1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tôi đi tìm tôi

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi sarahhigh, 26/01/2010.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. sarahhigh

    sarahhigh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2009
    Bài viết:
    1.500
    Đã được thích:
    4
    AQ nhật ký
    Ôi sự thật!
    Lúc nào cũng phải cho biết sự thật, thậm chí là bí mật, là điều có hại cho mình, cho toàn cuộc. Nhưng lúc nào cũng phải cho biết... Khi chiều mình đã cho biết một điều nguy hiểm, khiến mình lo lắng đến mất bình tĩnh; mình đã cứu chuộc lỗi lầm đó... không lẽ vì thế mà mình bị... Tiểu Lý Phi Đao???
    Tất cả là do điều ước của 10 năm về trước.
    Bây giờ phải cố gắng định trí, không cho biết sự thật. Định trí đến căng cả mắt, mỏi cả đầu. Đây. Bây giờ là lúc hít thở đây. Đau đầu quá, mỏi mắt quá. Không còn thư giản được nữa. Điều này có ảnh hưởng gì đến sức khỏe không nhỉ... Nhưng do sự thật luôn có nguy cơ bị rò rỉ, nên phải cố gắng định trí... Sẽ tốt thôi... Everything considered... Hoan hỉ đến rồi, đến trong lúc đang định trí ( và tập trung thở ). Mặc dù không thoải mái tí nào nhưng có lẽ phải kiềm chế truyền đạt thôi. Một điều ước luôn có tác dụng phụ, nên không dám ước ao nữa...
  2. sarahhigh

    sarahhigh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2009
    Bài viết:
    1.500
    Đã được thích:
    4
    Đúng là một nỗi ám ảnh!
    Thực sự là bây giờ mình vẫn không xác định được rằng tên mập lúc trước mình gặp ở quán trà có phải là tên người yêu cũ mắc dịch của mình hay không. Bởi vì... một tên khác lại xuất hiện ở quán trà
    Tên này cũng có những cư xử giống tên người yêu cũ mắc dịch và tên mập, chỉ khác là hắn có ngoại hình hoàn toàn cách biệt với hai tên kia, thì không thể khiến cho mình ngộ nhận được, chỉ có điều sao lại đối xử với mình giống thế, chẳng lẽ kẻ nào phải lòng mình đều như vậy sao, làm gì có chuyện đó. Mình đang gặp phải chuyện gì đây trời. Hay có một âm mưu gì đó, với những kẻ đóng kịch tài tình. Mình không thể nào hiểu nổi. Mình đâu ngu đến mức tưởng rằng thằng này là người yêu cũ mắc dịch nữa chứ
    Oan ức là ở chỗ đó thôi chứ chẳng phải là luyến tiếc thằng người yêu cũ mắc dịch . Bởi điều này khiến mình nghi ngờ rằng tên mập cũng chẳng phải là hắn. Và nghi ngờ luôn cái thằng đêm nào cũng vào nick mình xin "***". Mình cũng đã nghĩ rằng tên đó là thằng người yêu cũ mắc dịch, nhưng giờ đây mình nghi ngờ óc phán đoán của mình quá Có một thực tế là thằng người yêu cũ điện thoại với mình có hoàn cảnh khác hẳn với mấy thằng này. Thế là thế nào
    Chỉ mong rằng mình không còn bị thằng người yêu cũ mắc dịch ám ảnh nữa, để mình yên tâm tập trung vào tình yêu mới ( mới mà cũ ). Mình không lưu luyến, nhưng mình hoang mang, thắc mắc, ám ảnh. Hóa ra tất cả chỉ là ảo tưởng ư? Thế thì sao cái thằng online mỗi tối lại vơ hết vào nó? Lừa đảo ư? Dù sao thì mình cũng không dính dáng gì đến bọn này nữa. Thế thì không có gì đáng lo cả.
    Đúng là ám ảnh
  3. sarahhigh

    sarahhigh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2009
    Bài viết:
    1.500
    Đã được thích:
    4
    Viết cho anh, một tình yêu đã qua...
    Đau, có chút gì đó rất dịu dàng trong nỗi đau khi em nghĩ về anh. Đã bao lần em tự nhủ: anh chỉ đang trả thù em. Nhưng đọng lại sau cùng nỗi nhớ thương vẫn là tình yêu sâu sắc.
    Có lẽ thế. Có lẽ anh rất yêu em. Nhưng từ khi chia tay, em đã chọn một con đường mà khi sải những bước dài lặng lẽ, em sẽ không còn anh. Bởi, cái em nhận thức rõ ràng là anh không còn bên em, mặc cho những dấu hiệu tỏ mờ rằng anh đang cố níu kéo em... Nhưng. Em không khẳng định được tình yêu đó. Em phải sống bằng lý trí, bằng hiện thực, rõ và hiển hiện, rằng mình đã rời xa...
    Khi xa anh em còn một nỗi băn khoăn lớn: Một tình yêu mà em đã lấy khỏi tay Người để trao cho anh. Kể từ đó, em đã quyết định trở về với tình yêu đó, mà có lẽ, là ước mơ của đời em.
    Tạo hóa trớ trêu đã khiến cho cả hai cuộc tình sâu đậm thầm diễn ra bên đời em. Từ khi còn nhỏ, cả hai người đã xuất hiện với một khoảng cách vô hình làm cho em cảm tưởng em sẽ không bao giờ có được. Nhưng rồi, hiện tại, quá khứ, tương lai; tất cả đan xen vào nhau khiến cho em trở thành kẻ gây ra bi kịch cho anh, hoặc Người, khi em lựa chọn.
    Thiết nghĩ em đã không cố tình để trái tim hai lòng, nhưng như một bài toán khó, Trời đã sắp đặt em cho Người ấy, mà do sự nhẫn tâm của số phận và thời gian ảo vô hình, mãi đến ngày hôm nay em mới nhận ra, ( hoặc ít ra là trong 4 năm nay ), em đã dõi theo bước chân người đó từ ngày xưa.
