1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tình yêu qua những bản tình ca !!!

Chủ đề trong 'ĐH Xây Dựng' bởi NhoEm0702, 04/05/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. blue_onelove

    blue_onelove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2003
    Bài viết:
    171
    Đã được thích:
    0
    Chó.....
    ôi sao đời không như ước mơ...!!!
  2. Twins_of_VIP

    Twins_of_VIP Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/04/2002
    Bài viết:
    1.341
    Đã được thích:
    0
    Cái này của Angel 13 viết trong lúc ...
    Những điều vớ vỉn...
    Hôm nay, thứ.. ngày.. tháng....
    Hờ, mệt chết đi được. Nắng, gió, bình yên, tĩnh lặng, nghe trái tim nhẹ thênh và mình muốn... được bay lên quá. If I could fly của Helloween đúng tâm trạng ghê. Hix, mình... kiểu này lại chết mí anh chàng cao, gầy, manly, tóc dài phong trần đó mất thôi... Ấn tượng lần đầu tiên xem videoclip trong RFC, ngồi với chị, giọng ca trong veo của vocal, rất đặc biệt. Hình ảnh với gam màu trắng, xanh đen tạo cảm giấc mềm mại nhưng bí ẩn và đặc chất Rock trộn lẫn. Con đại bàng xòe rộng đôi cánh, ôm lấy bầu trời... "the king of the sky", uhm, đúng quá!... Mình cũng muốn được "see the world through my eyes" như thế quá.
    No fear, no pain
    Nobody left to blame
    I''ll try alone
    Make destiny my own
    I learn to free my mind
    Myself I now must find
    Once more
    Once more
    Không còn sự sợ hãi hay đau khổ, dù chỉ còn một mình, tôi cũng vẫn sẽ cố gắng. Đại bàng luôn giương cao đôi cánh của mình, một mình giữa bầu trời bão giông đấy thôi. Càng giông bão, Đại bàng càng cất cao đôi cánh hướng về phía trước để bứt phá, thoát ra khỏi sự hiểm nguy. Mình thích cái hình ảnh ấy quá!.. Tìm lại được chính mình. Ước gì mình cũng như chú đại bàng kia nhỉ? Tự do, thong dong, thoải mái, cảm giác tự tại chiếm đến từng tế bào. Vượt qua tất cả, bỏ lại sau lưng khó khăn và khốn khổ, lẫn nỗi đau. Đủ can đảm để đối diện với những gì chông gai nhất...
    If I could fly
    Like the king of the sky
    Could not tumble nor fall
    I would picture it all
    If I could fly
    See the world through my eyes
    Would not stumble nor fail
    To the heavens I sail
    If I could fly
    Mà, mình thì làm sao bay được. Nhưng, nếu sau này có tiền thì mình sẽ mua hẳn một cái máy baychuyên dụng, tha hồ mà thu cả thế giới vào trong tầm mắt. Nhưng, đó vẫn chỉ là từ "nếu", cuộc sống đem đến cho mỗi người để ao ước rồi tiếc nuối. Mình, ko muốn "nếu", mình muốn thực hiện được điều đó. Giờ bắt đầu bằng những gì bình thường nhất. Đúng không?
