1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tôi, ấu thơ , bố mẹ và nỗi nhớ !

Chủ đề trong '1984 Hà Nội' bởi lavender0707, 19/05/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. cobehanoi84

    cobehanoi84 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/05/2002
    Bài viết:
    4.656
    Đã được thích:
    0
    Được sinh ra và lớn lên trong vòng tay của bố mẹ,cảm thấy rằng mình may mắn hơn rất nhiều đứa bé khác.Nó sống 19 năm trên đời mới về quê bố nó được có một lần và chỉ ở lại có vài hôm ngắn ngủi,cô chú quý nó,nó cảm nhận được,nó thích cái cảm giác trong lành của miền quê,nó thích cái tình thương mộc mạc của những người họ hàng xung quanh nó.Nó về và hồ hởi kể cho mọi người nhà nó biết cuộc sống của các em nó,nó biết nó đang sống thật là sung sướng.Vậy mà nhiều lúc nó lại không cảm nhận được.
    Bố mẹ nó cũng thương nó lắm,thật là thương nó,nhưng không biểu hiện ở ngoài,chính điều đó làm cho nó không hiểu được tình thương gia đình,tình thân bố mẹ dành cho nó là thế nào,nó hiểu lầm bố mẹ mình.
    Lúc này,bên cạnh nó có một tình thương khác,một tình thương của người mẹ(nó cho rằng là như thế),nó cảm động trước tình thương này và dành mọi tình thương cho người đó,nó không nghĩ gì cả,mẹ nó mắng nó,song nó chẳng để ý...nó không nghĩ rằng đang làm cho mẹ nó fải đau lòng-người mẹ đã sinh ra nó và nuôi nó đến từng đấy ngày tháng,để rồi chỉ vài ngày ngắn ngủi kia nó đi theo tiếng gọi của tình thương mà nó cho rằng duy nhất và tuyệt đối.
    Nó hạnh phúc lắm,tình thương đến với nó nhanh chóng và dạt dào làm cho nó nhầm tưởng,nó nhìn thấy tình thương đó,nó ôm lấy....nó chìm đắm...nhưng nó đâu hiểu,mẹ nó từng ngày nhìn nó như thế,mẹ nó cũng buồn lòng lắm chứ.Lúc đó nó chỉ nghĩ rằng:chỉ là ích kỉ của con người.Nhưng nó đã sai!!!
    Cũng chính vì tình thương đó,nó lại cảm thấy ghét mẹ nó,nó đâu biết nó đang thật là sai,người khác nói ,nó mặc kệ,nó không quan tâm,chỉ cần M của nó vui,nó vui thế là đủ.Còn người khác làm sao thì nó không biết.
    Có nhiều người nói với nó,tình thân chỉ có thể tồn tại trong gia đình mà thôi,chẳng thể nào người ngoài lại có thể yêu thương nó,lo lắng cho nó hơn bố mẹ của nó được.Nhưng nó không tin,thậm chí cãi lại,người ta nói nó không ngoan,nó chẳng nghe,chỉ cần M của nó nói nó ngoan thế là đủ.Đôi lúc nó nghĩ,chỉ cần tình thương của M là nó có thể sống được,nó tôn sùng M của nó,nó đi lệch đường,nó định từ bỏ cả gia đình của nó nữa...
    Nhưng giờ đây,nó ngồi lại,nó cảm nhận và nó thấy....tình thương không thể nào nằm ngoài phạm vi gia đình của nó được...đến bây giờ nó mới nhận thấy được,nó nghĩ rằng chưa muộn,chưa muộn vì nó đã quay lại,chưa muộn vì nó chưa làm mất hẳn cái giá trị của gia đình trong đầu của nó.
    Cái tình thương nó cảm nhận đó,cứ như một làn gió thoảng qua vậy,bây giờ là "không thương",nó sững sờ khi nghe được 2 tiếng đó,nó chẳng hiểu nó sẽ fải làm gì,nó chỉ cười,nó cười mà chẳng biết nó đang cười nó hay cười cái gì,nhưng cái cười dành cho nó là đúng nhất.Nó thật đáng để cho người ta cười.NÓ bỏ tất cả để rồi nhận được cái điều này,nó cũng chẳng dám trách ai cả,nó chỉ nghĩ mình thật là ngu quá....nhưng nó vẫn chẳng tiếc,nó vẫn muốn sống bằng tình thương đó,cho dù có xa hơn với nó,nhưng nó vẫn tin.Nó không hiểu sao mình lại nghĩ như thế,nó chỉ nghĩ đây là một trục trặc nhỏ,chắc là không sao,cái gì cũng có thể do chính mình,nó nghĩ rằng mình có thể kéo được cái dây này lại.
    Bố mẹ nó vẫn thương nó,vẫn đón nhận nó,cái điều này làm cho nó vui lắm,nó hạnh phúc vì mình chưa làm mất cái quý nhất của một người con.Cái nghĩa lớn nhất khi nó có mặt trên đời...NÓ chỉ ước rằng,nếu có thể,nó sẽ được cả tình thương của M nó và của bố mẹ nó trọn vẹn.Nhưng nó vẫn fải bỏ cái tính ích kỉ của nó,cái tính ích kỉ đang tồn tại trong con người nó...
    Tất cả chỉ vì ăn [​IMG]
  2. lookingfor_memory