    Còn anh, anh đã luôn bên em; nhưng cũng như Người, em vẫn luôn tin rằng anh luôn chờ đợi em, mà thực tế là, chỉ khi gặp nhau, chúng ta mới có một bắt đầu. Cả em và Người cũng thế.
    Tất cả những xáo trộn đã dẫn đến ngày hôm nay: Em phải chọn. Em biết khi nói câu này thì sẽ gây ra những suy nghĩ không tích cực trong lòng, nhưng em phải nói. Vì em vừa chia tay anh là em lập tức đến với Người, trong khi lòng vẫn còn mang một nỗi đau.
    Em đã đấu tranh, có những lúc em không muốn yêu ai vì sợ sẽ có người tổn thương. Em rất hạnh phúc khi có Người, nhưng em vẫn theo dõi tin tức của anh, để vẩn vơ, suy nghĩ, rồi đau, rồi trộm nhớ. Người vẫn ( có lẽ ) vẫn hiểu điều đó và thông cảm cho em. Nhưng dù thế nào, em vẫn quyết ở bên người dù cho có ra sao, nên em đã nhiều lần từ chối anh. Mà em cũng đau.
    Giờ đây em không trách anh bất cứ chuyện gì, vì em hiểu: đã qua rồi quá khứ. Khi nghĩ về anh, em cảm nhận một nỗi đau dịu dàng quên hết thù hận, nhưng... ta không thể có nhau.
    Người đã vì em mà đau, nhìn ánh mắt của Người, em vô cùng đau khổ, và ngày hôm nay, nhận thấy niềm vui thực sự của Người, em cảm nhận một niềm hạnh phúc ngọt ngào vì đã đem lại hạnh phúc cho người mình thương mến. Anh có biết, 10 năm em tìm anh, mà có lúc, Người lại là kẻ lấy đi hạnh phúc của những người đàn ông khác khi em ra đi để đuổi theo giấc mơ, và có lúc, kể cả hạnh phúc của anh.
    Lần đầu tiên em cảm thấy mình thật tầm thường chứ không tốt lành như trước đây em vẫn nghĩ, bởi em không ngờ ngày hôm nay, em đã có trái tim của một kẻ hai lòng. Điều đó thật đáng trách. Dù cho em làm gì, làm khổ người yêu ra sao, em vẫn nghĩ mình chính đáng vì lòng chung thủy. Nhưng ngày nay, em tự thấy mình đáng hổ thẹn...
    Nhìn thấy niềm hạnh phúc trên khuôn mặt rạng ngời của Người, em biết anh và em sẽ mãi mãi xa nhau. Đây có lẽ là phút thật lòng mà cho dù em có thừa nhận nó hay không, thì lý trí vẫn để cho em tin rằng, anh đang làm khổ em chứ không còn vì tình yêu nữa...
    Vậy tại sao chúng ta không rời xa nhau. Hãy để quá khứ ngủ yên. Dù cho em đau đớn vì anh, em vẫn không tin rằng anh đang đau khổ vì thiếu em, mặc cho trái tim muôn lần mách bảo, em chỉ tin vào lý trí, thực tế, và những gì em đã trải qua.
    Em không tin rằng em đang tàn nhẫn với anh. Vì anh sẽ nói, "tự tin ...". Nhưng em sẽ đau vì anh đó, đừng trách em.
    Em đau lòng khi nghĩ tới ngày em hoàn toàn quên anh. Em đã quyết định rồi. Em không mong anh lại Được, vì em không muốn Người buồn. Nhưng, mong anh thông cảm, lẽ ra anh phải quan tâm em chứ không phải làm như thế, rằng anh ép em phải...
    Em cần một người yêu chứ không phải một người tình. Người yêu có thể làm người tình nhưng người tình như anh đã không làm người yêu của em. Anh đã cho em hạnh phúc, nhưng rồi anh lại mang cay đắng đến... Lỗi tại ai, tại em vô tình, hay tại anh cố chấp. Anh biết bao lần đã cho em cảm giác anh không cần em. Tạo hóa trớ trêu. Em không mong sẽ lại làm người thêm một kiếp nào nữa.
  4. sarahhigh

    sarahhigh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2009
    Bài viết:
    1.500
    Đã được thích:
    4
    Biết làm gì đây. Sau tất cả những sự thật, thì mình bắt đầu nhận những lời đả kích, chân thật có, giả dối có, lẫn lộn cũng có. Mình cảm thấy cô đơn. Và Người, chỗ dựa duy nhất của mình nhưng mình lại đang làm khổ Người. Mình không biết dựa vào ai.
    Ngày xưa, mỗi khi yêu ai thì người đó là chỗ dựa của mình. Nếu người ngoài có tỏ ra khinh khỉnh hay bất cần, mình chỉ cần nghĩ đến người yêu là cảm thấy mình được yêu thương lo lắng. Nhưng ngày nay, thật là tổn thương trầm trọng. Còn kẻ mà mình xa lánh vì ghê sợ thì lại bày tỏ mối quan tâm tốt đẹp với mình. Nhưng mình, cơ bản là phải đứng lên, có nên than van không?
    Cảm thấy mình thật mạnh mẽ, dù trong phút ngắn ngủi nào, đang đau lòng hay yếu đuối, thì mình vẫn Chiến Đấu được. Nào ai biết những điều lành mà mình làm hay ít ra là Nghĩ cho họ. Chẳng lẽ mình cần lời cảm ơn. Ít ra họ cũng trân trọng mình như một trong số các bông hoa ngoài kia mới phải chứ.
