1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

TÌnh yêu cuộc sống !

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi time_emit, 25/12/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    15
    Sửa nhà bung bét nên mấy hôm phải lang thang ở phố đi bộ, hiệu sách, mấy trung tâm thương mại. Đây là loại hp mà con ng hiện đại hướng đến à? Xem phim, ăn uống, mua sắm, khu vui chơi? Đc nửa buổi là ngán tận cổ, khổ nỗi nhà nát tanh bành phải dẫn trẻ con đi sơ tán, thợ về hết dọn dẹp xong mới có chỗ nghỉ. Nếu đúng là thế thì sợ cái hp này thật, nó ko đáng để cày như trâu để có chút nào. Đặt 30 cái khung ảnh 40x60 mà lại in ảnh cỡ 40x50, ***g vào nó bị hụt, lộ ra phần bìa nâu mỗi bên 5cm. Chị bảo ko sao cứ treo nhưng 1 ng cầu toàn như mình sao nhìn nổi. Về hp sẽ vẽ 30 cái tranh cỡ 40x60 để thế vào, chủ đề Hà Nội xưa, coi như trả món nợ tiền tỷ mình ăn xài của chị lâu nay, chứ bảo dọn vào đây sống để cuối tuần ra phố đi bộ lang thang như 1 đỉnh cao hp à. Chịu. Mình phải sửa chữa lỗi đặt tranh này. 30 cái kinh đấy. Vẽ hết tốc lực may ra xong trước khi thằng bé 6 tuổi vào lớp 1. Tầm đấy. Rồi tính gì thì tính. Tranh ***g kính thì hoặc là chì màu, hoặc bút sắt, hoặc màu nước. Trong vòng 1 năm nữa ko phải nghĩ thêm 1 cái gì khác. Vài hôm nữa nhất định dứt áo để về. Ko phí đời vào cái đỉnh cao phố đi bộ đc.
  2. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    15
    Mới xem Bad travelling, thề ko bao giờ ăn thịt cua nữa, quá tởm. Cũng tốt. Cua biển là món rất đắt. Phải tìm xem thêm mấy phim về quái vật lợn, gà, bò nữa để ăn chay luôn thể. Rau là rẻ nhất. Nghèo thì tập ăn rau thôi. Quay cuồng trong cái vòng xoáy tiền khiến cho lần quay trở lại Sg lần này quá là Bad travelling. Chị giàu sụ nhưng Xám mặt lại vì tiền, chỉ cảm thấy an toàn khi đang làm việc, sợ ngơi làm việc là nguy cơ nghèo đói rình rập, trong khi ng ta thuê nhà cả trăm triệu 1 tháng còn chê, ko cho thuê, để mốc, đúng là 1 dạng sang chấn tâm lý. Phải dứt áo chạy thoát khỏi cơn bão tiền này. Ng thân, nhưng ng thân độc hại thì phải né, văn hóa Á đông ko cho phép điều đó. Cứ ng nọ hy sinh vì ng kia, cuối cùng đổ cả lũ, như Domino ko ai thoát. Tối nay đc về nhà. Về theo kiểu tháo chạy. Đúng là Bad travelling. Nhìn cái phố đi bộ, mấy tòa Cao ốc ngán tận óc. Chẳng đáng đánh đổi cái gì cho mấy thứ chết tiệt này.
  3. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]
    --- Gộp bài viết: 19/06/2022, Bài cũ từ: 19/06/2022 ---
    Chạm tay vào giấc mơ copic huyền thoại đây. Trước lúc rời SG ác mộng còn tạt qua Artfriend Lê Thị Riêng nhặt 1 cây màu xanh ngọc ưa thích. Hóa ra giấc mơ này nhạt thật, nhạt toẹt. Quẹt thử đầu bút lông chả khác mịe gì marker 150k 18 cái. Thế mà mình định đặt nó lên bàn thờ cơ đấy. Càng thấy các thứ xa xỉ phẩm của thế giới hiện tại thật điên rồ. Trong khi những thứ quý giá thật sự là ĐẤT, NƯỚC, KHÔNG KHÍ thì rẻ rúng. Cây cối, sinh vật hoang dã, băng tan, toàn những thứ hệ trọng thì ngó lơ, tối ngày Bitcoin, chứng khoán, để đổi lấy những giấc mơ nhạt nhẽo. Đúng là thường bọn ko có tiền thì hay đề cao những thứ ko phải là tiền để thấy bản thân mình đỡ kém cỏi, nhưng về nhà thấy bụi hoa giấy tuyệt đẹp bị phang trụi cảm thấy lũ con ng thật quá sức ngu muội. CHẶT CÂY? Có ai tự nhiên cầm búa đập đi 1 cái Daikin cỡ siêu lớn ko, mà chặt cây. Quá ngu muội.
