1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tội ác của những đội quân sang xâm lược Việt Nam

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi haohoacongtu, 15/01/2014.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. phaphai

    phaphai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/12/2004
    Bài viết:
    1.203
    Đã được thích:
    1.825
    Nghẹn ngào nhất là lúc khựa bán đứng VN ở hội nghị Giơ Ne Vơ, rồi ngay cuối cuộc chiến tranh chống Mỹ cũng lại định âm mưu lặp lại. Có nhà sử học phương Tây nhận xét là sau Điện Biên Phủ, Viêt Nam hoàn toàn có thể nói chuyện thẳng với người Pháp để giành quyền độc lập hoàn toàn. Nhưng lại phải theo "tình hữu nghị" đi đến Giơ Ne Vơ để mất hơn 2 chục năm sau với hơn 2 triệu người chết!!!
    Bài học với khựa không chỉ trong quá khứ: "đó là các triều dại phong kiến các tồng chi àh", không chỉ với Căm Pu Chia,... mà con cháu người Việt không thể quên, ngay cả những lúc quan hệ yên bình nhất!!!
    hanhglcu-bo thích bài này.
  2. son_ici

    son_ici Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/04/2011
    Bài viết:
    705
    Đã được thích:
    246
    Qua cái thớt lịch sử mà bàn. Mở ra để spam à
  3. lamali1

    lamali1 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    11/05/2009
    Bài viết:
    7.813
    Đã được thích:
    14.230
    Biết tin Mao Ngạn Anh, con trai trưởng của Chủ tịch Mao Trạch Đông nhập đội quân tình nguyện sang chiến đấu ở Triều Tiên, CIA đã vạch kế hoạch bắt cóc.

    CIA hy vọng nếu bắt được Mao Ngạn Anh, về chính trị sẽ đánh một đòn cân não vào tâm lý Chủ tịch Mao Trạch Đông, làm nản quyết tâm chiến lược, khiến ông dao động. Mưu đồ thâm độc của CIA không thành, họ quay sang thực hiện phương án 2: Dội bom na-pan (bom lửa) xuống Tổng bộ Quân chí nguyện Trung Quốc, muốn Mao Ngạn Anh bị chôn vùi trong biển lửa. Bài “Cuộc mưu sát con trai Mao Trạch Đông của CIA trong chiến tranh Triều Tiên” đăng trên tờ Tham khảo lịch sử thế giới đã làm cho dư luận thế giới bất bình, căm phẫn mưu đồ thâm độc của CIA.

    Mao Ngạn Anh là con trai trưởng của Mao Trạch Đông và Dương Khai Tuệ. Năm 1936, lúc đó Mao Ngạn Anh mới 5 tuổi, tổ chức Đảng ở Thượng Hải đã bí mật đưa anh và một số “hạt giống đỏ” sang Liên Xô học tập. Năm 1943 tốt nghiệp Học viện Quân sự Phrun-de trở thành Hồng quân Liên Xô, đầu đội mũ sắt, ngực đeo máy thông tin đi chiến đấu chống phát xít Đức ở các mặt trận Ba Lan, Tiệp Khắc và một số nước Đông Âu. Kết thúc Chiến tranh thế giới thứ 2, Mao Ngạn Anh từ Mát-xcơ-va về nước. Trước ngày về nước, Đại nguyên soái Xta-lin đã gặp gỡ Mao Ngạn Anh và tặng anh 1 khẩu súng lục làm phần thưởng vì những công lao tham gia cuộc Chiến tranh vệ quốc vĩ đại của nhân dân Liên Xô.
    Về nước làm việc chưa được bao lâu thì chiến tranh Triều Tiên bùng nổ. Mao Ngạn Anh đã xin bố mình là Chủ tịch Mao Trạch Đông cho phép tham gia quân tình nguyện chiến đấu ở Triều Tiên. Lúc này, Mao Ngạn Anh kết hôn với Lâm Tư Tề vừa qua tuần trăng mật. Thời kỳ này, Tổng Tư lệnh Bành Đức Hoài từ mặt trận Triều Tiên về Bắc Kinh báo cáo tình hình với Trung ương Đảng. Mao Trạch Đông liền gửi Mao Ngạn Anh cho Tổng Tư lệnh Bành Đức Hoài đưa sang Triều Tiên để thử thách trong lửa đạn chiến trường. Vậy là Mao Ngạn Anh được giao làm nhiệm vụ phiên dịch tiếng Nga, thư ký cơ yếu và một phần công tác quân báo ở Tổng bộ Quân tình nguyện của Trung Quốc ở Triều Tiên.

