1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tôi đi tìm tôi

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi sarahhigh, 26/01/2010.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. sarahhigh

    sarahhigh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2009
    Bài viết:
    1.500
    Đã được thích:
    4
    Ai đã yêu một lần
    Đều hạnh phúc nuhoi người mình yêu
    Ai đã uehi một lần
    Đều trải qua cay đắng của nhuein yêu
    Ngày ngua tôi cyueng uehi người uehi tôi đẹp xinh
    Như hoa như đôi hruyn ỉn
    Hiu huya hyt hjiueng hu ji hi be hùy yiu ngui giy veu gehu nuh
    Giy huya guy ieuyhn giy giy tiy nho hih hnuy ghuy
    Mệt quá cho tui nghỉ xí nha hôm khác viết tiếp
  2. sarahhigh

    sarahhigh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2009
    Bài viết:
    1.500
    Đã được thích:
    4
    Tối qua mình làm gì thế không bei6t. Đóng cửa mà để hé cái màn cửa trước. Khuya nhắn tín cho anh mình cju4ng chả hiểu gì nhưng có cảm giác như là 1 30 ra mở cửa hay sao í. Đến khuya canh chừng thì có cảm giác là 1 08 mở cửa, nhưng khi ra ngoài thì không thấy ai nhưng có cảm giác là có người bảo mình mở thêm cánh cổng ngoài. Lần này thì mình không ngu đâu nhá. Nếu là anh yêu thì đã xuất hiện, việc gì đứng núp ở đâu bảio mình mue73 cánh cổng ra cơ chứ. Mình đứng ngần một hồi rồi vào nhà đóng cửa. Ghê thật. Sao lại có cảm giác kỳ quái thế cơ chứ. Hay ai truyền cho mình. Khoan đã nào. Cảm giác không phải bao giờ cũng đúng, à cái sai là cảm nghĩ, còn cảm giác thì phải đúng chứ. Mình chỉ căn cứ theo các dấu hiệu, và đến giờ mình đã thành công nhiều, tại sao tối qua lại lầm nghĩ như thế chứ chẳng hei63u nổi. Khi ngồi vào máy tính và địng hình lại, thì cái hình dáng người ngoài kia không phải là anh yêu mà là tba82ng Khang, đúng là hình dáng của nó, sao ghê thbe61 nhỉ, nó lừa được mình thế cai à. Thật là rõ dại.
  3. sarahhigh

    sarahhigh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2009
    Bài viết:
    1.500
    Đã được thích:
    4
    Không ngờ mả leu ma lai hoe sò lei nó ney choi noi me nheo noe zí mai cei sie neo me si lay mi.
    Chie coi.
    Được sarahhigh sửa chữa / chuyển vào 13:15 ngày 26/07/2010
  4. kiepcodai

    kiepcodai Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/08/2005
    Bài viết:
    1.422
    Đã được thích:
    0
    Không có việc gì làm nữa mà cứ phởn mỡ thì ra sông mà nhảy đi, cho đỡ tốn tiền cha mẹ.
    Bệnh của những đứa lười nhác và rỗi việc.
  5. sarahhigh

    sarahhigh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2009
    Bài viết:
    1.500
    Đã được thích:
    4
    Xin khẳng định là tôi làm việc gấp trăm lần bạn và bằn 6 trăm người cộng lại
  6. sarahhigh