    lookingfor_memory Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2003
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Gia đình là 1 chuỗi ngày thất vọng .....
    Gia đình là sự bất lực của chính nó ........
    Sống trong đời.... cần có 1 tấm lòng để làm gì em biết không
    ....[​IMG] .... để gió không thể cuốn đi
  3. lavender0707

    lavender0707 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2003
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    Tớ ko biết hoàn cảnh của ấy thế nào ? Nhưng tớ có thể khẳng định rằng Gia Đình là nơi "bình yên " nhất, là nơi ấm áp nhất...Khi cảm thấy mệt mỏi nhất, chán nản nhất....thì gia đình chính là chỗ dựa ...đơn giản vì nơi ấy có bố mẹ, có những người thân. Có lẽ , không biết tớ suy nghĩ có thiển cận lắm không nhưng tớ biết " Không ai yêu thương và lo lắng cho tớ bằng bố mẹ tớ Và tình yêu ấy vô điều kiện " Và tớ nghiệm ra nhiều điều khi sống xa nhà . Hãy trân trọng những điều nhỏ nhất đến những thứ lớn lao...trong đó có tình yêu của bố mẹ dành cho mình
    Falling like a leaf, falling like a start. Finding a belief , falling where you are. Catch me, don't let me drop. Love me, don't ever stop!!!
  4. Rce

    Rce Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/01/2001
    Bài viết:
    3.692
    Đã được thích:
    0
    Gia đình là nơi ta nghỉ ngơi sau một ngày làm việc, chơi bời cẳng thẳng.
    Ai công hầu, ai khanh tướng, vòng trần ai, ai dễ biết ai.
    Thế chiến quốc, thế xuân thu, gặp thời thế, thế thời phải thế.
  5. just_click_and_see

    just_click_and_see Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2003
    Bài viết:
    48
    Đã được thích:
    0
    Gia đình là gì?
    Là nơi có những con người yêu thương ta nhất. Bất kể ta là người như thế nào. Bạn bè có thể bỏ ta trong nguy khó, có thể xa lánh ta vì những khuyết tật của mình... Chỉ có gia đình sẽ luôn bên ta, sẽ giúp đỡ ta, an ủi ta trên bước đường đời dài tít tắp... và... Làm sao có thể nói hết về gia đình được, khó mà diễn tả bằng lời những gì ta muốn nói về gia đình
  6. GurLuver

