1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tôi chưa phải là một người mẹ, nhưng ............

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi toidayma, 04/05/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. toidayma

    toidayma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2003
    Bài viết:
    352
    Đã được thích:
    0
    Tôi chưa phải là một người mẹ, nhưng ............

    Tôi vào diễn đàn này, và đoán rằng các anh các chị trong đây phần đông đều đã là cha, là mẹ - đều có những kinh nghiệm nuôi dạy con cái, nên mong rằng các anh các chị có thể cho tôi một vài lời khuyên hữu ích.

    Tôi chưa có gia đình, vì thế, chưa có cái may mắn được làm mẹ. Nhưng tôi có một đứa em gái, nó ra đời sau tôi 17 năm. Cái khoảng cách về tuổi quá lớn này, cộng với việc tôi chăm bẵm nó từ khi nó đỏ hỏn ở cái tuổi 17 của tôi hồi đó, đã làm tôi thương nó như một người mẹ, hơn là một người chị thương em. Đi kèm đó, bên cạnh tình thương đó, là một nỗi lo cho nó như bất cứ người mẹ nào lo cho con.

    Năm nay em tôi đã 11t, các anh các chị biết không, 11t đầu, mà nó chưa biết ăn ( tôi xin nói rằng trí tuệ và cơ thể nó vẫn phát triển bình thường ). Có lẽ vì bố mẹ tôi sinh nó khi các cụ đã lớn tuổi, nên chiều nó lắm, nó không hư, nhưng ........ Các anh các chị có hình dung được cái cảnh, nó ăn một miếng cơm, mồm nún nún vài miếng, rồi uống ngay một thìa canh, thế là phùng mồm ra ngậm một hồi, trợn mắt nuốt đến ực một cái chưa - từ đầu bữa đến cuối bữa, từ miếng đầu tiên đến miếng cuối cùng, từ năm nó 4t đến giờ. Tôi biết rằng hiện tượng trẻ biếng ăn thì nhà ai cũng có, nhưng con bé em tôi nó còn kkhông biết nhai, cắn miếgn thịt không xong ( hiện tại bố mẹ tôi vẫn phải cắn thịt thành miếng vừa đủ ăn cho vào bát cho nó ) - và chưa biết nuốt.

    Những gì có thể thử, tôi đã làm đủ cả, từ nhẹ nhàng đến khuyên bảo, từ đánh, mắng, khơi gợi lòng tự trọng, cho đến học nấu ăn để làm món ngon cho nó ăn, cũng vô ích. Các anh chị có tưởng tượng được, cái cảnh bữa cơm nào, bố mẹ tôi cũng chán ngán, hết van xin lại mắng nó để nó ăn cho nhanh ( nó ăn một bát cơm tầm 1h ), còn tôi , sau ngần ấy năm cố gắng cải thiện tình hình, thì giờ bất lực, chỉ tìm cách ăn cho nhanh rồi đứng dậy, chả dám nhìn nó, nhìn cái dáng gầy nhỏ ngồi khom người, đầu gối quá tai, khuôn mặt trơ ra trước mọi lời mắng mỏ van xin của bố mẹ tôi, và trợn mắt nuốt miếng cơm của nó. Có lẽ với một vài người, điều đó là chuyện nhỏ, sẽ bảo tôi rằng nó lớn nó sẽ khác, nhưng sao tôi nhìn nó ăn, mà đau lòng.
  2. waterworld

