1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tôi làm gì đây?

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi lights, 18/06/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. lights

    lights Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/11/2003
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Tôi làm gì đây?

    Phúc bất trùng lai, hoạ vô đơn chí. Câu nói chẳng bao giờ cũ. Thất bại, bị giật điện thoại, chuyện gia đình bùng nổ,... Tôi ngồi đây mà không biết làm gì nữa???
    Tôi vào Nam theo yêu cầu của công việc. Những tưởng thời gian vào chỉ vài tháng rồi ra. Nhưng rồi vì không có người thay thế nên tôi phải ở lại. Ở lại, hai từ nghe có vẻ nhẹ nhàng nhưng trở thành câu hỏi day dứt mãi trong tôi. Tôi có bố, mẹ và em gái ở quê nhà. Có vẻ như gia đình tôi là gia đình mẫu mực khi bố mẹ, em gái và tôi đều là trí thức. Một gia đình nhỏ, đầm ấm với những bữa ăn thường đủ mặt thành viên trong gia đình. Bố mẹ tôi về hưu rồi mở công ty làm thêm. Cuộc sống bắt đầu nặng nề với những quay cuồng của công việc và đồng tiền. Những bữa cơm đến muộn hơn, mọi người cáu gắt hơn,... Không khí trong gia đình cứ lỏng lẻo, chông chênh. Đã vài lần, tôi ngỏ lời với bố mẹ cho tôi nghỉ làm về phụ giúp gia đình. Nhưng bố mẹ tôi lo cho tôi, cho sự nghiệp của đứa con trai vẫn còn đang gai góc. Và các cụ luôn nói rằng, các cụ làm vừa để vui vẻ, để kiếm thêm chút thu nhập mặc dù nhà tôi không khó khăn gì về tài chính nếu không nói là dư dả. Lần nào cũng vậy, nói chuyện với các cụ xong tôi lại phải lao đầu vào công việc, chống đỡ những khó khăn và bon chen của cuộc sống. Và rồi, tôi nhận lệnh đi công tác vài tháng. Tôi ra đi.
    Vào nơi công tác mới, tôi bỡ ngỡ trước nhịp sống hối hả. Công việc của tôi khá nhẹ nhàng và rảnh rỗi dù trách nhiệm lớn. Tôi lao đầu vào làm và đi học thêm. Ngày tháng qua đi, ngắn mà dài. Đã đi công tác nhiều, tôi cũng quen với những khó khăn của kẻ xa nhà. Những vấp váp, thất bại gây cho tôi một vài cú sốc nhưng qua rất nhanh. Tôi luôn tự nhủ rằng còn rất nhiều việc phải làm. Nhưng đôi khi lang thang trên đường, tôi giật mình thảng thốt trước những góc phố, tán cây gợi nhớ tới quê hương. Sự thiếu vắng không khí gia đình của tôi vơi bớt bằng những cuộc điện thoại cuối tuần. Tôi những tưởng sự thiếu vắng một thành viên sẽ làm gia đình tôi quan tâm đến nhau hơn. Nhưng không, công việc cộng với sự không hoà hợp về tính cách của bố mẹ tôi đã dẫn tới những mâu thuẫn và bất hoà tiềm ẩn. Em gái tôi thì thường xuyên phải làm thêm giờ nên về muộn. Bữa cơm dọn ra, người ăn trước người ăn sau.Không khí căng thẳng và muộn phiền.
    Bất chợt vào một tối cuối tuần, mẹ tôi gọi điện cho tôi và khóc. Mẹ không nói gì cả nhưng tôi biết đã có chuyện gì đó xảy ra. Tôi hoang mang và nghiêng ngả. Dường như gánh nặng của sự xa nhà và trách nhiệm với gia đình đã quá nặng đối với tôi. Tôi biết, tôi phải về. Nhưng biết sao được, tôi chưa thể về. Nghĩ tới viễn cảnh làm lại từ đầu ở cái tuổi gần 30, tôi thấy sợ. Đừng chê tôi hèn nhát, cái giá phải trả của mỗi người trong sự lựa chọn rất khác nhau. Sự nghiệp tôi đang theo đuổi khá khó khăn nhưng tôi thích và tin tưởng vào sự lựa chọn đó. Tôi đã vượt qua những thất bại và những giây phút tồi tệ nhất. Vậy mà giờ đây, dường như tôi không chịu nổi nữa rồi.
    Tôi phải làm gì đây?
  2. lantrang

    lantrang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2003
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Anh ơi,
    Em cũng là một người đi làm xa nhà như anh, em cảm nhận được tất cả những gì anh phải chịu đựng, tất cả những khó khăn, sự cô đơn, trống vắng khi không có gia đình bên cạnh. Đôi khi em cũng muốn rũ bỏ tất cả để trở về với gia đình, nhưng anh ạ, anh hãy can đảm lên, hãy giữ vững những gì mà khó khăn lắm mình mới đạt được. Hãy tin rằng áng sáng ở cuối đường hầm, mặc dù để tìm thấy ánh sáng đó mình phải chịu nhiều vất vả và khổ đau.
    Anh đã đi được một phần của con đường hầm ấy rồi, anh hãy cố gắng tiếp tục đi nha, chớ thấy sóng cả mà ngã tay chèo nhá.
  3. vitdoi

    vitdoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2003
    Bài viết:
    1.058
    Đã được thích:
    0
    Nếu bạn đã chọn cho mình 1 con đường thì phải bằng mọi giá, vượt qua mọi trở ngại để đạt bằng được. Có thể ngày hôm nay bạn không thể có 1 bữa cơm vui vẻ với gia đình, nhưng bạn phải làm gì để nhiều năm sau gia đình bạn có bữa cơm vui vẻ hơn 10 lần chứ. Cố gắng lên!
  4. lights

    lights Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/11/2003
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn bạn lantrang và anh vitdoi đã an ủi và khích lệ tôi. Thực ra mà nói, đối với cuộc sống cho riêng bản thân mình, tôi không có điều gì để bi quan và chán nản. Tôi có một vị trí làm việc và thu nhập không tồi. Công việc cũng có nhiều chông gai nhưng tôi đối chọi được. Tuy nhiên, giờ đây tôi cảm thấy lung lay vì tôi không giúp gì được cho gia đình của tôi. Cái gia đình nhỏ bé đang chịu nhiều sức ép và có những yếu tố bất hoà tiềm ẩn. Tôi cảm giác những bất hoà tích tụ đó có thể bùng nổ bất cứ lúc nào. Là con trai cả trong gia đình, tôi cảm thấy phải có trách nhiệm đối với gia đình tôi. Nhưng hiện nay tôi đang ở cách xa gia đình hàng ngàn cây số và không biết điều gì đang xảy ra. Bố mẹ tôi giấu tôi. Còn em gái tôi thì chỉ kịp nói sơ qua với tôi vì điện thoại cơ quan không nói chuyện riêng được. Tôi muốn về để nắm bắt mọi vấn đề và hơn hết, về nhà hẳn nếu có thể. Giữa sự nghiệp và gia đình, tôi phải chọn thế nào đây?
  5. pndinhj

    pndinhj Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/04/2003
    Bài viết:
    542
    Đã được thích:
    0
    Đàn ông gì mà kém mạnh mẽ thế, đơn giản là: nếu thích vể chiều thứ 6 ra máy bay và sáng t hứ 2 quay vào sớm nếu như cảm thấy OK, và nếu như công ty muốn ở đó thì phải trả tiền cho chuyện đó, (cho hỏi cái, khi xin làm ở công ty đó bạn có kí hợp đồng là phải làm việc ở sài gòn không hay chỉ là công tác thôi, .....lôi luật ra mà làm) còn nếu không thì đi làm cho nơi khác. Mà nếu tiền vé nhiều hơn tiền lương thì tốt nhất là về, ở đó làm cái khỉ gì cơ chứ, ....
    Tôi nói thật nhé, với 30 tuổi chưa là muộn để bắt đầu lại nếu như những thời gian bạn có được ở cái công ty đó là không vô nghia, kinh nghiệm thương trường nuôi ta lớn bạc bẽo ân tình dạy ta khôn - Nên nếu như bạn có kinh nghiệm sang chỗ khác khéo còn được ưu đãi hơn.
    Gia đình là cái nôi nuôi cho bạn lớn lên,.......
    Goodluck,
    Được pndinhj sửa chữa / chuyển vào 19:22 ngày 19/06/2004
  6. Global

    Global Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/06/2003
    Bài viết:
    1.677
    Đã được thích:
    0
    Nếu có thể, anh xin nghỉ phép về thăm nhà, 1 vài ngày phép thì sẽ ko lấy đi nghề nghiệp của anh đâu. Giải quyết được chuyện nhà và giải toả nỗi nhớ nhà, lo lắng của mình nữa.
    Đọc những dòng này của anh, tôi chợt nhớ đến hoàn cảnh của mình. Làm con cả, bao giờ trách nhiệm cũng nhiều. Nhất là khi người ta lớn. Trách nhiệm lo lắng cho Bố Mẹ, cho các em...nhưng mình cũng fải nghĩ đến mình nữa. Anh có vững, có mạnh thì anh mới lo được cho gia đình anh. Nếu anh ko có gì cả, anh sẽ trở thành gánh nặng cho họ.
    Đừng mất lòng tin ở bản thân. Và cũng đừng để mình rơi vào tình huống fải chọn công việc hay gia đình . Không có cái gì có thể tồn tại một mình mà ko bị những cái khác ảnh hưởng. Cuộc sống là thế mà.
    Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi. Cố gắng lên !
  7. cumeoxam

