1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

TÌnh yêu cuộc sống !

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi time_emit, 25/12/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]

    Tăng cấp độ, trước là hút, giờ chuyển sang chích rồi. Chán chơi hàng fake, lắp thử 1 bộ xe kem giảm 40% còn 503k, sướng hết cả tay. Chuẩn sang mịn xịn. Cứ 2 tuần mình lại lên đây ngồi lắp 1 lần. Cuối cùng cũng tìm ra 1 chỗ ngồi lắp lego chuẩn, đó chính là cửa hàng lego. Lắp bộ dưới 1 củ thôi, tháng 2 củ cho niềm vui. Mình chẳng cần làm gì. Chỉ cần sống qua 2 tuần là đc lắp 1 bộ lego chuẩn xịn luôn. Ko chơi hàng fake nữa. Lego nó là 1 thứ đẹp đến mức xứng đáng là đích sống của 1 ai đó.
  2. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Thằng bé sốt. Bt đã là cố rồi. Giờ là quá cố. Ng trầm cảm nào cũng ước có 1 cái nút, bấm 1 phát là tan biến cái xèo, ko để lại dù chỉ 1 hạt bụi. Đây là lúc muốn bấm cái nút đó nhất. Cuộc đời con người thật là VÔ NGHIÃ. À nhưng mà điều đó đúng. Hoàn toàn đúng. Chính xác. Ng ta muốn kết thúc cs vì nó vô nghĩa. Nhưng nếu sống đúng là 1 sự vô nghĩa, thì cũng chẳng cần kết thúc nó làm gì. Nhìn lại đống sách vở hoành tráng kia đi. Bao nhiêu con ng đã từng sống? Rồi chết? Nhiều ko đếm xuể. Chưa kể tới bao nhiêu SINH VẬT đã từng sống, rồi chết, mà ko cần có 1 ý nghĩa gì cả. Tự Nhiên nó vậy thôi. Và ko cần tìm hiểu chuyện này làm gì cả, vì Tự Nhiên nó quá vĩ đại để hiểu, nó là ko thể hiểu đc. Cứ sống, tới lúc chết. Vậy thôi. Ko quá khứ, ko hiện tại, ko tương lai, như 1 con cá voi xanh khổng lồ, hay 1 con kiến bé xiu. Để sống đc thì cần đồ ăn, đừng xem thường đồ ăn, quý đồ ăn sẽ quý cs, cần chỗ ngủ, đừng xem thường chỗ ngủ, cần việc để làm, việc làm cũng là "hàng thiết yếu," giống 2 cái kia, ko làm sẽ phát điên. Có 3 thứ đó là sống đc, chẳng cần lego xịn nữa. Viết 1 tí cũng nhẹ lòng.
  3. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Mình thật sự ko đủ khả năng để có 1 gia đình, 1 đứa con, mình ko đủ sức. Lúc nào cơ thể cũng rời ra từng cái xương, đầu óc thì nặng nề, chỉ muốn ngủ mãi. Muốn trụ đc thì mình buộc phải là 1 ng quá quắt, ko biết điều, mình cần quá nhiều sự giúp đỡ, như 1 kẻ nghiện cờ bạc, mà tuý trong mỗi gia đình. Gây nợ rồi ng thân phải trả. Ng trầm cảm thì cần phải đc sống rất dễ chịu, rất nhẹ nhàng, nóng quá ko đc lạnh quá ko đc. Ko cần phải kiếm tiền, sống hoàn toàn phụ thuộc vào trợ cấp gia đình. Họ còn cần niềm vui, như là 1 loại thuốc ấy, cần sự giải trí. Họ cần chịu rất ít áp lực, kiểu như ng xương thuỷ tinh. Vấn đề là, vậy thì họ có xứng đáng để sống tiếp nữa ko, khi họ chính xác là những của nợ, gọi là con bệnh cho sang. Cờ bạc ma tuý cũng là bệnh luôn, não của họ bị biến đổi, khác với não bt. Mới đọc tin thằng cha dượng này đánh dã man bé 5 tuổi còn mẹ nó trơ mắt đứng nhìn, toàn loại đáng chết, vậy mà chúng vẫn sống. Ăn hại, của nợ có lẽ chưa đến nỗi đáng chết. Mình còn khả năng trả nợ. Khi thằng bé này lớn hơn, mình sẽ dùng toàn bộ thời gian còn lại