1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tình yêu qua những bản tình ca !!!

Chủ đề trong 'ĐH Xây Dựng' bởi NhoEm0702, 04/05/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. bee2a

    bee2a Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/08/2003
    Bài viết:
    1.024
    Đã được thích:
    0
    Torn between two lovers
    There are times, when a woman, has to say what''s on her mind
    even though she knows, how much it''s gonna hurt
    Before I say another word, let me tell you, I love you
    let me hold you close and say these words as gently as I can
    There''s been another man that I''ve needed, and I''ve loved
    but that doesn''t mean I love you less
    and he knows he can''t posses me and he knows he never will
    there''s just this empty place inside of me, that only he can fill
    Torn between two lovers
    feeling like a fool
    loving both of you, is breaking all the rules
    Torn between two lovers
    feeling like a fool
    Loving both of you, is breaking all the rules

    You mustn''t think you''ve failed me, just because there''s
    someone else you were the first real love, I ever had
    And all the things I ever said, I swear they still are true
    for no-one else can have a part of me, I gave to you

    Torn between two lovers
    feeling like a fool
    loving both of you, is breaking all the rules
    Torn between two lovers
    feeling like a fool
    Loving both of you, is breaking all the rules

    I couldn''t really blame you, if you turned and walked away
    but with everything I feel inside, I''m asking you to stay
    Torn between two lovers
    feeling like a fool
    loving both of you, is breaking all the rules
    Torn between two lovers
    feeling like a fool
    Loving both of you, is breaking all the rules
    Torn between two lovers
    feeling like a fool
    loving both of you, is breaking all the rules
    Torn between two lovers
    feeling like a fool
    Loving both of you, is breaking all the rules
    Đã bao h, bạn phải lựa chọn giữa 2 người mà bạn cũng yêu, cùng cần cho cuộc sống của ban chưa . Một người bạn của tôi đã nói, tình yêu thì chỉ có 1 nhưng cái giống tình yêu thì có cả tỉ cái . Điều mà bài hát đã nói được, đó là sự phân vân lưỡng lự của những người con gái . Ko thể xác định rõ đâu là người mình cần và yêu nhất trong cuộc đời . Khi sóng gió nổi lên, khi cuộc sống đầy những khó khăn, tạo nên cho con người ta cảm giác cần dựa vào ai đó, nương tựa vào ai đó,dù người đó không phải là người mình yêu thương đến cháy lòng . " Trước khi em nói điều đau đớn nhất hãy để em ôm anh thật chặt, và nói rằng :"em yêu anh". Nhưng có 1 người đàn ông khác mà em cần và em yêu nhưng nó ko cùng nghĩa rằng em yêu anh it hơn người đó"
    Đâu là tình yêu đích thực, khi cuộc sống vất vả dễ làm người phụ nữ sa vào vòng tay người khác, đâu là người con trai trong trái tim bé nhỏ của những cô gái . Đứng giữa những sự lựa chọn, anh này, anh này . Đâu phải là em ko yêu, mà là em ko thể lựa chọn và phân biệt được cái gì là tình yêu và cái gì là cái giống tình yêu ." I couldn''t really blame you, if you turned and walked away but with everything I feel inside, I''m asking you to stay". Who r you ?
    Cái người kia chỉ là CẦN thôi, mà người ta chỉ Cần khi người ta yếu đuối, người ta thiêu . Khi người ta mạnh mẽ lên, người ta sẽ kg cần nũa . Còn người mà em YÊU thì e sẽ luôn luôn cần, lúc e mạnh hay yếu, luc e vui hay buồn
  2. kemtuoi

    kemtuoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2003
    Bài viết:
    40
    Đã được thích:
    0
    How Do I Live - (Trisa YearWood)
    Có một ngày, của ngày hôm qua. Em ngồi với cái monitor màn hình nhấp nháy thứ ánh sáng xanh nhạt. Thứ ánh sáng mà bình thường em vẫn bảo là màu bệnh hoạn. Thế nhưng, ngày hôm đó, thứ ánh sáng đó đối với em như một màu sắc dịu kì nào đó mà em có được. Thật dịu dàng, và thật dễ chịu, bởi bên cạnh em có anh... Và nghe How do I live. Nghe dấy lên trong lòng một cảm giác thật lạ, thật mềm, hơi nao nao. Rồi cười thật hạnh phúc, khi anh send cho em dòng lyric "If I had to live without you - What kind of life would that be...". Thấy đời thật dịu ngọt...

