1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

TÌnh yêu cuộc sống !

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi time_emit, 25/12/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Vậy là đã có 1 mái nhà mới, theo đúng nghĩa đen. Mái cũ nó han gỉ hết rồi, mái mới đỏ au. 1 mái nhà chắc chắn ko sợ dột nát là đủ để đi qua giông bão cuộc đời này rồi chứ gì. Hehe. Cảm thấy ĐỦ. Ko cần mua thêm đồ chơi nữa. Mới mua cái ngăn mùi 25k đậy nắp cống nhà vs, vậy là hết sạch mùi hôi. Đặt cái rèm che ban công rồi, đang đợi hàng, treo ở sân thì khỏi sợ mưa nắng hắt vào lũ xe nữa. Sau mỗi lần covid thằng bé đi học lại thì lại tu sửa thêm thắt 1 cái gì đó, giờ thì chính thức là mọi thứ đều rất thuận tiện rồi. Cứ tằng tằng sống thôi ko cần lo nghĩ gì nữa.
  2. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Thằng bé đi học, tách khỏi nó mình mới thấy rõ gánh nó nặng thế nào, đến mức sắp đến giờ đón là run sợ. Tối qua nó hơi hâm hâm, tưởng tái covid, chân tay bủn rủn, mới bị 1 trận đc 1 tháng mà, mình sẽ ko chịu nổi trận tiếp theo, mọi thứ sụp đổ tan tành. May mà sau đó nó toát mồ hôi và mát trở lại. Kinh khủng. Mình sẽ chai mặt ra và ko nhận thêm 1 trách nhiệm nào nữa, chị đang bảo rảnh rỗi nhàn nhã quá thì làm cái này, cái kia, coi như TẬP LÀM ĂN đi. Tập cái gì. 1 thằng bé này là quá đủ. Mình sẽ ko gánh thêm bất kỳ thứ gì nữa. Quá đủ khổ sở rồi. Mỗi lần cho nó đi ngủ là 2 tiếng liền quát tháo mắng mỏ tức giận, nuốt toàn chất độc, ngày nào cũng như ngày nào, quá đủ rồi.
  3. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Hì hục mãi cũng buộc xong cái rèm. Mưa đã có mái tôn, nắng đã có rèm, nhà này thế là ổn. Đk hẳn gói Netflix 260k. Rảnh thì cày phim, ko suy nghĩ nữa. Cũng ko đọc sách nữa, đọc làm tăng suy nghĩ. Chẳng có 1 giải pháp nào đâu mà đi tìm. Ko viết nữa. Cứ sống ù lỳ như 1 cục thịt vậy thôi. À. Ngày lễ sẽ đc mua đồ chơi. Tôi tư duy = tôi tồn tại à. Nhảm. Mình đã nghĩ đủ cho 20 năm phần đời còn lại. Từ giờ có thể sống mà ko cần suy nghĩ, như 1 hòn đá, ko cần biết thêm gì nữa, mà vẫn yên tâm là ko bỏ lỡ gì cả. Phải biết đủ chứ.
  4. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]
    --- Gộp bài viết: 22/03/2022, Bài cũ từ: 22/03/2022 ---
    Cả sáng loay hoay trộn trộn chát chát xi măng, đau hết lưng, chít đc khe nứt ở ban công rồi, khỏi lo mưa to nc nhỏ giọt xuống đầu khi lấy quần áo ở máy giặt. Bảo thằng chồng lười nhác mãi ko đc tức mình tự làm. Nhà này bây giờ quá hoàn hảo rồi, chỉ thiếu những bức tranh. Vậy mà cũng ko thấy vui. Sắp đến giờ đón thằng bé, ngán ngẩm gì đâu. May mà mình có đủ đau khổ để xài cho suốt quãng đời còn lại. Gần 5 năm trước cũng 1 buổi chiều mình đã ngồi đây, trong 1 cảm giác khủng khiếp, chỉ muốn tự sát ngay lập tức. Những ngày tháng đấu tranh để ngăn mình ko tự giết mình. Giờ thì ngồi đây, cũng với 1 cốc nc chanh, nhâm nhi 1 thỏi meiji. Ko vui, và ngán ngẩm vì sắp phải đón thằng bé, nhưng nó còn trăm vạn nghìn tỷ lần tốt hơn cái buổi chiều khủng khiếp năm nào. Mình đã gom đủ đau khổ để khiến cho cả quãng đời dù ko niềm vui sau này vẫn là 1 điều may mắn. Đau khổ cũng có giá trị của nó đấy chứ, nhất là loại đau khổ tột cùng.