    Biết được tin này, CIA đã chỉ đạo Tướng Mắc-ca-thu, Tư lệnh quân Mỹ cũng là trùm điệp viên của Oa-sinh-tơn ở Triều Tiên vạch kế hoạch tổ chức bắt cóc Mao Ngạn Anh và tiêu diệt Bành Đức Hoài. Trùm điệp viên CIA Mắc-ca-thu tuyên bố: Bắt cóc Mao Ngạn Anh, con trai Mao Trạch Đông là yêu cầu chính trị, còn tiêu diệt Bành Đức Hoài là yêu cầu chiến lược.

    Đây là một kế hoạch thâm hiểm và cay độc của CIA. Cục tình báo Trung ương Mỹ cho rằng, nếu bắt được Mao Ngạn Anh, về chính trị sẽ là đòn đánh mạnh vào tâm lý Mao Trạch Đông, làm nản quyết tâm chiến lược, khiến ông có thể bị dao động. Còn việc tiêu diệt Bành Đức Hoài sẽ khiến cho Quân chí nguyện Trung Quốc tạm thời rơi vào tình trạng “rồng không đầu”, làm rối việc bố trí lực lượng chiến lược đã định, khiến toàn quân tổn thương sinh khí, khó có thể tổ chức lại hành động chiến dịch có hiệu quả.

    Mặc dù kế hoạch của trùm tình báo Mắc-ca-thu được vạch ra tuyệt mật, nhưng các bức điện mật của CIA đã bị Tình báo Liên Xô (KGB) thu được và giải mã. Từ đó, giới tình báo Xô Viết đã biết, Mỹ sắp tới sẽ đưa máy bay đến oanh tạc Tổng bộ Quân tình nguyện Trung Quốc. Tình báo Xô Viết đã điện báo khẩn cấ
    ho Nhiếp Vĩnh Trăn, Tổng Tham mưu trưởng Quân giải phóng Trung Quốc, thông báo tình hình trên, đồng thời nhắc nhở phía Trung Quốc đề cao cảnh giác, sẵn sàng chuẩn bị đối phó.

    Chủ tịch Mao Trạch Đông, sau khi đọc xong bức điện mật của Tình báo Xô Viết gửi liền chỉ thị miệng: “Điện báo ngay cho Bành Đức Hoài, yêu cầu Tướng quân chuyển vị trí của Bộ Tư lệnh”. Vẫn không yên tâm, chiều hôm sau, Chủ tịch Mao Trạch Đông còn tự tay viết một bức điện mật và được phát đi với hình thức mật khẩu. Nhưng đáng tiếc là Tổng bộ Quân chí nguyện vừa bố trí xong kế hoạch mở chiến dịch, các công việc cho trận đánh lớn rất bề bộn và khẩn trương. Tuy Tổng Tư lệnh Bành Đức Hoài nhận được cùng một lúc 2 bức điện tuyệt mật của Nhiếp Vĩnh Trăn và Mao Trạch Đông, nhưng không thể kịp di chuyển địa điểm của Tổng bộ và điều không may đã xảy ra.
    Cũng chính vào buổi chiều Mao Trạch Đông điện báo cho Bành Đức Hoài thì trùm tình báo CIA, Tướng Mắc-ca-thu đã ra lệnh cho Đội gián điệp biệt kích do Thượng úy Lay-thơ-lin cầm đầu bí mật đột nhập Tổng hành dinh Quân chí nguyện Trung Quốc.