    waterworld Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/01/2006
    Bài viết:
    421
    Đã được thích:
    0
    Quả là gia đình bạn đã để tình trạng này quá lâu, mà càng để lâu càng khó. Trẻ con tầm 3 tuổi mà mới dậy nhai đã là khó rồi, chưa kể đến 11 tuổi. Nhưng thôi, tôi nghĩ là dần dần vẫn phải có cách giải quyết. Nhưng tuyệt nhiên không được mắng nhiếc cháu vì điều đó chỉ phản tác dụng mà thôi.
    Coi như bây giờ phải làm lại từ đầu. Thế khi cháu ăn cháo hạt thì sao? Và còn bánh quy nữa, cháu có nhai không? Hoặc những loại như xúc xích, trứng... trẻ con rất thích ăn. Nếu em bạn thích ăn xúc xích chẳng hạn, thì không câu nệ thời gian phải đúng bữa cơm, bạn có thể cho em tự cầm xúc xích mà ăn, và cả nhà cũng đừng quá quan tâm thúc giục. Kệ nó, coi như là một việc bình thường, ăn ít nhiều lúc này không phải là điều quan trọng nhất mà quan trọng là tâm lý thoải mái. Mìh có thể bổ sung dinh dưỡng bằng sữa chẳng hạn.
    Ngoài ra có một kinh nghiệm thế này, trẻ con rất hay thích đi ăn tiệm. Ở bên ngoài, chúng nó sẽ không bị áp lực từ cảm giác đến bữa phải ăn, mà coi đó là một cuộc đi chơi. Cũng nên để nó thích ăn gì thì ăn, không nên ép quá đáng, nếu không, dần dần, các cháu sẽ lại mất sự thích thú với cuộc đi chơi đó và lại trở lại tâm lý bị ép ăn, rất đáng sợ.
    Điều quan trọng nhất để giải quyết tình trạng này, theo tôi, là phải giải quyết chính sự căng thẳng của người lớn. Không quá quan trọng việc ép ăn nữa, mỗi bữa chỉ kéo dài nửa tiếng thôi, và đầu bữa nên để cháu chủ động ăn, sau đó mới hỗ trợ, rồi tìm cách bổ sung duỡng chất bằng sữa, phomát, bơ... Nói chung là phải kiên trì.
  3. wendyhouse

    wendyhouse Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    56
    Đã được thích:
    0
    Oh, em bạn đã 11 tuổi, và bạn 28. Bố mẹ chiều chuộng con, thì bạn, một người chị, phải nhận ra tình trạng của em mình từ nhiều năm trước và có phương án giải quyết rồi chứ.
    Như bạn waterworld nói, bạn phải bắt đầu lại từ đầu thôi. Theo tôi thì bạn nên cho em ăn cơm nhão và đồ ăn mềm. Không để canh trước mặt bé tránh việc bé chan canh và nuốt chửng.
    Bắt bé ăn cơm nhão. Có thể hồi đầu bé chưa nhai kỹ, nuốt vội. Đừng xót xa quá. Dạ dày của bé đủ sức tiêu hóa. Nếu bé không chịu ăn, bạn để cho bé thật đói, chắc chắn bé sẽ ăn thôi. Bắt đầu từ ruốc, đồ ăn mềm, tới thịt xé miếng nhỏ và to dần. Khi bé ăn, nên ở cạnh, động viên bé "Em làm được mà", "Em sẽ làm được", "Em hãy nhai nó đi", "Cố lên", "Giỏi lắm"... Lời khen và động viên cũng giúp các em bé rất nhiều để vượt qua các khó khăn.
    Được wendyhouse sửa chữa / chuyển vào 13:27 ngày 04/05/2006
  4. annylinh_tieuyeutinh

    annylinh_tieuyeutinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/04/2004
    Bài viết:
    4.593
    Đã được thích:
    0
    nếu em bạn k nhai thì bạn cũng phải nghĩ ra cách khác cho nó ăn thôi.. nó có uống nuớc đưọc thì chắc chắn ăn những cái như dạng mềm như cháo.. hay cứ nấu canh và nghiền nhỏ hết ra cho nó ăn nhỉ. có khi phải đưa em đến bác sỹ tâm lý chứ k thì k ổn đâu.. VN mình cứ ngại đi bác sỹ nhưng k nên như vậy.. đến chuyên khoa nhi vẫn tốt hơn chứ
  5. vitamin3010

