1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

TÌnh yêu cuộc sống !

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi time_emit, 25/12/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Mình lại ngồi ở Bảo Lộc tea. 4 ngày trước, sáng ra ôm 1 bọc tiền sang acb bank nộp, thay cho như thường lệ là sẽ ck vào tk của chị, báo cáo, rồi về kéo cày, mình rẽ ra Hàm Nghi bước thẳng lên xe buýt, đi Bình Dương. Xe đầu bị đuổi xuống, vì ko có khẩu trang, định quay về, vì nghĩ số trời chắc ko cho đi rồi, cuối cùng vẫn tạt vào 1 hiệu thuốc mua rồi đi. 41 tuổi mới bỏ nhà đi, lại có 1 tk rủng rỉnh, thì ok thôi, ko hoang mang gì cả. Giờ chỉ cần 1 cái thẻ căn cước, 1 cái thẻ ngân hàng, là có mọi thứ. 4 ngày trước ngồi đây, còn chưa biết tối sẽ ngủ đâu, trên ng đúng 1 bộ quần áo, hôi rình, nhìn tên đường phố lạ hoắc, sau 4 ngày, nhờ 2 cái thẻ, căn hộ mình ở chẳng thiếu thứ gì, kể cả đồ vẽ, chiều chiều tắm gội thơm tho đạp cái xe màu xanh ngọc lang thang ngó nghiêng. BD hay thật, sạch sẽ, yên ả, mà cái quái gì cũng có, từ starbuck, các loại ăn nhậu, đồ nướng BBQ, rất nhiều thương hiệu quen thuộc, trong bán kính 1,5km. Tất nhiên chỉ là giàu xổi, chỉ cần ghé nhìn vào các con hẻm, khung cảnh lại như vùng thị trấn nông thôn hẻo lánh, chó vàng thả rông, là vùng đất mới nổi, trẻ, khoẻ, tiềm năng. Giờ ở nhà chắc loạn hết lên. Mình quẳng luôn đt ở nhà, để hết đường réo. Mọi thứ mình đều quản lý, giờ để xem có nát hết ko. Ép ng ta quá đáng mà. Thử ko có mình, chị có ng hoàn toàn tin cậy để giao dịch đủ thứ ko, ngay chuyện đứng tên các bds. Nó đơn giản chỉ là ký thôi, nhưng thử ko có ng tin cậy xem. Chị cũng chưa từng phải động đến tk, từ tiền điện, nước, rác, các nơi, gì cũng réo mình. Ko ai thấy giá trị của mình, chỉ thấy là ko làm gì. Ờ. Ko làm gì thì biến mất cũng ko sao nhỉ. Cho nát bét. Trốn đi 2 tháng, đầu tháng 9 về. Lúc đấy thằng bé cũng bắt đầu vào lớp 1. Về mà còn trông nó. Mẹ đột ngột biến mất chắc nó cũng khóc quấy vài ngày. Bà già thì đáng đời. Cố tình ép mình vào đây. Chị thì quá tàn bạo. Cs của mình đang êm đềm đẹp đẽ như thế, phá nát. Mấy ng này thừa tiền để sống vui vẻ lâu rồi, cứ lao theo những của rởm gì đấy. Thấy vụ tàu ngầm titan ko. Trời ơi, cái việc lặn xuống để xem cái tàu titanic lại QUAN TRỌNG hơn MẠNG SỐNG? Ko gì so sánh đc với sự tồn tại mà mỗi ng ĐƯƠNG NHIÊN sở hữu, từ lúc sinh ra. Bởi vì đc cho ko, miễn phí, nên nó ko giá trị. Thử nghĩ 1 tí thôi, không khí là gì, nước là gì, Fe trong tế bào hồng cầu là gì, nó đến từ các vụ nổ siêu tân tinh đấy, đoạn gen ghi thông tin nhân đôi của tế bào, khiến cho 1 em bé lớn lên trong bụng mẹ ở con ng, thì giống Y HỆT nấm men, để làm bia ấy, nghĩa là cùng 1 cơ chế, toàn bộ bức tranh này, đc ghép bởi 1 số mẫu nhất định thôi, chả khác gì 1 bộ lego classic, bàng hoàng rụng rời chân tay