    Đêm đó, Mao Ngạn Anh súng đạn nai nịt trên người đầy đủ, từ trong căn nhà gần phòng tác chiến Tổng bộ Quân chí nguyện đi ra. Cùng đi với Mao Ngạn Anh có Tiểu Lý, cảnh vệ của Tổng Tư lệnh Bành. Trong gió đông rét thấu xương, hai người đi kiểm tra các vọng gác trên núi Nam. Sau đó, họ đến vọng gác của Trương Quốc Tường, Tiểu đội trưởng cảnh vệ. Vọng gác này đặt ở khe núi cạnh một căn hầm. Mao Ngạn Anh đứng trước cửa hầm quan sát xung quanh, rồi cả hai đi vào một lối rẽ. Bỗng, từ trong bóng đêm, lại bị địa hình che khuất, 8 tên lính gián điệp biệt kích Mỹ và mấy tên đặc công Nam Triều Tiên bất ngờ xông ra, dùng súng và lực lượng đông áp sát đội tuần tra. Lay-thơ-lin đã chiếu đèn pin vào mặt Mao Ngạn Anh, đối chiếu với ảnh để nhận diện, đồng thời ra lệnh cho một Trung úy cùng 3 đặc công Nam Triều Tiên ở lại giữ người này, còn hắn dẫn 2 tên biệt kích khác tiếp tục chạy theo hướng đến Tổng bộ Quân chí nguyện Trung Quốc với ý đồ tập kích bất ngờ Bành Đức Hoài.

    Nhận thấy tình hình nguy cấp, Trương Quốc Tường đột nhiên lao đến đứng chắn trước người Mao Ngạn Anh, rút lựu đạn ra, rồi quay lại nói to: Ngạn Anh, Tiểu Lý chạy mau! Rồi Trương Quốc Tường xông thẳng đến trước mặt kẻ địch, giật chốt cho lựu đạn nổ, 4 tên biệt kích không kịp trở tay đã chết tại chỗ và Trương Quốc Tường cũng đã hy sinh anh dũng.

    Vì lo lắng cho sự an toàn của Tổng bộ Quân chí nguyện và Tổng Tư lệnh Bành Đức Hoàn, Mao Ngạn Anh và Tiểu Lý chạy gấp về hướng động Đại Du. Khoảng gần 12 giờ đêm, khi đến gần một cánh rừng cách Tổng bộ không xa, hai người lại chạm phải nhóm gián điệp biệt kích do Thượng úy Lay-thơ-lin dẫn đầu do bị thất bại trong trận tập kích nên phải rút chạy. Mao Ngạn Anh và Tiểu Lý đã phải chiến đấu một trận quyết liệt với nhóm gián điệp biệt kích Mỹ và Nam Triều Tiên. Tiểu Lý bị thương nặng trong trận chiến đấu này. Lay-thơ-lin và đồng bọn tìm mọi kế kiên quyết bắt sống Mao Ngạn Anh. Nhưng Ngạn Anh vừa đánh, vừa rút. Lúc này, nghe tiếng súng nổ, một tốp quân chí nguyện đã kịp thời đến tiếp ứng, diệt 2 tên, bắt sống toàn bộ toán gián điệp biệt kích. Tiểu Lý được đồng đội nhanh chóng đưa đi bệnh viện dã chiến cứu chữa, còn Mao Ngạn Anh chỉ bị thương nhẹ và đã trở về tới Tổng bộ, nhưng không ngờ một tai họa mới lại ập đến với anh.

    Sau khi biết kế hoạch “bắt cóc Mao Ngạn Anh, tiêu diệt Bành Đức Hoài” không thành công, còn mất luôn toán biệt kích được huấn luyện công phu, trùm CIA, tướng Mắc-ca-thu lập tức ra lệnh thực hiện phương án 2, cho máy bay ném bom na-pan xuống Tổng bộ Quân chí nguyện, biến động Đại Du thành biển lửa, muốn Bành Đức Hoài và Mao Ngạn Anh phải chôn vùi trong biển lửa đó!