    vitamin3010 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    4.919
    Đã được thích:
    1
    Đúng là một trong những điểm yếu của gia đình phương Đông là không tập cho con cái tính tự lập từ bé (nhìn chung là như vậy). Tớ thấy nhiều nhà rất rất chiều con để rồi sau này nó đâm ỉ lại, lười biếng. Đừng nói ngày nay điều kiện vật chất tốt hơn nên chăm bẵm tốt hơn. Tớ có quen 1 gia đình VN-Thụy Sỹ, 2 vợ chồng rèn con ngay từ nhỏ, lúc tầm 3 tuổi. Ví dụ ăn thì hỏi luôn muốn ăn bao nhiêu, ko bao giờ cho fép ăn tuỳ tiện (nuôi theo chế độ khoa học, dinh dưỡng đầy đủ, cái gì nên ăn nhiều, nên ăn ít là fải tuân thủ) và phải tự xúc lấy ăn. Đồng hồ ở nhà đặt chuông đúng giờ, cứ nghe chuông là phải tự đứng lên thu dọn đồ chơi chuẩn bị đi ngủ hoặc ăn cơm. Tắm rửa xong thì mẹ trải 1 cái khăn to ở giữa phòng, cứ thế tự lăn đi lăn lại cho khô người rồi bấm chuông gọi mẹ vào mặc đồ giúp.
    Bạn toichuconai nên đưa em đến bác sĩ dinh dưỡng khám trước đã. Sau đó bạn thử dắt nó đi ăn lung tung xem sao., có thể chán cơm nhà nhưnng lại thích cơm hàng
  6. skept82

    skept82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/11/2003
    Bài viết:
    1.056
    Đã được thích:
    0
    Nhà bạn nên đến trung tâm tư vấn tâm lý. Tôi nghĩ rằng trở ngại lớn nhất của em bạn bây giờ là không ý thức được hành vi cơ bản của con ng. Nó dường như 1 đứa trẻ chưa phát triển theo đúng tuổi thực của nó.
    Có lẽ tôi hơi làm trầm trọng hóa vấn đề nhưng theo tôi đến trung tâm tư vấn tâm lý là hành động bạn nên làm lúc này.
  7. quelanhuong

    quelanhuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/02/2006
    Bài viết:
    74
    Đã được thích:
    0
    Lúc còn bé, bạn có cho em đi học mẫu giáo không? học tiểu học có bán trú không? Con tôi lúc bé cũng chậm biết ăn cơm, 3 tuổi còn ăn cháo. Cho đi học mẫu giáo, bây giờ ăn thành thạo (cháu mới 5 tuổi). Nhưng thú thật là cũng lười ăn. Ở trường thì tự xúc, ăn hết suất mới được đứng lên. Hôm nào ở nhà thì toàn ngậm & chiêu nước, cũng chỉ hết lưng bát cơm. Theo tôi, bạn nên cho em học bán trú hoặc nội trú gì chăng? Môi trường tập thể có thể sẽ cải thiện được tình hình. Ngoài ra, bạn nên cho em đi tư vấn tâm lý như bạn gì khuyên ấy. Có khi em bạn cũng chẳng phải không biết nhai, mà chỉ là lười ăn thôi. Bạn dẫn em đi khám xem có bệnh gì không nữa.
  8. wasill

    wasill Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/04/2006
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    truyện cười
  9. nhoc_cj

    nhoc_cj Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    28/01/2002
    Bài viết:
    3.341
    Đã được thích:
    0
    Chị có thể nhờ đến tư vấn của một bác sĩ tâm lí nào đó vì bé có thể sẽ dễ dàng làm theo yêu cầu của một bác sĩ tâm lí hơn. Họ có liệu pháp cụ thể và cách thức hợp lí lắm.
  10. mhtn

    mhtn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2004
    Bài viết:
    2.494
    Đã được thích:
    0
    Cháu tớ 5 tuổi tớ bắt tự lấy cơm, tự xúc cơm. Mỗi tội ông bà nhiều lúc chiều quá là lại õng ẹo. Bố mẹ tớ có vẻ rất thích xúc cơm cho cháu, cứ vắng mặt tớ là y như rằng... Tớ nghĩ là ấy nên cho em tham gia hoạt động tập thể với các bạn cùng lứa tuổi. Trẻ con bắt chước nhau nhanh lắm, lại có tính háo thắng, sẽ dễ học tập nhau hơn.

Chia sẻ trang này