    Hix, chị bảo fan Power đứa nào cũng dễ thương, mạnh khỏe và trong sạch, đáng yêu hết... Giời, manly nữa chứ. Chả bít được, có điều thấy cũng đúng. Hình như những nhận xét của chị luôn gần như là chân lí rồi, ko sai đi đâu được. Chả trách sao mình quí chị đến thế. Giờ, nhớ chị quá. Muốn được ngồi ở góc quán cafe, nghe nhạc với chị quá. Chị mê gì nhỉ? À, Slayer, mình biết rõ. Còn có To die for và Ebony tears và lẫn cả Scorpion... Mình cũng đang tập tành nghe những band đó, bắt đầu từ những bài ruột của chị... Nhớ chị quá, chị ơi!
    So here I am
    In solitude I stand
    I''ve got dreams inside
    I need to realize
    My faith has grown
    No fear of the unknown
    No more
    No more
    Uhm, hôm sau vào sẽ lại đi cafe để nghe lại lần nữa. Mà not alone, chắc sẽ có ông anh, có anh 4 mắt. Chắc thế, mình sẽ mời cơ mà... My faith has grown. Niềm tin của mình đang lớn lên, mình sắp có lại niềm tin trong trẻo của mình ngày trước...
    Nhà vắng tanh, bố mẹ đi làm cả. Nhưng cảm giác một mình trong ngôi nhà của chính mình thấy an tâm hẳn. Khác hẳn khi mình ngồi một mình nơi cửa hông phòng trọ, rồi nghe giọng của GraveWorm gầm gừ trong cổ họng. Chợt nhớ đến thèng bạn, giờ hắn đang làm gì nhỉ? À, chắc đang học chăm chú, rồi chiều sẽ lại vác cặp lên RFC để chỉnh nhạc. Nhớ hồi trước mình với hắn ngồi đối diện nhau trong quán, nghe Fear of the dark do GW cover lại, cùng gật lắc đến độ đầu va cốp vào nhau rồi ngoạc miệng ra cười... Đã qua rồi thời gian đó, qua rồi những lần ngồi lặng im nghe nhạc, nhìn nhau và thấu hiểu. Nhưng mình ko hối tiếc, thời gian đó mình đã làm tất cả và có được tất cả, sự thấu hiểu và cảm thông. Thế là đủ cho một tình bạn... Thời gian đã qua thì không bao giờ trở lại, chỉ có thể nắm bắt được điều hạnh phúc khi cuộc sống mang đến một cách lặng lẽ thôi.
    Òa, nắng ghê nhỉ? Nóng nực thật. Tự dưng lại thèm nghe cái chất giọng khàn đục của Ebony tears. With tear in my eyes, mình phải đòi chị cái đĩa 98 mới được. "I respect the world you live in but i don''t believe in it". Cảm nhận rõ lắm cái nỗi đau đớn thống khổ, sự daydứt và dằn vặt của người con trai trong bài hát đó. Còn gì ngột ngạt và bức bối hơn không? "Tôi trân trọng thế giới em đang sống, nhưng tôi không tin vào nó". Thế đấy, trân trọng vì cái thế giới đó có em, có người con gái tôi yêu mến. Còn tôi chẳng thể nào tin được vào thế giới đó, tôi, đang ở thế giới khác với em. Xa vời quá, ko thể nào với tới được... Òa, cũng giống mình với thèng bạn mình bây giờ quá. Thế giới nó đang sống chắc là yên bình và hạnh phúc lắm, mình hi vọng điều đó nhưng mình không tin... Heaven, ôi trời ơi!