  4. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]
    --- Gộp bài viết: 20/06/2022, Bài cũ từ: 20/06/2022 ---
    Tức quá thì chửi, chứ thật ra họ chưa chặt hết gốc cây. Mình sẽ đợi những mầm cây này vươn lên um tùm tươi tốt như xưa. Chà. Lúc đấy thằng bé lớn lắm rồi nhỉ. 1 sự mong đợi to đùng. Mình hay đi tìm niềm an ủi bên trong mình, quá lắm là ngay xung quanh mình. Cho nên thấy chuyện mọi ng đua nhau đi du lịch là ngớ ngẩn lắm. Ra thế. Họ cày như trâu, chịu đủ thứ áp lực, đánh đổi mắt, đốt sống cổ, lưng, mỡ bụng, rất nhiều nhiên liệu hóa thạch, để đc lúc nào cũng bận rộn, lúc nào cũng đang có việc hệ trọng, và đỉnh cao chói lói nhất là để đc đi du lịch. Mấy thầy nổi tiếng cổ kim đều nói mọi sự từ tâm mà. Kiếm bên trong mình là có hết. Sao phải đi du lịch? Biến những nơi hoang sơ còn sót lại thành bãi bê tông nham nhở. Hehe. Chỉ trích đủ thứ giờ còn phê phán cả ng thích đi du lịch. Nhảm quá rồi đấy.
  5. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    15
    Chị bảo về HP có thấy xám xịt ko. Uh thì cũng xám xịt. Phố bé bé nhà thấp thấp, dân trí lùn, đàn ông thì nói chuyện nhậu, đàn bà nói chuyện làm móng. Hết. Nhưng như kính vạn hoa. Mấy viên đá vớ vẩn có thể nở thành 1 rừng hoa, tùy theo ai có cái gì bên trong họ. 1 ng dân trí lùn nghe mấy chuyện nhậu móng đó thấy bình thường. 1 ng dân trí cao nghe thấy nhảm. 1 ng dân trí cao nữa thì lại thấy bt, vì lần theo nguồn gốc văn hóa, tập tục, lề thói địa phương, con ng, ngôn ngữ, nhân chủng học, gốc nó thế này thì nhánh nó thế kia, vậy thôi. Đó là tầng lớp trí thức tinh hoa. 1 ng dân trí cao hơn nữa cũng thấy bt, nhân gian cái gì cũng bt, loại đắc đạo, phật phiếc nọ kia. Còn với bọn kính vạn hoa, chuyện chậu và chuyện làm móng là những sóng âm dồn dập truyền trong ko gian, phản xạ tán xạ nhiễu xạ loạn xạ. Từ não phát ra các tín hiệu để dây thanh quản rung lên, theo những tần số nhất định. Kinh khủng. Các tín hiệu điện lại ra lệnh đc cho các mô, bằng cách nào? Sao năng lượng từ cơm lại chuyển hóa đc thành âm thanh? Bọn này nhìn xuyên đc qua lớp da, gân cổ dày bịch, xuyên qua xương hộp sọ, thấy các dòng điện chạy nhằng nhịt, thấy các tế bào phập phồng, các sợi protein bơi lội tung tăng. Bọn này có sự kết hợp giữa hiểu biết cơ bản của khoa học, những tự vấn đến tận cùng, ko khoan nhượng của triết học, và cảm thức thiêng liêng lạnh gáy của tôn giáo, cả 1 đời ko ngừng ngạc nhiên, kinh sợ, nín thở, kính nể, ngây ngất, choáng ngợp, gần với đội ngáo đá, mà ko cần đập 1 viên liều cao nào. Ko biết nên xếp chúng vào mục nào nữa. Hehe.