    Mình có một chút kiêu căng không? Đôi khi mình dùng những lời lẽ quá sắc bén hay ngạo mạn nhưng tựu trung lại là mình không bao giờ cho phép bản thân làm điều gì có hại cho người khác. Chỉ có điều, khi uất ức hay tức giận nổi lên thì mình như một con hổ.
    Càng đọc đến đâu mình càng cảm thấy đau đến đó... Chỉ vì mình là một đứa quá Kềnh Càng ư? Mình không hiểu cái ý của nó ở đây là gì, nhưng mình không đáng với chữ Người Tốt hay sao? Còn những người kia, liệu họ có quan tâm đấy là người tốt không, hay chỉ quan tâm làm sao đánh ngã???
    Những nỗi đau... các cô gái khinh khỉnh, những cậu trai bất cần, những lời lẽ đầy ngụ ý, sự xa lánh, nỗi đau của "người ta", chuyện buồn rầu của bố mẹ, đứa em gái yếu đuối, thằng em trai bất hảo, sự bất tín của những người không hiểu, và những nỗi đau đủ kiểu của những cảnh ngộ... tất cả khiến cho mình cảm thấy thua thiệt, mong manh, cuộc đời lắm bể dâu, mà mình thì vẫn phải chiến đấu, thậm chí trong lúc ngủ...
    Từ đây ai làm quấy là phải chịu hậu quả sớm, nếu chưa ngộ ra thì lãnh nhiều đòn vào, cho nó thấm thía nỗi đau mà nó mang lại cho người khác; không cần đợi đến lúc ngộ tính của nó được mở mang. Nó phải ăn đòn để hiểu ra. Học nhanh hiểu tốt!
  5. sarahhigh

    sarahhigh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2009
    Bài viết:
    1.500
    Đã được thích:
    4
    Xúc động vì một số người bạn... để thấy rằng cuộc sống còn đẹp đẽ biết nhường nào.
    Nếu em viết những dòng này, liệu chúng có làm anh hồi tưởng chút gì không? Em đã không sai...
    Việc anh trả thù em đã rõ mười mươi, em chỉ còn biết chịu đựng cho đến khi anh quên đi ý nghĩa của toàn bộ sự việc, vì đã không còn ham muốn. Liệu có thể được vậy không?
    Đôi khi em nghĩ, việc anh yêu ai là xác định lấy làm vợ, xem như vợ; nhưng có phải thực sự đó là suy nghĩ chín hay chỉ nhằm thỏa mãn nhu cầu cuộc sống của bản thân anh?
    Anh có thể suy nghĩ về điều đó không? Chắc anh chẳng thèm tự đặt cho mình câu hỏi, vì tận đáy lòng anh có gì, chưa chắc em, hay anh, hay bất cứ ai, có hề biết được.
    Anh thù ghét em. Vâng. Em cũng có một phần lỗi trong mối quan hệ của hai ta. Nhưng có một thực tế, anh, chúng ta đều phải hiểu rằng, tình yêu và Sự Vun Đắp không đến từ một phía. Em đã có, ( "có" ), hi sinh và chịu đựng; nhưng đến một ngày nó đã để lại trong em những nỗi tủi đau dồn nén và nổ tung khi ta đối diện với nhau ngày hôm ấy. Cuối cùng là cục diện như ngày hôm nay.
    Em đã xử sự như thế nào? Có quá đáng không? Cả hai ta đều phải xem lại mình, như một cách để suy xét cho những gì đã qua, nếu qui đúng sai thuộc về ai, chứ không phải vì tương lai của mối quan hệ. Và em thấy rằng, em có lỗi, nhưng em không sai; em đã làm những gì nên làm, dù em cũng cảm thấy rằng em đã khiến anh rất đau. Riêng đối với em, Chân Thật là điều đáng quí, dù cho em có lỗi gì, sao anh chẳng nghĩ, làm cho em yêu anh Chân Thật mới là Đại Trượng.
    Nói đến đây chắc anh cười khẩy, hay rủa xéo, rằng em... "thế lọ thế chai" ( ha ha ), nhưng anh ơi, nhìn lại những gì anh đã xử sự với em, thì anh có còn là Trượng Phu không? Hay anh chỉ quan tâm đến việc anh Cần và Muốn?
    Nhìn thấy cô ấy, đọc lại những dòng đau đớn ngày xưa, giờ đây em không còn mong muốn níu kéo anh lại cho em, bởi em cũng đã đau nhiều, và bởi cô ấy mới thực sự yêu anh. Ngày trước em đã từng thực hiện một điều ước của cô ấy, mặc dù em không muốn ( em còn nhớ khi em khẳng định điều đó trước học trò ), giờ đây nó đã thành sự thực, em đã xa anh và anh về bên cô ấy.
    Luyến tiếc anh? Đã có, và đã đau đến mức không còn muốn níu giữ. Giữa hai ta đã có một khoảng cách lớn: Anh chỉ muốn làm tổn thương em, còn em không đủ sức để đem anh về. Hơn nữa, một cô gái yêu anh như thế, em đã cảm nhận được nỗi đau của cô ấy khi anh nhẫn tâm ngày xưa. Em không thể làm gì khác hơn. ( Liệu anh có nghĩ rằng anh cũng thật tệ khi đã từng đối xử với cô ấy như thế không? )
    Anh là đàn ông, và anh mong vợ anh phải là Đàn Bà. Em thì không hẳn vậy. Đàn ông hay đàn bà thì cũng cần có tình người với nhau. Đàn ông không thể nghĩ mình có quyền làm khổ vợ vì cuộc sống và vì sự gian dối và cho đó là niềm hạnh phúc mà họ có được từ việc hi sinh tuổi trẻ và chịu đựng vì người đàn ông. Có phải em đã từng Rất Đàn Bà? Em cũng đã từng hi sinh và chịu đựng, nhưng nếu chỉ từ một phía em thì mối quan hệ của hai ta đã dẫn đến đâu?