    GurLuver Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/01/2001
    Bài viết:
    3.760
    Đã được thích:
    0
    Chỉ hi vọng điều đó luôn đúng với mọi người, chỉ tiếc là vẫn luôn có những người ko có đc 1 mái ấm gia đình như thế :(
    Mất Sharp Gx10 rồi... huhu, con di dộng yêu thương của mình
  7. lavender0707

    lavender0707 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2003
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    Trong cuộc sống , mỗi người có hoàn cảnh, số phận khác nhau. Và dĩ nhiên mỗi ngưỡi có " gia đình " cho riêng mình Đối với những người được sự quan tâm và chăm sóc cảu bố mẹ thì là may mắn và hạnh phúc ...Bên cạnh đấy, có những người ao ước mái ấm gia đình...thậm chí là một sự quan tâm và thương yêu nhưng ko có...Chính vì thế với những ai đang may mắn được thương yêu , chăm sóc của bố mẹ thì hãy trân trọng hic...trước đây , khi chưa xa bố mẹ, tớ cũng trách bố mẹ thật nhiều ...khó chịu với chính sự quan tâm và thương yêu mà bố mẹ dành cho mình...để rồi bây giờ chỉ ao ước được những lời trách mắng của bố mẹ
    Falling like a leaf, falling like a start. Finding a belief , falling where you are. Catch me, don't let me drop. Love me, don't ever stop!!!
  8. lavender0707

    lavender0707 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2003
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    Thế là hôm nay, sau bao lâu rồi ...nó cũng không nhớ nữa. Nó và bố mẹ lại xảy ra " xung đột ". Thực sự, nó nhớ và nhớ nhiều lắm ! Nó luôn bị bố mẹ nghĩ rằng nó là người con lạnh nhạt ! ừh nhỉ, khi ở ở VN, khi ở bên cạnh bố mẹ và nhận được bao nhiêu sự chăm sóc , quan tâm và thương yêu của bố mẹ nhưng nó luôn tìm cách "tránh né". Và nhiều khi phủ nhận ! Nó làm sao " nhìn " và " hiểu " được những cái giá phải trả bằng sức lao động của bố mẹ nó ! Nó chỉ biết trách...trách rằng bố mẹ chỉ biết kiếm tiền, chỉ biết lúc nào nói chuyện với nó chỉ duy nhất đề cập đến việc học hành, trách rằng bố mẹ " quá quan tâm " đến nó, trách rằng bố mẹ đặt quá nhiều hi vọng vào nó mà nhiều khi trở thành gáng nặng cho nó, trách rằng bố mẹ không hề tin tưởng nó trong quan hệ với bạn bè, với mọi người xung quanh, trách rằng ko bao giờ bố mẹ cho rằng nó đúng vì .với bố mẹ nó chỉ " con nhóc " và dĩ nhiên nó sai !, trách rằng tại sao cứ áp đặt cả cuộc sống thậm chí cả suy nghĩ của nó...trách thật nhiều ! Nhưng nó nhiều khi cảm động vô cùng vì tình yêu " quá nhiều " bố mẹ dành cho nó ! Dường như trong 1 tháng thì bố mẹ chỉ ở nhà khoảng 1 tuần, hết bố đi rồi mẹ đi...có khi cả bố và mẹ đều đi , nó ở nhà một mình ! Nó đã quá quen rồi ! Mỗi chuyến đi, bố nó luôn nhớ đến những món quà mà " con gái rượu " thích ! Nó thì khoái ăn nhiều thứ lắm ...toàn đồ ăn vặt , thế mà bố vẫn lặn lội đi mua ! Mẹ nó cũng thế ! Những lúc ấy nó thương bố mẹ thật nhiều ! Thật nhiều ! Nó nhận ra nó quá ích kỉ ! Nó đã ko hề nhìn thấy sự mệt mỏi trên khuôn mặt bố mẹ ! Không nhận ra rằng hơn ai hết bố mẹ luôn lo lắng và luôn luôn muốn ở bên cạnh nó ! Ko hề hiểu ! Bây giờ, nó cảm thấy xấu hổ với bản thân mình vì chính bản tính lạnh lùng của nó !
    Hôm nay, nó lại làm bố mẹ đau lòng vì tính bướng bỉnh của nó ! Phải chăng nó muốn " chạy trốn " chính bản thân nó !
    Falling like a leaf, falling like a start. Finding a belief , falling where you are. Catch me, don't let me drop. Love me, don't ever stop!!!
  9. lavender0707

