1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tôi cần người dẫn dắt : Chúa hay Phật

Chủ đề trong 'Học thuật' bởi 13am, 09/03/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. honghoavi

    honghoavi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2004
    Bài viết:
    1.412
    Đã được thích:
    0
    Những lý luận của cacaca không phải là hoàn toàn vô lý...
    Thật ra có những điểm tôi cần xác định với bạn như sau...
    1/ Bạn đang đứng trên quan điểm của triết học Marx để phê phán và phủ nhận tôn giáo. Nhưng bạn quên rằng ngay cả Triết học Marx cũng chỉ là một trong rất nhiều trường phái Triết học, và Triết học Marx vẫn đã và đang còn được kiểm chứng. Tất nhiên khi còn được đang kiểm chứng thì nó không phải là chân lý tuyệt đối.
    2/ Khi ban nói tôn giáo thì hầu hết đúng, trừ Phật giáo. Cần phải phân biệt rõ, Phật giáo tuy là một tôn giáo nhưng về phần lý luận nó lại hao hao như một nền triết học tiên tiến, nhưng nếu chỉ xem như thế thì chưa đủ (đây là cả một vấn đề lớn đang còn được tranh cãi). Ngay cả khoa học ngày nay cũng chưa có một bằng chứng nào, một công trình nghiên cứu khoa học nào có thể bác bỏ được nền tảng triết lý Phật giáo, cho nên trước khi muốn đưa ra những lập luận phủ nhận nền minh triết Phật giáo cần phải có những bằng chứng cụ thể, những lập luân chắc chắn và phải có những hiểu biết sâu sắc về Phật giáo chứ không thể lập luận hời hợt và chung chung, hoặc dùng sự linh động ngôn ngữ để phản biện, hoặc dùng cái đặc thù cá nhân để quy chụp cho cái chung, mà không đi vào bản chất, đi vào phần cốt lõi.
    honghoavi
  2. Tran_Thang

    Tran_Thang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/01/2005
    Bài viết:
    4.581
    Đã được thích:
    193
    Phật đã dạy "ngón tay Ngài không phải là trăng", vậy tôi có thể xem mặt trăng là gì thì tùy ở tôi, không phụ thuộc câu nói của Ngài, tôi có thể xem mặt trăng là nơi có chị Hằng, hay thằng Cuội, hay là vệ tinh của quả đất cũng được.
    Tôi thấy định nghĩa về ý thức của trường QG cũng chưa đúng lắm.
    Máy tính mà cũng có tâm linh, linh hồn !!?? Bác này làm sao ấy ? Chiếc máy tính thì thuộc bài, nhưng nó có quan điểm riêng không ? Rõ ràng không ? Chỉ con người mới có.
    Bác ca dễ thay đổi nhỉ, bài trước bác khuyên người ta nên theo Phật, hôm nay bác lại muôn gánh cả hai nên mới nhảy vô đây. Chắc bác chỉ "bị ảnh hưởng bởi Đạo Phật" thôi sao ?
    Nói gì thì nói cũng phải thực tế các bác ạ. Tôi thấy nhiều người theo Phật, họ có tính cách khá mờ nhạt, hình như đánh mất tính cách, trông có vẻ bí hiểm lắm.
  3. cacaca

    cacaca Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/06/2004
    Bài viết:
    172
    Đã được thích:
    0
    Ôi trời, tôi hiện giờ lập trường vẫn chưa thay đổi. Tôi không khuyên 13am chọn kiểu loại trừ và tuyệt đối (dẫn dắt) giáo phái nào cả, nhưng nếu bạn ấy vẫn muốn chọn thì tôi thấy nên theo đạo Phật.
    Đề nghị TT đọc kĩ những gì tôi viết, ặc ặc.
  4. cacaca

    cacaca Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/06/2004
    Bài viết:
    172
    Đã được thích:
    0
  5. dreamweaver

    dreamweaver Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/03/2002
    Bài viết:
    265
    Đã được thích:
    0
    Chắc là lấy từ câu của Lục Tổ Huệ Năng ??