    Anh rất đàn ông, về tính cách, ham muốn và cử chỉ. Em đã từng yêu anh vì điều đó. Nhưng anh thường quên rằng, vì yêu anh nên em mới yêu điều đó ở anh. Chứ không phải những điều đó đã khiến em yêu. Nên anh có một niềm kiêu hãnh của một người đàn ông Ham Muốn. Người ta có thể tìm thấy vô vàn điều đáng quí khác ở những người đàn ông khác, và họ yêu. Anh đã khiến bao trái tim phải chao đảo, nhưng đó là vì anh đã... "thả mồi câu" ( xin lỗi em phải viết như vậy :( ).
    Đến bao giờ anh mới biết là anh quá cố chấp?
    You think that you are strong, but you are weak, you''ll see
    You think that you destroy my faith in love, you''ll see
    You think after all you''ve done, I''ll never find my way back home, you''ll see, somehow, someday
    Một phần của bài hát đó, tặng anh. Cho anh hiểu em đã từng có một nỗi đau như thế. Trên hết là, hãy tha thứ như một con người.
  6. sarahhigh

    sarahhigh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2009
    Bài viết:
    1.500
    Đã được thích:
    4
    Đang định viết một đôi điều tâm sự, nhưng bỗng mệt và mất hết sức lực, mà không phải do mình tự cảm thấy. Do một tác động từ phía ngoài. Biết bao giờ mình mới làm chủ được cảm xúc và phản ứng của mình đây.
    Mình đã để lộ quá nhiều bí mật có hại cho mình, ngay từ khi còn nhỏ. Có lẽ do điều ước xuẩn ngốc là tất cả những suy nghĩ của mình đều được thấu hiểu, đặc biệt là ở con người đó. Nên hắn biết tất tần tật. Không biết thì hắn hỏi. Và mình phải khai ra mỗi khi bị ai chăm chú hỏi, kể cả những chuyện dung tục nhất.
    Đau đớn cũng không phải do mình, cũng do con người ấy tác động từ phía ngoài. Thế là cuộc sống đã có phần khắc nghiệt hơn rồi đó, mặc dù mình luôn muốn thanh thản. Có lẽ không thể an nhiên tự tại như một người bình thường rồi. Mình phải chiến đấu đến cùng.
    Ngay phút giây mình lấy lại được sự điềm nhiên, thì anh ta lại quấy phá. Anh ta muốn gì? Sự quỵ lụy của mình như bao người đàn bà con gái khác ư ( chỉ nói những ai có tính đó ). Mình cũng đã từng rất lụy tình, nhưng đó là khi mình nghĩ anh ta yêu mình. Nhưng từ khi biết được sự thật rằng anh ta lợi dụng mình thì mình đã thay đổi hẳn thái độ. Tâm mình vẫn chưa vững chắc được; vẫn còn bị anh ta lung lay. Không. Không phải do mình đã biến anh ta thành một người như thế. Tất cả là lòng vị kỷ của anh ta.
    Nhưng anh ta không hiểu điều đó ư? Những giá trị của bản thân phải do mình gầy dựng, chứ không phải bằng cách thỏa mãn mọi ham muốn nhỏ bé của bản thân, với một cái tôi quá ư là kềnh càng. Điều đó không fit với con người vô tư lợi như mình. Suy cho cùng mình và anh ta không hợp nhau. Ngay cả tính cách cũng không hợp. Số mạng lại càng khắc chết nhau.
    Những lúc mình bị cư dân mạng quấy nhiễu khiến cho tổn thương và tức giận, nếu có người thân nào đến gần tỏ ra quan tâm và ngăn chặn dòng cảm xúc của mình; mình chỉ chực nổ tung. Phải ngăn lại nó, mình không muốn vì những nỗi niềm riêng của mình mà lại làm cho người thân thêm khốn đốn vì cơn giận của mình, đặc biệt là vì họ đã quá đau xót thay cho mình.
    Quả thực đến bây giờ mình mới thực sự hiểu rằng, anh ta chính là ngọn nguồn của mọi nỗi bất hạnh và đau thương của mình, kể từ khi mình gục ngã ở chiến trường học tập vào năm đó. Vậy mà mình lại mải miết tìm anh ta, bất chấp anh ta đã tỏ ra mơ hồ và dối trá với mình như thế nào; để phải lăn lộn trong những cuộc tình mà mình gọi là Yêu Lầm. Ngày hôm nay, mình mới cay đắng phát hiện ra, kẻ mà mình yêu lầm mới đúng là anh ta.
    Nếu không có anh ta, mình đã giữ gìn được sự vô tư và tiềm lực trong một thời gian lâu dài, ít yêu đương sa ngã hơn, và có lẽ sẽ bền bỉ hơn trong việc vun đắp cho giấc mơ của đời mình. Thôi thì cám ơn anh ta vì những thất bại mà anh ta gián tiếp hay trực tiếp gây ra cho mình, để mình trưởng thành hơn, nhã nhặn hơn, và đặc biệt là hiểu đời hơn.
    Không ai khác hơn là chính anh ta đã đem đến cho mình tất cả những mùi vị của cuộc đời. Anh ta như một cục sạn đã lẫn vào nồi cơm hoàn hảo của cuộc đời mình, cho mình đau đớn, vấp ngã, mất tự tin, mất ý chí, sức khỏe, bạn bè, công việc... Nếu không có anh ta, cuộc đời mình khác rất nhiều.
