1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

TÌnh yêu cuộc sống !

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi time_emit, 25/12/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Sáng vào Aeon chơi. Chẳng bao giờ nghĩ ra là vào Aeon chơi, dù hầu như tuần nào cũng đi, chỗ đó chỉ toàn ăn uống mua sắm, hoàn toàn vô nghĩa với ng đi tìm thế giới tâm linh. Đức Phật còn vứt bỏ cả 1 vương quốc, Aeon là cái quái gì. Bắt buộc vào đó chỉ để cho trẻ con chơi, cho hết ngày cuối tuần, ồn ào nháo nhào kinh khủng đau hết đầu. Thằng quản lý ng Nhật đứng ngay cửa cúi gập 90 độ chào mình, biết là nó chào tiền, mà vẫn thấy long trọng. Sáng thứ 2 sạch tinh, thưa người, tự nhiên thấy nơi này dễ chịu, cuối tuần mấy nghìn cái máy thở nhả ra CO2 đặc khịt, mùi ng tanh tanh gây gây, nhà vs ướt nhoẹt, cức đái máu me tè le, lấy đâu ra dễ chịu, dân trí hp thấp thật, tự hào có nh gái xinh làm quái gì, nhà vs nữ rất khủng khiếp. Sáng thứ 2 thì khác, ngó nghiêng ăn này ăn kia xem này xem kia linh tinh, đứng thử cái tủ cất đồ chục lần, đóng vào mở ra, ngồi máy mát xa hết 30k, bao cả dãy. Hóa ra mình cũng đến thế thôi, thích đi tttm, như bao dân thành thị, đặc biệt gì đâu. Có khác, thì chỉ là thích đi 1 mình. Sáng thứ 2 tuần sau lại đi tiếp, ăn cái gì, xem cái gì hay hay, mỏi lại ngồi ghế mát xa. 6 ngày nữa cũng nhanh thôi. Niềm an ủi ở trần tục dễ tìm hơn là ở cõi tiên.
  2. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    THỰC SỰ nhìn vào 1 cái cây khoảng 5p, thì mọi thứ lủng củng trong đầu tan hết. Mình có 1 cái cây khá đặc biệt, mua nó lâu rồi, hồi nó còn bé tí, để nhà tắm. Sau nó còi cọc dần tưởng chết, định vứt, mình đi NT về, thấy nó đc trồng trong vườn, lá xanh mướt trở lại, nhưng vẫn còi. Mình lại đi, về lại thấy nó đc trồng trong 1 cái chậu gốm cao, vẫn còi, bẵng đi 1 thời gian, khá dài, giờ thì nó gồm 3 nhánh xoáy sâu, lá rất cứng, dày, xanh thẫm, bóng loáng, khỏe như trâu chọi. Nhìn nó và nhớ đến lời Sadhguru, từ 1 cái cây còi cọc suy dinh dưỡng rụng gần hết lá, định đem vứt đi, nó đã TÍCH LŨY nước, ánh sáng mặt trời, chất hữu cơ trong đất, để thành những cái lá dày bịch mập mạp này, sao 3 thứ kia lại biến đc thành 3 cái xoáy um lá này, 1 trí thông minh kinh khủng mới làm đc việc đó. Để hình thành 1 cái gì mình sẽ nặn ra nó, đẽo gọt ra nó, nhưng trước sau nó đều đồng nhất về chất liệu. Ko thể nướng 1 cái bánh mỳ, mà lại ra lò 1 bát bún. Còn đây, trộn ánh sáng, nước, và đất, thành 1 đống lá cây. Chịu. Quá trình này diễn ra mọi lúc, mọi nơi, nhưng nhìn cái cây này, mình thấy rất rõ. Sadhguru nhìn rõ đc mọi thứ, vì ông ấy nhìn rất tập trung, rất lâu, rất tò mò, và ko đặt tên cho bất kỳ thứ gì. Cũng chẳng có khoảnh khắc khai sáng, giác ngộ gì, nhìn 1 cái cây và thấy dễ chịu, dễ chịu nên thích nhìn, thế thôi.