    sarahhigh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2009
    Bài viết:
    1.500
    Đã được thích:
    4
    Tâm sự của một đứa con hận bố mẹ.
    Ngày nào tôi cũng ra quán trà ngồi uống, một ly tốn ít nhất lá 14 ngàn, uống 2 lý là hết 28 ngàn, 3 ly là hết 42 ngàn.
    Trước tôi có tiền và có th9i gian thì tôi ngồi u1ng một ly đến mấy tiếng đồng hồ, không tốn bao nhiêu cả. Nhưng giờ đây công việc và thời gian khắt khe hơn nên tôi ngồi chừng 5-10 phút đã phải chạy vội đi vòng vòng các con hẻm để đưa tin. Người to6i đưa tin là ai, họ là những người đang trong vòng kiểm tra sát hạch của bọn người xấu, tôi đến để cho họ biết rằng kìa, tên kia đang bám theo anh, kìa, có kẻ gian kìa. Tôi làm như vậy chỉ trong vòng 10 phút đổ lại nhưng rất hiệu quả. Có khi tôi phải đi vòng vòng các con hẻm để báo tin. Mà họ là ai, tôi không biết, tôi chỉ biết là tôi phải đi, đến để gặp họ và cho họ biết họ đang bị vây...
    Đi mấy vòng như vậy khi trở lại quán trà, không biết là nguyên cớ gì mà tôi biết là mình phải kêu thêm một ly nước, điều đó làm tôi tốn thêm 14 ngàn mà những khoản tiền này tôi không có thu nhập nên không tự chi được. Mỗi ngày tôi xin mẹ 20 ngàn để đi uống trà, mà để lam gì kia chứ. Mẹ tôi lúc trước còn hào phóng cho một ngày 5-70 ngàn để tôi tự do đi lại quán trà, nhưng bây giờ không hiểu vì lý do gì mà rút lại, chỉ cho uống ngày một ly. Trong khi may áo dài và mua giày cho nhỏ em có thể tốn đến mấy trăm ngàn.
    Trước tôi đi dạy học thì có thu nhập, tháng nào cũng đưa cho mẹ ít nhất là một triệu, tháng cuối cùng tôi còn đi làm thì đưa cho mẹ luôn 3 triệu. Thế mà giờ đây ngày nào cũng ngửa tay xin 20 ngàn. Còn bị nói này nói nọ nữa.
    Thú thực là ngoài khoản đưa tiền chính thức ít ỏi mỗi tháng tôi góp cho bố me còn rất nhiều những khoản khác tôi đã góp ý để bố mẹ có được mức thu nhập như ngày nay, thì việc tôi xin 5 chục ngàn là chuyện cỏn con, vậy mà cũng tiếc rẻ với con cái. Tôi nói là tôi đi làm công việc chứ không phải đến quán trà ngồi chơi, bố tôi lại bảo công việc thì phải có tiền, nếu không có tiền thì nghỉ đi.
    Bố muốn có tiền sao không hỏi tôi, tôi chỉ cho cách kiếm về một mớ một mớ, cái chính là tôi không có thời gian đầu tư vào việc kiếm tiền, nhưng tôi có thể giúp bố mẹ dùng quỹ thời gian của mình để kiếm ra mớ tiền. Còn công việc của tôi là làm công ích cho xã hội, tuy không được đồng nào và rất mệt mỏi nhưng tôi thấy hài lòng và yên tâm vì tôi gúip ích cho những người cần giúp. Thế thì tôi có gì sai?
    Bảo tôi đầu tư công sức để lo cho kinh tế riêng của mình thì tôi dám nói tôi sẽ giàu xụ. Nhưng mỗi khi có người cần giúp là bản năng thúc đẩy tôi chạy đi, bỏ cơm nước và mọi việc ở nhà, chỉ để đến giải quyết những công việc chung của xã hội. Tôi làm thế có gì sai?
    Bố tôi bảo không việc gì phải uống thêm ly thứ hai, nếu có thì con hãy uống thêm 2 viên thuốc là không ai bắt con phải uống thêm ly nước thứ hai cả. Thật là cay đắng...