luôn. Sự tồn tại này là ko gì so sánh đc. Mình là ng nhìn thấy sự thật, mình ko thể chết chìm cùng những ng mù. Tiền ăn cả đời ko hết mà vật vã vì tiền, mong kiếm thêm nữa, toàn các con số ảo, và danh vọng nữa, thích kết giao với giới thượng lưu, giới nghệ sĩ, nhảm. 2 tháng này chắc là 2 tháng đặc biệt duy nhất trong đời, ko ai biết mình ở đâu. Mình dùng tk ngân hàng mới. Tk cũ mỗi lần giao dịch nó sẽ báo về máy đt mà mình để lại. Cắt hết manh mối. Chắc chồng sẽ giao lại cv ở quán cho ng khác, đưa thằng bé về nhà, nhập học cho nó vào trường học cạnh nhà, đúng như mình mong ước. Căn nhà nhỏ, ngõ lợn, con cá chọi quẫy đuôi, những cây mùng đu đưa, nhìn ra sân ngày mưa, hay ngày nắng, cũng đều hp. Mình hp, thì thằng bé sẽ hp. Ở sg nó gọi mình là mẹ quỷ, vì nói với nó những lời cay nghiệt. Chị phá nát tổ ấm của em mình, chút thiệt hại tài chính cũng đáng. Bà già cũng phải nhận ra đâu là thứ quan trọng trong cs. Ng già gần chết cũng dễ nhận ra sự thật, chị thì ko có cơ. Mình sắm 1 bộ đồ màu nước cơ bản, đầy đủ, cả keo chặn đàng hoàng, thử vẽ anime xem có bán đc ko. Thấy chúng nó vẫn bán trên mạng. Ngẫm kỹ ra thì thấy mỗi khả năng vẽ là mình đc đào tạo hơn ng khác. Thử xem nó có ra đc tiền ko. 2 tháng này hoàn toàn full thời gian, là cơ hội duy nhất để tập trung vào 1 cái gì đó. Thử coi có kiếm đc đồng tiền đầu tiên nào trong đời ko.
    Lần cập nhật cuối: 27/06/2023
  2. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Quán bật nhạc blackpink, nghe ko hiểu tiếng, nhưng thấy nó gồng. Gồng để có sức mạnh. Kiểu chắc tao chỉ cần là chính tao thôi, éo quan tâm thằng nào đâu, tao chỉ cần ngẩng cao đầu, xinh đẹp, toả sáng, nữ quyền, nọ kia. Ô. Tính nữ mạnh hơn tính nam mà, nên đâu cần gồng. Nước mạnh hơn đá. Những video triệu views giờ rất nhiều các video về cảnh nấu ăn, chăm chó mèo, nông thôn, nội trợ, ánh nắng, bếp, mứt dâu, bánh quy, bát đĩa sáng bóng, bình hoa, vườn cây, phơi đồ, đổ rác. Sức mạnh của sự thanh bình đó rất khiếp đấy. Gồng, bôi trát đủ thứ lên mặt, lên ng, rồi vỡ vụn. Khu căn hộ gần 1 nhà thờ, nó cũng thanh bình, ko khí trong lành, nhưng nó cũng gồng. Mình nhìn những con ng mang trong mình 1 cấu tạo thần thánh, lại hạ cấp thành thường dân, để cúi đầu trước 1 bức tượng đá. Trong những con ng tầm thường, khoác những bộ quần áo nhạt nhẽo đó, hàng tỷ phản ứng hoá học đang diễn ra, dưới sự điều tiết của 1 mama tổng quản siêu thần thánh. Ko thể hiểu tại sao chúng làm đc như vậy, càng ko thể hiểu tại sao chúng làm vậy, và chúng từ đâu tới. Tôn giáo nghĩa là tin vào 1 điều thiêng liêng à? Thế thì có 1 tôn giáo có thể thâu tóm mọi tôn giáo. Chả biết gọi là gì. Nó chỉ là hoặc ko bao giờ nhận ra. Hoặc là búng tay, choách, 1s, cs hoá thiên đường, chúa quanh ta. Cs bt ko bao giờ còn là bt. Vấn đề là có cơ duyên để choách 1 phát đc hay ko.
