1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tôi có nên tiếp tục mối tình này không?

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi purewater110, 12/09/2008.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nhit050285

    nhit050285 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/05/2007
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    0
    Thằng người yêu em nên lấy chồng hơn là vợ
  2. ba_gia_bon_chen

    ba_gia_bon_chen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2006
    Bài viết:
    4.332
    Đã được thích:
    0
    Chân thành nhé. Ko nên. Trừ phi bạn đủ yêu. Mà đã lên đây thắc mắc là trong lòng đã lấn cấn rùi.
    Bố mẹ có thế nào thì mãi vẫn là bố mẹ, không thể nào nói bỏ là bỏ được. Bạn mà lấy anh ấy, chắc chắn sẽ cực kỳ nặng gánh (tinh thần). Tình yêu không đủ lớn thì ko vượt qua được đâu..
  3. Mua__Buon

    Mua__Buon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2005
    Bài viết:
    1.338
    Đã được thích:
    1
    Bạn trai của bạn không thể nói là không yêu bạn nhưng để người yêu bị đánh là không ổn, nếu là chị gái đánh bạn thì phải can không đánh chị được nhưng nếu là anh rể thì tớ cho nó vài cú cho nhớ đời
    Bạn trai của bạn yêu bạn nhưng không thể bảo nó từ bỏ hẳn gia đình đâu nên nếu bạn thật sự yêu để chấp nhận thử thách thì tiếp tục không thì chia tay sớm để kiếm gà khác và để anh ta về với gia đình
  4. BeeWitch

    BeeWitch Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    2.199
    Đã được thích:
    0
    Nhìn nick mà tìm được người quen
    @Chủ topic:
    Nhiều người vào động viên bạn và nói "nếu tình yêu đủ lớn", "nếu bạn đủ yêu".
    Nhưng tình yêu ko đựng trong chiếc bình để đong xem đầy hay đủ.
    Và còn cả quan niệm của mỗi người nữa, có người yêu thì yêu, nhưng nếu đụng phải một gia đình như vậy... thì nên reconsider.
    Ko ai trách ai tính toán cả.
    Thực tế nó cần vậy.
  5. hutacoco

    hutacoco Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2007
    Bài viết:
    58
    Đã được thích:
    0
    khó cho chị nhỉ:)
    1 bên là gd,1 bên là người iu.
    người ta thường nói là bố mẹ cũng chỉ muốn tốt cho mình.
    Tóm lại trong trường hợp của chị, chị có thực sự cảm thấy tụe tin k? chị hãy thử tưởng tượng xem sau 5 -10năm nữa liệu cuộc sống có tốt đẹp hơn k? anh chị đã có định hướng j k?
    Thuận vợ thuận chồng tát biển Đông cũng cạn, nếu chị tin tưỏng vào anh ấy thì có thể bất chấp đc mọi thứ, còn nếu vẫn có đắn đo gì thì nên nương tựa vào gia đình chị ạ:)
    Nói là khuyên chị nhưng chuyện của em cũng éo le k kém- 1 bên tiếp tục hay chấm dứt chuyện tc mà em cũng đang do dự, yêu thì khổ-k yêu cũng khổ...
    Nghĩ đc nhưng k làm đc, bi giờ em cứ kệ đời,đến đâu thì đến, đằng nào cũng đang trong thời gian " ly thân" - k gặp nhau 1 thời gian thôi chứ đã lấy nhau đâu :P
    Chúc chị hp:)
  6. GenSheikyo