  3. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]
  4. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Cái cây huyền thoại đây, đống lá bên cạnh là lá nhựa, ko có gì chảy bên trong đó, 1 sự tương phản rất rõ ràng giữa hình thức và nội dung. Tràn ngập mxh là những clip dạy make up, dạy về hình thức, sao ko dạy nội-dung, dạy những gì chứa-bên-trong, tức là dạy các bạn nữ dùng nhà vs công cộng xong thì nhớ gạt nước? Ảo. Thật ra bên trong cái lá nhựa cũng có chuyển động đấy nhỉ, các electron quay quanh hạt, và khoảng 500 đến 1000 năm nữa, những cái lá nhựa này cũng phân hủy. Có sự sống trong đó, nhưng là sự sống cưỡng bách, xảy ra trong phòng thí nghiệm, phi tự nhiên, nên nó mới khó chuyển hóa đến thế. Hôm nay là 1 ngày trời xanh ngắt, ko 1 gợn mây, là 1 ngày rất thích hợp để nhìn mọi thứ cho rõ ràng. Vẫn hay nói về tâm linh, tỉnh thức các kiểu mà giờ mới để ý đến 1 thứ: Nghiệp. Nếu như vật chất và năng lượng là 1, có thể chuyển đổi cho nhau, E=mc2 như anh Tanh chứng minh, thì các xu hướng chảy của các dòng năng lượng, cũng chính là xu hướng điều khiển các chuyển động của vật chất, Nghiệp Lực, tức là nếu bạn hành động xuôi theo chiều hướng này, bạn yên ổn, bạn xuôi theo dòng, dễ dàng, nếu muốn chuyển hướng, cũng đc, nhưng mệt, thường là xảy ra chỉ với 1 cú tác động cực lớn, 1 cú tát lệch mặt. Nghiệp bắt đầu từ đâu ko rõ, nếu chấp nhận nó, xuôi theo nó, mọi thứ sẽ dễ dàng. Mình ko thích khó, mình chỉ thích dễ. Thằng bé chính là nghiệp, thấy nó là thấy sợ rồi, những ko bỏ đc, nó găm vào từng tế bào, đâu phải ai cũng nợ con như thế. Nó đau 1, thì mình đau 10, nên quá sợ khi nó đau, nó bị 1 phát muỗi đốt, thì mình, nhân gấp 10 lần lên, là bị 10 phát. Bà già đau ốm mình chẳng thấy sao cả, mệt hơn, lo nọ lo kia, nhất là khi phải vào viện, nhưng đó là mệt bên ngoài, mình bên trong thì ko sao cả, bà già ko phải là nghiệp của mình. Có những ng con nặng nợ với mẹ của họ vô cùng, hận, phẫn uất, nhưng gắn chặt với mẹ, ko thoát ra đc, đó là nghiệp của họ. Chồng cũng ko phải nghiệp, có nợ 1 chút, nhưng trả hết lâu rồi, giờ ko xi nhê tí nào. Hiểu ra vấn đề rồi, ko nghĩ cách thoát khỏi thằng bé nữa, ko nghĩ mấy tháng, mấy năm nữa sẽ hết khổ với nó nữa, nó mãi mãi là mình, ko nghĩ nếu ko có nó sẽ thế này thế kia nữa. Ờ. Nghĩ thế tự nhiên mỉm cười. Mình còn 1 cái nghiệp nữa, là vẽ, cũng mệt, nhưng trót dính rồi, trót khuấy cái dòng chảy này, ko biết từ kiếp nào, nhưng nó đã khởi tạo, thì nó chuyển động, có hướng, ở bên trong dòng chảy đó, xuôi theo nó, mình mới đc yên. Muốn thoát cũng đc, nhưng chắc là phải lên núi, tu 100 năm nữa. Thôi mình chọn cách dễ hơn: chấp nhận nó. Mình vẽ ko giỏi gì, học vẽ thì trình độ làng nhàng, thi vẽ vào kt chỉ đc 5 điểm, tí trượt, hồi bé cũng toàn vẽ cô tiên, thủy thủ mặt