  6. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]
  7. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    15
    Mình thường mua 1 cái gì vì nghĩ nó sẽ thay đối cuộc đời mình. Chả thay đổi con mịe gì. Cả nghìn thứ rồi. Nhưng cuốn sách này sẽ làm đc việc đó. Nghĩ xem. Còn gì tệ hơn 1 thằng nghiện. Thế mà nó vẫn SỐNG đấy! 1 thằng nghiện có thể tiếp tục sống, bằng đủ cách vật vã kinh khủng, cho đến khi chết vì 1 nguyên nhân khách quan mà ko tự sát, thì 1 ng trầm cảm cũng có thể. Lúc nào cũng cắm mặt lết về phía trước, ngược chiều gió, ngơi ra là bị thổi bay, vậy mà mọi ng còn chất lên lưng mình những gánh nặng. Dạo gần đây liên tục những viên đá nặng đc xếp chồng chất lên. Khó khăn thật. Thôi ko dông dài nữa. 1 thằng nghiện có thể tiếp tục sống, thì 1 ng trầm cảm cũng thế, dù phải kéo theo những hòn đá nặng cỡ nào. Lần này là chốt luôn đấy. Mặt khác là cố gắng giảm thiểu các gánh nặng. Cuối tháng này chị bạn duy nhất mình thi thoảng còn liên lạc về Hp chơi. Thường thì mình sẽ cố gắng gặp, tụ tập ăn uống phét lác như đúng rồi, lần này dẹp. Dẹp hết. Phải nói chuyện là 1 cực hình. Sao mình phải gặp, chẳng ai ghé đỡ cho mình tí nào. Bỏ đc gánh nặng nào thì bỏ. Và phải thật trơ mới đc. Nếu những thằng nghiện thử chỉ 1 lần trong đời tự hỏi rằng chúng có đáng sống hay ko, thì chúng đã tự sát chết hết ráo. Bọn trầm cảm cũng vậy. Đây sẽ là cuốn sách cuối cùng. Ko tiêu xài phung phí thì cũng giảm áp lực về kinh tế. Nói chung bỏ đc cái gì thì bỏ. Nhớ câu thần chú: bọn nghiện sống đc, thì bọn trầm cảm cũng sống đc. Hehe. Sau này mở 1 trung tâm vật lý trị liệu, chuyên tư vấn về trầm cảm, mình sẽ in câu này to đùng trên danh thiếp, Slogan đanh thép luôn. Haha.
    --- Gộp bài viết: 22/06/2022, Bài cũ từ: 22/06/2022 ---
    Nhặt đại mà ko ngờ nó là cuốn độc, đánh số 94 trong tổng số 555 cuốn, ấn bản đặc biệt mừng sinh nhật 15 năm Nhã Nam. Hơn 500 ng còn lại sở hữu cuốn này là những ai nhỉ? Đc bọc da nâu và chữ bìa mạ vàng ánh kim, cuốn sách này ấm áp và trang nghiêm, bao dung như 1 quyển kinh thánh. Viết về bọn nghiện mà dày công, mà công tâm, khách quan như thế, ko giống kinh thánh là gì? Nơi mọi tội lỗi đều đc ân xá. Mới lướt mấy đoạn, thấy bọn nghiện giống bọn trầm cảm phết: có lối sống trầm lặng, xa lánh xã hội, lờ đờ, ko có sinh khí... Cuốn sách cuối cùng hóa ra lại là cuốn đẹp nhất, xịn nhất. Phát chốt uy tín luôn.