    "Không nghĩ thiện không nghĩ ác , cái gì là bổn lai diện mạo của thượng tọa Minh ?? "
    Xin trích chút xíu câu nói của Nguyệt Khê đại sư trả lời tham vấn :
    Tăng hỏi Lục Tổ nói chẳng suy nghĩ thiện ác thì có thể minh tâm kiến tánh, con hiện nay chẳng suy nghĩ thiện ác, tại sao không được kiến tánh?
    Sư nói: Lục Tổ nói ?oChẳng suy nghĩ thiện ác, đang lúc ấy ai là Bản lai diện mục của Thượng tọa Minh?? Ý của Lục Tổ là bảo ngay chỗ chẳng suy nghĩ thiện ác ấy phát khởi nghi tình tham cứu thì được thấy bản lai diện mục. Ông chỉ là chẳng suy nghĩ thiện ác, không có tham cứu thì đâu thể kiến tánh được!
    Xin thêm 1 chút về quá trình ngộ đạo của Nguyệt Khê pháp sư :
    Năm 22 tuổi liền ra giảng kinh thuyết pháp, thính giả rất đông. Đáp lời mời của Pháp hội Lăng Già ở Nam Kinh, Sư thị chúng rằng: ?oChúng sanh bản lai là Phật, chỉ vì vọng niệm vô minh nên không liễu thoát sanh tử được, nếu phá một phần vọng niệm vô minh thì được chứng một phần Pháp thân, vọng niệm vô minh phá hết thì Pháp thân hiển lộ?.
    Bấy giờ trong Pháp hội có Tôn túc Khai Minh hỏi rằng: Nếu vọng niệm vô minh từ ngoài đến, không có dính dáng gì với ông thì cần gì dứt nó? Nếu vọng niệm từ bên trong sanh ra, ví như nguồn suối luôn luôn có nước chảy, dứt rồi lại sanh, sanh rồi lại dứt, đến khi nào mới hết! Tu hành như thế thật chẳng có chỗ đúng! Vọng niệm dứt là Phật tánh, vọng niệm khởi là chúng sanh, vậy thành Phật cũng có luân hồi ư?
    Sư không trả lời được.
    Lại hỏi tiếp: Pháp sư chưa từng minh tâm kiến tánh, trong Kinh chẳng có những lời này, những lời này là có được từ các chú giải; người kiến tánh chú giải thì chẳng sai, người chưa kiến tánh chú giải nói Nam ra Bắc, lôi Đông bỏ Tây, thị phi điên đảo có phải không?
    Sư đáp: Phải. Sư đảnh lễ Tôn túc và trình lời nhà Phật học nói về ?oDùng cách nào mới có thể minh tâm kiến tánh??
    Tôn túc bảo: Lời này Pháp sư nên đến hỏi Tông sư Thiết Nham ở Ngưu Đầu Sơn là người đã chứng ngộ.
    Ngay đêm ấy, Sư đến hỏi Thiết Nham rằng: Lão Hòa thượng ở đây làm gì?
    Nham bảo: Mặc áo, ăn cơm, ngủ nghỉ, dạo núi, ngắm sông.
    Sư nói: Đáng tiếc cho sự uổng qua ngày tháng của Ngài!
    Nham nói: Ta uổng qua thì được, nhưng ngươi không thể học ta uổng qua. Nếu ngươi đến được miếng điền địa kia thì cũng có thể học ta uổng qua vậy!
    Sư nói: Thế nào là miếng điền địa kia?
    Nham dựng một ngón tay lên.
    Sư đáp lại: Con không biết!
    Sư hỏi ?oHiện nay con đem vọng niệm dứt sạch, chẳng trụ hữu vô, vậy có phải miếng điền địa kia không??
    Nham bảo: Không phải, đó là cảnh giới vô thỉ vô minh.
    Sư hỏi: Lâm Tế ***** nói đó là hầm sâu đen tối của vô minh thật đáng sợ, có phải vậy không?
    Nham bảo: Phải.
    Sư trình câu nói của nhà Phật học về: Dùng cách nào mới có thể minh tâm kiến tánh được?