    Nhưng sự kìm hãm nào cũng có cái giá của nó, và cũng đến hồi phải kết thúc. Sự thao túng của anh ta về mọi mặt đối với cuộc sống và chuyện giao lưu kết bạn của mình, kể cả những lần anh ta ngắt ngang nguồn cảm hứng của mình khi mình đang public speaking; thì cũng sẽ đến lúc giải tỏa cái gút đó. Và cái gút quan trọng nhất, cuộc tìm kiếm hơn 10 năm của mình đã thành công mỹ mãn. Vì mình đã sáng tỏ được con người ấy. Nó đúng như những gì mình đã nhìn nhận ngày đó. Rằng anh ta mang đến cho mình những mùi vị đắng mà mình phải học hỏi trong cuộc đời. Kết quả cuối cùng, anh ta chỉ là một kẻ soi thịt, ẩn náu, rình rập những con mồi Khá và Đẹp, để tạo tiền đề cho cuộc sống đầy thỏa mãn của anh ta khi anh ta có những nhu cầu ( nhỏ bé ) mà đầy cám dỗ đó.
    Bỗng nhiên mình thấy nhớ một người. Nhưng anh ta đã ngăn lại dòng cảm xúc của mình về người đó, khiến mình không thể viết thêm. Những đoạn văn của mình là một chuỗi những suy nghĩ đầy chắp vá, vì nó cứ bị anh ta ngắt ngang, mình phải lấy lại nguồn cảm hứng, thêm vào một chút thay đổi, chọn lọc từ và hoàn thành bằng một câu khác mới hơn nhưng vẫn chứa đựng nỗi niềm của hiện tại và quên đi cảm xúc vừa mới đây. Nhưng mình sẽ cố để tất cả cảm xúc dù mới nhất hay lấy lại từ cảm xúc đã bị cắt lúc đầu, đều sẽ minh bạch như ánh sáng ban ngày...
    Tại sao đàn ông lại hận? Họ cũng đã đối xử với các cô gái trong cuộc đời của họ như thế, thì việc mình vô tâm, hay dứt khoát, hay quên lãng cũng chỉ là một phần trong công cuộc sống còn của đời người, là tìm cho mình một hạnh phúc đúng đắn. Phải nói là Đúng Đắn vì chỉ có thể gọi những kẻ đến rồi đi trong cuộc đời mình là Không Hợp, chứ không thể nói khác hơn; bằng không sẽ lại một trận binh đao dồn dập đả kích mình...
    E rằng sự công kích vẫn còn đó, chỉ mong tâm mình tịnh vững hơn để chống lại những cảm xúc tiêu cực do họ gây ra ha ha
    Ngày hôm nay gặp một người bạn, có lẽ phải nói cảm ơn họ vì điều mà họ đã làm cho mình cách đây một hôm. Nếu không có sự trợ giúp của họ, có lẽ mình mải vật vã với những cảm xúc lên xuống bất thường mà không phải do mình tự cảm xúc lấy; mà do một kẻ đứng từ xa chi phối, như một cách để thỏa mãn sự cay cú đến cùng cực trong tâm hồn anh ta, một kẻ đã ra đi vì không được thỏa mãn cái tôi và cái bản năng nhỏ bé.
    Từ khi mải vẩn vơ tìm kiếm, mình quên mất một điều quan trọng là anh ta đã tỏ ra quá mơ hồ và bản tính anh ta không được tốt lành như mẫu người mình mong muốn. Vậy mà mình mải miết tìm, chỉ vì anh ta đã tạo nên sự bí ẩn cần có để thao túng cuộc đời mình. Tất cả giờ đây chỉ còn là một đống tàn tro, hay có chăng lóe lên vài ngọn lửa âm ỉ của cuộc tình dài vô hậu, mà sớm muộn gì cũng tắt ngấm vì không còn nhiên liệu để cháy.
    Giờ đây mình không còn tiếc nuối vì bất cứ sự bất công nào anh ta đã dành cho mình, cũng không tiếc rẻ những gì mình đã mang đến cho anh ta một cách vô điều kiện. Bởi điều mình thực sự mong mỏi nhất là được bình tâm, cái mà anh ta đã lấy mất của mình một cách cố tình, gián tiếp và ngang ngược.
    Chỉ mong được bước ra khỏi đời anh ta một cách điềm nhiên và phóng khoáng, nhưng liệu anh ta có thể buông tha cho mình sau bao nhiêu chuyện đã xảy ra?
    Chiều qua mình vừa phát hiện. Những anh chàng đẹp trai, có nhân cách và lịch lãm lại có một sức hút riêng khác hẳn với vẻ thu hút một cách bản năng và ham muốn của anh ta. Mình tin rằng ở Người Ấy cũng sẽ toát lên điều đó. Một điều mà mình đã lãng quên từ bấy lâu đó là, một người đàn ông phong nhã với vẻ bề ngoài ấn tượng luôn là mẫu người có kết cấu trái tim tốt hơn, theo như cách nói về Linh Hồn Tiến Hóa ( khoác một xác thân cũng tiến hóa hơn ). Mình đã từng nghĩ rằng anh ta là người yêu mình nhất. Mình đã sai. Anh ta chỉ yêu bản thân anh ta thôi. Thực tế anh ta đã bất chấp những nỗi đau của mình mà làm những điều anh ta thích. Một kẻ sống quá bản năng.
  7. sarahhigh

    sarahhigh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2009
    Bài viết:
    1.500
    Đã được thích:
    4
    Định mấy lần viết để thanh minh và vạch tội anh ta nhưng nghĩ đến cùng thì, để cho họ yên. Thế không có nghĩa là mình quấy rầy họ, nhưng anh ta đã đổ hết tội lỗi cho mình, như thế là không đúng, mình muốn viết ra hết để chứng minh rằng mình cũng là nạn nhân, chứ không phải ác quỷ như cái cách bọn họ đặt để cho mình.
    Nhưng đã quyết im lặng nên sẽ không phân trần gì thêm.