    --- Gộp bài viết: 22/06/2022 ---
    [​IMG]
    --- Gộp bài viết: 22/06/2022 ---
    Thật ra thì vì tiện, cũng nhặt luôn cuốn này. Ôi vãi chưởng. Sau tất cả những thứ này, sau nguồn gốc khiếp đảm, kinh hãi, phi thường ko thể tin đc này, ng ta vẫn cãi nhau vì vài cái lông nách! Sau cạo trọc tóc, vì tóc là thứ bẩn thỉu, thời Ai Cập cổ đại (các hãng dầu gội ko thích điều này), cạo sạch lông mày, vì chúng bẩn thỉu, thời Monalisa, cạo sạch lông mi (đội nối mi ko thích điều này), giờ thì cãi nhau to vì ai đó ko chịu cạo lông nách. Thật là vãi chưởng với sự NGU DỐT vô cùng tận của nhân loại online. Vãi chưởng!
  8. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]
    --- Gộp bài viết: 01/07/2022, Bài cũ từ: 01/07/2022 ---
    [​IMG]
  9. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    15
    Nhà này rẻ tiền, cũ nát vá víu lung tung mà xinh như nhà búp bê, chỗ nào cũng đầy màu sắc, mỗi tội ko có tiền để tiếp tục sống ở đây, lại phải đi SG. Mình giải quyết hết phần ngọn, rồi mới đến phần gốc. Thường ng ta phải ổn định chuyện tiền, rồi mới đến ý nghĩa cuộc đời, thời gian là gì, vũ trụ có giới hạn ko, cái chết, linh hồn, các kiểu, rồi các sở thích, thú vui giải trí v.v... Mình thì Xong hết bọn râu ria, mới lo đến việc kiếm tiền. Thằng bé 5 tuổi cứng cáp hẳn, mình cũng tìm thấy cách vẽ phù hợp, con sonic đó nhỏ nhưng ko tầm thường đâu, vẽ đc nó tức là cái cức gì cũng vẽ đc hết, 2 chuyện to đùng nhất là thằng bé và vẽ đã xong, giờ chỉ lo chuyện tiền nữa là tròn đầy. Chịu khó vào SG trông quán 1 thời gian mình sẽ ra HP mở, chỉ cần thể hiện tốt là bà già đầu tư ngay. Nhà mình đâu thiếu vốn, chỉ là ko dám đầu tư cho đứa dở ng. 1 cái quán nhỏ, 1 ngôi nhà xinh như búp bê, 1 đứa bé 6 tuổi, 1 khả năng vẽ đc mọi thứ muốn vẽ, hiểu rõ về ko gian sống gọi là trái đất này, tầm này sang năm tất cả sẽ Ok, thằng bé vào lớp 1 thì cũng ổn định là vừa, ko nhảy lung tung nữa. Càng già sống càng thích thật, ít sai, nhẹ nhàng với mọi thứ. Sao ng ta lại làm mọi cách để ko già chứ. Ngớ ngẩn thật. Ko thể làm bạn với con ng đc, họ ngốc quá, chịu ko nổi. Hehe.
  10. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.071
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]
    --- Gộp bài viết: 03/07/2022, Bài cũ từ: 03/07/2022 ---
    Nhà là quán cf mà lại ra đây ngồi. Vì nói bé bé, tối tối, thấp thấp, thích ngồi. Mới xa thằng bé có 1 tí mà đã thấy nhớ nó. Cục nợ nhưng vẫn nhớ. Nhớ cái góc gường xinh xắn tựa vào cái giá sách cũng xinh, ngồi chơi ukulele chờ đến giờ nấu cơm, thằng bé thì láu nháu chơi với chị nó ở bên ngoài. Thêm 1 cái giá sách con con mà nó như ngăn nhà ra thành 2 ko gian, vừa đóng vừa mở. May vào đây ngoài 3 bộ quần áo thì còn mang theo cái ukulele đen, an ủi những ngày xa nhà. Ko thể tin là quay lại SG nhanh đến vậy. Cả mớ tài sản lớn như vậy cả nhà tháo chạy về hết ko ai trông nom. Tin tốt là: có 1 cái nhà để nhớ. Rất nh ng đang ko có nhà, và tệ hơn là rất nh ng thấy sợ về nhà. Tin xấu là: ko biết bao giờ đc về. Cưỡi lên lưng cọp lần thứ 2 chỉ trong 1 mùa hè.

Chia sẻ trang này