    "Cuộc sống là gút thắt của tất cả những vòng tròn không bao giờ công bằng, hết lớp này đến lớp khác. Nếu như có gì đó khác đi thì cuộc sống sẽ biến thành Thiên Đường rồi" <- this is the life. Có ai đó đã nói với mình điều đấy nhỉ? Có lẽ thế nên sẽ ko trách móc cuộc sống này nữa, vì có trách móc thì sẽ được gì hơn. Cũng như nếu khóc thì có được gì đâu, ngoài đổi lại ánh mắt thương cảm của những người xung quanh mình. Thế thôi. Cứ cười và ngẩng cao đầu mà sống, đừng mong chờ điều gì ở cuộc sống đem đến. Hãy nắm giữ cuộc sống của mình bằng chính đôi bàn tay của mình thôi. Nhưng điều đó có vẻ khó khăn và hơi quá sức đối với nhiều người. Maybe có cả mình trong đó. Tệ thật!... Hà hà... nghe Farewell để củng cố lại niềm tin vậy... To die for chơi hay quá, giọng ca sĩ nữ trong quá, dễ thương nữa chứ. Một giọng ca dễ thương, haha... mình đã từng cười với chị khi tìm ra lời khen đó... Vui thật... Chà, ấm áp. Ặc, mình lại sến điên lên rồi. Thôi. Nghe SYG cũng được, chất giọng the thé, VN mình chơi nhạc cũng tốt chứ nhờ?... Nhưng mình thích bài số 8 hơn bài số 2. Thế mà lần nào vào quán cũgn nghe bài số 2 do... ngừi khác yêu cầu, có lẽ vì do chất nhạc dân tộc đậm nét hơn. Nhưng bài số 8 phối nhạc hay hơn... Thôi, cứ nghe hết cả 2 bài, đòi hỏi hoài, hấp thiệt!...
    Giờ mình đang mong gì nhỉ? Ngồi ở góc quán, nghe nhạc ư? À, nơi đó có ai ngồi thế mình ko nhỉ? Có gì khác không nhỉ? Chắc ko, vì thiếu mình thì cũng chả ảnh hưởng gì đến hòa bình.. của quán cả. I''m nothing chăng? Ặc, đừng đùa chứ. Mỗi người sinh ra đã hv somethings rồi. Dù được đời mỉm cười chào đón hay hất hủi thì cũng đã là one person rồi... Nothing sao được cơ chứ? "Được sống đã là một điều hạnh phúc" thế thì đòi hỏi gì hơn, phải cám ơn cuộc sống chứ! Vì đau khổ hay bất hạnh thì cũng đã được sống. Uh, nhờ! Giờ mình cũng mới nghiệm được điều đó... Mình ko mong điều gì nữa. Mình sắp tìm lại được chính mình. Mình ko quan tâm, thờ ơ với tất cả. Cứ sống cho mình đã, lầy lội hay thanh cao thì cũng phải nắm giữ cuộc sống của chính mình. Còn lại thì... Let it be... That''s enough...
    "Con bé đứng ở ban công, ngửa mặt lên nhìn bầu trời sao, gió mát lạnh giữa đêm khuya táp vào mặt, rối bung cả tóc. Giọng hát trong trẻo vang lên, Cô gái đến từ hôm qua của Trần Lê Quỳnh"... Thời gian không bao giờ trở lại, chỉ có bản thân lặp lại những gì của ngày xưa cũ thôi. Đã qua là sẽ quên, ko bao giờ níu giữ. Mình vốn thế...
    "Tình Yêu đầu trôi qua dư âm để lại, và nếu thuộc về nhau em sẽ trở lại...". Nếu hoài, thực tế mà sống đi. Nào, cười lên, rồi, ngẩng cao đầu lên, rồi, cứ thế mà sống. Xong!... Òa, chắc là sẽ Fly thật, nhưng trong cái khoang máy bay ngột ngạt chết đi được. Làm gì có cái cảnh lãng mạn như trong If I could Fly cơ chứ? Cannot see the world, chỉ toàn mây với nắng. Hết!... Phù, mình sẽ bay, I can fly without wings..."
    Cuộc đời này dù ngắn, nỗi nhớ quá dài. Và cũng đã đủ lớn, để mong trẻ lại như ngày hôm qua"...