    Nham bảo: Ngươi chớ nên dứt vọng niệm, nên dùng nhãn căn nhìn thẳng vào chỗ hầm sâu đen tối chẳng trụ hữu vô ấy, đi, đứng, nằm, ngồi chẳng được gián đoạn, khi nhân duyên đến, ?oồ? lên một tiếng, hầm sâu đen tối của vô minh tan rã thì được minh tâm kiến tánh.
    Ngài tịch năm 1965.
  6. dreamweaver

    dreamweaver Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/03/2002
    Bài viết:
    265
    Đã được thích:
    0
    Nhật ký của mục sư bạn Nguyệt Khê pháp sư :
    TIỂU TRUYỆN của NGUYỆT KHÊ PHÁP SƯ
    Tác giả: Mục sư Vương Cảnh Khánh.
    Tôi với Nguyệt Khê pháp sư quen biết đã hơn ba mươi năm, cùng ở xứ Sa Điền Hồng Kông, lúc rảnh rỗi thường qua lại thăm nhau, mặc dù tín ngưỡng chẳng đồng, nhưng tâm chúng tôi hình như có một linh tánh thông nhau, mỗi khi gặp nói chuyện, hai người đều cảm thấy rất khế hợp. Tôi rất thích Sư tánh tình ngay thẳng, tâm chẳng quanh co, tiếng nói hùng dũng, thành thật thiết tha, chẳng khách sáo, chẳng giả dối.
    Nhìn theo hình tướng bề ngoài Sư rất giống một kẻ ăn xin, mặc quần áo cũ và rách, chân chẳng giày vớ, mùa lạnh mùa nóng cũng thường mang một đôi dép cũ, cầm một cây gậy, một túi vải nhỏ, tóc dài xòe vai, còn để bộ râu thưa thớt, hình dáng là một khổ hạnh Đầu đà, khi đi xe lửa hoặc xuống bắc qua biển, thường mua vé hạng chót, không khi nào vì mình mà lãng phí đồng xu. Có người nói: ?oSư chẳng phải không có tiền, Sư là một triệu phú?, Sư phải triệu phú hay không, ở đây tạm gác qua một bên, sau này sẽ bảo cho biết. Mỗi lần tôi gặp Sư trên xe lửa, mặc dù tôi đã mua vé hạng nhì, nhưng vẫn thích cùng ngồi ghế hạng chót với Sư để được nói chuyện với nhau. Bạn bè thường chê cười tôi rằng: ?oÔng không sợ bị lây con rệp của Sư kia chăng?? Sở dĩ ông bạn này cười tôi, là vì ông chẳng nhận biết cái tâm của Nguyệt Khê pháp sư.
    Tôi với Nguyệt Khê pháp sư, chẳng phải nhìn theo hình tướng bề ngoài mà nhìn theo nội tâm của Sư. Nội tâm của Sư rất tốt đẹp, nhân sinh quan và tư tưởng của Sư rất viên mãn, đủ cho người đời thưởng thức. Sư mười chín tuổi xuất gia, suốt đời phụng sự Thiền tông, đối vớ Phật pháp có kiến giải mở mang sáng tỏ.
    ( lược bớt 1 đoạn về quá trình tham ngộ của Nguyệt Khê đại sư )
    Từ đó Sư ngày đêm khổ tham, cho đến hình dáng tiều tụy, ốm lòi xương như cây củi, một đêm nghe tiếng gió thổi lá ngô đồng, hoát nhiên đại ngộ, về sau đi hành cước bốn phương, khắp danh sơn thắng cảnh như Chung Nam Sơn, Thái Bạch Sơn, Hoa Sơn, Cửu Hoa Sơn, Phổ Đà Sơn, Ngũ Đài Sơn, Thái Sơn, Tung Sơn, Huỳnh Sơn, Võ Đang Sơn, Lao Sơn, La Phù Sơn? đi khắp các tỉnh Nam Bắc trong Trung Quốc. Khoảng năm 1933 đến Sa Điền, ban sơ ở Tây Lâm, tôi lần đầu tiên gặp Sư vào năm 1934 tại phòng khách núi Đạo Phong, năm 1949 được Phật tử triệu phú Giảng Ngọc Giai là chủ công ty thuốc lá Nam Dương cúng dường Hối Tư Viện cho Sư để sáng lập Phật học viện ở trên núi đối diện ga xe lửa Sa Điền. Viện này sau vì một việc nhỏ mà bị giải tán. Nay người du khách đến du lịch chỉ biết ấy là Vạn Phật Tự, chẳng biết nguyên danh là Hối Tự Viện, thật ra Vạn Phật Tự chẳng phải tên thiệt, chỉ vì Sư xây một ngôi điện Vạn Phật, trước cửa điện đề hai chữ lớn là ?oVạn Phật?, nên du khách theo đó gọi là Vạn Phật Tự mà thôi.