    Ngày hôm qua mình có những buổi dạy thật là căng mà kết thúc thật là viên mãn. Tuy nhiên mình không muốn đương đầu với khó khăn ấy một lần nữa, bởi đó là điều bất khả kháng. Kể từ sau Tết, trình "văng bậy một cách vô thức" của mình đã tăng mạnh, mặc dù mình cố tránh né nhưng ngôn từ của mình cứ nhằm vào Đối Tượng mà chém, thật kinh khủng. Sao mình lại không điều khiển được Bản Ngã của mình như thế. Bản Ngã như một con người khác của mình, luôn đi song song đấu tranh cho những quyền lợi Không Chính Đáng thậm chí là mình không cần và không cầu mong những quyền lợi đó.
    Tuy nhiên sau khi đấu tranh với bản thân, đấu tranh tư tưởng và đấu tranh với các cộng sự ( học trò ) thì mình đã thành công trong việc lấy niềm tin của họ. Nhưng tại sao mình lại phải thực hiện việc lẽ ra dễ dàng lắm bằng những buổi thuyết phục hết sức vất vả như vậy. Với khả năng ôn hòa và tài xã giao khéo léo, mình hoàn toàn có thể biểu hiện ra là một con người đĩnh đạc, tự tin và nhã nhặn. Chính là cái Bản Ngã vô hồn ( có thực là vô hồn không ) đã khiến mình vất vả lắm mới lấy lại niềm tin của mỗi nhóm người.
    Có những thói quen, hay đúng hơn là những bản năng đã hình thành từ rất lâu, hay mới nở rộ trong quá trình sống; đã khiến mình nhiều lúc lâm vào hoàn cảnh rất khó xử. Cảm giác như bên trong thân tâm mình có một Yêu Ma điều khiển những hành vi vô thức của mình. Nó không hoàn toàn là tích cực, nó thậm chí gây phiền toái, gây hiểu lầm. Mình đã biết rồi ... Bóng Tối từ đây ra chứ còn đâu Đó chính là phần bóng tối trong con người mình, luôn bị cái thiện đàn áp nhưng lén lút gây ra những hành vi khiếm nhã ( không hẳn là hành vi ). Cuộc đấu tranh của con người là đây chứ đâu??? Bóng Tối không phải là một thế lực hung hãn nào mà nó có trong mỗi chúng ta. Rất may phần Sáng trong mình nhận ra nó, đè nén nó và kiềm hãm nó chỉ có điều làm sao diệt được nó.
    Một điều khó lường là Bản Ngã trong con người mình quá xa tách biệt với Lý Trí. Những sự thể hiện vô thức của nó hoàn toàn không được Lý Trí tán thành, thế nhưng nó vẫn đâm chồi và vươn ra với những khả năng mà mình có được, khiến cho mình lúc nào cũng thể hiện ra như một con quỷ âm thầm.
    Có lẽ cũng nên nhận xét rằng, chính những lúc cõi hồn biểu hiện ra qua dáng dấp mà mình có những sự thu hút đáng kể. Nhưng phải chăng đó chỉ là biểu hiện của con quỷ. Nếu mình có thể chiến thắng bằng lý trí thì liệu con người mình có trở nên mạnh mẽ, cứng rắn và vô cảm không nhỉ???
    Mình cũng mong rằng như thế. Bởi mình không thích cái vẻ yểu điệu mà không ít người nhìn vào, nhận định rằng đó là nét Lẳng. Chẳng lẽ mình lẳng lơ một cách vô thức? Trong khi lý trí của mình thì lại không đồng ý với sự lả lướt thiếu đoan chính đó tí nào. Mặc dù vậy, mình vẫn giữ sở thích ăn mặc khá gợi cảm như một cách để thể hiện mình giữa công chúng. Bởi lẽ nếu thu hút một chút thì sẽ nâng giá trị của mình lên về mặt appearance.
    Mặc dù vậy, mình luôn muốn giữ thái độ bình đẳng với nam giới. Mình tránh để họ tơ tưởng về mình nhưng cũng khá là thân thiện như một người bạn cởi mở.
    Xét cho cùng thì nam giới cũng đa phần rất chủ quan. Họ thường tỏ ra kiêu căng hoặc bất cần và cho rằng điều đó sẽ khiến phụ nữ ngã quị. Mình thường tránh nhìn những anh chàng có biểu hiện đó nhưng nhiều khi cái ý muốn chủ quan của họ cứ lôi kéo mình, khiến cho ánh mắt mình cứ như bị họ lôi kéo. Mình phải cẩn thận né tránh, không để tầm mắt bị họ ảnh hưởng.
    Điểm thứ hai là khi mình tỏ ra vô cảm trước phái mạnh thì họ đinh ninh rằng mình kiêu ngạo. Vậy xin hỏi Quí Ông, có phải mình phải tỏ ra có tình cảm với bạn thì mới được phong tước hàm Không Kiêu chăng?
    Một điều bất cập khác nữa là, khi mình nhìn một người đàn ông, điều đó không có nghĩa là mình bị anh ta thu hút. Thông thường mình nhìn họ vì để xem nét mặt của họ đang có những biểu hiện gì, nhiều khi là những lý do khách quan khiến mình phải quan sát họ để biết được những điều đang diễn ra chung quanh. Lắm khi cũng nhìn một đàn ông vì họ có nét tương đồng với người quen cũ. Thế mà họ lại cho rằng mình đã đổ và... họ tỏ ra kiêu ngạo.
    Mình không biết phải làm thế nào để cánh đàn ông hiểu rằng, giữa mình và họ có một sự Bình Đẳng. Mình xem họ là khác giới không phải bởi vì Sức Hút Khác Phái, mà chỉ đơn giản vì mình phải giữ mình không để lấn vào thế giới của nhau. Sức Hút của họ chỉ nhằm ở chỗ, nếu họ biểu hiện quá mến mình thì mình sẽ không nỡ vô cảm mà sẽ né tránh.