    GenSheikyo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/02/2008
    Bài viết:
    76
    Đã được thích:
    0
    Xét cho cùng thì mâu thuẫn là gì đây?
    Chỉ vì tuổi của mẹ người yêu và bạn ko hợp?
    Chỉ vì vậy mà các bạn lại đẩy mâu thuẫn tới mức cãi cọ, đánh nhau??? Thật kinh khủng cho một "gia đình".
    Theo mình, hai bạn có những chỗ xử sự "chưa khéo" ngay từ đầu.
    Về chuyện hợp tuổi, quan trọng nhất để quyết định kết hôn là tuổi của hai bạn. Trong TH tuổi hai bạn "ko hợp nhau" còn vẫn có thể thuyết phục, đằng này chỉ là tuổi của bạn và bà mẹ kia. Đáng lẽ bạn nên lấy "duy tâm" trị "duy tâm". Tự tìm hiểu về xung, hợp. Biết đâu bà mẹ kia gặp phải "thầy bói mù". Rồi tìm cách thuyết phục, nếu vẫn ko đc thì mời hẳn bà đến gặp ông thầy" phán rằng bạn và bà mẹ ko hề xung tuổi" (có nhiều yếu tố mới có thể xác định là ko hợp). Rõ ràng bà mẹ lấy lý do "nếu lấy nhau hai đứa sẽ ko hạnh phúc" để ngăn cản, tức là tác động vào mặt "tình cảm" vậy mà sao hai bạn chẳng biết cách "tác động tình cảm" trở lại.
    Nếu nguyên nhân thực sự ko phải vấn đề hợp tuổi thì mình ko có ý kiến.
    Thứ nữa, việc gia đình bạn ko tiếp tục "nhiệt tình giúp" mà chỉ để bạn giúp thôi cũng là việc không khéo của hai bạn. Đáng lẽ khi thấy bên gia đình kia xử sự chưa đúng, chưa khéo thì bạn phải nói ngay với người yêu mình, theo kiểu: "em thì ko vấn đề gì, chỉ có điều sẽ gây ấn tượng xấu với bố mẹ em, anh nên bảo mẹ anh có lời cảm ơn, hoặc gửi lời cảm ơn tới bố mẹ em thì hay hơn, nói dưới quan điểm của anh chứ đừng để mẹ biết em nói với anh". Nếu bà mẹ kia cố chấp ko chịu cảm ơn (trong TH người yêu bạn ko khéo nói, hoặc "rất ko đc coi trọng trong gia đình"), thì chỉ cần người yêu bạn thưa với bố mẹ bạn rằng: mẹ cháu gửi lời cám ơn hai bác (mua chút quà). Từ đó, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn. Khi bố mẹ bạn vẫn nhiệt tình giúp đỡ, bà mẹ kia sẽ "nể" hơn và mình nghĩ mâu thuẫn sẽ khó bị đẩy lên như hiện tại. TH bà mẹ kia vẫn ko "xi nhê" gì, vẫn cư xử ko có trước có sau thì ít ra bạn và gia đình cũng ko có gì phải băn khoăn, áy náy, vì đã cư xử hết mức rồi.
