1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tôi nay ở trọ trần gian...

Chủ đề trong 'Quán trọ Zimbabwe' bởi tieuthuvuive, 11/09/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. buon_cuoi

    buon_cuoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/01/2006
    Bài viết:
    163
    Đã được thích:
    0
    Ở trọ... nghe quen quen
    Ở trọ trần gian... văn vở và xa xỉ thí!
    Fải trả bao nhiêu cho 1 tháng ở trần gian?
  2. xml_q84

    xml_q84 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/07/2004
    Bài viết:
    1.943
    Đã được thích:
    0
    Tùy !
    Với một công nhân bình thường của một công ty bình thường, 800 ngàn, thế cũng đủ... Với một kẻ ăn trên ngồi trốc thiên hạ, phóng túng, 8 triệu vẫn còn thiếu... Đủ là đủ với chính mình, với hoàn cảnh của chính mình... Còn, biết bao nhiêu cho đủ ?
  3. tieuthuvuive

    tieuthuvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2004
    Bài viết:
    3.921
    Đã được thích:
    1
    Ừ. Nhất là sống cái kiểu vất vưởng chờ ngày lên...núi thì lại càng chả tốn bao nhiêu mà có vẻ đôi khi lại rất tốn. Thế mới hay, ở trọ cũng lắm gian nan
    Được tieuthuvuive sửa chữa / chuyển vào 15:48 ngày 27/09/2006
  4. dungwind

    dungwind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    2.502
    Đã được thích:
    0
    cô tiểu thư thật chẳng vui vẽ gì , nói chuyện mà chua hơn dzấm
  5. tieuthuvuive

    tieuthuvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2004
    Bài viết:
    3.921
    Đã được thích:
    1
    Ngày qua ngày, cuộc sống cứ nhàn nhạt trôi, hay chẳng qua là do ta cảm thấy như vậy? mình ta?
    Bỗng thấy vui hơn một chút,hôm nay có người nói mình có vị, dù chỉ là vị chua của giấm
  6. dungwind

    dungwind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    2.502
    Đã được thích:
    0
    Lâu nay sông vô vị à, đừng cho mình tệ như vậy, khi tiểu thư được mang hình hài con người thì tiểu thư đã có giá trị lớn rồi.
  7. yurina26

    yurina26 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2005
    Bài viết:
    1.023
    Đã được thích:
    0
    Ừ thì ở trọ trần gian,ai chẳng vậy,bởi rồi cũng có lúc phải cút xéo về thiên đường hay địa ngục mà.
    Hôm nay có 1 buổi chiều quá tệ hại,không ngờ mình lại có thể như thế,giữa đường tôi,cùng 4 cô bạn,đánh nhau với 1 lão con trai,chỉ vì lí do bé xíu,thương tích không nhiều,nhưng tôi ko thể nghĩ bản năng lúc đó lại mạnh mẽ đến vậy,tôi bênh bạn mình,tất cả 5 đứa tôi,nanh nọc và chua ngoa.Ko biết nên nói j nhỉ,uh,tự an ủi vậy,đó là mình tự vệ.
    Hôm nay tôi đi cafe ở Trần Hưng Đạo,dở chưa từng thấy,dở lắm,cafe như vậy tôi về làm 1 ly sữa còn dễ chịu hơn,1 buổi chiều down cho mọi chuyện.
    Tôi nhớ anh của tôi,mà thật ra chưa bao giờ là của tôi,tôi và anh song song nhau,thỉnh thoảng cũng cố tình nhờ 1 cơn gió nào đó đủ mạnh để tôi và anh xích lại gần nhau,nhưng rồi lại ai vào việc đó,tôi đang nhớ anh đến điên cuồng,tôi thèm nụ hôn của anh,thèm vòng tay của anh,thèm được nghe anh nói,thèm được nhìn nụ cười của anh,có thể nói tôi yêu anh nhưng tôi xác định được chỗ đứng của mình,dù rằng anh hoàn toàn tự do,nhưng tôi hiểu tôi và anh chưa bao giờ là lover.Nụ hôn đầu tiên của tôi,của 1 cô gái 23 tuổi,tôi trao cho anh,dù chúng tôi ko là người yêu.Tôi xây cho anh 1 lâu đài trong tim mình,dù rằng tôi đã có 1 lâu đài cho mối tình câm lặng suốt những năm đầu đại học.Lại nói về mối tình đó,tôi và bạn cứ bên nhau,cứ chia sẻ,nhưng chưa đi xa hơn 1 cái nắm tay và 1 lần xiết chặt vai tôi khi tôi rời SG ra HN,tôi ko hiểu,ko hiểu vì sao có quá nhiều cơ hội,nhưng chúng tôi đều cho qua,dù tôi và bạn hiểu rằng trong tim,tâm tưởng của 2 đứa luôn chứa hình bóng nhau.Tôi là kẻ biết nhiều nhưng ko hiểu j về tình yêu thì phải.Bạn có tin không đến tận thứ 6 tuần trước tôi 1 cô gái 23 tuổi mới biết thế nào là nụ hôn của 1 chàng trai,và nó hằn sâu trong tâm trí tôi,anh ở lại và cho tôi xáo trộn,tôi mơ hồ về Tình Yêu.Ngày mai tôi và anh có hẹn,cái hẹn sau 1 tuần anh cho tôi hiểu thế nào là hôn 1 người đàn ông,nhưng anh vừa nhắn tin,uh,anh ngày mai anh đi xét thầu cho dự án ở NBinh.Thất vọng quá bạn nhỉ,tôi đang nhớ anh đến da diết,với 1 buổi chiều như hôm nay,tôi đang cần 1 nụ hôn,1 cái ôm chặt như lần trước.
    For anh : Nhớ,mà ko thể làm sao vơi đi được thì quả là bi kịch.
    For ấy :Tớ khóa cửa lâu fđài của ấy rồi.Tớ sợ cái ngày tớ ném chìa khóa đi mất.Ấy có cho rằng tớ yêu anh không?Như vậy gọi là yêu chưa nhỉ.
  8. dungwind