trăng, ko có điểm gì nổi trội. Sau này cứ chăm chăm vẽ xong là up facebook khoe, mình tưởng mình vẽ chỉ để khoe. Giờ ko chơi fb nữa, ko hiểu sao vẫn tiếp tục vẽ, ko cần khoe ai, ko cần ai khen, chỉ là nếu ko làm thế, nó bứt rứt kiểu gì, làm gì khác cũng ko thấy vui, chính xác là ko thấy YÊN. Thôi bắt tóp đc bí mật của cuộc đời này rồi, từ giờ mình sẽ yên, và vui, an vui đấy thôi, an sẽ dẫn đến vui, vui bắt nguồn từ an, mới là vui xịn, mọi thứ vui khác là vui dỏm, nhanh chóng lụi tàn. Suy nghĩ chỉ là lý thuyết, cần hành động, mà hành động thì phụ thuộc vào Nghiệp, hiểu về nghiệp là biết đc chính xác con đường phải đi. Trả lời câu hỏi làm sao để biết mình đã quyết định đúng hay sai, Sadhguru trả lời cực khôn, rằng bạn phải quyết định trong lúc sáng suốt nhất, lúc ko bị cưỡng bách bởi bất kỳ 1 nhiễu động nào, nếu ko, nó chỉ là 1 giải pháp tình thế. 1 ngày trời xanh trong như này, ngồi cạnh 1 cái cây tuyệt vời như này, ko no, ko đói, ko nóng, ko lạnh, ko sao cả, thì quyết định đưa ra là chuẩn luôn. Lần này thì ko bị 1 ảo giác nào đánh lừa nữa. Chắc luôn.
    Lần cập nhật cuối: 11/10/2022
  5. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Sadhguru đúng đa cấp, hạng kim cương, toàn vẽ ra những chiếc vé số độc đắc long lanh. Ko biết cảm giác hòa làm 1 với vũ trụ nó phê cỡ nào? Lướt qua mấy tấm ảnh đang nóng hiện nay, đám cưới Diệu Nhi Tú Anh gì đó, mình ko biết mấy đứa này luôn, mà nhìn cảnh dàn sao "lầy lội" thấy ngán. Tuyệt đỉnh loài ng là như này à. Trai xinh, gái đẹp, giàu có, nổi tiếng, tài năng, thông minh, hài hước v.v..., tột đỉnh của loài ng là như vậy? CHÊ. Mình ham cái khác, cái hòa làm 1 với vũ trụ, bay lên cao, lên cao, ngắm nhìn cả trái đất, giống trong phim gì có thằng bác học mà thằng cướp biển đóng, bị trúng độc nên load hết não vào máy tính, đoạn cuối lúc sắp chết cùng đứa vợ, cảnh dòng sông chảy giữa 2 vách núi nhìn từ trên cao huyền hoặc kinh khủng, thứ đó mới đáng tột đỉnh loài ng chứ, dăm 3 trò lầy lội quần sịp bikini quanh bể bơi hạng sang đáng gì, vũng nước tù, mấy con quăng quăng bọ gậy ngọ nguậy. Đa cấp mà có mấy câu về trẻ con tuyệt hảo. Khi bạn có 1 đứa con, đó là 1 dự án 20 năm, đấy là nếu thành công, còn ko, bạn có 1 dự án CẢ ĐỜI. Mình sẽ còn nặng nợ với thằng bé này 15 năm nữa, nếu may mắn, đánh cược bằng tất cả SỰ TẬN TÂM, bởi vì với 1 đứa trẻ, 1 sự sống, ko còn cách nào khác, ko lách luật, ko mẹo, ko đi tắt đón đầu đc, ko đối phó đc bằng bất kỳ 1 thứ gì, ngoài SỰ TẬN TÂM. Ko ai muốn bỏ ra nhiều công sức như vậy, mệt, chỉ là ko còn 1 cách khác nào, chỉ có 1 cách duy nhất. Nghe thế thấy an ủi, vì thiên hạ ai mà chẳng đẻ, sòn sòn, mà có ai kêu khổ gì đâu, còn khoe nuôi con cực nhàn. NHÀN? Sadhguru nói đó 1 dự án khủng, kéo dài suốt 20 năm cơ mà, nhàn ở đâu. Nhọc thì có.