    Tốt nghiệp đại học, Lý lich rõ ràng, Sức khỏe tốt. Công việc ổn đinh. Nhưng ...vẫn độc thân
  3. Twins_of_VIP

    Twins_of_VIP Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/04/2002
    Bài viết:
    1.341
    Đã được thích:
    0
    Đây là của Rockgirl13 viết cho mối tình đầu...
    November Rain - lời chia tay trong mưa
    When I look into your eyes
    I can see a love restrained
    But darlin'' when I hold you
    Don''t you know I feel the same
    Lần thứ bao nhiêu em nghe November Rain em cũng không nhớ được nữa. Em vẫn thường bảo trong những bài của G&R, em ghét nhất NovemberRain và hiếm khi nghe nó, và em tự hào nói điều đó với anh. Chỉ vì, em ghét cái cảm giác đến nhức nhối, đến đau khổ tột cùng khi mất đi người mình yêu quí... Thế mà, hôm nay, giờ này, em lại ngồi nghe NovemberRain để rồi thấy lòng mình đau đáu về tận nơi đâu đó, trong tận sâu của trái tim, tận sâu của con bé kiêu ngạo đầy tự tin là mình, em thấy trái tim mình nhỏ giọt và âm ỉ đau...
    ''Cause nothin'' lasts forever
    And we both know hearts can change
    And it''s hard to hold a candle
    In the cold November rain
    Em vẫn còn nhớ, nhớ rất rõ ngày mưa tầm tã, em đội cả mưa, cả bụi lẫn khói xe để chạy như bay về nhà vì nghĩ rằng anh đang dầm mưa trước cửa chờ em. Nhưng rồi khi em run lập cập phone cho anh, chỉ được nghe một câu trọn vẹn: "mưa to wá nên anh về nhà luôn". Tự nhiên nghe mưa thấm vào tận sâu cái tôi to tướng của em và rồi tạo thành những dòng nước chảy dài trên má bắt đầu từ đôi mắt... Anh vô tâm thật và NovemberRain lại làm em nhói lòng, day dứt đến khôn cùng...
    We''ve been through this auch a long long time
    Just tryin'' to kill the pain
    But lovers always come and lovers always go
    An no one''s really sure who''s lettin'' go today
    Walking away
    Đã qua tháng 11 rồi anh nhỉ? Wa rồi cái ngày nước mắt em hoà với mưa thành một. Vẫn NovemberRain, vẫn thấy lòng day dứt giữa nhớ và quên, giữa yêu và trách móc, nhưng nỗi đau hình như thấm sâu hơn, ngột ngạt, nghẹn ngào...
    If we could take the time
    to lay it on the line
    I could rest my head
    Just knowin'' that you were mine
    All mine
    So if you want to love me
    then darlin'' don''t refrain
    Or I''ll just end up walkin''
    In the cold November rain
    Do you need some time...on your own
    Do you need some time...all alone
    Everybody needs some time...
    on their own
    Don''t you know you need some time...all alone
    I know it''s hard to keep an open heart
    When even friends seem out to harm you
    But if you could heal a broken heart
    Wouldn''t time be out to charm you
    Sometimes I need some time...on my
    own
    Sometimes I need some time...all alone
    Everybody needs some time...
    on their own
    Don''t you know you need some time...all alone
    Tiếng riff guitar ở đoạn cuối làm tan ra tất cả mọi điều. Nhưng ko còn nước mắt, chỉ còn ở em nụ cười thản nhiên đầy cay đắng. Cũng như em cuồng nhiệt yêu anh và lạnh lùng đến tàn nhẫn với mình khi yêu anh...
    Em chẳng biết sự tột độ của nỗi đau phá tan tất cả những gì kiềm nén của người ca sĩ ấy có giống em kô? Em cũng chẳng biết. Hôm nay không mưa, em vẫn gặp anh, vẫn cười, nụ cười ngạo mạn thản nhiên thường trực vốn có của mình. Nhưng anh đâu biết rằng trong em NovemberRain đã rạch thêm một vết thương vào vết thương vẫn chưa kịp lành, khoảng lặng trong em trùng lắp với khoảng lặng trong bài hát... một khoảng lặng đủ để làm đau em thêm một lần nữa nếu chỉ cần anh nhìn thật sâu vào mắt em và hỏi : Em có còn yêu anh không?
    And when your fears subside
    And shadows still remain
    I know that you can love me
    When there''s no one left to blame
    So never mind the darkness
    We still can find a way
    ''Cause nothin'' lasts forever
    Even cold November rain
    Don''t ya think that you need somebody
    Don''t ya think that you need someone
    Everybody needs somebody
    You''re not the only one
    You''re not the only one...
    NovemberRain trời vẫn mưa, và mãi mãi với thời gian, vẫn luôn có hình ảnh một con bé đội mưa, chạy xe như bay trên đường ướt lẹp nhẹp và sau đó ngốc nghếch khóc cho mối tình đầu mãi mãi ra đi. Và em vẫn mãi ghét NovemberRain, mãi mãi....


    Tốt nghiệp đại học, Lý lich rõ ràng, Sức khỏe tốt. Công việc ổn đinh. Nhưng ...vẫn độc thân
  4. Twins_of_VIP