  3. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Ko hổ là mùa mưa. Ngày nào cũng mưa. Từ khung cửa sổ tầng 4 mở toang nhìn ra khung cảnh rất đẹp, nhiều cây, những căn biệt thự mới xây màu sắc nhã nhặn mái dốc nhấp nhô, chim chóc tụ họp, mưa chiu chíu. Nghĩ cũng sướng. Tự nhiên đc an dưỡng 2 tháng rồi đc về nhà. Tưởng là ko bao giờ còn đc về. Vẫn kịp khai giảng thằng bé. Cu cậu mặc đồng phục chắc đẹp trai ngất, trắng trẻo, mặt mũi khôi ngô, thông minh lanh lợi. Chồng ở lại dọn dẹp đống quán cũng mệt đấy, may mà cũng nắm đc toàn bộ cv, chỉ ko biết tiếng Anh, thì đã có google dịch. Cơ mà đây cũng là dịp để nâng cao giá trị. Lấy vợ khá giả, chồng lúc nào cũng ở thế tự ti, bị anh vợ khinh ra mặt, mẹ vợ thì xỉa xói. Giờ 1 mình ôm cả giang sơn, kiêm cả thằng bé luôn, trước giờ toàn đùn cho mình, sau vụ này có khi lại thấy có trách nhiệm, vì ta quan trọng, trụ cột, 1 mình chèo lái con tàu trong bão, vớ phải con vợ dại, hehe. 1 lần thằng bé hỏi bao giờ đc về nhà, mình nói ko bao giờ, còn sống thì ko bao giờ, chỉ có chết, biến thành ma, thì mới bay đc về nhà. Nó khóc to, gọi mình là mẹ quỷ, hỏi bố đâu, rồi chạy đi tìm. Chắc nó sợ. Bà già chứng kiến toàn bộ, nhưng mặt vẫn trơ ra, giờ hãy thử chịu đựng cảm giác địa ngục mà mình đã chịu. Chị còn muốn kéo cả nhà sang Mỹ. Sau vụ này chắc thôi, từ giờ đến chết mình ko còn phải bước lên máy bay 1 lần nào nữa. Mình đâu cần đi du lịch, vì mọi thứ ở ngay đây là cực kỳ lạ lùng, vừa bí ẩn, vừa kính nể tuyệt đối, còn hơi sợ nữa, đó toàn là cảm giác siêu mạnh, nó ko thể nào là nhàm chán để phải đổi gió gì cả. Mới lạ thì cũng tốt, nhưng đi lại mất công, tốn kém, nên thôi. Nhân tiện, nghe mấy kiểu ng trải đời, nói nọ kia, làm ng lớn lắm nỗi muộn phiền, cho vé đi tuổi thơ, ở đời có mấy loại ng, tiền tài danh vọng phù du tình ái hợp tan quy luật nhân quả các thứ, buồn cười lắm. Toàn là các siêu phẩm, đỉnh cao chói lói của tiến hoá, mà nói mấy lời nhạt nhẽo kinh. Các bậc cao nhân mình còn thấy mắc cười, dùng số đt mới, youtube xổ ra 1 tràng diễn viên ca sĩ, gắt, mặn, netizen, hết hồn. Mình chắc ở tầm hoà làm 1 với đấng tạo hoá luôn rồi, chả coi cái gì ra cái gì.