    Hiện tại, nếu bạn khuyên anh ấy thế chấp sổ đỏ vay tiền theo mình là ko nên. Một mặt việc đó đẩy mâu thuẫn tới cao hơn, bà mẹ sẽ nghĩ là người con "qua mặt" mình, hoặc đoán do bạn xúi giục thì anh chàng "nhu nhược" kia mới dám thế. Mặt khác, ngân hàng sẽ khó cho vay khi thẩm định một ngôi nhà có tranh chấp như thế.
    Câu hỏi của bạn là có nên tiếp tục "mối tình này" ko? Theo mình, người ngoài cuộc khó mà có lời đáp thoả đáng. Nhưng, khi bạn đã đặt ra câu hỏi này, cảm nhận của mình là TY của bạn dành cho anh ấy ko nhiều, hoặc ko đủ lớn, hoặc đã bị "suy giảm" đi nhiều trong thời gian qua. Tình yêu thì khó có thể nói là nên "tiếp", hay "lùi". Chính bạn mới trả lời đc chứ. Nếu đã cảm thấy "nản" thì nên dừng lại bạn ạ. Và phải xác định rõ "tình yêu" lúc này có "đang bị chuyển hoá thành tình thương ko". Khi lòng tôn trọng và tin yêu, tin tưởng vào người bạn trai đã suy giảm đi nhiều, thì người con gái dễ lầm tưởng từ "thương" thành "yêu". Đừng vì cảm thấy tội nghiệp cho hoàn cảnh của anh ấy, cảm kích trước sự "bỏ nhà ra đi" của anh ấy mà quyết định sai lầm hoặc "nhầm tưởng tình cảm của mình".
    Nếu đã hỏi kỹ lại lòng mình, thì tự bạn sẽ biết có nên tiếp tục ko.
    Nếu bạn tiếp tục thì hãy:
    - Bảo người yêu bạn viết thư cho mẹ, nói rõ nỗi khổ tâm, xin lỗi mẹ, nói rõ quyết định lấy bạn làm vợ, tin tưởng bạn sẽ là người dâu tốt và ko có mâu thuẫn gì với mẹ, xin mẹ đứng ra làm chủ. Kết luận phải thể hiện đc ý là dù mẹ ko tác thành thì mẹ vẫn là người sinh thành ra con, con vẫn luôn biết ơn và có hiếu với mẹ. Xin lỗi mẹ vì đã làm trái ý. Gửi trả lại sổ đỏ cho mẹ (của mẹ cho thì nhận, ko muốn cho thì ko nên cố, cha mẹ ko có "trách nhiệm chia tài sản cho con).
    - Thuyết phục bố mẹ rằng anh ấy là người chồng tốt, sẵn sàng đấu tranh bảo vệ tình yêu, thể hiện sự tin tưởng vào anh ấy. Thể hiện sự quyết tâm của bạn, may rủi sướng khổ sau này thế nào thì bạn sẽ tự chịu (bạn tự hiểu tính cách bố mẹ bạn để mà thuyết phục). Nhưng mình tin thuyết phục bố mẹ bạn ko khó vì xem ra bố mẹ bạn là những người hiểu biết, thương yêu con.
    - Thuê nhà ở (chuẩn bị cho đám cưới)
    - Tổ chức đám cưới đàng hoàng sau khi đăng ký kết hôn.
    - Sau đám cưới: Tự bạn "cảm nhận" quyết định của mình
  7. purewater110