    Muốn diễn tả tư tưởng nhân sinh của Sư chẳng phải là việc dễ, nghe nói Sư có những tác phẩm như Duy Ma Kinh Giảng Lục, Lăng Già Kinh Giảng Lục, Viên Giác Kinh Giảng Lục, Tâm Kinh Giảng Lục, Phật Giáo Nhân Sinh Quan, Phật Pháp Vấn Đáp Lục, Đại Thừa Bát Tông Tu Pháp, Đại Thừa Tuyệt Đối Luận, Nguyệt Khê Ngữ Lục, Tham Thiền Tu Pháp? Nay trong tay tôi chỉ có hai cuốn Phật Giáo Nhân Sinh Quan và Nguyệt Khê Pháp Sư Ngữ Lục. Phật Giáo Nhân Sinh Quan do Diệp Chí Tôn là đệ tử của Ngài biên soạn, chỉ có một trăm trang nói về giáo lý thông thường, chẳng có chỗ đặc biệt. Nguyệt Khê Pháp Sư Ngữ Lục khoảng bốn trăm năm mươi trang, cũng do đệ tử của Ngài biên soạn, trong đó đều là lời khai thị nhiều lần của Ngài, nay trích nhiều đoạn đặc sắc như sau:
    - Dụng công tu hành cần nhất là phá tan vô thỉ vô minh. Kinh Hoa Nghiêm nói: ?oPhá vô minh đen tối?. Kinh Viên Giác nói: ?oVô thỉ huyễn vô minh?. Kinh Thắng Man nói: ?oĐoạn dứt vô thỉ vô minh?. ***** Thiền tông gọi là Hầm sâu vô minh, Đầu sào trăm thước? (trang 18).
    - Sư thượng đường thuyết pháp rằng: ?oTuyệt đối chơn như đầy khắp hư không vũ trụ, ấy là chơn không, tuyệt sắc tướng, bổn lai diện mục là diệu minh, như như bất động, chẳng có phương sở, chẳng có tên gọi. Ở đây nhận được thì hoát nhiên giải thoát, liền thấy Phật tánh, tùy duyên tiêu dao, mặc ý qua lại, có Phật pháp gì để học, sanh tử để liễu, thiền đạo để tu, Niết bàn để chứng? Chẳng có một pháp để thành, chẳng có chúng sanh để độ. Tam tạng giáo điển đều là giấy trắng, một chữ cũng xài chẳng được, một ngàn bảy trăm công án đều là đàm giải, tất cả đều chẳng dính dáng. Thế nào là Phật? Cây gậy của lão Tăng. Thế nào là pháp? Đôi giày cỏ của lão Tăng.
    Sau đây là mấy đoạn nhật ký của tôi:
    Nhật ký ngày 7 tháng 7 năm 1962.