    Tôi viết những dòng này tôi biết ó người thân đang không hài lòng vì những kẻ xấu sẽ lợi dụng điểm yếu này của tôi để đập tôi tan nát nhưng tôi nghĩ việc tôi làm đã có triệu người hiểu thì việc gì tôi phải đắn đó nửa lời của bọn xấu. Hôm nọ ông già bán vé số chạy xe đẩy còn phun vào người tôi một bãi nước bọt mà tôi chỉ ghi nhớ vậy thôi chứ không có nửa phần ấm ức, tôi còn tiếp tục công việc của mình một cách không mảy may suy nghĩ.
    Làm cái công việc này thì bị người xấu phỉ báng và tìm cách làm hại là chuyện hàng ngày, tôi đối phó quen rồi, thậm chí tôi không xúc động một ly trước những lời nói nghe rất thổ tả, bỏ qua một bên và tiếp tục công việc của mình.
    Nhưng tôi xin trình bày thêm, việc tôi làm không chỉ đơn thuần là đưa tin...
    Bây giờ tôi không biết quyết thế nào đây? Trở lại với công việc kinh tế chính của mình để có thu nhập, hay tiếp tục làm công tác xã hội và mỗi ngày xin bố mẹ vài chục ngàn. Nếu không có lời ra tiếng vào của những người thân thì cho dù tôi phải xin vài chục ngàn tôi cũng vui lòng. Chỉ có điều bố mẹ tôi quá ích kỷ, nhìn không thấy đích đến, biết một mà khôngn biết mười. Tôi vô cùng khổ sở mỗi khi mở miệng xin tiền mẹ, nhưng tôi cần phải đi ra quán trà.
    Có hôm tôi nghĩ, ngồi lỳ ở quán mấy tiếng đồng hồ như xưa có phải là chết không? Nhưng khi đến giờ tôi phải đi thì tôi lại vác xe đi, cứ như là bản năng thôi thúc ấy. Tôi biết là rất mệt mỏi nhưng nếu không làm vậy thì những người dân thiện cư sẽ ra sao? Hơn nữa vì có việc là phải đi, đi rồi sẽ biết mình cần làm gì. Công việc và những kế hoạch không cho tôi thời gian để trầm tư trong quán với những giai điệu như ngày xưa nữa. Tôi phải đi, phải làm, phải tới nơi để giải quyết.
    Nhưng tôi cũng đã hứa với mẹ là sẽ sắp xếp để chỉ ngồi quán trà một lần trong mấy tiếng đồng hồ rồi về, chẳng lẽ đó chỉ là nói suông? Để xem hôm nay thế nào? Ngồi một chỗ mà giải quyết hết các vấn đề thì có phải là nói được làm được hay không? Nhưng phải thế nào đây? Truyền tin à? Đâu chỉ thấy mặt mới truyền tin được chứ? Xem hôm nay thế nào. Mình đã nói với mẹ như thế mà không làm được sao? Đó đâu phải là lời nói suông?
    Thú thực mỗi ngày tôi đi tới đâu là có cả chục người theo bảo vệ và cũng có ngần ấy kẻ xấu bám theo để làm hại mà tôi vẫn đi đi về về mỗi ngày đâu có nao núng gì đâu. Bởi vậy hễ có ai phỉ báng tôi trên mạng là tôi biết rằng họ chưa gặp tôi, nên tôi hẹn ra quán trà cho họ biết Tôi Là Ai???? Còn những người đã gặp rồi mà vẫn chỉ trích thì một là chưa hiểu, hai là có thành kiến hoặc có thù riêng hoặc vì lợi ích cá nhân.
    Mà sao nhỉ, nếu mai mốt hết tiền đi quán trà thì sao? Ngồi lỳ ở nhà mà giải quyết được công việc thì chắc hẳn ngồi lỳ ở quán trà cũng giải quyết được chứ? Vậy thì tại sao hôm nay không thử ngồi ở quán trà một lần mấy tiếng đồng hồn xem sao? Chưa chắc nghĩ vậy là làm vậy được để còn xem tình hình thế nào đã. Còn cái chuyện mà kiếm tiền nuôi thân thì chắc cũng đưa vào kế hoạch luôn thôi. Tự chủ về tài chính bao giờ cũng sướng cả. Có thể tự do mua sắm những món đồ mà mình thích này hehehe. Có thể mình nên đi học và đi dạy lại. Xem nào.
  7. sarahhigh