    Khoảng 3 giờ chiều, ngày 25/11/1950, 4 chiếc máy bay Mỹ đã ***g lộn lao đến trút mưa bom na-pan xuống động Đại Du. Cả khu Tổng bộ Quân chí nguyện bị cháy ngùn ngụt, khói lửa cuồn cuộn bốc lên không trung.
    ho Nhiếp Vĩnh Trăn, Tổng Tham mưu trưởng Quân giải phóng Trung Quốc, thông báo tình hình trên, đồng thời nhắc nhở phía Trung Quốc đề cao cảnh giác, sẵn sàng chuẩn bị đối phó.

    Chủ tịch Mao Trạch Đông, sau khi đọc xong bức điện mật của Tình báo Xô Viết gửi liền chỉ thị miệng: “Điện báo ngay cho Bành Đức Hoài, yêu cầu Tướng quân chuyển vị trí của Bộ Tư lệnh”. Vẫn không yên tâm, chiều hôm sau, Chủ tịch Mao Trạch Đông còn tự tay viết một bức điện mật và được phát đi với hình thức mật khẩu. Nhưng đáng tiếc là Tổng bộ Quân chí nguyện vừa bố trí xong kế hoạch mở chiến dịch, các công việc cho trận đánh lớn rất bề bộn và khẩn trương. Tuy Tổng Tư lệnh Bành Đức Hoài nhận được cùng một lúc 2 bức điện tuyệt mật của Nhiếp Vĩnh Trăn và Mao Trạch Đông, nhưng không thể kịp di chuyển địa điểm của Tổng bộ và điều không may đã xảy ra.
    Cũng chính vào buổi chiều Mao Trạch Đông điện báo cho Bành Đức Hoài thì trùm tình báo CIA, Tướng Mắc-ca-thu đã ra lệnh cho Đội gián điệp biệt kích do Thượng úy Lay-thơ-lin cầm đầu bí mật đột nhập Tổng hành dinh Quân chí nguyện Trung Quốc.

    Đêm đó, Mao Ngạn Anh súng đạn nai nịt trên người đầy đủ, từ trong căn nhà gần phòng tác chiến Tổng bộ Quân chí nguyện đi ra. Cùng đi với Mao Ngạn Anh có Tiểu Lý, cảnh vệ của Tổng Tư lệnh Bành. Trong gió đông rét thấu xương, hai người đi kiểm tra các vọng gác trên núi Nam. Sau đó, họ đến vọng gác của Trương Quốc Tường, Tiểu đội trưởng cảnh vệ. Vọng gác này đặt ở khe núi cạnh một căn hầm. Mao Ngạn Anh đứng trước cửa hầm quan sát xung quanh, rồi cả hai đi vào một lối rẽ. Bỗng, từ trong bóng đêm, lại bị địa hình che khuất, 8 tên lính gián điệp biệt kích Mỹ và mấy tên đặc công Nam Triều Tiên bất ngờ xông ra, dùng súng và lực lượng đông áp sát đội tuần tra. Lay-thơ-lin đã chiếu đèn pin vào mặt Mao Ngạn Anh, đối chiếu với ảnh để nhận diện, đồng thời ra lệnh cho một Trung úy cùng 3 đặc công Nam Triều Tiên ở lại giữ người này, còn hắn dẫn 2 tên biệt kích khác tiếp tục chạy theo hướng đến Tổng bộ Quân chí nguyện Trung Quốc với ý đồ tập kích bất ngờ Bành Đức Hoài.

    Nhận thấy tình hình nguy cấp, Trương Quốc Tường đột nhiên lao đến đứng chắn trước người Mao Ngạn Anh, rút lựu đạn ra, rồi quay lại nói to: Ngạn Anh, Tiểu Lý chạy mau! Rồi Trương Quốc Tường xông thẳng đến trước mặt kẻ địch, giật chốt cho lựu đạn nổ, 4 tên biệt kích không kịp trở tay đã chết tại chỗ và Trương Quốc Tường cũng đã hy sinh anh dũng.