    Và ngày hôm nay. Em ngồi với bạn em. Vô tình, giai điệu của How do I live mượt mà cất lên, như từ một nơi nào đó sâu thẳm trong hồn của em đang òa khóc. Vẫn là How do I live. Vẫn là những lời lẽ tự sự ngọt ngào ấy. Nhưng bên em không còn anh. Không còn cười được nụ cười hạnh phúc. Chỉ thấy lòng toàn bão giông. Chứ chầu chực, cứ đe doạ tâm hồn em dậy sóng... Em đã sống như thế nào? Anh có biết không? Chắc không. Bởi lẽ anh không còn quan tâm đến em nữa. Thậm chí, với anh, em gần như không còn tồn tại. Nếu có, cũng chỉ là trong memory. Memory. Nghe sao mà chua xót thế?...

    Cậu bạn ngồi nhìn em thật lâu rồi bảo "nét mặt cậu đặc biệt lắm. Nhìn càng lâu càng thấy hay hay". Thì là hay hay. Em biết. Không chỉ là ở nét mặt, mà còn ở cả những gì em có và em thể hiện ra. Bao nhiêu người nhìn thấy điểm hay hay ở em. Bao nhiêu người nhận thấy. "Cảm giác cậu hơi mỏng manh, sợ chỉ nắm lấy thôi thì sẽ tan biến mất. Làm cho người ta chỉ muốn nhìn ngắm và cẩn thận giữ gìn". Có rất nhiều người con trai nói với em điều ấy. Nhưng, trong số đó không có anh. Và chỉ tiếc lại không phải là anh... Thấy lòng trống toang...
    How do I, get through one night without you
    If I had to live without you
    What kind of life would that be
    Oh and I, I need you and my arms need you to hold

    Em đã từng bảo "I need you and my arms need you to hold". Anh đã bảo em nhắm mắt lại, cứ nhắm mắt lại, sẽ nhìn thấy anh bên cạnh em. Thậm chí, sẽ có được cảm giác anh đang ôm em. Thật chặt... Thì vẫn là cảm giác được ôm thật chặt. Nhưng chỉ là cảm giác. Chỉ là trong trí tưởng tượng mà thôi. Hiện thực, điều đó đã không còn có cơ hội để đến với em nữa. Em không còn có được thêm, dù chỉ một lần, để được anh ôm em. Thật chặt...

    Chẳng hiểu tại sao? Mà giờ cũng đã ghét mình khi cứ phải đặt câu hỏi "Tại sao?". Ừ thì không tại sao cả. Chỉ đơn giản. Điều cần làm, thì nên làm. Thế thôi. Anh nhỉ? Em chẳng biết anh đã biết được cuộc sống "without you" như thế nào chưa? Còn em thì... có lẽ đã biết rồi. Cuộc sống, biến thành một con thuyền chòng chành giữa biển khơi bắt đầu nổi gió. Without you, without love. Chỉ đơn giản thế thôi. Ko còn nói những lời yêu thương đầu môi nhưng xuất phát tận đáy lòng. Ko còn cảm giác mong nhớ, chờ đợi... Chỉ còn lại em, với trái tim trống toang, mệt mỏi... Còn anh?

    Your my world my heart my soul
    If you ever leave
    Baby you would take away everything, good in my life

    Có lẽ điều đó thật đúng. Quá đúng. Anh là cả thế giới của em. Thế giới của đứa con gái có trái tim yêu thương nồng nhiệt. Là lời nói, là tâm hồn. Tất cả những gì em có đều hướng đến anh. Hướng về anh. Để rồi khi mất đi thế giới đầy mật ngọt ấy. Em chuếnh choáng như bị say. Mãi ko dứt ra được. Mãi không thể nào bình thường lại được. Tất cả những điều tốt đẹp nhất, em dành cho anh, cũng theo anh, ra đi... Em, giờ sợ cả chính mình. Sợ chính mình cổ vũ, an ủi mình. Bởi cứ mỗi lần tự động viên, lại nhớ đến những lời động viên của anh. Những điều ngọt ngào, sao giờ lại trở thành những vết dao sắc bén đến thế? Cứ đâm vào tim em. Đau đến tê buốt mọi tế bào cảm giác... "take away everything, good in my life"... Cuộc sống của em, giờ cứ ảm đạm. Cứ trầm buồn. Cứ nhàn nhạt. Cứ thiếu thiếu. Cứ trống trống. Chẳng còn đủ sức để cảm nhận được điều gì tốt đẹp nữa... Em thấy mình bất lực với cả chính những cảm nhận của mình.

