Tôi 16 tuô?i . Tôi 16 tuô?i . 16 tuô?i , tôi đu? nhận thức vê? cuộc sống xung quanh tôi . Ngươ?i thân , bạn be? , thâ?y cô hay thậm chí nhưfng ngươ?i chi? mới quen đây thôi , tôi cufng đê?u nhi?n họ rất khác , khác lắm so với khi tôi co?n nho? . Nhưfng cái suy ngif ngây thơ ấy mất đi tư? lúc na?o tôi cufng không biết. Tôi có gia? trước tuô?i không ? Tôi suy nghif quá nhiê?u vê? nhưfng thứ không câ?n thiết đối với lứa tuô?i cu?a tôi sao ? Tại sao tôi không thê? sống như nhưfng ngươ?i bạn đô?ng lứa với tôi ? Vi? tôi không giống họ . Bạn tôi quen biết cufng khá nhiê?u, tư? học sinh ngoan gio?i nhất trươ?ng cho đến nhưfng đứa có lai lịch gia đi?nh không đáng hoa?ng , tôi đê?u qua lại va? đaf có thơ?i gian tiếp xúc với họ . Họ, môfi ngươ?i môfi ca?nh , môfi tích cách được hi?nh tha?nh bơ?i qua sự đối sư? cu?a nhưfng ngươ?i xung quanh . Nhi?n họ tôi niệm ra được , hoa?n ca?nh la?m nên ba?n chất con ngươ?i . Va? tự nhi?n lại mi?nh , tôi xếp mi?nh va?o loại trung bi?nh trong số đó . Nghifa la? tôi không hă?n la? một ngươ?i tốt hay ngoan gio?i , nhưng tôi cufng không quậy phá , ít nhất la? không quậy ra mặt hay có nhưfng ha?nh vi bốc đô?ng ngu ngốc . Ngươ?i con trai đâ?u tiên tôi thích đaf nói vê? tôi : CON NHO? ĐÓ LA? NGƯƠ?I HAI MẶT ..... Chính xác . Anh ta đaf nhận xét rất đúng vê? tôi . Tôi sống với hai tính cách , hai con ngươ?i trong tôi đấu tranh với nhau , chúng mâu thuâfn với nhau va? tô?i tại song song cu?ng nhau . Tôi có tâm thâ?n không ? Không . Tôi hoa?n toa?n bi?nh thươ?ng va? ti?nh táo đê? nhi?n nhận mọi việc xung quanh mi?nh. Chi? la? tôi cố đê? không thê? hiện ra ngoa?i nhưfng ý nghif đó thôi. Nhưng lắm lúc tôi điên . Tôi la? đứa không bi?nh thươ?ng . Bạn có thê? cươ?i . Vâng . Hoa?n toa?n có thê? vi? đó la? ca?m xúc cu?a bạn va? hâ?u hết mọi ngươ?i khi họ nói vê? tôi . Họ nhi?n tôi như một đứa lúc na?o cufng cươ?i , cufng có sự vui ve? trên khuôn mặt . Tôi cươ?i thật đấy chứ . Không có việc tôi gia? dối với ca?m xúc mi?nh đâu . Không bao giơ? tôi la?m cái việc vô ích đó vi? tôi rất dơ? trong việc giấu ca?m xúc cu?a mi?nh .Tôi biết cách ha?i lo?ng với ba?n thân va? thích nghi với khó khăn , điê?u đó có tư? khi tôi co?n rất nho? . Va? nhơ? đó ma? tôi luôn cơ?i mơ? với mọi ti?nh huống . Nhưng tôi thấy lo?ng mi?nh trống đến mức lạnh căm . Tôi tự nhu? mi?nh pha?i cố gắng lên , pha?i la?m sao đê? lấp đâ?y khoa?ng trống ấy . Tôi lúc na?o cufng không ngư?ng tự khuyến khích ba?n thân pha?i đi lên . Tôi không thích hơn thua với ngươ?i khác nhưng tôi cao hơn nhiê?u so với nhưfng gi? ma? ngươ?i khác nói vê? tôi va? tôi luôn cố gắng đê? chứng minh điê?u đó . Vi? thế ma? tôi mắc rất nhiê?u sai lâ?m . Lôfi lâ?m đó gây cho tôi rất nhiê?u tô?n thương va? đau khô? , nhưng nhơ? thế ma? tôi trươ?ng tha?nh lên rất nhiê?u . Tôi nhận thức rof ra?ng cho tư?ng việc ma? tôi la?m nga?y hôm nay , nó sef đê? lại hậu qua? gi? cho nga?y mai va? nó đi tư? đâu ơ? quá khứ hôm qua . Tất ca? điê?u đó la?m tôi thận trọng hơn trong mối quan hệ va? cư xư? với mọi ngươ?i . A? ...nhưng không pha?i tôi bi quan va? mất hết niê?m tin ơ? mọi ngươ?i đâu . Tôi ca?ng cho họ nhiê?u sự tin