  4. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Dù cắt hết manh mối, vẫn có 1 cách dò thông tin về nhà, đó là xem các đánh giá mới trên bk. Có 1 bọn ng Úc, vừa cho toàn 10, khen nhân viên hữu ích. Gì. Chồng đâu nói đc tiếng Anh, sao tiếp bọn nó đc, chắc đã thuê ng quản lý mới rồi. Vậy là công việc vẫn chạy. Đứa mới ko biết có soi từng cái tóc, từng cái lông xoăn tít dính trên khăn tắm, đảm bảo mọi thứ đều hoàn hảo như mình ko. Mà thôi. 10 hết là đc rồi. Nhẹ ng. Có ng quản lý, chồng sẽ chăm tốt thằng bé, còn cả ông bà già nữa, yên tâm nghỉ dưỡng. Vui quá đặt ngay 1 bộ lego trong mơ, dỏm thôi. Cái xe technic BMW nặng 1 cân rưỡi. Có tranh vẽ, có lego, vậy là giống 1 nơi ở đc rồi. Dấu hiệu hồi sinh. Thích lắp lego nghĩa là thấy cs có niềm vui rồi. Suốt 2 tháng liền bị nhúng trong 1 thứ chất lỏng u ám đặc quánh, thở bằng bình khí an lành dự trữ từ trước, chứ hoàn toàn ko đc tiếp nguồn khí mới nào. Đến lúc hết sạch khí sống, ặc ặc, thì phải ngoi lên thôi. Ăn thì quán cơm tấm đối diện nhà thờ phải xứng đáng 3 sao Michelin, ngon, bổ, rẻ, quán siêu sạch, còn có nhạc hay, bộ loa rất xịn, trên tường treo 1 tấm ảnh đám cưới model từ 50 năm trước phóng to, chàng trai và cô gái thanh lịch ngày nào giờ đã thành đôi bạn già anh nướng sườn chị bới cơm, cạnh đó là ảnh thằng cháu tầm 6 tuổi béo quay, giống cu nhà mình, gợi ra 1 ko gian rất tin cậy, tử tế. Cứ sáng mò ra làm 1 lúc 2 đĩa cơm là xong nghĩa vụ với chuyện ăn uống. Phòng đầy đủ nồi cơm điện, gạo, dầu mỡ mắm muối nồi chảo, mà sắm để trông cho ấm cúng là chính, thi thoảng rau luộc trứng khoai lang luộc xúc xích rán, cả hoa quả sữa chua cam vắt đầy đủ thì suy dinh dưỡng làm sao đc. Ven nhà thờ là 1 quán cf cực thoáng, nhìn ra khoảng sân rộng mát, đầy cây, cf pha máy 20k. Cho mình đi rì sọt 5 sao cũng ko thấy thoải mái như này. Yên tĩnh, bình dị, nhẹ nhàng, đúng là 1 nơi lý tưởng để đi trốn. Lên núi, hay xuống biển nhọc lắm. Cuối tuần có xe bus miễn phí đi Aeon, ở toàn nhà Becamex, đi chơi.
  5. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    1 kịch bản ko tính đến là: nhớ thằng bé. Mông cong veo tròn ủng đi lại ngoe nguẩy như mông Shin cậu bé bút chì, cãi, lý luận đâu ra đấy. Nó đã đc cung cấp 1 nền tảng tốt, dinh dưỡng hợp lý, đồ ăn có nguồn gốc, ko gian sống thì ấm cúng, thú vị, vừa giản dị bình yên, vừa nhiều đồ để nghịch, cả đồ chơi, cả đồ thủ công. Ở nhà 1 ngày nó chỉ đc xem 1 tiếng tv, nội dung đc kiểm duyệt, ko có chuyện quăng cho cái đt bấm đủ thứ ngớ ngẩn IQ thiểu năng. Quan trọng là, có ng để tương tác, chơi cùng, trò chuyện cùng. Bà già cứ xuýt xoa nó là đứa trẻ đặc biệt, khác hẳn 3 đứa cháu khác của bà. Ủa tự nhiên nó đc như thế. Có biết là bao nhiêu thứ chất lượng đã đổ vào, chấp cho bọn con nhà siêu giàu cũng ko so đc, chúng ko thể có 1 thứ rất quý: thời gian của mẹ. Mà còn là mẹ rất xịn, đẳng cấp. Chừng ấy thứ mà chỉ cần 1 khoản phí nhỏ. Đua tranh với thiên hạ thì tốn kém, chứ để sống thoải mái hp đâu cần nhiều tiền. Nhưng nó cần 1 thứ còn khó kiếm hơn tiền: nhận thức. Bà già đang ở ngưỡng sụp đổ, kiểu trước đây vẫn nghĩ là lúc có tiền sẽ hp, cả đời phấn đấu, giờ có rồi, sao vẫn ko hp. Chị thì chưa tới lúc đó, vẫn đang nghĩ là có thêm tiền, thêm sự đảm bảo, sẽ có hp, khoảng 1 thời gian nữa mới sụp đổ, mà chắc là sụp mạnh hơn, vì nhiều tiền hơn. Đánh đổi toàn thứ siêu xịn như thế để đổi lấy cái gì? Vèo cái đã 1 tuần. 2 tháng chắc cũng trôi nhanh. Cả mình, cả thằng bé, lại đc sống trong mt trong lành, điều đấy cũng đáng để chờ đợi.
