1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tôi mang lớp 12A6(THPT LÝ THÁI TỔ 1996-1999) theo hanh trang

Chủ đề trong 'Bắc Giang - Bắc Ninh' bởi nguoikinhbacyeumuathu, 05/10/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nguoikinhbacyeumuathu

    nguoikinhbacyeumuathu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/10/2004
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    0
    Tôi mang lớp 12A6(THPT LÝ THÁI TỔ 1996-1999) theo hanh trang

    Khi viết những dòng này tôi nghĩ nhiều về quá khứ cái ngày mà thằng bạn thân của tôi đang chết mê chết mệt cô bé lớp trưởng.
    Ối trời !Hắn đã ốm tương tư suốt cả năm học lớp 12.Hắn sợ phải xa nàng khi chia tay thuở học trò.
    Những người bạn của chúng tôi giờ đây mỗi thằng một ngả.
    Thằng thì là sĩ quan biên phòng,thằng thì là kỹ sư,người thì trở thành giáo viên...
    Thuở còn là học trò, tôi chỉ là một đứa trẻ ngu ngơ.Bây giờ khi thấy mình trưởng thành tôi lại nhớ nhiều vê những ngày còn đạp chiếc xe cà khổ đến trường.
    Thằng bạn thân của tôi giờ đây vẫn còn nhung nhớ cô bé lớp trưởng năm nào cho dù nang đã sang ngang lấy chồng bỏ lại chàng một khối tương tư đeo đẳng suốt cuộc đời.
    Rồi mỗi người trong chúng ta ai cũng có một nấm mồ dù nhỏ dù to dù đẹp dù xấu.
    Còn tôi thì tự hỏi tại sao lại không có một nấm mồ cho 3 năm làm bọn học trò dở dở ương ương,cũng biết giấu tình yêu vào trong ngăn vở.
    Để mỗi lần vê thắp hương trước nấm mồ thơ dại đó ,tôi các bạn tôi và những kỷ niệm trong tôi lại thức dậy nguyên vẹn trong trắng như thuở mới tập tễnh vào lớp 10.
    Ôi kỷ niệm đã thành rêu phong!
    Tôi đã khác ngày xưa và các bạn tôi cũng vậy.
    Thời gian ơi có khi nào mi trở về cùng ta chăng?
  2. duonglong

    duonglong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/09/2004
    Bài viết:
    126
    Đã được thích:
    0
    Tôi nhớ đến một từ rất thích hợp để gọi tên nhau: Người xưa. Trong bạn, trong tôi đều có hình bóng người xưa và tất nhiêu mỗi người một vẻ.
    Chẳng ai có thể cưỡng lại bánh xe thời gian. Thời gian có thể xây lên những toà lâu đài hạnh phúc, cũng cuốn đi bao điều để lại trong ta xiết bao niềm tiếc nuối.

Chia sẻ trang này