    Without you, there''d be no sun in my sky
    There would be no love in my life
    There''d be no world left for me
    And I, baby I don''t know what I would do
    I''d be lost if I lost you
    If you ever leave
    Baby you would take away everything real in my life

    Và những từ "Nếu" đã thành hiện thực trong cuộc sống. Thành sự thật trong sự lựa chọn và quyết định của anh. Em không kịp chuẩn bị tinh thần. Thành ra, trở nên ngớ ngẩn. Đến ngố nghinh. Đến ngốc nghếch... Ngày vẫn chào đón em bằng thứ nắng rát của mảnh đất nơi em sống. Nhưng trước mắt em, hình như mọi thứ đều mờ mịt. Thứ ánh sáng dù có rát bỏng đó, cũng không thể nào chạm đến được tới những khoảng tối mịt mùng trong tim em. Nơi mà giờ đây, không còn đủ sức để cảm nhận được yêu thương và quý mến. Cuộc sống như bị đứt đoạn ra, chia thành những mảnh có phần sáng tối không đều. Anh rời bỏ, mang theo anh phần ánh sáng dịu dàng và sáng trong. Để lại em với góc tối trong cuộc sống của mình. Mò mẫm, chập chững và vấp ngã... Mọi điều trở nên mông lung, trong bóng tối, trở nên mờ ảo và không thực tế. Thậm chí, với cả những niềm tin, lời động viên của mọi người dành cho em. Cũng thành như từ một cõi xa xăm nào đó đang vỗ về. Chỉ còn lại em với hiện thực phũ phàng. Thứ hiện thực luôn luôn tàn nhẫn, làm em cứ mãi lơ lửng. Lửng lơ. Not real...

    And tell me now
    How do I live without you, I want to know
    How do I breathe without you if you ever go
    How do I ever, ever survive
    "Hãy cho em biết, cuộc sống sẽ trở nên thế nào nếu như thiếu vắng anh. Em làm sao để có thể sống được, khi anh ra đi? Em thật sự rất muốn biết đến điều đó
    "... Và rồi em đã được biết. Không còn để trong lòng rồi tự hỏi mình nữa. Biết, để rồi đau. Biết, để rồi khóc. Biết, để rồi biết em phải sống đơn độc như thế nào khi không còn anh, không còn Tình Yêu của anh bên cạnh mình... Câu hỏi day day trong lòng. Sự dứt khoát của anh. Lạnh lùng. Em chới với. Bứơc hụt chân, rồi trượt dài. Rồi ngã sóng xoài. Chẳng còn anh đưa tay ra để giúp em đứng dậy nữa. Chỉ còn anh, với ánh nhìn dửng dưng và xa lạ. Chỉ còn anh, với con người khác. Không phải con người em đã từng dốc hết lòng ra để yêu thương... Hụt hẫng. Đau. Âm ỉ. Vỡ oà. Nước mắt. Thế giới trong mắt em cũng nhòa đi. Giá có thể nhắm mắt lại, ngủ một giấc. Tỉnh dậy và rồi quên hết đi. Quên cả anh. Quên cả Tình Yêu của anh. Quên đi những lời ngọt ngào. Và, giá có thể quên được cả em. Quên cả con bé đã yêu anh đó. Thì hay. Rất hay...

    Đêm buôn buốt dài. Không có lời thì thầm của anh bên cạnh. Không còn những gì dịu dàng bên cạnh. Không còn gì hết. Tự dưng. Thấy oán trách. Thấy thật sự muốn oán trách. Thật nhiều. Nhưng rồi, lại thôi. Thấy chẳng nên...