    Twins_of_VIP Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/04/2002
    Bài viết:
    1.341
    Đã được thích:
    0
    Cái này thì rõ là của Your Smile gửi cho NhoEm0702 đấy:
    Một chiều buồn rũ...
    SG vẫn cái nóng hừng hực, cái nóng như muốn làm tan đi những thứ dưới tầm nắng của nó. Hầm hập như người bị sốt. Thèm se se một chút lạnh của HN, thèm nghe tiếng ai đó cười, nụ cười rất trong, nhẹ không kém. Phảng phất đâu đây, ngây ngây cái buồn rất lạ, kì dzị. Chiều bớt nắng, thèm ghê, một chút gay gắt của nắng hè đến lạ lùng... Có lẽ trái tim trống toang đang thèm một chút cảm xúc để gợi nhớ quá khứ. Không, không phải là Rock với tiếng guitar như quất thẳng vào vết thương trong tim. Ko, không thể nào là Rock được, thế thì là cái gì nhỉ? Nó lôi cái đĩa Rock đang gào ầm ĩ trong máy ra vứt xoạch lên bàn một cách không thương tiếc. Mất thêm một ít thời gian để cái sự dùng dằng giận dỗi trong mình nguôi đi, nó bật list nhạc mp3, click vào bài Hạ Trắng. Nhạc vang lên buồn buồn, giọng Khánh Ly vang lên buồn buồn, cả lời hát cũng buồn buồn. Buổi chiều nhập nhoạng tối chìm hẳn vào trong nỗi buồn như như một tiếng thờ dài thật nhẹ đang lẩn khuất trong không khí. Mọi thứ bỗng dịu và lặng đến không ngờ...
    Gọi nắng
    Trên vai em gầy
    Đường xa áo bay
    Nắng qua mắt buồn
    Lòng hoa **** say
    Lối em đi về
    Trời không có mây
    Đường đi suốt mùa
    Nắng lên thắp đầy
    Thật lạ!
    Nó đã nghe Hạ Trắng đến lần thứ bao nhiêu rồi nhỉ? Thế mà mỗi lần nghe lại, với một tâm trạng khác, nó lại cảm nhận được thêm một điều mới mẻ. Cái cộng hưởng của tâm trạng làm trái tim thấp thỏm trầm hẳn xuống, giọng của Khánh Ly da diết quá. Như đang thổn thức, như đang tiếc nuối hộ nó. Đúng không? Chỉ có Khánh Ly, vâng, chỉ Khánh Ly mới thả được cái hồn vào trong nhạc của Trịnh. Và vỡ bung ra vào tâm cảm của người nghe. Rũ buồn!... Nó nhắm mắt lại, nếu đây là fòng riêng của nó, nó sẽ ko ngần ngại tắt wách điện đi, chìm hẳn vào trong cái bóng tối mờ mờ, có lẽ mọi điều sẽ tuyệt vời hơn.
    Gọi nắng
    Cho cơn mê chiều
    Nhiều hoa trắng bay
    Cho tay em dài
    Gầy thêm nắng mai
    Bước chân em về
    Nào anh có hay
    Gọi tên cho nắng
    Chết trên sông dài