    Lần cập nhật cuối: 12/10/2022
  6. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Bọn nghèo, bất tài, thất bại thì hay nói chuyện tâm linh lắm, vì chúng ko đạt đc thành công theo cách thông thường. Bọn phè phỡn rồi thì ỉa vào tâm linh ấy chứ, có tiền, đi đâu mọi ng phải cúi rạp xuống chào, cần gì phải tu tập. Bỏ hết cơ thể, suy nghĩ xuống thì còn gì? Còn CÁI BIẾT, còn TRÍ THÔNG MINH, hay là BẢN THIẾT KẾ VĨ ĐẠI. Ko cảm thấy đc cái này, nhưng ít nhất là biết mình sở hữu 1 thứ cực khủng trong cơ thể cùi bắp này. Mọi thứ đều là các hình-thức, là các vỏ chứa năng lượng, các năng lượng này liên tục chuyển đổi cho nhau, dẫn đến các hình thức liên tục biến đổi, và có 1 cơ chế vĩ đại để hướng dẫn sự chuyến đổi năng lượng này. Đấy, từng ấy thứ. Thì còn băn khoăn TÔI là ai làm gì? Cơ thể cùi bắp này, đống suy nghĩ bùi nhùi này, đều là cái vỏ chứa năng lượng, và thứ điều khiển sự chuyển hóa nó mới là trùm cuối. Như kiểu phát hiện ra mình có nguồn gốc đế vương ấy, là con rơi của Ngọc Hoàng Thượng Đế chứ đùa. Xâu chuỗi tất cả các loại đạo giáo cổ kim, cho tới phong trào tỉnh thức gần đây, thì thấy họ nói hầu như là giống y hệt nhau. 1 cái gì vẫn Đúng, trong 1 khoảng thời gian dài đến vậy, chắc đúng xịn rồi. Những gì ng ta chú tâm nhất hiện nay, lại là thứ râu ria nhất: cái vỏ. Tại đa phần chỉ sống trong ko gian Vỏ này thôi. Nhìn sâu xuống bên dưới ko phải để xé rách cái vỏ đó, mà là để đánh giá đúng mức độ của nó, để ko bị nó làm khổ. Ô hay. Nó chỉ là cái vỏ chứa thôi, cái vỏ này có dạng 1 cái lá, vỏ kia là 1 cục cức, 1 con kiến, nội-dung, phần-chứa-bên-trong, mới khiếp. Tất cả những gì diễn ra ở vỏ, đều là trò chơi, thì cứ chơi đi, nếu vui, còn ko vui, đừng chơi nữa. Tỉnh thức gì gì nói đi nói lại cũng chỉ 1 câu như thế. Còn Cảm xúc vỡ òa lúc nở khỏi cái trứng thì sao? Cảm xúc luôn đi sau suy nghĩ, cảm xúc cũng là 1 dạng suy nghĩ nhưng lỏng, ướt hơn, nên nó chậm hơn, Sadhguru bảo vậy. Biết là mọi thứ đều là sự chuyển đổi lẫn nhau của 1 KHỐI NĂNG LƯỢNG duy nhất, qua tỷ tỷ hình dạng, thì 1 ngày nào đó, cảm xúc về sự Hợp NHẤT sẽ đến. Cũng chẳng để phê, để nhẹ nhàng hơn với sóng gió cuộc đời thôi. Nói gì nói, toàn bộ trải nghiệm chỉ diễn ra ở phần Vỏ. Thật ra những thứ lảm nhảm này ko nhảm tí nào, trừ trẻ con ko biết gì ra, những ng lớn trong nhà mình đang trải qua những ngày đau khổ cùng cực vì những suy nghĩ. Nếu như họ có thể xem nhẹ nó đi 1 tí, chắc bớt khổ, nếu có liều thuốc quên nào tốn cả tỷ, chắc cũng mua uống, nó chẳng thấm gì với chục căn nhà to đùng, mà dù ở nhà nào, thì cũng vẫn sờ sờ 1 nỗi đau khổ to đùng.