    - ?oTôi thấy chùa Vạn Phật có trồng nhiều cây trúc vàng, trên thân cây có sọc màu xanh, tôi viết thư nhờ người mang đến cho Sư xin tặng cho mấy cây để trồng trên núi Đạo Phong, hôm nay được thư trả lời của Sư: hẹn dẫn thêm hai ba người đi đào cây, nên tôi cùng với Tăng Quang, Ngô Hạo, Đặng Quế Lâm mang theo cây cuốc, dây thừng và đoàn gánh đến chùa núi đào trúc. Lúc đó vào mùa nắng, Sư không mặc áo, chạy đi chạy lại đang đôn đốc mấy người thợ xây cất Đại Bi Điện. Điện này luôn cả trang điểm và dựng tượng Phật tốn khoảng năm mươi ngàn đồng. Sư dẫn chúng tôi đến chỗ cây trúc nói: ?oCây trúc có rễ thì trồng đứng, không có rễ thì trồng nằm, mỗi ngày tưới nước, vào mùa mưa trồng rất tốt?. Lại nói: ?oTrúc này vốn sản xuất từ Tứ Xuyên. Khi Trương Chi Động làm Tổng đốc hai tỉnh Quảng Đông, Quảng Tây sai người Tứ xuyên dời đến Quảng Đông?.
    Ông Đặng hỏi: Pháp sư năm nay bao nhiêu tuổi?
    Sư nói: ?oTám mươi bốn mà tóc tôi chưa trắng, chỉ có mấy sợ râu đã trắng?.
    Vì Sư ở trần nên thấy trước ngực Sư có một vết sẹo lớn và bên tay trái thiếu hai ngón.
    Sư nói tiếp: ?oPhật giáo có người phê bình núi Đạo Phong, tôi thì cho rằng núi Đạo Phong hành đạo Bồ tát, khuyên người hành việc lành, giúp người thành gia lập nghiệp, làm một công dân tốt trên xã hội, đều là làm những việc hữu ích?.
    Các người đã đào trúc xong, tôi từ giã với Sư, rồi Sư tiếp tục đi xem mấy người thợ xây điện, bước chân nhanh nhẹn giống như người thanh niên.
    Nhật ký ngày 28 - 11 - 1962.
    Buổi sáng Sư đến thăm tôi, tôi dẫn Sư đi dạo khắp nơi trên núi Đạo Phong, thấy Sư tinh thần đầy đủ, tiếng nói hùng dũng; chúng tôi đến trước Tòa Thánh, Sư nói: ?oViện này nhỏ quá, có hữu (nhà ăn và nhà khách) mà không có tả (vì phía bên trái là núi chẳng thể xây nhà) nên chẳng thể tụ chúng đông?.
    Sư đưa cho tôi một lá thư bằng tiếng Anh của Sở nhà đất Cửu Long gởi, trong thư nói về việc xây Điện Đại Bi chưa được Chánh phủ đồng ý, phải dừng lại, việc này khiến Sư rất bận tâm.
    Nhật ký ngày 29 ?" 10 ?" 1963.
    Hôm nay hẹn với ông Từ Đạo Nghị đến chùa Vạn Phật thăm Sư và trả lại cho Sư bản thảo bài ?oNghiên Cứu Đại Thừa Phật Pháp Chỉ Yếu Điểm?, bài này Sư nhờ tôi trao cho Lương Đạo Úy biên chép lại.
    Sư nói: Vương mục sư, ông là một người tốt.
    Tôi nói: Tôi rất khâm phục kiến giải Phật học của Sư khác với Phật giáo đồ thông thường. Một số Mục sư thường khinh rẻ tu sĩ Phật giáo, ông thì chẳng phải vậy.
    -Chúng ta cũng là người tôn giáo, đều là đạo hữu nên làm bè bạn.
    Tôi hỏi: Trước kia Sư đốt ngón, đốt thịt trước ngực, hôm nay Sư thấy thế nào?
    Sư cười to nói: Trước kia là ngu si.
    -Hôm nay tôi hỏi Sư một vấn đề quan trọng: Đại thừa Phật pháp của Sư nói, cần nhất là phải minh tâm kiến tánh, muốn minh tâm kiến tánh trước tiên phải phá tan hầm sâu vô minh, theo kinh nghiệm của Sư, hầm sâu vô minh làm sao phá?
    -Nhiếp lục căn nhìn thẳng vào chỗ đen tối mịt mù, bất cứ ngày đêm, đi, đứng, nằm, ngồi, một khi hoát nhiên khai ngộ, phá tan hầm sâu đen tối liền thấy Phật tánh.
    -Khai ngộ như thế thật là khó.