    Nó thấy ngợp thở. Nhẹ quá, da diết quá. Bỗng dưng, nó thèm được vùi nhẹ đầu vào trong một vòng tay ai đó tìm kiếm cái cảm giác được ấp ủ, được trân trọng ghê gớm! Nhớ quá! Nó những tưởng trái tim đau sẽ không còn cảm nhận được điều gì nữa chứ? Nhưng không. Trái tim nó đang thổn thức, nỗi đau như đang được xoa dịu. Chỉ một thoáng thôi, nỗi buồn biến thành hư vô trong tâm hồn được xoa dịu bởi sự đồng cảm... Nó thèm được nắm tay ai đó, bàn tay dài mảnh khảnh, bàn tay nghệ sĩ. bàn tay nó gầy guộc, khẳng khiu, như những cành cây khô trơ ra. Chết lạnh!...
    Thôi xin ơn đời
    Trong cơn mê này
    Gọi mùa thu tới
    Tôi đưa em về
    Chân em bước nhẹ
    Trời buồn gió cao
    Đời xin có nhau
    Dài cho mãi sau
    Nắng không gọi sầu
    Áo xưa dù nhàu
    Cũng xin bạc đầu
    Gọi mãi tên nhau
    Tông nhạc đẩy nhanh thêm một nhịp, giọng như đang đuổi nhau từ câu này qua câu khác. Cái vội vã hình như một cách mơ hồ rồi tự dưng kéo dài ra, thả thêm một nốt cao trong trái tim đang sục đầy sóng của nó. Cảm giác như có ai đó đang chạy như bay đến bên nó theo giọng hát thiết tha của Khánh Ly. Nhưng không ai cả, chỉ có nó thôi, một mình... Tan vỡ hết rồi, không thể nào quay trở lại được. Nhói buốt!... Khàn đục! Giọng nó quấn vào giọng của Khánh Ly, đồng cảm thật!
    Gọi nắng
    Cho tóc em cài
    Loài hoa nắng rơi
    Nắng đưa em về
    Miền cao gió bay
    Áo em bây giờ
    Mờ xa nẻo mây
    Gọi tên em mãi
    Suốt cơn mê này...
    Buồn quá!
    Từng giọt buồn hình thành chậm rãi bào mòn trái tim thấp thỏm khắc khoải của nó. Cứ nhoi nhói, cứ buôn buốt, trời Sg không lạnh nhưng tâm hồn nó lạnh quá! Đau đến tận cùng... Xa ngái, ở nơi cách nó vài tiếng đồng hồ đấy, anh đang làm gì? Nó không biết và từ giờ không có quyền được biết. Chỉ biết rằng, nơi đó đang lạnh, không nắng gay như SG nó đang sống. Để tìm một chút nắng có lẽ cũng chỉ là mộng tưởng... Giọng Khánh Ly đã dứt trong tiếc nuối lâu lắm rồi thế nhưng nó vẫn còn nghe vang vang trong đầu... Dài theo nỗi nhớ, niềm đau, mãi mãi... Mắt nó ươn ướt, cay cay...
    "Bộp!". Nó mở bừng mắt ra, trước mặt nó, sếp nó đập tập hồ sơ lên bàn. "Làm việc đi! Ngồi đó mà mơ với mộng và nhạc với nhẽo!". Nó tắt nhạc, quay trở lại với hiện thực. Sợ quá! Suýt nữa thì nó để cho tâm hồn bị kéo phăng đi luôn. Day dứt buồn vẫn loang loáng, thấm đẫm trong mắt nó, hằn lên cái nhìn thăm thẳm sâu đến ngút ngàn. Trời đã tối thật rồi... Chốc nữa, có khi nó lại bỏ học một buổi để lang thang mất thôi...