  7. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    [​IMG]
  8. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Mình nghĩ vẽ lung tung là xịn, vì những ý nghĩ ở tầng sâu hơn thì tinh khiết hơn, thật ra, nó vẫn là sản phẩm, đc xào xáo với ít dữ liệu hơn, còn cái thằng đứng xào, thằng trùm cuối, vẫn thế, vẫn luôn là nó, ung dung, thư thái, vĩnh cửu, chẳng ai đụng vào đc. Ý nghĩ của 1 con chó là món xào với vài nguyên liệu thô sơ, 1 đứa trẻ con mới ra đời cũng thế, đã có 1 thằng đứng xào sẵn bên trong, lửa đã bật, chảo, đũa đã sẵn sàng, nhưng trong chảo chưa có gì, dần dần, các dữ liệu mới đc bỏ thêm vào, cho đến lúc chết. Ko thể túm đc thằng đứng xào này đâu, cái món này nó như này, CHỈ bởi vì nguyên liệu đầu vào là như này, nên ko là cái gì to tát cả. Thật ra khi chưa tìm hiểu mấy thứ cao siêu này, cách sống của mình đã vậy, ko quan tâm đến ng khác, nhưng là từ sự kiêu ngạo của 1 cái tôi to đùng, xung quanh toàn bọn ngốc, giờ thì vẫn ko quan tâm, nhưng là từ sự tiêu biến của cái tôi, đến zero. Tất cả tài năng, trí thông minh gì gì đi, của mình, hay bất kỳ ai, đều là sản phẩm bày ra đĩa, là món rau luộc, dưa chua, hay cao lương mỹ vị, gì đi nữa, ko có cửa nào so với thằng đứng xào, chỉ 1 thằng duy nhất, ko chỉ của độc quyền con ng, ko của 1 thiên tài, 1 gã điên nào, ko của 1 ng giỏi, ng dốt, ng tốt, ng xấu, của tất cả những gì đang sống luôn, mà cũng chẳng của ai. Cứ sống, là có 1 thằng đứng xào, lại còn vào hạng siêu đẳng, trước ko gì so đc, mà sau cũng vậy. Hehe. Cả 1 thời trai trẻ tội nghiệp ghen tị với đứa bạn cùng phòng nổi nhất trường, giờ mới hiểu nó cũng giống y chang mình, tự nhiên hết ghen tị. Còn mấy bài học đạo đức suông, đúng chỉ để chùi đít.
  9. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Tỉnh thức rồi thì đi trộn vữa thôi. Hihi. Mình vẫn chưa chạm đc tới cái trực nhận-tấm vé số vũ trụ độc đắc huyền thoại như quảng cáo, tất cả mình có là 1 quá trình tích lũy kiến thức rất dài, tìm hiểu từ cấp lượng tử đến lỗ đen, cộng thêm 5 năm 5 tháng 18 ngày KHỔ triền miền, đó chính là khoảng thời gian tính từ lúc thằng bé có mặt trên đời này. Mọi thứ rất từ từ, ko bụp 1 phát, ko lóe sáng gì cả, sáng nay tỉnh dậy chợt nhận ra mình có thể bò ra khỏi giường mà ko mệt. Có lẽ vẫn oải tí chút, nhưng nó ko vác theo 1 tảng đá nào. Mình vẫn suy nghĩ như điên, nghĩ thậm chí nhiều hơn trước, nhưng đó là những ý nghĩ KHÔNG TIÊU CỰC. Thế mới biết suy nghĩ tiêu cực nó hút 1 khối năng lượng khổng lồ như thế nào. Rút hết, thậm chí âm, làm cho chủ thể run yếu lẩy bẩy như 1 con ốc sên. Ngon rồi. Ko mệt, thì có thể làm hết những gì phải làm, xong còn làm đc thứ thích làm, cái ví năng lượng ko bị con quỷ suy nghĩ tiêu cực rút rỉa đến mức cạn kiệt thì thoải mái ăn xài. Ko có trực nhận, là trạng thái thần thông quảng đại ko diễn đạt đc ở thế giới 3D, nhưng chỉ với nhận thức thuần túy, đc tích lũy từ kiến thức, cũng đủ để sống an yên. Còn cái thứ giác ngộ chết tiệt kia, nó đến cũng tốt, ko đến, chẳng sao.