    purewater110 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2007
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    Trước tiên, cám ơn bạn đã góp ý chân thành.
    Anh ấy có nói, là khi thấy tôi bị bị đánh, anh ta đã cho ông anh rể vài cú đấm, và nói trước gia đình: " nếu ai muốn động đến tôi, phải bước qua xác anh". Và sau khi sự việc xảy ra, anh có ra nhà tôi xin lỗi, và có nói tôi đau cũng như anh đau, đặc biệt người làm tôi đau lại là người trong gia đình anh.
    Tôi cũng đã nhiều lần khuyên anh ấy chia tay, quay trở lại với gia đình. Nhưng anh ấy nói anh ấy đã yêu sẽ yêu đến cùng, không bao giờ bỏ. Hơn nữa, với anh ấy tôi là mối tình đầu.
  8. purewater110

    purewater110 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2007
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn tất cả các bạn đã góp ý, tư vấn
    Diễn đàn bị lỗi hay sao.
    Tôi không thể vote sao cho các bài góp ý được.
    Gửi tặng các bạn bông hoa này vậy!
    Chúc mọi người trung thu vui vẻ.
  9. purewater110

    purewater110 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2007
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0

    Công nhận, bọn mình cư xử không khéo, nên làm mất lòng cả 2 gia đình. Nhưng dù sao đến giờ, việc đó cũng qua rồi, chắc khó có thể thực hiện lại.
    Còn việc thuyết phục mẹ anh ấy, đã làm cả nửa năm rồi, nhưng vẫn không có kết quả, vì vậy anh ấy mới phải bỏ nhà ra đi. Bố mẹ mình cũng đã để cho mình thời gian đó vẫn đi lại với anh, động viên anh thuyết phục gia đình. Nhưng đến giờ, bố mẹ mình nhất quyết phản đối sau khi xảy ra sự việc đó.
    Thật ra, mình cũng không yêu anh ấy nhiều lắm, nhưng mình vẫn không muốn chia tay. Vì mình nghĩ, trên đời này, kiếm được 1 người yêu mình như người thân trong gia đình đã khó. Nay người ta dám bỏ nhà ra đi vì mình, người ta yêu mình hơn cả bản thân mính, như vậy còn khó kiếm hơn.
    Hơn nữa, anh có những đặc điểm mà bây giờ, hơi hiếm chàng trai có được: không hút thuốc, không rượu chè, không cờ bạc, và không lăng nhăng.

  10. Bi_g_and_St_rong

    Bi_g_and_St_rong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/02/2003
    Bài viết:
    656
    Đã được thích:
    0
    Đã nghe câu bố mẹ chỉ có một còn người yêu thì có thể có nhiều.Không biết bạn có cảm thấy hạnh phúc không nếu như bạn đi lấy chồng mà bố mẹ luôn mang trong mình phiền muộn. Mình cũng gần giống bạn là bố mẹ mình cũng không thích anh ấy.Chúng mình cũng bao nhiêu lần chia ly rồi tái hợp.Nên mình rất hiểu tình yêu là thế nào?nhưng không phải lúc nào cũng chỉ nghĩ cho riêng mình.Có thể bạn và mọi người cho rằng mình là kẻ yếu đuối không dám bảo vệ tình yêu của mình nhưng mình không thể đành lòng như vậy?
    Sau ban lần tan hợp bọn mình vẫn lặng lẽ yêu nhau và cùng nhau cố gắng để có những kết cục và tương lai tốt đẹp hơn. Và dần dần bố mẹ mình bắt đầu có những thay đổi tích cực về anh ấy. Và hi vọng mọi cái sẽ tiến triển tốt.
    Không biết với bạn giờ đã phải là thời điểm nhất nhất phải kết hôn chưa.Nếu có thể trì hoãn 2 bạn hãy tập trung cho công việc, đặc biệt là bạn trai của bạn cần nỗ lực hơn nữa để lấy được lòng tin từ gia đình của bạn.
    Còn gia đình chồng tương lai của bạn thì quá phức tạp.ĐIều quan trọng là chồng của bạn có là chỗ dựa cho bạn cả cuộc đời này hay không? Việc anh ấy ra đi để mẹ anh ấy suy nghĩ lại.Nếu anh ấy bảo ra đi vì không chấp nhận nổi mẹ mình.(vì bà ý quá quắt quá và không thực sự yêu thương con của mình) thì mình ủng hộ.Nhưng nếu ra đi chỉ để doạ mẹ anh ấy để bà ta cảm thấy cô quạnh mà suy nghĩ lại thì nghe thật buồn cười.( mình có một thằng em học lớp 10 nó cũng giận mẹ nó rồi bỏ đi để bố mẹ nó suy nghĩ lại.Phải chăng là quá trẻ con)???Một cách xử lý ấu trĩ và nực cười.Đặt giả thiết mẹ anh ta chẳng bao giờ thay đổi vì việc ra đi của anh ta thì sao?
    Nếu đã quyết tâm ra đi thì hãy chứng tỏ rằng sự ra đi của mình là đúng đắn và sẽ ngẩng cao đầu khi trở lại. Chứ không chỉ dừng ở việc ra đi để thức tỉnh người khác. VÌ vậy bạn phải nhìn lại bạn trai mìnhn nữa.Tình yêu thôi chưa đủ đâu bạn à. yêu không có nghĩa là có khả năng bảo vệ và che chở cho người phụ nữ của mình?
    Mong bạn được hạnh phúc!

Chia sẻ trang này