    Vì lo lắng cho sự an toàn của Tổng bộ Quân chí nguyện và Tổng Tư lệnh Bành Đức Hoàn, Mao Ngạn Anh và Tiểu Lý chạy gấp về hướng động Đại Du. Khoảng gần 12 giờ đêm, khi đến gần một cánh rừng cách Tổng bộ không xa, hai người lại chạm phải nhóm gián điệp biệt kích do Thượng úy Lay-thơ-lin dẫn đầu do bị thất bại trong trận tập kích nên phải rút chạy. Mao Ngạn Anh và Tiểu Lý đã phải chiến đấu một trận quyết liệt với nhóm gián điệp biệt kích Mỹ và Nam Triều Tiên. Tiểu Lý bị thương nặng trong trận chiến đấu này. Lay-thơ-lin và đồng bọn tìm mọi kế kiên quyết bắt sống Mao Ngạn Anh. Nhưng Ngạn Anh vừa đánh, vừa rút. Lúc này, nghe tiếng súng nổ, một tốp quân chí nguyện đã kịp thời đến tiếp ứng, diệt 2 tên, bắt sống toàn bộ toán gián điệp biệt kích. Tiểu Lý được đồng đội nhanh chóng đưa đi bệnh viện dã chiến cứu chữa, còn Mao Ngạn Anh chỉ bị thương nhẹ và đã trở về tới Tổng bộ, nhưng không ngờ một tai họa mới lại ập đến với anh.

    Sau khi biết kế hoạch “bắt cóc Mao Ngạn Anh, tiêu diệt Bành Đức Hoài” không thành công, còn mất luôn toán biệt kích được huấn luyện công phu, trùm CIA, tướng Mắc-ca-thu lập tức ra lệnh thực hiện phương án 2, cho máy bay ném bom na-pan xuống Tổng bộ Quân chí nguyện, biến động Đại Du thành biển lửa, muốn Bành Đức Hoài và Mao Ngạn Anh phải chôn vùi trong biển lửa đó!

    Khoảng 3 giờ chiều, ngày 25/11/1950, 4 chiếc máy bay Mỹ đã ***g lộn lao đến trút mưa bom na-pan xuống động Đại Du. Cả khu Tổng bộ Quân chí nguyện bị cháy ngùn ngụt, khói lửa cuồn cuộn bốc lên không trung.
    giamadaiechditxanh thích bài này.
  4. lamali1

    lamali1 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    11/05/2009
    Bài viết:
    7.813
    Đã được thích:
    14.230
    Khi máy bay Mỹ bất ngờ đến oanh tạc, Mao Ngạn Anh và Cao Thụy Hân đang vào sổ các bức điện mật ở bên trong. Quả nhiên điều bất hạnh đã xảy ra, thi thể Mao Ngạn Anh và Cao Thụy Hân được các chiến sĩ đào bới từ trong đống lửa đã cháy thành than. Tổng Tư lệnh Bành Đức Hoài đã lặng người đi và rơi nước mắt trước thi thể của các liệt sĩ.

    Khi nhận được tin con mình hy sinh, Chủ tịch Mao Trạch Đông vô cùng đau buồn, nhưng ông cố kìm nén đau thương. Mao Trạch Đông sợ tin Mao Ngạn Anh hy sinh sẽ ảnh hưởng đến tư tưởng mọi người, nên đã dặn đi dặn lại Giang Thanh: “Sự việc này không cần nói ngay mà để chậm một thời gian”. Cuối cùng, Chủ tịch Mao Trạch Đông nói: “Chiến tranh cách mạng thường phải trả giá. Mao Ngạn Anh cũng là một chiến sĩ bình thường, vì sự nghiệp Quốc tế Vô sản, Mao Ngạn Anh đã hy sinh tuổi trẻ, làm tròn nhiệm vụ của một đảng viên cộng sản”.
    giamadaiechditxanh thích bài này.
  5. atlas02

