1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

TÌnh yêu cuộc sống !

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi time_emit, 25/12/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.067
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]

    Con Optimus đó ko đủ phê để kích thích, hóa ra mình đặc biệt phấn khích với đồ chơi ĐẮT TIỀN, cứ hỏi sống để làm gì xong đọc cả nghìn cuốn sách triết học tôn giáo mà ko ra câu trả lời, hóa ra sống để mua đồ chơi KHỦNG chứ gì. Con này là chính xác khủng để mình đánh đổi rất nhiều thời gian cho cái tranh tô màu cô gái cẩm tú cầu, nó hoành tráng xúc động tâm can, chạy thử chương trình này nếu ngon tin là mình sẽ vẽ được những bức tử tế. Hóa ra mê đồ chơi rô bốt đẹp, mắc tiền, ko giống ai, thể nào mò mẫm mãi ko ra cái gì thật sự là động lực, mình vớ vẩn nhố nhăng thì động lực nó cũng thuộc dạng nhố nhăng, khác thường. Hèn chi cũng ko thoải mái khi nói chuyện với những ng bình thường.
  2. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.067
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]

    Con này cũng ngon. Biết sao mình lại thích mô hình những con hầm hố, vì mình nhìn cs xung quanh tràn ngập những yếu đuối, khốn khổ, khổ sở, kiếp ng sinh ra chỉ để vật lộn với miếng cơm, quá nhọc nhằn, đầy bất trắc. Ai cũng chênh vênh như vậy, mình thì còn yếu kém gấp bội, đâm ra mê những vẻ đẹp XÔI THỊT SẮT THÉP Vĩnh cửu như này. Đúng là đẹp và mạnh thật sự, bất khả xâm phạm, chả sợ gì. Ngắm chúng để tiếp thêm máu. Sẽ vẽ 1 bức hẳn hoi để đổi lấy con này.
  3. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.067
    Đã được thích:
    15
    Tối qua có đứa bạn chung của 2 vợ chồng đến chơi, ăn cơm, xong khuya lại có ông đến uống rượu, thấy chán ghét, mệt mỏi. Chắc mình ko còn muốn gặp bất kỳ 1 ai trên đời này nữa. Bệnh tật gì. QUÁ LƯỜI thôi, nói chuyện cũng lười. Tình hình là mình chỉ có 2 việc, 1 là trông thằng bé, thì giảm thiểu công việc xuống thấp nhất, ko cần quan tâm dạy dỗ gì đâu, nuôi ăn uống ngủ nghỉ đc rồi. Nhà tràn ngập sách vở, đồ chơi, và sẽ càng ngày càng nhiều hơn nữa, nó sẽ phải tự lần mần chơi. Có cơm ăn, giường ngủ, đồ chơi, có ng thỉnh thoảng chơi cùng là sống đc rồi. Đã mua 1 cái camera Yoosee lắp chỗ giường ngủ, lúc nó ngủ hoặc xem tivi mình có thể ra ngoài, cũng đỡ bí bách, covid còn kéo dài ko biết nghỉ học đến bao giờ. 2 là vẽ. Ko hiểu sao mình cứ có 1 cái gì thúc bách bên trong chứ mình hoàn toàn ko cần phải làm việc này. Dù thế thì vẫn lười, thì sẽ treo giải 1 đồ chơi khủng để tạo động lực. HẾT. Cứ chạy theo chương trình đó là ổn. Ngoài 2 thứ đó thật sự ko quan tâm đến bất kỳ gì, hay là ai.
  4. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.067
    Đã được thích:
    15
    Hôm qua có 1 trải nghiệm khủng khiếp. Cho thằng bé đi Aeon chơi, lúc nắm tay nó bước vào sảnh, mình cảm giác tay nó hơi nóng, thế là đất trời sụp đổ choáng váng luôn. Chỉ cần ở cạnh nó thì giông bão có thể ập đến bất kỳ lúc nào, ko bao giờ có bình yên. KHÔNG BAO GIỜ. Nó ko mệt mỏi thì chán, ko chán thì buồn, đòi nọ đòi kia, 1 hàng dài yêu sách cần thực hiện. Bà già dẫn đi xem 1 cái nhà mới, cũng ok, thoáng, mới xây sạch đẹp, mà chỉ thở cũng mệt nói gì chuyển nhà. Cứ chui rúc trong căn ổ chuột đó vậy. Đằng nào cũng làm gì mà tìm đc bình yên, khi mà lúc nào cũng ôm 1 quả bom nổ chậm. Chốt số 1: không bao giờ bình yên. chốt số 2 là để mọi thứ vẫn chạy đc bt thì cứ lần mần làm việc nhà từ sáng đến tối, ko bao giờ hết việc cả rảnh thằng bé thì lại xếp lại đống lego tan nát, vẫn còn cái tranh dở dang bày ra 1 đống ngứa mắt. Chốt số 2: không bao giờ hết việc. Chốt số 3 là cứ đến ngày thằng bé tròn tháng thì mua 1 đồ chơi khủng, có lẽ đó là điểm sáng duy nhất của quãng đời đen tối này, 1 thứ mới mẻ duy nhất. Cảm giác như thằng bé là bã kẹo cao su, buộc chặt chân mình lại ko đi nổi, chỉ có lăn xuống đất mà lết. Đc thằng chồng chỉ biết ngồi cầm điện thoại và mặc kệ mình xoay với đống việc ko tên. Ko ngờ đẻ con nghĩa là bị cầm tù, ko đc 1 ngày nghỉ nào suốt hơn 2 năm qua, ko đc gánh đỡ 1 tí nào. Chồng này có thể tiễn bất kỳ lúc nào ko tiếc, vậy mà mặt cứ nhơn nhơn, đến lúc bung bét ra lại hỏi ủa tại sao, tôi đâu có làm gì. Thì đúng là vì ko làm gì, có osin hầu hết rồi còn phải làm gì. Thứ vứt đi, lại tưởng mình ngon lắm. Mà trông thì khá lịch sự đàng hoàng. Giờ có đứa nào rước đi thì tốt.
    Lần cập nhật cuối: 21/02/2021
  5. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.067
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]