    lavender0707 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2003
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay tự nhiên thèm ăn cá rô phi rán thế không biết Và bất chợt nhớ về kỉ niệm của con và bố !
    Lúc đấy hình như con khoảng gần 4 tuổi gì đấy ! Chủ nhật nên cả bố và mẹ ở nhà. " Nhà " chỉ là một căn phòng tập thể bé, phòng ngủ, phòng khách chỉ là một, ngăn cách bởi tấm ri đo mà thôi ! Nghèo nhưng đầy tiếng cười hạnh phúc ! Sáng hôm đấy, trời rất mát ( chả nhớ mùa nào) , bố và " cô con gái rươu " cùng " song ca" bài gì gì rất thịnh hành thời đấy ! Chả nhớ tên...chỉ nhớ có đoạn " cao cao bên cửa sổ, có hai người hôn nhau..." Bố thưọc rất nhiều bài hát nhạc Đỏ ( không bít có gọi đúng tên ko) Và phải công nhận bố rấ hay hát và hát khá hay ( nhận xét khách quan ) Giọng bố trầm trầm cộng hưởng thêm cái giọng ngọng nghịu và không thuộc lời của con mang lại " âm hưởng " rất ấn tượng cho bài tình caSau cái khoản hai bố con vừa nằm trên giường vừa song ca " chào mừng bình minh " thì bố tuyên bố kế hoạch cho cả 2 bố con - Đi câu cá !!! chả nhớ con có vừa nhảy vừa hét không nhưng có lẽ không tệ vì con rất " khoái câu cá ! Thế là sau khi ăn sáng xong, tôi và bố " vác " cần câu cùng mồi là cơm , địa điểm chính xác là cái hồ cá ở công ty của bố ! Chẹp, con nhóc - con cứ vừa dắt cần câu xuống là cứ nhấp nhổm giật lên Thế rồi cuối cùng có một con cá " xấu số " đã sập bẫy ! Vừa giật vừa hét loạn lên ! Sướng điên ! Nhưng có lẽ tiếng hết khủng khiếp quá nên đến giữa chừng con cá " bướng bỉnh " ấy lại quẫy ra và thoát thân !Chả biết con có lập được " chiến công" nào không nhưng khi về đến nhà, mẹ mở ra thì thấy bao nhiêu là cà rô phi ! Con thì chạy lon ton xung quanh khen lấy khen để cá đẹp Thế là con nằng nặc đòi nuôi cá ! Sau khi khuyên can mãi ko được , bố mẹ đành cho con nuôi !" bể cá " của con là cái bình thuỷ tinh to tướng ! Con chọn những con to béo nhất để nuôi ! Còn phần cá còn lại được " tắm " mỡ==> sản phẩm là đĩa cá vàng ươm trên tay mẹ Con " chén " liền tù tì ! Vừa ăn vừa khen hằng ngày , con có thêm " trọng trách " cho cá ăn và " tắm " cho cá ! Cứ thấy nhà còn dư bao nhiêu cơm là con đều dành cho cá ...đến nỗi cơm trương lên chiếm đến 1/2 " bể cá " ( khổ quá cơ !) và con thò tay bắt cá ra và " kì cọ " cho cá...giống như bố mẹ hay tắm cho con ý ! Vừa "tắm" vừa bảo " Thích nhá ! Vì quá " yêu thương " lũ cá mà chưa đày 3 ngỳa, lũ cá " yêu quí " đã nổi lềnh phềnh ! Con khóc bù lu bù loaMặc cho bố mẹ giải thích rằng dù có chăm sóc thế noà thì cá cũng ko thể sống lâu được vì mang cá đã bị rách khi lưỡi câu mắc vào ! Không biết nước mắt ở đâu mà nhiều thế ! Con quyết định làm lễ đám tang rất " long trọng " cho cá yêu cá quí ! Có mời cả máy đứa bạn cùng khi và cả một anh mà tôi rất quý ! ( bây giờ mới hiểu tại sao anh cứ nhìn tôi và tủm tỉm cười) " Nơi yên nghỉ cuối cùng " của lũ cá là chậu hoa nhà tôi !
    Sau 1 tuần thì con hầu như quên bẵng đi ! Một hôm, mẹ đi chợ mua về rất nhiều cá rô phi và lại rán lên ! Ôi thôi, thơm nức mũi ! ( chẹp, thèm quá cơ!) Con vẫn " chén " như thường ! Lại còn bảo " biết thế này con dừng nuôi cá , bố mẹ nhỉ ? Thay vì đem chôn thì đem rán lên có phải ngon hơn không?!!" Bố mẹ nghe xong rất " choáng "...Đúng là đứa có tâm hồn ăn uống ! Chết vì ăn !
    Falling like a leaf, falling like a start. Finding a belief , falling where you are. Catch me, don't let me drop. Love me, don't ever stop!!!
  10. lavender0707