    If you ever leave
    Baby you would take away everything, I need you with me
    Baby ''cause you know that you''re everything good in my life

    Rõ ràng anh hiểu và anh biết rất rõ, anh có ý nghĩa như thế nào với cuộc sống của em. Thế mà anh vẫn quay lưng. Bình thản. Để lại em, với nụ cười hiu hắt chia đôi, với giọt nước mắt cứ hết sục sạo ngấm ngầm rồi trào tuôn... Anh biết hết. Hiểu rõ. Thế mà... Vẫn chẳng thay đổi được. Suýt nữa lại buột miệng hỏi tại sao? Em yêu anh. Và em cần anh trong cuộc sống của em. Anh là điểm tựa. Là chỗ dựa. Mà em nghĩ, sẽ chẳng bao giờ rời bỏ em. Nhưng rồi cũng đã rời bỏ... Chẳng còn gì. Thậm chí, dù chỉ là một tình bạn. Tự dưng thấy chát đắng ở miệng. Nhạt kinh khủng. Thấy lòng trống. Trống khủng khiếp... Cứ như mơ một giấc mơ dài, tỉnh dậy. Tất cả biến mất. Nhưng, lại không phải là giấc mơ. Mọi thứ đều biến thành ảo ảnh. Nhưng nỗi đau là thật. Thật đến cạn kiệt sức lực. Đến mòn mỏi tâm can. Đến nhói tận óc. Và trở nên, gần như vô cảm...

    Bạn bảo "Thành Ex-girl rồi đấy!". Vèo một phát, thành Ex-girl. Ko kịp gì hết. Kết thúc. Giản đơn. Chỉ có thế... Chạy lòng vòng quanh phố. Phố hun hút dài. Đêm hun hút sâu. Gió độc ác ví đuổi nhau, thổi ào qua phố. Thổi bụi vào mắt. Cay xè. Đêm bình yên của một ngày chưa kịp xa, đã trở mình thành nanh vuốt, vươn tay ra và chụp vào em. Nuốt chửng... Lòng cứ bảo "Quên đi. Sẽ ổn thôi". Nhưng... biết đến bao giờ?...

    Trời đêm cũng như muốn phản bội. Trở nên đen thẫm, tối đến mịt mùng. Đến ngút thở. Con hẻm vào nhà trở nên bé xíu. Bé đến mức làm em sợ. Sợ mình bị mắc kẹt giữa đường. Như đã mắc kẹt lại ở cánh cửa nhỏ xíu của ngày hôm qua và ngày hôm nay. Để rồi không trấn an được nổi chính mình. Để rồi chỉ muốn bỏ chạy. Chạy để rồi muốn ngã nhào vào một vòng tay ai đó đang luôn sẵn sàng để chờ đón em. Một ai đó. Nhưng chắc, chẳng phải là anh. Và sẽ không bao giờ là anh...

    "Gió ơi cho ta hỏi Tình Yêu là gì? Sao khi chia tay người ta đau khổ thế? Đêm ơi cho ta hỏi, nếu Tình Yêu sâu hơn cả trời đêm, thì tại sao vẫn lại cứ phải chia tay? Ngày ơi cho ta hỏi, có thấy người ta yêu có được nụ cười vui vẻ và hạnh phúc hơn không? Và nắng ơi cho ta hỏi, ta sẽ phải đón chào mỗi ngày mới như thế nào khi cuộc sống của ta đã thiếu mất đi phần quan trọng nhất?"... Sẽ chẳng có câu trả lời. Chỉ có câu trả lời duy nhất mà thôi. Thời gian sẽ cho biết tất cả. Thời gian. Ông thầy vĩ đại nhất trong tất cả những ông thầy. Cũng là thầy thuốc giỏi nhất trong tất cả những thầy thuốc... Ừ, thì cứ để chờ thời gian sẽ trả lời. Chờ thời gian chữa lành vết thương... Cũng như khi không còn cách nào để chạy trốn. Người ta sẽ phải gồng mình, căng dây thần kinh lên để sống... Trước cứ nghĩ "Được sống đã là một điều hạnh phúc". Nhưng giờ "Phải sống quả là một điều thật kinh khủng". Chỉ khác nhau có một chữ thôi, đã khác hoàn toàn. Cũng như chỉ với khoảng cách mỏng manh như sợi tóc thôi, đã không còn là của mình nữa... Không là của mình. Cũng không cần mình. Thế thôi. Và hết. Và kết thúc. Một kết thúc không có hậu... Ừ, thôi thì cứ an ủi, những gì ko trọn vẹn mới để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng. Và thời gian sẽ không phai mờ. Hi vọng. Ko phai mờ. Dù dẫu mãi chỉ nằm lại trong memory. Cũng được. Và, chỉ vậy thôi...