    sarahhigh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2009
    Bài viết:
    1.500
    Đã được thích:
    4
  8. sarahhigh

    sarahhigh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2009
    Bài viết:
    1.500
    Đã được thích:
    4
    Em làm việc quá sức rồi, em muốn thư giãn, chỉ nửa phút thôi, rồi em sẽ lại công việc của mình mà...
    Nhiều khi em muốn đọc, muốn viết cho anh, muốn biết anh viết gì cho em nhưng làm theo suy nghĩ của mình một là không hiệu quả, hai là không có lề lối công việc nên em dường như đang tìm tin anh mà dường như không. Vậy là sao hả anh? Em nói này nhá em tìm bài anh viết về em nhưng là một cách làm việc để tìm ra anh, một công đôi việc bởi tình yêu cũng là một động lực lớn trong em. Viết đến đây anh đã hiểu chưa?
    Em nói lại lần nữa nhá, chà lần này không biết viết rõ thế nào để cho anh hiểu đây. Thế này nhé, em tìm bài anh viết cho em, nhưng em không dò tìm bằng những ý thích của em, nó sẽ không đưa em tới đúng nơi cần tìm, em đi theo các dấu hiệu, như cách em làm việc; rồi em phát hiện ra anh viết cho em rất nhiều rải rác khắp diễn đàn. Mà nếu theo thói quen và sở thích thì em chỉ đi 3 mục: Tâm sự, TVTY, Tình ******** yêu. Như vậy thói quen và sở thích không đưa được em đến nơi cần đến. Em làm việc mà lại thích thú phát hiện ra những bài viết rất ngộ nghĩnh của anh. Vậy có phải là tình yêu là một động lực lớn trong em để em làm việc không?
    Nói tóm lại một câu là: Em không cần tình duy em có được một nửa là sự thật còn một nửa là tình thương nó dẫn dắt cho em đó anh à
    Em muốn nói về em nhiều lắm, những điều tự hào, những mãnh lực, những khát vọng hướng thiện, những hoài bão, những thành công, những tấm lòng của vô số người dành cho em. Nhưng khồng, em bỏ qua hết, chỉ muốn nói tới một người, là em yêu thương, nhớ là anh.
    Em biết mình quen nhau đã từ lâu lắm rồi, khoảng 10 năm trước, nhưng một cách vô tình hay cố ý, em chưa bao giờ nhận ra anh. Chỉ đến khi mình chính thức gặp nhau thì em mới biết anh và tình cảm của anh. Vậy mà phải mất một năm mình mới chính thức hẹn hò, vậy là không đầy nửa tháng mình đã có nhau. Em vui lắm, vì anh làm cho em rất hạnh phúc. Đôi khi em giận anh nhưng đó chỉ là những cảm xúc đáng có trong tình yêu, vì vậy anh đừng thất vọng mà bỏ mặc em nhé, hãy nói chuyện với em, rồi mình sẽ lại vui như chưa hề xa.
    Anh cứ cố tình tránh mặt em nhưng em biết hết, mỗi ngày em đi quán trà này, là anh chạy xe hơi ngang qua quán mỗi 5 phút một để nhắc chừng em đến giờ rồi đến giờ rồi. Ngày trước anh chỉ đơn thuần chạy ngang qua để gần gũi em nhưng bây giờ do yêu cầu công việc của em nên anh luôn nhắc nhở em bài vở sát sao.
    Còn hoa nữa, nhiều lắm, cứ có người chạy xe ngang ôm một lẵng hoa, còn giàn hoa của tiệm cho thuê cỗ cưới. Hoa nào của anh là em biết ngay.
    Em nhớ có lần em bận đấu với một thằng cha kẻ xấu, em rất là khẩn trương nhưng nhìn anh ngồi trong xe rất là thảnh thơi thì nó như một niềm động viên lớn lao cho tình yêu và niềm tin của anh dành cho em vậy. Nên em càng tự tin hơn để chiến đấu.
    Còn gì nữa nhỉ, chuyện riêng tư thì em không nói, nếu anh muốn thì khi gặp nhau em sẽ nói cho anh nghe, chỉ sợ em ngại không nói được thôi. Viết trên đây sẽ dễ hơn nhiều, nhưng như thế thì lộ liễu quá. Em đành im lặng vậy
    Vậy ra anh đã quyết định đi đánh bại em à? Nhớ nhé thua là quê lắm nhé he he
    Nói nè tối ra nhớ phủ đầu đi nhé
  9. sarahhigh