    cumeoxam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/03/2003
    Bài viết:
    598
    Đã được thích:
    0
    Về nhà đâu có nghĩa là giúp được gì cho gia đình
    Hoài bão mà bố mẹ đặt vào anh để cuối cùng anh vứt đi đơn giản thế sao.
  8. chimcat

    chimcat Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/11/2002
    Bài viết:
    385
    Đã được thích:
    0
    Không ai trong gia đình nói cho bạn biết tình hình nguy kịch ở nhà đến mức nào? Bạn nên xin phép công ty để về thăm gia đình. Ko được bạn có thể nhờ người bạn thân nào đó ở quê thăm dò tin tức và thông báo lại cho bạn. Công ty thì có hàng ngàn, gia đình chỉ có một. Nếu việc hệ trọng chắc chắn bạn phải về (trừ khi bạn là một người thiếu khả năng làm việc, chỗ bạn đang làm là cơ hội cuối cùng) và làm tròn trách nhiệm của một người con.
    Thực ra cuộc sống chỉ là một chuỗi của những sự lựa chọn. Chúc bạn có những sự lựa chọn, quyết định sáng suốt, đúng đắn!
    ----------------------------
  9. CarmenC

    CarmenC Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2004
    Bài viết:
    1.279
    Đã được thích:
    0
    Light thân mến, câu chuyện của gia đình bạn cũng là một trong những câu chuyện thường xảy ra của những gia đình khác. Người ta thường nói, mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Là một người con trong gia đình, chúng ta không thể nào cảm thấy an lòng khi có những bất hòa xảy ra trong gia đình vốn dĩ rất bình yên trong ký ức của những ngày thơ ấu. Đàn ông hay đàn bà đều như nhau cả thôi, đều yêu thương cha mẹ mình, yêu thương mái ấm gia đình, nhất lại là nơi ta có một tuổi thơ bình yên và hạnh phúc. Chúng ta sẽ cảm thấy trăn trở, thấy đau lòng khi mái ấm gia đình mình không còn như ngày xưa nữa, nhất là khi ở xa gia đình, không thể trực tiếp chứng kiến để hiểu rõ ngọn ngành mọi việc.
    Light có thể xin nghỉ phép để về nhà, tư cách một người đàn ông trong gia đình giúp Light có thể tâm sự với cha nhiều hơn là một người con gái có thể. Hãy lắng nghe cả hai người, và cả ý kiến của em gái nữa để có được tầm nhìn bao quát về sự việc đã diễn ra, không nên suy diễn một khi chưa biết rõ về điều gì. Và một điều nữa là, bạn không thể là người giải quyết bất hòa khi bạn không phải là nguyên nhân, cho nên đừng kỳ vọng quá nhiều vào những gì mình có thể làm được. Khi cha mẹ già suy nghĩ có khác đi, hoặc do ảnh hưởng của những tác nhân bên ngoài xã hội làm cho họ thay đổi, bạn chỉ có thể chấp nhận họ chứ không thể làm thay đổi họ trở lại như những ngày xưa được đâu.
    Còn về công việc, bạn đã có một công việc mà bạn yêu thích, đành rằng người có khả năng thì ở đâu cũng có thể kiếm được việc làm, nhưng bạn bỏ công việc hiện tại để giải quyết việc gia đình trong khi bạn chưa chắc chắn bạn có thể làm được điều gì là không cần thiết. Nếu có thể thì bạn hãy trình bày với sếp về hoàn cảnh hiện tại để được trở về nơi làm việc gần với gia đình để có nhiều thời gian chăm lo cho gia đình hơn.
    Chúc mọi bất hòa trong gia đình bạn sẽ chóng qua, và bạn tìm lại được sự bình yên trong cuộc sống để tiếp tục làm việc, tiếp tục chính mình xây dựng cho tương lai của mình.
  10. vecchia_signo

    vecchia_signo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2004
    Bài viết:
    1.854
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống đôi khi thật khó khăn để người ta lựa chọn cho chính mình một giải pháp, một lối thoát. Cố gắng để tồn tại là một biện pháp nhưng đôi khi chấp nhận một thất bại nào đó để đạt đến thành công cao hơn cũng là một điều đòi hỏi người ta phải đắn đo suy nghĩ. Mọi chuyện xảy đến với bạn thật nhanh và đã đẩy bạn vào một tình thế thật khó xử. Đến lúc này khi chúng ta chư a biết rõ điều gì xảy ra thì xin bạn hãy nghĩ đến những gì là tốt đẹp nhất. Đừng để mình bi quan quá thế rồi trở thành yếu đuối. Bạn là đàn ông, hơn nữa lại là con trưởng, là anh hai trong nhà nên trách nhiệm với bạn thật lớn lao. Vì vậy đến lúc này khi mọi chuyện vẫn còn để ngỏ thì tôi chỉ có thể nói với bạn đôi điều chúc may mắn, chúc bạn sẽ rắn rỏi và can đảm khi đối đầu với mọi chuyện.

Chia sẻ trang này