  6. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Ngoài bắc đang nóng điên, đây thì mát lạnh, mưa suốt phải mát thôi. Nhưng mưa cũng nhiều quá, chiều buồn buồn vào youtube thấy có thằng cha Hàn Quốc nấu 1 chảo mỳ cay to đùng xì xụp húp chảy cả nước dãi, bèn gõ mỳ cay hàn quốc thì hoá ra cũng 1,1km. Khi bỏ đi, mình chỉ đi đại, bức bách quá, ngay lập tức phải thoát khỏi sg, gần nhất là bd, thì đi bd, ko ngờ rơi vào 1 nơi mà trong vòng bán kính 1,5km cái quái gì cũng có, cơ sở khang trang rộng rãi hơn cả HP. Hp là vùng đất dân tụ tập sinh sống lâu đời, nó tầng tầng lớp lớp, chen chúc, cáu két. Đây cái gì cũng thênh thang. Đặc biệt ko có mùi cống thối. Khu quận 1 đất vàng cống thối xông lên nồng nặc, hơn cả Hp. Có tí đất mà bu vào mà. 1 ngày lượng cức ị ra cũng cả núi, cống nào tiêu nổi. Mà trên gg map báo có đúng 30km, về đến cổng chợ BT. Tiếng là bd chứ hoàn toàn có thể sống ở đây, và làm việc ở sg, chắc cũng đầy ng như thế. Tí về làm 1 cốc trà sữa trân châu đường đen nữa là đủ bộ, cũng ngay gần nhà. Đúng là 1 kỳ nghỉ. Mỗi tội đi qua mấy nơi trông giữ trẻ, nhìn vào thấy xanh xanh đỏ đỏ, lại nhớ thằng bé ghê. Mà thôi dịp này để 2 bố con tha hồ thân nhau.
  7. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Dạo gần đây hay nghe thấy 1 đoạn giai điệu rất du dương, giờ mới rảnh tìm xem nó là bài gì, nghe lõm bõm đc câu cùng anh cùng anh gì đó. Đúng bài hot. Gõ cái ra ngay Là Anh. Thấy 1 đoạn cmt: mình sẽ bật bài hát này trong ngày hp nhất đời mình, ý là ngày cưới. Chợt để ý là mình ghét cay ghét đắng ngày cưới. Mình ghét tất cả, từ quần áo lễ nghi nhảm nhí đến khung cảnh hoa nến rượu bánh đần độn, bên dưới là những ng mình ko bao giờ thèm nói chuyện, vì họ quá nhàm chán và nhạt nhẽo. Để ý mới thấy mình khác ng bt, họ nói đấy là ngày hp nhất mà. Mình thì ghét đến mức ko bao giờ xem ảnh cưới, cuốn album ảnh ngu si. Mình chỉ chú tâm thực sự khi nói chuyện với bọn trẻ con, tầm dưới 10 tuổi, chúng còn có tí thú vị, chỉ cần lớn 1 tí là nhạt rồi, sặc mùi tiktok đua đòi, ng lớn thì tuyệt đối ghét, thở ra là mùi đời nọ đời kia nồng nặc, nói chuyện vì phải nói thôi. Bên dưới bản mặt tươi cười nhũn nhặn hiền lành nhún nhường hết mức lúc nào cũng nhận kém, nhận ngu, là 1 sự tự cao ngút trời. Trên youtube hễ nhân vật nào giảng đạo mà mặc áo nhà sư, là mình bỏ qua. Cái áo đấy nó bất tiện. Tà dài như thế, khi đi vệ sinh rất khó, dễ quẹt vào chất thải, cuộn lên thì rối rắm. 1 ng tỉnh thức là 1 ng sống cực kỳ thoải mái, về mọi mặt, ko ai chọn 1 trang phục gây bất tiện. Ai hễ phải khoác 1 cái gì, đội 1 cái gì lên đầu, là còn nhờ trang phục định hình giá trị của bản thân, nghĩa là bản thân rỗng teo chả có gì cả. Kể cả nổi nhất là thầy Thích Nhất Hạnh mình cũng bỏ qua. Màu mè. Quần tây áo sơ mi thì mình còn nghe. Ng như này, chỉ xứng làm bạn với mây trời, hạ giới làm gì có chỗ. Haha.