  5. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Thậm chí cả thiểu năng cũng có giá trị của thiểu năng. Mình suốt ngày mê chơi đồ chơi, mấy con rô bốt nhựa, nên đc tin tưởng đứng tên cả khối tài sản lớn của chị ở Vn, bà già cũng cho cầm chìa khóa và mã số két, ông anh khôn lanh thì chẳng ai tin. Chị và bà già là 2 ng đa nghi nhất quả đất, ko tin ai bao giờ, chỉ tin cái đứa thiểu năng này, vì mình ko cần gì ngoài 1 cái nhà nát, 2 bữa cơm, thỉnh thoảng đc mua đồ chơi. Sách đã chất đầy 3 giá rồi, đàn đã có đủ các thể loại, đồ vẽ nhét chật tủ, chẳng cần đến tiền làm gì. Đồ chơi cũng đắt, nhưng hơn 1 củ là đẹp rồi, mà chơi mãi mới chán, mới phải mua con khác, ko thể như cờ bạc đc, 1 phát đi ngay trăm triệu. Hóa ra thiểu năng cũng có giá trị. Ng ta khổ vì đánh giá của xh, muốn đc nể trọng, đc hơn ng, đã giàu cần phải giàu thêm nữa, đã đẹp phải đẹp hơn nữa, để tăng giá trị. Bọn thiểu năng ko quan tâm đến thứ bậc xh, bọn chúng chỉ muốn đc chơi đồ chơi, mà còn là chơi 1 mình, ko có nhu cầu khoe ai. Ko tin chúng, thì còn tin ai đc nữa. Hehe.
  6. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]
    --- Gộp bài viết: 24/03/2022, Bài cũ từ: 24/03/2022 ---
    Căn nhà nát này có những góc rất nhẹ nhàng, bình yên, ko giống xì tai của 1 quán thơ mộng, cũng như vintage nào. Nó cũ thật, ko phải do đì zai, cũ và nghèo, nhưng đc chăm chút, bởi 1 thẩm mỹ ko tệ, nên nó có vẻ ấm cúng, nhã nhặn. Thằng bé mới đi học đc chục ngày mà mọi căng thẳng như đang giãn dần ra, cộng với nỗi lo covid đang lắng xuống. Hơn 2 năm qua quá căng, nếu ko có covid, thằng bé đi học đều, chắc mình ko rơi vào điên loạn đến vậy. 1 bên góc nhà có dấu hiệu ngấm, để nắng lên xem thế nào. Hỏng đâu sửa đấy chắc vẫn ở đc. Ông chủ cũ rất tâm huyết với cái nhà này, nó đc xây khá cẩn thận, dù bên ngoài có vẻ cũ nát. Giống mình. Chả bù cho thằng chồng đểu. Ăn ở bẩn thỉu luộm thuộm bạ đâu vứt đấy, vào nhà vs xong là ng khác phải theo sau dọn, để mặc thì chỗ ngủ như cái ổ lợn, khạc nhổ tứ lung tung, mà ra đường thì bóng bẩy lịch sự, y như 1 cái nhà kinh doanh màu mè rẻ tiền, bên trong rỗng tuếch. Đc mỗi cái ko phải ng tâm địa xấu ác.
  7. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Chợ gần nhà có hàng bánh mỳ, 3h chiều sẽ có bánh mới. 4k 1 cái thơm lừng, giòn rụm. Ko ăn trưa nên từ lúc 12h đến 3h, dù làm gì, trong đầu mình cũng chỉ có hình ảnh ổ bánh mỳ. SEE? Cs đơn giản như vậy đấy, tại cứ làm nó phức tạp lên thôi. So với 1 cái bánh mỳ mới ra lò, những thứ trên newsfeed toàn là rác.
  8. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Cảm giác nằm ườn ra xem Netflix oải nhỉ, vài tập Anne đã ngấy, sao mình phải theo dõi số phận của 1 đứa giời ơi đất hỡi nào cơ chứ, đau hết đầu. Bật Netflix lên, bỏ tivi ở đó và đi làm việc khác, bất kể việc gì, việc nhà hay tập 1 bài piano tutorial "cháu yêu bà" ngớ ngẩn, so với nằm dài ra xem Netflix thì làm bất cứ 1 việc gì cũng thấy ý nghĩa hơn. Có ai đóng tiền Netflix gói cao cấp hàng tháng để KHÔNG XEM nó ko nhỉ. Hehe.