    -Khai ngộ là việc lớn sanh tử, dĩ nhiên phải khó.
    -Tôi nói cho Sư biết, tin đức Chúa Giêsu thì được cứu, chẳng phải khó như thế. Con người chỉ cần thật tình nhận tội sám hối để cho bửu huyết Giêsu rửa sạch tâm họ thì Giêsu làm sinh mạng trong tâm họ, việc này người ngu dại và con nít đều dễ hiểu.
    -Pháp sư tỏ vẻ hài hước giả vờ ngó quanh hai bên lướt qua chuyện khác rằng: Núi Đạo Phong hiện nay có bao nhiêu người?
    -Hiện nay có lãnh tụ Tin Lành miền Viễn Đông và Á Châu, đại diện trong mười bốn nước hơn bảy mươi người hội nghị trên núi bàn về vấn đề phước lợi xã hội.
    Sư nói: Ấy là việc rất tốt.
    Tôi nói: Hiện nay Phật giáo cũng có làm việc phước lợi xã hội.
    Sư nói: Ít lắm.
    Tôi hỏi: Việc xây dựng điện Quan Âm tại sao dừng lại?
    Sư nói: Vì Chính phủ không chấp thuận.
    Nhật ký ngày 23 ?" 4 ?" 1965.
    Sáng nay tôi đi Cửu Long, gần đến ga xe lửa Sa Điền gặp Sư hai tay chống ở chỗ hành lang, Sư nói mắc bịnh, nhờ tôi kêu giùm xe taxi đi khám Bác sĩ, tôi kêu xe rồi dìu Sư lên xe, cùng đi cùng có ba bà già, tôi thấy ba bà này chẳng thể chăm sóc Sư nên tôi cũng lên xe đi theo. Tôi nghĩ ở Cửu Long có nhiều bác sĩ và bệnh viện, khỏi cần qua bắc, đường xa quá. Nhưng Sư kiên trì đi xem bác sĩ quen thuộc là Tiêu Gia Hỷ. Tôi nghĩ cũng có lý, xe đến bắc, ông tài xế không chịu qua bắc, tôi dìu Sư xuống xe, đi được mấy bước, Sư nằm xuống giữa đường, tôi dùng hết sức lực mới đỡ Sư đến lề đường, nghỉ một hồi, từ từ dìu Sư đến bắc qua biển, rồi kêu taxi đưa Sư đến phòng mạch Bác sĩ, mới từ giã đi làm việc riêng của mình.
    Đâu ngờ từ giã lần này tức là vĩnh biệt. Ba ngày sau là 26 tháng 4, tôi bỗng xem báo thấy đăng tin ?oTrụ trì chùa Vạn Phật ớ Sa Điền là Nguyệt Khê lão pháp sư đã tịch lúc 21 giờ 00 ngày 23 ?" 4 ?" 1965 âm lịch, trụ thế 87 năm?.
    Sau khi Sư tịch, các đệ tử đem nhục thân của Sư thép vàng, thờ trong điện Phật A Di Đà, nhục thân này hơi ốm, không mập mạp hồng hào bằng khi còn tại thế.
  7. Liv

    Liv Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/04/2003
    Bài viết:
    398
    Đã được thích:
    0
    Ở trang 8 tại hạ đã từng nói đạo Mormon và Nhân chứng Jehovah ko phải là Christianity, nhưng hôm nay xem lại trên một số trang web thì lại thấy họ nói rằng cả hai tôn giáo trên đều là đạo Ki-tô cả. Vậy tại hạ xin lưu lại điểm này để tồn nghi.
    Thật vậy, tên đầy đủ của đạo Mormon là "The Church of Jesus Christ of Latter Day Saints", nhưng tại hạ ko rõ Jesus Christ đóng vai trò gì trong tôn giáo này. Còn đối với Jehovah''s Witnesses thì Jesus chỉ là một con người bình thường mà thôi, cũng như Mohammed đối với đạo Hồi. Nói cách khác, Jesus không có các tính chất thần linh. Mà đã như vậy thì làm sao có thể gọi tôn giáo này là đạo Ki-tô được nhi?