  10. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Mình vẫn kính nể CẤU TẠO VẬT CHẤT thuần túy của con ng. Kinh dồi. Zoom to 1 tỷ lần lên, và choáng váng với 1 vũ trụ các hạt li ti chuyển động quay cuồng, mãnh liệt, hỗn độn, hài hòa, chưa kể đến lịch sử, ko gian, hay các quy luật, hằng số nó tuân theo, đơn giản chỉ là quan sát những gì đang hiện ra, cũng quá khủng rồi. Nhưng mình vẫn ko chịu nổi con ng, vì suy nghĩ của họ cùi bắp quá. Nghèo nàn và nhàm chán ko chịu nổi, vài drama trên mạng, vài xu hướng tiktok, cả đời nhốt mình trong những đánh giá và chịu đánh giá, toàn những nô lệ, những ng trông càng hình thức bóng bẩy thì xiềng xích càng nặng, họ PHẢI nhận đc đánh giá tốt thì mới chịu. Mình chỉ thoải mái khi nhìn trời nhìn đất nhìn mây, nhìn sông, biển, cây cối, trẻ con. Trẻ con chưa bị nô lệ. Giờ thì thông suốt rồi. Cả suy nghĩ của con ng, dù cùi bắp, cũng kinh luôn, kỳ diệu y như cấu tạo cơ thể của họ vậy. Là 1 ng quan sát đơn thuần, thì ở giữa 1 đám đông nhộn nhạo cũng dễ chịu như ở giữa 1 khu rừng. Yên tâm đi bê cà phê rồi, ăn bám đến tận 40 tuổi vì "ko muốn phục vụ bọn ngốc". Hihi. Hết tháng này là chuyển vào SG sống. 1 nơi ấm áp cũng tốt cho trẻ con, nhiều cơ hội chạy nhảy ngoài trời, mùa đông miền Bắc khắc nghiệt lắm. Bên trong đã yên, đã giải quyết mọi khúc mắc, thì ở đâu cũng yên, ko cần phải bám víu vào 1 khung cảnh nhất định nào. Cũng hết mệt rồi, yên tâm đi bê cà phê. Ko kỳ thị con ng nữa, trước nhìn thấy là ghét, nghe tiếng nói the thé, ngửi thấy mùi tanh tanh là ghét. Ko định danh bất cứ 1 thứ gì thì cs trần thế này nó phiêu y như thiên đường vậy, những con ng nhàm chán chuyển động sinh động ko thua những sinh vật hoang dã duyên dáng, nhà cửa bê tông cứng nhắc cũng thuần túy tự nhiên như đất, như đá, ko có gì là NHÂN TẠO, hay TỰ NHIÊN, tất cả là những dạng thức chứa sự sống thôi. Ko rõ 1 ng ko tỉnh thức có hp đc đến hết cuộc đời họ ko, dù mọi thứ đều tốt, vì cái ego của họ bẩm sinh đã mạnh mẽ và khôn ngoan, môi trường tốt, lại ngẫu nhiên gặp nh may mắn, cs dễ dàng, thú vị, đâu cần tỉnh thức. Nhưng họ sẽ đối phó ra sao với tuổi già, bệnh tật, sự mất mát ng thân, và cuối cùng, cái chết? Bọn tỉnh thức thì sống vui đến chết, họ tự tạo ra sự dễ chịu mà, là nguồn, ko phụ thuộc vào dạng thức tồn tại này, nên nó bền vững.

Chia sẻ trang này