  9. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]
    --- Gộp bài viết: 27/03/2022, Bài cũ từ: 27/03/2022 ---
    Giờ này đáng lẽ đang đút cơm cho thằng bé, nạt nộ, quát tháo, ngán quá bỏ tất cả cho chồng và phi 1 phát ra Highlands ngồi trà đào, tận hưởng sự yên tĩnh, nhanh như thằng ăn cắp. Như thế là ko ngoan, nhỉ. Nhưng mà đầu sắp nổ tung rồi. Mình ko ghét thằng bé đến thế, chỉ là mình chỉ chịu đc sự ồn ào ở 1 lượng nhất định, quá mức đó là sập. Giờ sao. Phải nuông chiều bản thân hơn, thằng bé đã gần 5 tuổi, nó ko còn bé đến mức có quyền lấy hết sức lực, sự bình yên, ko có quyền hút cạn sinh lực của mình. Tí ra tokyo life mua 1 quả bơ bằng bông. Bơ nó đi mình sẽ thấy bớt căng thẳng. 2 ngày cuối tuần kinh khủng. Trước vẫn luôn gửi trường tư vì thế. Vì giảm bớt đi 1 ngày là đỡ đc 1 ngày, nặng như đá tảng.
    --- Gộp bài viết: 27/03/2022 ---
    Trên đg về ghé vào hiệu sách 1 tí. Cái hiệu sách chán phèo. Mình luôn nghĩ mình đã đọc nh sách đến mức ko còn 1 cuốn sách nào đáng mua, đã biết nh đến mức ko còn gì đáng quan tâm nữa, thế mà vẫn chú ý đến cuốn "trăm năm hình xăm", giá bìa 350k, trên tiki là 151k. Quất luôn. Thế đấy. 1 ng trầm cảm ko thể mua sách đâu, bọn nó ko quan tâm đến gì hết. Bệnh nhẹ thôi. Việc của mình là cứ KIÊN NHẪN sống 1 cs bt, ko niềm vui, xong đùng 1 phát sẽ có 1 thứ gì đó thú vị xuất hiện, mà mình chẳng cần phải làm gì hết. Cứ nghĩ vậy, cho nó có viên đường treo trước mũi con kiến. 1 cái gì mình sẽ thấy thú vị, còn là cái gì thì ko biết. Biết trước lại chán. Thế thôi. Cứ có viên đường là bò đc về phía trước rồi.
    --- Gộp bài viết: 27/03/2022 ---
    [​IMG]
  10. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Hay cho câu "MÀ KHÔNG PHẢI LÀM GÌ", mình cũng muốn cái này, cái kia, nhưng quan trọng là "ko phải làm gì". HP phát động cuộc thi sáng tác biểu tượng tp, thắng giải sẽ đc 500 triệu, đủ để mua TẤT CẢ những đồ chơi mình thích, những bộ lego chính hãng xịn sò, những con gundam đồ sộ hàng Bandai chứ kho phải Daban, những con trans hầm hố bóng mướt đáng thèm muốn nhất. Lại còn lãi cả DANH nữa. Nó đủ để đổi lấy 20 năm ê hề thất bại vừa qua, để bà già có thể hãnh diện đi khoe khắp nơi. Hoàn thành sứ mệnh cuộc đời chỉ bằng 1 con logo cùi bắp. Nhưng vấn đề là: mình phải có nó mà "ko cần phải làm gì". Haha. Kiểu như muốn trúng vietlot mà ko bao giờ mua 1 vé nào vậy. OK. Nhưng nó cho mình HY VỌNG, chỉ cần giữ đc 1 cs bt, ko cần làm gì khác, thỉnh thoảng, 1 cái gì rực rỡ, sáng chói sẽ bất ngờ rơi xuống, mà ko báo trước. Như cuốn sách thú vị về những hình xăm, trong lúc mình tưởng mình đã có tất cả những cuốn hay nhất, bọn sách còn lại toàn cùi bắp, bước vào hiệu sách vì chẳng còn nơi nào để đi. Vẫn còn những điều kỳ thú ở phía trước, mà thật sự là ko cần phải làm gì. Quan trọng là phải đi tiếp. Lý thuyết này có vẻ ngon đấy. Đi Aeon ăn mừng thôi.

Chia sẻ trang này