    How do I, How do I, Oh how do I live
    Và, anh đã cho em biết điều đó rồi. Phải không anh?
    Nhưng, anh ơi! Em vẫn mong cho anh sống hạnh phúc. Anh nhé!

  3. bee2a

    bee2a Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/08/2003
    Bài viết:
    1.024
    Đã được thích:
    0
    Giá em cũng có 1 nơi Bình yên như thế. Em tự nhủ với lòng mình. Đôi mắt cụp xuống, và cái gì cay cay cứ chạy trong đôi mắt.
    Bình yên một thoáng cho tim mềm
    Bình yên ta vào đêm
    Bình yên để đóa hoa ra chào
    Bình yên để trăng cao
    Bình yên để sóng nâng niu bờ
    Bình yên không ngờ
    Lòng ta se sẽ câu kinh bình yên
    Đó là một nơi huyễn hoặc và ko tưởng anh ah. Em luôn bị ám ảnh là mình sẽ không có được bình yên. Ngay cả khi ở trong vòng tay anh ấm nồng thế, nhưng em lại bị cuốn vào một thứ khác lo âu, hơn giận. " Bình yên không ngờ" anh nhỉ?
    Em từng muốn mình thả trôi tất cả, từng mong mình lang thang bềnh bồng như cơn gió, nhẹ nhàng rong chơi như đám mây, hồn nhiên như ngọn cỏ, nhưng hình như em sinh ra ko phải để làm gió làm mây, làm cỏ cây. Em là cơn bão lớn cuốn đi mọi bình yên trong lòng mình. Kể cả anh......
    Em bấu víu, tìm kiếm, tuyệt vọng và khao khát bình yên như khao khát những phút giây phut quý báu của ta đã giành cho nhau. Em đau đớn để rồi bật khóc ngon lành như 1 đứa trẻ khi mọi thứ chợt giống như một hòn than đỏ hỏn nóng bỏng vừa rời khỏi tay em. Em thấy mình mất mát..........
    Bình yên ta mừng
    Mừng em đã hết đau thương về đây ấm cúng
    Mừng em đã biết xót thương tình yêu.
    Bao h mới có được bình yên hả anh? Em nghe đi nghe lại bài hát và tự huyễn hoặc mình :" Rồi mình sẽ tìm được một nơi bình yên như thế
  4. bee2a

