổi cuối. Covid rồi, HP quá nhanh quá nguy hiểm, rất có thể ngay ngày mai thằng bé sẽ nghỉ học luôn, chẳng có lúc nào rảnh rang nữa. Ăn chơi gì mà 2 đĩa bánh tráng trộn 40k, trà cúc hạt dẻ 40k, tẹo nữa là 10k lòng tiết, 10k sủi dìn, tròn 100k. Mình ko phải ng tiêu hoang, mình thâm hụt tài chính vì cái đứa gọi là chồng ấy nó cứ bòn rút, ký sinh vào mình, gỡ ra thấy tiền bớt ào ào đi hẳn, tốc độ chậm lại, đủ để ko phải bận tâm. Sắp tới có thể là những ngày khó khăn. Ko sao. Biết đủ là đủ. Tết này đc cho 10 triệu thì 2 triệu trả nợ chồng, chồng gì mà cho vợ vay tiền để mua máy hút bụi, trả tiền thông tắc cống, thứ chồng vứt đi. 2 triệu cho 4 cô giáo của thằng bé. Hối lộ là 1 chuyện mà thực sự lương giáo viên mầm non quá thấp, thương các cô. 1 triệu thì làm công tác XH, gồm 200k donate momo cho Dưa Leo, nghe mãi phải trả tiền cho Leo còn đi kiện. 800k còn lại chia làm 4 phần, mỗi phần 200k, mình sẽ tặng cho 4 ng nghèo khổ bất kỳ gặp trên đường, vào 30 Tết. Sơ sơ hết 5 triệu, 1 nửa rồi, mình ko cần gì, thằng bé cũng ko cần gì, vừa rồi đã sắm rất nhiều sách, quần áo, đồ chơi. Đó, 1 con ng tiêu tiền theo kiểu như thế thì ko thể là 1 ng bất hạnh được. Là 1 ng ít nhất ĐỦ, thậm chí thừa, vì họ còn phải cho bớt đi. Cảm ơn Rồng Xanh, cảm ơn Đỗ Duy Vị, đã cho mình thấy cs của mình may mắn cỡ nào. Bạn trẻ này lay động đc trái tim bọn trẻ lang thang thì có thể lay động đc bất kỳ ai. Ai mà chả biết mấy thằng trẻ trâu lang thang đầu xanh đầu đỏ cùi hủi cỡ nào, dây vào chúng là mệt cả họ, vậy mà có ng dám xông vào đống lửa đó. Nể phục tận tâm can.
  4. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]