  8. Tran_Thang

    Tran_Thang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/01/2005
    Bài viết:
    4.581
    Đã được thích:
    193
  9. sea_bird

    sea_bird Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/02/2003
    Bài viết:
    129
    Đã được thích:
    0
    Các bạn đã bao giờ tự đặt cho mình câu hỏi khi tìm hiểu về Đạo Thiên chúa, hay Đạo phật để làm gì chưa?
    Có phải vì một số mục đích như tôi kể sau đây ko?
    - Để chia chẻ từng từ ngữ chương mục, sau đó theo cách hiểu phiến diện hoặc giựa trên những thành kiến của mình để kích bác, phê phán.
    - Để nói về các Đạo này nghe cho nó ?osiêu?.
    - Để chứng tỏ với người khác rằng mình cũng biết hướng tới sự chân thiện mỹ mà các Đạo này đang rao giảng.
    - Để dùng làm công cụ nâng cao bản ngã, chứng minh mình hơn người khác.
    Nếu đúng như thế (ở đây tôi nói chữ nếu) thì các bạn đang dùng những Đạo này làm cái bung xung để thể hiện cái ?oTôi? của mình. Người xưa đã nói cái ?oTôi? là con ngựa bất kham, nếu ko biết áp chế nó mà để cho nó ?otung tăng chạy nhảy? thì đến một lúc nào đó chúng ta sẽ chở thành con trâu, còn cái ?oTôi? trở thành sợi dây thừng muốn dắt mũi trâu đi đâu cũng được, đó là một điều vô cùng nguy hiểm.
    Nếu như thì hóa ra ko thấy "người dẫn dắt đâu" mà trở thành nô lệ cho cái "Tôi".
    Nếu như cái chúng ta cần trong cuộc sống này là ?ohạnh phúc và ko làm điều gì tổn thương đến người khác?. Thế thì dù là Đạo Thiên Chúa hay Đạo Phật, Đạo Hồi... hay bất cứ một tư tưởng nào giúp ta làm được điều đó thì chúng ta nên học tập theo. Còn học tập như thế nào thì phải tự tìm cho bản thân phương pháp đừng có bất cẩn nghe ai đó chỉ bảo. Ngay cả những lời của Kinh Phật cũng chỉ để tham khảo, nó chỉ là ?ongón tay chỉ trăng chứ ko phải là trăng?.
  10. phicau

    phicau Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/11/2002
    Bài viết:
    2.669
    Đã được thích:
    0
    Rất tiếc, đây là lần đầu tiên em nghe nói đến Lục Tổ Huệ Năng. Nhưng nghe bác nói, em rất mừng vì mình lại nói được một câu hay hớm đến thế(giống với cả mấy vị đại sư thì chẳng phải chuyện thường).
    Nhưng em muốn hỏi một điều, được minh tâm kiến tánh rồi thì sao? Tại sao rất nhiều người, biết là mình u mê, sao vẫn chẳng cần phải thoát khỏi cái u mê đó? Minh tâm kiến tánh, chắc gì đã vui?
    Hãy thử so sánh trường hợp này với sự bất tử. Ai chẳng muốn bất tử? Nhưng ko thực sự bất tử rồi thì sao? Bạn bè, người thân lần lượt ra đi. Hỏi có ai ko đau khổ khi cô đơn, lạc lõng giữa cả thế giới rộng lớn. Rồi lâu dần, như người ta nói, thời gian hàn gắn mọi vết thương, tâm hồn "người bất tử" sẽ trở nên chai lỳ. Sống như thế, liệu có sướng ko?
    Cũng như thoát thai ra khỏi vòng trần tục, hỏi từ trước đến nay ai ko muốn? Nhưng những cái ko đạt được thì người ta thường khao khát, đạt được rồi thì lại dễ dàng vứt bỏ. Thoát khỏi luân hồi, liệu có vui sướng ko? Mà vui sướng gì khi đã vứt bỏ tạp niệm(Vứt bỏ tạp niệm thì vứt luôn cả "sự biết vui sướng" còn gì). Vậy lên niết bàn làm gì?

Chia sẻ trang này