    bee2a Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/08/2003
    Bài viết:
    1.024
    Đã được thích:
    0
    Cho yêu thương ở lại trong nhau...
    (Tặng một người bạn đã nhắc em về mùa thu. Em viết bài này bằng tất cả những gì em cảm nhận được từ Tình yêu ở lại dù không phải câu chuyện của chính mình)
    Một ngày giữa mùa thu em muốn tan êm như là gió, và nghe sóng sánh quanh mình những tiếng trong veo. Nỗi buồn trong em vỡ oà ra, lóng lánh trên tay? Khi người ta ngắm nhìn được nỗi buồn của mình, cũng là lúc thực sự tìm về bình yên. Rồi lóng lánh, những âm thanh của Tình yêu ở lại vang lên quanh em?
    Đã hết rồi ngày nắng chói chang
    Lúa đã vàng chiều đã khói sương
    Và đã hết rồi mùa bão với giông
    Gió thu trong vườn vắng man mác hương đêm
    Có âm thanh gì trong veo lắm, như màu mắt em trong. Có tiếng mùa thu mênh mang lắm, như là gió ru em. Em tưởng tượng ra Hồng Nhung đang hát giữa một cánh đồng mùa thu, một ngày không có nắng. Cứ giữ yên như thế nhé, cho em vẽ, được không?
    Nét cọ đầu tiên em sẽ quệt một đường vàng ngang bầu trời. Là nắng thu đấy, chỉ mỏng mảnh thế thôi. Nếu bầu trời là một dòng sông xanh thì em sẽ đổ mực vàng lên đó. Mỗi giọt mực tan ra thành một bông hoa, em sẽ có một cánh đồng hoa vàng. Em sẽ thật hào phóng trải màu vàng ra khắp bức tranh của mình. Vẽ thêm một nét vòng mềm mại nữa, làm gió?
    Có tiếng xao xác, em chợt giật mình. Thì ra em vẽ bằng giấc mơ?
    Hồng Nhung đã hát đến lần thứ bao nhiêu rồi nhỉ? Bao nhiêu rồi? Em không đếm. Em chỉ biết đã thu rồi, mùa giông bão đã đi qua. Giọng Hồng Nhung cũng nhẹ như gió vậy, thổi bay những câu hát du dương dạo chơi trong không gian:
    Đã hết buồn và hết vấn vương
    Đã hết hờn giận hết nhớ thương
    Và đã hết ngồi nhìn mãi bóng đêm
    Sớm nay em lặng ngắm vệt nắng cuối thềm.
    Nhiều khi em nghĩ nỗi buồn cứ như những chiếc lá thu. Lá bay xuống chẳng biết đất có bao giờ đếm? Một chiếc lá rơi, hai chiếc? Cứ như thế lá lìa cành và nỗi buồn rụng xuống. Cứ thế, gió cuốn lá và mùa thu đi qua. Em bước qua nỗi buồn dịu dàng đến vậy, như em đi giữa mùa thu. Một sớm mai nào thức dậy em thấy ngoài kia nắng tràn, một vạt nắng xinh xắn đến bên em, và em biết giông bão đã đi qua.
    Rồi Hồng Nhung chuyển giọng. Dịu dàng đến thế. Bồng bềnh đến thế. Khẽ khàng như mùa thu đã đến bên em từ lúc nào. Tiếng hát của Hồng Nhung bay trong lá thu:
    Mùa thu đến nhẹ nhàng mùa thu rất trong
    Dòng sông lắng đọng dần sông rất trong
    Chuyện xưa đã xa dần rồi cũng lãng quên
    Tình yêu vẫn vô hình sống với em.
    Những bông hoa vàng em vẽ bằng mực rồi tan đi giữa dòng sông thu ấy như kỷ niệm trôi xa. "Dòng sông lắng đọng dần". Ngắt. Và rồi ngân dài "sông rất trong". Tất cả đã xa rồi, phải không, để giờ nhìn lại nỗi buồn trong veo như nước dòng sông ấy? Ngày hôm nay còn yêu. Ngày mai vẫn còn. Nhưng em sợ, nếu tình yêu mòn dần mà mình không thể biết thì đến một ngày nhẹ bẫng: "Liệu có còn yêu nhau?" Và em sợ cái kiểu mài mòn ấy, sợ khi nỗi buồn cũng được mài mòn như thế: "Chuyện xưa đã xa dần rồi cũng lãng quên". Em không nghĩ nữa, cứ để kệ cho mùa thu ru em miên man trong câu hỏi: "Còn gì trong nhau?".
    Nghe Tình yêu ở lại của Quốc Trung em cảm nhận được một nỗi buồn dịu dàng như gió thu và mềm mại như nắng thu, thứ nỗi buồn giúp người ta tan êm ra. Gió quàng vai em, hát ru em một ngày bình yên khi mùa bão giông đã đi thật xa, chỉ còn yêu thương ở lại.
    (st.)
  5. bee2a