    10 năm rồi mới quay lại góc đường có lá me bay đứng. Covid ko ngồi quán đc phải mua đồ ra đây đứng. Kỳ lạ là ko thấy mảy may xao động gì. Dửng dừng dưng luôn. 10 năm qua xảy ra bao chuyện, góc đường này vẫn thế. Mình sống hay chết, vui hay buồn, giàu hay nghèo, góc đường này vẫn thế. Vậy thì trên đời này chắc là chẳng có gì quan trọng đâu, chẳng gì là được hay mất mà cân đong đo đếm đâu. Ngay bây giờ xe tông mình chết, góc đg này vẫn thế. Tóm lại là chẳng gì cả, dửng dừng dưng. Tóm lại là Phật đúng, Thiền đúng, trong đầu mỗi ng đúng là ko nên chứa 1 cái gì cả, vì có chứa cái gì thì nó cũng ko quan trọng lắm đâu.
  6. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.067
    Đã được thích:
    15
    HP có ca dương tính rồi, covid sát sườn, phải bế quan tỏa cảng ko ra ngoài. Ko sợ bệnh lắm, chủng này hình như nhẹ, như cảm cúm, mà chỉ sợ bị CHỬI. Dịch mà đi lung tung, chửi nát mặt. Mới đọc tin tỷ lệ tự sát ở Nhật cao đột biến, số ng chết còn nhiều hơn covid, đặc biệt là phụ nữ 40 tuổi, phải tự cứu mình. Đợt này Chỉ Ở NHÀ, có gì cũng ko bị Chửi, tiền sử trầm cảm mà ăn chửi dễ chết lắm, ko chịu đc áp lực. Cũng ko lên bà già nữa.Thời gian này đặc biệt khó khăn chứ tưởng. Phải đặt mua lego về lắp thôi. Tốn ít tiền nhưng có chút niềm vui nâng đỡ, qua đc đận này. Khéo Hp thành vùng dịch thì toi. Tháng sau trẻ con chưa đi học đc.
  7. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.067
    Đã được thích:
    15
    Covid thật sự tác động đến tất cả. Sáng nghe tin mà choáng luôn, về quát mắng con cái ầm nhà, mất kiểm soát. Giờ thì trấn tĩnh lại rồi. Tuyệt đối ko cà phê, trà đá vỉa hè gì cả, ko gội đầu, ko lên bà, tóm lại là chỉ ra khỏi nhà 1 lúc vào sáng sớm ít ng để đi chợ. Nhỡ mà dính truy ra lịch trình đi trà đá đi gội đầu thì nhục bục mặt. Việc nhà thì làm vào lúc thằng bé ngủ. Sáng dậy sớm 1 tí, 6h dậy, đi chợ nấu nướng hết đi. Coi như ko phải làm gì, cả ngày chỉ có việc chơi với nó. Bát cũng để đó nó ngủ mới tập trung làm. Cứ đặt mua lego về lắp cho thoải mái. Tình hình là trường kỳ kháng chiến, ít nhất hết tháng sau, thậm chí đến hè. Sắp xếp thế để dễ thở, dễ thở mới trụ lâu được.
  8. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.067
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]

