1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

TÌnh yêu cuộc sống !

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi time_emit, 25/12/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Mớ lý thuyết tên là BỎNG bên trên giúp mình trụ vững đc 1 buổi tối, ăn tối xong cả nhà đi lượn, đi sữa chua papa, khá vui vẻ, như 1 gia đình bình thường. Nhưng như thường lệ, sau 1 giấc ngủ, sáng dậy, lý thuyết mất tác dụng. May sao lúc ăn sáng xong tạt vào 1 quán cf ko quen cho tiện đường, 1 lý thuyết mới lại vụt sáng. Vì phải trông chừng thằng bé đang ở nhà, dù có bố nó, mình chỉ uống vội cốc cf trong 5p. Nhìn xung quanh quán, toàn những ng đàn ông loanh quanh từ 30 đến 40 45 mặt mũi tăm tối dán mắt vào đt, thuốc lá mịt mù, 1 cốc cf 15k ngồi lê cả buổi sáng, chắc trốn về nhà để khỏi thấy là mình vô GIÁ Trị. Lười biếng và ỷ lại như mình, khả năng lại hạn chế, nếu ko bị "cưỡi lên lưng cọp" là thằng bé này, chắc cũng lê la cf qua tháng qua ngày như này, mặt mũi tăm tối, ăn đủ những rác rưởi tràn ngập trên mạng. Uống vội cốc cf 5p giữa đám ng tồi tàn đó, phóng về tất bật với đủ thứ việc nhà ko tên, mình thấy mình "có giá trị" hơn. Mai lại ghé qua quán cf 5p đó, để lại đc khích lệ, tiếp tục 1 ngày gánh thằng bé è cổ trên vai. Mình vẫn cho rằng nó làm mình mất tự do, mỗi biểu cảm của nó đều làm mình phải lo lắng suy nghĩ. Nhưng tự do để làm gì, để ra đó 15k ngồi lỳ cả buổi sáng xong về ăn trưa đi ngủ đến tối à? Tự do độc hại.
  2. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Thật ra khối lượng công việc của mình với ng tháo vát thì nhoằng cái là xong, có gì ghê gớm đâu. Vấn đề là mình lúc nào cũng mệt mỏi và phải lê lết mới làm xong, nhìn đống việc như đống núi. Ko thể tăng tốc độ lên thì tăng thời gian lên vậy. Rùa bò mãi cũng đến nơi mà. Mãi rồi cũng xong đc 1 ngày. Hôm nay 14. Đến 29 này lại đc lắp lego rồi. Nửa tháng nữa. Ko dùng ĐT cũng tiết kiệm đc khối thời gian, nghĩ ra cách cấu vào đùi thằng bé để bắt nó làm việc gì, ko cấu sẽ phải quát tháo 15p, mệt vô cùng, nó sẽ phải chịu thiệt 1 tí vì mình gánh quá nặng rồi. Mình đâu đã bắt nó phải đi ăn xin.
  3. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Tự nhiên nghĩ đến mẹ chồng, 1 bà già khá đặc biệt, siêu chậm chạp nhưng rồi vẫn hoàn thành đc mọi việc. Sáng 9h đã chuẩn bị nấu cơm, bà biết bà siêu chậm nên ra sức làm, làm từ sáng sớm đến tối, và cuối cùng thì cũng xong mọi thứ. Nhiều lúc nhìn bà mân mê miếng thịt nâng lên đặt xuống 5p chưa thái đc nhát nào mình ko hiểu sao bà có thể nuôi đc 4 ng con, chắc cũng vứt vạ thôi, chồng kể tí tuổi đã phải vác rá đi vay gạo, 4 đứa thật nhưng đói ăn còi cọc, học ko đến đâu, đến giờ con cái ko ai có nhà cửa gì cs giật gấu vá vai, nhưng vẫn là sống, thậm chí ổn. Ng truyền cảm hứng là đây chứ đâu nữa. Mình có mơ ước cao sang gì đâu, chỉ cần sống đc, mọi điều kiện mình tốt hơn, nhưng mình ko "lỳ" đc như thế. Ờ, chậm chạp, kém cỏi, nhưng lỳ lợm, ko bỏ cuộc, thì vẫn là đi hết đc cuộc đời này như thiên hạ thôi.
  4. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Lại đi tiêu tiền, mua 1 bộ lego xinh xinh ra Highland ngồi lắp và đặt mua ở tiki 1 cuốn khái lược về triết học. Mình vẫn nghĩ điểm mạnh của mình chính là "không có nhu cầu gì cả", ăn cũng sao cũng đc, mặc rách như 1 con ăn mày. Nhưng hóa ra đó lại là điểm yếu. Vì rất ít nhu cầu, mình ko hiểu tại sao mình phải chịu vất vả? Ng ta cần ăn tiêu sung sướng ng ta mới phải trả giá chứ. Cuối cùng mình ko thể chịu nổi ngay cả những bận rộn sơ đẳng. Ờ. Đời có vay có trả, ăn tiêu đã đời đi, rồi lúc mệt đừng kêu. Mà mình thật ra ko thể tiêu gì, gì cũng thấy vớ vẩn, ngoài đồ chơi và sách. Mà thế cũng đủ tốn tiền rồi. Mình sẽ mua bất cứ lúc nào thích, và cái giá vất vả đi kèm là đương nhiên, ko ấm ức. Có điều phải cất đồ chơi đi, quá nhiều đồ chơi sẽ làm hỏng thằng bé. Mắc nợ, rồi trả, đó là cái vòng xoay cân bằng vĩ đại của cs.
  5. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Nhầm. Đó là cuốn khái lược về TÂM LÝ Học chứ. Bộ này có 6 cuốn, nhưng mình ko quan tâm đến Chính trị, kinh tế và kinh doanh. Sẽ mua 3 cuốn còn lại thôi. Cuốn Tâm lý học đỏ au, đẹp mướt, sách còn nguyên màng "trinh", bóc sướng tay. Đó là "cột mốc" của ngày 15/5 này. Tình hình Covid có vẻ căng, HP có lẽ sắp siết chặt, 2 tháng nữa là 2 tháng ngột ngạt, chỉ muốn nhắm mắt 1 phát mở ra là 2 tháng đã trôi qua. 15/6 sẽ mua cuốn về Trết học, 15/7 hốt nốt cuốn Tôn giáo. Khi mình sở hữu 3 cuốn đó, chụp ảnh và post vào đây thì đợt covid ngột ngạt này đã qua. Từ giờ tới lúc đó coi như "ngủ đông", tăng lên 2 cữ cà phê 1 sáng 1 chiều sẽ giúp mình có thêm Dopamine để chống chọi với thằng bé. Chả suy đi tính lại gì nữa hết, cho tới lúc đó. Bộ lego xinh xinh hôm nọ vẫn đút gầm giường chưa lắp, 15/7 sẽ lôi ra lắp, từ giờ đến lúc đó án binh bất động, mong 2 tháng vứt đi này sẽ trôi vèo cái qua nhanh. Rảnh chút nào thì cũng ko cần hao tổn cho vẽ đâu. Đọc thôi. Nhà thì 1 kho sách tòan trưng bày chứ ko đọc. Thôi. Chốt thế. Ngủ đông 2 tháng. Mở mắt là mùa xuân.
  6. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Trưa lúc ăn cơm, thằng bé lười ăn, kêu mệt, giây phút ấy mình muốn chết ngay lập tức, muốn biến khỏi mặt đất này ngay lập tức để khỏi phải chịu những phiền não. Đứa trẻ đã 4 tuổi, vậy mà ôm nó vẫn nguy hiểm như ôm 1 quả bom. Thật sự mình ko còn gì để nói nữa. Hóa ra nó chỉ kêu mệt để khỏi phải ăn, xong bữa lại nhảy ầm ầm. Hòan hồn, nhưng mình vẫn muốn chết, vì áp lực từ nó 9 ngày tuổi, khi mình bắt đầu lục lại topic này, đến bây giờ là 4 năm trôi qua, vẫn ko hề suy giảm. Thật sự là nản, ko suy tính gì nữa hết. Mình có thể mất kiểm soát mà tự sát bất kỳ lúc nào nó kêu mệt, thì mình cũng chấm dứt suy nghĩ, về phải, trái, đúng, sai, quá khứ, tương lai, mọi thứ chả gì quan trọng. CHẤM HẾT.
    niquita thích bài này.
  7. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Tí nữa thì đánh mất ko gian sống nhẹ nhàng ấm cúng này. Nhà 1 tỷ với 30 tỷ cũng là nhà ở. Chen chúc chật chội xô bồ, kiếm thêm vài đồng. Chỉ vài việc vặt nhà cũng khiến mình bận cả ngày, ko hiểu đèo bòng thêm 1 quán cà phê, ở 1 nơi sống mới mình sẽ xoay kiểu gì. Chỉ nghĩ đến chuyện leo lên cái xe taxi đã chóng mặt. Suýt mất cái gì mới thấy nó quý. Thôi, HOÀN TOÀN HÀI Lòng cs hiện tại, nghèo và ăn bám, khả năng mình chỉ đc thế. Cần phải dậy sớm hơn vì mình chậm chạp quá, làm hoài ko hết việc.
    niquita thích bài này.
  8. niquita