    bee2a Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/08/2003
    Bài viết:
    1.024
    Đã được thích:
    0
    Em đã ước nguyện, hứa hẹn, cuối cùng để rồi lại thất hứa. Những ngày nắng ấm đã qua rôi anh ạh, những con bão của lòng em lai đến cuốn theo mọi thứ, mà lời thể chỉ là lời nói. Đêm nay em ngồi viết về cuộc tình của chúng mình, hay đã từng là cuộc tình của chúng mình anh nhỉ? Lạnh lùng cô đơn và băng giá, em đã thay đổi rồi. Em vẫn nhớ chứ, vẫn buồn chứ, nhưng em ko thể khẳng định được tình cảm giữa anh và em. Em có ngu ngốc lắm ko khi càng ngày em càng nhận thấy rằng mình chua xót hơn, cứng rắn hơn, và rời xa anh hơn. Nhưng bao nhiêu lần em thầm gọi tên anh, mong anh lúc này, chốn này ở bên cạnh em , hiên hữu nhưng rồi em lại quằn quại đau đớn, em khóc, uh, e đã từng, em đã gào thét, nhưng rồi em lại phải tự đứng lên. Có lẽ điều sai lầm nhất của em là trở về lần này, vì từ đó, em thấy mình bình yên như chưa bao h thế. Rôi em lại lêu nghêu hát
    ..........Bình yên 1 thoáng cho tim mềm...............
    Đã có lúc em ươc gì mình quay cuông nhảy múa theo điệu nhạc, phá bỏ đi những cái bình yên giả tao của em. Rôi em cũng muốn mình chìm đắm vào điệu nhạc buôn thiết tha nào đó. Đã lâu lắm rôi em ko được khóc. Hình như em đã tự lau khô nước mắt cho chính mình. Và lau luôn cả vết nứt trong trái tim của em. Em đã quá khô khan rồi thì phải.
    Còn chuyện của chúng mình anh ah. Liệu có phải chia tay là điều tốt nhất ko? Khi anh rỗi sẽ sang cái nơi đầy phồn vinh hoa lệ kia. Và rồi cũng còn lâu anh và em sẽ lại gặp nhau nữa. Sometimes goodbye though it hurts in your heart is the only way for destiny Sometimes goodbye though it hurts is the only way now for you and me. Anh co nghĩ thế kô?
    Lúc này, em nhắm mắt lại, sao trong đâu em vẫn hiên lên những điều tuyệt vời mà mình đã vẽ lên. Bao h cho đến ngày xưa hả anh?
    Nothing lasts forever though we want it to
    The road ahead holds different dreams for me and you
    ....So say goodbye.....
    But don''t you cry
    Because a true love never dies
    And when you need my arms to run into
    I''ll come for you
    Nothing will ever change the way i feel​
  6. Nobita_in_love

    Nobita_in_love Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2003
    Bài viết:
    1.095
    Đã được thích:
    0
    Đang rất buồn.............
    Đang nghe The Unforgiven II, ai muốn deep in blue thì vào đây nghe cùng tớ!
    The Unforgiven II
    Lay beside me,
    Tell me what they''ve done
    Speak the words I want to hear,
    To make my demons run
    The door is locked now
    But it''s opened if you''re true
    If you can understand the me,
    Then I can understand the you
    Lay beside me,
    Under wicked skies
    Through black of day, dark of night,
    We share this paralyze
    The door cracks open
    But there''s no sun shining through
    Black heart scarring darker still,
    But there''s no sun shining through
    No, there''s no sun shining through
    No, there''s no sun shining
    What I''ve felt,
    What I''ve known
    Turn the pages,
    Turn the stone
    Behind the door,
    Should I open it for you?
    What I''ve felt,
    What I''ve known
    Sick and tired,
    I stand alone
    Could you be there,
    ''Cause I''m the one who waits for you
    Or are you unforgiven, too?
    Come beside me,
    This won''t hurt, I swear
    She loves me not, she loves me still,
    But she''ll never love again
    She lay beside me
    But she''ll be there when I''m gone
    Black heart scarring darker still,
    Yes, she''ll be there when I''m gone
    Yes, she''ll be there when I''m gone
    Dead sure she''ll be there
    What I''ve felt,
    What I''ve known
    Turn the pages,
    Turn the stone
    Behind the door,
    Should I open it for you?
    What I''ve felt,
    What I''ve known
    Sick and tired,
    I stand alone
    Could you be there,
    ''Cause I''m the one who waits for you
    Or are you unforgiven, too?
    Lay beside me,
    Tell me what I''ve done
    The door is closed,
    So are your eyes
    But now I see the sun,
    Now I see the sun
    Yes, now I see it
    What I''ve felt,
    What I''ve known
    Turn the pages, Turn the stone
    Behind the door,
    Should I open it for you?
    What I''ve felt,
    What I''ve known
    Sick and tired,
    I stand alone
    Could you be there?
    ''Cause I''m the one who waits
    The one who waits for you
    I take this key
    And I bury it in you
    Because you''re unforgiven, too
    Never free
    Never me
    ''Cause you''re unforgiven, too
  7. magic_za