  8. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Mới 2/7 mà đã thấy chán lắm rồi, trụ sao nổi 2 tháng. Thôi trốn nốt 1 tháng này thôi, cho hết tiền thuê nhà. Mình mơ ước ốc đảo thiên đường này từ lâu rồi ấy, mà giống như mọi giấc mơ, cứ chạm, là tan. Chẳng gì giống với ko gian bình yên tĩnh tại kỳ lạ ở căn nhà cũ. Toàn đồ gỗ, rẻ tiền thôi, nhưng cũng là gỗ thịt, lúc đầu nó vàng sáng, dỏm, dùng lâu nó càng ngày càng bóng, nhẵn, sẫm màu, nổi vân. Mấy chậu trầu bà xanh mướt, rủ sát gần nắp cống, hợp vô cùng với khoảng sân gạch đỏ cũ xỉn, tường bong tróc loang lổ. Những sợi rèm kết từ những hột gỗ màu nâu nhúng đầy nắng. Rèm này ng ta hay treo ở ko gian thờ cúng, hay đình chùa, nhưng mình chẳng kiêng gì. Xem thường cả sư mà. À bởi vì họ kém, dốt. Họ phải cạo đầu, ăn mặc kỳ quặc, diễn đủ thứ xiếc, mới cảm thấy gần với Phật, với sự linh thiêng. Còn mình, ko cần nghi lễ nào, vẫn thấy 1 cục cức toả ra mùi linh thiêng. Mình xịn hơn gấp tỷ lần, nên ko kiêng. Trong nhà thì thôi, chẹp, khỏi bàn, tường đầy tranh vẽ tay, giá sách, đồ thủ công xinh xắn, thập cẩm các hộp cờ, xịn nhất là bộ cờ vây, những quân cờ trắng đen bóng mướt, hẳn 1 cây piano hoành tráng, lego thì, mở ngăn kéo nào cũng phát hiện ra 1 kho. Mảnh vườn nhỏ trên nóc bếp cứ tự đâm lên theo cách nó muốn, mùng, lá lốt, cỏ 3 lá, những bông hoa dại bé tí xíu, bằng hạt đỗ xanh, thích gì mọc nấy. Mảnh vườn đấy đã từng có 1 xác chuột chết thối rữa, ruồi bu giòi đục dọn ghê rợn sống lưng, 1 con cá chọi cái bị con chọi xanh ngọc mổ cho tơi tả rồi bơi ngửa, chôn nó dưới đất cho màu mỡ, ti tỉ kiến các loại đào hang, thi thoảng còn có chim, chim trích bé tí xíu. Nghĩa là, nó là 1 nơi nếu nhìn kỹ góc nào cũng chứa đầy những câu chuyện. Fan Sadhguru hay nhắc đến 1 thứ khá ảo, gọi là KHÔNG GIAN ĐƯỢC THẦN HOÁ. Chỉ cần ngồi trong ko gian đó, lập tức đc chuyển hoá. Ngồi trong cái đền thờ 1 cây cột đá đen bóng khổng lồ, dựng đứng, đeo vòng trang trí ấy hả? Nghe đúng mùi quảng cáo, đa cấp, nhưng ko gian là thứ thật sự ảnh hưởng đến sự sống. Ko phải đến tâm trạng, ở bề nổi, mà là đến cốt lõi sự sống ấy, ở tầng vô thức. Thể nào tách khỏi cái là bơ vơ. Bọn mất dạy gây chiến tranh, lũ ngu này ko biết đc giá trị của 1 ko gian sống, nên đem bom phá NHÀ của ng ta, và 1 lũ ngu khác thì cổ suý. Mệt với quá đông bọn ngu. Thôi ko tán nhảm nữa chịu khó cày vài loạt phim bộ Hàn hài hài là đến ngày về. Mình đâu có ham sự nghiệp vẽ vời gì đâu, cứ đổ tại ko có thời gian, đầy đủ đồ vẽ mà chẳng vẽ. Mình chỉ thích 1 cái gì giống như là ko gì cả, như cây, như mưa nắng ngoài kia, nó rõ ràng là 1 cái gì, nhưng cũng ko hẳn là 1 cái gì, 1 cái gì phải là 1 thứ đạt đc, có, và mất, nó thì luôn ở đó, hiển nhiên đến nỗi ko thể tính là 1 cái gì đc. Hehe. Các thầy tỉnh thức hay nói cái giọng như thế.