    Tuy nhiên nét nữ tính đó không cho mình một phẩm tính ủy mị của người đàn bà. Mình có thể yêu say đắm một người, nhưng cũng có thể rời xa vì những xử sự không đúng đắn. Đâu phải mình chưa từng bị tình yêu dằn vặt, khổ sở và điêu đứng. Nhưng không thể sai lầm hay mù quáng tin tưởng vào tình yêu. Mình rất cần sự công bằng.
  8. sarahhigh

    sarahhigh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2009
    Bài viết:
    1.500
    Đã được thích:
    4
    Định đôi co với anh ta nhưng viết giữa chừng lại đoán anh ta không phải kẻ đã đá đểu mình nên thôi. Nhưng nghi ngờ lắm. Còn nếu không phải anh ta thì là ai mà có cái nhìn phiến diện thế nhỉ? Nhưng quả tình là đọc bài viết của mình trong cuộc chiến giữa lý trí và bản năng thì có vẻ còn mập mờ quá, khó tránh những đánh giá thị phi. Chỉ những ai chứng kiến những gì mình đã trải qua thì mới am tường thực nghĩa được. Chỉ e kẻ đá đểu là anh ta, mà anh ta thì quá am tường đi chứ. Nếu có thể hành xử như vậy thì anh ta quả là vô đạo. Còn nếu là kẻ không biết chuyện thì... họ có biết chuyện đâu mà nói nhiều. Ở đời, điều tiếng là chuyện không tránh khỏi. Thôi thì lặng im cho sóng lặng trời êm. Sống trên đời không sợ có kẻ ghét mình, chỉ sợ người mình thương mến phải không yên vì mình. Đúng như bài viết bói tuần này có nói, mình cả nể quá thì chỉ nhận phần thiệt vào mình. Mà có sao? Mình nhịn được lúc nào hay lúc ấy. Khi cần mình có thể tương một đống sự thật vào đây cho cái phường ganh ghét ấy phải: Một là biết nghĩ một chút, hai là thôi không vu khống mình nữa. Tùy tình hình nếu đó là người lạ hay người quen. Mình nói thế này là nhiều rồi đấy. Mọi khi cứ lặng im mà ngóng thôi. Vì quá ngạc nhiên: Kẻ đá đểu không hiểu chuyện hay là cố ý dèm pha? Để rồi xem
  9. sarahhigh

    sarahhigh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2009
    Bài viết:
    1.500
    Đã được thích:
    4
    Phà?i. TĂi ngu. TĂi cò cài Ngươ?i mà? khĂng cò cài Trì, hay nòi 'ùng hơn là? khĂng cò cài 'Ă?u. NĂn cĂ ta mới nhẶn 'ình là? cĂ ta hơn tĂi cài 'Ă?u. Ai cò thĂ? nghìf tĂi xẮu thẮ nà?y hay thẮ nò sao cùfng 'ược. TĂi hoà?n toà?n cò nhưfng lỳ do 'Ắi với nhưfng viẶc mì?nh là?m, và? thươ?ng là? tĂi quang minh chình 'ài. Nhưng nòi tĂi dài tĂi khơ? tĂi thiẮu cài 'Ă?u thì? tĂi phà?i biẶn minh.
    TĂi cò tẶt hay quĂn. KĂ? cà? cài phĂ?n mà? tĂi 'àf dày qua và? 'àf già?i thìch cf̣n kèf cho hòc trò? mà? 'Ắn khi dày lĂ?n thứ hai tĂi lài phà?i nhơ? hòc trò? già?i thìch hẶ ( cho nhanh ). Nhưng khi hò trì?nh bà?y thì? em kia lĂn tiẮng, tĂi khĂng biẮt nghe ai vư?a phà?i 'àp lơ?i cà? hai nĂn rẮt lài tĂi khĂng nghe 'ược gì?. ThẮ là? tĂi phà?i nhơ? già?i thìch lĂ?n nưfa. CĂ ta khĂng hiĂ?u cho là? tĂi dẮt nĂn cươ?i. TĂi chì? biẮt nuẮt tù?i và?o trong lò?ng.
    ( Đang bẶn, lùc khàc viẮt thĂm ).
  10. sarahhigh

    sarahhigh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2009
    Bài viết:
    1.500
    Đã được thích:
    4
    Lèf tẮt nhiĂn là? mì?nh khĂng muẮn và?o 'Ăy 'Ă? hứng chìu thĂm nhưfng sự chì? trìch ( cĂng khai và? lèn lùt ) cùfng như sự phàn xèt cù?a ngươ?i 'ơ?i. Nhưng mì?nh cò tràch nhiẶm 'Ắi với nhưfng ngươ?i Quì MẮn. Hò cĂ?n biẮt tĂm tư tì?nh cà?m nguyẶn vòng cù?a mì?nh 'Ă? tẮt cà? cù?ng tiẮn lĂn phìa con 'ươ?ng sàng. Hay 'ùng hơn là? hò 'ơn thuĂ?n quan tĂm 'Ắn mì?nh.
    Lùc nàfy quà bức xùc nhưng khi tĂm sự với cĂ em hò thì? thẮy nhè nhòfm hf?n. Đùng là? là?m ngươ?i ai cùfng cĂ?n bè? cĂ?n bàn. HiẶn nay mì?nh là? chĂf dựa tinh thĂ?n và? chiẮn lược cho nhưfng ai 'ang hà?nh hương vẮt và?. ThẮ nĂn mì?nh cà?ng phà?i nĂn mành mèf. ĐĂm qua mì?nh khò ngù? vì? lo lf́ng cho nhưfng ngươ?i: Nhưfng kè? quĂn thĂn vì? nghìfa, nhưfng cĂ gài ơ? lài sơ? là?m lùc trơ?i tẮi, nhưfng ngươ?i liĂn quan 'Ắn mì?nh và? biẮt khà nhiĂ?u, v.v... Hò cò cơ may gf̣p bẮt trf́c ( nẮu Hf́n tẶp kìch ) và? mì?nh thì? phà?i luĂn phù? sòng sự quan tĂm 'Ắn khf́p mòi nơi cĂ?n 'Ắn mì?nh.