    lavender0707 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2003
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    Khi mẹ mang thai con chín tháng mười ngày, nghén đến mất ăn mất ngủ, nghén từ tháng đầu cho đến lúc sinh, bố thương mẹ con bội phần. Khi mẹ sinh con, bố ở bên ngoài tim lo đến thắt lại, lúc ấy bố mới càng thương bà nội đau quằn quại một ngày trời mới sinh ra bố bởi bố ra ngược. Con sinh ra hồng hào khoẻ mạnh, bố nhìn con ngạc nhiên tự hỏi sao cái con bé xíu thế này lại là con mình.Con bé đến mức bố không nhận thấy nét nào giống bố, nét nào giống mẹ, chỉ thấy tóc con đen ướt, da đỏ au, lấm tấm vảy ở đầu mũi . Bố cảm thấy vừa xa lạ, vừa ngỡ ngàng , bố ngỡ ngàng với cả bản thân mình, đã là Bố sao? Chỉ đến mấy ngày sau khi sinh, con bỗng sụt cân, vàng da vì mẹ thiếu sữa. Con phải bú bình và tách mẹ chiếu điện, bố nhìn con nằm trần trụi trong ***g kính, ngủ li bì, lúc thì quay phải, lúc thì quay trái...bố mới thấy xót xa và từ đấy, bố mới thật sự hiểu rằng mình đã là Bố ! Bố hiểu rằng bố có thể có con mà cũng có thể mất con, sinh mệnh bé nhỏ của con phụ thuộc hoàn toàn vào sự chăm sóc của bố mẹ. Bố chưa bao giờ có cảm giác kỳ lạ đến như thế, bố hiểu rằng con nằm kia chính là một phần của mình. Bô biết bố sẽ yêu thương con suốt đời
    Bố yêu con cả khi con khoẻ mạnh hồng hào, mặc cái váy trắng mới ngồi ôm bình xăng trên xe, mồm líu lo đủ chuyện ở lớp mẫu giáo, để khi đi thì tỉnh như sáo, lúc về thì ngủ gục trên vai bố. Bố chưa từng yêu một ai như yêu con. Bố yêu con ngay cả lúc con mặc áo may ô, quần đùi như con trai nghịch bùn ngoài cống , lấm lem như một thằng quỷ nhỏ, bị mẹ nhấc bổng lên đánh vào mông, con khóc váng lên " Bố ơi, cứu con, cứu con"bố yêu con ngay cả khi con lên sởi, mạt mũi lấm tấm đỏ lừ, cả khi con vào lớp Một rồi mang tập viết đầu tiên " được" 4 điểm về nhà khoe rối rít " Bố ơi, con có điểm này" bố yêu con cả khi con tha em như con mèo tha con chuột đi chơi mồ hôi mồ kê đầm đìa, những lúc con hát ru em ngủ, cả lúc con nấu bữa cơm đầu tiên, vừa cháy khét, vừa khê...
    Bố yêu con vì đơn giản một điều con đã dạy bố nhiều điều bằng chính sự hiện diện hồn nhiên của con trong cuộc sống cảu bố và bằng sự hiện diện đó, con đã khiến cho cuộc sống của bố không bao giờ tẻ nhạt, đầy những trải nghiệm cả đau khổ và thú vị !

    Falling like a leaf, falling like a start.Finding a belief,falling where u r. Catch me, don''''''''t let me drop.Love me, don''''''''t ever stop!

    Được lavender0707 sửa chữa / chuyển vào 06:07 ngày 07/08/2003

Chia sẻ trang này