    Tốt nghiệp đại học, Lý lich rõ ràng, Sức khỏe tốt. Công việc ổn đinh. Nhưng ...vẫn độc thân
  5. akid

    akid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/01/2004
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Tui rất thích bài "Heal the world" của Micheal Jackson. Phải công nhận bài này nghe phê không chịu được. Ổn về cả nhạc lẫn lời luôn.
    " Heal the world
    Make it a better place
    For you and for me
    And the entire human race
    There are people dying
    If you care enough
    For the living
    Make a better place
    For you and for me"
    Siêu ý nghĩa luôn, hát cho thế giới, hát cho mỗi người, cho bạn, cho tôi (cho người yêu của tui luôn nưa chứ ).
    Tui yêu thích bài này đã 5,6 năm rồi, đến giờ đó vẫn là bài hát number 1 của tui.
  6. BuiCamVan

    BuiCamVan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2003
    Bài viết:
    999
    Đã được thích:
    0
    Lần đầu tôi nghe bài hát ấy, là từ khuôn miệng phụng phịu, từ đôi môi hờn dỗi của nhỏ bạn. Tựa đầu trên vai nó, thốt nhiên giai điệu mê mải của bài hát ấy vang lên:

    Cài then tiếng khóc của em bằng đôi môi anh
    Bàn tay lã chã trày xước nụ gai đớn đau
    Về đi anh...ừ hư...
    Ngày dài cả hơn một mùa
    Cài then em...ừ hư....
    Cài những ngón tay trầy xước của em bằng anh..
    ..............
    Có gì đó, như bàng hoàng, như hẫng hụt oà ngập trong lòng. Lúc ấy, bóng nắng đổ triền miên trên da, trên tóc...rát bỏng...Một lần hiếm hoi cả tâm hồn và thể xác mình cùng hoà chung một cảm giác.
    Rát và xót xa
    Không lâu sau đó, tôi mua đĩa Nhật thực của Trần Thu Hà về nghe. Và lần này, một khung cảnh khác, một giọng hát khác...Những cảm nhận của tôi cũng khác.
    Những nốt nhạc da diết, quấn quýt, tựa như những nhành leo chới với bám mình trên tường rào. Nồng nàn và mãnh liệt, nhưng cũng thật mảnh dẻ, yếu ớt. Không còn cái nóng bỏng hôm nào, thay vào đó là cảm giác về một sự yếu đuối, một sự vấn vít của khát khao thương yêu.
    ...Dệt tầm gai..í...à...
    ...Dệt tầm gai...í..a...
    ......
    ...Về đi anh...
    ...Về đi anh...
    ......
    Những mảnh dệt tầm gai cứ trải mãi ra trong tâm tưởng, những mảnh nhớ, mảnh thương, mảnh yêu, mảnh khát...
    Và anh thì mãi chưa về. Anh cứ xa tít tắp ngoài tầm em với, anh như áng mây lung linh trên tầng cao thẳm, hiện hữu mà nhạt nhoà...và cánh tay em thì như cành leo mảnh dẻ, yếu ớt...mãi mà không vươn tới...
    Trầy xước, rướm máu...gai cào em buốt nhói...trên tay...và trong tim...
    Người ta thường thích một bài hát nào đó, đơn giản là vì tìm thấy trong đó đôi chút chuyện của mình. Có nghĩa là những bài hát ấy, sống được là nhờ cảm xúc của người nghe. Còn Dệt tầm gai, hình như ấy là một thể sống tự thân. Nó lôi cuốn người nghe vào dòng xúc cảm của nhạc sĩ, của thi sĩ và của ca sĩ. Dẫu cho họ chưa từng yêu đến thế, chưa từng mê say một điều gì như thế.
    ___________
    Tặng akid bài viết này, đã lâu rồi tớ muốn viết một chút gì đó về bài hát này. Nhưng ngồi vào bàn lại thấy thật khó viết thành lời. Cho đến hôm nay, tự nhiên lại có hứng
    Nhưng topic này có hơi trùng với Tình yêu qua những bản tình ca không nhỉ?




    Nắng có thương người tóc phai màu...Xin nắng đừng về giữa trưa hè...
    Mưa có thương người mắt hoen lệ...Mưa nhớ bay xa, bay xa?
    Gió có thương người áo phai màu...Xin gió căng buồm gió đưa thuyền...
    Cây có đau vì lá xa rời...Cây nhớ vươn cao xanh tươi?.
  7. akid

    akid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/01/2004
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Heh, thứ nhất: xin cảm ơn chị BuồnCấmVận rất nhiều vì đã tặng riêng em bài viết đó (khá hay)
    Thứ 2: sorry vì em là lính mới nên không rõ rằng đã có 1 chủ đề tương tự (nhưng đây không phải là cố tình câu bài đâu nên đừng xoá chủ đề của em đi nha). Nhưng chủ đề hay vậy mà lại ở tít sau thì ....buồn.
    Thôi thì thêm vào cho mở rộng 1 chút vậy . Mọi người có thể gửi ý kiến bình luận (chê hay ghét đều ok hết) về cả bài hát lẫn ca sĩ thể hiện luôn (heh, sáng tạo ).
    All right?
  8. wawawa

    wawawa Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    06/11/2002
    Bài viết:
    4.866
    Đã được thích:
    0
    Mình nghe mấy bài Ngọc Khuê hát, thấy tê tê, nên đi kiếm may kiếm được. Mời bà kon cùng thưởng!
    http://www.12a1chuyentb9598.com/Music/NgocKhue/chuonchuonot_ngockhue_leminhson.mp3
    [​IMG]
    Đau đớn thay phận đàn bà
    Dẫu hơn hai tuổi vẫn là phận em​
  9. bee2a