    Phà?i nòi mì?nh thực sự khò nghìf. ChiĂ?u nay mì?nh cò hèn với mẶt và?i ngươ?i ( trong 'ò cò CẶu RuẶt ). Mì?nh quyẮt 'ình cho tẮt cà? và?o chung mẶt chĂf 'Ă? tàn dòc cho rĂm rà?. Nhưng vẮn 'Ă? là? khi cò hèn với con trai thì? mì?nh khĂng thĂ? fn mf̣c gợi cà?m như mòi khi 'ược nưfa ( bơ?i lèf chì? cò thĂ? như thẮ khi 'i mẶt mì?nh, 'i với em gài, 'i tiẶc hay 'i với ngươ?i yĂu ). Ngoà?i ra, mẶt cài hèn với nam giới là? 'àf cò ỳ giao lưu, khĂng thĂ? xem như ngươ?i ta khĂng liĂn quan 'Ắn mì?nh, nĂn khĂng thĂ? ngĂ?i 'Ắi diẶn mà? Cò Vè? ( hẮp dĂfn ) 'ược.
    Ai biẮt 'ược rf?ng, nghìf nhiĂ?u cho lf́m mà? 'Ắn cuẮi ngà?y khĂng biẮt cò ai 'ùng hèn hay khĂng? Vì? chì? mới nòi với hò là? chù? nhẶt, chứ chưa confirm gì? cà?. LiẶu mì?nh cò phà?i ngĂ?i mẶt mì?nh hay khĂng? NẮu phà?i ngĂ?i mẶt mì?nh thì? mì?nh 'àf quyẮt 'ình fn mf̣c thoà?i mài
    Tòm lài là? mf̣c gì? 'Ăy?
    Cò ai nòi rf?ng mẶt chiẮn sìf cò thĂ? cò mẶt cuẶc sẮng bì?nh thươ?ng khĂng? ĐẮn tẶn phùt giĂy nà?y mì?nh mới thực sự cà?m nhẶn 'ược niĂ?m vui 'ược sẮng bì?nh thươ?ng, mf̣c dù? cò 'Ăi lùc gĂ?n như thoàt hiĂ?m. VẶy mà? mì?nh vĂfn cà?m thẮy thoà?i mài. Vui và? thanh thà?n. Thì? bao giơ? chf?ng thẮ, cuẶc sẮng cò lùc nà?y lùc khàc, cò nò cò kia. Chf?ng tràch sao lài cò nhưfng ngươ?i cò thĂ? chòn cĂng viẶc nhà? bào hay cà?nh sàt hay nhưfng cĂng viẶc mang tình 'Ắu tranh khàc. Cò?n mì?nh thì? cù tì? là? gì? nhì?? Chình Trì Gia? ChiẮn Sìf? CĂ Giào? Thực ra nò cò chùt lĂfn lẶn nhưng 'Ă? biẮt 'ược thực sự mì?nh là?m gì? thì? phà?i vẶn 'Ặng cà?n khĂn và? chơ? thơ?i cơ. Chơ? thơ?i cơ khĂng cò nghìfa là? mì?nh Ă?n nùp. Kè? 'ang Ă?n nàu chình là? Hf́n. Mì?nh cò thĂ? hì?nh dung dàng 'i cù?a Hf́n =)) MẶt kè? Ắm o vì? bì hà?nh hì?nh ơ? bẶ phẶn.
    Cò xòt khĂng khi nghìf 'Ắn tai ương 'ò mà? Hf́n phà?i chìu? KhĂng nĂn chùt nà?o, vì? chfng Hf́n là? kè? thù? cù?a nhĂn loài? Và? cù thĂ? hơn, hf́n 'àf Ắm mì?nh khf́p nơi, với nhưfng cài tĂn ( Tư?...), nhưfng dò?ng chưf ( Death ) nhưfng kỳ hiẶu ( bì? Ă?i và? bài hoài ), nhưfng sf́p xẮp 'iẶn tư? ( cà? mẶt list 'ìfa nhàc chì? cò hiẶn và?i bà?i và? ơ? giưfa là? bà?i Caught In The Middle ). Mì?nh 'àf mươ?ng tượng tì?nh cà?nh như tựa bà?i hàt 'ò nĂn 'àf bò? tẮt cà? 'ìfa nhàc tương tự và?o sòt ràc. Ngoà?i ra cò?n nhiĂ?u trò? Ắm khàc nưfa, nhì?n chung là? rẮt ma quài, bĂ?n thì?u và? bẶnh hoàn, như chình thù vui hà?nh xàc kè? khàc cù?a hf́n.
    Khèo cho ai nghìf rf?ng nẮu kè? 'ò cò thực sự như thẮ thì? cùfng khĂng 'Ắn phiĂn hò phà?i lo. TĂi 'àf thẮy quà nhiĂ?u cĂ gài là? nàn nhĂn ( vĂ? mf̣t tì?nh cà?m ) cù?a Hf́n; và? nẮu mẮi quan hẶ tiẮn triĂ?n, khĂng biẮt Hf́n sèf 'ưa hò 'Ắn nơi bì mẶt nà?o 'Ă? hà?nh hà... ??? MẶt kè? tàn gài trĂn diẶn rẶng, với mòi phương tiẶn và? nhiĂ?u theo cẮp sẮ nhĂn ( vì? nhưfng con mĂ?i ) ?????
    Hò 'ang khoan 'ươ?ng. KhĂng viẮt tiẮp 'ược nưfa. LĂ?n sau sèf viẮt tiẮp.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này