    atlas02 Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/10/2011
    Bài viết:
    1.255
    Đã được thích:
    843
    huynh đệ tốt cái cóc khỉ gì? chẳng qua là vì lợi ích của nhau. Không có bạn bè hay kẻ thù vĩnh viển. Chỉ có lợi ích là vĩnh viển.
    Trung Quốc cử quân chí nguyện lấy máu của mình ra giúp Triều tiên giành độc lập nên cha con ông Kim Nhật Thành phải lệ thuộc cả vào Trung Quốc, Trung Quốc nói đi đông là không dám đi tây nên suốt đời Triều Tiên mãi nghèo đói lạc hậu và không bao giờ làm được giống Việt nam là thống nhất đất nước, đây là mối hận của cụ Kim
    ***** của chúng ta thông minh hơn ông Kim nhiều. Cụ chỉ nhận tiền bạc, tư trang và vũ khí chứ không nhận máu của Trung Quốc vì cụ nói: tiền bạc có thể trả nhưng máu không thể trả. Vì thế chúng ta mới có ngày 30-4. ***** đưa đồng chí Lê Duẩn lên là vì điều này. Vì thế chúng ta chỉ nợ tình nghĩa, nợ tiền chứ không nợ máu của Trung Quốc. Cho nên sau khi trả tiền xong năm 79 cụ Lê Duẩn và cụ Giáp mạnh mồm tuyên bố; tập đòan ********* Bắc Kinh hãy nhớ: Việt Nam chưa bao giờ biết sợ. Trung Quốc và Việt nam từng là người anh em Vô Sản chung chiến hào đánh Mỹ nhưng năm 72 Chu Ân lai sẳn sàng ký hiệp định với Mỹ bán đứng Việt Nam thì những năm 79 Việt Nam xem Trung quốc là kẻ thù không đội trời chung và ghi rõ vào hiến pháp và bây giờ Việt Nam sẳn sàng dựa vào Mỹ để chống Trung Quốc nếu Trung Quốc xâm phạm Đảo Trường Sa và Biển Đông. Cho nên đừng có nói hai từ anh em huynh đệ trong mối quan hệ giữa hai nước với nhau. Chỉ có lợi ích mới là vĩnh cửu
  6. alsou

    alsou Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    13/07/2003
    Bài viết:
    2.780
    Đã được thích:
    786
    Toàn Vịt cãi nhau có cô nào tầu ở đây đâu mà xôm thế
  7. Mr_Hoang

    Mr_Hoang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    23/12/2004
    Bài viết:
    8.879
    Đã được thích:
    10.411
    Mình không có gì để đóng góp cho chủ đề. Đành mượn lời người đi trước:

    "Chúng ta nhớ mãi không bao giờ quên tình sâu nghĩa nặng giữa nhân dân hai nước Việt - Trung, kiên trì phấn đấu để khôi phục tình hữu nghị giữa hai nước, đồng thời chúng ta nhất quyết bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc chúng ta.

    Hôm nay kỷ niệm ngày thành lập Hải quân nhân dân Việt Nam trên đảo chính của quần đảo Trường Sa, có mặt đông đủ đại diện các Tổng cục, các quân chủng, đại diện tỉnh Phú Khánh, chúng ta xin thề trước hương hồn của tổ tiên ta, trước hương hồn của cán bộ, chiến sĩ đã hy sinh vì Tổ quốc, xin hứa với đồng bào cả nước, xin nhắn nhủ với các thế hệ mai sau "Quyết tâm bảo vệ bằng được Tổ quốc thân yêu của chúng ta, bảo vệ bằng được quần đảo Trường Sa - một phần lãnh thổ và lãnh hải thiêng liêng của Tổ quốc thân yêu của chúng ta".



    http://vietnamnet.vn/vn/chu-quyen-h...hua-cua-tuong-le-duc-anh-o-truong-sa-lon.html
  8. kuyomuko

    kuyomuko Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    21/04/2011
    Bài viết:
    20.018
    Đã được thích:
    29.114
    Đám khốn nạn nào đã làm tổn hại đến tình hữu nghị Việt Trung thế @ech***xanh ? Lôi nó ra mà bắng bỏ đi nhẩy! Lũ đốn mạt :D
  9. nguyenbodoind

    nguyenbodoind Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/12/2013
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    3
    Lần cập nhật cuối: 16/01/2014
  10. atlas02

    atlas02 Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/10/2011
    Bài viết:
    1.255
    Đã được thích:
    843
    lâu không gặp anh nguyen. Anh chưa chết à?

Chia sẻ trang này