    magic_za Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/11/2004
    Bài viết:
    48
    Đã được thích:
    0
    .....Tháng 11 rồi...Đang ngồi nghe November Rain cua Guns N'' Roses...Thấy tâm trạng thế...Cũng tháng 11, cũng mưa.....
    November Rain
    When I look into your eyes
    I can see a love restrained
    But darlin'' when I hold you
    Don''t you know I feel the same
    ''Cause nothin'' lasts forever
    And we both know hearts can change
    And it''s hard to hold a candle
    In the cold November rain
    We''ve been through this auch a long long time
    Just tryin'' to kill the pain
    But lovers always come and lovers always go
    An no one''s really sure who''s lettin'' go today
    Walking away
    If we could take the time to lay it on the line
    I could rest my head
    Just knowin'' that you were mine....All mine
    So if you want to love me then darlin'' don''t refrain
    Or I''ll just end up walkin''
    In the cold November rain
    Do you need some time...on your own
    Do you need some time...all alone
    Everybody needs some time...on their own
    Don''t you know you need some time...all alone
    I know it''s hard to keep an open heart
    When even friends seem out to harm you
    But if you could heal a broken heart
    Wouldn''t time be out to charm you
    Sometimes I need some time...on my own
    Sometimes I need some time...all alone
    Everybody needs some time...on their own
    Don''t you know you need some time...all alone
    And when your fears subside
    And shadows still remain
    I know that you can love me
    When there''s no one left to blame
    So never mind the darkness
    We still can find a way
    ''Cause nothin'' lasts forever
    Even cold November rain
    Don''t ya think that you need somebody
    Don''t ya think that you need someone
    Everybody needs somebody
    You''re not the only one
    You''re not the only one.....
    Vì chẳng có gì có thể kéo dài được mãi mãi....Và cả 2 chúng ta đều biết con tim có thể thay đổi....Và thật khó để giữ cho 1 ngọn nến còn sáng mãi...Trong cơn mưa tháng 11 lạnh lùng..........
    ''Cause nothin'' lasts forever
    And we both know hearts can change
    And it''s hard to hold a candle
    In the cold November rain....
    ....But lovers always come and lovers always go........
    Định nghe nhạc cho thoải mái, vậy mà lại thấy buồn thêm.... Mà thà buồn thế này còn hơn cái cảm giác trống rỗng....
    Ôi! November Rain........ Hình như ngoài trời mưa càng ngày càng to thêm hay sao vậy.....
    !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!We still can find a way
    ''Cause nothin'' lasts forever
    Even cold November rain !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
  8. trando_matcan_solo

    trando_matcan_solo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2003
    Bài viết:
    1.734
    Đã được thích:
    0
    Không hiểu sao lần nào nghe Unforgiven thì cũng có cùng tâm trạng khi nghe Where did u sleep. WDUSL khốc liệt hơn còn UFG thì lại buồn và day dứt hơn!
    Dạo này các band nhỏ nhỏ VN chịu khó thu đĩa phết. Bà con click here nghe thử mấy bài, tuy ko fải là tình ca nhưng cũng ổn!
    Ơ thế còn band Underground của bác Linh chip lake of tear rì rì đấy trong box này sao mãi vẫn chưa cho ra mắt demo thế nhỉ! Nghe bài 21.5 của band hay fết!
  9. beengoan

    beengoan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    2.551
    Đã được thích:
    0
    Đã ai nghe CD Họa mi hót trong mưa của Khánh Linh và Cánh cung của Đỗ Bảo chưa? Chia sẻ cùng với tớ đi..
  10. pookapi

    pookapi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/06/2003
    Bài viết:
    482
    Đã được thích:
    0
    Ai dà, Cánh Cung của ĐB tớ chỉ thích 1 số bài, còn lại thì chịu, chả vào tai rì cả, hay tại mình dốt nhể.
    Thích thì thích, nhưng mà chia sẻ với ấy thế nào bi h nhỉ? Chịu, chả biết tả đc cái cảm xúc của mình khi nghe mấy bài hát <----dốt văn .
    Thích lời bài "Điều hoang đường nhất" mà Khánh Linh hát ý. Tự dưng thấy có cái gì đó giống như suy nghĩ của mình ...
    " Điều hoang đường nhất là tình yêu em dành cho anh......
    .......Em vẫn ngốc nghếch đợi chờ......"

    Nói thế nào cho hiểu đây

Chia sẻ trang này