    dungwind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    2.502
    Đã được thích:
    0
    Đáng trân trọng!!!
  9. yurina26

    yurina26 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2005
    Bài viết:
    1.023
    Đã được thích:
    0
    Dù không hiểu bạn nói cho ai,nhưng tôi vốn là người hảo ngọt và ưa nịnh nên tôi cứ vơ vào là nói cho mình . Bạn à,đừng trách tôi,coi như tôi đang chết vớ được phao đi,khi tôi gặp câu nói của bạn,bởi giờ này tôi cần những sự che chắn,chứ ko phải ai cũng xúm vào nói tôi dại khi tôi dấn thân vào nỗi nhớ anh.
    Anh nói tôi là người sống bằng tình cảm,còn anh anh sống vì tình cảm,chúng tôi chưa bao giờ có chung quan điểm,nhưng cả anh và tôi đều thả trôi cảm xúc trong chuyện này.Cứ kệ đi,đến nơi nào nó muốn.
    Tôi biết chuyện của chúng tôi rồi cũng kết thúc,nhưng chắc chắn ko phải lúc này.Tôi ghét sự từ chối và bỏ rơi,nên chẳng bao giờ tôi nói với anh "em yêu anh" . Dù tâm trí tôi,trái tim tôi ,mọi cảm giác của tôi đều nói với tôi rằng tôi đã yêu anh,yêu ngay từ lần đầu chúng tôi gặp mặt nhau.À tôi còn chưa kể nhỉ,tôi và anh quen nhau tình cờ lắm,từ 1 diễn đàn,tôi add nick anh vì nghĩ anh là mod hoặc admin,vì lúc đó tôi có vài việc cần chỉ dẫn,nhưng anh chỉ add thôi,anh ko trả lời câu hỏi của tôi,bẵng đi 1 thời gian,tôi nhận được off mess của anh hỏi tôi là ai,chúng tôi nói chuyện rất thú vị,rồi tôi đi cafe với anh và tôi hiểu mình đang dần có cảm tình với anh.Tôi từ ngày gặp anh,đã ko còn chăm chút cho lâu đài cũ nữa,tôi gọi là tạm ngủ ngoan để tôi đón luồng gió mới của tim mình.Tôi tự nhận là mình đã yêu nhưng bạn khi đọc những cái tôi viết ra bạn có cho đó là TY ko nhỉ?Tôi cũng ko hiểu nữa,chỉ hiểu rằng tôi nhớ đến khùng điên.
    Buổi chiều mà tôi đanh đá cùng lũ bạn,tôi chỉ ước anh xuất hiện bên tôi,ô m tôi và ngăn không cho tôi bản năng đến như thế,nhưng tôi đã phải để việc đó trong ý nghĩ,bởi tôi ko được phép lấn chỗ công việc của anh,tôi ko thể bấm điện thoại gọi anh,tôi không thể,bạn có hiểu cảm xúc mà bị kiềm chế đến nghẹt thở thì nó khủng khiếp lắm không.Vậy mà với người bạn đại học tôi đã phải kiềm chế 5 năm,còn với anh tôi cũng đang từng giờ kiềm chế cảm xúc của mình.Đau và cô đơn lắm bạn à.
    Tôi có tin vui đấy,trong lúc đang type thế này anh nhắn tin nói là hồ sơ đã nộp xong,chờ sáng mai xét thầu,trưa mai anh sẽ trở về HN,ngày mai là thứ 7,tôi gặp anh nhỉ,dù cuộc hẹn bị deley tới hơn 1 ngày,nhưng tôi vẫn vui,vui vô cùng,anh còn nói rằng tối nay anh sẽ chat với tôi.Uh,anh nhé,mong là công ty anh thắng thầu để cho cuộc hẹn bị hủy của em ko trở thành vô nghĩa,để anh gặp em với nụ cười,bởi nhìn anh cười là em thấy mình được an ủi nhiều lắm,dù chúng mình chưa bào giờ là lover.
    Uh,tôi và anh sinh cùng tháng cùng năm,chỉ khác ngày,anh sinh trước tôi 26 ngày,và tôi gọi anh là anh.
  10. yurina26

    yurina26 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2005
    Bài viết:
    1.023
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay đã không còn nỗi nhớ da diết nữa,chỉ là nỗi nhớ thường trực lúc nào cũng có bên tôi.
    Tôi đã được gặp anh vào ngày chủ nhật,đó là ngày tuyệt đẹp,cafe,vòng ta y ôm và nụ hôn lần thứ 2.Uh,ngày xưa tôi cứ nghĩ phải yêu nhau thật nhiều,phải hứa hẹn thật nhiều,người ta mới có thể trao nhau nụ hôn.Nhưng giờ tôi nghĩ khác rồi,ko cần những điều như vậy tôi vẫn thấy nụ hôn anh thơm ngọt và vỗ về tôi.
    Tôi đã có 1/2 tuần thật vui vẻ,hi vọng nó sẽ kéo dài đến hết tuần,đến khi tôi lại đưọc gặp anh.

Chia sẻ trang này