  9. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Điểm kém bắt đầu xuất hiện, mà lại còn là điểm cực kỳ kém. Đã là dịch vụ ko thể tránh đc thiếu sót, lúc đấy, thứ cứu vãn bàn thua trông thấy chính là thái độ ng phục vụ. Chỉ cần thật sự chân thành sửa chữa, thật sự áy náy, thật sự có trách nhiệm, ko ai nỡ buông lời cay đắng. 2 tháng mình tiếp quản liên tiếp khó khăn, bọn nhà bên khoan đục ầm ầm, tiếng rú ngay sát vách, bụi mù mịt, ăn đủ. Mất điện, tường ngấm, téc nước gặp sự cố, kẹt khoá cửa nhà vs v.v... Mà điểm vẫn chót vót. Xin lỗi liên tục, cần gì là hết sức giúp đỡ, tiếng tăm lõm bõm nhưng đảm bảo luôn tươi cười, trong thang máy mình phải vỗ cái mặt cho nó tươi lên là gì. Mình lại là kiểu ng ko xem trọng tiền, hơi có lý tưởng nữa. Cứ nghĩ bọn nó ngàn xa vạn dặm lơ ngơ đến đây, dù là bỏ tiền để mua dịch vụ, thì thứ rất cần, ngoài 1 chỗ nghỉ tử tế, sạch sẽ, chính là sự chào đón thân thiện, sự tin tưởng, đc giúp đỡ thật, ko sợ bị lừa, bị chặt chém, bị nói xấu, bị thái độ chỉ trỏ, giống như mình nếu lần đầu đến 1 nơi lạ hoắc. Vì là ng lạ nên bọn nó nhạy cảm, thi thoảng để ý khi mình nói tiếng Việt với con bé nhân viên cf, cười cợt chuyện gì đó, bọn nó ngó ngó, cảnh giác, kiểu ko biết có phải chúng nó đang cười mình ko. Nên mình hạn chế nói tiếng Việt trước mặt bọn nó. Tinh tế đến mức ấy mà ko điểm cao mới lạ. Chân thành, tử tế, là 2 thứ mình có thừa. Những ng ko nghĩ đến tiền thì thường nghèo, nhưng bù lại, chân thật. Mình chỉ che giấu chuyện mình đã vỡ ra khỏi trứng, nhìn thấy sự kỳ ảo vô tận của sự tồn tại này, thân xác thì ở cõi phàm, còn tâm thì đã thăng lên niết bàn từ lâu, mình chỉ giấu chuyện mình đã thành Phật thôi, hehe, tại nói ra thì bị bắt đi nhà thương điên, còn lại, hoàn toàn chân thật. Mà đúng là cũng nên biết thế thôi, chứ ở trong gian đó ko khác gì bị điên, vì hoàn toàn ko xác định đc xung quanh là gì, ko còn hiểu cái gì là 1 cái gì, các khái niệm quen thuộc biến mất, nó gây ra sợ hãi, chứ niết bàn cái gì. Biết thế là đc rồi, biết những hình thức này chỉ là ảo, để ko quá bám chấp, chứ bảo chán ở đây quá, nhập niết bàn thôi, thì đi nhà thương điên luôn. Mà nó ko giống những lúc lơ đãng 1 chút nào, khi lơ đãng, cũng ko có khái niệm ở đó, nhưng nó đặc quánh, sương mù, nó là trạng thái dừng hoạt động. Còn trạng thái ko hiểu 1 cái gì, nó là rất tỉnh táo, cố gắng chú tâm để hiểu, nhưng ko hiểu, để hiểu, nó phải giống với cái gì trong quá khứ, nó phải có dữ liệu để so sánh. Nó ko hiểu, vì cái sự KHÔNG CÓ CÁI GÌ CẢ này nó ko giống với bất kỳ 1 cái gì. Ng ta hay nói để thiền định phải xua đuổi suy nghĩ đi. Nhưng 1 khi đã trống rỗng, chấp cho suy nghĩ tỉnh táo cỡ nào, ko nghĩ đc. Mà thấy yên bình hoan hỉ cực lạc gì đâu, thấy sợ vd ra. Ko ham. Chắc ko phải tỉnh thức gì đâu. Đấy là tai biến nhẹ đấy. Hehe. Ng ta cũng hay nói nhân gian ảo mộng, đấy ko phải đúc kết gì, đấy là TRỰC NGHIỆM, 1 kinh nghiệm trực tiếp, muốn có, cũng có đc, nhưng sợ vd ra, nên thôi. Biết, để nhân gian bớt nặng nhọc đi thôi.
    Lần cập nhật cuối: 03/07/2023
  10. time_emit

    time_emit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    1.182
    Đã được thích:
    15
    Mình chưa từng báo cáo video rác trên youtube nhưng hôm nay phải bấm, vì con mẹ luật hấp dẫn vũ trụ tiến sĩ thôi miên lượng tử chết tiệt Jenny Uyên Chu. Video quá độc hại, vì nó gắn mác sự hiểu biết, mà đâu phải biết thường, biết huyền diệu, biết cao siêu. Đọc cmt của các bạn trẻ trong đó mà đau lòng. Chỉ với tư cách 1 ng lớn, đã đau lòng như thế, bố mẹ chúng chắc đứt từng khúc ruột. Đang xiêu lòng vì viễn cảnh quán sa sút, sụp đổ, định quay về chấn hưng lại, mà thôi. Buông. Mình sẽ phải dồn toàn lực vào đó, và thằng bé sẽ trở thành 1 trong những công dân mạng đần độn, đáng thương, tội nghiệp như thế. Con ng đang đc trao cho 1 báu vật quý giá chưa từng có, 1 khả năng siêu phàm, mà chưa đc chuẩn bị đủ để sử dụng nó, 1 thứ mà sức mạnh cũng như độ tàn phá là ngang 6 viên đá gắn trên găng tay của Thanos. Mới là bắt đầu thôi, cơn địa chấn khủng khiếp này. Bản lĩnh như mình mà tải fb về đc vài hôm xong phải xoá đi, vì ko kiểm soát đc. Nó đã đc thiết kế để đảm bảo 1 khi đã rơi vào, ko ai thoát đc. Các clip liên tục xổ ra, liên miên, hết cái nọ đến cái kia đủ thể loại, thu hút sự chú ý, các loại trend, sành điệu, chất, nhồi vào não. Với sự bùng nổ này, cánh cửa tiếp xúc với thực tại đóng lại. Phải đảm bảo thằng bé đc tiếp xúc thật nhiều với những gì là cầm nắm đc, chạm vào đc, nâng lên đặt xuống đc, có hình khối, có cân nặng, các thông tin thì cơ bản, chuẩn xác, bao quát, ko dính định kiến, cho đến khi ít nhất là 12 tuổi. Ai đó có thể đánh đổi thời gian cho con cái để lấy thứ họ cho là quý giá, sự nghiệp, lý tưởng, vì dân giàu nước mạnh, vì đam mê, nữ quyền, khẳng định bản thân, phát huy tài năng, vì hoà bình thế giới, cả tâm linh. Như Phật tổ, bỏ xoẹt con cái 1 phát xong đi tu, cứu độ chúng sinh. Mình thì chả thấy mịe gì quý giá cả, sao phải đánh đổi. Về. Dứt khoát là về.

Chia sẻ trang này