trong đời để trả nợ, còn bây giờ, thật sự là mình cần đc sống với rất ít áp lực, ko cần so với những ng bán rau ngoài chợ, mình chỉ có 1/10 năng lượng của họ. Phải chia việc cho chồng, giờ này còn liêm sỉ gì nữa, nói thẳng là tôi đang bị quá tải rồi, đừng ép quá là hỏng bét hết, chồng ít ra còn 1 chút lương tâm, ko đến nỗi là cầm thú. Bt toàn đưa thằng bé đi khám 1 mình, ý là ta đây ko cần, tí bắt cả chồng đi, tận dụng hết những gì có thể để mọi chuyện thật thuận lợi. Cứ là 1 ng lười biếng, ko biết điều, quá quắt, thụ động, ỷ lại, ham chơi, những thứ đó giúp mình trụ đc, qua giai đoạn covid này rồi tính sau.
  4. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Tầm này hôm qua sống ko bằng chết, sờ nó nóng ran. Nay thì mát lạnh rồi. Viêm amidan. Bệnh hoá ra ko đáng sợ mấy. Bệnh thì đi bệnh viện. Bệnh viện ngay gần mấy bước, sạch đẹp như khách sạn. Tiền thì ko thiếu. Bệnh có đáng sợ nhưng ko đến nỗi phải tự sát để trốn. Giờ thì thấm rồi. Thằng bé chính là TẤT CẢ với mình, ko có đàn sáo vẽ vời sách vở đồ chơi gì sánh đc, nó bệnh cái là toàn bộ sụp đổ. Cũng ko có bất kỳ quá khứ hiện tại tương lai nào sánh đc, ko 1 ai, ko 1 cái gì tồn tại, ngay cả suy nghĩ, so đc với thằng bé. Nó bệnh cái là ngay lập tức muốn tự sát vì ko thể chịu nổi thứ áp lực đó. Ok. Vậy nó là thứ duy nhất mình quan tâm trên đời này, từ nay đến lúc chết, và cũng ko còn gì xung quanh nó cả, nó là thứ tồn tại DUY NHẤT. Nó sinh cũng ngày cùng tháng với mình, coi như ngày nó sinh ra là ngày mình qua đời, trống trơn ko còn quá khứ nữa, giờ mình là 1 sinh vật phù du, như kiểu 1 hồn ma ấy, gắn vào sự tồn tại của nó. Mình với nó là 1.
  5. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]
    --- Gộp bài viết: 07/08/2021, Bài cũ từ: 07/08/2021 ---
    Đêm hôm lang thang mạng đọc đc bài viết này lại thấy tí động lực. Đây là 1 ng bị nghén, ko phải trầm cảm, nhưng thấy khá tương đồng. CHUỖI NGÀY mệt mỏi rã rời mỗi khi thức dậy. KHÔNG ĂN ĐƯỢC. Mình thì ko bị nôn, chỉ là ăn thấy chán. Và ng ta vượt qua bằng cách: 1. Cố gắng TỪNG NGÀY. Đừng xem thường 1 ngày, cố thêm đc 1 ngày sẽ cố thêm đc ngày nữa, cứ thế mà thoát, 1 ngày ko vô nghĩa. 2. Cố ăn từng chút 1. Ko cần ăn nhiều, lưng bát là sống đc rồi, chán quá thì ăn thật chậm, rồi cũng hết. Đừng mong ăn ngon, ăn đc là tốt rồi. 3. Cố gắng tìm cho mình NIỀM VUI. Nói chung tất cả đều là CỐ, nhưng lân từng bước 1, trân trọng quãng đg đã vượt qua, ko câu nệ nhanh chậm, ít kỳ vọng, ít tự tạo áp lực, thái độ lạc quan, dễ hài lòng. Đúng là 1 công thức tốt để vượt qua khó khăn, và đúng là ng ta đã vượt qua đc. Hy vọng.
  6. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]
    --- Gộp bài viết: 07/08/2021, Bài cũ từ: 07/08/2021 ---