    bee2a Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/08/2003
    Bài viết:
    1.024
    Đã được thích:
    0
    It''s Hard To Say Goodbye Lyrics
    Celine Dion - Paul Anka
    There''s something in your eyes that''s far too revealing
    Why must it be like this a love without feelin''
    Something is wrong with you I know
    I see it in your eyes
    Believe me when I say
    It''s gonna be okay
    I told you from the start I won''t be demanding
    I won''t be demanding
    If you have a change of heart I''ll be understanding
    I''ll be understanding
    When love becomes a broken heart and dreams begin to die
    Believe me when I say
    We''ll work it out some way
    I''ll never try to hold you back
    I wouldn''t try controlling you
    If it''s what you want
    It''s what I want
    I want what''s best for you
    And if there''s something else that you''re looking for
    I''ll be the first to help you try
    Believe me when I say
    It''s hard to say goodbye
    We''ve lost that loving touch we used to feel so much
    I try to hide the truth that''s in my eyes
    The love without feeling
    But when I feel we''re not in love, I know I''m losing you
    Believe when I say
    We''ll work it out some way
    I''ll never try to hold you back
    I wouldn''t try controlling you
    If it''s what you want
    It''s what I want
    I want what''s best for you
    And if there''s something else that you''re looking for
    I''ll be the first to help you try
    Believe me when I say
    It''s hard to say goodbye
    Don''t say goodbye
    If it''s what you want
    It''s what I want
    I want what''s best for you
    I''ll never try to hold you back
    I wouldn''t try controlling you
    If it''s what you want
    It''s what I want
    I want what''s best for you
    And if there''s something else that you''re looking for
    I''ll be the first to help you try
    Believe me when I say
    It''s hard to say goodbye
    I''ll never try to hold you back
    I wouldn''t try controlling you
    If it''s what you want
    It''s what I want
    I want what''s best for you
    And if there''s something else that you''re looking for
    I''ll be the first to help you try
    Believe me when I say
    It''s hard to say goodbye
    Cười là nước mắt khô không lệ
  10. Twins_of_VIP

    Twins_of_VIP Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/04/2002
    Bài viết:
    1.341
    Đã được thích:
    0
    Trái tim sắt_Atomega
    Một chuyện buồn.Em nói thế.Em kể.Và em khóc.Em hỏi tôi em phải làm sao?Tôi không thể trả lời.Nhưng tôi lại nhớ đến một bài hát,mà trước đây tôi cũng hay..gặm nhấm cho chuyện của...mọi người.Và em bắt tôi bật bài hát ấy lên vì em đã nghe ở chỗ tôi nhiều lần.Tôi thật sự không muốn,vì biết em nghe buồn hơn.Nhưng không thể nói lời từ chối em...
    Ta chiatay nhau mùa đông buốt giá
    Ta lưu luyến trao nhau nụ hôn thề vội vàng
    Nơi nao phương xa nào em nhớ chăng
    Hoặc đã lãng quên tình cũng như là phôi phai
    Biển đời vây quanh buông theo tiếng goi
    Đêm đen buông lưới và đánh mất đi tình yêu
    Lang thang trong đêm mưa...
    Bao năm chia xa chợt ta gặp lại
    Nhưng em đã quên tôi chợt làm ngơ thật vội vàng
    Bao đêm suy tư nào ai có hay
    Hoặc đã lãng quên tình cũng như là phôi phai
    Chuyện tình mong manh
    Buông theo tiếng gọi
    Đêm đen bủa lưói và đánh mất đi tình yêu
    Lang thang trong đêm mưa
    Và nàng lạnh lùng tựa trái tim sắt
    Trái tim sắt..........
    Em từng nói với tôi em không thích Rock.Em nói với tôi lời bài hát của Atomega như..chập chập,chắp vá.Tôi đã từng gân cổ cãi lại em,hai đứa suýt...to chuyện.Nhưng lúc gay cấn nhất thì em lại...cười.Em nói đụng trúng mạch là tôi như...lên đồng.Tôi phì cười.Vậy là huề.Và lần sau thì vẫn cứ mắc mưu em....
    Tôi cứ nhớ về em như vậy.Thế mà đứa hồn nhiên,lém lỉnh như em,đang co ro ngồi đây,và nghe Rock của tôi,nghe Atomaga.."rền rĩ" .Tình cảm có thể thay dổi con người nhanh chóng như vậy sao?Và có những con người mang"trái tim sắt"thật ư?
    Thật ngô nghê khi tôi tự hỏi mình như thế.Tôi biết rõ câu trả lời rồi mà.
    "Biển đời vây quanh buông theo tiếng goi
    Đêm đen buông lưới và đánh mất đi tình yêu"
    Em cứ repeat lại mãi,cứ chìm đắm trong bài hát như là một cách gặm nhấn nỗi đau của em.Tôi muốn tắt đi nhưng sợ em hụt hẫng.Lúc này,mọi lời an ủi của tôi có lẽ chả giúp em được gì.Và tôi lại chìm giữa ngô nghê..


    Tốt nghiệp đại học, Lý lich rõ ràng, Sức khỏe tốt. Công việc ổn đinh. Nhưng ...vẫn độc thân

Chia sẻ trang này