tươ?ng hơn nưfa ki?a . Vi? tôi biết họ không thê? xấu xa với tôi mafi được . Nhưfng gi? nga?y hôm nay bạn la?m với một ngươ?i sef có lúc ngươ?i khác la?m như thế với bạn. Nhưfng ngươ?i độc ác với tôi sef có lúc họ nghif lại va? hối hận vi? nhưfng gi? họ đaf la?m.Chính vi? thế ma? việc gi? tôi pha?i bận tâm hay hơ?n giận vi? nhưfng ha?nh động không tốt cu?a họ với tôi . Tôi tin va?o ba?n thân mi?nh . Tôi tự đứng lên được sau mọi sự da?y xéo thị phi xung quanh thi? giơ? tôi pha?i chứng minh ră?ng tôi mạnh mef hơn vậy rất nhiê?u . Nhưfng lơ?i chi? trích , châm chọc không la? gi? với tôi , có lef vi? đaf quen rô?i hay sao nhưng tôi bo? ngoa?i tai vi? không muốn nhưfng lơ?i đó la?m na?n đi ý chí cu?a mi?nh . Va? tôi cươ?i đê? lơ? đi nhưfng nôfi buô?n đó. ( Bạn nghif tôi có gia? dối với ba?n thân mi?nh không ? ) Nhưng tôi sợ sự cô đơn . Tất nhiên . Sự cô đơn giết chết mọi hy vọng va? niê?m tin cu?a con ngươ?i . Ai ma? chă?ng sợ nó . Chă?ng có ai muốn sống trong cô đơn ca? . Nhưng tôi đaf sống như thế , sống trong suốt 16 năm qua . Một khoa?ng trống trong ký ức tôi tư? khi tôi bắt đâ?u nghe va? hiê?u được nhưfng gi? ba mẹ tôi nói với nhau môfi đêm . Họ lớn tiếng , có khi la hét la?m tôi giật ca? mi?nh , tôi hoa?ng sợ nhưng không khóc . ?o Chắc ba hư , không nghe lơ?i nên bị mẹ la thôi . ?o Tôi nghif như thế , lúc đó tôi bao nhiêu tuô?i tôi cufng không nhớ , chi? biết la? rất nho? thôi . Cứ môfi đêm đê?u như thế , hiếm khi na?o tôi được ngu? trọn giấc vi? cứ giật mi?nh nư?a đêm đê? nghe ba mẹ nói gi? . Năm 7 tuô?i , ba mẹ tôi li dị . Mẹ vê? ngoại ơ? , đê? tôi lại với ông ba? nội va? hai ngươ?i cô ruột. Lúc đó , tôi cufng không biết chuyện gi? xa?y ra .Có lef mẹ không thương tôi nưfa , nên mẹ bo? tôi ngu? một mi?nh . Chắc mẹ ghét tôi rô?i . Va? tôi khóc . Khóc khi thật sự thấy mi?nh cô đơn . Tôi không dám cho ông ba? nội tôi biết . Tôi sợ ông ba? nội ghét mẹ rô?i lại la ba tôi . Tôi đaf học cách nén tiếng khóc cu?a mi?nh tư? khi đó . Khi đó tôi khóc vi? nhớ mẹ. Thật ra tôi rất may mắn . Trong cuộc sống , được cái na?y thi? sef mất cái kia . Thă?ng thắn ma? nói nếu tôi sống với ba mẹ tôi có lef tôi cufng không được đâ?y đu? vật chất như bây giơ? . Hai ngươ?i cô nuôi tôi tư? nho? đến lớn rất thương tôi , họ như hai ngươ?i mẹ cu?a tôi vậy . Cô tôi cho tôi đến trươ?ng ăn học , lo quâ?n áo , việc học cu?a tôi . Tôi biết ơn họ nhiê?u lắm . Ba?n thân tôi tuy không được ơ? cu?ng ba mẹ mi?nh nhưng bu? lại , có rất nhiê?u ngươ?i thương va? lo lắng cho tôi . Trong tôi không hê? có sự đố kị khi nhi?n thấy bạn be? có ba mẹ . Tôi hạnh phúc hơn nhiê?u so với nhiê?u ngươ?i . Tôi không pha?n na?n gi? vê? tuô?i thơ mi?nh . Tôi ha?i lo?ng vê? quá khứ đó va? biết ơn nó. Tôi tự lập sớm hơn nhưfng chúng bạn nhưng lại được sự giáo dục va? uốn nắn nghiêm khắc cu?a gia đi?nh .Du? thế, vâfn có một cái gi? đó rất nặng đe? lấy tâm hô?n tôi . Nó không đau , tôi đaf quen với nôfi đau đó rô?i , nó chi? canh cánh trong lo?ng tôi một thứ ca?m xúc không tên , một ca?m giác không thê? diêfn ta? . Đó có pha?i la? sự mặc ca?m không ? ....( còn tiếp)....... đọc cho biêt cảm nghĩ nha pà con ...