    Vẫn cứ phải lao ra đường, ngồi 30p rồi về mới chịu đc. Chiều qua bị ngáo cổ, ko quay ko xoay đc, cố đến tối lúc ngủ thằng bé nằm cạnh mà ko xoay mặt sang nó đc, đau cứng đơ cổ luôn, nó khóc. chả mấy khi nó khóc. Có mình thì nó lúc nào cũng xoen xoét cái mồm. Chắc nó thấy mẹ đau nên sợ, khóc. Trước giờ mình chỉ bị tinh thần thôi, chứ sức khỏe, tiền, thời gian thì ko vấn đề. Giờ đến lúc sk cũng yếu rồi đấy. Thấy u ám hẳn. Sau này chắc mình sẽ già, yếu, nghèo khổ, bệnh tật, cô độc và chết như 1 con chó già. Dày ăn mỏng làm và bị tâm thần mà. Càng thế thì càng phải vẽ ra những thứ LỘNG LẪY, hay thích hàng khủng mà. Phải vẽ những bức sơn dầu to đùng, choáng ngợp, siêu thực, bù cho cái chết của 1 con chó già bù xù. À, sưu tập đồ chơi nữa. 1 tủ đồ chơi cũng khủng khiếp. Sách nữa, 1 tủ sách khủng khiếp. Rồi chết như 1 con chó già bết bát, bệnh tật. Ko nấu cơm cho chồng nữa. Cái loại gì mà tự cho phép bản thân ko phải làm gì cả, đương nhiên có ng phục vụ từ A-Z, có phải Cường Đô la đâu, chỉ là 1 thằng nhà quê ra tỉnh, gia cảnh khó khăn, ko nhà cửa, ko trình độ, lương đủ nuôi mồm, đáng lẽ phải biết thân phận mà hết sức cố gắng vươn lên, phải trân trọng gia đình. Tự cho mình cái quyền là 1 ông kễnh, con cái cũng ko thèm ngó đến. Quên đi. Chả ai ngu thế đâu.
    Lần cập nhật cuối: 24/02/2021
  9. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.067
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]

    Mãi ko thể chấp nhận đc hiện thực thì đành sống ảo thôi. Những người nghiện ngập là những người bất hạnh trong cs bt. Thể nào các ngôi sao hay sa đà vào ma tuý tiệc tùng các kiểu. Những ng sống ảo long lanh trên mạng xh chắc cũng bất hạnh. Các hoạ sĩ siêu thực cũng thế, họ ko chịu nổi cs thật của họ.
  10. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.067
    Đã được thích:
    15
    Cổ đau muốn gãy, bà già thì nằm viện, đau mà cũng có đc nằm nghỉ đâu, vẫn việc nọ việc kia suốt ngày, hóa ra mình có rảnh rỗi sung sướng gì đâu nhỉ. May thằng bé dạo này có vẻ khoẻ, tại nghỉ ở nhà đc chăm sóc tốt, đi học ốm liên tục. Kỳ này phải chuyển nó sang trường tốt hơn. Chỗ kia bí quá nhiều vi khuẩn dễ ốm. Covid phố xá vắng tanh. Có những lúc thấy sống sót đc đã là may mắn.

Chia sẻ trang này