    sarahhigh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2009
    Bài viết:
    1.500
    Đã được thích:
    4
    Hình mình
    1) http://8005045626403597911-a-1802744773732722657-s-sites.googlegroups.com/site/greensapphine/Picture005.jpg?attachauth=ANoY7crF4bXnzyg1P-N5LdD48Rtp2ZT5EHpelHYHxTfwMS9ENHz3PFVJbOdmPclgVi6Z53ywb1a13XtIo6Wc5p0XPq2Eu21Ivb7V1-6-u6h5nmX464D0Xz_5uWMyjS0K0NwcC9tFW8NTK0vHKv2mBBvnU-Q41epPuZmzbebRmV5Ut5I3XzLN_Lu04Xld4UXzwPKFoWQtLTPZ&attredirects=0
    2) http://8005045626403597911-a-1802744773732722657-s-sites.googlegroups.com/site/greensapphine/Picture006.jpg?attachauth=ANoY7cr77iOyYZx6R6x0sy-kuyU6GFA-1K4Xllsvdq_Lxf62_ZULhKXi7Ha8VF85TEZGxpd0d8OAlzlnuM_WQdQFGDZx2mY7VzyEgPU4n5JPBBCwwkELkqFjZIdxr9rzAYleyBUzMiFasAlylIs2q_hR026Yomxw6S-NnqNwqQBdN279-iJP33RE2U68WQlCnWMhWsTbO1I3&attredirects=0
    3) http://8005045626403597911-a-1802744773732722657-s-sites.googlegroups.com/site/greensapphine/Picture007.jpg?attachauth=ANoY7colesn1PgW5Izq_vW5lbDwB75b4DGh0jiR14Tti9xV7_bVgVN_gfoxS_fzrWddnp1b32GFgk-9lNnueZsYEpZ884FNz9qdxpIsk-dQHd3cLMNkgVETnPbuIZ6CJd7NCzyuOlkRD***iz5SgKKtBUJAQx1anfj2zsfNEAB3v1lxtwLz-Qw-LXnq5xLTm0x16Kf4Ki72T&attredirects=0
    4) http://8005045626403597911-a-1802744773732722657-s-sites.googlegroups.com/site/greensapphine/Picture008.jpg?attachauth=ANoY7cqwni6rklKqf7VLRYAClX_myQvEGmo634Y9_BrSU64NwF3wPHmlp5nq_szoP1A_pOjb19wPD-HQT3dY9J6KvcuvXzlDbS_E3OnrAUM3_tSPoOFFJz3N6KNkwRvBtyy0K364SVvTDI2ehtyNGRih0jlsi_x8Z4sfYrrlQxYjxJKtn48f4plqZEDK83hkiIEBfoeC3N2r&attredirects=0
    5) http://8005045626403597911-a-1802744773732722657-s-sites.googlegroups.com/site/greensapphine/Picture010.jpg?attachauth=ANoY7crTFPMd_o3JleXDfEauX2hryf6PhAcUGpFkoYYZZutKH3Y4HYltjKQvwBU1cNjwORap1XKmkTW4EWR7o99_1dDO1QFjsWzCX5UpYHHz--w4G3tHE-95nSEczQfRq_9JENQ6jIIZcO5xi6zRrTJj36PfAGVDk-ud6cUXvl_yyYcHqnDLEzbu1cdO3k41dAyXz4rQsrXE&attredirects=0
  10. sarahhigh

    sarahhigh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2009
    Bài viết:
    1.500
    Đã được thích:
    4
    Thích thế từ hôm nào mà mình được phong làm thành viên tích cực thế nhỉ? Mà thành viên tích cực là thế nào nhờ kakakakakakakakakakak
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này