    Chán ngán cỡ nào thì cũng lắp xong bộ này rồi hẵng chết. Đằng nào cũng chết, chậm 1 tí đã sao. Xong thì lại quất 1 bộ technic xe đầu kéo khủng dài 85cm nữa. Cố lắp xong hẵng leo lên sân thượng tầng 8 đa khoa quốc tế mà nhảy. Mình chọn chỗ đấy lâu rồi. Nơi mình sinh nó ra là nơi mình chết là chuẩn nhất. Đúng của nợ. Phải đặt tên nó là Buồn chán mệt mỏi côn đồ mới đúng. Mà xong xe đầu kéo thì còn bộ lamboghini xanh nõn chuối, ko thì Chiron xanh nước biển, xe máy thì Ducati đỏ cũng đẹp, mấy xe công trình hạng nặng cũng khiếp. Lắp hết lego trên đời này rồi chết cũng kịp. Mà lepin cũng ngon thật, khéo đạt 9/10 so với lego, giá thì chỉ 1/4. Lựa chọn hoàn hảo. Nhựa ko nên đắt đến mức ấy.
  7. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Lắp nhiều quá đến lúc lắp cũng ko thích như trước nữa. Nhưng vẫn lắp. Nó là 1 mục tiêu mà mình có thể HOÀN THÀNH. Đời mình là 1 chuỗi từ bỏ. Đi học thì bỏ học, yêu thì bỏ ng yêu, đi làm bỏ làm, lấy chồng thì nhăm nhe bỏ chồng, đẻ con thì muốn bỏ ko nuôi con, đến việc sống cũng muốn bỏ, ko muốn tiếp tục sống, chả 1 cái gì hoàn thành trong đời cả. Giờ cứ men theo nhưng dẫn dắt của trò lắp ráp máy móc này, hoàn thành hết bộ này lại đến bộ khác. Ít ra khi mình hoàn thành đc 1 bộ, mình đã sống và trông đc thằng bé đc đến lúc đó. Sống và trông đc thằng bé đã là tất cả.
  8. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]
  9. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Bao phê. Mình ko biết mình sẽ giãy giụa như nào để qua cơn nạn này, CS mà ai nhìn cũng quá sung sướng trong khi mình thì chỉ muốn bấm nút stop, có là bấm ngay ko suy nghĩ. Kỳ lạ là ám ảnh nặng mấy thứ này. Chắc vì nó là 1 trong rất ít thứ thật sự HOÀN HẢO, 100% luôn. Nhỏ xiu mà xúc rất mượt, êm, lắp thì mút thun thút. Ai nói Lepin, Bela, Lele, Lari, Le di pin, Decool, Mould king v.v... so với Lego cũng đc 8 hay 9/10 chắc chưa bao giờ chơi lego thật. Bọn kia quá lắm chỉ đc đến 6 là hết. Lắp mút là 1 chuyện, chạy phải mượt nữa. Con wall e trông thì giống y hệt mà dây xích cứng đơ, có chạy đc tí nào đâu. Độ bóng mịn cũng thua xa. Mình sẽ chấp nhận ở lại cuộc đời đau khổ bất trắc và hỗn loạn này, vì ở đây có lego. Từ lâu mình đã biết mình ko yêu gia đình, cũng ko yêu bản thân, ko thích những gì mọi ng thích, ghét ăn uống phức tạp, ghét quần áo giày dép túi xách, ghét tụ tập bạn bè, ghét thú cưng, ghét nhất là đi du lịch, ghét những chuyến xe, máy bay. Đàn sáo vẽ vời thì cũng chỉ hơi thích. Hóa ra thật sự thích 1 cái gì nó phải có cảm giác như này. Ok. Tôi ở lại.
  10. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]
    --- Gộp bài viết: 11/08/2021, Bài cũ từ: 11/08/2021 ---
    Lego có thể chơi đi chơi lại hàng nghìn lần là có thật. Tưởng phét cơ. Technic mà gỡ nhẹ là ra, nguyên vẹn ko sứt mẻ 1 tí nào, vẫn là 1 bộ mới tinh như chưa hề có cuộc chia ly. Trong khi bạn lepin phải kìm, kẹp, rút tều cả tay, các ốc vít đều sứt hết mới ra. Lego truyền thống còn đỡ chứ bọn technic này mới thấy đẳng cấp thực sự. Ko có tiền mua lego xịn hay là đầu tư 1 con hoành tráng rồi cứ chơi đi chơi lại lắp xong lại gỡ lắp xong lại gỡ đến hết năm.
    --- Gộp bài viết: 11/08/2021 ---
    [​IMG]

    Ko để ý lắp xong mới biết là 2 trong 1, gỡ phổng rộp cả tay. Trông qua thì giống y hệt nhau.

Chia sẻ trang này