    Biết ngay là quá nhanh quá nguy hiểm mà, thằng bé nghỉ học tắp lự. Quả này trường kỳ kháng chiến, phải nghĩ cách ứng phó. Về sáng nó ngủ rất say, 8h mới dậy, mình dậy từ 6h, Có khoảng 1h30p ăn sáng cf. 1 ngày chỉ cần đc ngồi Cf 30p 1 mình là mình sẽ có năng lượng để chạy đến hết ngày, kiểu đổ xăng ấy. Cf sáng sớm cũng vắng khách, chui vào 1 góc ngồi cũng bớt Covid đi, như mình là ít khả năng lây, vì mình hầu như ko tiếp xúc với ai cả, mình chỉ thích ngồi cf 1 mình, đọc 1 mình, vẽ 1 mình, cách sống bt của mình đã là giãn cách xh rồi. 29/01/2021, ngày thằng bé tròn 45 tháng, 3 tháng nữa là 4 tuổi, trông cũng dễ hơn rồi. Cơ bản là mình ko quá chiều nó nữa, vì nghĩ đến bọn Rồng Xanh, ko chiều nữa thì cũng bớt mệt. Ngày đầu tiên của đợt Covid Tết, ghi vài dòng, ko biết còn xảy ra chuyện gì, ko biết bao giờ chấm dứt. Chắc nhiều ng kinh doanh đang ngồi trên đống lửa, mình thì chỉ cần sắp xếp lại giờ ăn sáng cf. Bt mỗi lần nó nghỉ là cực kỳ mệt mỏi, lần này tâm lý thoải mái hơn, cũng nhờ bọn Rồng Xanh, mình sẽ luôn nhớ.
  5. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Nhiều lúc hoang mang kinh khủng, rơi vào trạng thái hoảng loạn, cảm thấy quá khó khăn để sống tiếp, bắt đầu là vũ trụ này là gì, cấu tạo của ko gian là gì, thời gian có tồn tại ko, quá nhiều câu hỏi khủng khiếp, đến nỗi bản thân mình cũng trở nên kỳ lạ như 1 con quái vật. Rồi cs quá nhiều khó khăn mà sẽ ko thể vượt qua đc. Khó khăn đó cụ thể là 1 đứa trẻ con 4 tuổi, 1 ngôi nhà nhỏ, 1 khoản trợ cấp trung bình, 1 gã chồng vô thuởng vô phạt. Vậy bao nhiêu ng sống gầm cầu ngta sống vì cái gì? Ko thân thích ko nhà cửa ko tiền. Câu trả lời là cứ sống thôi. Mình bị TÂM THẦN, những khó khăn mình tưởng tượng ra chứ ko có thật. Giải pháp là tỉnh táo lại và bám vào các thời gian biểu trong ngày để dịch chuyển, giờ ăn thì ăn giờ ngủ thì ngủ. Nhớ là những lo lắng của mình là vô căn cứ và KO CÓ THẬT.
  6. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Chán thật, cái thứ gọi là sống gì mà cứ phải căng mình ra, cứ phải cố gắng, cố gắng, cố gắng. Dù nhìn vào thì ko có gì phải cố gắng nhưng sự thật là đang hết sức cố gắng , muốn buông lắm rồi. Thì cứ phải cố gắng chứ sao. Mình ko đơn độc. Chắc rất nhiều ng đang phải rất cố gắng. Uh thì cố gắng thôi. Kệ thằng bé đi, đừng biến nó thành con ngáo ộp dọa chết mình. Như nó là sướng chán rồi.
  7. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Sáng nay ăn xôi gấc, ko ăn đồ canh nước nữa. Thừa biết những đồ canh nước vỉa hè làm láo như nào, mà cứ ăn. Ăn xôi an toàn hơn, ko thịt thà mỡ màng gì nữa. Hôm nay có 1 thứ thay đổi theo chiều hướng tốt lên. Mỗi ngày có 1 tiếng buổi sáng ngồi ko làm gì cũng hay. Nạp năng lượng để xả đến cuối ngày. Mỗi ngày thức dậy để làm gì? Để có khoảng 14 tiếng đồng hồ làm 1 vài thứ tốt hơn, so với ngày hôm qua.
  8. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]

    Nắng đẹp quá nên đi ra ngoài, nhưng ngồi cũng có yên tâm gì đâu, bức cô gái chưa tô xong. Ko tận dụng lúc thằng bé ngủ thì làm gì còn lúc nào. Thôi tính mục đi chơi vào mục cho thằng bé đi chơi vậy, cũng ra ngoài rồi còn gì, thời gian để làm mấy thứ nhìn thấy đc kết quả, ngồi 1 mình thì đã ngồi 1h đồng hồ vào sáng sớm. Tức là chẳng bao giờ đi chơi 1 mình nữa nhỉ. Ờ. Chốt thế.
  9. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Sống thì đúng là mệt mỏi, nhưng chết cũng chả có gì vui. Hôm qua có 1 con muỗi no máu đậu trên trần nhà mình lấy vợt muỗi quơ 1 phát cháy khét lẹt. Máu tươi cháy có mùi như thế, kinh khủng, phải mở hết cửa. Lúc chết rồi đem thiêu chắc xác chết cũng có mùi như thế, nó chứa đầy máu. Chết đâu có gì khá hơn. Thôi sống vậy, mệt mỏi, chán nản, lê lết, nhưng thôi cứ sống vậy.
  10. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Thằng bé gần 4 tuổi mà việc ở cạnh nó vẫn thật là khủng khiếp. Xoay sở cách này hay cách khác, nó vẫn thật là khủng khiếp. Chẳng giải pháp nào ngoài việc nó phải lớn lên. 6 tuổi? 7 tuổi? 10 tuổi gì đó, việc trông nó có lẽ sẽ bớt khủng khiếp đi. Chẳng cách nào ngoài chấp nhận và đợi, gần 4 năm rồi. Mình nghĩ mình bị ông trời nén 1 quả tạ nặng kinh khủng trong 1 thời gian dài như thế để sau này, khi thoát khỏi nó, mình chả cần gì cũng hạnh phúc, uống nước lã hít ko khí thôi cũng hp. Gánh nặng thằng bé thật kinh khủng. Ko còn cách nào khác ngoài đợi.

Chia sẻ trang này