    niquita Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    511
    Đã được thích:
    1
    Đã lâu lắm rồi mình mới vào diễn đàn này, dạo một hồi thấy chỉ còn những bài quảng cáo . Đang buồn buồn đi dạo hồi tưởng cái thời nó còn sôi động với biết bao nhiêu thanh niên 7x 8x , với biết bao chuyên mục ngồi đến khuya cũng không đọc hết, thì gặp bài của bạn. Thật khâm phục bạn đã chiến đấu dai dẳng với sự trầm cảm của mình. Có lúc thấy bạn nói đúng, cũng không cần kiên cường quá, cứ để nó trôi đi, có khi lại đỡ áp lực.

    Mình cũng từng trải qua giai đoạn hôn nhân hai vợ chồng cảm thấy nhau như một kẻ thứ ba thừa thãi trong gia đình như vậy. Đến mức không muốn làm điều gì vì nhau cả, cùng tồn tại mà thôi. Giờ thì qua giai đoạn mới rồi, đó là ly thân chờ quyết định dứt khoát hơn.

    Mình không trầm cảm, mà gặp một vấn đề khác, đó là vô cảm.

    Anw, chúc bạn sẽ vượt qua được những cảm xúc tiêu cực nhé.
    time_emit thích bài này.
  9. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15

    Cảm ơn bạn!
    --- Gộp bài viết: 23/05/2021, Bài cũ từ: 23/05/2021 ---
    Thỉnh thoảng ghé vào Nhã Nam lại thấy tòi ra 1 cuốn sách muốn mua, có hy vọng hơn 1 tí. Cuối tháng này chốt cuốn lược sử loài người bằng tranh phần 1 đi. Phần 1 nghĩa là sắp có phần 2, nghĩa là có thứ để chờ đợi, khoan chết vội. Sáng nay dậy sớm hơn mà rùa bò mãi vẫn ko hết việc. Mà có 1 phần thưởng chờ đợi ở cuối tháng thì làm mãi làm mãi ngày này qua ngày khác cũng đáng.
  10. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Ăn gian, thứ 2 mà đã gạch cả tuần rồi. Mong đến 30. Ng bt đi, còn ng trầm cảm thì lê, lê lết, bằng đầu gối, trầy trụa. Chậm và thê thảm, nhưng vẫn là tiến về phía trước. Có cái mốc để nghỉ xíu kìa.

    Nhìn thằng bé ngủ, mình nghĩ hay vì mình quá lo lắng cho nó nên mới mệt, quá vất vả với nó. Ví dụ như mình thấy chuyện nó phải đi học là rất khổ cực, chịu đủ thiệt thòi, bỏ nó ở trường là có lỗi, trong khi trường khá xịn xò, bạn cùng lớp đi toàn ôtô, và trẻ con trên toàn thế giới đều đi học. Đó là 1 suy nghĩ sai. Vì mình quá quan tâm đến nó nên mới bị mệt. Thử đọc cuốn "cha mẹ độc hại " xem, để "tàn nhẫn" với nó hơn 1 tí, bơ đi, cho ăn cho mặc đc rồi, chứ vác mệt quá.
    --- Gộp bài viết: 24/05/2021, Bài cũ từ: 24/05/2021 ---
    [​IMG]
    niquita thích bài này.

Chia sẻ trang này